Vui, buồn, thương, ghét, oán, hận là tâm lư thông thường của con người, và cũng theo tâm lư thông thường, qua thời gian, ḷng người nguôi ngoai dần, sẽ bớt vui, bớt buồn, bớt thương, bớt ghét, bớt hận. Lâu hơn nữa, thời gian có thể xóa hết chuyện vui, buồn, giận, ghét, hận nơi con người, để rồi tất cả đi vào kỷ niệm… Tuy nhiên, riêng quốc hận 30-4, cho đến nay ḷng người Việt không thể nguôi ngoai được mà mối quốc hận càng ngày càng tăng cao, càng đậm nét.
Cứ mỗi độ đến ngày 30-4, người Việt lại sôi sục mối hận không nguôi. Đây là một hiện tượng rất đặc biệt chỉ v́ nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam (CSVN), sau khi cưỡng chiếm miền Nam Việt Nam (NVN), càng ngày càng lộ ra bản chất tham lam, gian manh, tàn bạo, độc tài, đi vào con đường tội lỗi, phản quốc, lệ thuộc Trung Cộng, làm cho đất nước càng thêm suy đồi cùng kiệt, làm cho ḷng người càng thêm uất hận.
1. Việt Nam sau năm 1975 càng ngày càng bệ rạc
Sau năm 1975, về mặt xă hội, đầu tiên dễ nhận thấy là giềng mối gia đ́nh Việt Nam càng ngày càng lỏng lẻo, lung lay. Trong khi cha mẹ tất bật lo cuộc sống, con cái thiếu hướng dẫn, lại bị nhiễm nền giáo dục CS. Cộng sản chủ trương “Giáo dục phục vụ chính trị”, tức phục vụ chế độ, phục vụ đảng CS, đào tạo những con người “hồng” hơn chuyên, mang tính đảng nhiều hơn tính chuyên môn.
V́ vậy, nền giáo dục suy thoái trầm trọng, tŕnh độ học sinh sút kém. “Báo Thanh Niên viết tựa: “Học sinh lớp 6 ở Bạc Liêu chưa biết đọc!” Báo Tiền Phong kể chuyện từ Kiên Giang tới Cà Mau: “Nhiều học sinh Trung Học Phổ Thông không đọc thông, viết thạo,” trong đó có: “Học sinh lớp 7 nhưng đọc chưa thạo,” có đăng cả h́nh em học sinh đó đang tập đánh vần.
Báo Tuổi Trẻ: “Kontum: Học sinh lớp 6 chưa đọc thông viết thạo,” có 18 em như vậy. Báo này đăng h́nh một học sinh lớp 6 ở Phù Cát, B́nh Định, đứng ngơ ngẩn trước tấm bảng đen v́ không biết làm con tính chia đơn giản.
Báo Sài G̣n Giải phóng cũng loan tin 26 học sinh lớp 6 ở một trường tỉnh Phú Yên chưa đọc chưa viết được chữ quốc ngữ và chưa biết làm 4 phép tính cơ bản. Có học sinh lớp 6 chưa biết đọc 24 chữ cái, vào lớp “cứ ngồi im thin thít.” Có em khác, cô giáo viết chữ cái lên bảng, bảo em chép lại, cũng không viết được! Một học sinh lớp 6 ở Sóc Trăng không viết được tên ḿnh, làm bài toán cộng 7 + 3 cũng sai.
Báo Sài G̣n Giải phóng c̣n kể chuyện có học sinh lớp 9 ở Việt Tŕ, Phú Thọ, cũng chưa biết đọc trôi chảy một đoạn trong truyện Sơn Tinh, Thủy Tinh. (Người Việt Online ngày 12-12-2006.) Không lo dạy chữ, mà nhà trường bắt học sinh thuộc ḷng năm điều của Hồ Chí Minh, trong đó không có điều nào dạy con em phải có hiếu với cha mẹ, thương yêu anh chị em, kính trọng người lớn tuổi. Lại c̣n rêu rao:
"Công cha như núi Thái Sơn,/ Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra./ Bác Hồ hơn mẹ hơn cha…” Thật là quái đản hết biết.
