.. ngày 23 tháng 6..2016.... sáng nay dậy sớm.. đàn blue jays đang om ṣm phá vườn ra.. bới móc những con giun.. sâu nhỏ.. c̣n bầy trẻ nhỏ.. sau buổi học hôm nay.. chúng sẽ được nghỉ hè... ánh nắng ban mai thật rực rơ.. làm nhớ lại..;
ngày bước chân xuống phi trường Tân sơn Nhứt.. dduowcj xe của ban Tiếp Liên ra đón và đưa về Grall.. v́ là ngành Y.. có.. cho nên cũng vẫn c̣n bạn quen.. và nhất là ông y tá Mảurice của De Lanessan.. đang mừng đón ngụi quen từ xa ... rồi một sỗ bạn cùng trường cũng lần ṃ đến..
Bịnh viện cũng đă thu xếp nơi chốn tạm trú cho nmq.. Công việc ngành Y th́ sáng hôm sau ra tŕnh diện Xếp.. của bên Việt Nam rồi qua tŕnh diện bên toa Đại sứ.. rồi đến Mission culturelle..
.... được cho nghỉ thêm 24 giờ..circuit d' arrivé... và sau đó sang bên Hành chánh.. rồi đến Điều hành nhận phần vụ trách nhiệm... theo đúng bài bản.. tuân thủ quy tŕnh lần lượt trước sau.. cho đúng thủ tục ma mới nhập ..tràng..
Sau mấy ngày làm quen với công việc.. chiều đến, nhờ có chiếc Lambretta175 của ông gác cổng.. thế là có thể la cà .. để biết về cái thành phố hoa lệ Saigon.. tuy nhiên là ma mới.. c̣n đối với nhân viên.. phái nam th́ ngờ vực..c̣n.. phái nữ.. nhờ có DQ Hoa hay là Simone cũng đă có bạn từ bên Pháp giới thiẹu truóc cho nên dễ dàng, hơn nữa th́ Simone cũng có bạn trai làm lớn rồi nên ít bị nghi ngờ.. và mỗi lần bên Obto Gyneco cần nhờ th́ Simone gởi cô bạn gái đẹp mà kiêu lại.. bà chằng sang gọi...; Y tá tên Tám.. sau có biệt danh Phượng Hồng.. cô nàng trêu tôi bằng cách cứ mỗi buổi chiều th́ mang đến cho tôi chén chè chuối chưng có nước dừa.. và là mùa hè.. cô Tám nhặt một cánh hoa Phượng vĩ đặt lên trên mặt chén chè.. sau rồi tôi nhân việc chén chè mà đặt tên cho cô Tám là Phượng Hồng;...
Thời kỳ kể từ 1954 sau hội nghị Geneve.. dân t́nh Hà nội ngơ ngác trước cảnh dân các vùng phụ cận bỏ của ra đi.. câu truyện buổi chiều hôm ra ngồi hóng gió lại thêm phần thi vị.. thi vị là v́ mỗi nhà mỗi cảnh.. c̣n th́ ai đi ai ở.. cũng nhau chia sẻ chút t́nh nghĩa hàng xóm láng giềng.. và chạnh ḷng với cảnh biệt ly trước mắt.. tâm sự như buồn cũng được thổ lộ qua tiếng hát của kẻ ở người đi.. nhát là anh chị Tùng và chị Phụng.. và tiéng anh Phúc lại buồn rầu.. bỏ thuyền.. bỏ lái.. bỏ cả gịng sông.. ; Cô lái đ̣ của Nguyễn đ́nh Phúc.. hay Biệt Ly của Nguyễn văn Tư.. Cuộc ra đi cũng đă được ghi thành lời ca của " chuyến đ̣ vyx tuyến..1955.. sau đen sự đón chào của miền Nam bằng ... nhà Bè nước chảy chia hai.. ai về Gia định.. Đồng nai th́ về.. 1955-56. Cuộc sống an b́nh sau khi chính phủ Ngô d́nh Diệm loại bỏ được B́nh Xuyên.. Haof hảo thỏ thuận và tiêu diẹt được nhóm ba Cụt.. c̣n Cao đài th́ về cộng tác..( Trịnh minh Thế về cộng tác từ nwm 1955).. Đời sống an cư lạc ngieepj dành cho dân ở trong các vùng định cư.. các khu trù mật với các vườn cây ăn trái.. ruộng lúa mênh mông.. tuy rằng vùn beens Tre vẫn c̣n có đối kháng v́ là khu có đông dân Tập kết ra Bắc..
cho tháng 11- 1961 th́ xảy ra vụ đảo chánh hụt của Vương Van Đông và Nguyễn chánh Thi bất thành... rồiđến cuộc đảo chánh 2 ; 11-1963.. của quân đội đưa đến cái chết cho vị Tổng thống đầu tiên của VNCH1...Mọi người hiểu ra.. hiểu được cả cái thế lực đứng đăng sau cuộc chính biến từ vị đai sứ (1) Nolting( VNCH1-1954-1960) rồi qua (2) cabot Lodge( 1961-1971) sau đó là (3) vị Đại sư có biệt danh bàn tay sắt bọc nhung của Mỹ..".
..... và nhất là lợi dụng Tôn giáo, trá h́nh làm tăng sĩ ( Phật giáo miền Trung) để tạo xáo trộn chính trị..
c̣n như nmq về làm việc th́ nay đax được dặn ḍ trước là hăy " thủ khẩu như b́nh..!" Trọng trách là Y khoa th́ bịnh nhân là chính..
