ngày 04 - 08 - 2018... bầu trời lại mù mù..OAT = + 24 oC... đàn trẻ nhỏ đang vui chơi cùng mấy bà.. một số con cháu đă đi làm.. chỉ c̣n đám năm cô con gái nhà họ Nguyễn là đang bu quanh dể chất ván ông nội...
-.. hôm mới rồi cháu có đọc một bài... nói về những nghề .. không ai muốn làm hạ cấp và bẩn thỉu.. cháu muốn ông giảng nghĩa cho chúng cháu ;... thế nào là bẩn và thế nào là sạch ??
-.. truyện này không riêng ǵ các cháu thắc mắc mà c̣n nhiều người có ư kiến giống các cháu. Nội muốn trước hết là giới hạn cái definition propre. và séns figurẻ/ nghĩa đen và nghĩa bóng của con chữ.. mà Nội dè dặt để giải thích cho các cháu hiểu tuỳ từng trường hợp.. hơn nữa... mai này các cháu nối nghiệp Y khoa các cháu sẽ phải đứng trước những t́nh trạng như vậy..
Năm 1945, VN có vấn nạn chết đói, thảm hoạ này trải ài từ các tỉnh Nam định, Thái B́nh, Hà Nam Phủ lư .. tiến nhanh lên phía Bắc đến tận vùng Trung du Thái Nguyên Bắc Kạn.v.v.. cái cảnh chết đói vật vă rải rác phắp các vỉa hè hang cùng ngơ hẻm.. ty Vệ sinh đi nhặt xác vô thừa nhận bằng xe ḅ.. nhưng khi nhặt xác th́ có khi chết đă vài ngày.. cái mùi xác chết phân huỷ bắt đầu bốc lên nông nặc.. sặc sụa.. như thế mà người công nhan vệ sinh vẫn phải chịu và đầy xe th́ mang xuống nghĩa địa... hố chôn tập thể đổ xuống đó.. rắc vôi bột lên rồi lấp đất...
.. c̣n như nghề đổ rác.. quét đường đâu có hứng chịu nghiệt ngă như vậy ?.. thế rồi... đén khi Nội đi làm thực tập... xuống nhà xác gần PasteurHà nội.. cũng đem xác từ bể hoá chất lên để mổ ra phanh phui cai cơ thể muốn rữa nát này để học.. thực tạp.. mùi hoá chất nồng nặc... đâu có sao ?? lúc mới đầu th́ cũng sợ lắm.. rồi sau đó quen đi..
Ḿnh đổ công sức ra làm việc để đổi lấy đồng lương.. thật lương thiện.. khi tiêu pha cũng thấy nhẹ ḷng không chút suy nghĩ... như vậy nghề lao động tuy vất vả phải đổi bàng sức lực để lấy đồng tiền nó không có hạ cấp.. và nghề đổ rác chăng nữa cũng không làm cho con ngụi thành hạ cấp. haj cấp chỉ là mỹ từ thốt ra từ cửa miệng của những ai không biết đến giá trị lao động..
Có một lần, h́nh như Nội cũng đă nói truyện.. có một ông nhà giàu đi hát cô đầu.. hát làm sao không biết mà đến nỗi ông cụ này mắc bịnh phong t́nh -sexual tránsmitting điseases.. ở xứ ta gọi là giang mai.. cù đinh thiên pháo... hai bên háng có hai cái nhọt to được gọi là quả soài.. khi vỡ mủ.. hôi thối vô cùng.. đưa vô bịnh viện.. th́ các nhan viên y tế có được từ chối chữa trị hay là phải phục dịch đến nơi đến chốn cho bịnh nhân.. là một y sĩ có phải cúi thấp xuống và nh́n vào chỗ kín của đàn ông hay đàn bà.. có phải là cũng phải ngửi cái mùi hôi nồng nặc pha với mùi nước rửa hay không ?...
Lần đầu kho nh́n đến bộ phận sinh dục của cơ thể.. Nội cũng cảm thấy " đỏ mặt..", nhưng sau đó rồi quen không c̣n cảm giác mà chỉ thấy một thể xác bịnh hoạn đang nằm dưới tay y sĩ điều trị.. làm sao cho con bịnh trở lại đời sống b́nh thường.. dù cho là kẻ này thật dáng ghét.. và hơn nưa khi hành nghề c̣n phải có chút ḷng thương hại cho sự rên siết v́ đau của bịnh nhân... khi bịnh nhan đa phó mặc cái xác phàm cho y khoa chẩn trị.
Conf ǵ sung sướng hơn khi con bịnh b́nh phục... tiến đến trước bàn làm viec đẻ cảm ơn người y sĩ điều trị.. để ra về... Hay như trên chiến trường DBP.. những người cầm súng bắn nhau đă ngă gục trên chiến trường được cáng về hậu phương.. các y sĩ đâu có quyền từ chối .. Nội đă từng hứng chịu những câu chửi bới .. những lời nói thoá mạ thiếu giáo dục nhát ... nhưng cũng vẫn phải chăm sóc chi kẻ đang ḥ hét chửi rủa... được chăm sóc... đôi khi quá khích lại c̣n dọi tháo bông băng vừa mới đáp lên vết thương.
Qua nhứng điều mà Nội vừa mới kẻ.. các cháu nghĩ sao ?? có phải cái nghề Y này đáng quí hay đáng che trách.. các cháu hăy làm theo đúng với lương tâm.. với lời thề nguyện theo tổ nghiệp.. các cháu sẽ thấy niềm vui.. Một nghề cao quí nhất mà cũng bẩn nhất... hốt rác hay bác sĩ lương thiện đè đáng trân quư...
Nội quí mến ngành Y này, đó là ngành này có t́nh người sâu đậm nhất, lại không có tranh dành hay ân oán.. và tay làm hàm nhai... c̣n rieng phạm vi trong gia đ́nh th́ Nội cũng nói nhiều.. Nội chịu ảnh hưởng cùa cụ Tổ.. cụ là Nữ lưu Mông Cổ và là một lương y .. lại c̣n thêm dức tính là biết đùm bọc gia nhân dù cho là một gánh bán thuốc ê.. Sơn Đông măi vơ để độ nhật... Cụ Tổ đă dắt díu bầu đoàn.... chạy trốn và đưa gánh thuốc về phía Nam...
... ôn lại chút mảnh đời... Các cháu hăy cố gánh đẻ mà theo Tổ nghiệp.... chút chuyên riêng tư đem tŕnh quí bạn đọc..../. nmq
Bookmarks