Đầu năm lẽ ra không muốn nói chuyện mích ḷng hay bực ḿnh, xưa nay vẫn có
một vài ông nhà thơ đem thơ về VN in hay ngồi dưới trời cờ đỏ ở Việt Nam làm thơ và xuất bản... và được VC giới thiệu, bốc thơm... Nếu bọn VC không xuyên tạc,
dựng chuyện và nội dung thơ chỉ là "mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây, cùng người t́nh... th́ chắc tôi không viết những ḍng cay đắng đầu năm...
Đối với tôi, một người lính mất nước, những ai từng mặc quân phục, lưu vong, nay về cho VC tâng bốc, in thơ, in sách... là điều không thể chấp nhận được. Trong lúc tà quyền cộng sản giam cầm các bloggers, bỏ tù những người yêu nước, dân oan
bị cướp đất, đánh đập..., biên cương, biển đảo mất dần vào tay ngoại bang từ chính sách cúi đầu của nhà nước cộng sản... , th́ những hành vi cúi mặt của những
người lính cũ, nhất là sĩ quan từng cầm bút... là một điều gần như tiếp tay cho
giặc, coi thường những đau khổ của đồng bào.
V́ cuộc dấu tranh này, v́ những oan khiên, hận uất của đồng bào, tôi viết những
ḍng thơ thô thiển này...
Để giặc dùng thơ... vết dao đâm!
Là lính làm thơ phải nghĩ ǵ
Làm thơ mà tụng bọn Vi Xi
Thà đi bưng phở thà quét rác
Đừng nhục ngày xưa... bước quân đi!
Đời lính lưu vong bỏ quê hương
Vẫn nhớ, vẫn đau mỗi con đường
Vẫn hận cành hông ngày bẻ súng
Vẫn uất khi quân bỏ chiến trường.
Ngày nay đất khách c̣n thơ, thẩn
Mấy ḍng tơ liễu gọi gió mây
T́nh thơ như nước hồ xưa cạn
Có biết non sông vẫn đọa đày?
Về nước in thơ có phân vân
Trang thơ dường có chút máu dân
Máu, lệ đồng bào... mầu cờ đỏ
Ḍng nào cũng nặng như ngàn cân!
Lính chỉ làm thơ cho Việt Nam
Vần thơ trôi theo hận tháng năm
Làm sao thơ cúi đầu về nước
Để giặc dùng thơ... vết dao đâm!
Lê Khắc Anh Hào
604 879 1179
Bookmarks