Anh Thu và tôi nh́n nhau không nói, nhưng cả hai cùng không giấu được sự ngạc nhiên. Thật ra, chúng tôi cũng biết, thấy chúng tôi đến gặp, B́nh phải đoán ra ngay lư do v́ điều đó chẳng có ǵ khó đoán.
Nhưng khi nghe B́nh nói, chúng tôi vẫn vừa ngạc nhiên vừa mừng. Anh Thu nói giọng có vẻ xúc động:
- Chúng tôi đến để cảm ơn cán bộ đă giúp đỡ….
Cán bộ B́nh xua tay:
- Chẳng có ai ơn nghĩa ǵ với ai cả. Tôi chỉ làm nhiệm vụ cấp trên giao thôi…
Anh Thu nói ngay:
- Chúng tôi cũng muốn cảm ơn cấp trên…
Cán bộ B́nh đứng dậy, ra vẻ đuổi khéo chúng tôi:
- Các anh muốn cảm ơn thượng cấp chúng tôi th́ tốt nhất là các anh nên rời Trung Quốc sớm chừng nào hay chừng đó…
Thấy chúng tôi có vẻ ngần ngừ, bỗng nhiên cán bộ B́nh cúi đầu, nói nhỏ:
- Hẹn gặp các anh ở Hồng Kông… Con vợ tôi nó cũng người Việt như các anh…
Nghe cán bộ B́nh nói vậy, chúng tôi rất ngạc nhiên. Anh Thu định nói ǵ đó, nhưng cán bộ B́nh đă ngẩng đầu nói lớn, giọng có vẻ sẵng:
- Lệnh trên là vậy. Các anh đi đi…
Chia tay cán bộ B́nh, chúng tôi vội vă trở lại “cảng” Bắc Hải báo tin mừng “chiều mai sẽ ra khơi” cho mọi người biết. Tuy vậy, mọi người vẫn bán tín bán nghi. Ngay chúng tôi chính tai nghe cán bộ B́nh nói, nhưng cũng không dám quả quyết trăm phần trăm ngày hôm sau thuyền sẽ rời bến.
Măi đến trưa hôm sau, ông Đường chủ thuyền mới nhận được lệnh gọi lên pḥng “quản lư cảng Bắc Hải”. Ông đi rồi, cả thuyền chúng tôi ai cũng phập phồng chờ đợi.
Mọi người đều hy vọng những ǵ chúng tôi thông báo sẽ là sự thật. Quả nhiên, khoảng một tiếng đồng hồ sau, ông Đường trở lại hớn hở báo tin, tất cả mọi người chuẩn bị, đúng 5 giờ chiều, thuyền rời bến!
Sự thực, việc chuẩn bị cũng không có ǵ. Tất cả đồ đạc, lương thực, thực phẩm của chúng tôi đều có sẵn ở dưới thuyền.
Điều duy nhất chúng tôi phải làm là t́m kiếm trong tất cả đồ dùng tư trang của ḿnh những thứ ǵ có mang dấu vết của Trung Quốc. Từ giấy tờ, tiền bạc, tem thư, quần áo, kỷ vật, đến đồ ăn thức uống, h́nh ảnh… bất cứ thứ ǵ mua, hay được cho, tặng tại Trung Quốc đều phải gom lại nộp cho nhà chức trách, hoặc tự ḿnh thiêu huỷ.
Ngoài ra, ông Đường cũng đọc một tờ “huấn lệnh” có cả chục điều bắt chúng tôi phải thi hành.
Ông Đường cũng cho biết là đến 3 giờ chiều sẽ có cán bộ Trung Cộng xuống thuyền kiểm soát và thu hồi tất cả những thứ có mang dấu ấn của Trung Quốc.
Ai vi phạm những điều ghi trong “huấn lệnh” sẽ bị chính quyền Trung Cộng lưu giữ vĩnh viễn.
C̣n tiếp ...
Bookmarks