Page 2 of 3 FirstFirst 123 LastLast
Results 11 to 20 of 22

Thread: Ai - Kẻ thủ nhân dân Việt Nam? Làm sao nhận diện kẻ thù?

  1. #11
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Ai - Kẻ thủ nhân dân Việt Nam? Làm sao nhận diện kẻ thù?
    NÔNG DÂN MẤT ĐẤT TRỞ THÀNH KẺ THÙ CỦA CHẾ ĐỘ?

    Theo blog Gocomay

    Bất kể ai sau khi xem xong đoạn Clíp ngắn này đều đă thấy rất rơ cảnh các đồng chí Công an nhân dân “v́ nước quên thân v́ dân phục vụ” đă ”kính trọng lễ phép” với người nông dân ở xă Xuân Quang, huyện Văn Giang tới mức nào.



    Chỉ cần lướt qua 1 phút 22 giây, đă mục sở thị thấy cảnh một anh thanh niên nông dân tay không, đang đứng bên cạnh những chiếc chậu cây cảnh (chắc là của anh ta?) xếp chồng lên nhau ở bên trong tường rào nghiă trang chẳng có biểu hiện ǵ là chống đối. Đă bị hàng chục chiến sỹ công an và dân quân vây kín ṿng trong ṿng ngoài. Trong đó, có ít nhất 3 chiến sỹ công an cảnh phục chỉnh tề và 2 dân quân đeo băng đỏ cầm dùi cui vụt, thúc, bổ. Lại thượng cẳng chân hạ cẳng tay tay thụi, đấm, lên gối, đá móc tới hơn chục đ̣n chí mạng vào đầu vào lưng vào sườn vào mặt… ở các phút giây thứ: 45″…. 48″… 49″…. 52″….. 1′ 10″… 1′ 11″… 1′ 12″… 1′ 13″… 1′ 14″….. 1′ 16″ ! Trên nền những tiếng súng nổ từ lẻ tẻ tới liên hồi để uy hiếp người dân đáng thương tay không tấc sắt này…

    Vậy mà: Trao đổi với báo chí chiều 24/4, Chánh Văn pḥng UBND tỉnh Hưng Yên Bùi Huy Thanh cho biết, việc cưỡng chế và hỗ trợ thi công bắt đầu từ 7h đến 10h30 sáng 24/4. Nhiều đơn vị công an, dân quân và phương tiện cưỡng chế đă được huy động.

    “Mọi việc diễn ra dưới sự chứng kiến của đại diện Viện KSND, không hề có quân đội tham gia, cũng không hề có nổ súng” (GCM-bôi đỏ đậm), ông Chánh văn pḥng khẳng định. Song, ông cũng nói thêm rằng, công an đă phải dùng “hai quả đạn khói” để “giải tán” những người tụ tập, cản đường không cho xe, máy vào công trường. (Theo Nguyễn Hưng - báo Vnexpress)
    Theo ông Bùi Huy Thanh, có một nhóm người đứng sau cố t́nh phá hoại, cản trở dự án. Ảnh: Nguyễn Hưng.
    Chánh văn pḥng UBND tỉnh Bùi Huy Thanh phát biểu tại buổi họp báo chiều 23/4.



    Cũng theo tác giả Nguyễn Hưng: Dự án khu đô thị Văn Giang được Thủ tướng cho phép thực hiện, giao Công ty Đầu tư và phát triển đô thị Việt Hưng làm chủ đầu tư. Ngày 30/6/2004, Thủ tướng có quyết định thu hồi, giao đất để thực hiện. Dự án có quy mô xấp xỉ 500 ha thuộc 3 xă Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao thuộc huyện Văn Giang và 55 ha để làm đường giao thông liên tỉnh Hà Nội – Hưng Yên.

    Ta hăy xem lại tin bài trên báo Người Cao Tuổi số ra ngày 29/3/2012 có tiêu đề:

    V́ sao các hộ dân ở huyện Văn Giang (Hưng Yên) khiếu nại kéo dài?

    Khi thực hiện Dự án, người dân không được thông báo về lí do thu hồi đất, thời gian, kế hoạch di chuyển, phương án đền bù thiệt hại trước khi thu hồi.

    Tại cuộc họp tiếp dân của Chủ tịch UBND xă Phụng Công ngày 17-8-2006 khi người dân hỏi v́ sao không được biết về dự án th́ ông Nguyễn Văn Tắng, Chủ tịch UBND xă nói: “Về quy hoạch dự án th́ cả tôi cũng không được biết hoặc tham khảo ǵ…”. Có người hỏi thêm: Vậy Điều 28, Luật Đất đai không có ư nghĩa ǵ hay sao? Câu này không có ai trả lời.

    Các hộ dân cho biết: Toàn bộ các hộ sử dụng đất đều có giấy chứng nhận quyền sử dụng đất, nhưng tỉnh Hưng Yên đă giao đất cho chủ đầu tư mà không ra quyết định thu hồi đất. Điều 21 Luật Đất đai 1993 quy định: “Việc quyết định giao đất

    đang có người sử dụng cho người khác chỉ được tiến hành sau khi có quyết định thu hồi đất đó”. Xem ra, UBND tỉnh Hưng Yên và huyện Văn Giang đă bỏ qua rất nhiều quy định pháp luật mà Nhà nước đă ban hành.

    Do việc thực hiện Dự án có nhiều điều vi phạm pháp luật, các hộ dân ở ba xă kiên tŕ, liên tục khiếu nại lên các cấp ở Trung ương. Ngày 26-1-2007, Thanh tra Chính phủ ra Thông báo số 168/TTCP-V4 chỉ ra một số sai phạm trong quá tŕnh thực hiện Dự án và chỉ đạo tỉnh Hưng Yên “Tập trung chỉ đạo tốt việc tuyên truyền nhân dân ba xă vùng dự án về chủ trương đầu tư dự án, bảo đảm lợi ích

    hài hoà của Nhà nước, nhân dân và nhà đầu tư, giải quyết kịp thời kiến nghị chính đáng của nhân dân, tạo sự đồng thuận của nhân dân trong quá tŕnh đầu tư xây dựng Khu đô thị Thương mại – Du lịch Văn Giang…”. Tuy nhiên, các hộ dân cho biết, chỉ đạo của Thanh tra Chính phủ không được tỉnh Hưng Yên tiếp thu và thực hiện nên nhân dân vẫn phải tiếp tục đội đơn khiếu nại ở các cơ quan có thẩm quyền.

    (Theo Ngọc Phi - http://nguoicaotuoi.org.vn/Story.asp...zone=7&ID=7514)

    Từ thực tế trên, ta cũng có thể thấy, những người nông dân mất ruộng ở Văn Giang nói riêng, người dân mất đất trên toàn dải đất h́nh chữ S đau thương của chúng ta nói chung đang dần trở thành “các thế lực thù địch” – là kẻ thù! Đối tượng trấn áp không khoan nhượng của “chuyên chính vô sản” nhằm ”ổn định chính trị”, bảo vệ chế độ “dân chủ gấp vạn lần…” đang hiện hữu ở xứ ta chăng?

    http://tiengnoidanchu.wordpress.com/...-%E1%BB%9F-vn/

  2. #12
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Ai - Kẻ thủ nhân dân Việt Nam? Làm sao nhận diện kẻ thù?
    Ai là kẻ thù?



    VOA

    Trước hết, tôi xin lỗi là phải trích lại một lần nữa lời phát biểu của Chủ tịch Nguyễn Minh Triết về âm mưu phân hoá nội bộ chính phủ Mỹ được phát tán trên internet và đă được dẫn ra trong bài “Nguyễn Minh Triết bị mang lên đạn đầu đài YouTube”:

    “Trong cái cuộc họp đó [Đại hội đồng Liên Hiệp Quốc], ngoài những cái ư kiến chung th́ tôi có thêm một cái ư kiến: tôi hoan nghênh ông Ô-Ba-Ma. Ổng tuyên bố là ổng sẽ đóng cửa nhà tù Ga-Ta Na-Mô mà. Nhưng mà tôi nói rằng ông Ô-Ba-Ma ơi, vấn đề này là khó lắm đó. Tôi chúc ông phải nỗ lực để thực hiện cho bằng được cái này. Tôi nói mà tôi nh́n Ô-Ba-Ma tôi thấy ổng ahhh, cũng chăm chú lắm, cũng lắng nghe. Như thế là ḿnh vừa động viên Ô-Ba-Ma, nhưng mà ḿnh vừa muốn phân hóa cái… cái nội bộ của ổng... ahhh.”

    Nghe lời phát biểu ấy, chúng ta – trong đó có tôi – dễ ngỡ chỉ là một lời tán phét của một người có dịp đi xa về ba hoa với bà con trong làng. Nhưng có lẽ ông Triết không đùa. Ông ba hoa nhưng ông không đùa. Điều ông nói có khi lại phản ánh một chính sách chung của cái đảng mà ông là một trong những người lănh đạo tối cao.

    Tôi nghĩ như thế khi đọc lời phát biểu của một người khác cũng rất có quyền lực trong đảng. Đó là ông Lê Đức Anh. Trong một cuộc phỏng vấn do VietnamNet thực hiện và được đưa lên mạng ngày 22/12/2009/, có câu này rất đáng chú ư:

    “Vị Đại tướng cũng không quên lưu ư, chúng ta xác định tinh thần làm bạn với nhân dân các nước, nhưng nếu trong nội bộ các nước có thế lực xấu th́ chúng ta nên t́m cách phân hóa.”

    Xin lưu ư là, mặc dù đă về hưu từ lâu, nhưng theo giới thạo tin tại Việt Nam, Lê Đức Anh vẫn có rất nhiều thế lực ngầm, ảnh hưởng không ít đến các chính sách lớn cũng như vấn đề phân bổ nhân sự trong nội bộ đảng Cộng sản hiện nay. Có lẽ điều đó cũng dễ hiểu. Một người từng là Đại tướng, Bộ trưởng Bộ quốc pḥng, Phó bí thư Quân uỷ trung ương, Chủ tịch nước, Cố vấn Bộ chính trị như Lê Đức Anh không dễ ǵ cắt bỏ hết mọi ám ảnh về quyền lực. Không có ǵ lạ khi, mấy năm trước đây, báo chí hải ngoại từng loan tin về nhiều vụ tranh chấp quyền bính trong nội bộ đảng Cộng sản trong đó có bàn tay của Lê Đức Anh.

    Ông Lê Đức Anh chỉ nói chung chung đến đối tượng của âm mưu phân hoá nội bộ là “các nước có thế lực xấu”. Ông Nguyễn Minh Triết th́ nói thẳng: đó là Mỹ.

    Mà thật ra, đảng Cộng sản cũng không hề giấu giếm ǵ điều đó. Trong bản “Đề cương Tuyên truyền, chỉ thị số 34-CT/TW của Ban Bí thư về tăng cường cuộc đấu tranh chống âm mưu, hoạt động ‘Diễn tiến hoà b́nh’ trên lănh vực tư tưởng, văn hoá” do Ban Tuyên giáo đảng Cộng sản kư ngày 25 tháng 6 năm 2009, tên nước Mỹ được nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần như là một “thế lực xấu”.

    Xin trích nguyên một đoạn chính như sau:

    “Mỹ đă bộc lộ rơ ư đồ lợi dụng hợp tác giáo dục, đào tạo để chuyển hoá Việt Nam. Đến nay chỉ riêng Mỹ đă có 15 chương tŕnh, dự án lớn có liên quan đến lĩnh vực giáo dục - đào tạo đang triển khai ở Việt Nam.

    Ngân sách của chính phủ Mỹ dành cho các chương tŕnh Fulbright Việt Nam tăng lên 4 triệu USD/năm, c̣n “Quỹ giáo dục Việt Nam” mỗi năm dành 5 triệu USD cấp cho 100 sinh viên Việt Nam học tại Mỹ, Đại sứ quán Mỹ ráo riết triển khai dự án “Góc Hoa Kỳ” nhằm quảng bá với lớp trẻ h́nh ảnh nước Mỹ, lối sống Mỹ. Các cơ quan hoạch định chiến lược của Mỹ đưa ra bản “lộ tŕnh 4 bước”, trong đó bước 4 có nội dung các trường đại học Mỹ được khuyến khích mở các cơ sở tại Việt Nam.”

    Trên báo chí, chúng ta thấy mấy năm gần đây, quan hệ giữa Việt Nam và Mỹ có vẻ như càng ngày càng tốt đẹp. Hai nước bàn chuyện hợp tác với nhau trong rất nhiều lănh vực từ kinh tế đến y tế, từ khoa học đến giáo dục, từ chính trị đến cả chuyện quốc pḥng. Con cháu các lănh tụ Việt Nam vẫn ùn ùn kéo nhau sang Mỹ học tập. Vậy mà, tự trong thâm tâm, giới lănh đạo Việt Nam vẫn tiếp tục xem Mỹ là một kẻ thù, thậm chí là kẻ thù chính, c̣n nguy hiểm hơn cái kẻ thù sát ngay bên cạnh, thường xuyên lấn đất, cướp đảo, bắt bớ hăm hại ngư dân Việt Nam.

    Không thể nào hiểu được.

  3. #13
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Chống Trung Cộng cướp đất chiếm biển Việt Nam là chống nhà nước


    VRNs (29.10.2012) – Một ngày trước khi cái gọi là ṭa án nhân dân TP.HCM đưa 2 nhạc sĩ sáng tác những bài hát khích lệ ḷng yêu nước là Việt Khang và Trần Vũ Anh B́nh ra xét xử sơ thẩm sau hơn 1 năm giam giữ họ. Rất nhiều người bày tỏ sự phẫn nộ với nhà cầm quyền VN trước hành động này, v́ báo chí chính thống của nhà nước cũng đăng tải nhiều bài viết khẳng định Hoàng Sa, Trường Sa là của VN th́ việc làm của 2 nhạc sĩ này và nhiều người khác như các bloggers Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Anhbasaigon,… hoàn toàn phù hợp với đường lối chính sách của nhà nước VN. Cớ sao họ bị đối xử như vậy?

    VRNs xin giới thiệu bài viết của tác giả Bắc Trung Nam. Bài viết phản ánh quan điểm và văn phong của tác giả. Mọi góp ư xin gửi về chuacuuthe@gmail.com.

    —————-

    Sau nhiều đợt đàn áp, khủng bố và bắt bớ những người con ưu tú của tổ quốc đă công khai chống đối sự xâm lấn biên thùy VN của Trung cộng, họ đă oan ức lănh chịu những bản án vô lư, vô nghĩa, vô nhân tâm của chính quyền cộng sản VN, những tay sai theo đóm ăn tàn dưới sự lănh đạo của đảng không ngừng tiếp tục sách nhiễu và ŕnh ṃ tấn công mọi phía những người quan tâm lo lắng cho vận mệnh dân tộc. Nhưng họ đă ngỡ ngàng, kinh ngạc và lo lắng khi thấy bàn tay sắt của đảng không đem lại kết quả, ngược lại tập thể đảng bán nước đang lo sợ bối rối v́ phải đối mặt với giới trẻ VN và giới trí thức. Họ đă can đảm hiên ngang đứng lên công khai bày tỏ sự bất tín nhiệm với nhà cầm quyền, công khai chỉ trích sự hèn nhát nhu nhược của ĐCSVN quỳ mọp trước quan thầy Trung Cộng, công khai phản đối điều luật mới chưa thành văn đang được nhà nước cộng sản áp dụng với nhân dân Việt Nam yêu nước: chống Trung Cộng là chống nhà nước Việt Nam.

