-Tiếptheo-
Đảng CSVN qua cái đạp vào mặt người biểu t́nh chống Trung quốc xâm lược đă bị dư luận trong nước và thế giới lên án một cách nghiêm trọng nên họ không c̣n nói quanh co là“ tụ tập đông người” mà chính trung tướng Nguyễn Đức Nhanh, giám đốc sở công an Hà Nội trong lần họp giao ban báo chí xác nhận: “Biểu t́nh phản đối Trung quốc mang tính chất yêu nước”(VietnamNet online ngày 2-8-2011). Như vậy cái đạp lịch sử của tên đại uư công an Phạm Văn Minh vào mặt người biểu t́nh Nguyễn Chí Đức là ǵ, có phải nó đă đạp vào mặt người yêu nước không? Thế th́ ông cha của nó có yêu nước không? Ngày xưa Hồ Chí Minh có yêu nước không? Sau cái hành động mang rợ này, Nguyễn Đức Nhanh mới thấy rằng công an đă quá“ mạnh chân” trên con đường bạo lực nên họp báo t́m cách chối tội, nhưng nạn nhân đă trả lời trên đài RFA Hoa kỳ thẳng thừng bác bỏ lời chối tội nguỵ biện kia và xác nhận rằng:
“ -Nội dung họ bảo tôi không bị đánh là sai. Thực sự tôi đă nói là tôi bị đạp nhưng không xác định ai là người đạp vào mặt tôi. Lúc ấy ở cạnh xe buưt, ḿnh không biết ai đạp cả, bị đạp xong ḿnh tá hỏa…
“ Tôi làm việc này v́ đảng. Bản thân tôi là đảng viên, tôi làm việc hợp tác với các anh là v́ tôi muốn bảo vệ đảng tại v́ tôi không muốn đi quá sự việc”. Nhưng sau sự việc này th́ tôi quá buồn. Tôi chả c̣n ǵ để mất cả. Họ đă xúc phạm danh dự của tôi, mà họ là đồng chí của tôi. Họ đổi trắng thành đen, làm tôi rất buồn. Tôi đă muốn giảm nhẹ sự việc nhưng mà bây giờ họ viết lên báo khẳng định tôi không bị đánh…
“- Nếu mà họ tiếp tục đẩy tôi vào đường cùng th́ tôi cũng chả c̣n ǵ để mất cả tại v́ họ đă dùng báo chính thống để họ“chơi”đồng chí của họ. Thực sự là họ đă“chơi” một đồng chí của họ chứ không phải là“ chơi” một công dân nữa”.
(RFA online ngày 2-8-2011)
C- Thực trạng Xă hội.
Sau lần mạn đàm với nhà sử học Dương Trung Quốc, tiến sĩ Hà Sĩ Phu đă viết bài“ Vong bản từ đâu” nói lên cái thực trạng của xă hội Việt nam dưới thời cai trị của đảng CSVN ngày nay, ông viết:
“Hăy nh́n vào thực tiễn xă hội: Có bao giờ người Việt Nam thờ ơ trước nguy cơ vong quốc, nguy cơ bị đồng hóa như bây giờ? Có bao giờ sự thờ ơ trước đau khổ của đồng loại, sự đâm chém, băm chặt nhau dễ dàng như cơm bữa, sự nhố nhăng mất gốc, sự phô bày thú tính, sự vênh váo rởm đời, sự hành hạ người yêu nước một cách ngang nhiên, sự nịnh bợ kẻ nội xâm và ngoại xâm…lại được tôn vinh trước thanh thiên bạch nhật như bây giờ? Có bao giờ sự thành thật lại thua sự gỉa dối, người lương thiện lại sợ kẻ gian manh, người yêu nước lại bị lép vế, bậc thức giả lại bị cười khinh, công lư bị nhạo báng một cách thảm hại như bây giờ.? Tất cả được bọc trong một bong bóng xà pḥng khổng lồ ảo thuật, trông thấy hết nhưng để mà cười chơi”. (Bauxite Việt Nam online ngày 12-2-2011)
1- Dối lừa.
