Cái này th́ Gánh lại thấy Dr Tran nói đúng thực tế bây giờ . Đời sống ở hải ngoại bận rộn ghê lắm , chạy đua theo thời gian không hà . Ai cũng đi làm ngày 8 tiếng tuần 5-6 ngày , về tới nhà làm việc nhà rồi nuôi dạy con cái nữa là oải rồi đâu c̣n sức mà lo cho cha mẹ già , nên phải đưa vào viện dưỡng lăo .
Nhưng cũng tội mấy người già trong viện dưỡng lăo , không chỉ người Đông Nam Á đâu mà tụi Tây cũng không thích phải vào viện dưỡng lăo đâu . Ai mà không thích được ở nhà của ḿnh với người thân chứ . Nhưng cả xă hội nó vậy th́ phải chịu thôi .
Nếu may vô viện nào tốt c̣n đỡ , vô nhằm viện nào nó chăm sóc không chu đáo , có khi c̣n hành hạ nữa là tiêu luôn . Nhiều trường hợp ông già bà cả bị bỏ rơi trong viện dưỡng lăo không ai đến thăm hết tội lắm , mà đa số là Tây đó , người Việt ḿnh dù sao cũng c̣n nặng t́nh gia đ́nh hơn .
Cái khổ của cha mẹ khi về già sống chung với con cái nó nhiều và nhiêu khuê lắm. Chỉ cần đứa con dâu nó nh́n đểu, hay nói xách mé một phát là các ngài mất vui cả tuần. Có của để lại cho con th́ c̣n tự tin mà hưởng phước cuối đời chứ tớ thấy đa số nghèo suốt kiếp, nên phương cách chung là nhịn sống qua ngày, hoặc cầm loon đi ăn mày. Ngoài ra không c̣n lối thoát
XH tây phương th́ khác, người gia mạt lắm củng có nơi ăn chốn ở theo basic standard, mặc dù có abuse nhưng chuyện này rất ít, và nhà chức trách sẽ giải quyết ngay, và triệt để từng trường hợp chứ không có kiểu "chan cơm bằng nước mắt" ngày này qua tháng nọ nhưng nhiều người già ở xứ vịt phải chịu.
Ba má tớ nay cũng đang sống ở sinor living. Sau khi retired ở nhà coi con cho tớ đi làm, tớ thấy không đặng. Người ta retired th́ 2 ông bà có dịp đi chơi nhưng thấy 2 ông bà cứ quanh quẩn trong nhà coi cháu nên tớ đề nghị họ vô senior living sống để thảnh thơi sinh hoạt, tập thể thao, đi du lịch, etc. Sau khi vô đó 1 thời gian họ rất thoải mái, mạnh khoẻ. Ngày nào nghiền choi với cháu th́ tớ cho mấy đứa nhỏ ở nha chơi với ông bà, không th́ cuối tuẩn gặp.
Èo mịa đâu phải cứ bo bo giữ ông bà già sống trong nhà với ḿnh mới là hiếu. Có khi đi làm cha mẹ té ngă đíu ai lo mới hoạ.
Nói chung nhiều người quan niệm là có cuộc sống khác sau khi mất, nên chuẩn bị cho chuyến đi mới. Ngày xưa các Vua ai cập cũng đă làm vậy khi chuẩn bị Kim tự tháp cho ḿnh. Những quan lại, cũng có Kim tự tháp nhỏ xíu cho ḿnh. Các Vua Tàu hay VN cũng xây lăng tẩm cho ḿnh khi c̣n đang tại vị. Với KT VN, th́ mong ước thu gọn lại là cái quan tài với loại gỗ mà tuỳ túi tiền.
Nhiều khi, trong lúc chờ đón người .... chết, chiếc quan tài được xử dụng như cái ... kho. Trong cuốn "cái đêm hôm đó đêm ǵ" của Phùng Gia Lộc, có nói đến quan tài được dùng để giấu lúa để tránh bọn quan lại đỏ đến bắt sưu thuế.
Người VN, có lẽ từ cái Đông Triết mà ra, thường nghĩ "nhỏ nhờ cậy cha, già nhờ cậy con" đến nỗi nhiều người không cần biết bản thân ḿnh có là gánh nặng cho con cháu ḿnh hay không. Con cháu, có lẽ cũng v́ cái Đông Triết, nên cũng (phải) chăm sóc cha mẹ già yếu tại nhà mặc dù nhiều lúc vẫn than thở khổ sở.
Không những vậy, có người, do áp lực tai tiếng với xă hội (cũng từ cái Đông Triết mà ra) không dám đưa cha mẹ vào viện dưỡng lăo mang tiếng chăm sóc cha mẹ nhưng có khi bỏ rơi, hành hạ cũng không kém ǵ viện dưỡng lăo kém phẩm chất. Sau khi cha mẹ qua đời th́ lại làm ma chay thật lớn, kèn trống thật to, bù lu bù loa cả dặm đường c̣n nghe.