    Ngày 30 tháng 10 tới đây, một lần nữa điều luật mờ ám, nhơ nhớp, phản bội tổ quốc sẽ được ṭa án nô bộc của đảng áp dụng để kết tội Việt Khang và Anh B́nh v́ hai chàng trai trẻ đă phản đối sự lộng quyền chiếm đảo lấn đất Việt Nam của Trung Cộng và chắc chắn nhà nước cộng sản sẽ buộc tội họ là tuyền truyền chống đối nhà nước như đă nhiều lần áp đặt cho những nhà đấu tranh trước đây và sẽ đưa họ vào tù, cách ly với xă hội đang cuồn cuộn sôi v́ tức giận. Với phương cách ác độc đó đảng cộng sản nghĩ tưởng sẽ dập tắt được mầm mống chống Trung Cộng nhưng họ đă phạm một sai lầm lớn v́ không phải cá nhân những người đó là chân lư nhưng sự toàn vẹn tiền đồ của dân tộc là động cơ chính để thúc đẩy con dân nước Việt tiếp nối nhau đ̣i quyền dân tộc tự quyết. Những h́nh ảnh hăi hùng mang đầy tính đe dọa cố t́nh cho công chúng thấy để sợ như t́nh trạng sức khoẻ và những vết đ̣n thù c̣n in trên mặt của chị Bùi Thị Minh Hằng lúc được trả tự do, khuôn mặt bầm tím do bị đánh của Hoàng Vi… đă không đem lại kết quả cho đảng, ngược lại ḍng máu nóng đấu tranh cho sự toàn vẹn lănh thổ và lănh hải đă nhanh chóng truyền tay sang lớp trẻ. Phương Uyên là một trong những người trẻ đă nhận lửa yêu nước từ những người đi trước và sau Phương Uyên sẽ có hàng triệu bạn trẻ một ngày nào đó sẽ đứng lên đ̣i công lư và công bằng, đ̣i quyền làm chủ đất nước và đ̣i quyền góp sức chung xây một Việt Nam mới.

    Công lư đang bị một nhà cầm quyền bán nước chà đạp tơi tả. Sự thật đang bị nhà nước cộng sản che đậy bằng bạo lực và khủng bố đánh đập. Tinh thần yêu nước thương ṇi được cân đo đong đếm bằng đô-la, bằng bia rượu.

    Từ nay với nhân dân Việt Nam, ngày 30 tháng 10 sẽ là ngày quốc nhục. Nhục và đau ḷng v́ đất nước đang do một nhóm người vô tâm cai trị. Nhục và xót xa v́ tổ quốc không c̣n quyền tự chủ. Nhục và phẫn uất v́ con dân Việt Nam không được quyền yêu nước. Nhục và căm hờn v́ trang sử oai hùng của dân tộc Việt Nam bị bôi nhọ để đánh đổi bằng tiền bạc và quyền lực.

    ĐCSVN đang cố dùng mọi biện pháp mạnh và tàn ác để đe dọa người yêu nước nhằm ngăn ngừa cơn sóng phẫn uất của nhân dân Việt Nam sắp bùng lên và để đe dọa tuổi trẻ nối chân tiền nhân hùng dũng lên tiếng phản đối sự xâm lăng của Trung Cộng. Tuổi trẻ ngày nay đă khẳng định ư chí và lập trường của ḿnh, họ sẵn sàng chấp nhận tù đày đánh đập để nói lên ḷng yêu nước của ḿnh. Sẽ có những anh em bộ đội trẻ tỏ rơ sự bất măn và không bao giờ quay súng bắn vào đồng bào của ḿnh chỉ v́ tất cả muốn bảo vệ mảnh đất của tiền nhân đă vun đắp. Có thể một bộ phận công an đă thấy và hiểu sự gian trá bán nước của đảng. Một ngày nào đó họ sẽ đứng về phía nhân dân để cùng hô to: Việt Nam muôn năm!

    Chuyện ǵ sẽ xảy ra nếu đảng cộng sản cứ ngoan cố bám víu vào Trung Cộng để bán lănh thổ đất nước đổi lấy quyền lực và làm giàu cá nhân? Nhà nước cộng sản đang thật sự cô đơn trong trận chiến đ̣i tự do dân chủ của nhân dân. Đối trọng với quyền lực nhà nước cộng sản đă ngày theo ngày hiện ra rơ ràng hơn đó là ư chí của toàn dân. Sức mạnh này sẽ xô đảng vào huyệt mộ nếu đảng không chịu tự rút ra khỏi chính quyền.

    Giải pháp khôn ngoan nhất để tránh hậu quả xấu là trao trả quyền làm chủ đất nước cho toàn dân, nhận lỗi với đồng bào, ḥa giải với lịch sử và dân tộc để c̣n có chỗ dung thân khi đang c̣n thời gian để thực hiện.



    Bắc Trung Nam

  4. #14
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Xin đừng quên bao đồng bào ruột thịt tại quê nhà!

    Châu Văn Thịnh



    Quê nhà, là hai tiếng thân thương với hàng triệu đồng bào ruột thịt của chúng ta hiện đang sống dưới những chiếc cùm gông như một kiếp người nô lệ. Là những người Việt tỵ nạn Cộng sản đúng nghĩa tại hải ngoại, chúng ta, dù không giàu sang, nhưng không đói khổ. Mùa nắng, khí trời oi bức, chúng ta có máy lạnh hoặc quạt máy, mùa lạnh chúng ta có ḷ sưởi ấm áp. Quanh năm chúng ta không sợ phải chịu đói khổ, nhưng khi nh́n về quê hương, th́ có ai không thấy trừ những tên “cán bộ”, đảng viên Cộng sản, c̣n đa số những đồng bào của ḿnh đă và đang sống trong khổ đau, đói khổ, tù đày, với muôn ngàn những đắng cay chồng chất!!!



    Thật đáng tiếc, cùng lúc đó, có một số người v́ đă vô t́nh mà cứ rơi vào những cái bẫy do đảng Cộng sản Việt Nam và bọn tay sai cứ mỗi ngày chúng đều giăng bủa ra tại hải ngoại, với mục đích cho người ta cứ chăm chăm vào đó, mà quên mất đi cái mục đích CHUNG là phải đấu tranh để giải thể chế độ Cộng sản tại Việt Nam, để giành lại Quê Hương và giải cứu cho tất cả đồng bào ruột thịt của chúng ta đang sống với những cuộc đời đau thương đến tột cùng tại quê nhà.



    Những chiếc bẫy đó, dù không có ǵ là lạ, nhưng người ta vẫn cứ thờ thơ, để quên đi bổn phận của một con dân nước Việt. Những chiếc bẫy đó, là những “Sơn Hào, Hải Vị”, là những bài viết có tính chất nhục mạ đến Dân, Quân, Cán, Chính Việt Nam Cộng Ḥa do chính những tên Việt cộng tung ra theo cái “nghị quyết 36” ; để từ đó, sẽ gây nên những xáo trộn trong cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản, mà như mọi người đă thấy với những cuộc biểu t́nh liên tu, bất tận, và nhiều vụ kiện tụng nhau; nhưng rút cuộc, th́ chẳng làm cho bọn Việt cộng hề hấn một chút ǵ cả, v́ chúng cứ ngồi yên rung đùi mà cười khi thấy chúng ta cứ hết lần này, tới lần khác cũng chỉ biết biểu t́nh, rồi lại biểu t́nh, và rồi kiện, và cứ kiện măi, để cho các luật sư ngoại quốc thu lợi mà thôi; c̣n th́ rồi đâu cũng vào đấy, chẳng làm ǵ được nhau cả.



    Nhớ lại lúc mới bắt đầu cái vụ “Sơn Hào” của báo Người Việt, tôi có đọc bài viết của nhà báo Thế Huy, mà tôi rất đắc ư với câu này. Do đó, tôi muốn nói với quư vị đă và đang miệt mài trong những lần biểu t́nh trong suốt bao nhiêu năm qua, có lẽ nên suy nghĩ, để xem có thể làm một điều ǵ khác hơn chăng? Tôi xin phép nhà báo Thế Huy, để trích lại một đoạn ấy như sau đây:

    “... Trong cuộc đấu tranh không khoan nhượng đối với kẻ thù và tay sai của chúng, nếu không áp dụng được thượng sách th́ chúng ta dùng trung sách. Nếu trung sách cũng không có hiệu quả th́ hạ sách chúng ta có thể dùng không?”



    “Thượng sách, trung sách và hạ sách”. Xin quư vị hăy suy nghĩ thật chu đáo, để mong đạt tới một sự đồng nhất, để giải quyết dứt điểm một lần, và để cho những “Sơn Hào, Hải Vị” sẽ khôngc ̣n dám đem những thứ như “chậu rửa chân” và những thứ khác nữa… ra mà lăng mạ chúng ta, chứ không thể cứ biểu t́nh với “bút chiến” với nhau măi, v́ nó đă không mang lại hiệu quả cho những người Việt Quốc Gia chống cộng bao giờ.



    Một lần nữa, tôi xin lập lại những lời tôi đă viết trước đây: Đó những “chiếc bẫy” mà bọn CSVN qua bọn tay sai của chúng đă phải t́m nhiều cách để giăng ra, với mục đích đánh trống lảng, làm cho mọi người phải lạc hướng đấu tranh, đi vào những “mặt trận giả”, chứ không c̣n đánh trực diện vào đảng Cộng sản Việt Nam nữa!!!



    Xin hăy hướng ḷng về tất cả đồng bào ruột thịt của chúng ta đang đau khổ tại quê nhà. Đồng thời xin đừng quên: những kẻ đang kêu gào: “V́ nước quên thù nhà, hăy đoàn kết để chống Tầu, ḥa hợp, ḥa giải”; dù dưới bất cứ một h́nh thức nào, th́ cũng đều bắt tay, ngồi chung với đảng Cộng sản Việt Nam dưới lá cờ ĐỎ MÁU ĐỒNG BÀO, đă nhuộm thắm “SAO” VÀNG MẦU DA của người dân Việt, THÙ của những người dân đang sống dưới ách nô lệ của đảng CSVN, là mối THÙ NƯỚC, chứ không phải là thù nhà. Mối THÙ NƯỚC đó vô cùng to lớn, v́ đảng Cộng sản Việt Nam đă đem dâng, bán đất nước cho lũ giặc Tầu. Mối THÙ NƯỚC đó, nó đă bắt đầu từ khi có đảng Cộng sản trên đất nước cho đến ngày hôm nay, và vẫn cón đang tiếp diễn, chứ không phải chỉ mới xảy ra, mà có thể gọi là “thù nhà”.



    Chính v́ những lẽ đó, cho nên: THÙ NƯỚC phải lấy máu đào để rửa, chứ không phải “quên thù nhà” như những tên ngu đần, đă và đang làm tay sai, hoặc chính kẻ đó, là Việt cộng thứ thiệt rêu rao nhằm “lập lờ đánh lận con đen”.



    Một lần nữa, kẻ viết bài này, xin lập lại: Mối thù hiện nay của tất cả những đồng bào đang sống những cuộc đời tối tăm, đau khổ là mối THÙ NƯỚC, mà THÙ NƯỚC th́ những người yêu nước không bao giờ được xao lăng, mà phải cùng nhau quyết tâm, góp sức, để rửa cho sạch mối THÙ NƯỚC, như trong một bài viết: Bài học ngày Quốc Hận trước đây, kẻ viết bài này đă từng nói:



    KHÔNG! Chúng ta không thể ngồi yên. Chúng ta phải Rửa Hận cho Nước, phải giải hết những oán cừu cho những đồng bào nạn nhân khốn khổ ấy.



    Chúng ta hăy lắng nghe những lời của trung thần Nguyễn Phi Khanh đă nói, phải nén những đau thương, nuốt những ḍng nước mắt vào trong tim, để lo rửa THÙ cho NƯỚC, và trả hận cho đồng bào ruột thịt của chúng ta ở cả ba miền Trung-Nam-Bắc. Nước đă mất về tay của kẻ thù truyền kiếp là lũ giặc Tầu, th́ chúng ta phải cùng nhau giành lại đất nước.



    Đồng bào ta khổ, th́ chúng ta phải cùng nhau cứu khổ; c̣n THÙ NƯỚC, th́ chúng ta phải cùng nhau rửa hờn cho NƯỚC!



    Huntington Beach, CA 92649,

    10/9/2012

    Châu Văn Thịnh

  5. #15
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Nô dịch đỏ
    VietSoul21





    - Việt Nam là một nước (hậu thuộc địa) có lịch sử lập nước, giữ nước đầy gian truân với nước mắt và máu. Xấp xỉ một ngàn năm dưới Bắc thuộc, phải triều cống làm nô lệ cho quyền lực của nhiều triều đại phương Bắc. Kế tiếp là cả trăm năm thuộc địa của Pháp. Phận nô lệ tôi đ̣i cho ngoại bang vừa chấm dứt, chưa được hưởng chút tự do, th́ cái ách búa liềm của chủ nghĩa cộng sản lại đặt vào cổ người dân miền Bắc suốt gần 70 năm. C̣n cái tự do dân chủ non trẻ chưa kịp đơm hoa kết trái ở miền Nam Việt Nam th́ đă bị khai tử bởi người anh em vào “giải phóng”.

    Lịch sử Việt Nam hầu như không ngớt muốn chứng minh người Việt Nam muốn thoát ách nô lệ. Oái ăm thay, một trong những hệ lụy của lịch sử Việt Nam là tâm thức người nô lệ.

    Nô dịch dưới các triều đại phong kiến và đô hộ giặc Tàu, nô dịch bởi chính sách thực dân Pháp, và tiếp tục nô dịch dưới chế độ chuyên chính bạo lực của đảng cộng sản cầm quyền.

    Đại tự sự (grand narrative) – Chiếm hữu/thuần dụng (appropriation/co-optation)

    Triều đại nhà Sản từ khi nắm quyền đă thêu dệt một đại tự sự và đan may hàng trăm tự sự (narratives) khác nhằm tô son điểm phấn cho ḿnh và đồng thời cấy vào tâm thức người dân để huy động họ cùng một hướng pḥ Đảng.

    Họ chiếm hữu/thuần dụng ḍng đại tự sự “truyền thống chống ngoại xâm” của tổ tiên dân tộc trong quá tŕnh chống thực dân Pháp giành lại độc lập và đánh đế quốc Mỹ thống nhất đất nước. Tất cả các đảng phái quốc gia, nhân sĩ yêu nước nếu không phủ phục dưới ngọn cờ Việt Minh và miền Bắc XHCN đều bị thủ tiêu, ám sát, tiêu diệt.

    Họ lại đánh tráo chế độ (chính phủ) và đảng CSVN với dân tộc: “Yêu nước là yêu XHCN”, “Trung với Đảng”, “C̣n Đảng c̣n ḿnh”.

    Họ vẫn tiếp tục ăn mày dĩ văng với gịng đại tự sự đó qua các tự sự tuyên truyền dối trá “Bác Hồ t́m đường cứu nước”, “Tư tưởng Hồ Chí Minh”, và xây dựng tượng đài “Mẹ Anh hùng”, Viện tư tưởng Hồ Chí Minh v.v…

    Khi đă “xuống hố cả nước” triều đại Sản đành phải “đổi mới” kinh tế nới lỏng (đặc quyền cho tầng lớp hạt giống đỏ, nhân thân tốt, hoặc bè phái móc nối) có thể tự làm, tự ăn khấm khá, nhất là vào giai đoạn chuyển sang thời kỳ hội nhập WTO th́ họ khai trương ḍng đại tự sự “ổn định xă hội” và “phát triển”.

