Chị Huỳnh Thị Sinh, phu nhân của Hạm trưởng HQ-10 Ngụy Văn Thà.
Cùng thân nhân của các anh Lê Văn Tây, Đinh Hoàng Mai, và các anh chiến sĩ khác đă hy sinh cùng HQ-10.
Nhân có lá thư của những đồng bào miền Bắc gởi cho chị nhân ngày tưởng niệm lần thứ 39 HQ-10 đền nợ nước, tôi muốn cho chị cùng mọi người biết một chút tin tức về HQ-10 mà tôi tận mắt nh́n thấy khi đang trên lộ tŕnh đến Hong Kong. Câu chuyện như thế này:
Vào ngày 24 tháng 7 năm 1979 chúng tôi vượt biển từ một tỉnh miền Trung. Trực chỉ hướng đông đi về Subic Bay/ Manila của Phi Luật Tân. Nhưng sau khoảng 5 hay 6 ngày ǵ đó th́ thuyền chúng tôi hết nước (việc bốc dầu và nước bị bại lộ, cả thuyền chỉ có hai can nước, nhưng vẫn liều lĩnh đi). Mọi người không dám đi tiếp v́ sợ chết khát. Lúc đó mọi người quyết định đi về hướng bắc và tây bắc chút xíu để t́m đảo Hoàng Sa để kiếm nước. Nhưng cũng không biết là đi bao lâu sẽ tới (v́ la bàn và hải đồ là đồ chợ trời, không được chính xác cho lắm), nhưng vẫn cứ đi. Th́ khoảng gần hai ngày sau (lúc này có lẻ là cuối tháng bảy hoặc đầu tháng 8 ǵ đó) th́ thuyền chúng tôi lọt vào một vùng san hô bạt ngàn.
Sợ vỡ thuyền cho nên chúng tôi đi rất chậm để tránh đụng san hô, th́ vào lúc khoảng 5:30pm chiều, mặt trời đụng mặt nước ở ngay cuối chân trời, th́ bỗng dưng chúng tôi nh́n thấy một xác tàu sắt khổng lồ, chéo phía trước mặt bên tay trái (hướng tây). V́ tôi là người ngồi ngay mủi thuyền để hướng dẫn tránh san hô, lúc đó tôi tưởng là gặp tàu của trung cộng. Nên tôi chăm chú quan sát để coi thử có chữ tàu hay cờ tàu trên đó không. Khi thuyền tôi tiến đến gần hơn th́ tôi bỗng sững sờ chết lặng khi hàng chữ HQ-10 hiện ra trước mắt. Hàng chữ c̣n rất rơ, chưa bị rỉ sét, hay trầy tróc. Lúc này thuyền chúng tôi chỉ c̣n cách HQ-10 chừng 100 thước, và san hô rất cao gần đụng mặt nước, cho nên thuyền tôi không dám lại gần v́ trời đang sụp tối. Mọi người chỉ biết cho thuyền chạy thật là chậm để có thể thu gom cái h́nh ảnh đó vào trong đầu trong khoảng nữa giờ đồng hồ đó. Những ǵ tôi nh́n thấy tận mắt là:
- Tàu HQ-10 nằm chết trên một vùng san hô rộng lớn, giống như tàu bị mắt cạn vậy. Đầu quay về hướng Nam và Tây Nam (chúng tôi đang đi về hướng bắc đến Hồng Kông). Tàu chưa bị rỉ sét ǵ nhiều. Lúc tôi nh́n thấy th́ hơn 70% nước sơn vẫn c̣n nguyên vẹn.
- Tôi thấy không có dấu vết đạn (lớn) bên hông trái của tàu (chúng tôi chỉ nh́n thấy bên này thôi, không thể nh́n thấy hông bên kia).
- Đài chỉ huy bị tan nát (chắc do đạn của trung cộng). Tàu bị đứt ở khoảng giữa làm hai khúc, giống như bị cưa đôi bằng thủy lôi bắn tập trung vào khoảng giữa; nếu hầm đạn của tàu nằm ở khoảng giữa và bị nổ cũng có thể cưa đôi thân tàu làm hai phần.)
