Sau năm 1975 người Việt tị nạn cộng sản có mặt hầu hết tại các quốc gia trên thế giới, đặc biệt tại nước Mỹ con số người Việt đă lên đến gần hai triệu. Trong đó phải kể đến San Jose, một thành phố được xem có đông người Việt sinh sống nhất nước Mỹ. Tính cho đến năm 2005, cộng đồng người Việt tị nạn cs sinh sống tại San Jose đă thành công về rất nhiều mặt như: văn hóa, giáo dục, thương mại…nhưng riêng về lănh vực chính trị cộng đồng chúng ta chỉ mới có vài người tham gia vào các chức vụ nhỏ tại các học khu. V́ lư do đó, nên khi bà Madison Nguyễn được sự khuyến khích của một số người, đă tham gia tranh cử chức nghị viên khu vực 7 th́ hầu như các tổ chức, đoàn thể, cá nhân trong cộng đồng đồng thanh ủng hộ bà Madison. Mọi người nhận thấy rằng “tre già măng mọc”, ngay từ bây giờ phải chuẩn bị cho lớp trẻ trong cộng đồng Việt Nam tham gia vào ḍng chính Hoa Kỳ, một lănh vực mà cộng đồng chúng ta đă bỏ ngỏ trong nhiều năm qua. Kết quả là bà Madison Nguyễn đă đắc cử chức Nghị Viên Khu Vực 7 vào ngày 13 tháng 9 năm 2005
Tính cho đến ngày hôm nay, sau hơn 5 năm tại chức bà Madison vẫn chưa thực hiện được bất cứ lời hứa hẹn nào khi ra tranh cử. Vườn Truyền Thống động thổ cách đây hơn 4 năm giờ cũng chỉ là một băi đất hoang cỏ mọc um tùm với hai lá Quốc Kỳ Mỹ và Việt lúc lành lúc rách, Trung Tâm Văn Hóa Người Việt mà bà Madison thường hứa hẹn trong những buổi họp với Ban Đại Diện Cộng Đồng và xem như một thành tích của bà th́ giờ đây chỉ nằm trên giấy. Nhưng măi đến sau ngày 3/3/2009 cộng đồng chúng ta mới vỡ lẽ ra rằng bà Madison đă lừa bịp cộng đồng v́ rằng trong kế hoạch của Hội Đồng Thành phố San Jose, một Trung Tâm Sinh Hoạt Đa Văn Hóa sẽ được thành lập cho mọi sắc dân, chứ không phải là trung tâm văn hóa dành riêng cho người Việt như lời bà Madison tung hê trước đây và cho rằng đó là công trạng của bà.
Những người ủng hộ bà Madison lấy lư do là bà Madison là nghị viên của khu vực 7 phải có trách nhiệm với nhiều sắc dân chứ không phải chỉ đối với người Việt, đồng hương của bà. Điều này đúng và không ai mặc cả. Vấn đề ở đây là, việc thành lập Vườn Truyền Thống và Trung Tâm Văn Hóa Người Việt là những hứa hẹn khi bà Madison ra tranh cử. Bất cứ nghị viên nào chẳng cứ ǵ bà Madison đều muốn đáp ứng nguyện vọng của cư dân , đặc biệt là cố gắng thực hiện cho bằng được những hứa hẹn với cử tri khi ra tranh cử. Nếu v́ lư do này hay lư do khác đặc biệt là v́ khó khăn về kinh tế mà người nghị viên chưa thực hiện được th́ việc hoăn lại có thể hiểu được và cử tri không có ǵ phải phiền hà. Nhưng như đề cập ở trên, Vườn Truyền Thống đă chi phí trên 500.000 (năm trăm ngàn) mỹ kim theo lời của bác sĩ Ngăi trong một trả lời phỏng vấn, rồi để đó cỏ hoang mọc um tùm. Trung Tâm Văn Hóa Người Việt là một dạng "treo đầu dê bán thịt chó" do bà Madison đạo diễn.