    Tất cả các hạt giống tự sự đó được gieo trong tính toán cân nhắc để cấy vào tâm thức hầu hết những người dân sợ “máu đỏ đầu rơi” nên tuân thủ vào quyền lực tuyệt đối.

    Một thể chế “do dân” và “v́ dân” (by the people, for the people) là một chính thể dân chủ. C̣n chính quyền CSVN này “do ai” th́ khỏi cần phải hỏi. Câu hỏi c̣n lại là “cho ai?” đúng ra cũng không cần phải hỏi (với chế độ độc tài CSVN) v́ nó quá hiển nhiên.

    Tuy nhiên v́ ḍng tự sự “nhân dân” làm chủ (cái bánh vẽ) và đảng lănh đạo (vàng ṛng SJC) ngày càng thấm nhuần, cấy sâu trong tim óc mọi người qua ngôn ngữ hàng ngày, nên tâm thức bao thế hệ nặng cưu mang năo trạng nô dịch thể hiện qua trong tương quan “xin-cho”.

    Do đó khi nghe, đọc, thấy tất cả những diễn ngôn và các ḍng tự sự hào nhoáng mị dân từ cái loa phường, trên tấm biển đỏ, và “thời sự” trên các báo, các đài th́ ta cần phải đặt câu hỏi là các diễn ngôn đó (có lợi) “cho ai?” và “v́ ai?”.

    Ổn định xă hội và phát triển (có lợi) cho ai?

    Ổn định xă hội để hàng hóa độc hại, rẻ tiền từ nước lạ tự do thao túng trong thị trường. Cho ai? Cho vừa ḷng quan thầy Bắc phương. Cho chủ quản bộ Công Thương và Hải quan.

    Ai là người chịu thiệt tḥi và ai là người hưởng lợi? Tiểu thương th́ điêu đứng, phá sản. Người tiêu thụ nghèo với thu nhập thấp (dân lao động, nông dân, nhân viên nhà nước, sinh viên) mang tật bệnh chẳng lường trước khi nào triệu chứng mới ḷi ra và lúc đó th́ đă là quá trễ.

    Ổn định xă hội để khai thác tài nguyên vô tội vạ phá hủy môi trường, rừng môi sinh, rừng đầu nguồn. Cho ai? Cho tập đoàn nhà nước (bè phái lợi ích nhóm) ḅn rút tài sản đất nước. Người dân tộc, người thiểu số bị di dời tiệt gốc, mất tài sản văn hóa, mất môi trường sống, vào danh sách tuyệt chủng. Người dân cuối nguồn vùng hạ lưu bị thiên tai đe dọa, bị ô nhiễm bám ám.

    Phát triển bằng thu hồi đất nông nghiệp làm sân gôn, khu công nghiệp bỏ hoang, khu đô thị “xanh” (1). Cho ai? Cho trao (tráo) tay chuyển sở hữu làm trắng tay dân nghèo và đong đầy hầu bao cổ phần, trái phiếu đại gia quan lớn.

    Phát triển bằng xây dựng các khu nghỉ dưỡng (resort) cho khách du lịch ngoại quốc, cho giới thượng lưu rửng mỡ, cho con ông cháu cha, cho Việt kiều áo gấm. Làm co cụm khoảng không gian công cộng (public space) thường dân vốn có, đẩy dồn họ vào pḥng trọ góc hẻm và bến băi ô đọng tù bít. Dân nghèo chỉ biết cúi đầu nhắm mắt c̣ng lưng trong dịch vụ cắt cỏ, dọn pḥng, đổ rác hoặc sang hơn là trơ mặt tiếp viên cung phụng “thượng đế” rởm đời thời thượng.

    Kẻ cướp ngày thường “vừa ăn cướp vừa la làng” để đánh lạc hướng dân làng, hàng xóm của nạn nhân. Đảng CSVN cũng như thế khi ăn cắp (chiếm hữu) ngôn từ làm của riêng cho họ. Họ độc quyền sử dụng những từ ngữ: phản động, chống phá nhà nước, thế lực thù địch. Thật ra ai thuộc thành phần phản động này?

    Cái quyền lực (cực kỳ phản động) vô nhân tính tự cho ḿnh quyền độc tôn qua điều 4 hiếp pháp để đàn áp dân lành, chiếm hữu toàn bộ tài sản đất nước và gán ép cho bất cứ ai không đồng t́nh, phản đối đường lối chính sách của họ là thành phần “phản động”.

    Cũng cái quyền lực vô cùng bạo động đó dùng hơi cay, chó nghiệp vụ, dùi cui, súng ống khủng bố người dân thuộc mọi tầng lớp. Đấy là quyền gán ghép cho những nông dân chống lại cưỡng chiếm đất, giáo dân đ̣i công lư tự do tín ngưỡng, nhà báo tự do đ̣i quyền ngôn luận và đấu tranh chống tham nhũng hối lộ, thi sĩ mở miệng, nhân sĩ lên tiếng là thành phần manh động, “chống phá nhà nước”, “bị xúi dục” bởi “thế lực thù địch”.

    Cái quyền lực này tuy thế lại khiếp nhược trước ngoại bang, trơ tráo bán nước không dám vạch mặt kẻ xâm lược. Trên báo chí th́ tập đoàn độc đảng e dè từ ngữ “nước lạ” c̣n bộ Giáo dục th́ lại sửa đổi cả bài học sử (2) dấu tên nước ngoại xâm đô hộ ngàn năm. Ngược lại, hệ thống độc tài này sẵn sàng chụp mũ bỏ tù người tay không một tấc sắt (Phạm Thanh Nghiên, Điếu Cày Nguyễn văn Hải, Tạ Phong Tần) lên tiếng phản đối TQ xâm phạm lănh hải Hoàng Sa-Trường Sa và kết tội họ tuyên truyền “chống phá nhà nước”.

    Cái quyền lực chuyên chế đấy thành lập “tập đoàn kinh doanh” bảo kê cho “nhóm lợi ích” bè phái đục khoét ngân quỹ mới chính là thế lực thù địch phá hoại nền kinh tế và đất nước.

    Cái quyền lực chuyên chế chiếm hữu ngôn từ và áp đặt giá trị lên những từ ngữ - khởi đầu bằng “công hữu” đến “sở hữu toàn dân” rồi “cổ phần hóa” - để đút vào cái hầu bao riêng của gia đ́nh, ḍng họ, và bè phái.

    Con dân tương lai của đất nước tha hồ hưởng công ích xă hội ở các trường học không nhà xí, không vách, không sân chơi “sở hữu toàn dân”. Người bệnh nghèo thoải mái chung giường, chung chiếu chia sẻ vi khuẩn mầm bệnh, hành lang, băng ghế ở bệnh viện “sở hữu toàn dân”. Và cả cái loa phường “sở hữu toàn dân” rác tai không muốn nghe cũng bị nhét vào lỗ nhĩ từng giờ.



    “Theo mô h́nh Chủ-Nô (‘Master-Slave’ paradigm) của Georg Wilhem Friedrich Hegel th́ quan hệ giữa chủ và nô thể hiện mối quan hệ một chiều trong đó người nô lệ v́ sợ hăi đe dọa bạo lực nên phải công nhận và chấp nhận cả quyền lực cùng hiện thân của chủ nô từ ngôn ngữ, ư tưởng, giá trị cho đến niềm tin.

    Cuộc đấu tranh về ngôn ngữ và tư tưởng của người bị trị với chủ nô phát sanh từ mô h́nh Chủ-Nô có thể quan sát được qua tiến tŕnh bá quyền (hegemonic process) - một quá tŕnh trong đó kẻ thống trị chủ tâm giữ quyền kiểm soát ư nghĩa một cách chặt chẽ từng con chữ lẫn diễn ngôn (discourse) để áp đặt và tạo điều kiện đảm bảo cho quyền lực chuyên chế qua ngôn ngữ sử dụng thường ngày.” (3)

    Những tên cai thầu nô dịch văn hóa và tư tưởng sẵn sàng hợp lực với bộ máy tuyên truyền qua phương tiện thông tin đại chúng thi hành nhiệm vụ nuôi dưỡng, ǵn giữ mô h́nh Chủ-Nô đó.

    Người phản kháng một khi tâm thức không ngừng t́m khai sáng sẽ luôn cảnh giác và giải mă/mở toang (unpack) những từ ngữ áp đặt bởi giới quyền lực để phá vỡ ṿng kim cô của mô h́nh Chủ-Nô đó. Trong đám đông đă bị thuần hóa th́ dần dà cũng có người bắt đầu học “cách nhận diện các khái niệm bị đánh tráo” (4) để khỏi bị lừa bịp mang gông nô lệ trong năo trạng măi.

    Nhưng nh́n vào toàn cảnh th́ không có ǵ để ngạc nhiên khi tâm thức xin-cho vẫn tồn tại trong sinh hoạt hàng ngày v́ cơ chế xin-cho (nói một cách khác là mô h́nh Chủ-Nô) chính là cơ chế của quyền lực hiện hành.

    Nô dịch đỏ

    Một nền kinh tế thị trường b́nh thường th́ vận hành theo điều tiết của thị trường trong một xă hội tự do nhưng đă bị biến thái dị dạng với tàn tích của cái đuôi “định hướng xă hội chủ nghĩa”. Dị dạng từ đó trở thành tế bào ung thư, di căn khắp ngơ ngách, ngốn hết chất dinh dưỡng và hủy hoại các phần tử lành mạnh chung quanh.

    Tất cả công sức mồ hôi, nước mắt, và xương máu của người dân đă bị họ tóm trọn gói và ăn chia xí phần trong nội bộ đảng CSVN, chính xác hơn là BCT và BCH Trung ương.

    Giới cầm quyền ĐCSVN không thể tự nó quản lư, điều hành tất cả thế nên tổ chức đảng (3 triệu đảng viên) và bộ máy chính quyền “nhân dân” cồng kềnh được sử dụng để vận hành hệ thống chuỗi kư sinh ăn bám vào sức lực tạo của cải từ người dân và tài nguyên quốc gia.

    Khế ước xă hội (social contract) bị vất bỏ và được thay thế bằng cam kết đồng thuận của Đảng và tập đoàn tư bản đỏ qua bè phái lợi ích nhóm. Người dân bị đẩy ra bên lề, nằm ngoài ŕa lại phải cạnh tranh mới mót mét được một chút cặn thừa thăi để sống qua ngày.

    Các cơ chế trong một chế độ pháp trị th́ tương đối tạm đủ (và luôn được điều chỉnh để đáp ứng với sinh động xă hội) cho công dân và cư dân có thể thực thi dân quyền của ḿnh. Người ta có thể sử dụng các phương pháp khác nhau tùy theo mức độ và tầm vóc tạo được ảnh hưởng đến cá nhân, nhóm, cộng đồng.

    C̣n trong chế độ độc tài chuyên chế nô dịch đỏ th́ chính sách cai trị được thực hành qua “luật lệnh” (5) và “nghị quyết” trên thượng tầng cơ sở và luật rừng, luật miệng “tao là luật”, “hành (là) chính” ở hạ tầng cơ sở mà người dân hàng ngày trực tiếp gánh chịu. Vậy th́ các phương cách nào đă và đang được thực thi trong chế độ độc tài ấy?

    Ta thấy hiện nay có rất nhiều thỉnh nguyện thư. Đây là loại văn bản do một (nhiều) cá nhân hay nhóm là một phương thức khả thể. Khi có các vấn đề hoặc mâu thuẫn giữa công dân và chính quyền (thành phố, quận, tỉnh, tiểu bang, quốc gia) th́ người ta sử dụng đường dây chính thức (official administrative channel) trước khi hoặc cùng lúc với phương tiện pháp lư. Tuy nhiên, mức độ không hiệu quả của loại văn bản này trong một thể chế toàn trị th́ chả ai nghi ngờ. Thỉnh nguyện thư chỉ có tính tượng trưng trừ khi đi với biện pháp pháp lư song hành.

    Quyền tự do cá nhân ăn sâu vào tâm thức người dân trong chế độ pháp trị ở nước tự do. Ngay cả đứa trẻ bậc trung học khi cảm thấy quyền tự do cá nhân bị xâm phạm chúng cũng cùng nhau hoặc kiếm sự hỗ trợ của cha mẹ phản đối hoặc thưa kiện (v́ bị buộc đọc lời cầu nguyện của kinh thánh trong buổi lễ ra trường, v́ t́m kiếm thông tin trong chương mục facebook cá nhân, v́ để trái đất nóng) (6).

    C̣n chuyện (thỉnh nguyện thư) kiến nghị ở nhà nước CHXHCN Việt Nam th́ sao? Việc làm này hoàn toàn chỉ có tính biểu tượng và dấm dớ nửa vời v́ từ trước tới giờ tất cả các kiến nghị đều rơi vào sọt rác, không được hồi đáp.

    Trong ṿng hơn năm nay th́ các kiến nghị, thư ngỏ liên tục gởi đi, hết Chủ tịch nước tới Quốc hội và Văn pḥng Chính phủ. Dù ngay chính các người kư tên tự biết rằng đó chỉ là một hành động tượng trưng. Thế nhưng chẳng lẽ mọi người cứ măi giả vờ ăn bánh vẽ (như thật)?

    Lại có cả chuyện luật sư gởi “Kiến nghị chấn chỉnh lại hoạt động bắt giam và hỏi cung của cơ quan điều tra” (7) cho Chủ tịch Nước (và cả Thủ trưởng Cơ quan điều tra). Rồi ngay cả ĐB Quốc Hội Nguyễn Thị Kim Bé cũng kiến nghị “Tôi kiến nghị sớm ban hành luật đất đai sửa đổi, trong đó, những vấn đề cụ thể phải ghi rơ trong luật để hạn chế sự quá tải văn bản dưới luật”. Ai cũng ngoan ngoăn xin-cho (phép) được thực hiện chức năng của ḿnh.

    Ở nước dân chủ tự do th́ luật sư cứ đường đường làm chức năng của ḿnh là đâm đơn khiếu kiện đối tượng vi phạm pháp luật (bất kể ai và cơ quan nào) và ĐB Quốc Hội th́ tự họp nhau lại soạn thảo dự luật rồi bỏ phiếu thông qua cho Tổng thống phê chuẩn hoặc phủ quyết. Chẳng ai lại phải “kiến nghị” xin phép được làm công việc của ḿnh.

    Việc lên tiếng theo kiểu kiến nghị là tiếp tục nuôi dưỡng một tiền lệ của lối ṃn tâm thức xin-cho chỉ tiếp sức cho quyền lực hiện hành tiếp tục sử dụng cơ chế và hệ thống sắt bọc nhung áp đặt tư tưởng lên người nô lệ. Tác hại của nó là mọi người tiếp tục đi vào vết bánh xe đổ của nô dịch. Nó không khác ǵ việc các con chuột đất vàng (hamster) chạy trong ṿng quay (wheel) không đích, không ngừng đặt ra bởi người chủ để rồi giống như những chú chuột lemming theo nhau lao đầu xuống vực thẳm.