Hồ Chí Minh, người lănh tụ đầy quyền uy và là linh hồn của đảng CSVN cũng là người chủ trương lừa dối đă làm đảo lộn cả nền đạo lư Việt Nam gây hậu quả nghiêm trọng.Từ cái chủ trương lừa dối ấy đă sanh ra những điều tác tệ, nào là gỉa ra cái tên Trần Dân Tiên để viết sách tự ca tụng ḿnh, nào là chuyện anh hùng nguỵ tạo Lê Văn Tám, nào là liệt sĩ Nguyễn Văn Bé trong khi ông ta c̣n sống và ra chiêu hồi ở miền Nam…Những mánh khóe dối lừa ấy được che đậy thời c̣n “ Bên kia bức màn sắt” bưng bít thông tin, nhưng với ngày nay, thời của thông tin điện tử th́ không c̣n che đậy hoặc lừa gạt ai được nữa. Bác sĩ Phạm Hồng Sơn, một nhà trí thức tranh đấu trẻ biết được“ Sự dối lừa tiếp diễn” đă có từ thời ông Hồ cho đến ngày hôm nay.
“Kể từ năm 1986, chính quyền CSVN đă phải nới lỏng (họ ngạo mạn dùng từ cởi trói) nhiều chính sách ḱm hăm người đân v́ nhiều lư do (xin không lạm bàn ở đây), song, căn bệnh nguỵ biện, đạo đức gỉa vẫn luôn tồn tại và ngày càng tinh vi hơn, bởi một lẽ đơn giản: quyền lănh đạo đất nước và quản trị quốc gia vẫn bị người cộng sản độc chiếm và như một ṿng xoắn bệnh lư, sự dối lừa vẫn tiếp diễn. Sự dối lừa đă tiếp diễn suốt 61 năm qua. 61 năm dối lừa của chính quyền CSVN tính đến ngày 2-9-2006”. (Đối Thoại 2-9-2006)
Cố trung tướng Trần Độ, người đă dâng hết cuộc đời cho cách mạng, nhưng sau cùng v́ có tư tưởng“ v́ dân tộc” nên ông đă bị khai trừ khỏi đảng và khi mất trên ṿng hoa điếu của đại tướng Vơ Nguyên Giáp cũng không được để cấp bậc và phải xóa đi chữ “ vô cùng thương tiếc”. Ông đă đau đớn v́ cái đảng của ông đă gỉa dối quá nhiều.
“Chế độ này bắt con người phải đóng tṛ, bắt tất cả trẻ con phải đóng tṛ, bắt nhiều người ǵa phải đóng tṛ. Đặc điểm này đă góp phần quyết định và việc tạo ra và h́nh thành một xă hội dối lừa, cán bộ dối lừa, làm ăn gỉa dối, giáo dục dối lừa, bằng cấp gỉa dối, đến gia đ́nh cũng lừa dối, lễ hội lừa dối, hứa hẹn lừa dối. Ôi cay đắng thay!” (Nhật kư Rồng-Rắn trang 43)
2- Nền Giáo dục xuống cấp:
V́ là xă hội đă trưởng thành trong lừa dối th́ nền giáo dục cũng không khỏi bị ảnh hưởng xấu xa đó cho nên chỉ có xuống cấp mà thôi. Giáo sư Hoàng Tuỵ, một vị giáo sư khả kính rất nặng ḷng v́ nền giáo dục Việt nam ngày nay sa sút thậm tệ và qua nhiều trăn trở ông “ Xin cho tôi nói thẳng”:
“Thật xót xa khi học sinh được khuyên“ học làm người trước khi học chữ” mà có nơi nhân danh chuẩn hóa giáo viên người ta buộc các thầy cô chưa đạt chuẩn phải đeo trước ngực tấm biển“ giáo viên chưa đạt chuẩn” khi vào lớp. Quản lư thiếu nhân tính như thế tránh sao được những chuyện đau ḷng như thầy bắt tṛ liếm ghế, tṛ tạt a-xit thầy, học sinh lớp 11-12 đâm chém nhau ngay trước cổng trường,v.v…Nói chống bệnh thành tích mà trước kia tỷ lệ tốt nghiệp phổ thông đạt trên 90%, nay sau hai năm thi cử nghiêm túc hơn, tỷ lệ đó cũng dần dần trở lại xấp xỉ…90%, không biết phép lạ nào mà nâng cao chất lượng học tập nhanh chóng như vậy.
“ Giáo dục phổ thông đă thế, giáo dục đại học, cao đẳng c̣n nhiều chuyện ly kỳ hơn: khắp nước, kể cả đại học quốc gia, tràn lan và bát nháo“ đào tạo liên kết”, môn học một học kỳ chỉ cần 3-4 ngày xong hết cả học và thi, nên ai cũng học được, trường trung cấp cũng đào tạo thạc sĩ là chuyện hi hữu trên thế giới…
“ Nói cho đúng, thực trạng giáo dục như thế nào đă rơ ban ngày, chẳng qua chúng ta mê ngủ nên chưa thấy, hoặc có thấy nhưng v́ những ràng buộc, áp lực nào đó nên cứ bịt mắt, giả mê để tự dối ḿnh, dối người khác và yên vị…
“ Cứ xem bản chiến lược giáo dục 2009-2020 th́ rơ: ví thử chiến lược này được thực hiện đầy đủ (điều khó thể), th́ đến 2020 Việt Nam cũng chỉ có một nền giáo dục kiểu 1950, lạc hậu, c̣n xa mới ḥa nhập được vào nền văn minh thời đại”. (Thông Luận online ngày 29-10-2009)
Sau bao nhiêu năm ḥa b́nh thống nhất đất nước nền giáo dục Việt nam ngày càng sa sút, càng bị lớp người cai trị bạc đăi với đồng lương chết đói khiến những thầy cô phải làm thêm những cái nghề bạc bẻo hay có điều kiện th́ tham nhũng, c̣n không th́ phải đau đớn bỏ nghề. Chúng ta hăy nghe nhà văn Phạm Đ́nh Trọng người đă từ bỏ đảng tâm sự:
“Học tṛ đi học từ lớp một đă phải nộp đủ các khoản tiền đóng góp! V́ thế mà lương giáo viên quá thấp và giáo viên phải mang lương tâm, mang phẩm gía người thầy ra bán cho chính học tṛ của ḿnh! Học tṛ muốn học tốt phải đến lớp học thêm của thầy! Học tṛ từ lớp một đă phải tối mắt tối mũi cấm đầu học thêm! Tuổi thơ, tuổi thần tiên của lớp con trẻ bị những lớp học thêm cướp mất! Dă man quá! Vô nhân đạo quá! Người thầy như thế, làm sao đạo đức nhà trường không băng hoại! Nhà trường giáo dục, h́nh thành lên nhân cách con người! Đạo đức nhà trường băng hoại, tất đạo đức xă hội cũng băng hoại”.
(Dân Luận online ngày 23-8-2011)
Ông Nguyễn Trung trong bài góp ư Đại hội XI đảng CSVN, ông viết:
“Không thể có một nền văn hoá tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc làm linh hồn cho chủ nghĩa yêu nước chân chính trong một thể chế chính trị lạc hậu! Đại hội XI nên có ư kiến.