Một sự việc khác đă đánh động cư dân vùng Bắc Cali là việc Đặt Tên Khu Phố Thương Mại Người Việt. Không ai quên được đêm 20/11/2007, cái đêm mà cả ngàn người chờ chực ở Hội Đồng Thành Phố San Jose trong cái lạnh buốt suốt từ 6 giờ chiều đến 1 giờ sáng ngày hôm sau để rồi chứng kiến bà Madison, một người Việt Nam đầu tiên đắc cử chức nghị viên do cộng đồng hết ḷng ủng hộ đă nhẫn tâm vận động đồng nghiệp để loại cho bằng được cái tên LITTLE SAIGON, một ƯỚC NGUYỆN TINH THẦN, không ảnh hưởng đến bất cứ chương tŕnh, kế hoạch nào của Hội Đồng Thành Phố, cũng không ảnh hưởng đến quyền lợi của bất cứ sắc dân nào. Một ước nguyện hết sức nhỏ bé so với
rất nhiều những hứa hẹn to tát mà bà Madison đă hứa hẹn khi ra tranh cử, và tính cho đến ngày hôm nay, sau hơn năm năm tại chức bà nghị viên Madison vẫn chưa hoàn thành được bất cứ một hứa hẹn nào cả. Tất cả chỉ là con số không (0).
Không những thế bà Madison c̣n dùng phương tiện truyền thông để nhục mạ những người tham dự buổi họp đêm ngày 20/11/2007 là “NHỮNG KẺ NHÀN CÔNG RỖI VIỆC” và cho rằng bà phải đại diện cho những người đi làm không đến tham dự buổi họp (!!!). Chưa hết khi phát biểu tại trường UC Davis trước các sinh viên đang theo học bà Madison gọi những người tham dự biểu t́nh vào mỗi ngày Thứ Ba trước Tiền Sảnh Hội Đồng Thành Phố để phản đối hành động phi dân chủ của bà là GÁNH XIỆC (!!!). Và trong một lần phỏng vấn, phóng viên Nhật Báo San Jose Mercury News đă đặt câu hỏi “Tại sao bà (Madison) chống cái tên Little Saigon?”. Bà Madison ung dung trả lời “V̀ TÊN LITTLE SAIGON CÓ ÂM HƯỞNG CHỐNG CỘNG” (!!!)
Qua những phân tích trên cho thấy rơ những việc làm mập mờ và cách đối xử phi nhân tính của bà nghị viên Madison Nguyễn, một người có thể gọi là vô danh trước khi trở thành nghị viên.
Lần này những người ủng hộ bà Madison lại đưa ra luận điệu : Đừng bầu cho Minh Dương mà hăy bỏ phiếu trắng v́ chưa chắc Minh Dương có hơn ǵ Madison Nguyễn, biết đâu “tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa”. Đây là một thủ đoạn trong tranh cử v́ phe bà Madison chỉ cần những người ủng hộ Minh Dương hay c̣n đang lưỡng lự ngồi nhà không đi bỏ phiếu th́ bà ta hưởng lợi và chắc chắn sẽ ngồi thêm một nhiệm kỳ. Luận điệu trên xem ra chẳng khác với luận điệu của những người chủ trương hoà hợp hoà giải với việt cộng khi họ cho rằng: thay thế chính quyền cộng sản nơi quê nhà bằng một thể chế khác đă chắc ǵ tốt hơn, thà rằng cứ để việt cộng nắm quyền!!!
Chúng ta ủng hộ và khuyến khích giới trẻ tham chính nhưng không v́ thế mà chấp nhận cách làm việc và ứng xử bết bát của nghị viên đương nhiệm Madison Nguyễn. Bằng lá phiếu của ḿnh cử tri Khu Vực 7 và đặc biệt cử tri người Việt đă đưa bà Madison lên chức nghị viên, th́ nay cũng bằng chính lá phiếu của ḿnh cử tri người Việt hăy dồn phiếu cho ứng cử viên Minh Dương là một cách chứng tỏ cho bà nghị viên Madison Nguyễn hiểu rằng: chúng tôi đưa bà lên được th́ chúng tôi cũng biết cách để hạ bà xuống, một khi bà đă đặt quyền lợi của một vài cá nhân lên trên nguyện vọng của tập thể
Quư cử tri Khu Vực 7 xin hăy tham gia bầu cử và bầu phiếu cho Minh Dương. Chúng ta có quyền tin tưởng với cương vị một nghị viên, Minh Dương sẽ hành động một cách xứng đáng với niềm tin của cử tri, chu toàn bổn phận và trách nhiệm được giao. Đặt quyền lợi của cư dân lên trên mọi tính toán, lợi ích cá nhân.
Tê Hát
------------------
(*Phú Yên chịu trách nhiệm bài đăng)
Bookmarks