Trước buổi lễ khai trương mấy ngày anh bạn ToPa đă “tiên đoán”: “Những người Việt mà ḿnh mời có thể sẽ không đến nhiều … Người Việt ở Ḥa Lan chống cộng có tiếng ở Âu Châu. Họ quư mến ḿnh nhưng rất thù ghét bọn cộng phỉ.”
Quả thật tôi cũng có hơi lo về phần mười hai cô gái Việt sẽ không đến. Tôi lo là v́ trước ngày khai trương Nguyễn Mạnh Hùng cứ nói đi nói lại: “Ông Lê Huy Côn thích được đón tiếp long trọng. Buổi lễ khai trương mà tốt đẹp th́ tôi sẽ được ông ấy cấp cô-ta (quota) không giới hạn. Anh cố gắng cho buổi lễ xôm vui là mọi chuyện sẽ vui lắm.”
Có tất cả bốn người Việt đến tham dự. Một cặp vợ chồng có cửa tiệm bán quà lưu niệm ở ngay trung tâm Amsterdam. Anh Dược sĩ N.H. Và anh B.N.P, người có tiệm bán thực phẩm và bán vé máy bay. Khách người bản xứ tham dự khá đông đủ.
Buổi khai trương cũng có rượu, có bia, có thức ăn nhẹ, có hoa và có quà kỷ niệm … rồi cũng trôi qua. Anh bạn ToPa đă giúp tôi thật nhiều trong việc giải thích những thắc mắc của những người đến từ Việt Nam. Đinh Hoàng Thắng cũng nói với tôi: “Cứ lờ đi xem như những người Việt không đến được v́ … rất nhiều lư do.”
Sau phần khai mạc th́ đến phần Thắng đọc diễn văn bằng tiếng Việt khá dài và rất hùng hồn. Bà Mai, vợ của Thắng đứng bên cạnh chồng thông dịch qua tiếng Anh. Cuối cùng buổi lễ đă kết thúc vào khoảng gần trưa.
Anh bạn ToPa và tôi cùng vợ chồng Thắng đến Amsterdam ăn cơm Tàu. Tôi nói anh J.K. van de Poll đừng đi theo. “Tôi muốn anh đứng ngoài việc làm của tôi với những người này. Đây chỉ là tṛ chơi giữa tôi và những người ở Việt Nam. Tôi chẳng làm ăn ǵ với họ đâu”
Anh Poll thừa thông minh để hiểu ư của tôi. Tôi từng tâm sự với anh về những ǵ mà tôi đă bị nhà cầm quyền cộng phỉ đối xử sau ngày sau 30 tháng tư năm 1975.
Trong bữa ăn trưa anh bạn ToPa và tôi cố tạo không khí vui và hứa hẹn những việc sẽ làm trong tương lai. Tại buổi ăn này tôi đă trao cho Thắng một bao thư không dán.
Sự hiện diện của Thắng và vợ được anh Poll và tôi tặng một ngàn tám trăm (1.800) đô la Mỹ. Một tuần sau, ngày 07/06/1999 nữ Đặc phái viên tờ báo Kinh Tế Saigon tên Mai Hương gởi tin về buổi lễ khai trương và đăng trên tờ báo này. Mai Hương là vợ của Đinh Hoàng Thắng.
Trong hai tháng tôi đi Việt Nam vừa qua chỉ là đi chơi và … hứa hẹn cuội cho vui thôi. Những người của đảng cộng phỉ mà tôi gặp gỡ để gọi là “bàn công việc hợp tác” th́ nhiều lắm. Người có chức vụ cao nhất chỉ là Thứ trưởng Bộ Công Nghiệp. Những người tôi gặp gỡ đều muốn hợp tác với tôi v́ qua đó sẽ được đi “công vụ bên Hà Lan”.
Không một người nào là không “rút ruột”của công ty bằng đủ cách v́ là xí nghiệp quốc doanh. Làm ăn thua hay lỗ cũng chẳng có là vấn đề. Có những bữa ăn và chơi do chính tôi đài thọ nhưng bọn họ lại xin hóa đơn.
Trong hai tháng đó tôi cũng đă gởi bốn cái thư tại bưu điện Saigon, trong đó có ba cái là thư bảo đảm cho chị Đào Hoàng Mỹ nhưng chị không trả lời. Anh chị Khương đă cho bọn Đài Loan mướn khách sạn mini Hoa Cẩm Chướng dài hạn để làm văn pḥng. Anh chị về Lái Thiêu sinh sống nhưng không một người nào ở quanh khu khách sạn biết địa chỉ của anh chị.
Tôi có gặp lại anh Huỳnh Sơn Phước và cùng đi ăn tối ở nhà hàng Tự Do. Nhà hàng Vy đă mở thêm chi nhánh thứ hai trên đường Pasteur và, do làm ăn phát đạt nên ông chủ con của tên gián điệp đội lốt cố vấn cũng … sang trọng hơn, v́ vậy ông đă đổi vợ khác cho đúng với câu: “…Sang đổi vợ.” Anh Phước và tôi cũng có đến ăn uống một lần ở địa chỉ mới nhưng không c̣n thấy vui như ngày nào nữa.
“Thằng Thiếu úy ranh con” Mai Quốc Anh đă bị những tên gọi là lănh đạo sa thải khỏi ngành công an. Phạm Cang bị đổi đi nơi khác. Riêng Phan Anh Minh th́ trái lại là con diều đang gặp gió nên được thăng quan tiến chức. (Minh có người anh ruột tên Phan Anh Tuấn là Giám đốc sân bay Tân Sơn Nhứt nhưng v́ ăn hối lộ và buôn lậu nên bị xử phạt rất nặng.)
ToPa (Ḥa Lan)
Bookmarks