ngày 08 - 11 - 2016.. trời năgs mà lạnh buốt.. đàn ngỗng cũngddax bay đi rồi.. c̣n lũ con thơ bỏ lại phía sau.. nay dẫu ḿnh trong dống lá vàng.. bên gịng sông nhỏ...
Tôi đi dự lễ Chiến sĩ trận vong.. vè nhà lại bao nhiêu kỷ niệm.. rồi khi len mạng.. một thư mục của bạn đọc lại giúp tôi nhớ về dĩ văng.. và dĩ văng của thời ấu thơ.. sống với người Mẹ không cùng dân tộc..;
Mẹ Cả.. người nuôi tôi từ thuở lọt ḷng.. bà đón tôi từ tay Mẹ Hai sanh ra.. Mẹ Cả cho tôi bú sữa ḅ đựng trong cái chai con hươu.. và núm vú th́ Bố của tôi xin của bịnh viện tỉnh Robin Thái nguyên.. sau đó Mẹ cả chuyển đổi thực phẩm.. cho tôi uống nước cơm..với nước mật mía.. Mẹ Cả thương quí tôi . tôi lớn lên trong ṿng tay của Mẹ Cả.. vf Mẹ Cả lại là người Mông Cổ tha phương cầu thực.. Bà đi xuống phương Nam cùng doàn tuỳ tướng, làm nghề Sơn đông mai vơ.. chuyên bán thuốc bằng lá cây rừng.. Bà đă gặp Bố của tôi ở chợ t́nh Phú Thọ,;
nơi đây là nguyên quán của gịng họ Nguyễn..
Hai ông bà gặp nhau lúc cơ hàn.. ông th́ mới từ Pháp trở về.. gia đ́nh lại đông các em và cụ Tổ th́ làm nghề thày Cúng c̣n Cụ bà th́ buôn bán nhỏ ở chợ.. Ra trông hàng cho Mẹ.. lân la nói chuyện với bà chủ gánh thuốc ê.. rồi hai bên thương nhau và nên mối lương duyên..
Bố của tôi gặp lại anh em Cựu chiến binh ngụi Pháp sang xứ tôi đẻ khai khẩn.. gặp lại quân nhân cùng chiến tuyến 1914-1918.. bắt tay làm việc và được Toàn quyền cho đi khai phóng Trung du Việt Bắc từ ngang vùng Phú thọ trở lên cho toán khai hoang nhưng dưới quyèn Chủ tịch/ President của tỉnh Thái nguyên..
Thế là cả hai ông bà gồng gánh cungf đoàn măi vơ thẳng đường đén Thái nguyên rồi lên mạn ngược.. Nơi đó cũng đă có Gia sàng, ddoongf Bẩm, Kepler.. c̣n tỉnh th́ với vài ngàn dân địa phương vài con phố nhỏ..
Sau khi quan sát.. Cha mẹ của tôi và đoàn khai hoang bắt tay vào viẹc qui hoạch, chỉnh trang cho thành những con đường ngang, lối dọc ngay ngắn.. phân ranh đường lộ rộng răi.. Đồng thời Cha mẹ của tôi đi sâu lên vùng núi đồi.. khai mở ra đồn điền Phú Xuân chuyên trồng trà xanh lá nhỏ. búp lá non có lông tơ trắng.. đẻ làm chè tầu cung cấp cho Ninh Thái, Chính Thái ở phố hàng Bồ.. lại khai thác đến mọt loại cây cho vỏ cây để làm giấy viết xuất cảng.. khai hoang bảo vệ rừng..cũng như chiêu dụ dân Thượng... sở trường của Mẹ Cả... v́ Mẹ Cả là một Công nương được gia đ́nh cho học Văn vơ.. nhưng Bà lại chuyên về Y học dân gian và vơ công.
Khi đếm xâm canh vùng đất của dân Thượng.. hiển nhiên là có sự chống đối.. Thế nhưng Mẹ Cả đă dùng cung cách ngoại giao qua Y đức giup dân Thượng trước khi vào việc mở mang đồn điền.. Mẹ giúp chữa bịnh.. Mẹ giúp đỡ trẻ sơ sinh.. Mẹ dùng t́nh thương.. Mẹ giúp đỡ bát gạo nấu cháo.. miéng dường thẻ.. thức ăn cần có giúp cho cả mẹ lẫn con.. người già láo.. mẹ dạy cho cách dùng thảo mộc cây cỏ điạn phương để chữa trị những căn bịnh tuổi già.. c̣n trai trang tanh niên thiéu nư.. Mẹ cúng đă truyền lại các cách canh tác.. khai phá để gieo trồng lúa lốc..v.v..
Rồi một ngày,.. cả hai ông bà đến dựng căn trại trên g̣ đồi hoang.. dân trong các bản làng lân cận đă xúm nhau đén giúp .. mở mang thành Phú Xuân plantation..
Mẹ Cả.. công nương của Mông Cổ ngàn dặm xa xôi.. Ngày xua Genghis Khan đă hung bạo như thế nào th́ cũng chỉ nghe hay đọc qua lịch sử.. c̣n đối với riêng tôi,.. Mẹ Cả của tôi.. một bà Mẹ mà tôi ghi nhớ suốt đời.. Mej dạy cho tôi tính nết và cách cư xử.. luân lư.. cho đến gia giáo tôn ti trong gia đ́nh.. Tôi khôn lớn trong ṿng tay của Mẹ.. sau đó đến cô giáo Oanh,hai vợ chồng bị đổi lên Thái Nguyên, thuê nhà của Bố Mẹ.. cô đă được Mẹ Cả giao phó cho việc dạy chữ Quốc ngữ.. rồi chữ Pháp.. cho tôi.
Những ngày lễ nghỉ.. rồi những tháng hè.. tôi lên đồn điền sống cùng Bố Mẹ.. Mẹ đă dạy cho tôi đầy đủ cách sống du mục .. hay trong vùng hoang vu sơn lâm ác thú.. cưỡi ngưa.. cung nỏ và leo trèo.. làm sao để tự bảo vệ.. làm sao đẻ sống một ḿnh giữ bày thú dữ hoang dă.. Từ đó tôi biết phi ngựa bắn nỏ.. và cách phi ngựa cưỡi ngựa của dân Mông trên các thảo nguyên đồi núi.. cũng có khác với cung cách cưỡi ngựa ở dưới đồng bằng..
Mẹ cả tôi hiền.. cuộc sống của hai ông bà như trời sáp dặt.. chưa thấy ông bà to tiéng.. hai ông bà chỉ nói truyện nỏ nhẹ bên nhau.. dắt tay nhau đi lội suối đến thăm các gia d́nh dân trong bản làng.. rồi về vẽ ra cách làm.. ông th́ khai hoang bà th́ chiêu dụ, chăm lo đời sống cho đám gia nhan.. cho dân trong bản.. Cảnh thanh b́nh trong vùng đất hoang vu.. nay như một làng dân quê lạc lơng giữa rừng xanh đát đỏ ( latterite/ oxide de fer=Fe2O3).... Rồi những đồi chè xanh.. khoe mà xanh tươi của núi rừng đăi ngộ ai ai có ḷng chăm chăm sóc ...
Y đức dày kinh nghiệm.. t́nh người nồng ấm đến với tất cả dan bản..chăm lo cuộc sống cho dân từ hạt ngô bát gạo.. hạt muối.. thước vải thô nhuộm chàm bao bọc thân gầy sạm nắng .. nhưng không quên mấy cô gái thượng.. bà đă săm những chiếc kiềng bạc ..những vuông khăn quấn che tóc, và dải thắt lưng xanh màu lư.. chiếc kiềng bạc tô điểm duyên dáng cho thiếu nữ rừng xanh.. những bộ lục lạc đeo chân cho em bé ... và cả các bộ tộc chung quanh đều gọi Mẹ Cả của tôi bằng tiếng Mẹ thân quí... c̣n tiếp....
Bookmarks