Dù được dặn ḍ và canh chừng của bên Đại sứ.. thế nhưng vẫn được các phe nhóm ve văn.. nhờ đó biết đến nhóm Caravelle.. nhóm Mỹ Tho cũ.. nhóm Thiên chúa giáo .. nhóm Phật giáo hai mang.. và nhóm mièn Tây ( Hoà hảo..).. Có lẽ v́ thế mà bà Bernard, mẹ nuôi cấp tốc sang Saigon để khuyến cáo bảo vệ cho con.. bà đă dặn ḍ.. bà đă có hiểu biết nhiều về chính khách Việt nam..dặn ḍ mọi điều..
...c̣n nmq th́ để che đậy tông tích.. và phải cố hoà nhập vô cuộc sống b́nh dân nhất.. lè phè nhất để không ai c̣n biết đến gốc gác.. Lè phè của tuổi trẻ nhất mà độc thân.. có chút tài.. có đồng tiền dư dă lại cũng khá đẹp trai.. cao lớn.. trắng trẻo v́ nắng hạ Saigon chưa làm nâu nám làn da.. nói năng cũng biết điều va biết nịnh mấy cô nàng độc thân.. lư lắc ..đanh đá...
Đói với công việc th́ coi như là nội trú ngay trong bịnh viện.. có thể tiếp tay cứu chữa nhanh nhất... có khi từ 5 giờ sáng.. và về phong nghỉ ngơi lúc 10 giờ đêm.. cho nên cái sổ lương đă làm cho mấy cô thư kư của ban Tài chánh tṛn mắt nh́n.. khi ghi chép...
Bạn bè cũng có dắt đi chơi các pḥng trà.. Tự do.. Maxim.. Đêm mầu hồng hay vô Chợ lớn có Ảrc-en-ciel .. hay Bát đạt.. Ngọc lan ddinh
nhờ đó mà biết đôi chút về Tân nhạc của thời chinh chiến...
Gia đ́nh của nmq chỉ c̣n có bà mẹ đẻ nay đang cư ngụ ở bên Khánh hội.. nmq đă về chào mẹ.. tiếp tay giúp đỡ nhiều hơn.. c̣n cô Ninh em gái th́ thêm chút vốn mở cái cửa hàng chạp phô.. mọi thứ yên lành.. Có sang đên Khánh hội mới nh́n thấy chảnh nghèo quê Việt.. cái khác hẳn của khu vực nhà Tây sang trọng Villa.. tiện nghi máy lạnh.. bếp ga,.. so với bếp củi mái tôn trong những con ngơ nhỏ.. lại là nhà sàn ọp ẹp.. đêm nằm suy nghĩ đến thời thơ ấu.. rồi bỏ mièn Bắc ra đi.. trong ḷng lại ngổn ngang... ai c̣n đang sống và ai đă khuất bóng sau đồi..
Rồi đến h́nh ảnh của những ngày.. và âm thanh của những buổi chiều hay tiếng nói.. câu hát những đêm trăng khuya tháng hè.. ngồi trước cửa để hóng chút gió mát.. bên tai những câu hát.. những lời ca như bộc lộ cái thâm tâm của những câu truyên đời.. nhất là khi nghe anh Tùng và chị Phụng lắc đầu... trong câu nhạc;... cô lái bỏ cả.. gịng sông ḥ hẹn năm xưa...
Giờng nhạc dă thay đổi từ ngày vừa mới kư 20-07-1954... thay đổi đến ngỡ ngành cho đôi bờ sông hiu quạnh .. Bến hái.. và gịng nhạc chuyển qua tiếc nuối của một nhạc sĩ Hoàng Dương với bài (Hà nội ơi- 1955).. chia tay với Hà thành thanh lịch trong ngỡ ngàng cam phận
rồi đoàn người rời bở Kinh thành.. trên vai cái tay nải hay đôi quang gánh.. thất thêu.. dắt díu.. trèo lên xe hoả.. rồi lại bước lên con tàu biển xa lạ để đi vào Nam..
.. để rồi một nhạc sĩ đă h́nh thành chút h́nh ảnh qua "chuyến đ̣ vĩ tuyến.-1955)." ... rồi một nhạc sĩ trẻ chào đón với miền Nam .. bằng bài hát.. "Nhà bè nước chảy chia hai... ai về Gia định đồng nai th́ về ..1956)...
Kể từ sau ngày đánh đuổi đám B́nh xuyên và Hoà hảo ( triệt hạ nhóm Lê quang Vinh Ba Cụt.., Cao đài.. cũng như Tŕnh minh Thế về bắt tay 1956... quê miền Nam đi vô nếp sống không tiếng súng.. ( dè dặt th́ chỉ có vùng Bến tre.. là vẫn c̣n tuyên truyền .. ra Bắc)... các khu trù mật được thành lập để đón dân di cư nay cũng đă khang trang ruộng vườn.. dân đă tưởng là yên thân.. đâu có ngờ...
Gịng nhạc thanh b́nh xuất hiện chào đón tương lai.. rồi nhạc quê hương của Phạm Duy, Phạm đ́nh Chương...và nhiều nghêi sĩ khác đủ mặt Bắc Nam Trung.. bên cạnh thỉnh thoảng có những bài thơ phổ nhạc như.. Ngậm ngùi- Huy Cận - Phạm Duy hay Trang sáng vườn chè- Nguyễn Bính/ Văn Phụng. 1954).. rồi thấp thoáng tiếng nhạc của nhịp điệu Bolero, Rumba,, Cha cha cha.. ... c̣n tiếp....
Bookmarks