Results 1 to 3 of 3

Thread: Ngẫm nghĩ cứu trợ

  1. #1
    Member
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    131

    Ngẫm nghĩ cứu trợ

    Ngẫm nghĩ cứu trợ


    Ngày 8-11-2013, cơn băo Haiyan là cơn băo nhiệt đới với sức gió kinh hoàng 320km/h, đă tàn phá miền trung Philippines tan tành, gây thiệt hại về nhân mạng và tiền của rất khủng khiếp, khiến quốc gia này cần hàng tỉ đô la để khắc phục sau cơn băo hăi hùng!.

    Tổng thống Benigno Aquino, liền sau đó đến thăm một số khu vực bị ảnh hưởng băo nặng nhất. Ông phát biểu trong sự đau đớn: “ưu tiên của chính phủ là phân phối vật phẩm cứu trợ và thuốc men đến các nạn nhân, và khôi phục lại hệ thống điện và thông tin liên lạc tại các khu vực bị tàn phá nặng nề”. Sau đấy, Đài Voa đă cho biết cơn băo Haiyan ở Philippines, số người tử vong có thể lên tới 10.000 người. Đến ngày 19-11-2013, Hội đồng quốc gia xử lư và giảm thiểu nguy cơ thiên tai của Philippines chính thức công bố: băo Haiyan đă gây thiệt mạng 3.892 người, 1.602 người bị mất tích và gây cho 18.267 người bị thương.

    Cả thế giới bàng hoàng lẫn xót xa cho dân Philippines bị thiên tai trầm trọng bởi băo Haiyan. Ngày 11-11-2013, Bộ trưởng Quốc pḥng Hoa Kỳ Chuck Hagel đă điều động tàu sân bay USS George Washington với đông đảo quân nhân tới Philippines lo việc cứu trợ. Chính phủ Ḥa Kỳ c̣n cho biết sẽ cấp 20 triệu USD để cứu trợ nhân đạo, khắc phục khó khăn sau siêu băo Haiyan. Cùng ngày, Thủ tướng Anh David Cameron thông báo sẽ điều tàu khu trục HMS Daring và máy bay vận tải C-17 của Không quân Hoàng gia tới Philippines để cứu trợ. Đồng thời, nước Anh cũng sẽ cứu trợ cho Philippines 10 triệu bảng Anh (khoảng 15,86 triệu USD) để khắc phục hậu quả thiên tai. Thủ tướng Đức Angela Merkel, tuyên bố chính phủ Đức viện trợ khẩn cấp 500.000 Euro cho Philippines. Ngày 11-11-2013, Tổng Thư kư Liên hợp quốc Ban Ki Moon phát biểu trước báo giới đă quyết định chi khẩn cấp 25 triệu USD, để trợ giúp các nạn nhân của siêu băo Haiyan ở Philippines.

    Ngoài ra, Nhật Bản cứu trợ 10 triệu USD và cử 25 nhân viên y tế đến giúp các nạn nhân, Các Tiểu Vương Quốc Ả Rập thống nhất đă tuyên bố sẽ cứu trợ trị giá 10 triệu USD. Úc cứu trợ 10 triệu USD, Ủy hội Châu Âu cho biết sẽ dành 4 triệu USD để cứu trợ.... Trong khi ấy, Tàu Cộng là cường quốc chỉ cứu trợ trị giá 100 ngàn USD, bị chỉ trích dữ đội, Tàu Cộng gửi thêm tổng cộng 10 triệu nhân dân tệ (1,64 triệu USD) bằng hàng cứu trợ?!

    Nh́n chung, cơn băo Haiyan tại Philippines rất đáng được cứu trợ, nên các báo đài suốt mấy tuần qua liên tục đăng tải và nhắc nhở ḷng hảo tâm của mọi người hăy cứu giúp người dân Philippines vừa bị cơn băo Haiyan gây cảnh màn trời chiếu đất, tôi hoan hô và cảm kích tất cả những tấm ḷng nhân đạo này.

    Ngẫm nghĩ về việc thiên tai, băo lụt miền Trung Việt Nam cũng đớn đau không kém.

    - Báo Mới. com viết: “Tính đến 6 giờ sáng nay 16/11, miền Trung đă di dời hơn 7.200 hộ dân, gần 26.000 nhân khẩu ở18 huyện, thị từ các vùng ven biển không an toàn, có nguy cơ lũ quét, sạt lở đất, trũng thấp, bị ngập sâu của 5 tỉnh Quảng Nam, Quảng Ngăi, B́nh Định, Phú Yên, Khánh Ḥa. Trong đó, Quảng Ngăi di dời 1.679 hộ/5.874 người thuộc 13 huyện, thị; Quảng Nam di dời hơn 3.213 hộ/10.959 người ở Đại Lộc, Duy Xuyên; Phú Yên di dời 717 hộ/2.235 người ởthị xă Sông Cầu; Khánh Ḥa di dời 1.645 hộ/5.610 người ở 3 huyện thị, và 1.273 người...”.

    - Báo VN Epress viết: “Thứ ba, 19-11-2013, đă có 41 người chết, 10 chiếc cầu bị cuốn phăng, hai quả núi lớn đổ ập xuống đường khiến giao thông tê liệt, hàng trăm ngàn ngôi nhà ch́m trong nước...”.

    - Báo Lao Động viết ngày 16-11-2013, với tít lớn: “Miền Trung: Kinh hoàng chạy lũ trong đêm”. Nội dung ghi: “Mưa lớn kéo dài từ đêm 14 đến sáng 16 tháng 11 đă nhấn ch́m miền Trung trong biển lũ. Nước các sông lớn từ Thừa Thiên-Huế đến Phú Yên dâng cao, vượt báo động 3. Nhiều nơi đă vượt đỉnh lũ năm 2009. Hàng chục ngàn dân ở các địa phương đă phải trắng đêm chạy lũ. Đến sáng nay 16/11, hàng ngàn người khác vẫn c̣n chới với trên nóc nhà, bị côlập, phải kêu cứu....”.

    Khi tôi đọc đến đây, cảm thấy vô cùng ngậm ngùi lẫn xót xa, v́ sao ít thấy (có thể chưa thấy) các báo đài Việt ngữ kêu gọi cứu trợ đồng bào ḿnh tại quê nhà đang ngặt nghèo khốn đốn v́ thiên tai gây nên, mà các các báo đài chỉ thông báo tại quê nhà bị băo lụt mà thôi. Và cũng chưa thấy cá nhân hay hội đoàn nào đứng ra quyên góp tiền để cứu trợ băo lụt miền Trung VN?!

    Tôi không biết tỏ bày nỗi xót xa này với ai, nên gọi điện thoại người chị họ ở California, thổ lộ nỗi niềm u uất của ḿnh. Sau khi nghe tiếng thở dài năo nuột, chị ấy lại kể:

    {Cuối tháng 3 năm 1975, đoàn người di tản từ Pleiku về Tuy Ḥa trong đó có gia đ́nh chị, trên đoạn đường di tản bị Bộ đội pháo kích và chận đánh liên miên v́ đồng bào cùng di tản với quân đội Quốc gia, đồng bào bị thương bị chết vố số! Khi đến gần quận Sơn Ḥa một trận đụng độ khốc liệt nữa, gia đ́nh chị chạy trốn bị lạc loài lẻ loi giữa rừng núi âm u, khi lặn lội đến được thôn Chỉ Tháng gần quận Sơn Ḥa, th́ ba đứa con của chị, hai cháu lớn là đứa con gái 5 tuổi, đứa con trai 3 tuổi bị ngất xỉu v́ bị đói khát, riêng đứa cháu mới sinh 3 tháng nhờ c̣n bú nên c̣n tươi tỉnh. Dân làng đă đem nước cho uống và đem cơm cháo, khoai ḿ đă luộc chín cho ăn, có một bà cụ lo lắng và nhắc nhở chị: “mấy đứa nhỏ này bị đói khát trông tội nghiệp quá, nhưng cô cho ăn ít ít thôi chứ bị bội thực đấy!”. Khi gia đ́nh chị từ giă bà con để tiếp tục lên đường, th́ nhiều người c̣n ân cần gói đồ ăn đưa cho chị đem theo để cho các cháu có ăn mà sống. Nhớ đến Lời Gia Huấn của nhà văn hóa Nguyễn Trăi: “Miếng khi đói gói khi no. Của tuy tơ tóc nghĩa so ngh́n trùng”, anh chị ghi tận đáy ḷng những tấm ḷng chứa chan ân t́nh đậm đà này.

    Năm 2009, sau bao năm đến Mỹ làm lụng dành dụm, anh chị đem về Việt Nam 3.000 đô la đổi ra tiền VN khoảng 50 triệu, mướn xe đến huyện Sơn Ḥa, mong gặp lại những người khi xưa đă sinh sống tại một làng nghèo nơi heo hút núi mà giàu ḷng nhân nghĩa, để tặng chút quà mọn này. Nhưng than ôi! Khi anh chị đến tại Ủy ban hành chánh xă xin phép được gặp tất cả bà con trong làng để phân phối số tiền 50 triệu VN cho bà con, th́ các vị trong Ủy ban hành chánh xă bảo đưa tất cả số tiền ấy để họ sẽ đại diện phát cho nhân dân, anh chị không đồng ư, chỉ xin được đưa tận tay bà con và được có đôi lời cảm ơn ḷng nghĩa hiệp của bà con đă tận t́nh giúp đỡ gia đ́nh ḿnh. Lời qua tiếng lại, có vị trong Ủy ban xă lại hỏi anh chị đang ở cơ quan nào, khi xưa làm ǵ, để họ họp kín rồi sẽ quyết định. Sợ quá! Anh Sáu (chồng người chị họ tôi) nói với họ xin phép đi t́m quán cơm ăn trưa chừng 30 phút sẽ trở lại, khi ra khỏi Ủy ban hành chánh xă, anh Sáu bảo tài xế chạy nhanh trở về thành phố Tuy Ḥa, để tránh gặp rắc rối bởi Ủy ban hành chánh xă. Cuối cùng số tiền 50 triệu VN, đem cho riêng từng người tại “Nhà Cứu Bần” ở tại số 3, thành phố Tuy Ḥa và giúp một ít tiền cho một trường học gần đó bị hư hại.}.

    Tôi vẫn chưa hết bứt rứt trong ḷng, lại gọi điện thoại một người bạn là Lư Tự Trọng, để bày tỏ cái tâm tư đang băn khoăn của ḿnh, sau một phút ngập ngừng v́ suy nghĩ, bạn tôi lại bảo: “ḿnh góp tiền cứu trợ băo lụt miền Trung, nhưng nếu góp được 10 đồng, mà chỉ đến tay người bị nạn thiên tai 1 đồng, th́ ai cũng chán nản, v́ vậy mà các báo đài không kêu gọi đồng bào ḿnh cứu trợ miền Trung Việt Nam bị băo lụt chăng?!”.

    Trời ơi, tục ngữ nước ḿnh có câu: “Một giọt máu đào hơn ao nước lă”, câu tục ngữ này không c̣n đúng nữa sao?! Chúng ta đành ngậm ngùi (tôi không dám dùng chữ trơ tráo) nh́n đồng bào ḿnh đói rét, chết chóc, không có một chút an ủi nào sao?! Nếu ai có cao kiến, tôi xin cúi đầu nghe lời mách nước?!.

    Mong thay!!!

    Ngày 28-11-2013

    Nguyễn Lộc Yên

  2. #2
    Member TuDochoVietNam's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Location
    Texas
    Posts
    1,399
    Việc cứu trợ đồng bào, ai mà không quan tâm.
    Nhưng ở VN th́ khác. Bọn viên chức các cấp như bầy kên kên. Chúng sẽ t́m mọi cách moi hết tiền cứu trợ cho vào túi riêng. May ra chỉ vài phần trăm là nhỏ giọt xuống đồng bào. Mà ngay cả đồng bào nhận cứu trợ cũng chưa hẳn là những người chúng ta muốn giúp. V́ bọn viên chức sẽ lựa chọn toàn các thành phần "gia đ́nh cách mạng" để ra nhận phẩm vật.
    Nói cách khác, việc cứu trợ ở Vn sẽ chỉ làm giàu thêm cho bọn cầm quyền để tiếp tục đàn áp dân chúng
    Và c̣n 1 điều nữa, chúng sẽ vỗ ngực tự nhận rằng tiền, phẩm vật cứu trợ là của "chính quyền" chứ không bao giờ nhắc đến những người đă thành tâm đóng góp đâu.

  3. #3
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    Quote Originally Posted by nguyenlocyen View Post




    Năm 2009, sau bao năm đến Mỹ làm lụng dành dụm, anh chị đem về Việt Nam 3.000 đô la đổi ra tiền VN khoảng 50 triệu, mướn xe đến huyện Sơn Ḥa, mong gặp lại những người khi xưa đă sinh sống tại một làng nghèo nơi heo hút núi mà giàu ḷng nhân nghĩa, để tặng chút quà mọn này. Nhưng than ôi! Khi anh chị đến tại Ủy ban hành chánh xă xin phép được gặp tất cả bà con trong làng để phân phối số tiền 50 triệu VN cho bà con, th́ các vị trong Ủy ban hành chánh xă bảo đưa tất cả số tiền ấy để họ sẽ đại diện phát cho nhân dân, anh chị không đồng ư, chỉ xin được đưa tận tay bà con và được có đôi lời cảm ơn ḷng nghĩa hiệp của bà con đă tận t́nh giúp đỡ gia đ́nh ḿnh. Lời qua tiếng lại, có vị trong Ủy ban xă lại hỏi anh chị đang ở cơ quan nào, khi xưa làm ǵ, để họ họp kín rồi sẽ quyết định. Sợ quá! Anh Sáu (chồng người chị họ tôi) nói với họ xin phép đi t́m quán cơm ăn trưa chừng 30 phút sẽ trở lại, khi ra khỏi Ủy ban hành chánh xă, anh Sáu bảo tài xế chạy nhanh trở về thành phố Tuy Ḥa, để tránh gặp rắc rối bởi Ủy ban hành chánh xă. Cuối cùng số tiền 50 triệu VN, đem cho riêng từng người tại “Nhà Cứu Bần” ở tại số 3, thành phố Tuy Ḥa và giúp một ít tiền cho một trường học gần đó bị hư hại.}.

    Tôi vẫn chưa hết bứt rứt trong ḷng, lại gọi điện thoại một người bạn là Lư Tự Trọng, để bày tỏ cái tâm tư đang băn khoăn của ḿnh, sau một phút ngập ngừng v́ suy nghĩ, bạn tôi lại bảo: “ḿnh góp tiền cứu trợ băo lụt miền Trung, nhưng nếu góp được 10 đồng, mà chỉ đến tay người bị nạn thiên tai 1 đồng, th́ ai cũng chán nản, v́ vậy mà các báo đài không kêu gọi đồng bào ḿnh cứu trợ miền Trung Việt Nam bị băo lụt chăng?!”.
    Chuyện thiện nguyên tại VN là như thế, lúc nào cũng phải qua Trung gian dân "cán bộ " .

    Tôi nhớ thời cha tôi (dĩ nhiên thời VNCH rồi) đi đạị diện cho cty của ḿnh giúp dân nghèo trong một làng cách Bến Đ́nh khoảng 2 cây số trên đường đi Long Hải .(Cũng tương tự như hoàn cảnh chị họ của anh NLY tức là muốn "trả lại ơn xưa" lúc xe cha tôi lạc tay lái bị lọt xuống ruộng .Dân làng họ chạy ra, kẻ dùng sức đẩy , người th́ dùng trâu kéo .Tinh thần cứu trợ người bị họan nạn thời đó rất cao .. Nhưng v́ bùn lầy xe lún sâu chỉ nhúc nhíc được vài thước th́ lún luôn ,sau đó số may mắn nhờ tụi Quân đội Úc đi đến thấy vậy dùng xe jeep của họ kéo lên ) .Chả cần qua Trung gian hành chánh của CHÍNH PHỦ VNCH G̀ HẾT ..CỨ TẬN TAY M̀NH PHÁT QUÀ thỏa mái CHO HỌ .

    Sẳn tiện phái đoàn cha tôi đi uỷ lạo các anh em Thương Phế Binh đang điều trị tại Quân y Viện Bến Đ́nh . Dĩ nhiên phải xin phép các sĩ quan cai quản Quân Y Viện này rồi.

    Họ welcome rất niềm nở chả có cái lọai đ̣i hỏi tiền hay quà cáp phải do chính tay ho phát cả ..Họ chỉ có nhiệm vụ hướng dẩn ḿnh đi từng pḥng một giới thiệu ..vv để tự nhiên cho chính tay người trong phaí đoàn cha tôi đi phát ..Sau đó phái đoàn cũng tặng (dĩ nhiên theo sự tuỳ ư của ḿnh) cho các sĩ quan này một món quà tượng trưng để lưu niệm .

    Chế độ CS ma giáo ở chổ là có "lệ làng" bắt phải qua bàn tay họ kiễm soát ..th́ chuyện làm thiện nguyên chỉ có gián tiếp nuôi họ thôi .

    Trời ơi, tục ngữ nước ḿnh có câu: “Một giọt máu đào hơn ao nước lă”, câu tục ngữ này không c̣n đúng nữa sao?! Chúng ta đành ngậm ngùi (tôi không dám dùng chữ trơ tráo) nh́n đồng bào ḿnh đói rét, chết chóc, không có một chút an ủi nào sao?! Nếu ai có cao kiến, tôi xin cúi đầu nghe lời mách nước?!. Mong thay!!!

    Ngày 28-11-2013

    Nguyễn Lộc Yên
    Nếu làm chuyện thiện nguyên với số lượng nhỏ th́ có thể qua mặt bọn hành chánh Uỷ Ban này.

    Nhưng nếu chúng biết th́ rất nguy hiểm chúng sẽ lợi dụng chụp mủ để trả thù ḿnh (về hành động chơi trên đầu cha lệ làng của chúng) với bất cứ tội danh "gián điệp" (ngày xưa khi chúng vào thấy miền Nam nhà nào nhà nấy ai ai trên nóc nhà cũng có cái ăn-ten TV chỉ cần ghét gia đ́nh nào đó muốn "trả thù cá nhân" th́ chúng có quyền chỉ cái ăn-ten TV nói là dùng ăn-ten đó để đánh điện cho CIA) nào để kiếm chát, nếu chúng biết được bị qua mặt như vậy ..Chưa hết, chúng c̣n làm áp lực nguời dân nhận tiền hay quà phải khai báo hết những ǵ đă nhận. Nhiều khi c̣n kiếm cớ tich thu hết hoặc một phần quà cáp của dân ..(sống trong hệ thống công lư "Tao là luật, luật là tao" th́ bất cứ cớ ǵ mà chả có để làm áp lực dân)

    Ai khg tin th́ cứ làm scenario này đi ..Tức là ráng t́m cách qua mặt bọn hà bá Uỹ ban (khg cho chúng rớ bàn tay nhám vào) ..Sau khi ũy lạo vài tiếng đồng hồ, th́ ḿnh quay đầu trở lại hỏi dân c̣n những thứ ḿnh trao tặng khg th́ biết ngay liền..

    Chế độ CS hết thuốc chữa cái khoảng thiện nguyên này rồi chính v́ thế chúng cứ chủ trương ,kích thích ḷng nhân đạo từ nguời V ở HN là thế đó v́ ít ra cũng là một lănh vực chúng có thể móc túi ,kiếm chút cháo thêm .
    Last edited by Viet xưa; 01-12-2013 at 12:57 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Gần đèn vẫn cứ đen
    By SilverBullet in forum Tin Việt Nam
    Replies: 11
    Last Post: 05-08-2013, 10:56 PM
  2. Dân Đă Thức Sao Đảng Vẫn Ngủ ?
    By SilverBullet in forum Tin Việt Nam
    Replies: 2
    Last Post: 12-08-2012, 12:34 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 23-01-2011, 07:15 AM
  4. Bác Hồ Dẫn Vợ Con Đi Chợ China
    By hatka in forum Giao Lưu - Giải Trí
    Replies: 9
    Last Post: 15-01-2011, 12:01 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •