Nước đổ đầu vịt
Như vậy là xôi hỏng bỏng không. ASEAN đă mất nhiều thời gian họp và nhân nhượng lẫn nhau trước khi hoàn thành dự thảo COC để trao cho chủ nhà là Chủ tịch ASEAN Hun Sen của Cao Miên trước khi ông này trao cho ông Ôn Gia Bảo đang chính thức thăm viếng Cao Miên.
Rất tiếc vai tṛ “người đưa thư” của Hun Sen đă bị chính đương sự làm cháy túi bằng hành động về hùa với Ôn Gia Bảo khi Hun Sen đơn phương tuyên bố hôm 19/11 (2012) rằng ASEAN đă đồng ư hôm Chủ Nhật 18/11/2012 “không quốc tế hóa” vấn đề Biển Đông.
Lời tuyên bố của Hun Sen đưa ra tại phiên họp giữa ASEAN và Thủ tướng Nhật Yoshihiko Noda lập tức bị Tổng Thống Phi Luật Tân Benigno Aquino III phản đối khiến Hun Sen phải ngưng bài diễn văn.
Ông Aquino III nói với các phái đoàn không làm ǵ có chuyện tất cả các nước của ASEAN đă đồng ư như lời tuyên bố của ông Hun Sen.
Ngược lại, Tổng thống Aquino III đ̣i phải mời các quốc gia có quyền lợi tại khu vực, điển h́nh như Hoa Kỳ, cùng tham dự thương thuyết chủ quyền trên biển với Trung Quốc.
Nhưng ông Ôn Gia Bảo đă bác bỏ ư kiến này và cũng không nhắc ǵ đến bản dự thảo Bộ Quy tắc Ứng xử trên Biền Đông, hay c̣n được gội là Code of Conduct, COC của ASEAN.
Trong khi ASEAN kêu gọi Trung Cộng thảo luận “càng sớm càng tốt” th́ Bắc Kinh lại “đánh bài lảng” để “ngâm tôm” yêu cầu của ASEAN, ngay trước ngày ASEAN kết thúc kỳ họp hôm 20/11/2012.
Việt Nam tự bôi mặt
Nhưng lập trường của Việt Nam tại Hội nghị Nam Vang như thế nào?
Trưởng đoàn Việt Nam, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đến Nam Vang như người bị “què chân” sau khi thoát h́nh phạt kỷ luật của Ban Chấp hành Trung ương đảng. Ông ta không có sáng kiến ǵ mới hơn lập trường cũ, theo đó Việt Nam nói rằng:
“- Biển Đông đă trở thành vấn đề quan tâm chung, liên quan tới bảo đảm ḥa b́nh, ổn định và an ninh ở khu vực. T́nh h́nh khu vực này thời gian qua có nhiều diễn biến phức tạp. Do đó, ASEAN cần phát huy hơn nữa vai tṛ và tiếng nói của ḿnh trong vấn đề này trên cơ sở quan điểm chung đă có đồng thuận là: nhấn mạnh ḥa b́nh, ổn định ở Biển Đông, trong đó có vấn đề an ninh, an toàn hàng hải; tuân thủ luật pháp quốc tế và Công ước Luật biển 1982, trong đó có các quy định của Công ước về việc tôn trọng Vùng Đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của các quốc gia ven biển; giải quyết các tranh chấp giữa các bên liên quan bằng biện pháp ḥa b́nh; tôn trọng và thực hiện nghiêm túc, đầy đủ DOC và thúc đẩy việc sớm xây dựng COC.
- Hoan nghênh Tuyên bố Nguyên tắc 6 điểm của ASEAN về Biển Đông, một lần nữa khẳng định lập trường chung của ASEAN về vấn đề này; đề nghị giao các Bộ trưởng và quan chức cao cấp bàn biện pháp bảo đảm triển khai đầy đủ, hiệu quả Tuyên bố này.
- Ghi nhận những tiến triển đạt được trong việc thực hiện DOC thời gian qua, trong đó có việc thông qua Quy tắc hướng dẫn triển khai DOC; ủng hộ việc thông qua Tuyên bố nhân dịp kỷ niệm 10 năm kư DOC, qua đó ASEAN và Trung Quốc cần tái khẳng định mạnh mẽ quyết tâm thực hiện đầy đủ, hiệu quả DOC v́ mục tiêu chung là ḥa b́nh, an ninh và xây dựng ḷng tin.”
Nhưng Tuyên bố Nguyên tắc 6 điểm của ASEAN về Biển Đông có ǵ mới không?