Tây nó khác. Mới trưởng thành đă biết tự lo. Học middle school đă đi bỏ báo, đến 14 tuổi đă biết xin work permit để làm hăng xưởng mùa hè. Đến già không muốn làm gánh nặng cản trở con cháu. Đúng là ai cũng muốn ở nhà riêng của ḿnh (không có nghĩa là có con cháu) nhưng khi sức yếu không thể tự lo được th́ theo luật sẽ được đưa vào nhà dưỡng lăo để có người chăm sóc thuốc men. Tây hiếu thảo với cha mẹ bằng cách t́m nhà dưỡng lăo chất lượng, make sure cha mẹ được đối xử tốt. Lo hậu sự bằng funeral arrangement. Cái này Tây có cần Đông Triết để biết?
Người phương Tây (đa số) biết nghĩ cho chính ḿnh và cho người khác.
Người theo Đông Triết (đa số) chỉ biết nghĩ cho bản thân ḿnh.
Nói tới đây bạn Gánh vẫn chưa hiểu sao? Cả thời xưa và thời nay chỉ người nhà giàu mới đủ điều kiện lo hậu sự như bạn kể trên. Cả xă hội bao nhiêu % là đại phú hộ? Thời xưa và nay, người nhà giàu chỉ là thiểu số. Những ǵ họ làm có phản ánh đúng thực trạng xă hội xưa và nay không?
Th́ hai xă hội có 2 " hệ thống an sinh " khác nhau, đặt trên nền tảng khác nhau và quan niệm khác nhau đó mà.
Bên Đông triết th́ an sinh dựa vào gia đ́nh , lúc nhỏ cha mẹ nuôi lớn rồi nuôi lại cha mẹ . Thời Khổng tử th́ tuổi thọ con người ngắn , 40 mấy 50 là " về trời vui thú điền viên " rồi :p , nên không là gánh nặng cho con cái . C̣n bây giờ tuổi thọ tăng nhờ y tế , đời sống cải thiên, 70-80 t vẫn sống khoẻ nên mới có vấn đề . Lại thêm gia đ́nh bây giờ càng ngày càng ít con nên càng không đủ sức lo . Khi đó gia đ́nh con cái lo không nổi nữa nên phải dựa vào xă hội .
Nước nào mà có tỷ lệ người già đông là gánh nặng an sinh là cả một vấn đề nan giải cho nước đó . Không biết Mỹ sao chứ Úc , và cả Nhật nữa đang lo sốt vó nè .
Bây giờ nhà nước Úc đang ra chính sách tăng tuổi về hưu , bắt buộc tự đóng tiền hưu trí và trợ cấp hưu trí càng ngày càng giảm , v́ chính phủ không thể lo nổi . Ai cũng than trời như bọng đó chuột . Người ta c̣n lo mai mốt mà chính phủ lo không xuể nữa là có thể dẹp vụ an sinh luôn ! :(
Gánh hổng biết thời nay th́ sao nhưng thời xưa người nào cũng cố gắng làm như vậy , chứ không phải chỉ là đại phú hộ đâu Cuti . Giàu th́ làm ŕnh rang, nghèo cũng ráng được miếng đất và tấm áo quan để sẵn cho cha mẹ . Người nào cũng v́ chữ hiếu ( ḷng thương cha mẹ ) mà ráng . Nhớ chuyện Chử Đồng Tử nghèo gần chết gia tài có cái khố , lúc cha chết lấy liệm cho cha c̣n ḿnh th́ ở ... truồng đi câu cá nên mới có vụ gặp Mỵ Nương trong buồng tắm của nàng ! :p
Mấy bác hổng biết nghĩ sao c̣n Gánh th́ nghĩ vụ này là triết Đông á .
Thế từ lúc đứa bé mới sơ sinh cho đến năm nó (18t) trưởng thành ,ai lo cho nó miếng ăn, tấm áo , chỗ ở , thuốc men ( khi nó bệnh ) v.v...?
Xin lấy cái mốc : Thất thập cổ lai hi - sống đến 70 là thọ .
Nay Cha,Mẹ sống đến 84t - chỉ phụng dưỡng cho Cha, Mẹ trên dưới 15 năm Th́ là "gánh nặng cho con cái " ?
Người Tây biết nghĩ cho con cái của họ nên họ không muốn làm gánh nặng cho con cái. Speaking from the perspective of the elderly.
Nhiều gia đ́nh Mỹ vẫn chăm sóc cha mẹ già của họ. Những ai không chăm sóc được hoạc đă từng chăm sóc nhưng đến khi không chăm sóc được nữa th́ họ t́m nhà dưỡng lăo tốt cho cha mẹ họ.
Phần đông người theo Đông Triết th́ khác. Khi không c̣n khả năng chăm sóc cha mẹ nhưng lại không dám đưa cha mẹ đến dưỡng lăo v́ sợ tai tiếng dẫn đến t́nh trạng cha mẹ bị bỏ rơi, thậm chí c̣n bị hành hạ.
Vấn đề này không quá khó để nhận ra. Người có mắt nh́n sẽ thấy. Người có đầu óc sẽ hiểu.
There are currently 2 users browsing this thread. (0 members and 2 guests)
Bookmarks