“Cũng xin nói thêm, những thất bại trong nền giáo dục hiện đang để lại nhiều hậu quả lâu dài có thể xem như một họa lớn cho sự rèn luyện của nhiều thế hệ tới, thậm chí c̣n trở thành một di sản văn hoá tai hại không biết đến bao giờ mới khắc phục được”. (Đối Thoại online ngày 7-7-2010)
Một sự thật hiển nhiên và cụ thể là kết quả của sự giáo dục ngày nay đă không đem lại tŕnh độ kiến thức mà mọi người mong muốn nhất là môn lịch sử theo giáo sư Hà Văn Thịnh nói rằng môn học sử ở Việt nam sự thật chỉ có 30% c̣n 70% là nói dóc và thầy th́ chẳng muốn dạy mà tṛ cũng chẳng muốn học đă chứng minh bằng kết quả kỳ thi đại học năm 2011 như sau:
“Kết quả đáng buồn của kỳ thi đại học 2011, môn lịch sử với hàng ngàn điểm 0 và số bài đạt từ 5 trở lên rất ít ỏi đă làm cho dư luận bàng hoàng”. (Việtnam Net online ngày 2-8-2011)
3- Đạo đức suy đồi
Một đất nước mà có nền giáo dục suy tàn th́ chắc chắn rằng cái nền đạo đức của nước ấy cũng không tốt ǵ hơn. Chắc hẳn trong chúng ta không ai có thể quên được câu chuyện của tên hiệu trưởng trường trung học PTCS Thị trấn Việt Lâm Sầm Đức Xương đă lợi dụng chức vụ hiếp dâm hai nữ sinh c̣n trong tuổi vị thành niên xong rồi lại làm“ ma cô” gạ mối ép cho“ ngủ” với các quan đầu tỉnh. Ấy vậy mà c̣n toa rập nhau đổi trắng thay đen, vu oan cho các em là“ bán dâm” thế rồi bắt giam con người ta, c̣n đưa ra ṭa làm thúi mặt cả đảng.
Nói về cái đạo đức của đám cán bộ cộng sản ngày này ông giáo sư Hà Văn Thịnh đă chua chát kể lại một chuyện vui cười ra nước mắt về ông Nguyễn Trường Tô chủ tịch HĐND tỉnh Hà Giang như sau:
“Chuyện ông chủ tịch tỉnh mua dâm…là cả một lô một lốc những sĩ nhục đối với cả nền hành chánh nước ta. Ông Tô chủ tịch“ nổi tiếng” đến mức hôm nay ở TP Hồ Chí Minh, thay v́ vào quán phở gọi một“ tô đặc biệt” th́ người ta sẽ nói là“ cho tôi một tô chủ tịch”(!). Nói như thế để thấy cái đạo đức thời nay của lănh đạo nó đau đớn và ê chề đến mức nào”. (Đàn Chim Việt online ngày 14-8-2010)
Hàng ngày, nhan nhản trên các báo đưa những bản tin thấy mà đau ḷng:
- Thầy giáo Lê Thái B́nh trường THPT Kỹ thuật Trần Ngọc Hoằng- Cần Thơ dụ nữ sinh đi chơi rồi đưa vào pḥng riêng bật phim đồi trụy cho xem rồi cưỡng hiếp có quay phim, chụp ảnh sau dùng phim đó làm áp lực để đ̣i hỏi tiếp. (VNEpress online ngày 20-6-2006)
- Ba đại gia mua trinh hàng chục bé gái ra ṭa (VNExpress online ngày 27-
2-2009)
- Tử h́nh bố hiếp dâm 3 con ruột (VietnamNet online ngày 1-10-2010)
- Má ḿ tuổi teen chuyên“ đi”khách VIP (VietnamNet online ngày 22-3- 2011)
- Phá ổ mại dâm“ cỡ khủng” ở Hà Nội (Vietnam Net online ngày 20-4-2011)…
4- Công nhân Lao động trong nước:
Người công nhân lao động ngay trên đất nước ḿnh, nơi có cái chính phủ do đảng thường rêu rao là của giai cấp công nhân lănh đạo, ấy thế mà ngày nay người công nhân dưới cái chế độ đảng trị ấy đă bị đảng quay mặt đi một cách lạnh lùng. Người công nhân thường bị bốc lột sức lao động, bốc lột tiền lương, bày ra những luật lệ khắc khe đàn áp.