    Đấy chính là tâm thức nô dịch. Tâm thức nô dịch đó đă được ông Steve Biko, một nhà đấu tranh chống phân biệt chủng tộc tại Nam Phi trong các thập niên 60 và 70 đă từng hùng hồn cảnh báo, "Vũ khí mạnh mẽ hiệu nghiệm nhất trong tay kẻ chủ nô đàn áp là năo trạng của người đang bị nô lệ." ("The most potent weapon in the hands of the oppressor is the mind of the oppressed."). Quan hệ chủ nô trong bối cảnh hậu thuộc địa hiện nay th́ không cần thuộc dạng khác biệt về mặt chủng tộc v́ nô đă được tự tạo trở thành cai thầu nô lệ và thực dân mới sau khi bị thuần hóa từ vị trí nô lệ.

    Nói một cách khác, người nô lệ không phải là đă thoát ra cảnh đời nô lệ khi được thăng cử lên thành cai thầu nô lệ (slavemaster). Những ai trong giới trí thức và tầng lớp ưu đăi (privileges) Việt Nam (trong và ngoài nước) vẫn ôm ấp công việc, chức vụ dưới dạng cai thầu nô lệ và thực dân mới? Đây là những người sẵn ḷng dùng vô số cái vỏ bọc và hoán đổi chúng để phủ chụp cái ruột thực dân mới và che đậy cái tâm cai thầu nô lệ bẩn thỉu bên trong.

    Người ta không thể phá vỡ ṿng nô dịch bằng các phương tiện được cho phép bởi chủ nô. Người bị nô dịch chỉ có thể thoát khỏi kiếp nô lệ khi họ sử dụng các phương tiện tự giành lại được hoặc chính ḿnh sáng tạo ra. Martin Luther King, Jr đă nhắn nhủ “các bạn hăy tự viết lên bản tuyên ngôn giải phóng nô lệ …” (8)

    Bản tuyên ngôn giải phóng đó (từ ngh́n xưa tới nay) được thể hiện qua đại cáo (9), băng rôn (10), kháng thư, tờ rơi, bài hát (11), và lời thơ …

    Trong thời đại toàn cầu hóa và thực dân mới th́ người nô lệ bị đưa đẩy nhưng cai thầu nô lệ th́ gần như là tự nguyện nhập vào vai tṛ của họ. Những tên chủ nô tư bản đỏ (BCT, TW đảng và nhóm lợi ích) cùng thực dân mới (neo-colonialists, global capitalists), các tay cai thầu nô lệ (Quốc Hội, Mặt Trận, Bộ, Ngành) và người nô lệ (nông dân, công nhân, lao động xuất khẩu, nhân viên hành chánh, giáo viên) là các tác nhân của chế độ nội-thực-dân nô dịch đỏ.

    Thử hỏi xem phát ngôn “Duy nhất một chất vấn cho Thủ tướng” (12) chẳng phải là lời thưa thốt của tên cai thầu nô dịch hay là ǵ? Như Tùng Lâm đă bày tỏ trong bài viết “Những bài học lớn từ một cuộc đối thoại” th́ “Những ‘kẻ làm thuê có chữ’ đó nếu không có chính kiến và/hoặc không trung thực bảo vệ chính kiến (cho dù chính kiến chưa đồng thuận hay khác biệt) th́ chẳng khác ǵ những tên lưu manh giỏi dao súng hay những gă đồ tể lành nghề làm công cụ cho những kẻ thống trị tàn bạo và ngu dốt … ”

    Xảo thuật của cai thầu nô dịch rất tinh vi trong khi nhập vai. Có lúc th́ ngọt giọng vuốt giận người nô lệ để họ không nổi loạn “Vừa qua, việc chống tham nhũng tựa như đánh trận giả, kế hoạch tác chiến rất hoành tráng, lực lượng huy động rất hùng hậu, mệnh lệnh ra quân rất dứt khoát và lại được nhân dân cổ vũ mạnh. Vậy mà khi lâm trận th́ súng nổ rất to mà không sát thương được ai v́ đạn không có đầu. Quan trọng hơn là quân xanh hay quân đỏ đều là quân ta cả …”. Khi khác lại bợ đỡ cho chủ nô của ḿnh “Thông điệp của Thủ tướng làm an ḷng dân” (13) nhằm tiếp tục giữ công việc khấm khá, người trung gian cho giới chủ nô.

    Những tên thực dân mới trong thời đại toàn cầu hóa không c̣n là kẻ khác màu da nhưng là người đồng chủng, cùng tiếng nói (hoặc ít ǵ cũng cùng một sinh ngữ toàn cầu là Anh ngữ). Họ đồng t́nh kết cấu với tư bản đỏ dùng các ḍng tự sự “phát triển”, “văn minh” để khai thác tài nguyên, nhân lực địa phương trục lợi cho riêng ḿnh. Vậy, làm sao ta tránh khỏi nhập vai thực dân mới hay cai thầu nô lệ?

    Thử thách của giải thực “tâm thức nô lệ”

    Giải thực tâm thức nô lệ là một quá tŕnh, ngắn hay dài, tùy thuộc vào cá nhân (tập thể) và môi trường sinh hoạt.

    Môi trường sinh hoạt có tác động rất lớn đến tâm thức v́ cái thực thể sinh động hàng ngày liên tục tạo dấu ấn, cả tích cực và tiêu cực, đến nhận thức và tư duy. “Ở bầu th́ tṛn, ở ống th́ dài” v́ đó là trọng lực điều-kiện-hóa (conditioning) của xă hội lên cá thể.

    Tuy nhiên con người vốn có ư thức nên chính họ có thể chọn (dù trong giới hạn nào đó) để khởi đầu bằng khai sáng tư duy độc lập, và gầy tạo cho ḿnh cuộc sống tự do. Đồng thời họ cũng không coi trọng cái tôi (bản ngă hay phương diện tâm lư thường đ̣i hỏi sự tách biệt do khao khát sáng tạo độc lập và chỗ đứng riêng do trải qua nhiều thăng trầm nô lệ tập thể) v́ hậu quả phản ứng ngược, và không quên dấn thân vào công cuộc tận dụng sức mạnh liên đới tranh đấu cho tự do hợp lực của mọi người. Đó là tinh thần “Tôi không có tự do cho đến khi nhân dân (mọi người) được tự do” (I’m not free until people/everyone is free) (14) của Aung San Suu Kyi và “Bất công ở bất cứ nơi nào đều là mối đe dọa cho công lư ở mọi nơi” (Injustice anywhere is a threat to justice everywhere) của Martin Luther King Jr.

    Không thiếu ǵ người tự cho ḿnh có được tự do và độc lập trong lồng kiếng hoặc tháp ngà kỹ năng của tầng lớp chuyên gia. Những “vĩ nhân tỉnh lẻ” chăm chỉ hạt mít tự an ủi với chút quyền lợi được ban cho và quyết nhắm mắt làm ngơ trước thế sự nhiễu nhương tác hại cho những người bần cùng khốn khổ chung quanh ḿnh.

    Trong chế độ chuyên chế, độc tài th́ vấn nạn điều-kiện-hóa và nỗi sợ đè bẹp hầu hết nụ mầm tư duy độc lập và cuộc sống tự do trong liên đới lành mạnh dân chủ. Thường quyền lực chuyên chính dùng nhiều thể thức bạo lực khác nhau: cả trực tiếp (cảnh sát, công an, an ninh) lẫn gián tiếp (tổ dân phố, UBND, mặt trận TQ, sở thuế, pḥng kiểm tra, công sở làm việc, cơ sở giao dịch, v.v…) chưa kể đến việc sử dụng xă hội đen.

    Quyền lực chuyên chính cũng không ngớt rao hàng mời chào và ban bố chút quyền (cai thầu nô lệ) cho những ai chấp nhận phục tùng nó. V́ thế cởi bỏ nỗi sợ và tâm thức nô lệ đ̣i hỏi sự chọn lựa chấp nhận hy sinh khi phải đối đầu với nó và rũ bỏ cái tôi, chút địa vị, lợi ích cám dỗ.

    Tự bao lâu quyền lực chuyên chế đă chiếm hữu ngôn từ cũng như ḍng tự sự, diễn luận và áp đặt ư nghĩa riêng phục vụ cho họ. V́ vậy, người bị áp bức, người phản kháng phải cùng nhau giải mă, phải chất vấn cái ư nghĩa và sự thật nằm trong ngôn từ rồi vẽ ra con đường mới để thoát khỏi ḍng tự sự định sẵn.

    Phải chăng “Đường ta rộng thênh thang tám thước”(15) th́ chỉ là con đường đi vào “trại súc vật” (16) của hợp tác xă nông trường. C̣n lời phát biểu “"Các nước có chỉ số IQ cao đều xây đường sắt cao tốc. Ra nước ngoài, tôi đi thử rồi. Tốc độ nhanh, an toàn, trẻ em đi học, bà mẹ đi chợ... Việt Nam không phải nước nghèo, với quyết tâm chính trị, tôi đề nghị phải xây” về dự án đường sắt cao tốc Bắc Nam, “Việt Nam chưa phải là siêu cường kinh tế để có thể đài thọ cho một sự ô danh” (17) cho đề xuất luật biểu t́nh và “dự án nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận”, “thủy điện sông Tranh” cũng chỉ là tiếng kèn của dàn giao hưởng cho đại tự sự “phát triển”, “ổn định xă hội” của quyền lực chuyên chế.

    Không phải ai cũng là thiên tài để viết, vẽ lên được kiệt tác trong đó sự thật là trọng tâm. Ta đă khâm phục biết mấy một danh hào Aleksandr Solzhenitsyn với tác phẩm “Quần đảo ngục tù”, một nhà soạn kịch, nhà văn Oscar Wilde với kịch bản “The Important of Being Earnest”, hay nhà thơ Nguyễn Chí Thiện với “Hoa Địa Ngục” và những nhà đấu tranh khác đă dám nói lên sự thật của của kinh nghiệm sống, xă hội và chế độ. Dĩ nhiên, họ biết cái giá rất đắt phải trả một khi cởi trói ḿnh ra khỏi ách nô lệ và can đảm lên tiếng đó.

    Oscar Wilde đă từng nói “Nếu bạn muốn nói lên sự thật với người khác th́ phải làm cho họ cười, bằng không họ sẽ giết bạn” (If you want to tell people the truth, make them laugh, otherwise they'll kill you). Tương tự, triết gia Friedrich Nietzsche cũng than thở “Có lúc người ta không muốn nghe sự thật bởi v́ họ không hề muốn những ảo tưởng của họ bị tiêu hủy” (Sometimes people don't want to hear the truth because they don't want their illusions destroyed.)

    Bạn (và ta) có muốn đối diện với sự thật hay không?
    Bạn (và ta) có đang làm thân nô lệ hay không?
    Bạn (và ta) có muốn tự viết lên bản tuyên ngôn giải phóng nô lệ cho ḿnh hay không?


    VietSoul21
    danlambaovn.blogspot .com

  6. #16
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Phải xóa sạch đảng CSVN để chống xâm lăng và đồng hóa của Tàu cộng!



    Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)





    Tới nay, người Việt trong và ngoài nước đă không c̣n nghi ngờ ǵ tính chất Việt-gian của đảng cộng sản Việt Nam (CSVN).



    Điển h́nh với bao sự việc hàng ngày xảy ra trên đất nước VN, cùng cách hành xử đối với người dân và đất nước của tập đoàn Việt gian từ khi chúng cướp quyền lănh đạo mà cai trị cho tới nay, đă cho mọi người kết luận rằng: Đảng CSVN là một lũ Việt-gian! Chuyên làm tay sai cho ngoại bang để trục lợi cho bản thân và bè đảng của chúng qua việc buôn dân, bán nước.



    Câu hỏi của một số người là: “Đảng CSVN làm Việt-gian tự bao giờ? Do ai chủ xướng? H́nh như mới sau này, chứ Hồ chí Minh và đảng CSVN trước đây đâu có ngu và phản quốc như vậy?!!!...”



    Tới đây, Nam Nhân tôi xin đưa ra một vài sự việc đă xảy ra trong lịch sử của nước nhà: Sự kiện Hồ chí Minh thông đồng với mật thám Tây để bán Anh hùng Nguyễn Thái Học, Cụ Phan Bội Châu… cho thực dân Pháp, đă phá vỡ các cuộc cách mạng nổi dậy giành độc lập, chống sự độ hộ của thực dân Pháp; đương nhiên, tiền thưởng cho tên tay sai, chỉ điểm người Quốc gia chống thực dân cho Pháp bắt và giam cầm, giết hại trong các vụ trên, Hồ chí Minh là kẻ nắm gọn. Và chúng ta biết cuộc cánh mạng tại Yên Bái đă thất bại, Anh hùng Nguyễn Thái Học đă cùng 12 đồng chí bị thực dân Pháp xử chém tại Yên Bái ngày 17 tháng 6 năm 1930.





    Anh hùng Nguyễn Thái Học Cụ Phan Bội Châu







    Các câu hỏi trên đă được trả lời!



    Các đoạn phim về tên Việt gian Hồ chí Minh bán đứng Cụ Phan Bội Châu cho Pháp đă được đưa lên YouTube qua các link tiêu biểu sau:












    Vừa qua, “Bộ giáo dục và đào tạo” của ngụy quyền Việt-gian cộng sản trong nước, ra thông tri về việc đưa tiếng Tàu vào chương tŕnh bắt buộc con em Việt Nam từ bậc tiểu học và trung học phải học mà tổng cộng là 4 tiết một tuần.



    Việc thôn tính, Tàu hóa các nước nhỏ, lân bang mà Tàu cộng đă dùng vũ lực để thôn tính như Tân Cương, Tây Tạng. Cho tới nay, bước vào thế kỷ 21, Tàu cộng không thể thực hiện theo phương cách quân sự được nữa.



    Nghĩa là, dù muốn nuốt chửng Việt Nam một cách nhanh chóng, Tàu cộng đă không dám ngang ngược, trắng trợn xâm lăng Việt Nam bằng quân sự, một khi chủ quyền của Việt Nam vẫn c̣n được thế giới công nhận theo công pháp quốc tế. Nên chúng đă chỉ thị cho “bọn nô tài” của chúng là bọn Vgcs, tức đảng CSVN từng bước tiến hành Tàu hóa dân tộc Việt qua mọi h́nh thức sinh hoạt đời sống của người dân trong nước.



    Và cũng bước vào đầu thế kỷ 21 này, người dân Việt không ai là không nhận ra việc tập đoàn Vgcs, tức đảng CSVN đă làm tay sai cho Nga xô từ khi Hồ cùng đồng bọn nhận súng đạn của Nga, Tàu về nhập nhằng giả vờ liên hiệp với các đảng phái quốc gia chống thực dân Pháp ra sao, thiết tưởng chúng ta không cần nhắc lại ở đây. Nay th́ chúng làm tay sai cho Tàu cộng và chỉ c̣n độc tôn anh Hai Ba Tàu!



    Thêm một bằng chứng qua “Lời tuyên bố” của một trong những tên đại việt gian và nhất mực tôn thờ kẻ thù truyền kiếp của dân tộc, là Trường Chinh, tức Đặng Xuân Khu từ năm 1951.