- Phần sau của tàu vẫn c̣n nguyên vẹn, nhưng rỉ sét nhiều hơn phần trước.
Đó là những ǵ chúng tôi nh́n thấy ở Hoàng Sa. Nhờ nh́n thấy xác Tàu HQ-10 mà chúng tôi mới biết HQ-10 đă không ch́m vào ḷng đại dương như nhiều người tưởng.
Và nhờ nh́n thấy hàng chữ HQ-10 mà chúng tôi mới biết ḿnh đang ở trong khu vực Hoàng Sa, và anh hoa tiêu đă chấm lại tọa độ để đi tiếp.
Đi đến sáng th́ chúng tôi ra khỏi Hoàng Sa mà không gặp lính Trung cộng trên đảo hay trên biển.
Kể từ đó (tháng 8 năm 1979) cho đến nay th́ tôi không biết tàu HQ-10 có c̣n ở đó nữa hay không, hay là bị bọn tàu kéo về lấy sắt vụn rồi.
Một lần nữa, tôi chỉ muốn cho chị và mọi người biết là HQ-10 (và thân xác anh Hạm Trưởng cùng đồng đội của anh) nằm chết trên băi san hô ở Hoàng Sa, chứ không có bị ch́m vào ḷng đại dương như nhiều người tưởng đâu.
Kính thư,
19/1/2013
hoangkybac (*)
Thư gửi bà Huỳnh Thị Sinh, vợ cố trung tá Ngụy Văn Thà
Kư lá thư này là những người yêu Tổ Quốc Việt Nam, yêu đồng bào Việt Nam đến cháy bỏng, trong đó có cả những người lính từng là những người khác chiến tuyến với Ông nhà lúc sinh thời. Nhưng tất cả những người lính chỉ đơn thuần làm nghĩa vụ công dân trong chế độ mà họ sống, dù bên này hay bên kia trong giai đoạn đau thương của lịch sử dân tộc không bao giờ có lỗi và giờ đây, khi ngộ ra, họ không coi những người ở bên kia chiến tuyến là kẻ thù...
*
Hà Nội, ngày 18 tháng 1 năm 2013
Kính gửi Bà quả phụ Huỳnh Thị Sinh, vợ cố Trung tá Ngụy Văn Thà;
Thưa Bà;
Chúng tôi những người con nước Việt, trong những ngày này, ḷng đang hướng về Hoàng Sa và Trường Sa thân yêu của Tổ quốc xin gửi đến Bà cùng gia đ́nh lời thăm hỏi ân cần và lời chúc an lành, hạnh phúc!
Cách đây 39 năm, ngày 19/1/1974, trong một cuộc chiến không cân sức với quân xâm lược Trung Cộng để bảo vệ Hoàng Sa, Trung tá Ngụy Văn Thà, Hạm trưởng Chiến hạm Nhật Tảo HQ-10 đă tử trận cùng 73 đồng đội của Ông. Từ đó, toàn bộ quần đảo Hoàng Sa đă rơi vào tay quân xâm lược.
Chúng tôi vô cùng xúc động trước sự hy sinh anh dũng của Ông nhà. Ông đă hiến thân v́ Tổ quốc – một sự hy sinh vẻ vang nhất, hơn bất cứ một sự hy sinh nào. Sự hy sinh ấy là một tấm gương cho các thế hệ sau noi theo trong sự nghiệp bảo vệ Tổ quốc của người Việt Nam.
Thưa Bà;
Chúng tôi rất vui v́ những năm gần đây, sự kiện Hoàng Sa được nhắc lại và lần đầu tiên, nhiều người mới biết đến. Các giá trị dần dần được trả lại đúng bản chất của nó.
Ngày 24/7/2011, một cuộc biểu t́nh tại Hà Nội đă tôn vinh Ông nhà cùng những chiến sĩ đă ngă xuống Hoàng Sa và những chiến sĩ đă ngă xuống Trường Sa 14 năm sau đó.
