Khi tôi tỉnh giấc, xe đă vào đến Hố Nai . Ngay từ khi c̣n bé, trên những chuyến xe đi từ Đà Lạt xuống Sài G̣n . Vẫn những h́nh ảnh quen thuộc lại hiện ra trước mắt . Từng căn nhà nho nhỏ nối tiếp nhau, với vài ba cây ăn trái và khoảng sân rào dậu chung quanh . Qua một con đường lỗ chỗ ổ gà, xe chạy thật chậm . Tôi nh́n kỹ hơn vào từng căn nhà và suưt kêu lên v́ thảng thốt .
Trên mọi bức tường chính diện đều có vẽ một lá cờ đỏ sao vàng nho nhỏ . Bên trong, cạnh ảnh Chúa lồng khung kính c̣n có thêm tấm ảnh chân dung của HCM . 1954-1975: hai mươi mốt năm, thời gian tuy có dài nhưng vẫn chưa đủ an toàn cho một lần chạy chết . Hố Nai, Gia Kiệm, Giốc Mơ, Phước Tỉnh … và bao nhiêu địa danh nữa không c̣n là nơi nương náu an b́nh cho những người dân miền Bắc di cư . Họ đă bị cộng sản bắt lại ngay giữa miền Nam !!!
Tôi chưa kịp t́m hiểu về những đ̣n thù mà họ đă và sẽ phải chịu đựng, nhưng chỉ cần nh́n cảnh tượng những giáo dân ngoan đạo phải treo cờ và chưng h́nh của kẻ thù không đội trời chung bên ảnh Chúa, cũng đủ cho tôi cảm nhận được thấm thía nỗi uất hận trong ḷng những người không may đó .
Từng ngôi nhà thờ xưa cũ vẫn c̣n nằm cách quăng dọc theo quốc lộ . Tháp chuông rêu phong, buồn tủi . Sân cỏ vắng vẻ đ́u hiu . H́nh tượng Chúa trông vẫn nhân từ nhưng không dấu được nỗi ưu phiền, trên thập tự .
Lậy Chúa con là người ngoại đạo nhưng tin có Chúa ở trên Trời . Kính xin ngài sót thương cho hàng chục triệu tín đồ đang bị vùi dập khốn đốn trên phần đất quê hương tù ngục này, cũng xin ngài đoái thương cho cả dân tộc bất hạnh của con . Nếu thực đây là thánh ư th́ nhiều năm qua đă là một thời gian thử thách đủ dài cho một kiếp nhân sinh ngắn ngủi rồi !
Đức Tu vắng lặng, thưa người . Đường phố chỉ phơi bày một nếp sống cầm hơi . Tôi chạnh nhớ đến những ngày cả tỉnh Biên Hoà đông vui náo nhiệt mà thấy năo ḷng . Rồi xe bắt đầu đi vào xa lộ . Đường rộng thênh thang . Không c̣n những đoàn xe vận tải, du lịch ngược xuôi tấp nập . Cũng hết rồi h́nh ảnh của những cô cậu choai choai chở nhau bằng xe Honda chạy những đường lả lướt: ghé Thủ Đức ăn nem, lên Biên Ḥa ăn bưởi, rồi về hồ tắm Thiên Nga ngồi nh́n đùi nh́n ngực nhau chơi . Hết giờ chơi lâu rồi th́ phải ?
Thảng hoặc, cũng có vài cái xe đ̣ chạy ngược chạy xuôi chiều, chất chứa đầy nhóc khách hàng, quang gánh và khoai củ . Những chiếc xe cũ nát, ́ ạch, nặng nề chuyển bánh được nhờ vào thùng nhiên liệu tṛn, cao hai ba mét. gắn ở phía sau .
- Đi mấy cái xe chạy bằng than kiểu này đỡ hao tốn xăng dầu cho Nhà Nước và … ấm lắm đó nha !
Có hành khách buột miệng thốt lên một nhận xét mỉa mai . Nhiều nụ cười nửa miệng, nở vội trên những gương mặt xanh xao, mệt mỏi . Mùa Đông ở một nơi có tuyết mà được chen chúc nhau trên xe đ̣ với thùng than rực lửa như vậy th́ ấm cúng và hạnh phúc thật . Tiếc thay, Sài G̣n không có mùa đông !
Bookmarks