Tôi thật không biết bọn khủng bố này nghĩ ǵ ? Tại sao chúng muốn giết người dân của chính ḿnh, những con người khốn khổ mà chúng thường rêu rao là giải phóng họ? Bịnh viện tràn ngập bởi nỗi bi thương. Có ai tin rằng VC, người đă nỡ nhẫn tâm làm như thế với chính đồng bào ḿnh lại có thể v́ dân, v́ nước khi chúng chiếm được chính quyền. Tôi không tin.
Khi hành quân, chúng ta và những người bạn đồng minh đôi khi cũng làm thương vong những người dân vô tội. C̣n VC th́ chắc chắn không quan tâm đến lương dân rồi. Chúng đặt súng máy ngay trước cửa nhà dân và buộc trẻ con phải chơi quẩn quanh đâu đó v́ chúng biết chắc rằng chúng ta sẽ chần chừ bắn trả lại v́ sợ sẽ bắn nhầm dân.
Chúng xây những hầm trú ẩn ngay trong khu dân cư đông đúc cũng nhằm mục đích đó. V́ vậy người dân thường bị vạ lây. Chúng ta đă rất cẩn trọng muốn tránh cho dân khỏi bị thương vong nhưng đôi khi lại là điều không thể nào tránh được !
Một dăy nhà trong bịnh viện, hồi xưa của Pháp, dành để cứu chữa những tên VC bị thương. Dĩ nhiên cửa ra vào, cửa sổ có chấn song nhưng cách cứu chữa th́ không có ǵ khác cả. Nhưng dưới mắt những tù binh chiến tranh VC bị thương này, họ chỉ nghĩ là chúng ta sẽ tàn nhẫn tra tấn; thậm chí là hành h́nh họ mà thôi. V́ suy nghĩ lệch lạc như vậy nên chúng mới có thể đặt ḿn ở chợ hoặc ném lựu đạn vào rạp hát đang đông người.
Tôi thực sự tin rằng những người biểu t́nh tuần hành đông đảo suốt nhiều ngày trước trụ sở Liên Hiệp Quốc và Ṭa Bạch Ốc chán ghét chiến tranh. Tôi có hàng đống lư do để chán ghét chiến tranh hơn họ nhiều. Chán ghét chiến tranh th́ tại sao họ lại không gia nhập vào những chương tŕnh cứu trợ y tế? Được huấn luyện một cách cấp tốc để cứu người chớ không ai đ̣i hỏi họ phải giết người.
[img]
1966-12 - Tran van Van's funeral. Van's brother in law holds portrait of Van - by Francois Sully by
manhhai, on Flickr[/img]
Nếu họ có t́nh nhân loại tại sao họ lại không phụ một tay để cứu người ? Đất nước nầy đang rất cần sự trợ giúp về y tế. Có ai dùng sức của ḿnh, thay v́ để mang, vác các áp-phích chống chiến tranh th́ nên dọn dẹp các giường bệnh viện hay rửa ráy các vết thương đă bị nhiễm trùng chăng?
Đây mới thực sự là hành động phản chiến. Những người này nên biết rằng những người VC anh hùng của họ không tôn trọng ḥa b́nh. Họ đặt bom bệnh viện và gài ḿn ngay cả xe cứu thương.
Tôi không hiểu được những tên khủng bố bừa băi này nghĩ ǵ? Tại sao họ lại giết hại chính những đồng bào khốn khổ của chính họ mà miệng cứ ra rả là đang chiến đấu v́ sự tự do.
Phản chiến theo cách tôi đề nghị có thể là nguy hiểm thật, ngoài ra khi họ rời đất nước, những trợ cấp an sinh của họ có thể bị cắt đi. Nhưng bù lại họ có được chút tự hào là đă làm một điều ǵ đó thay v́ chỉ đi biểu tinh hô hào chống đối suông.
Câu hỏi thường được đặt ra từ quê nhà là - khi nào sẽ chấm dứt chiến tranh? Tôi chỉ có thể đoán thôi, Alicia, nhưng chí ít ra cũng dựa trên sự quan sát suốt chiều dài của đất nước. Tôi đoán rằng việc ngừng bắn sẽ không c̣n xa nữa bởi v́ chúng ta và các đồng minh của chúng ta có thể phối họp nhau lại và đánh bại bất cứ đối thủ quân sự nào dám đối mặt với chúng ta. Nhưng một sự ngừng bắn mới chỉ là một sự bắt đầu.
[img]
Trần Văn Văn (1908-1966) by
manhhai, on Flickr[/img]
Trong cuộc hưu chiến lễ Giáng Sinh, cũng là một sự ngừng bắn, đă có hàng trăm vụ vi phạm hưu chiến nhưng không có cái nào do chúng ta cả. Đó không phải là sự kết thúc chiến tranh. Những tên VC trung kiên, chuyên nghiệp được huấn luyện trong tổ tam chế sẽ phá rối đất nước. Chúng phải bị đánh bật ra từng tên một cho đến khi nào các xă ấp có thể tự bảo vệ được lấy ḿnh. Và điều này chắc phải cần đến một thế hệ.
Nhưng bất cứ ai c̣n nghi ngờ rằng không thể làm được th́ nên nh́n vào Nam Hàn. Chỉ trong một thế hệ mà một dân tộc đó đă thay đổi, tự hào, hiệu quả và tự tin. Binh lính của họ đă có mặt ở đây, ở Việt Nam, cũng thiện chiến như bất cứ quân đội nào khác trên thế giới. Và điều ǵ đă xảy ra cho họ vẫn có thể xảy ra ở đây (Việt Nam) chớ - chắc chắn là như vậy !
Nếu chúng ta vội vă rút quân hay quá ngu muội để so đo cái giá phải trả, chúng ta có thể thắng trận đánh nhưng lại thua luôn cuộc chiến.
(From STEINBECK IN VIETNAM: Dispatches from the War)
* Cần Thơ tỉnh ly của tỉnh Phong Dinh năm 1967, nằm trên bờ sông Hậu, cách Sài G̣n 169 km về hướng Tây.
* Sông Hậu.
* Trại Yết Kiêu Hải Quân gần bến Ninh Kiều.
* Bịnh Viện Thủ Khoa Nghĩa, Cần Thơ.
Đoàn xuân Thu
Bookmarks