Dứt khoát không, v́ nó chỉ lập lại chuyện cũ, sau khi các Bộ trưởng Ngoại giao của ASEAN họp tại Nam Vang hồi tháng 7/2012 không san bằng được bất đồng ư kiến về vấn đề Biển Đông với Trung Cộng.
Nước chủ nhà Cao Miên, bị Trung Cộng áp lực, lầu đầu tiên trong 45 năm, đă quyết định không ghi vấn đề Biển Đông vào Thông cáo chung để làm hài ḷng Bắc Kinh, sau một ngày nhận được viện trợ kinh tế 1 tỷ Dollars của Chủ tịch Nhà nước Trung Cộng Hồ Cẩm Đào khi ấy bất ngờ đến Cao Miên thăm viếng.
Hành động của Cao Miên đă bị lên án khắp thế giới và gây ra cuộc khủng hoảng ngoại giao nghiêm trọng với Việt Nam và Phi Luật Tân.
Cuối cùng Nam Dương đă t́nh nguyện đứng ra hàn gắn đổ vỡ bằng cách đi từng nước để thương thuyết.
Sau cùng Nguyên Tắc 6 điểm đă đạt được có nội dụng như sau:
1. Thực hiện đầy đủ Tuyên bố về cách ứng xử của các bên tại Biển Đông (DOC).
2. Hướng dẫn thực hiện DOC (2011).
3. Sớm đạt được Bộ quy tắc ứng xử ở Biển Đông (COC).
4. Hoàn toàn tôn trọng các nguyên tắc đă được thừa nhận của Luật pháp quốc tế, trong đó có Công ước Liên hợp quốc về Luật biển 1982 (UNCLOS).
5. Các bên tiếp tục kiềm chế và không sử dụng bạo lực.
6. Giải quyết ḥa b́nh các tranh chấp, phù hợp với các nguyên tắc đă được thừa nhận của Luật pháp quốc tế, trong đó có Công ước Liên hợp quốc về Luật biển 1982 (UNCLOS).
Nhưng tại Nam Vang, ngày 19/11/2012, cùng ngày ASEAN họp với Trung Cộng và Nhật Bản th́ ông Hun Sen lại “đơn phương” tuyên bố trong phiên họp ngày 18/11 (2012), ASEAN đă thống nhất không “quốc tế hóa” xung đột ở Biển Đông khiến Tổng Thống Phi Luật Tân Benigno Aquino III phải giơ tay cắt ngang lời nói của ông Hun Sen để bác bỏ ư kiến của Thủ tướng Cao Miên khiến cả hội trường choáng váng.
Sau đó chủ nhà Hun Sen phải tuyên bố ghi vào biên bản lời tuyên bố “bất thần” của ông Aquimo.
Ông Aquio nói ngoài Phi Luật Tân c̣n một nước nữa “không tán thành ư kiến loại bỏ yếu tố Quốc tế hóa”. Ông Aquino không nêu tên nhưng sau đó các viên chức Phi cho biết nước đó chính là Việt Nam.
Phạm B́nh Minh
Nhưng tại sao đại biểu của Việt Nam ngồi trong pḥng họp khi xảy ra sự cố này là ông Nguyễn Tấn Dũng, Trưởng đoàn và Bộ trưởng Ngoại giao Phạm B́nh Minh đă không dám nói nửa câu để bảo vệ danh dự cho nước ḿnh?
Câu hỏi này không khó trả lời v́ lănh đạo Việt Nam không c̣n biết xấu hổ là ǵ nữa, nói chi đến danh dự khi họ chỉ biết giương mắt chứng kiến hành động can đảm kiên quyết bảo vệ chủ quyền Phi Luật Tân, trong bất cứ hoàn cảnh nào của Tổng thống Benigno Aquino III.
Nhưng đây không phải là lần đầu tiên ông Aquio III đă làm như thế. Ông c̣n công khai mời đồng minh Hoa Kỳ giúp bảo vệ chủ quyền Phi Luật Tân và Hoa Thịnh Đốn đă đáp lại khiến Bắc Kinh phải chùn bước ở khu vực “Trung Sa”.
Ngược lại, phía Việt Nam chỉ biết cúi đầu phản đối Trung Cộng bằng nước bọt và tiếp tục bôi nhọ tên Tổ Quốc tại Nam Vang ngày 19/11 (2012) vừa qua.
(11/012)
Phạm Trần
http://danlambaovn.blogspot.com
Bookmarks