Originally Posted by
Lă Thân
Phía Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên có nền tảng tư tưởng rất vững chắc, nhưng phía Đảng Việt Tân lại tổ chức được nhiều hoạt động mang tính quảng bá hơn ở trong nước. Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên đă bao giờ nghĩ đến việc thành lập một liên minh với các đảng phái như Việt Tân, hỗ trợ cho nhau, để tạo sự thay đổi chính trị trong nước chưa?
Nguyễn Gia Dương trả lời:
Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên đă từ lâu chủ trương việc h́nh thành một Mặt trận Dân chủ. Ngay trong Dự Án Chính Trị Dân Chủ Đa Nguyên (DACTDCĐN) đề tài này đă được đem ra bàn luận (Xem DACTDCĐN – phần VI.3: Nội dung của cuộc vận động Dân chủ). Xin mách bạn đọc một bài viết trên báo cũng phân tích khá rơ về đề tài này:“Làm ra thay v́ chịu đựng lịch sử” Thông Luận số 161 (th. 7 & 8/2002). Ngoài ra, bạn Tùng – người tham gia cuộc hội luận – cũng đă chia sẻ rằng, tại hội nghị trung ương Franfurt năm 2009, THDCĐN đă có thảo luận và đưa ra một số kết luận về công tác kết hợp các tổ chức. Hơn nữa, từ năm 2007, THDCĐN đă chính thức thành lập một uỷ ban đặc nhiệm tiếp cận với các tổ chức. Mục đích của uỷ ban này là t́m kiếm những triển vọng hợp tác và kết hợp đồng thời thảo luận với các tổ chức bạn về phương thức kết hợp tối ưu
Lư do quá rơ ràng và tưởng cũng chẳng cần bàn luận thêm:
THDCĐN quan niệm rằng chỉ có thể giải quyết bài toán dân chủ Việt Nam một khi chúng ta kết hợp được mọi khối óc, mọi bàn tay, nhất là khi chính quyền chỉ có thể lùi bước khi phải đương đầu với một đối lập có trọng lượng.
Chính THDCĐN cũng là hậu thân của những chuỗi kết hợp giữa các tổ chức.
Dựa vào hai dữ kiện trên, có thể tạm kết luận rằng THDCĐN lúc nào cũng quan tâm đến đề tài gầy dựng một kết hợp giữa các tổ chức.
Cá nhân tôi hy vọng rằng sẽ có nhiều câu hỏi hơn vây quanh đề tài này v́ nó có quan hệ mật thiết với tiến tŕnh dân chủ hoá đất nước.
Tạm thời, xin khai triển thêm một vài khiá cạnh quan trọng nhất của đề tài liên minh:
1. THDCĐN quan niệm rằng trong t́nh h́nh hiện nay và với trọng lượng ngày càng kém đi của các tổ chức chính trị, không nên đề cập đến đề tài liên minh. Chúng ta cần kết hợp và thống nhất các lực lượng hơn là gầy dựng một liên minh. Liên minh chỉ đề ra cho các tổ chức đă lớn mạnh. Đối với các tổ chức c̣n khiêm tốn, chỉ có thể nói đến thống nhất (Chúng tôi thường nói đùa với nhau rằng liên minh trong giai đoạn này là một cuộc «tảo hôn»).
Dĩ nhiên, trong giai đoạn đầu, cần có một công thức để các tổ chức làm việc chung. Có thể gọi đó là hợp tác hay liên minh, nhưng mục tiêu vẫn là kết hợp và thống nhất. Phải có tham vọng và đừng sợ những tham vọng quá cao.
2. Ngay trong giai đoạn hợp tác ban đầu, chúng ta cũng cần có một công thức sinh hoạt chặt chẽ và có kỷ luật. Chúng ta cần một tổ chức đầu tàu cho liên minh. Thất bại trong quá khứ đă chứng minh rằng, mọi «sinh hoạt chung», mọi «ngồi lại với nhau» hay mọi liên minh lỏng lẻo đều tan ră ngay sau khi sự phấn khởi ban đầu đă lặng xuống. Chúng ta cần một tổ chức có đủ bản lănh và trí tuệ đứng ra điều hợp liên minh. Đây là một điều kiện cần thiết để liên minh có thể phát triển trong ổn định.
Cũng đừng nghĩ đến công thức «chủ tịch luân phiên». Đây là một tṛ hề mà các quốc gia trong Liên Hiệp Âu Châu đă là nạn nhân. Tấm gương này đáng để chúng ta soi để tránh xa công thức quản lư luân phiên.
3. Mặc dù nhiều tổ chức cho là hiển nhiên, những giá trị nền tảng của một liên minh cũng cần minh định rơ ràng: Đạt đến dân chủ đa nguyên bằng phương thức bất bạo động trong tinh thần hoà giải và hoà hợp dân tộc. Mọi tổ chức cần nắm vững những khái niệm này khi muốn tham gia liên minh.
4. Cuối cùng, v́ là một liên minh/kết hợp, chắc chắn chúng ta sẽ không chọn lựa hay chấp nhận những biểu tượng gây chia rẽ.
Nói tóm lại, đề tài liên minh/kết hợp là một đề tài mà THDCĐN đă nghĩ đến khá nhiều. Tuy nhiên, việc thực thi liên minh lại càng mất nhiều thời gian hơn (Nhiều lúc thắng lợi tưởng chừng trong tầm tay, nhưng rồi sự việc lại không thành). Cá nhân tôi cho rằng có hai lư do khiến mọi cố gắng liên minh gặp nhiều khó khăn:
1. Lư do tâm lư: Đây là một khiá cạnh khá tế nhị. Một tổ chức chính trị (hay một cá nhân của tổ chức) thường tự hỏi vai tṛ và chỗ đứng của chính ḿnh sau khi tổ chức đó tham gia vào một liên minh. Nhiều tổ chức có bề dày lịch sử lại càng do dự v́ lo ngại rằng sẽ loăng đi trong một liên minh mới. Một vài tổ chức, v́ đă yếu đi, không đi xa hơn v́ sợ rằng thiên hạ thấy được t́nh trạng xuống dốc của ḿnh và dĩ nhiên tiếng nói của ḿnh trong một liên minh tương lai sẽ giảm nhiều.
2. Lư do văn hoá: Chướng ngại vật to lớn nhất vẫn là trở ngại văn hoá. Mỗi tổ chức – nhất là tổ chức chính trị – đều có một thói quen làm việc, một phản ứng và hành xử trước một vấn đề, nghĩa là một văn hoá chính trị. Trong một liên minh những văn hoá chính trị mâu thuẫn rất dễ đưa tới tan ra và thù địch sau đó. V́ vậy các tổ chức cần một thời gian để hiểu nhau trước khi kết hợp, cũng như một đội trai gái cần hiểu nhau trước khi kết hôn. Đây là một cố gắng đ̣i hỏi nhiều thời gian và kiên nhẫn nhưng không thể khác. Không nên quên rằng cho tới nay đă có rất nhiều liên minh, liên kết nhưng tất cả đều đă thất bại, kinh nghiệm này buộc ta phải thận trọng và khiêm tốn.
Bookmarks