Ở bậc đại học, Việt Nam hiện có 24,000 tiến sĩ, nhưng cái ốc vít chưa chế biến được, đừng nói tới các thứ khác. Sau đây là câu ca dao được truyền tụng trong giới đại học Việt Nam hiện nay:
“Ngày xưa các cụ đi thi / Trạng nguyên bảng nhăn vinh quy về làng / Bây giờ lắm trạng nghênh ngang / Ăn tục nói phét nghênh ngang với đời Nhưng mà thực chất bạn ơi / Bằng mua, bằng bán, tiền cười là xong / Có bằng lên chức mới nhanh / Không bằng đợi đấy ông hành mày cho…" (Trích báo trong nước: baodatviet.vn 25-2-2014, bài “GS.TS Trần Duy Quư: Nói “tiến sĩ giấy” cũng không oan”.) .
Chẳng những không giảng dạy đức dục trong học đường, CS c̣n đàn áp tôn giáo, nhứt là những tôn giáo địa phương như đạo Cao Đài, đạo Phật giáo Ḥa Hảo. Đối với những tôn giáo có nhiều liên hệ quốc tế như đạo Phật, các tông phái Ky-Tô giáo, th́ CS không dám mạnh tay mà kiếm cách lồng người vào các giáo hội để lèo lái theo lệnh của CS. Lũng đoạn tôn giáo, CS xâm hại không ít đến đời sống tâm linh, đời sống đạo đức của người Việt, nhứt là các thế hệ trẻ.
Do CS chủ trương giáo dục phục vụ đảng, rồi chủ trương tôn giáo cũng phục vụ đảng, nên xă hội càng ngày càng xuống cấp, hỗn loạn. Những video clip về cảnh cướp giựt công khai giữa ban ngày đưa lên hằng ngày thật khiếp đảm. Cướp giật lại là những tên côn đồ do công an tập hợp, bảo kê, dung dưỡng nhưng không có ngân quỹ trả lương cho chúng, nên công an thả rông cho chúng tự do cướp giật để sinh sống, công an không can thiệp.
Công an sử dụng đội ngũ côn đồ để uy hiếp, trấn áp, đánh đập những ai chống đối, những nhà tranh đấu dân chủ, những người khiếu nại và kiện tụng (khiếu kiện) v́ bị cướp đất, dân chúng biểu t́nh chống Trung Cộng, giống như loại kiêu binh thời chúa Trịnh ngày xưa được mô tả trong sách vở.
Băng đảng hoạt động khắp nơi. Đĩ điếm công khai “tác nghiệp” (chữ của CS). Trộm cắp tràn lan từ trong cơ quan nhà nước ra ngoài xă hội, từ thành phố đến nông thôn. Ra nước ngoài cũng trộm cắp. Nổi tiếng nhứt là vụ bà Vũ Kiều Trinh qua Thụy Điển công tác 3 tuần trong tháng 2-2001.
Ngày 11-2-2001, bà ăn cắp tại siêu thị thành phố Kalmar, bị cảnh sát bắt giam. V́ là con gái của một ủy viên Trung ương đảng CS, nên đại sứ CSVN tại Thụy Điển đă can thiệp để bà Kiều Trinh được thả ra ngày 16-2 và hai ngày sau bà phải rời Thụy Điển.
Cán bộ CS đi đâu cũng ăn cắp. Qua Thái Lan cũng ăn cắp. Đến Thụy Sĩ cũng ăn cắp. Tại Đài Loan cũng ăn cắp. Tại Nhật Bản du học sinh Việt (CS) ăn cắp nhiều quá đến nỗi vào tháng 6-2013, một siêu thị ở Nhật Bản cho treo một bảng cảnh cáo nạn trộm cắp bằng tiếng Việt phía trên, tiếng Nhật phía dưới, mà không dịch qua các thứ tiếng khác như Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Ả Rập...
