Phóng viên Anna Huyền Trang tường thuật những việc phi pháp
của an ninh phi trường Tân Sơn Nhất
ĐĂNG NGÀY: 15.04.2014
VRNs (15.04.2014) – Sài G̣n - Vào lúc 23 giờ 50 ngày 13.04.2014, tại Sân bay Tân Sơn Nhất, tôi có chuyến bay sang Hoa Kỳ để thực hiện công việc trong sứ vụ Truyền thông Chúa Cứu Thế.
Trước đó, vào lúc 21 giờ, tôi làm thủ tục xuất cảnh, tại quầy xuất cảnh. Khi tôi đưa hộ chiếu cho nhân viên an ninh, họ kiểm tra. Liền sau đó nhân viên an ninh tỏ ra lúng túng và hỏi tôi “chị đă từng bị án h́nh sự chưa?”. Tôi quả quyết: “tôi là một công dân tự do, chưa bao giờ vi phạm pháp luật”.
Khoảng 15 phút sau, họ yêu cầu tôi vào pḥng làm việc. Tại đây, tôi luôn lần hạt bởi v́ tôi luôn mang Chuỗi Mân côi bên người và cầu xin Đức Mẹ che chở tôi. Công an viên tên Phúc làm việc với tôi, lập biên bản cấm xuất cảnh và hỏi tôi: “Chị là phóng viên đúng không?”. Tôi trả lời: “Vâng, tôi là phóng viên và phát thanh viên của Truyền thông Chúa Cứu Thế”.
Tôi yêu cầu họ cho biết, “Lư do v́ sao tôi bị cấm xuất cảnh?”.
Công an viên Phúc trả lời: “Đây là lệnh của công an Thành phố”.
Tôi hỏi: “Hành vi nào cho thấy tôi không được xuất cảnh?”.
Công an viên Phúc nói: “Tôi chỉ làm theo lệnh của công an Tp, chị muốn hỏi lư do th́ lên đó mà hỏi”.
Tôi nói: “Các ông là người bắt giữ tôi, thu passport, thu vé máy bay nên các ông phải cho tôi biết lư do v́ sao tôi bị cấm xuất cảnh, phải trả lại passport, hoàn lại chi phí vé máy bay cho tôi”.
Công an viên Phúc không trả lời, gọi điện thoại, sau đó nói: “Công an thành phố sẽ xuống làm việc với chị”.
Tôi nói: “Ông có thể cho tôi biết, tôi sẽ đợi họ trong ṿng bao lâu?”
Công an viên Phúc đáp: “Tí nữa họ sẽ xuống”.
nói: “Tí nữa là bao lâu ạ? Tôi cần thời gian cụ thể? Ông không thể trả lời lập lờ như thế được”.
Công an viên Phúc gọi điện thoại, sau đó nói: “1 tiếng nữa công an Tp sẽ xuống làm việc với chị”.
Tôi nói: “Vâng, vậy th́ tôi sẽ ghi lại số điện thoại của tôi lại đây. Tôi sẽ ra ngoài đợi và khi nào công an Tp xuống th́ ông làm ơn gọi điện thoại cho tôi biết. Lúc đó, tôi sẽ vào làm việc với họ”.
Công an viên Phúc trả lời: “Chị không được ra khỏi pḥng làm việc”.
Tôi phản ứng: “Tại sao tôi không được đi ra khỏi đây ạ? Quyết định tạm giữ tôi đâu?”
Công an viên Phúc nói: “Tôi có quyền mời chị vào làm việc”.
Tôi nói: “Ông có gửi cho tôi giấy mời này không?”.
Công an viên Phúc nói: “Đây là cơ quan an ninh, tôi có quyền mời chị”.
Tôi nói: “Ông có quyền mời tôi nhưng phải đúng thủ tục pháp luật, nghĩa là phải có giấy mời. Nếu không có, các ông giữ tôi lại là đang tạm giam tôi một cách trái phép”.
Công an viên Phúc nói: “Đây là pḥng làm việc, chúng tôi không tạm giữ chị mà chúng tôi chỉ mời chị vào làm việc”.
Tôi khẳng khái: “Vậy th́ ông đưa cho tôi giấy mời làm việc và làm việc với nội dung ǵ. Nếu không có, tôi có quyền ra khỏi đây”.
Tôi liền đi ra khỏi pḥng làm việc.
Ngay lập tức, công an viên Phúc la lên “Bắt con bé đó lại, gọi hai nữ an ninh bắt giữ nó lại”.
Tôi cứ bước đi chậm răi và khoan thai. Sau đó, hai nữ công an có dáng người mảnh khảnh giữ tôi lại, tôi vùng vằng không chịu đi với họ.
Hai công an viên nữ nói: “Chị phải nghe lời chúng tôi”.
Tôi nói: “Các chị có quyết định giữ tôi không, sao lại lôi kéo tôi thế này”.
Hai nữ công an luôn lập đi lập lại: “Chị phải nghe lời chúng tôi”.
Tôi nói: “Tôi là công dân tự do, tôi có quyền đi lại, tại sao các chị lại bắt giữ tôi. Các chị không có quyết định tạm giữ tôi th́ chính các chị đang vi phạm pháp luật và đây là hành vi bắt cóc người”.
Tôi liền la to: “Công an bắt cóc người. Công an bắt cóc người..”.
Ngay lúc đó, rất nhiều hành khách đang làm thủ tục xuất cảnh theo dơi chúng tôi.
C̣n tiếp...
Bookmarks