    Việt-gian Đặng Xuân Khu



    Theo bản lư lịch kê khai trên trang Wikipedia (Bách hoa toàn thư) th́:



    “… Đặng Xuân Khu, sinh ngày 9 tháng 2 năm 1907, ở thôn Hành Thiện, xă Xuân Hồng, huyện Xuân Trường, tỉnh Nam Định. Cụ nội ông là cụ Đặng Xuân Bảng, đỗ Tiến sĩ tam giáp đệ nhất danh năm 1856. Thân phụ ông là cụ Đặng Xuân Viện, là một nhà nho không thành đạt trong đường khoa bảng, là một thành viên trong nhóm Nam Việt đồng thiên hội, là người biên soạn bộ Minh đô sử (gồm 100 quyển đóng thành sách).[1]

    Do truyền thống gia đ́nh, được sự giáo dục của thân phụ, từ nhỏ, ông đă làm quen với Tứ thư, Ngũ kinh, thơ Đường và được đào tạo bài bản về văn hóa và lịch sử theo truyền thống Nho học. Khi lớn lên, ông bắt đầu tiếp xúc Tây học và theo học bậc Thành chung tại Nam Định.”





    "… từ nhỏ đă làm quen với Tứ thư, Ngũ Kinh, thơ Đường và được đào tạo bài bản về văn hóa và lịch sử theo truyền thống Nho học. ...” Việt gian Trường Chinh đâm ra tiêm nhiễm văn hóa của kẻ xâm lăng đến độ không c̣n sáng suốt đến lú lẫn khi viết được rằng:

    “...viết theo lối Âu Tây ấy – một cách viết rơ ràng có mau thật đấy...”



    Nhưng v́ bản chất nô lệ Tàu cộng đến u mê, mà cam phận làm thân khuyển mă cho kẻ thù của dân tộc, kẻ xâm lăng, để nhận những của thí cho từ lũ giặc cướp nước, bọn quân thù truyền kiếp của dân tộc, nên Việt-gian Đặng Xuân Khu đă đánh lừa người đọc, người dân (những người bị trị) về nhận thức cái hay, cái dở, việc tiện lợi, bất tiện... mà tuyên bố, viết lách ca tụng sản phẩm của kẻ thù mà không dùng đầu óc để so sánh:



    “... cái thứ chữ kỳ quặc của bọn da trắng Tư Bản đem vào!”



    V́ cũng hệt như Hồ chí Minh, tên đại Việt gian này từng đi ăn mày hết Đông sang Tây, đă chứng kiến bao cảnh tự do dân chủ, văn minh của các quốc gia Tây phương sau cuộc cách mạng kỹ nghệ. Nhưng v́ bản chất Việt-gian, nên hắn đă lừa bịp người dân bằng miệng lưỡi giảo quyệt để khi về nước:

    “Trí, Phú, Địa, Hào

    Đào tận gốc, trốc tận rễ!”



    Nhằm bần cùng hóa cả nước và áp dụng chính sách ngu dân để chúng dễ bề làm tay sai cho ngoại bang mà bán nước buôn dân.



    V́ Đặng Xuân Khu cũng đă theo Tây học như phần lư lịch kể trên. Như vậy việc cổ súy, bắt buộc trẻ em Việt Nam học tiếng Tàu là công tác của đảng CSVN thực thi buôn dân bán nước, nhằm đồng hóa dân Việt, giúp Tàu hóa thêm nhanh chóng và hiệu quả hơn!



    Tới đây Nam Nhân tôi thấy phải dựng đầu Đặng Xuân Khu dậy, đét vào đít hắn mấy hèo, rồi hỏi tên việt gian này rằng:

    Từ khi đem thân khuyển mă làm tay sai, buôn dân, bán nước cho Tàu đến nay, ngay trên bia mộ của ngươi dùng chữ ǵ đây?!!! Sao không vẽ nhăng nhít như chữ của mấy thằng mọi trên đó, để tỏ hết ḷng khuyển mă, trung thành với quan thày của ngươi cho đến khi nằm dưới lỗ luôn đi; tên Việt-gian!!!



    Việt Nam muốn có độc lập, tự do, hạnh phúc và trường tồn ṇi giống Lạc Long, chúng ta phải cùng nhất tề đứng lên tiêu diệt bè lũ Việt-gian bán nước, giành lại chủ quyền để chống lại cuộc xâm lăng và đồng hóa hiện nay của Tàu cộng qua bàn tay của đảng CSVN!



    Anh quốc, ngày 21 tháng 3 năm 2012

    Nam Nhân (Quân nhân QLVNCH)



    ----------------------------------------------------



    Trường Chinh đă nói ǵ từ 1951?


    - Chấp nhận Tàu là mẫu quốc... hăy trở về với Tàu, làm nô lệ cho Tàu phù..!!

    - Nhục thay..CHXHCNVN !!


    Xin chuyển tiếp một tài liệu cần đọc để hiểu việc Ng-phú-Trọng làm vừa rồi tại Trung Quốc chỉ là kết quả tất yếu của mục đích mà Hồ và đảng CSVN theo đuổi từ lâu.


    LỜI TRƯỜNG CHINH TUYÊN BỐ năm 1951.


    Mời đọc bài này, ta thấy manh mối & khuynh hướng bác bỏ, chống đối Tây phương, bài trừ trí thức, chạy theo Trung Quốc đă khởi nguồn từ lâu trong đảng CSVN


    Tờ nhật báo Tiếng Dội số 462, năm thứ 3, đề ngày Thứ Sáu 24 Aout 1951, Âm lịch 22 tháng Bảy (Thiếu) năm Tân Măo, giá bán 1 đồng, của Chủ nhiệm Trần Chí Thành tự Trần Tấn Quốc, Ṭa soạn, Quản lư 216 đ. Gia Long Saigon, có bài mang tựa đề “Việt Minh vận động cho Việt Nam làm chư hầu Trung Quốc”, cho in nguyên văn một tờ truyền đơn do Trường Chinh kư như sau:


    ỦY BAN HÀNH CHÁNH KHÁNG CHIẾN VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG H̉A NĂM THỨ VII


    TỔNG THƯ KƯ ĐẢNG LAO ĐỘNG VN

    SỐ: 284/ LĐ ĐỘC LẬP TỰ DO HẠNH PHÚC


    Hỡi đồng bào thân mến !


    Tại sao lại nhận vào trong nước Việt Nam yêu mến của chúng ta, là một nước biết bao lâu làm chư hầu cho Trung quốc, cái thứ chữ kỳ quặc của bọn da trắng Tư Bản đem vào!


    Tại sao ta lại truyền bá trong dân chúng từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau, cách viết chữ dị kỳ của tên thực dân Alexandre de Rhodes đă đem qua xứ ḿnh như thế?


    Không, đồng bào của ta nên loại hẳn cách viết theo lối Âu Tây ấy – một cách viết rơ ràng có mau thật đấy – và ta hăy trở về với thứ chữ của ông bà ta ngày trước, là thứ chữ nho của Trung Quốc.


    Vả chăng, người Trung Hoa, bạn của ta – mà có lẽ là thầy của chúng ta nữa, ta không hổ thẹn mà nh́n nhận như thế – có phải là dân tộc văn minh trước nhất hoàn cầu không?


    C̣n nói ǵ đến y khoa của Âu Mỹ: Chúng chỉ cắt, đục, khoét, nạo! Có thế thôi!


    Hỡi đồng bào yêu mến! Chúng ta hăy gạt bỏ cách chữa bệnh của bọn Đế quốc phương Tây đem qua xứ ta!


    Ta hăy bỏ nhà bảo sinh của chúng, bỏ bệnh viện của chúng, ta hăy dùng thuốc dán của ông cha ta để lại và nhất là dùng thuốc Tầu danh tiếng khắp cả hoàn cầu .


    Ta hăy trở về phương pháp này, trước nữa để ủng hộ các bạn Trung Hoa, sau nữa để loại ra khỏi nước Việt Nam yêu mến của ta bao nhiêu những đồ nhập cảng thực dân như là khoa hoc, phát minh v.v…


    Ta hăy quét sạch lũ “trí thức” đă xuất thân ở các trường Âu Mỹ, đế quốc và thực dân!
    Chúc “Tổng phản công” và “Thi hành mọi phương pháp bài trừ thực dân”.


    Trường Chinh


    Tổng thư kư đảng Lao Động VN


    Số báo Tiếng Dội này nằm trong Thư Viện tiếng Việt thuộc Bảo Tàng Viện Anh Quốc (British Museum – London).



    Nguồn từ Willam Phan

    (Do Phuc Nguyen chuyển)

  7. #17
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Lại một tṛ kêu gọi đầu hàng đảng Cộng sản Việt Nam

    Cao Lân


    " Kẻ thù của toàn dân Việt chính là Đảng Cộng sản Việt Nam "
    V́ thế, cho nên, toàn dân Việt phải cùng nhau đồng tâm, hiệp lực, đứng lên để tiêu trừ đảng CSVN, và đánh đuổi tất cả lũ giặc Tầu ra khỏi bờ cơi Việt Nam, để tự cứu lấy chính ḿnh, cứu đồng bào và giành lại từng tấc đất của Quê Hương!



    Gần đây, một bài “phú” có tên là “Điểm mặt quân thù phú” đă được một số người, v́ cố ư hoặc “ngây thơ” đă phổ biến, v́ cho là “hay”. Hay ở cái nội dung của bài “phú” là đă kêu gọi mọi người; đặc biệt, là những người Việt mà trước kia đă từng chạy trốn giặc Cộng bằng nhiều cách, bỏ cả quê Cha đất Tổ, để xin tỵ nạn Cộng sản ở tại các quốc gia của thế giới tự do rằng: hăy quay trở về để cùng đứng dưới lá cờ đỏ máu và dưới sự lănh đạo của đảng CSVN “chống Tầu”. Tôi chỉ lược trích một số câu “phú” mà có kèm tấm h́nh của “hải quân” Việt cộng; đồng thời, đă ca tụng cờ đỏ máu và Cộng quân ngang bằng với tiền nhân như Đức thánh Trần Hưng Đạo, Bà Trưng, Bà Triệu… và đă lập lờ đánh lận, qua hai lần đánh lộn giữa đồng bọn Cộng sản Tầu-Việt với nhau, cũng như những lời “thơ” láo khoét đó như sau:



    “Đụng tới viên sỏi đảo ta, là đụng tới ngàn năm công đức tổ tiên,

    Làm nhục một người dân ta, là làm nhục trăm triệu anh em máu thịt!

    Hiếp biển nước ta, là bôi mặt ṇi giống Tiên Rồng,

    Cướp đất đảo ta, là sỉ nhục giang sơn Đại Việt!”



    Cao Lân tôi đă nói “Kha-Tiệm Ly” láo khoét, là chính ở bốn câu thơ trên; bởi v́, không phải chỉ “đụng tới viên sỏi đảo ta - hiếp biển nước ta” mà lũ giặc Tầu qua sự dâng bán lănh hải, lănh thổ từ Hồ Chí Minh và Phạm Văn Đồng bằng cái văn bản bán nước, và đă gửi cho Chu Ân Lai vào ngày 14/9/1958, và chẳng những như vậy, mà bọn giặc Tầu đă và đang làm chủ tại vịnh Cam Ranh, Hải Pḥng, B́nh Thuận, B́nh Dương, Vũng Tầu, và nhiều vùng đất, vùng biển có nhiều tài nguyên của đất nước!



    C̣n “Làm nhục một người dân ta”, th́ không phải chỉ có “một người dân ta”, mà đă cả triệu “dân ta” hay là có vô số những người “dân ta” đă bị bọn giặc Tầu từng “làm nhục” đến đánh đập hành hạ, và giết chết “dân ta” trước sự chứng kiến và bảo kê của đảng CSVN, như mọi người đă thấy, đă biết qua những tin tức và h́nh ảnh rất rơ ràng trên mạng lưới Internet. Đừng láo khoét!



    Và “bôi mặt ṇi giống tiên rồng, sỉ nhục giang sơn Đại Việt”, th́ kẻ đó, cũng chính là cái đảng Cộng sản Việt Nam!



    Nhưng c̣n nữa, v́ bài “phú” c̣n đánh đồng, “ḥa hợp ḥa giải” những ḍng máu của Hải quân Việt Nam Cộng Ḥa với những ḍng máu của Cộng quân Đỏ như mấy câu thơ sau đây:



    “Cờ tổ quốc đâu để nhạt màu,

    Máu hùng anh không cho phai sắc!

    Liệt sĩ Hoàng Sa luôn bám bước quân hành,

    Liệt sĩ Gạc Ma vẫn theo người cứu quốc!”



    Nên nhớ, Tổ Quốc Việt Nam, chưa và không hề có cái lá cờ đỏ máu, sao vàng của cái đảng CSVN. Thế nên, “cờ tổ quốc” Việt nam, không bao giờ là lá cờ đỏ máu sao vàng, và không bao giờ được ḥa chung những ḍng máu của cố Hải quân Trung tá Việt Nam Cộng Ḥa, Ngụy Văn Thà và đồng đội của ông với những ḍng máu của Cộng quân khi đánh lộn với quân Tầu cộng, v́ đó chỉ là một cuộc đánh lộn giữa đồng bọn với nhau mà thôi.



    Và, đây là một đoạn “phú”, mà chính là những lời kêu gọi những người Việt tỵ nạn Cộng sản tại hải ngoại hăy “vượt trùng khơi… hướng về cố quốc”



    “V́ chung trăm trứng, nên đá ngh́n non thương về hải đảo anh em,

    Cũng bởi một ṇi, mà nước muôn lạch t́m đến biển xanh cốt nhục.

    Chung mẹ Âu Cơ, nên máu chảy ruột mềm,

    Cùng cha Long Quân, mới ḷng đau dạ thắt.

    Trăm triệu đồng bào đều muốn vượt trùng khơi,

    Mấy triệu anh em luôn hướng về cố quốc.”



    Đảng CSVN cần phải biết, nếu lũ Tầu cộng mà có đánh Việt cộng thật đi chăng nữa, th́ chỉ có một số ít những tên ngu đần mới “vượt trùng khơi” để về với đảng CSVN để cùng đánh lộn với đồng bọn Tầu cộng; c̣n những người có trí khôn, biết phân biệt, đúng sai, th́ không bao giờ chịu đứng chung với đảng CSVN dưới mọi h́nh thức; bởi nếu Tầu cộng có đánh Việt cộng, th́ mặc hai lũ giặc kia cũng đều là Cộng sản cả, th́ chúng đánh nhau mặc chúng, và nếu Việt cộng có thua, có chết, th́ là điều đáng mừng, v́ đến lúc đó, chắc chắn sẽ có các cường quốc can thiệp, để một chính phủ mới sẽ được ra đời, để lănh đạo đất nước trong tương lai; và đó là cơ hội cho người Quốc Gia yêu nước chân chính sẽ giành lại quê hương, đất nước từ tay của Tầu cộng và Việt cộng. Do đó, nếu Tầu cộng và Việt cộng có đánh nhau là một điều đáng mừng cho toàn dân Việt.



    Nên nhớ, những ḍng máu Thiêng của những người Việt Quốc Gia yêu nước chân chính đă và sẽ đi vào Bia đá Sử Xanh, không bao giờ ḥa lẫn với những ḍng máu Man Rợ, Phản quốc của đảng Cộng sản Việt Nam.



    Nhưng chưa hết, tác giả của bài “phú” c̣n lớn tiếng “hét lên” rằng:



    “Chết dưới ngọn cờ, máu liệt sĩ ngàn năm đỏ sắc!

    Hét lên đi! Đại Việt hùng cường!”



