Mới 7 giờ sáng ngày mùng 5 tháng 1 năm 2012, những tiếng súng nổ tại huyện Tiên Lăng, tỉnh Hải Pḥng, đă làm mọi người hốt hoảng. Đây không phải là tiếng súng của TQ tấn công như năm 1979, cũng không phải là tiếng súng của bọn thù địch phá hoại, mà là tiếng súng của anh em người cựu chiến binh, phản ứng lại phái đoàn nhà nước tới cưỡng chiếm đầm “nuôi trồng thủy sản”, công lao “mồ hôi nước mắt" của họ. Nói rơ ra, đây là phản ứng tự vệ của 2 anh em Đoàn văn Vươn và Đoàn văn Quư, chống lại phái đoàn công an và bộ đội, tới chiếm đầm nuôi cá của họ.
Hậu quả của mấy phát súng bắn ra, chỉ làm đám công an và bộ đội bị thương nhẹ, trừ một người bị trúng vào mắt, v́ súng chỉ là loại súng bắn chim, và đạn là đạn hoa cà hoa cải tự chế. Tuy nhiên hành động này, đă khiến cả 2 gia đ́nh, kể cả đàn bà, con nít, bị chính quyền bắt giam. Ở tù đựơc 2 ngày, 2 người vợ và đứa con trai anh Vươn, học lớp 11 được cho về, với lời hăm doạ “công an sẽ thường xuyên theo dơi”. Hai ngày sau, ngôi nhà 2 tầng lầu của anh Vươn, mặc dầu không nằm trong khu đất bị cưỡng chiếm, cũng bị xe xúc đất tới phá xập. Chính quyền huyện Tiên Lăng trả lời với báo chí: “do nhân dân tới phá, v́ bất măn”. Lời giải thích này, lại gây bất b́nh cho người dân Tiên Lăng, v́ đă có người lên tiếng: “nhân dân lấy đâu ra xe xúc đất mà giật sập nhà ?” Và ngày 19/1, người ta thấy anh Vươn xuất hiện trên đài Truyền H́nh Hải Pḥng, với lời tự thú: “Em nhận thức được đó là sai. Em xin đảng và nhà nước khoan hồng cho em, và những người thân của em.”
Những tiếng nổ của đạn hoa cà hoa cải vang xa hơn những lời gào khóc đứt ruột của đám “dân oan biểu t́nh” đ̣i đất, đ̣i ruộng trước đây. Với không khí sôi sục v́ bất b́nh của dân Tiên Lăng, dư luận xôn xao của đồng bào cả nước, qua những bản tin trên truyền thông và báo chí, chính quyền vội vă ra mặt trấn an dư luận, v́ sợ “cái xảy nẩy cái ung”. Các quan chức của Bộ Chính Trị mỗi người một tiếng, kết tôi chính quyền huyện Tiên Lăng làm sai. Chủ Tịch nhà nước Lê Đức Anh, dù đă về hưu lâu ngày, cũng vội phê phán: “đây chỉ là hiện tượng và hành vi sai trái của chính quyền địa phương” Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng vội ra lệnh cho chính quyền Hải Pḥng trực tiếp điều tra và báo cáo nội vụ.
Anh Đoàn văn Vươn là một cựu chiến binh, xuất thân từ một gia đ́nh được kể là “cách mạng”. Anh cũng là một kỹ sư. Ngày 14/10/93, để hưởng ứng hai chủ trương lớn của chính quyền số 327 và 773 về “Khai hoang, vỡ hoá đất trống, đồi núi trọc, mặt nước, đất ven sông, ven biển vào phục vụ và lănh vực nông nghiệp.” Anh Vươn đă t́nh nguyện đem cả đại gia đ́nh tới huyện Tiên lăng, để nhận 40.3 ha khu vực băi đất bồi ven sông ven biển xă Quang Vinh, huyện Tiên Lăng để khai phá làm đầm nuôi trồng thủy sản.
Trong những bước đầu khai sơn phá thạch này, công việc “chém sơn lâm, đâm hà bá” thực trăm bề vất vả. Những người này ra sức chinh phục thiên nhiên bằng 2 bàn tay trắng. Họ phải lấn đất, đắp bờ, đào mương, múc nước…, đổ không biết bao nhiêu mồ hôi và công sức. Họ làm việc vất vả không kể ngày đêm, vay mượn tiền bạc khắp mọi nơi. Và chính tại chiếc đầm này, một người con trai của anh Vươn, đă bị chết đuối. Sau một thời gian dài lao động, đầm nuôi cá bắt đầu có thu hoạch, những người lao động bớt đổ mồ hôi, là lúc chính quyền huyện Tiên Lăng đ̣i lại đất cho thuê, và “không có bồi hoàn”.
Theo văn bản của nhà nước về việc cho dân mướn đất nuôi trồng thủy hải sản: “ điều 4, nghị định 64, điều 20 Luật đất đai/1993 quy định thời gian cho thuê đất nuôi trồng thuỷ sản là 20 năm và “sau khi hết hạn sử dụng đất đai, nếu như người xử dụng đất c̣n nhu cầu tiếp tục xử dụng, và trong quá tŕnh xử dụng đất, chấp hành pháp luật đúng về đất đai, th́ được nhà nước giao đất đó, để tiếp tục xử dụng. Nhà nước chỉ thu hồi đất phục vụ vào mục đích quốc pḥng, an ninh kinh tế do chính phủ quy định.”
Tuy nhiên, ngày 6/10/93, chính quyền huyện Tiên Lăng lại ban hành thêm quy định số 497: “hết thời hạn xử dụng đất, chủ đất phải giao hoàn toàn bộ mặt bằng và các công tŕnh phục vụ sản xuất, vật liệu kiến trúc, xây dựng trong phạm vi đất được giao phó cho nhà nước quản lư và xử dụng. Nhà nước sẽ không thanh toán giá trị tài sản cho chủ xử dụng đất đă hết thời hạn.” Và thời gian xử dụng đất cho các đầm nuôi cá của ông Đoàn văn Vươn và Vũ văn Luân chỉ có 14 năm.
Từ khi nhận được chỉ thị thu hồi đất, anh Vươn đă làm 4 đơn khiếu nại gửi lên Ủy Ban Nhân Dân, nhưng măi cho đến năm 2009, mới có văn bản bác bỏ đơn khiếu nại của anh. Anh cũng làm đơn gửi lên Toà Án Nhân Dân, huyện Tiên Lăng, nhưng huyện Tiên Lăng cũng không hề có hồi âm.
Ông Lưu quang Yên, nguyên Đại biểu Quốc Hội khoá VII (1881-1987), và nguyên Chủ tịch UBND và Bí Thư huyện Tiên Lăng , người đă giao 40.3 ha đất băi bồi cho anh Vươn ngày 14/12/1993 để khai phá, làm đầm thủy sản đă lên tiếng phát biểu: “tôi thấy thời gian 14 năm là đủ để người nông dân hoàn vốn và có lời, nên đă quy định không có bồi thường khi thu hồi đất....Diện tích đất này nằm trong diện quy hoạch Sân bay quốc tế Tiên Lăng. Nếu như để cho ông Vươn tiếp tục thuê đất, th́ sau này, nhà nước phải đền bù với giá rất cao."
Như vậy là ông Lưu Quang Yên, với chức vụ Chủ tịch UBND huyện Tiên Lăng vào năm 1993, đă cắt xén quy định cho thuê đất của Trung Ương từ 20 năm xuống c̣n 14 năm, không cho gia hạn, và khi hết hạn 14 năm, người thuê đất phải ra đi với hai bàn tay trắng, toàn bộ cơ sở và dụng cụ để lại cho nhà nước sử dụng.
Một công tŕnh “khai sơn phá thạch” mà chỉ cho có 14 năm, rồi phải ra đi với 2 bàn tay trắng, th́ quả là bóc lột người lao động tới tận xương tủy ! Và ai sẽ là người được “ngồi mát ăn bát vàng”, thừa hưởng công tŕnh mồ hôi nước mắt này ? Chắc chắn không phải là nhà nước rồi ! V́ trên văn bản "cưỡng chiếm đầm" có nói: đầm sẽ được giao lại cho xă quản lư, mà chủ tịch huyện và chủ tịch xă là 2 anh em ruột. Đă có nhiều dư luận x́ xào rằng, đầm sẽ được lấp thành mặt bằng, cán bộ chia chác nhau, mua với giá rẻ mạt, chờ vài năm sau, khi nhà nước làm sân bay, sẽ được bồi hoàn với giá cao tận mây xanh, v́ chủ đất với chính quyền...là một.
Ngày xưa, HCM đă nói “cường hào ác bá” là sản phẩm của thực dân, phong kiến. Nhưng ngày nay, xem ra sản phẩm của XHCN c̣n cao siêu hơn nhiều. Vụ án Đoàn Văn Vươn này chỉ ồn lên v́ có tiếng súng phản đối của một thành phần không nhịn dược các đồng chí cũ nay trở thành kẻ cướp, trong khi c̣n không biết bao nhiêu người khác chỉ được gọi là “dân oan” từ nhiều năm nay đă ch́m trong yên lặng để cho t́nh trạng chiếm đoạt đất đai cả công lẫn tư tiếp tục bởi bọn VC biến thái đang trở thành những đại gia tài phiệt đem tiền bạc chứa trong các ngân hàng ngoại quốc.
Hoàng thế Hiển
Tâm Thức Việt Nam
02/12
Bookmarks