Ở đây phải dựa vào hai ông thánh xưa Mạnh Tử và Đác Uyn để làm cơ sở lư luận.
Ngài Mạnh đả phá “Thuyết Kiêm Ái” của ngài Mặc. Ngài Mạnh viết câu để đời “Mặc tử vị cầm thú dă”. Chỉ loài cầm thú nghiêng về bản năng, một con “cạp cạp” cả bầy “cạp cạp”, con đầu đàn “be he” cả bầy “be he”, con đầu “ve ve ve” cả đàn “ve ve ve”…
Điều này khác với con người phải sử dụng bộ năo, một máy siêu vi tính, biết vi xử lư khi nào khóc khi nào cười, khóc ai ít khóc ai nhiều hoặc khi nào không nên khóc…
Lại vận dụng thánh Đác Uyn như Mác vận dụng Hê-Ghen, biện chứng duy tâm chỉ cần một phép quay góc bù là thành biện chứng duy vật.
Làm phép quay “thuyết tiến hóa” của Đác Uyn là có thuyết để lư giải hiện tượng “khóc tập thể Bắc Hàn”.
Cha con họ nhà Kim, được các bậc thầy Lê Nin, Stalin, Mao,… dạy cho cách “giáo dục” và “lănh đạo” dân Bắc Hàn thành một đàn “nhân điểu”, đàn “người-chim” (một biến thể của Garuda).
Thật vậy sau hơn nửa thế kỷ, coi như ba thế hệ, họ Kim đă làm cuộc cách mạng thành công; làm cho dân Bắc Hàn mất dần những hoạt động của bộ năo người, không c̣n nhập liệu và xử lư để có mọi hành vi của những con người.
Bây giờ hoạt động sống của người dân Bắc Hàn đúng như đàn “nhân điểu”, h́nh dạng người nhưng năo bộ chim.
Hát là hát vạn người, múa là múa vạn người, đi lính là đi triệu người,...
Thế th́ khóc “Garuda-Kim Yong Il vĩ đại” của 5.000.000 “nhân điểu” là khóc thật nhiều giả ít.
Điều cần quan tâm là nhóm đỡ đầu cho sự tiến hóa của Bắc Triều Tiên không phải người Triều Tiên!
Rất mong sự chỉ giáo của những bậc cao minh.
Lư Sự
danlambaovn.blogspot .com
http://danlambaovn.blogspot.com/2011...urce=BP_recent
Bookmarks