Ở trang đầu của tờ tạp chí này, sư quốc doanh Pháp Châu đă cho đăng h́nh của 8 thiếu nhi với lời ghi chú ở dưới: “Di ảnh 8 Phật Tử bị xe thiết giáp của chính quyền Ngô Đ́nh Diệm cán chết tại đài phát thanh Huế đêm 8.3.1963”. Đây là một lời ghi chú hoàn toàn láo phét.
Tối hôm đó, do sự kích động từ chùa Từ Đàm, các Phật tử kéo nhau đến yêu cầu Đài Phát Thanh Huế phát lại bài “thuyết pháp” của Thượng Tọa Trí Quang chửi chính phủ vào buổi sáng, nhưng ông Giám Đốc đài từ chối.( v́ chưa kiểm duyệt)
Đài phát thanh Huế nằm dưới chân cầu Trường Tiền, trong một ṿng rào xây, trên một nền cao, phải leo lên 9 bậc cấp mới vào được. Những người tổ chức biểu t́nh lùa các em thiếu nhi vào trong khuôn viên đài và tràn lên hành lang trước đài, cầm cây đập vào cửa ầm ầm. Có em c̣n t́m cách trèo lên mái nhà.
Khoảng 9 giờ 30 tối, một tiếng nổ lớn đă phát ra trên hành lang trước đài khiến 8 thiếu nhi bị chết. Cửa kính trong đài đều bị vỡ, một đoạn trần nhà bị sập xuống. Cuộc khám nghiệm cho thấy tất cả 8 em đều bị mất phần trên người.
Tám em bị chết tối hôm đó gồm có 6 nữ và hai nam. Hai nam là Dương Văn Đạt, 13 tuổi, và Đặng Văn Công, 13 tuổi. Em Đạt là con Trung Sĩ Dương Viết Tây, một nhân viên An Ninh Quân Đội. Anh ta không ngờ con anh đă có mặt trong đoàn biểu t́nh hôm đó, v́ cháu mới chỉ có 13 tuổi! Trong số 8 em này, có 7 em là Phật tử và 1 em là Công giáo, chứ không phải 8 Phật tử như sư quốc doanh Pháp Châu đă ghi. Th́ ra người ta đă nhân danh đạo pháp, lùa trẻ em ra để đối phó với chính quyền!
Câu hỏi thứ nhất được đặt ra với sư quốc doanh Pháp Châu: Tất cả 8 em đều chết trên hành lang trước đài phát thanh Huế, làm sao xe tăng có thể leo lên đó để cán các em được?
Câu hỏi thứ hai: Xe tăng ở đâu mà cán? Lực lượng dẹp biểu t́nh hôm đó chủ yếu là Bảo An và Cảnh Sát, do Thiếu Tá Đặng Sĩ, Phó Tỉnh Trưởng Nội An chỉ huy. Khi các em học sinh được lệnh lấy xe đạp của các em chồng lên chận các đường vào đài, lực lượng biểu t́nh đă phải huy động xe Commando Car để giải tỏa. Bảo An Huế có tất cả 6 chiếc Commando Car bằng bánh cao su được Mă Lai cung cấp (tôi c̣n giữ h́nh chụp). Họ quyết định dùng 3 chiếc để mở đường. Khi ba xe vừa tới th́ nghe tiếng nổ lớn trước đài phát thanh. Vậy lực lượng dẹp biểu t́nh đă lấy xe tăng ở đâu để cán các em? Xin cho biết đơn vị nào đă cung cấp xe tăng.
Theo phúc tŕnh của Đại Tá Đỗ Mậu, Giám Đốc An Ninh Quân Đội, chất nổ đặt trên hành lang đài phát thanh Huế hôm đó là chất plastic. Chất nổ này chỉ có Việt Cộng và Mỹ có mà thôi, Việt Nam Cộng Ḥa chưa được cung cấp. ( Đúng ra, Việt cộng khi ấy cũng chưa có, chỉ có Mỹ, Tàu cộng và Nga có loại chất nổ hơi ép Plastic hợp chất C3)Từ đó, Đỗ Mậu kết luận rằng có thể Việt Cộng đă đặt trái bom này. Ông Ngô Đ́nh Nhu không bao giờ tin như vậy. Ông nghi những người biểu t́nh đă gây ra biến cố nầy để kích động chống chính phủ, nên ra lệnh cho Đoàn Công Tác Đặc Biệt mở cuộc điều tra.
Sau khi ông Diệm và ông Nhu bị giết, Đỗ Mậu ra lệnh đốt bản phúc tŕnh nói trên và tất cả các tờ khai của các tăng sĩ Phật Giáo rồi nhóm “sử gia”, kể cả Thiền Sư Nhất Hạnh, bắt đầu viết phịa sử. Biến cố trước đài phát thanh Huế được diễn tả lại rất rùng rợn:
“Cảnh tượng khủng khiếp thê thảm phía trước đài phát thanh Huế lúc ấy thật không bút nào tả cho xiết; một đám đông hổn loạn như đàn ông vỡ tổ; tiếng la thét, tiếng chân chạy, vật lộn xen lẫn với tiếng súng nổ của súng lớn, súng nhỏ, tiếng kêu rú kinh hoàng của những người bị đạn, tiếng xác người đổ xuống trên mặt đường, rồi là tiếng động cơ ầm ĩ của một đoàn xe tăng kéo đến; chúng dày xéo lên tất cả, chúng đè bẹp tất cả, có một số em nhỏ yếu đuối không chạy kịp đă ngả gục trên đường đi của chúng, xác thân bị nghiền nát dưới những lằn xích sắt.”
Điều đáng buồn cười là khi ra trước Phái Đoàn Liên Hiệp Quốc để tố cáo chính phủ Ngô Diệm về biến cố trước đài phát thanh Huế, Phái Đoàn Phật Giáo cũng chỉ trưng ra được có 8 thiếu nhi bị giết, nhưng không chứng minh được bị giết v́ chất nổ ǵ. Nếu sự thật đă xẩy ra đúng như đă mô tả trên, tại sao Phài Đoàn Phật Giáo không đưa bằng chứng để kết tội chính phủ Ngô Đ́nh Diệm luôn?
(http://motgoctroi.com/Mtmchuyen/tlstclsu_TG.htm)
Bookmarks