"Khi nh́n thấy các mẹ các chị cầm cờ đỏ ảnh “bác” đi khiếu kiện, thấy sinh viên học sinh yêu nước mang cờ đỏ đi biểu t́nh chống Tàu Cộng, thấy các anh
lính ǵn giữ tổ quốc nơi biên ải xa xôi hay trên các vùng hải đảo mang theo lá cờ đỏ sao vàng, tôi đă thốt lên, các anh ơi ! các chị ơi ! các mẹ ơi ! C̣n cờ đỏ sao vàng th́ không bao giờ có
độc lập tự do hạnh phúc."
Lê Trung Thành
( Mời nghe bài phát biểu rất chân t́nh của Sinh viên Lê Trung Thành )
Sinh viên Lê Trung Thành, ngoài 20 tuổi, người đă bay qua Thái Lan trước đây để chống ngọn đuốc Olympic 2008. Mặc dù sinh ra và lớn lên trong nước, bị nhồi sọ nhưng tuổi trẻ ngày nay với internet đă không c̣n “ngu” như tôi ngày trước. Đọc bài này mới thấy rằng các em bây giờ đă hiểu hết.
- Viết cho “bác” ở dưới địa ngục để báo cho “bác” biết dù tôi đă bị Đảng của “bác” nhồi sọ suốt 2 chục năm nhưng đầu óc vẫn c̣n tỉnh táo.
- Viết cho d́ của tôi đang vất vă kiếm kế sinh nhai nuôi đàn con nhỏ.
- Viết cho dượng của tôi đang ngày đêm canh giữ trên ḥn đảo Trường Sa “c̣n sót lại”.
- Viết cho anh chị tôi đang hăng hái dấn thân “v́ sự nghiệp dân giàu nước mạnh xă hội công bằng văn minh”.
- Viết cho bạn tôi tốt nghiệp đại học loại khá, thất nghiệp, đóng tiền nhà th́ hết tiền ăn, muốn ăn th́ hết đóng tiền nhà.
- Cũng viết cho bạn tôi, con một gia đ́nh quan chức giàu có nhưng đang sống mất phương hướng trong xă hội lộn ngược này.
- Và viết cho thằng em tội nghiệp của tôi đang ngồi trên ghế nhà trường, miệng đọc ê a, mặt mày ngơ ngác.
…
Ngày mùng 02/09/1945, Hồ Chí Minh tuyên bố “độc lập” để rồi hàng năm vào cái ngày tối tăm đó đất nước ḿnh dẫu đói nghèo vẫn phải oằn ḿnh tổ chức “quốc khánh” ŕnh rang tốn không biết bao nhiêu là tiền của, phô diễn cờ hoa rợp trời, quan chức đua nhau đọc diễn văn với các bữa tiệc xa xỉ vô tội vạ.
Cùng lúc đó th́ hàng triệu người khác đang c̣ng lưng trên những cánh đồng cằn cỗi với cái bụng đói meo, tất cả chỉ với một mục đích ca ngợi sự vẽ vang của Đảng đă lănh đạo nhân dân đánh đuổi thực dân Pháp dành “độc lập” cho dân tộc. Nhưng giờ đây nhân loại đă bước vào kỹ nguyên tin học với tốc độ truyền tải thông tin vô cùng khủng khiếp mà chắc chắn ông Hồ không thể nào tưởng tượng nỗi, người Việt Nam giờ có thể dễ dàng tiếp cận hơn với nhiều “thông tin ngoài luồng”, nhiều anh chị mặt đỏ bừng bừng khi vô t́nh đi lạc vào một “website phản động” nào đó, một người bạn cũ c̣n kín đáo gởi tin nhắn vào blog của tôi với nội dung như sau: “lâu rồi mới vô đọc blog của mi, phản động quá, tau không có đủ can đảm để đọc hết bài nữa, lo học đi mi, việc nước đă có nhà nước lo ”.
Và nhiều lần tôi đă cố giải thích cho bạn tôi hiểu rằng thực ra sau mùng 02/09/1945 nước ta không hề có độc lập, đó chỉ đơn giản là việc thay thế Chủ Nghĩa Thực Dân bằng Chủ Nghĩa Cộng Sản, mà chính ông Hồ là tay sai và lá cờ đỏ sao vàng mà ông ta mang về ngang nhiên bay trên bầu trời nước ta từ đó. Bài học năm xưa, lợi dụng người dân ít học ông Hồ đă khéo léo che đậy Chủ nghĩa Cộng Sản bằng cách kích động ḷng yêu nước, bao nhiêu triệu người đă bỏ lại tuổi thanh xuân trong cuộc chiến “chống Mỹ cứu nước”, chữ “cứu nước” là chữ linh thiêng nhất của Dân Tộc chúng ta v́ nó gắn liền với suốt chiều dài lịch sử của Dân Tộc. V́ hai chữ đó người Việt Nam sẵn sàng hy sinh tất cả.
Nhưng than ôi, tất cả đă bị lừa và ngày hôm nay vẫn tiếp tục bị lừa. Dân tộc ta đâu thiếu người tài, Phan Bội Châu, Nguyễn Thái Học, Lư Đông A, Huỳnh Phú sổ … nhưng chỉ có Hồ Chí Minh là người gặp thời, thời của quỷ, chính xác là thời “quỷ đỏ” lộng hành, với tham vọng nhuộm đỏ cả địa cầu. Chúng ta hăy tưởng tượng xem nếu như ngày hôm nay khắp hoàn vũ này nước nào cũng bị áp bức bởi Chủ Nghĩa Cộng Sản th́ sẽ ra sao ? Xin thưa tất cả hơn 6 tỷ người sẽ sống trong “ thế giới đại đồng”, lúc đó kinh đô ánh sáng Paris sẽ tăm tối như Bắc Hàn, và người dân Newyork cũng sẽ chèo thuyền đánh cá trên phố giống như Hà Nội của chúng ta. Tất cả sẽ b́nh đẳng, ai sinh ra cũng đói khổ như nhau, ai cũng mất nhân quyền như nhau, cũng được Đảng nhồi sọ như nhau, sẽ không c̣n ai ganh tỵ ai, tất cả sẽ không c̣n đấu tranh, cứ như thế sinh ra làm nô lệ, không chết v́ già th́ cũng chết v́ kiệt sức. Đó là viễn cảnh một trái đất màu hồng của máu và nước mắt.
C̣n tiếp...
Bookmarks