Results 1 to 5 of 5

Thread: Chuyện xảy ra trong ngày xử phúc thẩm CLB Nhà Báo Tự Do

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Chuyện xảy ra trong ngày xử phúc thẩm CLB Nhà Báo Tự Do




    Chuyện xảy ra cho Nguyễn Hoàng Vi trong ngày xử phúc thẩm CLB Nhà Báo Tự Do

    Nguyễn Hoàng Vi - Vượt qua ṿng vây của an ninh bao quanh nhà để ra phiên ṭa đă khó.


    Cả đêm trước ngày diễn ra phiên ṭa phúc thẩm không ngủ được v́ chỉ sợ ḿnh nhắm mắt sẽ ngủ quên đi mất. Đành nằm đợi trời sáng.


    4h sáng, trong ḷng cảm thấy bất an, bồn chồn, lo là chỗ ḿnh đang trú bị lộ, an ninh sẽ chặn không thể đi được. Tiếng động ngoài cửa càng làm ḿnh lo hơn.


    Ngồi dậy bật đèn, mở máy lên đọc kinh và cầu nguyện. Cứ đọc đi đọc lại măi Kinh Ḥa b́nh.


    5h30 sáng, mở cửa bước ra ngoài thấy mọi thứ đều yên b́nh. Thế là diện bộ đồ thể dục vào, "tót" ra đường thôi.


    Sau khi cà phê cà pháo xong, gần 8h sáng lượn qua ṭa án thấy toàn phe an ninh, chẳng thấy phe ta đâu cả. Quyết định dừng chân một nơi gần đó để đi bộ từ từ lại.


    Hơn 8h, tôi bước chân từ phía ngă tư Pasteur - Lư Tự Trọng qua công viên Cổ Đa đối diện Ṭa án. Khi dừng chân ngay đối diện Ṭa án, bao nhiêu ánh mắt đổ dồn, camera cũng chĩa dồn về phía tôi. Dường như chỉ có ḿnh tôi lạc lỏng giữa đám đông xa lạ với những cặp mắt h́nh viên đạn đang nh́n về phía tôi. Mặc kệ! Tôi chọn cho ḿnh một chỗ ngồi đối diện với Ṭa án, một ḿnh lẩm nhẩm bài Kinh Ḥa b́nh cầu nguyện cho những người đang bị xét xử bên trong Ṭa án. Ngồi đó được một chút, công an đến đuổi tôi đi chỗ khác. Tôi bước chân qua phía bên kia Ṭa án, ngồi ngay chỗ nhà chờ xe buưt. Có vài người cũng ngồi đấy v́ không được vào phiên ṭa, chúng tôi bắt đầu tṛ chuyện làm quen. Được một chút, công an lại đuổi chúng tôi đi chỗ khác. Tôi trở lại phía công viên, cũng vừa lúc Vũ Sỹ Hoàng (Fb Hành Nhân) và Bách Việt đi tới. Chúng tôi cùng bước vào trong công viên ngồi tṛ chuyện với nhau. Chỉ được một chút, đám đông đủ loại công an, an ninh, dân pḥng, trật tự đô thị đi về phía 3 người chúng tôi. Linh cảm có điều không hay, chúng tôi quyết định đứng dậy rời khỏi công viên. Một viên công an lớn tuổi đi nhanh theo tôi nói:


    - Đề nghị cô cho kiểm tra giấy tờ.


    - Ơ! Đi dạo công viên mà cũng bị xét giấy tờ là sao?


    - Tôi là công an, tôi có quyền kiểm tra giấy tờ của bất cứ ai.


    - Đúng là anh có quyền kiểm tra giấy tờ của người dân nhưng sau 23h, tôi đi lang thang ngoài đường anh mới có quyền hỏi giấy tờ của tôi. C̣n bây giờ là ban ngày, tôi đi dạo chơi công viên cũng bị kiểm tra giấy tờ là sao? Các anh muốn ǵ?


    Họ lao nhanh về phía tôi và Hành Nhân ḥng túm bắt chúng tôi. Tôi chạy ra ngay ngoài đường la to lên, họ nhanh chóng tống tôi lên chiếc xe đợi gần đó một cách thô bạo. Hành Nhân bị họ dí theo, túm lấy, đè cổ xuống đất, đấm rách môi và khiêng 2 tay 2 chân tống lên xe như khiêng heo khiến quần bị rách.


    Trên xe, họ tiếp tục uy hiếp và đánh đập chúng tôi. Họ giật mất điện thoại của tôi.


    Tôi bị đưa đến đồn công an phường Nguyễn Cư Trinh, c̣n Hành Nhân sau đó bị đưa đi đâu th́ tôi không rơ.


    Họ tống tôi vào một căn pḥng làm việc khuất phía trong đồn công an. Một tay an ninh khác hùng hổ, vô cớ đánh vào mặt, vào 2 cổ vai tôi rất đau như tôi và hắn có thù với nhau từ kiếp nào.


    Đánh xong, hắn bỏ ra ngoài hội ư với đồng bọn, bỏ tôi với 1 anh công an phường đang loay hoay làm việc và 1 cô bé làm bên Đội an ninh Quận 1. Tôi quay sang hỏi chuyện cô bé:


    - Em năm nay bao nhiêu tuổi?


    - Dạ 21.


    - C̣n trẻ vậy. Chắc mới ra trường thôi phải không?


    Cô bé gật đầu. Tôi hỏi tiếp:


    - Theo em, an ninh được quyền làm những việc pháp luật không cho phép không?


    Cô bé chưa kịp trả lời th́ anh công an cướp lời:


    - Em cứ b́nh tĩnh! Em phải làm ǵ th́ mới bị người ta đưa vào đây chứ. Sao ngoài đường bao nhiêu người họ không bắt mà lại bắt em? (Câu này quá quen thuộc luôn nè!)


    - Em hỏi câu đó với thái độ rất nhỏ nhẹ và b́nh tĩnh đấy anh. C̣n em cũng đang thắc mắc điều giống anh vậy đó. Tiện thể, anh đi mà hỏi họ giúp em luôn là tại sao bắt em vào đây.


    Mọi người im lặng khi những người an ninh mặc thường phục bước vào pḥng.


    Một chị an ninh nói với tôi:


    - Chúng tôi nghi ngờ em giấu tang vật phạm pháp trong người. Đề nghị em cho chúng tôi kiểm tra người.


    Nghe đến đây, tôi thấy quen quen. Tôi chợt nghĩ đây là chiêu bài vu vạ ghép tội cho tôi đây mà. Thế là tôi nói luôn:


    - Được! Nếu các người đă muốn vậy, hăy mang tôi ra trước sự chứng kiến khách quan của người dân, tôi sẽ tự lột đồ cho mọi người cùng chứng kiến.


    - Em nói vậy sao được! Em là con gái, c̣n có danh dự và nhân phẩm. Mang ra đó, họ nh́n em thế nào?


    - Đúng là với người phụ nữ, bao giờ danh dự và nhân phẩm của họ cũng rất quan trọng. Nhưng không v́ thế mà tôi để mấy người tự ư vu vạ nhằm ghép tội tôi được.


    Nói rồi, họ vẫn làm theo ư họ. Họ giữ người tôi lại, bắt đầu lột đồ tôi ra trong sự chứng kiến của những nam an ninh khác và điều đáng ngạc nhiên là họ c̣n ngang nhiên mang camera ra quay lại. Tôi đoán ra mục đích là họ muốn làm nhục tôi. Vừa chống cự, tôi vừa cảnh cáo họ:


    - Mấy người lột đồ tôi đă khó nhưng mặc lại c̣n khó hơn đấy nhé.


    Sau khi trên người chỉ c̣n bộ đồ lót, họ mới dừng lại. Camera vẫn tiếp tục chĩa về phía tôi. Tôi quay lại phía sau lưng là tấm gương, chỉnh sửa lại tóc tai rồi quay lại hướng camera với thái độ b́nh thản & điềm nhiên, tôi nói lớn:


    - Quay đi! Quay xong nhớ up lên mạng cho tôi và mọi người thấy được sự đê tiện của các người nha! Xong, họ lại bỏ ra ngoài hội ư.


    C̣n tiếp...

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tôi đau nhức và mệt mỏi v́ bị đánh, v́ bị làm nhục, v́ cố gồng sức mà chống cự lại, tôi nằm xuống dưới nền đất nhắm mắt để suy nghĩ về sự dă man của họ.

    Lúc trước khi theo đạo Công giáo, tôi từng tuyên bố rằng tôi thà chết chứ không bao giờ để họ chà đạp nhân phẩm như vậy. Nếu là trước đây, chắc là tôi sẽ lao đầu vào tường chết mẹ cho rồi.

    Cơ thể bắt đầu cảm thấy lạnh và buồn nôn, tôi chạy vào nhà vệ sinh. Trong khi tôi đang nôn mửa như vậy mà có 1 chị phụ nữ nói là bên y tế Quận 1 đến hỏi tôi đă chồng con ǵ chưa rồi bắt tôi cởi quần lót ra cho chị ấy khám. Tôi hỏi lư do, chị ấy nói là nôn ói liên quan đến vấn đề tiêu hóa. Tôi bảo là chỗ ấy đâu liên quan đến tiêu hóa, chỉ liên quan đến tiết niệu thôi và từ chối không cho khám ǵ hết.

    Chị ấy thấy tôi đang trong t́nh trạng sức khỏe như vậy, chị ra ngoài kiếm cách từ chối yêu cầu của những người an ninh. Những người an ninh vẫn cố ép chị ấy làm. Tôi từ trong nhà vệ sinh đi ra khuyên chị là không nên làm những việc trái pháp luật và trái đạo đức lương tâm như vậy. Những người chỉ đạo kia sao họ không làm việc đó đi mà đẩy qua cho chị và chính họ đă dám lột đồ quay phim tôi th́ việc ǵ mà họ không dám làm nữa. Chị ấy tháo bỏ găng tay đưa cho những người an ninh và ra ngoài. Phía an ninh lại bỏ ra ngoài.

    Tôi ngồi bệt xuống đất mà trong đầu chưa hết khỏi sự bàng hoàng. Tôi mong là họ đừng làm. V́ tôi sợ khi họ gây ra điều đó, tâm hồn tôi sẽ bị tổn thương nghiêm trọng và hận thù sẽ hiện diện trong tôi - có thể sẽ hủy diệt chính bản thân tôi và sau nữa mới đến họ. Tôi không biết làm sao để ngăn điều đó đừng xảy ra.

    Tôi thừ người và bất chợt hát Kinh Ḥa b́nh và rồi tôi cầu nguyện. Họ quay lại với 2 cô y tế mới trong khi tôi vẫn đang hát lời Kinh Ḥa b́nh. Họ yêu cầu tôi ngoan ngoăn hợp tác nhưng bị tôi từ chối.

    Họ cưỡng chế, khiêng tôi đặt nằm trên bàn rồi bắt đầu khống chế tay chân để lột hết đồ trên người tôi. Tôi cố gắng dùng hết sức chống cự lại họ khiến có mấy lần họ bị tôi đá văng vào tường. Họ cũng có bị tôi cào cấu vào tay và bị tôi nắm tóc kéo nữa. Nhưng sức 1 người không thể nào làm lại 4 người họ, cuối cùng họ cũng lột sạch đồ trên người. Họ c̣n dùng tay chọc vào chỗ kín khiến tôi đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Xong, họ cưỡng chế để mặc đồ lại cho tôi.

    Tôi nhất định không chịu để cho họ mặc lại. Tôi nói:


    - Cứ để y nguyên như vậy cho tôi đi về. Đă dám làm mà c̣n sợ sao? Tôi không ngại th́ mấy người ngại điều ǵ?


    Họ cố sức lắm mới mặc được quần lại cho tôi nhưng không mặc được áo, họ bèn lấy áo khoát của tôi trùm ngược vào người tôi rồi kéo dây kéo phía sau lại. Rồi họ bỏ ra ngoài. Có giọt nước mắt c̣n lăn trên mắt. Tôi nghĩ đến cái chết. Rồi tôi lại nghĩ về những lời trong Kinh Ḥa b́nh, tôi nghĩ đến cuộc đời khổ nạn của Chúa Jesus và tôi lại mỉm cười.


    Trong lúc những con người đó tự viết, tự làm biên bản ǵ đó với nhau, tôi đă nghe cô bé an ninh nói:


    - Chú Hải bảo làm như vậy.


    Chú Hải mà cô bé nói đến có phải chăng là Lê Minh Hải (an ninh TP) - người đă từng cho đàn em làm với chị Tạ Phong Tần như với tôi ngày hôm nay.


    Khoảng 12h, họ quay lại cưỡng chế tôi về công an phường Phú Thạnh, Q. Tân Phú (nơi tôi cư ngụ).

    Trên xe tôi nhớ về những ǵ bạn tôi kể về sự tàn ác của Ai Cập trước ngày thay đổi, tâm cảm thấy rất b́nh an mà nói thẳng với tay an ninh rằng:


    - Hôm nay tao rất vui v́ đă 2 lần chiến thắng tụi bây.

    Thứ nhất là dù bọn bây cho rất nhiều người và tốn rất nhiều công sức để canh giữ ḥng ngăn chặn tao từ nhà. Nhưng không, tao vẫn đi đến được nơi tao muốn đến.

    Thứ hai là bọn bây dùng những tṛ đê tiện này làm tổn thương tâm hồn tao để đánh vào tâm lư sợ hăi, khiến tao phải bỏ cuộc. Nhưng tao cũng nói cho bọn mày biết. Đúng là bạo lực và những tṛ đê tiện này có thể làm người ta đầu hàng trước bọn mày đấy, nhưng đó chỉ là những kẻ yếu đuối mà thôi, c̣n với những người như tao th́ những tṛ đó chỉ làm ư chí và tinh thần mạnh mẽ lên mà thôi.

    Tụi bây cũng nên chuyển hết những lời này của tao đến những thằng nào chỉ đạo tụi bây làm những tṛ này và nhớ nói thêm rằng: Bản lĩnh của cả đám bọn mày kém lắm, thua cả 1 phụ nữ như tao nên mới dùng những thủ đoạn bỉ ổi này. Tao vui v́ tụi bây đă làm như vậy. Bất cứ 1 cuộc vận động thay đổi xă hội nào cũng có những sự mất mát, hy sinh. Với những việc làm của bọn mày hôm nay chỉ cho tao thấy dấu hiệu của sự thay đổi thực sự đang đến rất gần. Chính bạo lực sẽ giết chết bọn bây!


    Lúc đầu, khi tôi bắt đầu nói, họ đ̣i đánh tôi nhưng sau đó chỉ im lặng.


    (C̣n tiếp...)


    Nguyễn Hoàng Vi


    * Chờ bài của Nguyễn Hoàng Vi gửi đến .

  3. #3
    Member
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    509

    Chuyện xảy ra trong ngày xử phúc thẩm CLB Nhà Báo Tự Do

    Xin dịch bài nầy đưa lên New York Time, Washington Post và Quốc tế... cho Thế giới cảm phục Công an của đảng và nhà cầm quyền csVN và h́nh ảnh con cháu Hồ chí Minh vĩ đại ! Kính mong Quí vị giúp dùm rất đội ơn .
    tnt

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Viết tiếp câu chuyện của Hoàng Vi

    Nguyễn Thu Trâm, 8406 (Danlambao) – Tôi xin được viết tiếp câu chuyện của Hoàng Vi, không phải với v́ muốn bêu riếu, muốn phơi bày ra cái xấu xa tác tệ của của các nhân viên an ninh cộng sản, mà chỉ với một mục đích duy nhất là để cái xấu, cái ác, cái thô lỗ, cái phi nhân tính và vi phạm nhân quyền đến man rợ như thế phải được chấm dứt ngay trong xă hội Việt Nam, để đồng bào của chúng ta, nhất là phái nữ, phái của những người có thiên chức làm mẹ, và là hiện thân của những người mẹ sẽ không c̣n bị xâm phạm thân thể quá thô bạo như vậy nữa…

    *
    Ngày 28 tháng 12 vừa qua, trong khi các quan ṭa đang xét xử những người yêu nước Nguyễn Văn Hải, Tạ Phong Tần và Phan Thanh Hải tại pháp đ́nh, th́ bên ngoài, ở nhiều nơi trong thành phố, các lực lượng an ninh cũng tiếp tục làm nhiệm vụ trấn áp không những chỉ những thân nhân của các “bị cáo” như chị Tạ Khởi Phụng – em gái chị Tạ Phong Tần, chị Dương Thị Tân và cháu Nguyễn Trí Dũng – vợ con anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải mà các lực lượng an ninh cũng sách nhiễu, khủng bố và đàn áp cả những người yêu nước khác quan tâm đến phiên ṭa, muốn đến xem những kẻ bán nước xét xử, buộc tội người yêu nước.

    Một trong những người yêu nước bị lực lượng an ninh thành phố đối xử thô bạo, phi nhân tính và xâm phạm đến thân thể, vi phạm nghiêm trọng đến quyền làm người là Blogger Nguyễn Hoàng Vi, khi vô cớ Hoàng Vi bị bắt giam, bị khống chế tại cơ quan công an phường Nguyễn Cư Trinh rồi bị xâm phạm đến thân thể một cách hết sức man rợ. Thật là xấu hổ với loài người khi phải viết tiếp câu chuyện này, bởi đáng lẽ ra những chuyện như thế không nên xảy ra trong bất cứ xă hội nào, với bất cứ nền văn hóa nào trên hành tinh này.

    Vậy mà sự việc đó đă xảy ra ở Việt Nam, ở một đất nước ngàn năm văn hiến và không chỉ mới xảy ra lần đầu với Hoàng Vi, mà nó đă từng xảy ra nhiều lần, với nhiều dân oan, với nhiều nhà dân chủ ở nhiều nơi khác nữa. Tuy nhiên, có thể v́ sự việc quá tác tệ nên những nạn nhân đă không đủ can đảm để tường tŕnh lại, bởi họ nghĩ rằng liệu có ai dám tin đó là một sự thật xảy ra trong thế kỷ 21 này, giữa thanh thiên bạch nhật, giữa ḷng

    Cũng chính sự im lặng của các nạn nhân đă khiến cho cái xấu, cái ác, cái thô lỗ, phi nhân tính đó của kẻ ác cứ tiếp tục diễn ra với tầng suất cao hơn, với nhiều nạn nhân hơn, và càng ngày càng trắng trợn hơn.

    Chính v́ vậy mà tôi xin được viết tiếp câu chuyện của Hoàng Vi, không phải với v́ muốn bêu riếu, muốn phơi bày ra cái xấu xa tác tệ của của các nhân viên an ninh cộng sản, mà chỉ với một mục đích duy nhất là để cái xấu, cái ác, cái thô lỗ, cái phi nhân tính và vi phạm nhân quyền đến man rợ như thế phải được chấm dứt ngay trong xă hội Việt Nam, để đồng bào của chúng ta, nhất là phái nữ, phái của những người có thiên chức làm mẹ, và là hiện thân của những người mẹ sẽ không c̣n bị xâm phạm thân thể quá thô bạo như vậy nữa. V́ dù là nhân viên y tế, là nhân viên an ninh hay ngay cả lănh tụ Hồ Chí Minh của các ông đi nữa cũng đều phải được sinh ra bởi một người mẹ nào đó. Mong rằng khi đọc được bài này rồi, về sau, trong mọi công tác do đảng và nhà nước giáo phó, mỗi khi định xâm phạm đến thân thể của bất cứ một người phụ nữ nào th́ các ông cũng cần phải nhớ ra rằng mọi người phụ nữ nào trên đời này cũng đều giống như đấng đă sinh ra các ông ở nhà đó thôi…

    Mạnh dạn viết lên điều này bởi bản thân tôi cũng đă hơn một lần bị các nhân viên an ninh xâm phạm đến thân thể như vậy.

    * Lần thứ nhất là vào tháng 12 năm 2007 khi tôi cùng Ḥa Thượng Thích Nhật Ban, thầy giáo Lê Tuấn Kiệt và ba người đấu tranh cho dân oan tên Nguyễn Thị Thu, Nguyễn Thị Hạnh và Trương Thị Quang từ Sài g̣n xuống Bạc Liêu vấn an Thượng Tọa Thích Thiện Minh. Chúng tôi đă bị hơn 40 công an Thành Phố – gồm những gương mặt đă không c̣n xa lạ ǵ với chúng tôi – cùng với hơn 70 công an tỉnh Bạc Liêu đă đột nhập vào nhà Thượng Tọa Thích Thiện Minh, bắt giữ c̣ng tay chúng tôi, rồi áp giải tất cả chúng tôi về cơ quan công an thị xă Bạc Liêu để điều tra xét hỏi về mục đích của cuộc thăm viếng này.

    Chúng tôi đă bị giam giữ, điều tra xét hỏi từ 13 giờ trưa ngày 02 tháng 12 cho đến hơn 22 giờ tối ngày 03 tháng 12 các lực lượng an ninh mới áp giải chúng tôi ra một đường cái rồi tống chúng tôi lên một chiếc xe chờ sẵn và trục xuất chúng tôi khỏi Bạc Liêu, về Sài g̣n.

    Trong thời gian điều tra xét hỏi chúng tôi tại cơ quan công an thị xă Bạc Liêu, một sỹ quan công an cấp bậc thiếu tá, tên Trần Văn Tư, phó trưởng pḥng công an thị xă Bạc Liêu đă lột sạch quần áo của chúng tôi, khám xét từng centimet trên quần nhỏ áo lót của chúng tôi – trong khi đó hai nhân viên an ninh khác – một chụp h́nh, một quay phim cảnh chúng tôi đang bị tên Thiếu tá công an Trần Văn Tư lột quần áo.

    Sau khi quay xong cảnh lột quần áo lớn nhỏ của chúng tôi, chúng lại tiếp tục quay cảnh các nhân viên an ninh khám xét từng ly từng tư trên mỗi manh quần tấm áo của chúng tôi, mà theo chúng là để t́m máy ghi âm. Trong khi đó, các nữ nhân viên an ninh th́ lại khống chế chúng tôi để khám xét chổ kín cũng với mục đích là t́m máy ghi âm nhưng chúng tôi đă kháng cự quyết liệt và tuyên bố sẽ tự tử tại chỗ nếu bị xâm phạm đến thân thể thô bạo như thế, nên phía cơ quan an ninh mới chịu dừng tay.


    Trong vụ đàn áp này, cơ quan an ninh Bạc Liêu đă tịch thu nhiều máy móc của Thượng Tọa Thích Thiện Minh, tịch thu của tôi một điện thoại cầm tay hiệu Nokia 6300, tịch thu của bạn Nguyễn Thị Thu số tiền mang theo là 12 triệu đồng, của Ḥa Thượng Thích Nhật Ban 2 triệu đồng. Tất cả lai quần, lai áo của chúng tôi đều bị rạch nát. Sau khi bị trục xuất về Sài G̣n, Thu đă bị rối loạn tâm lư, trầm cảm suốt một thời gian dài từ chối mọi tiếp xúc, kể cả người quen.

    *Lần thứ hai tôi lại bị các nhân viên an ninh xâm phạm thân thể cùng h́nh thức đó là vào ngày 14 tháng 6 năm 2010 khi tôi đón tiếp nhà dân chủ Hồ Thị Bích Khương và mục sư Nguyễn Trung Tôn từ miền Bắc vào Sài g̣n thăm viếng các cựu tù lương tâm và các nhà đấu tranh dân chủ ở phía Nam. Chúng tôi đă bị bắt đưa về giam giữ tại cơ quan công an phường 8 quận Phú Nhuận. Tại đó, chúng tôi cũng bị lột quần áo để khám xét, để t́m máy ghi âm.

    Sau khi khám xét xong trên quần áo, nhà dân chủ Hồ Thị Bích Khương và tôi đă bị đánh đập rất dă man v́ chúng tôi phản kháng lại hành vi xâm phạm thân thể của các nhân viên an ninh, khi chúng muốn móc vào chỗ kín của chúng tôi để t́m máy ghi âm.

    Một sỹ quan công an tên Sơn đă đá vào chỗ kín của chị Bích Khương sau khi đă đánh găy xương đ̣n của chị ấy. Đến đêm 15 tháng 6, sau khi cả 3 chúng tôi đă bị đánh thừa chết thiếu sống các nhân viên an ninh đă mặc lại quần áo cho chúng tôi rồi chở chúng tôi ra quăng ở công viên Gia Định…



    Một lần nữa, xin được thưa với quư vị rằng thật là xấu hổ khi phải viết lên những điều quá tác tệ này, bởi vết nhơ này đâu chỉ của riêng ngành công an Việt Nam hay của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam, hay của riêng dân tộc Việt Nam, mà cả nhân loại đều phải cảm thấy xấu hổ v́ những việc làm quá tác tệ, quá ô nhục của đồng loại ḿnh – những việc mà hoàn toàn không đáng tồn tại trong xă hội loài người.

    V́ vậy xin một lần nữa được nhắn nhủ đến các nhân viên an ninh cộng sản Việt Nam rằng, từ nay khi thi hành công vụ do đảng và nhà nước giao phó, mỗi lần định xâm hại đến thân thể của bất cứ một người phụ nữ nào để khám xét, để t́m máy ghi âm, xin các ông hăy nhớ đến đấng sinh ra các ông đang ở nhà, bởi tất cả phụ nữ đều giống nhau là đều có thiên chức làm mẹ và đều là hiện thân của người mẹ.

    Xin được chia sẻ tâm trạng với Hoàng Vi…

    Ngày 29 tháng 12 năm 2012

    Nguyễn Thu Trâm, 8406
    danlambaovn.blogspot .com


    http://tienggoicongdan.wordpress.com...-cua-hoang-vi/

  5. #5
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Quote Originally Posted by Tu_Nhan_Dan_ View Post
    Xin dịch bài nầy đưa lên New York Time, Washington Post và Quốc tế... cho Thế giới cảm phục Công an của đảng và nhà cầm quyền csVN và h́nh ảnh con cháu Hồ chí Minh vĩ đại !

    Kính mong Quí vị giúp dùm rất đội ơn .
    tnt
    Trường hợp sau ( của Thu Trâm ) c̣n dễ sợ hơn


    Tigon

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 10
    Last Post: 26-09-2012, 12:56 PM
  2. Replies: 67
    Last Post: 03-08-2011, 01:04 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 03-08-2011, 05:48 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 23-05-2011, 07:41 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •