ngày 10- 09- 2016... niềm ước cho một quê hương hăy c̣n mời gọi..
v́ vậy mà lăo hủ ngỏ lời mời đến các thành viên hứu duyên cùng bàn phím. Chúng ra nghĩ đến sau gơ ra .. những chuyện của quê hương bỏ lại và dành cho các cháu tương lai khi chúng t́m đến.. như một câu truyện cổ tích xưa.. Xin cứ việc gơ ra.. gơ để cho thế hệ nối tiép được đọc và hiểu cho số phận của nhược tiểu..
Cái t́nh tự dân tộc hay t́nh yêu quê hương nó bàng bạc.. nhẹ nhàng và mênh mông như một áng mây thu trắng.. không nồng nhiệt như t́nh yêu đôi lứa mà mà nó luôn luôn lẩn khuất đâu đây dù cho có ngàn trùng xa cách măi..
... anh về qua xóm nhỏ
em ngồi dưới bóng dừa..
nắng chiêu in mái tóc..
t́nh quê hương đơn sơ.. Thơ: Phan lạc Tuyên.. phổ nhạc: Đan Thọ
miền Trung nắng cháy da người..
... quê em nghèo lắm.. ai ơi..!
chỉ cần ai đó cất lên lời hát. và văng vẳng đâu đó .. đến tai người lữ hành .. đủ làm cho ḷng chùng hẳn xuống.. mà nhớ đến quê hương.. có phải vậy không ?
Nhất là miền Trung, trong cái khó khăn của địa h́nh sông núi th́ lai có cái hùng vĩ của núi non hiểm trở.( Trường sơn nhất đới.. vạn đại dung thân !!). có băi cát dài có sóng biển dạt dào ve vuốt..
Trịnh Nguyễn phân tranh mất cả gần 100 năm.. nghèo nàn, nghiệt ngă bởi binh đao.. con người của Hồng Lĩnh uy nghi sao đành quay mặt.
từ Hà nam Phủ Lư Nimh B́nh Nam định.. Nam tiến đến Thanh Hoá Nghệ An. Hà Tĩnh thêm nữa đến Quảng trị Thừa Thiên sông hương núi Ngự , tiếp theo Quảng ngăi, Qui nhơn, Phú yên.. B́nh định..Khánh hoà Nha trang... bên triền đông Trường sơn.. c̣n bên triền Tây Trường sơn.. c̣n nhiều nữa..
Quê hương tôi đó.. đă một thời được ca tụng là rừng vàng biển bạc.! c̣n ngày nay th́ sao ?? Đó là điều mà nmq xin quí Bạn đóng góp gây dựng lên cho đủ ba miền đất của quê Việt, dành lại cho các con cháu kế thừa, dù ở bất cứ nơi đâu.. giờ đây lướt mạng.. vẫn có thể hiểu biết sơ qua về quê hương của ông bà, cha mẹ một thời đă sống trên mảnh đất.. mà giờ đây xa cách ngh́n trùng..
Xin hăy làm, hăy gơ lên như một bài gơ về địa dư, phong cảnh và phong tục vùng mièn.. cái phong hoá vùng miền đă cho các con cháu biết đến cái phong hoá xa cũ mà tièn nhân đă dóng góp gây dựng len cái cá tính đạc thù của một dân tộc ( identity )..nhất là nuôi dưỡng được phong trào quốc văn; tiếng nước tôi..!
Cầu mong có được sự đóng góp của giới Sư phạm dạy trong ngành Sử Địa.. và các thân hữu cao niên ghé vai giúp sức.. T/v Tigon nghĩ sao ? Cảm ơn. nmq
Bookmarks