Trong bọn ấy, có anh coi đời như canh bạc lớn,
làm việc thiện là để quảng cáo cho ḿnh, làm điều ác mà bắt mọi người phải nhớ ơn,
đọc đủ cả các báo chí mà không biết ǵ về văn chương mỹ thuật, tủ sách
đầy những tập kỷ yếu các hội ái hữu, nhưng kỳ chung thật không có ai là bạn trên đời, cầm đến tờ nhật tŕnh chỉ xem tin thương trường, tin gọi thầu, các đạo nghị định, tin xuất cảng, nhập cảng, đă từng
chủ tọa những cuộc bàn giải văn chương, mà chưa hề đọc hết một cuốn tiểu thuyết. Lại có anh vừa cổ động kịch liệt cho hội phật giáo, lại vừa xây hàng dăy nhà săm, thấy tin
ở đâu bị lụt là lập tức hô hào mở cuộc lạc quyên, để đi cân gạo, thấy tin ông tổng trưởng thuộc địa qua chơi, là viết ngay một bài báo than phiền về nạn hiếu danh và lên kể công doanh thương với quan đầu tỉnh, coi đời là một sự vô nghĩa lư, nhưng đày tớ đánh vỡ một cái bát cũng bắt đền năm xu,
giữa đám đông người th́ cả mồm chửi những người tàn ác buôn đồng loại, nhưng ngồi một ḿnh th́ lại ca tụng ḿnh đă làm được một việc tàn ác một cách có mỹ thuật. Có anh nữa, đă bị cáo trước vành móng ngựa hàng chục lần, mà vẫn chưa biết ông biện lư ngồi ở chỗ nào, vào đâu cũng khoe ḿnh giỏi pháp luật, khai ở sở liêm phóng là vô nghệ nghiệp nhưng, thực ra, không c̣n nghề ǵ là không làm, ban đêm đi tiêm thuốc phiện cho người quư quốc, ban ngày đi đ̣i tiền hộ các sở nặc nô, làm chủ đă ba bốn tiệm khiêu vũ, mà đánh con gái đến hộc máu về tội ăn mặc tân thời, cho vay lăi mười lăm phân th́ xót xa, v́ đă quá hy sinh cho đời, mà đem vi thành quan trên bạc ngh́n, v́ đă được cái cửu phẩm c̣n sợ ḿnh là bội bạc. Lại có anh vừa là chủ hiệu xe đám ma, vừa là chủ được pḥng, bán tem cho hội bài trừ bệnh lao, lại bán cả thuốc lào mốc,
chiếm kỷ lục về sự vô học nhưng lại gọi ông Quỳnh, ông Vĩnh là thằng, ...............
bọn người này là những mẫu hàng đặc biệt của công giới và thương giới.
Bookmarks