CẢM SÂU
Vai mang trọng trách, bước đăng tŕnh
Biển sóng lộng ngàn trải mộng sinh
Nghĩa cả, đá vàng ôm ấp măi
Một bầu nhựa sống dưỡng nuôi t́nh!
Canh khuya vắng lặng hồn thao thức
Vọng cánh mây trời thả chí bay
Giữa cơi không gian bầu lóng lánh
Niềm thương, nỗi nhớ chẳng phôi phai
Đêm xuân lai láng khúc tiêu dao
Hạ đến tràn đầy vạn ánh sao
Thu thắm cung đàn ngân biển lớn
Đông về dào dạt tấc ḷng sâu
Người vẫn miệt mài qua tháng năm
Hùng anh, chí cả cuốn vầng trăng
Thênh thang khung rộng dần loang ánh
Tỏa sáng đêm đen, vượt chốn tầng!
Dẫu đường sỏi đá, lắm chông gai
Chiều lạnh, đường xa nặng gót hài
Chuỗi dặm bước dài, quên mệt mỏi
Xá ǵ gió thổi đẩy heo may
Hôm nay sợi quấn cánh chân đời
Chỉ lặng âm thầm ngó xuống coi
B́nh thản thong dung hề bấn loạn
Nhẹ nhàng tay gỡ tiếp đi thôi
Khí phách anh hào đượm sáng soi
Từ trong thăm thẳm quả tim tôi
Cảm rung, ngưỡng mộ, t́nh Sư Đệ
Nắn nót vần thơ gửi tặng người!
Nguyễn Thành Sáng
Bookmarks