“ Báo Người Lao Động đưa tin nhiều doanh nghiệp tổ chức tăng ca liên tục hàng tháng trời nhưng lại nghĩ ra đủ cách để không phải trả tiền phụ trội…
“- Sau tết đến giờ, ngày nào vợ em cũng tăng ca. Bữa nào về sớm cũng hơn 8 giờ tối”…”. “Cả tháng nay tăng ca liên tục tụi em oải lắm rồi”…
“ Công ty xuất nhập khẩu Giày da Sài G̣n cũng buộc tăng ca liên tục khiến công nhân chịu không nổi, phải đ́nh công”. (Người Lao Động online ngày 21-2-2006)
Ông Hồ Chí Minh đă từng nói: “ Giai cấp công nhân mà không có một chính đảng cách mạng lănh đạo th́ kác nào con thuyền không có người lái, để mất phương hướng” ấy thế mà ngày nay đảng CSVN đă phản bội, đă không bảo vệ người công nhân mà trái lại đứng về phe chủ xí nghiệp để đàn áp công nhân. Trong những công ty, xí nghiệp đảng cộng sản đứng ra giành tổ chức công đoàn nhưng cái công đoàn này có làm cái trách nhiệm bảo vệ quyền lợi của công nhân hay không xin hăy nghe ông Nguyễn Văn Bé bí thư khu chế xuất Tân Thuận phát biểu:
“ Vấn đề công đoàn (CĐ) đóng vai tṛ như thế nào trong các cuộc đ́nh công cũng được các đại biểu thảo luận kỹ”. -“CĐ có chức danh để làm ǵ khi không có tiền bạc, phương tiện hoạt động và làm sao bảo vệ được quyền lợi CN?” Ông Bé đặt câu hỏi khá bức xúc. Theo ông Bé, nhiều chủ tịch CĐ, ban chấp hành CĐ chỉ“có mặt” trên giấy tờ. Khi đ́nh công xảy ra, CN không biết phản ảnh bức xúc cho ai, và trong thực tế không có cuộc đ́nh công nào do CĐ lănh đạo. Đồng t́nh với ư kiến này, ông Lê Quang Nhật, đại diện Liên đoàn Lao động TP HCM- nói…”. -“ Tôi không biết CĐ đang đứng về giới chủ hay đứng ra bảo vệ quyền lợi của CN?” Bà Trương Thị Mai, chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề xă hội Quốc hội, đặt câu hỏi: -“Nếu có thể diễn ra một cuộc đ́nh công hợp pháp, đúng tŕnh tự, cán bộ CĐ có dám lănh đạo CN đ́nh công không?” câu hỏi này cũng được bà Trương Thị Mai đặt ra đối với ông Trương Lâm Danh- phó chủ tịch Liên đoàn Lao động TP. Ông Danh nh́n nhận: -“ Nói thật với các đồng chí, đây là điều không tưởng”. Theo ông Danh, trong bối cảnh cán bộ làm công tác CĐ cấp cơ sở hưởng lương từ DN như hiện nay th́ không ai đủ can đảm đánh đổi“ nồi cơm” của ḿnh để bênh vực người khác”. (Tuổi Trẻ online ngày 21-6-2008)
Công nhân lao động ở Việt nam đă không được có Công đoàn độc lập, chỉ có công đoàn do đảng chỉ định mà thôi, nhưng công đoàn đảng vô tích sự, chỉ làm công cụ chó săn cho giới chủ. Có lần công ty Cơ khí Hà Nội (số 74 Nguyễn Trăi, Thanh Xuân, Hà Nội) nợ lương, quỵt tiền người lao động, không giải quyết chế độ trong thời gian nghĩ việc… công nhân đă đ́nh công biểu t́nh bị đám bảo vệ và chủ hảng người nước ngoài đánh đập tàn nhẫn ngoài ra c̣n bị công an nhân dân thẳng tay đàn áp.