Ngày 27/7/2011, Lễ tưởng niệm chiến sĩ Việt Nam hy sinh trong các cuộc chiến đấu bảo vệ Tổ Quốc đă được tổ chức tại Sài G̣n mà bà là nhân vật được mời dự. Buổi lễ đă tri ân tất cả các chiến sĩ hy sinh trong các cuộc chiến chống xâm lược tại biên giới phía Bắc, biên giới Tây Nam, tại Hoàng Sa và Trường Sa.
Những người đă ngă xuống v́ Tổ Quốc đều chung trong người ḍng máu Lạc Hồng, không có lư do nào để phân biệt người của chế độ này hay chế độ khác.
Chúng tôi tin rằng sớm muộn rồi Tổ Quốc sẽ vinh danh xứng đáng Ông nhà cùng đồng đội của Ông đă ngă xuống trong cuộc Hải chiến Hoàng Sa.
Trung tá Ngụy Văn Thà và nhiều đồng đội của Ông c̣n nằm lại nơi biển cả. Nhưng dù sao, Ông và đồng đội vẫn được nằm trong ḷng Đất Mẹ, dù nơi ấy đang bị kẻ thù chiếm đóng.
Trong ngày giỗ của Ông, chúng tôi sẽ hướng về Biển Đông cầu mong cho linh hồn Ông cùng đồng đội được siêu thoát, để bày tỏ ḷng tri ân những người đă ngă xuống trong cuộc Hải chiến Hoàng Sa.
Dù đảo không giữ nổi nhưng dân tộc ta, đời này và các đời sau sẽ t́m mọi cách lấy lại quần đảo Hoàng Sa, thu hồi về với đất Mẹ thân yêu.
Thưa Bà;
Chúng tôi được biết sau khi Ông nhà mất đi, dù tuổi đời c̣n rất trẻ, bà đă ở vậy nuôi ba con gái, cuộc sống của Bà hiện c̣n nhiều khó khăn. Lại nghe nói căn nhà chung cư nơi Bà ở đă phá đi làm lại, không biết bây giờ thế nào. Nhưng dù sao, chúng tôi luôn mong Bà sống thanh thản. Bà hăy tự hào v́ Bà là vợ của một người anh hùng.
Kư lá thư này là những người yêu Tổ Quốc Việt Nam, yêu đồng bào Việt Nam đến cháy bỏng, trong đó có cả những người lính từng là những người khác chiến tuyến với Ông nhà lúc sinh thời. Nhưng tất cả những người lính chỉ đơn thuần làm nghĩa vụ công dân trong chế độ mà họ sống, dù bên này hay bên kia trong giai đoạn đau thương của lịch sử dân tộc không bao giờ có lỗi và giờ đây, khi ngộ ra, họ không coi những người ở bên kia chiến tuyến là kẻ thù.
Kính chúc Bà sang năm mới b́nh an, có nhiều sức khỏe để làm những việc hữu ích phụng sự cho Tổ quốc Việt Nam.
Chúng tôi nhờ Bà chuyển lời thăm hỏi, lời chúc mừng năm mới đến ba con gái của Bà, do sự hiến thân cao cả của Ông nhà mà sớm mồ côi cha.
Xin cùng Bà hô lên một câu khẩu hiệu mà chúng tôi từng hô trên đường phố Hà Nội trong ngày 24/7/2011:
NGỤY VĂN THÀ BẤT DIỆT!
Kính thư
Chúng tôi đồng kư tên:
Nghiêm Ngọc Trai – Hà Nội
Nguyễn Tường Thụy – Hà Nội
Phan Trọng Khang- Hà Nội
Phạm Thị Lân – Hà Nội
Nguyễn Thị Dương Hà – Hà Nội
Hoàng Cường – Hà Nội
Hoàng Hà – Thanh Xuân – Hà Nội
Văn Dũng – Việt Tŕ – Phú Thọ
Ngô Duy Quyền – Hà Nội
Trương Văn Dũng – Hà Nội
Nguyễn Lân Thắng – Hà Nội
Lê Thị Bích Vượng – Hà Nội
Lă Việt Dũng – Hà Nội
Nguyễn Thành Tiến – Hải Pḥng
Đặng Bích Phượng – Hà Nội
Nguyễn Xuân Diện – Hà Nội
Phạm Quỳnh Hương – Hà Nội
Nguyễn Thúy Hạnh – Hà Nội
Cùng các vị có tên sau kư tên qua thư điện tử:
Trần Vinh, Hoàng Mai – Hà Nội
Huỳnh Công Thuận - Sài G̣n
Lê Hồng Hà - Washington – Hoa Kỳ
Ngô Hoàng Hưng - G̣ Vấp – Sài G̣n
Anna Nguyễn - Illinois – Hoa Kỳ
Nguyễn Văn Phúc - Tây Sơn – B́nh Định
Vũ Ngọc Thắng, An Dương – Hải Pḥng
Nguyễn Thanh Hưng, Cầu Giấy – Hà Nội
Trần Hoàng Tuấn, G̣ Vấp – Sài G̣n
Lê Chí Thành, Thanh Xuân – Hà Nội
Nguyễn Văn Thuận, Hoàng Mai – Hà Nội
Trần Thị Nga, Phủ Lư – Hà Nam
Nguyễn Trường Sơn, Thanh Xuân – Hà Nội
Paul Đỗ Trí, Lâm Đồng
Vũ Đ́nh Quư, Kiến Xương – Thái B́nh
Lê Thị Thu Trà, Hai Bà Trưng – Hà Nội
Nguyễn Trọng Thu, Windsor – Canada
Nguyễn Thế Anh, Từ Liêm – Hà Nội
Nguyễn Công Chính, Sài G̣n
Nguyễn Tiến Dũng, Vinh – Nghệ An
Trần Phong, California – Hoa Kỳ
Trần Helen, California – Hoa Kỳ
Trần Cindy, California – Hoa Kỳ
Trần Christine, California – Hoa Kỳ
Trương Quốc Dũng, Tân B́nh – Sài G̣n
Nguyễn Quang Duy, Melbourne - Australia
Phạm Anh Tuấn, Pleiku – Gia Lai
Phạm Duy Hiển, Vũng Tàu – Bà Rịa – Vũng Tàu
Đặng Đinh Tấn Trương, Sài G̣n
Phan Anh Khoa, Phú Vang – Thừa Thiên Huế
Nguyễn Ngọc Yến, Hoàng Mai – Hà Nội
Nguyễn Duy Anh, Hai Bà Trưng – Hà Nội
Huỳnh Nguyễn Đạo, Bangkok – Thái Lan
Nguyễn Đức Sắc, Tây Hồ – Hà Nội
Hồ Đặng Vũ Thi, G̣ Vấp – Sài G̣n
Bùi Thị Quyên, Tân Phú – Sài G̣n
Nguyễn Văn Diễn, Việt Yên – Bắc Giang
Đă gửi theo đường chuyển phát nhanh ngày 18/1/2013:
Việc lấy chữ kư không phổ biến rộng và chốt danh sách sau đó chưa đến 1 ngày. Sau khi thư gửi đi c̣n một số quư vị tiếp tục kư qua email gồm:
JB Nguyễn Hữu Vinh, Hà Nội
Lê Mạnh Ninh, kiểm toán, Hà Nội
Nguyễn Vũ Nhân, kỹ sư, Sài G̣n
Phạm Văn Thành, Pháp
Bùi Quang Thắng, nguyên Cán bộ Đoàn, Ba Đ́nh, Hà Nội
Vũ Quốc Ngữ, thạc sỹ, nhà báo. Thanh Tŕ, Hà Nội.
19/1/2013
Nguồn: http://nguyentuongthuy2012.wordpress...-nguy-van-tha/
Source: Private Email.
Chú thích của daiviet_nguyen
- hoangkybac (*) -- tôi nghĩ phải là hoangkybactien. Nhưng email gửi thế, tôi để y vậy. Bác hoangkybactien thỉnh thoảng cũng vào Vietland.
- I reposted the email in its entirety. No changes made by me apart from possible minor formatting differences.
Bookmarks