    “Tác giả” Thái Quốc Tế”, hay là một “công an văn hóa” đă lấy “bút danh” là “Kha-Tiệm Ly” để tự ghép tên của ḿnh với Kinh Kha, và tự ví ḿnh như Cao Tiệm Ly, người đă thổi sáo đưa Kinh Kha sang Tần, bên bờ sông Dịch, và cũng để tự sánh ḿnh với Kinh Kha như những lời thơ của Kinh Kha khi lên đường, tại bờ sông Dịch (biên giới nước Triệu), Kinh Kha đă ứng khẩu hai câu thơ với các bạn đi tiễn ḿnh là Cao Tiệm Ly như sau:



    “Phong tiêu tiêu hề, Dịch thuỷ hàn

    Tráng sĩ nhất khứ hề, bất phục hoàn”



    Dịch:

    “Gió hiu hắt chừ, Dịch thuỷ lạnh ghê

    Tráng sĩ ra đi chừ, không bao giờ về”



    C̣n một bản dịch khác :



    “Gió đ́u hiu sông Dịch lạnh lùng ghê

    Tráng sĩ một đi không trở về”.



    Và để kết thức bài viết này, Cao Lân tôi, muốn nói thẳng với diễn viên “Thái Quốc Tế” hay “Kha-Tiệm Ly”, chỉ là những màn diễn vụng về, và rẻ tiền, v́ tất cả những người Việt Quốc Gia Chống Cộng triệt để, đều không bao giờ dại dột mà nghe hay tin theo những lời kêu gọi với âm mưu đen tối qua những lời ngụy thơ đă tiềm ẩn trong suốt cả bài “Điểm mặt quân thù phú”.

    Vây th́, “Quân thù” của toàn dân Việt là ai? Câu hỏi, mà bất cứ một người nào có lương tri đều biết:



    Kẻ thù của toàn dân Việt chính là Đảng Cộng sản Việt Nam!




    V́ thế, cho nên, toàn dân Việt phải cùng nhau đồng tâm, hiệp lực, đứng lên để tiêu trừ đảng CSVN, và đánh đuổi tất cả lũ giặc Tầu ra khỏi bờ cơi Việt Nam, để tự cứu lấy chính ḿnh, cứu đồng bào và giành lại từng tấc đất của Quê Hương!



    Anh quốc, 26/10/2012

    Cao Lân

    http://hon-viet.co.uk/CaoLan_LaiMotT...ngDangCSVN.htm
    -------------------------------------------------------

  8. #18
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Lại một tṛ kêu gọi đầu hàng đảng Cộng sản Việt Nam

    (Bài 2)



    Cao Lân





    Sở dĩ, tôi phải viết thêm bài số 02,; bởi v́ nhận thấy cái tên “Kha-Tiệm Ly” này quả thật là người của đảng Cộng sản Việt Nam, đă và đang “hét lên” những lời kêu gọi mọi người, mà đặc biệt là người Việt tỵ nạn CS tại hải ngoại đừng chống Cộng nữa, mà hăy quay về đứng dưới lá cờ đỏ sao vàng và đảng cộng sản Việt Nam để “chống Tầu”. “Chống tầu” bằng cách dâng, bán biển-đảo cho tầu, và để cho Tầu làm chủ trên khắp nước.



    Qua bài trước, Cao Lân tôi đă vạch rơ những thâm ư của nội dung bài: “Điểm mặt quân thù phú” của “Kha-Tiệm Ly”.; nhưng hôm nay, tôi lại đọc thêm một bài “thơ” khác, bài “Hoàng Sa Tiếu Ngạo phú”, th́ cũng có nhữngđoạn giống như nội dung cũng đều giống như bài “phú” trước như sau:



    “Hoàng Sa ta c̣n trăm triệu anh em, chỉ cách có mấy giờ bay,

    Hoàng Sa ta c̣n hàng vạn kiều bào, chỉ cách nửa ṿng trái đất.

    Nếu mi liều lĩnh cho hỏa tiễn rời dàn,

    Th́ ta lập tức quay thần công nhả đạn!

    Hàng vạn tấm ḷng đang náo nức hồi hương,

    Hàng trăm con tàu đang sẵn sàng rẽ nước!”



    “Hoàng Sa ta c̣n hàng vạn kiều bào, chỉ cách nửa ṿng trái đất,

    Hàng vạn tấm ḷng đang náo nức hồi hương”.



    “Hoàng Sa ta c̣n trăm triệu anh em, chỉ cách mấy giờ bay, Hàng vạn tấm ḷng… kiều bào đang náo nức hồi hương”,là những “kiều bào” nào, và ai là “anh em” với Kha-Tiệm Ly và cái đảng Cộng sản của y, nếu không nói thẳng ra, bọn đó, chỉ là một phần tử nhỏ, là phường tham danh, hám lợi, hay thực chất chúng là những tên “cán bộ CS cao cấp” do Việt cộng cài ra nằm vùng ở hải ngoại từ bấy lâu nay, v́ chỉ có những phần tử này, th́ mới “náo nức hồi hương”, để chờ cho đến một cơ hội thuận tiện, sẽ xuất đầu lộ diện; c̣n đa số những người Việt Quốc Gia Chống Cộng th́ không bao giờ “náo nức hồi hương”, mà họ đang từng giờ, chỉ mong sao cho chế độ Cộng sản tại Việt nam phải mau chóng sụp đổ, đến lúc đó, th́ họ mới quay trở về quê hương, để thăm lại xóm cũ, làng xưa, cũng như những người thân yêu của họ; và cùng nhau xây dựng lại đất nước Việt Nam sau khi bị đảng CSVN đục ruỗng. Tên “Kha-Tiệm Ly” đừng lớn tiếng lộng ngôn, vọng ngữ. Chỉ có những kẻ ngu đần mới nghe, tin những ǵ y viết và nói ra. Kha-Tiệm Ly đừng ngủ mơ, rồi cứ tự ví ḿnh với Cao Tiệm Ly và Kinh Kha, và đừng tưởng những lời “thơ” của ḿnh là “tiếng sáo” như tiếng sáo của Cao Tiệm Ly đă thổi để tiễn đưa Kinh Kha sang Tần, bên bờ sông Dịch.



    Kha-Tiệm Ly cần phải biết: những người Việt tỵ nạn Cộng sản thực sự tại hải ngoại không bao giờ ngu dại mà nghe những “tiếng sáo” của Kha-Tiệm Ly mà trở thành những “Kinh Kha sang Tần”; như cái cuồng vọng của y, trừ những tên Việt cộng nằm vùng và lũ tay sai, đang lè lưỡi ngồi chổm hổm chực chờ những cục xương thừa do bọn Việt cộng sẽ quăng cho để gặm đỡ ghiền.



    Tuy nhiên, với cái nghề chuyên môn “thổi sáo” của Kha-Tiệm Ly, th́ tại hải ngoại có lẽ cũng có người muốn thử cái mồm “thổi sáo” chuyên nghiệp của Kha-Tiệm Ly mỗi khi họ thấy thật cần thiết cho qua những cơn thèm…



    Xin mọi người cần phải cảnh giác đối với tất cả những tên “Công an văn hóa” đă và đang cầm bút, đang “thổi sáo”. Chính bọn này, đă từng “thổi” những “khúc nhạc” ô-mê-ly, mà phần nào, chúng cũng đă thành công, ít ra, cũng trong một thời gian nào đó… Nhưng nếu quư độc giả vẫn chưa tin những ǵ người viết đă viết, th́ đây, Cao Lân tôi xin nêu lên một bằng chứng về con người Cộng sản của Kha-Tiệm Ly, mà chính y cũng không làm sao chối căi cho được. Nên nhớ, và nên biết, tất cả những bài “thơ-phú” của Kha-Tiệm Ly đă được báo chí của Việt Cộng trong nước đăng tải và có kèm theo những h́nh ảnh của “hải quân” Việt cộng như sau đây:



    “Hăy soi đạo đức Hồ Chủ tịch để tự răn ḿnh,

    Hăy lấy tài năng Ngô Bảo Châu mà làm xấu hổ.

    Một trăm năm thuộc Pháp, lấy đó mà lo,

    Một ngàn năm thuộc Tàu cớ chi không nhớ?

    Chẳng thấy cái nguy phải chịu làm lệ làm nô,

    Th́ ở trong mơ cũng chẳng thành rồng thành hổ!”



    Vậy th́, tất cả những kẻ nào đă từng mê mẫn v́ những “tiếng sáo” của Kha-Tiệm Ly, th́ hăy mở to những cặp mắt cú vọ của ḿnh, để đọc cho thật kỹ những lời của chính Kha-Tiệm Ly đă “hét lớn” rằng:



    “Hăy soi đạo đức Hồ Chủ tịch để tự răn ḿnh”.



    Hỡi những phường giá áo, túi cơm, đói danh, khát lợi hăy chờ đấy, v́ sẽ có một ngày toàn dân Việt sẽ cùng nhau đứng lên tự cứu, sẽ đập tan hết cái đảng CSVN, là bè lũ bán nước, buôn dân và sẽ hỏi tội tất cả những tên “công an văn hóa” chuyên nghề “thổi sáo” như Kha-Tiệm Ly và những tên đồng bọn khác nữa. Chờ đấy, v́ ngày đó không xa.



    Anh quốc, 27/10/2012

    Cao Lân

    -----------------------------------------------------

    Kha Tiệm Ly – Trường Sa tâm thư phú

    Posted on August 21, 2012




    Hăy soi đạo đức Hồ Chủ tịch để tự răn ḿnh,
    Hăy lấy tài năng Ngô Bảo Châu mà làm xấu hổ.
    Một trăm năm thuộc Pháp, lấy đó mà lo,
    Một ngàn năm thuộc Tàu cớ chi không nhớ?
    Chẳng thấy cái nguy phải chịu làm lệ làm nô,
    Th́ ở trong mơ cũng chẳng thành rồng thành hổ!
    ____________________ ____________________ __________________



    Kha Tiệm Ly: HOÀNG SA TIẾU NGẠO PHÚ

    Jul 16, 2012 8:40 PMPublicPageviews 66 1

    tạp chí TIẾNG QUÊ HƯƠNG :



    Nhà thơ Kha Tiệm Ly , CTV thường xuyên của TQH , là người đa tài , làm thơ , cảthơ luật lẫn tự do , viết truyện với nhiều thể tài và khi Trung Quốc đang thè “lưỡi ḅ” quyết tâm “liếm” dần mặt tiền của Việt Nam chúng ta, anh sáng tác nhiều tác phẩm để động viên ḷng yêu nước , tinh thần đoàn kết , tự hào và tư tin dân tộc , trong đó có các bài phúđặc sắc đang được nhiều người yêu thích. Sau khi đăng lại bài Hoàng Sa NộKhí phú được độc giả xem nhiều , tạp chí mời các bạn đọc tiếp bài phú khác cùng đề tài của ông : HOÀNG SA TIẾU NGẠO PHÚ .


    Kha Tiệm Ly

    HOÀNG SA TIẾU NGẠO PHÚ

    Tưởng rằng,

    Tổ tiên có lắm bậc đại hiền,

    Tử tôn ắt nhiều người cao đức.



    Ngờ đâu,

    Cây cha thẳng, mà tủa cành, nhánh cong queo,

    Giống mẹ lành, lại trổ trái, hoa đắng nghét!

    Thương cho các ông thầy Lăo Đam, Mặc Địch, Khổng Khâu,

    Lại có mấy thằng tṛ Bàng Quyên, Ḥa Thân, Ḥa…Thiết (!)

    Lời cũng như sách, đều dạy phong ngôn ḥa ái, khiêm cung,

    Mặt dẫu giống người, nhưng quen dă tính hung hăng, tàn ác.

    Với kẻ thù, mi quen tuồng làm tớ làm tôi,

    Với đồng bào, mi giở thói sát nhơn sát đức!



    Đạo đức th́,

    Làm thức ăn bằng giấy cac-tông,

    Chế thức uống bằng đồ bá nạp!

    Xem con người như chó như heo,

    Coi mạng sống như rơm như rác!



    Chí khí th́,

    Dân hàng trăm triệu (1), mà chịu bại dưới vó ngựa Măn, Mông,

    Quân mấy mươi muôn (1), mà đầu hàng trước gót giày Anh, Nhật!

    Để chúng lấy Giang Bắc nhanh như trở mặt bàn tay,

    Để chúng chiếm Giang Nam dễ như lấy đồtrong bọc!

    Mất muôn dặm đất (1) mà c̣n chẳng chịu hèn?

    Đọa trăm triệu dân (1) mà lại chưa biết nhục?



    Ôi!

    Thẹn cho đất rộng ngh́n vuông,

    Tủi cho thân cao bảy thước!

    Trên đầu lột mũ cánh chuồn, bỏ hết cổtrang,

    Nửa sọ thắt tóc đuôi sam, tuân theo tân pháp!

    Mỏi gối v́ câu “vạn tuế” mà bỏ nước bỏdân,

    Trẹo lưng bởi kiếp “nô tài” nên quên vinh quên nhục!



    Chẳng trách,

    T́nh đồng chí vừa mới quen tai,

    Câu hảo bằng c̣n chưa ráo mực!

    Cắt cáp tàu, không chừa thói cuồng ngông,

    Cướp hải phận, lại ló ṇi láo xấc!

    Vạch đường Chữ U (2), đúng là lưỡi mối miệng lằn,

    Nói câu hữu nghị, khác chi tâm xà khẩu Phật!



    Nầy bọn mi!

    Chớ huênh hoang mà lấy thịt đè người.

    Đừng khờ dại mà lấy gươm chém sắt!

    Hoàng Sa ta c̣n trăm triệu anh em, chỉcách có mấy giờ bay,

    Hoàng Sa ta c̣n hàng vạn kiều bào, chỉcách nửa ṿng trái đất.

    Nếu mi liều lĩnh cho hỏa tiễn rời dàn,

    Th́ ta lập tức quay thần công nhả đạn!

    Hàng vạn tấm ḷng đang náo nức hồi hương,

    Hàng trăm con tàu đang sẵn sàng rẽ nước!

    Lănh thổ, lănh hải, xưa nay đâu phải một bận tranh cường,

    Bọn ta, bọn mi, đến giờ cũng đă bao phen so đọ sức?

    rộng ngh́n vuông,

    Đó là công lao cha mẹ ta, dựng nên một dải sơn hà,

    Đó là xương máu anh em ta, giữ yên ba miền tổ quốc.

    Ta giữnước bằng mưu trí thần sầu,

    Ta giữnước bằng chiến công oanh liệt!

    Ta giữnước bằng một dân tộc anh hùng,

    Ngươi”giữ nước” bằng dăy trường thành khiếp nhược!!



    Cảm khái câu:

    “Thà làm quỷ nước Nam”;

    Hơn làm vua đất Bắc”.



    Hoàng Sa ta,

    Thân dựa mũi gươm,

    Ngựa treo đầu giặc.

    Đem xương gởi ở chiến trường.

    Lấy máu giữ từng tất đất.

    Hẹn với ḷng một nhục một vinh,

    Thề với giặc một c̣n một mất!



    Nhớ cho,

    Coi mặt mà bắt h́nh dong,

    Hối hận bây giờ c̣n kịp!

    Bút thép lời gang,

    Hoàng Sa hạ bút!

    ____________________

    Chú thích:

    (1) Những con số minh họa. Tượng trưng cho nhiều, lớn.

    (2) Đường Chữ U hay Đường Lưỡi Ḅ, là vùng biển mà Trung quốc

    tựkhoanh vùng, rồi đ̣i làm hải phận cho ḿnh

    (3) “lưỡi ḅ”, “kiếm thép”. (Tác giả không viết hoa) dụng ư… “chơi chữ”!