“Những công nhân biểu t́nh tỏ ra khá ôn ḥa và kiên nhẫn, tuy vậy, lực lượng công an đă được huy động, bao vây, cố t́nh gây hấn & xô xát với những người biểu t́nh. Chiều tối ngày 12-12, bất ngờ có nhiều công nhân bị vây đánh, một nam công nhân bị đánh ngất nằm trước cửa công ty điện máy Pico Plaza…
“ Rất đông công an mặc quân phục áo xanh và áo vàng, có xe cảnh sát 113 đă có mặt tại hiện trường để đ̣i đưa người bị ngất đang nằm bất tỉnh đi nhưng người dân không cho đưa đi. Người dân đă yêu cầu công an lập biên bản nhưng không có công an nào đứng ra chịu trách nhiệm về vụ này”. (Đàn Chim Việt online ngày 13-12-2010)
Ông Trần Trọng Tân, cựu Ủy viên Trung ương đảng trong một buổi họp mặt các nhà cách mạng lăo thành nói về giai cấp công nhân và nông dân như sau:
“Nói đến giai cấp công nhân hiện nay rơ ràng họ đi làm đầy tớ, chớ họ không làm chủ xí nghiệp công ty, quốc doanh. Họ bị bóc lột, đày đọa hết sức tàn nhẫn. Họ không làm chủ phương tiện sản xuất vậy mà đi nói là:“ Đảng cộng sản Việt nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân” ư? Đây là sự lừa dối to lớn”. (Đối Thoại online ngày 2-7-2010)
5- Công nhân Lao động xuất khẩu:
Lao động trong nước đă như thế th́ lao động xuất khẩu càng tệ hại hơn, đây là một dịch vụ buôn người trá h́nh mà chắc chắn rằng phải có sự nhúng tay của cán bộ đảng viên cộng sản mới nên việc. Hàng trăm ngàn thanh niên nam, nữ đă cầm đồ bán đạt, vay mượn, cầm cố nhà cửa ruộng vườn để có tiền nộp cho các công ty môi giới lao động xuất khẩu, lớp ăn chặn tiền lương, lớp th́ lừa đảo, lớp th́ đem con bỏ chợ. Người công nhân ra nước ngoài rồi có việc làm hay không, có bị bốc lột, bị áp bức hay không th́ công ty đưa đi không c̣n chịu trách nhiệm v́ tiền thầy đă bỏ túi, công nhân có ra sao th́ “mackeno”.
Câu chuyện thương tâm của những nữ công nhân đi làm lao động ở American Samoa được một nạn nhân đại diện điều trần trước Ủy Ban Ngoại giao thuộc hạ viện Hoa kỳ ngày 29-11-2001 kể như sau:
“Vừa đặt chân xuống sân bay, chúng tôi bị tịch thu hộ chiếu. Tại công ty Daewoosa tôi phải làm việc từ 7 giờ sáng nhiều khi cho đến 2 giờ khuya và có khi đến 7 giờ sáng hôm sau và làm cả thứ bảy, chúa nhật mà không được trả lương…
“ Có lần khách kư hợp đồng đến Samoa, ông ta bắt mấy phụ nữ ngủ với khách. Họ nhất định không chịu. Ngay tại chỗ làm ông Lee hay sờ mó, hôn má các nữ công nhân trước mặt mọi người. Trong nhóm mang thai th́ ông Lee bắt phải phá thai. Họ không chịu th́ bị đuổi khỏi công ty…
“Ông Lee dọa cho người bảo vệ dập điện cho đám người Việt nam chết cháy hết. Mọi người đều sợ v́ trước đó 2 người đứng đơn kiện ông Lee là cô Nga và cô Dung đều đă chết mất xác”. (Báo Người Việt ngày 6-12-2001)
-Còn tiếp-
Bookmarks