Thực là nhục quốc thể
Trong khi đó, ở trong nước, tham nhũng càng ngày càng lộng hành. Theo Tổ chức Minh bạch Quốc tế (Trace International) có trụ sở ở Berlin, vị thứ tham nhũng (Corruption Perceptions Index) của Việt Nam trên thế giới từ 2010 cho đến nay là: 116/178 (năm 2010), 112/182 (năm 2011), 123/ 176 (năm 2012), 116/176 (năm 2013), 119/175 (năm 2014). (Wikipedia).
Tham nhũng ở Việt Nam vừa tinh vi vừa trắng trợn, nhiều nhứt trong các ngành nhà đất, hải quan, công an, giáo dục… Tham nhũng đất đai rất tàn bạo, cướp nhà, cướp đất, cướp ruộng vườn bán cho người ngoại quốc, gây ra phong trào dân oan khiếu kiện trên toàn quốc. V́ mất nhà sinh sống, mất đất canh tác nên dân chúng phải đi lang thang khiếu kiện, mà c̣n bị đối xử bất công, đàn áp, đánh đập.
Đặc biệt cán bộ đảng viên CS tham nhũng được bảo vệ bằng Chỉ thị 15-CV/TW do bộ chính trị đảng CS ban hành ngày 7-7-2007, quy định như sau: “Các cơ quan bảo vệ pháp luật khi phát hiện có dấu hiệu đảng viên vi phạm đều phải báo cáo bằng văn bản với tổ chức đảng, cấp ủy đảng quản lư trực tiếp đảng viên đó, khi được tổ chức đảng, cấp ủy đảng xem xét đồng ư cho điều tra, khởi tố, bắt... th́ cơ quan bảo vệ pháp luật mới được tiến hành các biện pháp tố tụng.”
Như thế nghĩa là công an không được theo dơi điều tra đảng viên nếu chưa có sự chấp thuận của đảng uỷ cơ quan. (Vào google, ghi câu: “Công an không thể điều tra đảng viên”, 1 click, xem cuộc họp báo ngày 8-3-2016 của phó giám đốc công an TpHCM.)
V́ vậy, chẳng ai dám tố cáo tham nhũng v́ sợ bị trả thù. Người chống tham nhũng yếu thế hơn bọn tham nhũng. Tham nhũng từ tổng bí thư đảng CS, thủ tướng chính phủ, th́ đố ai mà dám chống. Nếu không tham nhũng th́ lấy tiền đâu mà xây dựng những nhà cửa, lâu đài nguy nga “hoành tráng” như Lê Khả Phiêu, Nông Đức Mạnh, Nguyễn Tấn Dũng?
Về kinh tế, theo báo Đời Sống & Pháp Luật (trong nước) ngày 29-8-2015, “Thu nhập b́nh quân đầu người của Việt Nam đang thụt lùi so với Hàn quốc khoảng 30-35 năm, Malaysia khoảng 25 năm, Thái Lan khoảng 20 năm, Indonesia và Philippines khoảng 5-7 năm.” C̣n nữa, cũng theo báo chí trong nước, hiện nay mức thu nhập trung b́nh của người Việt đang có dấu hiệu sẽ c̣n thấp hơn cả Lào và Cambodia. Hiện Cambodia dă vựợt qua Việt Nam về ngành lúa gạo và ngành kỹ nghệ xe hơi. (google.com.vn)
Cần ghi nhận thêm là thu nhập trung b́nh theo đầu người không chia đều trên cả nước. Số người giàu có, thu nhập cao, đảng viên CS tập trung ở thành phố, trong khi nông thôn, miền núi rất nghèo đói. Thành phố Đà Nẵng có 5 cây cầu bắc qua sông Hàn (dư thừa), trong khi có nhiều vùng không có cả cầu khỉ cho học sinh đi học, mùa nước lụt phải lội qua sông hoặc phải đu giây rất nguy hiểm. Tại thành phố, dân giàu là cán bộ đảng viên, nhà cửa nguy nga trong khi người nghèo sống trong các ổ chuột thiếu tiện nghi.
Trên đây là những nét phác thảo rất sơ lược về xă hội Việt Nam hiện nay, chắc chắn c̣n quá sơ sài và c̣n thiếu sót rất nhiều. Tuy vậy, những nét phác thảo trên đây cũng đủ làm cho người Việt, vốn uất hận v́ biến cố 1975, càng ngày càng chán ghét chế độ CS, càng thêm uất hận, vỉ khi cưỡng chiếm NVN, CS thừa hưởng cả một gia tài khổng lồ, phồn thịnh, mà dưới sự cai trị của CS, Việt Nam càng ngày càng bệ rạc hơn bao giờ cả, thua sút cả các nước láng giềng như Cambodia, th́ thật là nhục nhă.
2. Cộng sản khinh dân
Ai cũng biết, nhà cầm quyền CSVN độc tài, đảng trị, toàn trị. Điều nầy được HCM và đảng CS khẳng định ngay từ khi mới cướp chính quyền ngày 2-9-1945. Tại Hà Nội, ngày 11-9-1945, HCM triệu tập hội nghị Trung ương đảng CS, đưa ra nguyên tắc căn bản là đảng CS nắm độc quyền điều khiển mặt trận Việt Minh, điều khiển chính phủ, một ḿnh thực hiện cách mạng. (Philippe Devillers, Histoire du Viet-Nam de 1940 à 1952, Paris: Éditions du Seuil, 1952, tr. 143.)
Về sau, CS chính thức quy định độc quyền lănh đạo đất nước trong điều 4 hiến pháp năm 1992 và mới cà lăm lập lại trong điều 4 hiến pháp năm 2013 như sau: “Đảng Cộng Sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lănh đạo nhà nước và xă hội.” Hiến pháp này được Quốc hội CS khóa XIII, kỳ họp thứ 6 thông qua ngày 28-11-2013.
Trong thời đại dân chủ, điều 4 nầy hoàn toàn phản dân chủ. Đảng CS đă mạo nhận là “đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc”. Trong lịch sử, không có khi nào đảng CS phục vụ lợi ích của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, mà CS chỉ lợi dụng công nhân và nhân dân lao động để phục vụ quyền lợi đảng CS. Hơn nữa, chẳng ai bầu hay chọn đảng CS làm “lực lượng lănh đạo nhà nước và xă hội.” Đảng CS lấy quyền ǵ mà tự xưng như vậy?
Theo điều 119 hiến pháp 2013, “Hiến pháp là luật cơ bản của nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam, có hiệu lực pháp lư cao nhất.” Tuy nhiên, trước khi hiến pháp được thông qua ngày 28-11-2013, trong buổi nói chuyện với cử tri hai quận Tây Hồ - Hoàn Kiếm, tại Hà Nội ngày 28-09-2013, viên tổng bí thư hiện nay của đảng CS là Nguyễn Phú Trọng lại khẳng định rằng: “Hiến Pháp là văn kiện chính trị pháp lư quan trọng vào bậc nhất sau Cương Lĩnh của đảng.” Tại sao hiến pháp “có hiệu lực pháp lư cao nhất”, lại đứng sau cương lĩnh của đảng CS? Phản dân chủ trắng trợn đến thế là cùng?
Chẳng những thế, CS c̣n khinh thường dân chúng đến độ xem dân như không có, v́ chính CS bày ra hiền pháp 2013, rồi cũng chính CS chà đạp lên hiến pháp do CS lập ra. Điều 71 hiến pháp 2013 quy định rằng: "nhiệm kỳ của mỗi khóa quốc hội là 5 năm, sáu mươi ngày trước khi quốc hội hết nhiệm kỳ, quốc hội khóa mới phải được bầu xong.” Theo nghị quyết của quốc hội số 1129/2016UBTVQH13 ngày 15-1-2016 về ngày bầu cử quốc hội và hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ kế tiếp (2016-2021), th́ ngày bầu cử sắp tới được ấn định là ngày 22-5-2016. Như thế là quốc hội hiện nầy vẫn c̣n làm việc ít nhứt đến tháng 6-2016 mới hết nhiệm kỳ,
Điều đó cũng có nghĩa là chủ tịch quốc hội, chủ tịch nước và thủ tướng chính phủ cũng đến tháng 6-2016 mới hết nhiệm kỳ, v́ theo điều 87 (chương VI) và điều 97 (chương VII) của hiến pháp 2013, th́ nhiệm kỳ của chủ tịch quốc hội, của chủ tịch nước, của thủ tướng chính phủ theo nhiệm kỳ của quốc hội. Những điều nầy rành rành ra thế, nhưng v́ “Hiến Pháp là văn kiện chính trị pháp lư quan trọng vào bậc nhất sau Cương Lĩnh của đảng”, nên tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng cho băi nhiệm các chức sự trên đây trước khi măn nhiệm kỳ để bầu lại người khác, theo sự sắp đặt của Nguyễn Phú Trọng và đảng CS.
Theo hiến pháp, chủ tịch quốc hội, chủ tịch nước, thủ tướng chính phủ đều do quốc hội bầu. Đàng nầy, đảng CS ngang nhiên công khai chỉ định trước các chức vụ nầy trong đại hội làn thứ 12 đảng CS từ 20 đến 28-1-2016, rồi giao cho quốc hội hợp thức hóa. Như thế, CS công khai xem quốc hội chỉ là tay sai hay đầy tớ của đảng CS, sai bảo ǵ là phải vâng lệnh thi hành điều đó.
Đặc biệt, hiện nay chẳng những dân chúng Nam Việt Nam mà cả dân chúng Bắc Việt Nam cũng uất hận CS tàn bạo, nên quay qua cầu mong chính thể dân chủ VNCH trở lại. Một ví dụ mới xảy ra là thanh niên Nguyễn Viết Dũng, sinh năm 1986, tại xă Hậu Thành, huyện Yên Thành, tỉnh Nghệ An, sinh viên Đại học Công nghệ Thông tin Đại học Bách Khoa Hà Nội, bị đuổi học năm 2006 v́ tham gia biểu t́nh chống Trung Cộng.
Năm 2014, Dũng tham gia tuần hành quanh Hồ Hoàn Kiếm bảo vệ cây xanh, bị bắt v́ bận áo Lôi Hổ Quân lực Việt Nam Cộng Ḥa, và bị đưa ra ṭa án quận Hoàn Kiếm (Hà Nội) xét xử ngày 14-12-2014. Anh Dũng bị xử án 15 tháng tù giam. Ngay khi bước ra khỏi nhà tù, Dũng bận áo trắng, trên ngực mang cờ Việt Nam Cộng Ḥa, trên tay xăm hai chữ SÁT CỘNG.
Hai tấm h́nh trên đây nói lên tất cả uất hận chẳng những của Dũng Phi Hổ mà của toàn dân Việt Nam. Dũng uất hận đến tận cùng nên bất chấp nguy hiểm đang chờ chực, liều mạng bày tổ nỗi ḷng của ḿnh.
Ngày xưa, khi đối đáp với Tề Tuyên Vương, Mạnh Tử (372-289 TCN) nói:
"Vua xem bầy tôi như đất, như cỏ, th́ bầy tôi xem vua như giặc như thù.” (Trần Trọng Kim, Nho giáo quyển thượng, Sài G̣n: Trung Tân Học Liệu Bộ Giáo Dục, 1971, tr. 217.) Chữ vua của Mạnh Tử dùng có thể xem là các nhà cầm quyền. Nhà cầm quyền CS xem dân Việt như đất, như cỏ, th́ dân Việt xem nhà cầm quyền CS như giặc, như thù, th́ làm sao mà người Việt nguôi ngoai quốc hận cho được. Càng ngày quốc hận càng thêm sôi sục, tăng cao mà thôi.
Bookmarks