    (4) Sựkiện, năm 1974: Khi tàu HQ-5 bị địch bắn cháy,

    Hạm trưởng Ngụy Văn Thà tuẫn tiết theo tàu.

    (5) Sựkiện năn 1988, Trung úy Trần Đ́nh Phương trước lúc hi sinh,

    nói:”Thà hi sinh, chứ không để mất đảo!”

    (6) Tên những đảo trong QĐ Hoàng Sa.

  9. #19
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đảng coi dân như rác, lụy giặc như thần (Phạm Trần)



    “…Việc đảng cấm không cho báo đăng tin các hoạt động tưởng niệm Cuộc chiến Biên giới 1979 cũng không khác ǵ lệnh cấm báo chí đăng tin có hàng ngàn công dân đă kư tên kiến nghị bỏ Điều 4 trong dự thảo Hiến pháp 1992 sửa đổi…”



    Nếu bảo “báo chí nào th́ dân tộc nấy” là không đúng với t́nh h́nh ở Việt Nam, nhất là đối với những việc có liên hệ đến “vinh” và “nhục” của đất nước và con người Việt Nam.

    Trước hết, trong số 19 ngh́n người có thẻ hội viên Hội Nhà Báo ở Việt Nam th́ có 17 ngh́n người được cấp thẻ hành nghề đang làm việc trong 700 cơ quan báo đài Trung ương và Địa phương nhưng điều này không có nghĩa là có tự do báo chí ở Việt Nam.

    Ai cũng biết như thế, riêng nhà nước th́ không v́ Bộ Thông tin và Truyền thông, cơ quan cấp thẻ hành nghề không phân biệt được, hoặc cố t́nh không cho là quan trọng, về sự khác nhau giữa “người làm báo chuyên nghiệp” và “cán bộ báo chí”.

    Một nhà báo chuyên nghiệp không chọn tin để viết. Một tờ báo hay một cơ quan truyền thông chuyên nghiệp không bị ai kiểm duyệt hay đăng tin “theo đơn đặt hàng”.

    Nhưng một cán bộ báo chí làm việc trong hệ thống báo, đài của các tổ chức hay đoàn thể của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) th́ quyền viết và đăng tin thuộc về người Tổng Biền tập. Trên người này là Cơ quan chủ quản (chủ nhân) của tờ báo và trên nữa là Cơ quan Tuyên giáo, lănh đạo đường lối thông tin. Người phóng viên làm việc theo chỉ thị của Tổng Biên tập.

    Luật nổi, luật ngầm

    Nhưng cán bộ làm báo của Việt Nam cũng có Luật Báo chí, ra đời 28/12/1989.Nhiệm vụ của người làm báo là công cụ của đảng được quy định trong Điều I: “Báo chí ở nước Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam là phương tiện thông tin đại chúng thiết yếu đối với đời sống xă hội; là cơ quan ngôn luận của các tổ chức của Đảng, cơ quan Nhà nước, tổ chức xă hội (dưới đây gọi chung là tổ chức); là diễn đàn của nhân dân.”

    Đến Điều 6, th́ nhiệm vụ quan trọng của cán bộ làm báo là phải ưu tiên: “Tuyên truyền, phổ biến đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước, thành tựu văn hoá, khoa học, kỹ thuật trong nước và thế giới theo tôn chỉ, mục đích của cơ quan báo chí; góp phần nâng cao kiến thức, đáp ứng nhu cầu văn hoá lành mạnh của nhân dân, bảo vệ truyền thống tốt đẹp của dân tộc, xây dựng và phát triển dân chủ xă hội chủ nghĩa, tăng cường khối đoàn kết toàn dân, xây dựng chủ nghĩa xă hội và bảo vệ Tổ quốc.”

    Đến điều 15 nói về “ Quyền và nghĩa vụ của nhà báo” th́ ngay trong điểm 1 đă quy định: “Nhà báo có quyền và nghĩa vụ thông tin trung thực, phản ánh ư kiến, nguyện vọng của nhân dân, góp phần thực hiện quyền tự do báo chí, quyền tự do ngôn luận trên báo chí của công dân.”

    Nhưng sự “trung thực” của người làm báo trong chế độ một đảng cầm quyền và người làm báo cũng là “cán bộ của đảng” th́ nhiệm vụ của họ là phải phục vụ đảng trước.

    Do đó có nhiều trường hợp một bài hay tin vừa đăng lên đă bị rút xuống, nhất là các tin được gọi là “nhậy cảm” đụng chạm đến chỗ này, người nọ hay nước láng giềng Trung Cộng mà đảng CSVN lúc nào cũng sợ “mất ḷng”!

    V́ sự sợ hăi Trung Cộng của nhà nước mà làng báo Việt Nam không dám viết Tàu Trung Quốc mà phải viết là “tàu nước ngoài” hay “tầu lạ” đă tấn công tầu đánh cá của ngư dân Việt Nam ở Biển Đông. Ngay cả mỗi lần tưởng niệm các chiến sỹ quân đội Việt Nam hy sinh trong cuộc chiến chống quân Trung Cộng ở Trường Sa ngày 14/03/1988, các sĩ quan hải quân Việt Nam cũng không dám nói tên “lính Trung Quốc” hay “tàu Trung quốc” mà phải nói là “lính” hay “tàu nước ngoài” !

    Đây là việc làm sai trái lịch sử phải bị lên án và sửa đổi bởi báo chí nhưng những cán bộ làm báo của đảng CSVN đă phải cúi đầu tuân lệnh viết theo chỉ thị.

    Ngay cả khi tàu t́m kiếm thăm ḍ B́nh Minh II của Tập đoàn Dầu khí Việt Nam bị các tàu đánh cá của Trung Cộng “cắt cáp” ở khu vực Cồn Cỏ trong vùng Vịnh Bắc Bộ ngày 30-11-2012 mà báo chí cũng được lệnh phải sửa lại là “gây đứt cáp” th́ phải hiểu “tính kiểm duyệt” báo chí Việt Nam để khỏi “mất ḷng anh hàng xóm Trung Cộng” đă bị nhà nước nhúng tay vào sâu đến độ nào?

    Nhưng đó là những sự việc được nhà nước cho phép. Ngay đến những việc xảy ra trước cả ngàn con mắt người dân ở hai Thành phố Sài G̣n và Hà Nội trong hai năm 1011 và 2012 khi có các cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa, một phần ở Trường Sa và âm mưu chiếm biển đảo của Việt Nam ở Biển Đông th́ cả làng báo Việt Nam hoặc tự ư “che mắt để không thấy” hay tự cho ḿnh quyền “không nghe thấy ai nói ǵ hết”!

    V́ vậy, những biến cố lớn lao này tuy đă được gửi nhanh đi khắp nơi trên thế giới bởi những nhà báo “truyền thông xă hội”, hay Bloggers th́ người Việt ở trong nước không hay biết ǵ!

    Đây cũng là trường hợp của các vụ nhà nước đàn áp dân khiếu kiện kéo về Hà Nội hay trong các vụ cưỡng chế đất đai của nông dân ở Tiên Lăng (Hải Pḥng), Văn Giang (Hưng Yên) và Vụ Bản (Nam Định) v.v… thường được các Bloggers gửi ra nước ngoài nhanh và nhiều hơn báo chí trong nước.

    Ngược lại, báo chí trong nước của đảng lại rất mau mắn đăng tải các phản ứng sai nhiều hơn đúng hay quyết định của chính quyền liên quan đến các vụ này.

    V́ có Truyền Thông Xă Hội (hay c̣n được gọi là các Nhà báo tự do) mà cả thế giới mới biết tin và nh́n thấy mọi h́nh ảnh đàn áp dă man chống người dân biểu t́nh hay đánh đập nông dân của công an, cảnh sát, dân pḥng và côn đồ được nhà nước thuê mướn.

    Các kư giả người nước ngoài ở Việt Nam và du khách người ngọai quốc chứng kiến các biến cố này cũng đă gửi đi khắp thế giới bài viết, tin và h́nh ảnh của họ.

    Người dân trong nước và báo chí thường bị cấm đến các vùng “nhạy cảm” này nên thông tin bị bưng bít.

    Sự trái ngược này chứng minh ở Việt Nam không có tự do báo chí và cán bộ làm báo ở Việt Nam khác với nhà báo chuyên nghiệp.

    Nó cũng chứng minh Điều 15 của Luật Báo chí có 2 mặt nổi và ch́m khi nói về tính “trung thực” của một cán bộ làm báo khi tác nghiệp.

    Chuyện mới xảy ra

    Biến cố “báo trong nước được lệnh im lặng” gần nhất xảy ra vào ngày 17/2/2013, vào dịp kỷ niệm 34 năm ngày Lănh tụ Đặng Tiểu B́nh của Trung Cộng xua ngót nửa triệu quân (trên 400.000 quân) đánh vào 6 tỉnh dọc biện giới Việt-Trung ngày 17/02/1979 để gọi là “dạy chọ Việt Nam một bài học.”

    Trên 40.000 quân và dân Việt Nam, trong số này có rất nhiều trẻ em, phụ nữ và người già đă bị quân Tàu thảm sát tại 6 Tỉnh Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn và Quảng Ninh.

    Thiệt hại về phía quân Trung Cộng được ước tính trên 20,000 quân chết khi cuộc chiến biên giới thứ nhất chấm dứt vào ngày 18/03/1979.

    Nhưng sau đó, vào năm 1984 quân Trung Cộng lại gây hấn và tấn công lần 2 chiếm đỉnh Núi Đất (người Tầu gọi là Lăo Sơn) hay c̣n gọi là cứ điểm 1509 nằm trong lănh thổ Việt Nam, thuộc xă Thanh Thuỷ, huyện Yên Minh, tỉnh Hà Tuyên, nay là tỉnh Hà Giang.

    Mặc dù Việt Nam và Trung Cộng đă có thỏa hiệp Biên giới năm 1999 nhưng Bắc Kinh nhất quyết không trả lại Núi Đất và những vùng đất quân Tàu chiếm của Việt Nam từ 1984 đến 1991.

    Phiá đảng CSVN không có bất cứ hành động nào đ̣i lại.

    V́ vậy, nguyên Đại tá Quân đội Nhân dân CSVN Bùi Văn Bồng mới viết trong Website của ông : “ Ngày 17-2 cách đây 34 năm, 200.000 quân Trung Quốc (sau đó được tăng cường thêm 400.000 quân) đă tràn sang tất cả các tỉnh biên giới phía Bắc, chính thức bắt đầu cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam năm 1979.

    Trời không dung, Đất không tha cho vô vàn tội ác dă man mà bọn bành trướng Trung Quốc đă gây ra cho đất nước và nhân dân ta trong cuộc chiến ấy.

    Và Trời Đất cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho những kẻ đang cố t́nh lờ đi sự hy sinh để bảo vệ Tổ Quốc của hàng chục ngàn người con đất Việt, cố t́nh bưng bít và che giấu những tội ác tày trời của quân bành trướng xâm lược.”

    Nhà báo tự do Nguyễn Huy Canh cũng phổ biến trên Internet:
    “Ngày 17/2 là một ngày vinh quang của dân tộc chúng ta, v́ chúng ta đă đánh bại nửa triệu quân xâm lược Trung Quốc được trang bị vũ khí hiện đại tại các tỉnh biên giới phía Bắc. Nhưng đó cũng là một ngày buồn, v́ đă có hàng vạn người con của đất nước này đă hi sinh, đă phải ngă xuống cho chúng ta hôm nay. Buồn, v́ hôm nay, vào ngày này lănh đạo và nhân dân ta không có được nén hương thơm tưởng nhớ đến hương hồn các anh, các chị nơi chín suối!

    Thật không thể nào hiểu được. Có thể v́ thế này thế kia trong ứng xử ngoại giao với nước lớn láng giềng, các nhà lănh đạo không tiện tổ chức lễ tưởng niệm long trọng trên toàn quốc, th́ ít ra các vị nguyên thủ quốc gia cũng cần có nén hương thơm dâng lên vào ngày này để tưởng nhớ các vong linh đồng bào, các anh hùng liệt sĩ đă bỏ ḿnh v́ tổ quốc. Đó cũng là cái đạo phải làm của các nguyên thủ của một quốc gia có chủ quyền. Thử hỏi có nhà lănh đạo quốc gia nào trên thế giới ngày nay mà không hành xử như vậy?

    Đă như vậy, các vị lănh đạo c̣n để cho tại Thủ đô-trung tâm của đất nước ngh́n năm văn hiến có những hành vi gây khó dễ, cản trở các nhân sĩ, nhân dân vào thắp hương nơi đài tưởng niệm. Họ phải dâng hương và đứng từ bên ngoài vái vào!”



    Tuy nhiên những đọan Video và h́nh ảnh ngăn cấm này đă được chuyển đi khắp thế giới cho thấy hành động của công an, cảnh sát, dân pḥng và cả bộ đội gác đài tưởng niệm tại Sài G̣n và Hà Nội đă cam tâm tháo gỡ tất cả các giây băng có viết các hàng chữ lên án Trung Quốc xâm lăng và ghi ơn, tượng niệm các chiến sỹ đă hy sinh trong các cuộc chiến tranh chống quân Trung Cộng tại Hoàng Sa (binh sĩ của chế độ Việt Nam Cộng Hoà ở miền Nam VN trước 30/04/1975), Trường Sa và cuộc Chiến Biên Giới 1979.

    Là người Việt Nam, liệu có ai hiểu nổi thái độ và hành động hèn nhát này của đảng và nhà nước CSVN không ?

    Những người cầm quyền ở Việt Nam và những người viết sử Cộng sản, trong đó có ông Dương Trung Quốc, Đại biểu Quốc hội Tỉnh Đồng Nai sẽ phải trả lời với các thế hệ ngượi Việt Nam sau này như thế nào về sự vô ơn bạc nghĩa này ?

    Trước biến cố trọng đại của ngày 17/02/2013 tại đài Đức Trần Hưng Đạo ở Sài G̣n và tại 3 địa điểm ở Hà Nội gồm Đài Cảm tử, Đài tưởng niệm liệt sĩ Bắc Sơn và đài Vua Quang, hàng trăm người dân Việt Nam đă chứng kiến và tham gia đem hoa và nhang (hương) đến dâng cúng đều bị công an ch́m nổi phá, bị khước từ chỉ v́ có những hàng chữ lên án Trung Cộng xâm lược!

    Chẳng nhẽ những người lănh đạo CSVN ở Sài G̣n và Hà Nội không c̣n biết đến công ơn xương máu của tiền nhân và của những con dân binh sĩ Việt Nam Cộng Hoà và Cộng sản đă chết cho họ được sống hay sao, hay là “máu Việt” trong cơ thể họ đă biến thành “máu Tàu” phương Bắc ?

    Song song với thái độ quay lựng lại với những người đă hy sinh tính mạng để bảo vệ Tổ quốc của nhà nước th́ cả làng báo của CSVN cũng “ngậm miệng” để được ăn tiền, không viết được 1 chữ tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ và cũng làm ngơ luôn những tin trí thức và người dân bị ngăn cản không được truy niệm tại Sài G̣n và Hà Nội.

    Duy nhất chỉ có báo Thanh Niên, vào ngày kỷ niệm 17/02/2013 đă can đảm thực hiện cuộc phỏng vấn Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Chiến lược - Bộ Công An về Cuộc chiến Biên giới năm 1979.

    Hăy đọc một đọan đối đáp giữa Phóng viên Ng.Phong và Tướng Lê Văn Cương trong bài viết này:

    Báo Thanh Niên: Kể từ sau khi VN và TQ b́nh thường hóa quan hệ (1991), hai bên dường như đều không muốn nhắc lại cuộc chiến này. Từ hơn 30 năm qua, cuộc chiến chống quân xâm lược Trung Quốc gần như không được nhắc tới. Theo ông tại sao cuộc chiến lại bị rơi vào lăng quên như vậy?

    TT L V Cương: “Để trả lời câu hỏi này có lẽ cần cả một hội thảo khoa học. Tôi chỉ xin lưu ư như sau, vào những năm kỷ niệm chẵn 10, 15... hay gần đây nhất là 30 năm sau cuộc chiến tranh chống TQ xâm lược (2009), báo chí, truyền h́nh của VN gần như không đưa tin ǵ về sự kiện này. Đây là một sự thiếu sót lớn trên góc độ Nhà nước. Hơn thế nữa, đó là một sự xúc phạm đến linh hồn của những đồng bào, chiến sĩ đă bỏ ḿnh để bảo vệ Tổ quốc trong cuộc chiến tháng 2.1979 và gần mười năm sau đó. Họ nằm dưới mộ có yên không? Gia đ́nh vợ con bạn bè và những người thân thích của họ sẽ nghĩ ǵ về chuyện này? Đă có ư kiến cho rằng nhắc đến những chuyện này cũng có nghĩa là kích động chủ nghĩa dân tộc. Tôi có thể khẳng định rằng nói như vậy là ngụy biện.

    Trong khi chúng ta im lặng th́ những dịp đó chúng tôi đă thống kê hệ thống phát thanh, truyền h́nh báo chí của Trung Quốc tung ra trung b́nh từ 600-800 tin, bài với những cái tít gần như có nội dung giống nhau về cái mà họ gọi là “cuộc chiến tranh đánh trả tự vệ trước Việt Nam”. Có thông tin cho rằng hiện tại có tới trên 90% người dân TQ vẫn quan niệm rằng năm 1979 Quân đội VN đă vượt biên giới sang tấn công TQ và bắt buộc TQ phải tự vệ đánh trả. Từ hàng chục năm nay, hệ thống tuyên truyền của TQ đă nhồi nhét vào đầu người dân TQ rằng cuộc chiến 1979 chỉ là cuộc phản công trước sự xâm lược của VN...”

    Ông c̣n tiết lộ một thực tế đau buồn của Lịch sử khi nhà nước đă cố t́nh “xóa đi dấu tích xâm lược cho Trung Cộng” trong cuộc chiến Biên giới năm 1979.

    Thiếu tướng Lê Văn Cương : “Thực tế cho thấy phần lớn học sinh tiểu học, trung học và thậm chí đa số trong 1,4 triệu sinh viên hầu như không biết ǵ về cuộc chiến tranh này. Nếu để t́nh trạng này kéo dài, trách nhiệm thuộc về Nhà nước. Chắc chắn chúng ta sẽ không tránh được sự phê phán của thế hệ sau này. Hàng vạn người con ưu tú của chúng ta đă bỏ ḿnh để bảo vệ từng tấc đất biên giới phía bắc của Tổ quốc, tại sao không có một ḍng nào nhắc đến họ? Bây giờ đă quá muộn. Nhưng không thể để muộn hơn được. Theo quan điểm của tôi, Nhà nước phải yêu cầu đưa phần này vào lịch sử chống ngoại xâm của dân tộc. Chúng ta không thể mơ hồ được, không thể lờ đi vấn đề lịch sử này được.”

    Ấy thế mà “cái loa” cán báo Hoàng Anh Lân đă viết bài trên báo Nhân Dân, cơ quan thông tin của đảng CSVN, ngày 19-02 (2013) phản bác tố cáo ngày 14/02/2013 củaTổ chức bảo vệ nhà báo (Committee to Protect Journalists - CPJ) lên án Việt Nam bưng bít thông tin và đàn áp những nhà báo tự do.

    Cán bộ làm báo Hoàng Anh Lân viết rằng : “Tổ chức bảo vệ nhà báo" công bố cái gọi là "phúc tŕnh thường niên về t́nh h́nh tự do báo chí toàn cầu". Về t́nh h́nh báo chí ở Việt Nam, căn cứ vào thái độ tiếp cận và các đánh giá mà CPJ đă đưa ra, cần khẳng định rằng, thực chất đó là sự tiếp tay cho các thế lực đang hằng ngày, hằng giờ phá hoại, cản trở sự ổn định và phát triển của Việt Nam...

    Ông Lân khoe : “Hiện nay ở Việt Nam, có hơn 19 ngh́n hội viên Hội Nhà báo, trong đó có gần 17 ngh́n nhà báo đă được cấp thẻ hành nghề đang làm việc tại hàng trăm cơ quan báo chí (với rất nhiều loại h́nh khác nhau) từ trung ương tới địa phương. Đó là những nhà báo được đào tạo cơ bản, được xă hội công nhận, hoạt động dựa trên các quy định của Luật Báo chí, có hội nghề nghiệp riêng và được pháp luật bảo vệ khi hành nghề. V́ thế khi tác nghiệp, họ không gặp "nguy hiểm" từ xă hội như đánh giá tùy tiện của CPJ, nên không thể đánh đồng số đông các nhà báo với một số cá nhân có hành vi "tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam" trên internet.”

    Tuy nhiên, ông Hoàng Anh Lân đă không giải thích được tại sao nhà nước đă bắt giam nhiều nhà báo tự do (Bloggers) nhưng vẫn không ngăn cản được nhiều người khác truyền ra nước ngoài h́nh ảnh và nhiều tin bị nhà nước che dấu, hay ngăn cấm không cho báo chí, dù của đảng được phép đăng lên ?

    Đấy là sự khác biệt giữa “vinh” và “nhục” của một nước với nhiệm vụ của báo chí.

    Việc đảng cấm không cho báo đăng tin các hoạt động tưởng niệm Cuộc chiến Biên giới 1979 cũng không khác ǵ lệnh cấm báo chí đăng tin có hàng ngàn công dân, trong số có rất nhiều Trí thức và Đảng viên CSVN, kể cả một số cựu Tướng lĩnh và Lăo thành Cách mạng, đă kư tên kiến nghị bỏ Điều 4 trong dự thảo Hiến pháp 1992 sửa đổi (2013) lọai Đảng ra khỏi quyền đương nhiên được lănh đạo đất nước mà không qua bầu cử của dân.

    Như vậy th́ làm ǵ có tự do báo chí ở Việt Nam như đảng vẫn tuyên truyền để hù họa dân, lừa bịp thế giới và lụy giặc như Thần?

    Phạm Trần

  10. #20
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Các ông đă tuyên chiến với nhân dân
    Trần Sơn (Danlambao)



    - Sau bài phát biểu của hai ông Tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng và ông chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, một sự thật hiển hiện: Cho đến giờ phút này các ông đă đă tuyên chiến với toàn dân. Các ông không c̣n ngần ngại tự bóc trần bản chất của ḿnh. Đó là bản chất độc tài.

    Bản thân những người đảng viên c̣n lương tri, những ngày này họ cảm thấy xấu hổ khi đến nơi làm việc, khi nh́n thấy mặt những quần chúng trong cơ quan. Hơn lúc nào hết, cái danh hiệu đảng viên CS đang đè lên gánh vai của họ. Họ không thể ngờ rằng Tổng bí thư, Chủ tịch quốc hội của họ có ăn nói trước quốc dân đồng bào như vậy. Tôi đă gặp những ánh mắt cụp xuống, ái ngại của họ.

    Với tuyệt đại quần chúng, với thông điệp các ông muốn răn đe, hơn 90 triệu người dân Việt Nam không thể hiểu khác đi là: Đât nước này của đảng tao, Hiến pháp này chỉ có thể do đảng tao đẻ ra. Tao cấm thằng nào, con nào đẻ ra một bản hiến pháp khác. Ư kiến khác với tao là đi tù. Các ông đă không ngần ngại doạ dẫm toàn dân.

    Nhưng điều đầu tiên tôi muốn nói với các ông là dân Việt Nam, đến hôm nay, không c̣n ai sợ cái bộ máy chuyên chính vô sản của các ông nữa. Hoạ may chỉ c̣n bọn quan tham, bọn bán nước cầu vinh là thường trực nỗi khiếp sợ của công lư, của sự thật.

    Có thể các ông trong một lúc quẫn bách nào đó, bộc phát ra những lời nói trên. Nhưng chuyện đời không phải cái ǵ tự nhiên mà nó tới Nó là kết quả của lối tư duy độc tài ăn sâu thâm căn cố đế vào máu các ông rồi. Không thay đổi được. Cái kim lâu ngày trong bọc cũng phải ḷi ra. Vâng, hôm nay nó tự động ḷi ra qua lời phát biểu của các ông.

    Hơn 20 năm điều 4 tự các ông cho phép nó ngự trị trong hiến pháp đă làm cho các ông ngộ nhận ḿnh được chính danh. Điều đó dẫn đến cái đảng của ông suy thoái như thế nào, các ông tự đánh giá. Nhưng tai hại hơn cả là điều 4 đă làm cho các ông chủ quan coi thường những luồng tư tưởng tiến bộ khác đang tạo ra nhiều ḍng chảy trong đời sống xă hội dân sự trên đất nước VN này. Các ông cố t́nh làm ngơ, các ông cố t́nh thoá mạ, t́m mọi cách ngăn chặn nó, nhưng nó vẫn cứ chảy. Các ông không làm ǵ ngăn nổi nó.

    Một điều tai hại hơn nữa khi các ông ngộ nhận: Có điều 4 hiến pháp th́ đảng mới được quyền lănh đạo, không có điều 4 th́ đảng mất quyền lănh đạo. Không phải vô cớ mà ông Nguyễn Minh Triết tuyên bố bỏ điêu 4 là tự sát. Đây là lối tư duy cực kỳ thiểu năng. Đất nước này chỉ có 1 đảng của các ông, ai vào đây làm thay các ông mà phải sợ mất quyền lănh đạo? Ngược lại, các ông c̣n cố t́nh giữ điều 4 cực kỳ phản cảm, chỉ tổ phản tác dụng lại mà thôi. Đây là một điều thiếu khôn ngoan. Các ông muốn lấy lại ḷng tin của dân các ông cứ mạnh dạn gạt điều 4 ra, thử xem sức chiến đấu của đảng mà hàng ngày các ông ra rả trên báo đài, có thực sự tác dụng ǵ hay không, có thực chất hay không?

    Về mặt quân đội, các ông như một người cha vô trách nhiệm, có sinh mà không có nuôi một ngày nào. Các ông cũng từng làm cha làm mẹ. Đứa trẻ khi lớn lên sẽ coi ra sao khi bố mẹ chúng không nuôi nổi chúng dù chỉ một ngày. Liệu nó có c̣n coi những người sinh ra nó là cha là mẹ nữa hay không? Mấy hôm nay các ông cử những con vẹt lên tấu hài trên TV, như muốn khẳng định quân đội VN hiện nay là do đảng của các ông sinh ra, và dẫn đến hệ quả là nó phải trung thành phục vụ các ông.

    Vâng, đúng, Việt Minh do ông Vơ Nguyên Giáp đứng ra tổ chức đội Việt Nam Tuyên truyền Giải Phóng quân, tiền thân của QĐNDVN hiên nay. Nhưng ai đă từng trong quân ngũ không thể không biết câu hát trong bài V́ Nhân Dân Quên Ḿnh: “...đoàn vệ quốc chúng ta, từ nhân dân mà ra...”. Đấy là về tinh thần. Về vật chất th́ đảng của các ông lấy đâu ra tiền bạc, vật chất nuôi một bộ máy quân đội khổng lồ qua 4 cuộc chiến tranh? Các ông thừa biết đấy là mồ hôi nước mắt, xương máu của NHÂN DÂN, không phải của đảng các ông.

    Các ông không nuôi nổi quân đội một ngày nào. Thôi, các ông đừng nhận vớ nhận vẩn nữa. Nó (Quân đội) không phải là con của các ông, nó là con của Nhân Dân.

    Vậy th́ các ông cố đưa điều khoản vào hiến pháp - bắt quân đội phải trung thành với đảng của các ông để làm ǵ?

    Các ông không c̣n tin tưởng đội ngũ chính trị viên trong quân đội nữa? Các ông muốn quân đội đàn áp dân?

    Không! Điều các ông muốn chắc chắn không xảy ra! Non sông đất nước này nồi da xáo thịt nhiều lắm rồi. Họ không muốn thêm một giọt máu vô ích nào phải đổ nữa. Hơn ai hết những cán bộ chiến sĩ trong quân đội ư thức được điều này rơ nhất. Không bao giờ họ quay súng bắn lại dân ḿnh đâu các ông ạ. Họ thừa biết cái mà gọi là "bảo vệ đảng" thực chất là bảo vệ cái mạng sống của gia đ́nh vợ con cùng khối tài sản kếch xù của các ông. Họ không dại dột làm những điều ngu xuẩn như vậy.

    Những người lính biên pḥng Đông Đức cũ tự bắn vào đầu ḿnh để phản đối lệnh của Hô-nếch-kơ bắn vào dân thường. Chỉ vậy thôi, nước Đức thống nhất. Không thêm một giọt máu nào nữa. Ngàn đời sau người dân Đức vẫn tôn vinh họ là những anh hùng. Các ông đừng mơ một kịch bản Thiên An Môn thứ 2 trên đất nước VN này. Đặng Tiểu B́nh dùng các quân đoàn khác, thuộc bộ tộc khác kéo về Bắc Kinh để đàn áp sinh viên người Hán. Đất nước Trung Hoa dân số quá đông, quá nhiều bộ tộc, các chính trị gia TQ lợi dụng việc này để đàn áp dân. Việt Nam th́ không. Trừ tỷ lệ người thiểu số ít ỏi, hầu như tất cả 90 triệu dân VN này đều dân tộc Kinh. Đâu đâu trên dải đất chữ S này cũng bà con thân thuộc với nhau, các ông không thể làm được cái việc lấy quân đội đàn áp dân đâu.

    Thôi các ông đừng đưa điều khoản quân đội trung thành với đảng vào hiến pháp nữa. Nó chỉ phản tác dụng mà thôi. Mà nó phản tác dụng đến khủng khiếp cho các ông đấy.

    Đôi điều tâm sự cùng các ông đă dài. Đời việc ǵ đến sẽ đến. Các ông không cản nổi đâu. Chỉ mong các ông tỉnh táo khôn ngoan t́m cho ḿnh một lối thoát trong danh dự. Để đất nước này, dân tộc này c̣n mở mày mở mặt với năm châu bốn biển. Để con cháu tôi, con cháu các ông, mai này ra nước ngoài nó c̣n tự hào mở mồm ra nói: Tôi là người Việt Nam.


    Trần Sơn
    danlambaovn.blogspot .com

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 09-05-2012, 06:04 AM
  2. Replies: 24
    Last Post: 09-02-2012, 02:43 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 09-04-2011, 08:34 AM
  4. Tuổi trẻ Ai Cập - Tuổi trẻ Việt Nam
    By Hoài An in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 01-03-2011, 10:28 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 11-12-2010, 05:59 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •