66 năm sau Cách mạng Tháng Tám (19-08-1945) và Tuyên ngôn độc lập (02-09-1945) tại Vườn hoa Ba Đ́nh - Hà Nội , đảng Cộng sản Việt Nam đă phản bội lời cam kết quan trọng nhất của Hồ Chí Minh : “Nước Việt Nam có quyền hưởng tự do và độc lập… Toàn thể dân tộc Việt Nam quyết đem tất cả tinh thần và lực lượng, tính mạng và của cải để giữ vững quyền tự do, độc lập ấy.”
Thực tế sau 21 năm cầm quyền ở miền Bắc (1954-1975) và 36 năm chiếm được miền Nam để cai trị cả nước, những đệ tử của họ Hồ đă quay lưng chà đạp lên quyền có tự do của người dân và ngày càng để đất nước lệ thuộc vào Trung quốc.
Bằng chứng này đă được chứng minh trong Bài viết ngày 1/12/2010 trên Báo điện tử Bauxite Việt Nam của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ VN tại Trung Quốc (1974-1989) : “Việt Nam không hề khiêu khích và xâm phạm vào đất Trung Quốc. Thế mà năm 1979, Trung Quốc huy động hàng chục sư đoàn “dạy cho Việt Nam một bài học”, giết hại dân và tàn phá bốn tỉnh của Việt Nam; đánh chiếm cao điểm 1509 trong huyện Vị Xuyên – Hà Giang của chúng ta; năm 1988, đánh đắm tàu hải quân, giết hơn 70 chiến sĩ, sĩ quan và chiếm một số băi đá ngầm trong quần đảo Trường Sa của chúng ta.
Trong đàm phán biên giới, họ ép ta làm ta mất một nửa thác Bản Giốc, dân ta cũng không được đặt chân đến Ải Nam quan nữa, tất cả ta mất hàng trăm km2 đất. Họ xóa hiệp định phân định ranh giới vịnh Bắc Bộ giữa hai Chính phủ Pháp – Thanh (do lịch sử để lại) đ̣i chia lại, ăn hơn của ta một phần hải phận.
Sau khi nêu ra phương châm 16 chữ và 4 tốt với lănh đạo ta (”Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai” và “láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt”), họ đă nghiễm nhiên đứng được trên nóc nhà Đông Dương (Tây Nguyên) , vị trí chiến lược xung yếu của ta, khai thác Bốc-xít, di hậu họa cho hàng triệu đồng bào ta.
Các công ty của họ thuê rừng 50 năm để trồng cây bạch đàn, trước tiên là chặt cây phá rừng, tạo thêm nguyên nhân gây lũ lụt cho ta. Bạch đàn là cây ăn rất hại đất, hết hạn thuê, họ rút đi để lại cho ta hàng dăy hecta đất trống đồi trọc, v́ không cây ǵ mọc được. Đây là một mưu kế rất thâm hiểm hại ta. Nguy hiểm hơn nữa là các công ty của họ thuê các khoảnh rừng trong đó ôm cả những đồi cao 600-700m tại các huyện Tràng Định, Bảo Lộc của Lạng Sơn và Tiên Yên của Quảng Ninh, có nơi chỉ cách biên giới Trung Quốc 700m. Họ phá rừng để trồng bạch đàn, phá rừng làm đường vào khu rừng họ thuê, họ làm đường xoáy trôn ốc lên đỉnh các đồi cao nói trên. 50 năm không ai kiểm soát được, họ có xây dựng công sự ǵ trên đỉnh các cao điểm ấy cũng không ai biết, liệu có để sau này sử dụng như cao điểm 1509 ở Vị Xuyên trước đây không? (Chú thích: Cao điểm này c̣n có tên là núi Lăo Sơn, một vị trí chiến lược nằm sát biên giới Tầu đă bị Quân Tầu đánh chiếm của Việt Nam năm 1984)
Ngoài việc năm 1974, đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa của ta, họ tự ư vẽ một cái “lưỡi ḅ” rất phi pháp bao chiếm gần hết biển Đông của Việt Nam, khoanh vùng cấm ngư dân ta vào đánh cá trong hải phận của ḿnh, bắn chết, bắt ngư dân ta, tịch thu tài sản, ngư cụ, giam giữ, phạt tiền, dùng “tàu lạ” đâm ch́m tàu cá của ngư dân ta.”
Nhà báo Tống Văn Công, nguyên Tổng biên tập của một số Báo trong nước cũng báo động nguy cơ lệ thuộc Tầu trong Bài viết ngày 16-08 (2011): “ Hiện nay độc lập dân tộc đang đứng trước sự đe dọa của ngoại bang c̣n nguy hiểm hơn những ngày đầu Cách mạng Tháng Tám. Bởi v́ giặc ngoại xâm ngày nay được nối giáo bởi giặc nội xâm, lại ngụy trang bằng mặt nạ đồng chí. Vận mệnh của Đảng bao giờ cũng phải gắn liền với vận mệnh dân tộc, nhưng đang bị ảo giác xui khiến, cố bấu víu vào đồng minh ư thức hệ!”
Ông Công c̣n hỏi đảng : “ Rồi v́ sao 90% các công tŕnh công nghiệp đều rơi vào tay nhà thầu Trung Quốc, hàng chục vạn lao động cơ bắp của Trung Quốc theo chân các công tŕnh do họ trúng thầu rải từ Bắc vào Nam mà không có biện pháp ngăn chặn? Chỉ riêng khu khí điện đạm ở Cà Mau đă có 1056 lao động Trung Quốc, phần lớn không có tay nghề!”
T́nh trạng nhiều ngàn công nhân Tầu làm việc ở Việt Nam không có phép và tay nghề chuyện môn cướp mất việc của người Việt đă có từ nhiều năm qua, nhưng Nhà nước Việt Nam ḥan ṭan bất lực.
Các viên chức Bộ Lao động-Thương binh và Xă hội đổ lỗi cho chính quyền địa phương không cương quyết kiểm soát theo đúng luật lệ và trách nhà thầu Trung quốc đă lợi dụng kẽ hở việc Việt Nam cho phép người Tầu vào Việt Nam 3 tháng không cần có phép để đưa người sang làm việc rồi ở luôn.
Ngày 11-08 (2011) Báo VnExpress.net viết về t́nh trạng này : “Trao đổi với VnExpress.net về t́nh trạng hơn 1.000 lao động Trung Quốc làm việc không phép tại công tŕnh xây dựng nhà máy đạm trong Cụm khí điện đạm Cà Mau ở xă Khánh An (U Minh, Cà Mau), ông Nguyễn Tiến Hải - Phó chủ tịch UBND tỉnh Cà Mau - nói rằng đây không phải là lần đầu tiên phát hiện t́nh trạng này. Thanh tra Sở Lao động - Thương binh và xă hội đă nhiều lần kiểm tra và lần nào cũng có lao động Trung Quốc làm việc không phép, số lượng lần sau cao hơn lần trước. V́ vậy, có lần tỉnh Cà Mau đă đề nghị với Bộ Công an tiến hành trục xuất trên chục lao động Trung Quốc không phép tại công tŕnh này.”
Nhưng “đề nghị” là một chuyện c̣n có trục xuất được hay không lại là chuyện khác.
Các Báo Việt Nam cho biết theo Luật, công nhân Tầu phải chứng minh bằng giấy chứng nhận có khà năng chuyên môn, nhưng hầu hết các trường hợp này là lao động chân tay, việc làm không cần kiến thức chuyên mồn đă ở lậu và làm chui nhưng các Chủ đầu tư phía Việt Nam là những Công ty của Chính quyền địa phương đă làm ngơ, hoặc bất lực.
Báo Thanh Niên viết : “ Chiều ngày 8.8, trao đổi với PV Thanh Niên, ông Văn Tiến Thanh, Phó trưởng ban quản lư dự án cụm Khí - Điện - Đạm Cà Mau thừa nhận, hiện công tŕnh NMĐ Cà Mau có 1.056 lao động Trung Quốc không phép, trong đó có 607 lao động đă quá thời hạn cấp phép. Lư giải t́nh trạng này, ông Thành cho rằng do không tuyển được lao động người VN nên họ sử dụng lao động người Trung Quốc. Thậm chí sử dụng cả lao động không tay nghề đưa từ Trung Quốc sang.
Theo như lời ông Thanh, việc không tuyển lao động VN là do hiệu suất làm việc của lao động VN thấp so với lao động Trung Quốc. Nhà thầu lấy mặt bằng của Trung Quốc trả lương nên người VN không thích vào làm. Hiện lao động thủ công được trả khoảng 100.000 đồng/9 giờ/ngày. Quan trọng hơn là lao động VN không đáp ứng đủ về số lượng cũng như chất lượng mà dự án yêu cầu.
Trong khi đó, ông Lê Thanh Ṭng, Phó Giám đốc Sở LĐ-TB-XH tỉnh Cà Mau cho rằng, lao động người Trung Quốc ở công tŕnh NMĐ Cà Mau, phần đông là lao động phổ thông. Và những việc họ làm, lao động địa phương thừa sức làm. Nhưng không hiểu tại sao lại không tuyển lao động tại chỗ?
Báo Thanh Niên viết tiếp : “ Khi PV thắc mắc tại sao lại có t́nh trạng lao động nước ngoài không phép với số lượng khá đông và kéo dài trong thời gian như thế, ông Văn Tiến Thanh lư giải: “Hàng ngàn lao động nước ngoài hoạt động không phép ở VN là chuyện b́nh thường. Bởi có nhiều ông Tây sang đây làm việc, chắc chắn có ông có tay nghề, có ông không. Việc này đâu có ǵ đâu, mà dư luận phải la ầm lên?”.
Nhưng vấn đề công nhân Tầu tràn ngập Việt Nam từ Nam ra Bắc, không những lấy mất việc của người Việt mà c̣n gây ra nhiều vụ xung đột với người dân địa phương như đă xẩy ra ở Ninh B́nh, Hải Pḥng, Quảng Ngăi, Lâm Đồng v.v…
Nhiều Nhà Trí thức và cựu đảng viên lănh đạo CSVN đă cảnh giác về hiểm họa an ninh lănh thổ, nhưng Nhà nước vẫn làm ngơ hay đă bị phía Tầu bịt miệng là những thắc mắc đang lan rộng ở Việt Nam.
Theo con số chính thức th́ hiện có khỏang 74 ngàn người nước ng̣ai đang làm việc ở Việt Nam thuộc nhiếu Quốc tịch, nhưng Chính phủ ḥan ṭan mù mịt về số công nhân chân tay người Tầu đang làm việc cho các Công ty Trung Quốc.
Chỉ cần lấy số 90 phần trăm gói thầu nằm trong ta các Công ty Trung Quốc th́ số công nhân Tầu làm việc bất hợp pháp ở Việt Nam không phải là con số nhỏ.
Trương Tấn Sang, Chủ tịch Nước đă nói với người dân tại Sài G̣n ngày 11-08 (2011) rằng: “Việc lao động từ nước này sang nước khác làm việc là nhu cầu b́nh thường, vấn đề ở chỗ lực lượng lao động này phải tuân thủ pháp luật của nước sở tại. “Việc để lao động Trung Quốc sang làm việc không phép tại các công trường xây dựng ở nước ta trước hết có trách nhiệm của cơ quan quản lư địa phương, đă lỏng lẻo trong kiểm tra, kiểm soát”
Lạ chưa ? Đă biết là do lỗi của địa phương mà Trung ương vẫn để xẩy ra th́ các cơ quan Trung ương là “bù nh́n” à ? Hay là t́nh trạng “trên bảo dưới không nghe” hoặc địa phương không c̣i Trung ương ra ǵ đă được chứng mkinh trong trường hợp này ?
( C̣n tiếp...)
Bookmarks