Đỗ Thành Công (bạn đọc DLB)
– Có 12 nguyên tắc căn bản cần đặt trọng tâm khi tổ chức một cuộc biểu t́nh bất bạo động.
1. Cần có một mục tiêu rơ ràng. Mục tiêu này phải xác định có thể đạt được trong một giai đoạn nhất định bằng phương cách không bạo động. Mục tiêu cần được đồng thuận từ cả nhóm, phản ánh quan niệm chung và có sự ủng hộ rộng răi và nếu được sự đồng t́nh từ bên ngoài th́ càng hữu ích hơn nữa.
2. Phải nắm được điểm mạnh và yếu của đoàn biểu t́nh, của từng phân nhóm về lănh vực điều hành, lănh đạo và tầm nh́n chung của đám đông. Để nắm được thắng lợi, một cuộc biểu t́nh đối đầu ôn hoà cần biết cách khai dụng lực lượng của nhóm, biết cách che đậy lực lượng của ḿnh, biết phân tán nhân sự và biết tập hợp khi cần. Những người lănh đạo phải có khả năng quyết định khi khẩn cấp, có khả năng vận dụng sự yểm trợ và ứng dụng hữu hiệu các quyết định.
3. Phải tính trước khả năng kiểm soát phương tiện. Phải dự trữ thuốc men, thực phẩm, nước uống và những nguồn vật liệu quan trọng khác để giữ khí thế của đoàn biểu t́nh. Phải có sẵn trong tay các phương tiện thông tin, liên lạc như máy photocopy, máy fax, máy chụp h́nh, điện thoại, điện toán, điện thư, face book, twitter v.v…
4. Cần nuôi dưỡng các nguồn yểm trợ từ ngoài. Những trợ lực, thông cản của quần chúng đối với đoàn biểu t́nh rất cần thiết để có thể đạt được ba mục tiêu ban đầu. Nếu cần, phải dự tính cả kế hoạch chặn nguồn yểm trợ từ phiá đàn áp đoàn biểu t́nh.
5. Tính đến kế hoạch phát triển đoàn biểu t́nh. Linh động và thích ứng rất cần thiết để thành công. Khi quyết định một h́nh thức biểu t́nh, lănh đạo đoàn cần dự phóng là h́nh thức này có thể mang lại thành tựu không? những sự chuẩn bị nào cần thiết và những yếu tố nào có thể mang đến bất lợi. Cần tính đến khả năng phải hành động để vừa làm tăng cường sức mạnh của đoàn biểu t́nh và làm suy yếu phía đối tác.
6. Vạch ra các nguyên tắc ứng phó khi đối đầu. Cần chủ động có kế hoạch để làm suy yếu phiá đối phương về khả năng kiểm soát của họ. Càng làm cho đối phương khó khăn, th́ càng tạo điều kiện dễ dàng hơn cho đoàn biểu t́nh.
7. Cần tránh đối đầu nhằm đẩy phía chánh quyền sử dụng bạo lực để đàn áp. Khi trở thành đối tượng bị đàn áp, tác động này làm suy yếu đám đông và kích thích bản năng bạo động từ phiá đoàn biểu t́nh. Nếu được, cần vượt ra khỏi t́nh trạng bị nguy hiểm, cần làm giảm khả năng đàn áp từ phía chánh quyền. Nếu bạo động, cần chuẩn bị tâm lư để giải quyết các hệ lụy xảy ra cho những nạn nhân và cả gia đ́nh của họ.
8. Khai thác, tận dụng thái độ đàn áp, khủng bố của chính quyền để làm cho kẻ đàn áp bị tảy chay, xa lánh và khinh miệt. Công bố và làm rộng các âm mưu, kế hoạch đàn áp, vạch trần bản chất bạo động chống lại tinh thần bất bạo động của đoàn biểu t́nh.
9. Tập trung vào việc tự kiểm soát t́nh trạng đấu tranh bất bạo động. Khi thể hiện đối đầu bằng hành động bất bạo động, điều này không chỉ làm cho phiá đối tác bị mất đi chính nghĩa mà c̣n tạo cho đoàn biểu t́nh tư cách hợp pháp, chính thống, được căm t́nh và nâng sức mạnh. Nếu v́ bất cứ lư do ǵ, đoàn biểu t́nh rơi vào t́nh trạng bạo động, chính họ đă làm hỏng uy tín và tạo điều kiện thuận lợi cho những kẻ đàn áp lư do để sử dụng bạo lực. Càng giữ được kỷ luật đối đầu không bạo động, càng tăng thêm sức mạnh chịu đựng nhằm áp lực ngược lên phía chính quyền.
10. Chú tâm vào việc t́m hiểu bản chất của sự đối đầu. Cần rà xét lại 5 nguyên tắc của cuộc biểu t́nh gồm: mục tiêu, điều hành, chiến lược, chiến thuật và tiếp vận. Trong khi không sao lăng bản chất của cuộc biểu t́nh là đối đầu bất bạo động, cần dự phóng các t́nh huống bất thường xảy ra trong các cuộc biểu t́nh.
Thứ mười một, đối đầu bất bạo động phải bao gồm “điều chỉnh chiến lược công và pḥng thủ hữu hiệu nhằm ứng phó từng giai đoạn liên hệ đến phía chính quyền”. Tấn công sẽ làm yếu khả năng đàn áp từ phía đối tác, ngược lại những hành động pḥng thủ sẽ làm cho đoàn biểu t́nh đủ sức chống trả khi cần.
Sau cùng, điều thứ mười hai, các nhà lănh đạo cần nắm vững nguyên tắc là đối đầu bất bạo động không những là mục tiêu của đoàn biểu t́nh mà c̣n phải làm cho phía đàn áp chấp nhận nguyên tắc này thành mục tiêu của họ.
Trong t́nh huống bất ngờ, phiá chánh quyền có thể nhượng bộ. Họ có thể đồng t́nh với mục tiêu của đoàn biểu t́nh. Họ có thể chấp nhận các đ̣i hỏi của đoàn biểu t́nh. Họ có thể không tiếp tục nổi thái độ đàn áp và đi theo đoàn biểu t́nh. Họ cũng có thể không c̣n hiện hữu nữa để chống lại những yêu sách chính đáng của đoàn biểu t́nh.
Đỗ Thành Công
danlambao1.wordpress .com
Tham khảo và chuyển ngữ:
– Non-Violent Struggle: University of Colorado, USA
– Conflic Research Consortium: Constructive Demonstration Strategies and The Principles of Strategic Nonviolent Conflict
– The Politic of Nonviolent Action – Gene Sharp
http://danlambao1.wordpress.com/2011...-d%E1%BB%99ng/
Bookmarks