Paulo Thành Nguyễn - Sau vài ngày tham quan thị trường vật liệu xây dựng kết hợp du lịch ở Bangkok, tôi rất có cảm t́nh với phong cách tiếp đón chân t́nh và thân thiện của người Thái.
Mang theo niềm vui, kinh nghiệm đời sống của người dân Thái về Việt Nam để chia sẻ cùng bạn bè. Vừa bước xuống sân bay th́ nhận được một sự “tiếp đón” khá bất ngờ: từ lúc làm thủ tục nhập cảnh cho đến lúc kiểm tra hành lư luôn có máy quay phim theo sát bước chân tôi. Lúc lấy hành lư xong, sáu nhân viên sân bay và một an ninh thường phục ập đến giữ hành lư của tôi lại.
Họ phấn khích cứ như cảnh thú săn được mồi, tất cả xúm lại lục tung đồ đạc trong ba lô lên, kéo ngăn lớn, ngăn nhỏ… Đang khi kiểm tra hành lư th́ một cô tiến lại gần yêu cầu tôi bỏ hết đồ đạc trên người ra, tôi cũng hợp tác móc bóp, điện thoại để lên trên bàn. Tôi hỏi cô ấy có cần cởi luôn quần không th́ cô ta nói không cần. Lại thêm một lần sục sạo nữa: quần sịp, quần đùi, bị lộn trái, lộn phải tứ tung cả lên.
Trong khi khám xét họ lại liên tục nhắc chừng nhau: “Xem có laptop không?”, “Xem có sách vở ǵ không?”, “Để ư xem có USB không?”… Ngay lúc đó một người trong nhóm kiểm tra kêu lên là t́m thấy cái USB th́ cả nhóm im lặng tập trung vào cái USB với vẻ mặt rất căng thẳng… Sau 1 phút loay hoay bàn tính làm thế nào với cái USB th́ anh an ninh yêu cầu mời tôi vào pḥng làm việc để mở lên xem nội dung trong đó là ǵ.
- Xem có file văn bản nào không? Anh an ninh yêu cầu nhân viên sân bay.
- Không có ǵ hết! -Nhân viên sân bay nói.
C̣n tiếp...
Bookmarks