N Nguyen
Đây không phải lần đầu tiên CĐNVHN tham gia kư vào một Thỉnh Nguyện Thư (TNT), nhưng có lẽ đây là lần đầu tiên mọi sự chú ư, bàn bạc, phê b́nh, .. lại nhắm vào người khởi xướng TNT thay v́ vào cái kết quả của TNT.
Mục đích của Thỉnh Nguyện Thư
Trước hết ư nghĩa và mục đích của TNT là ǵ? Là nội dung đă được ghi rơ trên Trang Nhà Toà Bạch Ốc dưới cái tựa “STOP EXPANDING TRADE WITH VIETNAM AT THE EXPENSE OF HUMAN RIGHTS” với lời thỉnh cầu dưới đây
(Dưới đây là bản dịch sang tiếng Việt lấy từ “VIETKHANG-THE-PETITION-CAMPAIGN-UPD2.PPS”)
“Từ năm 2007, chính phủ Việt Nam đă liên tục tiến hành cuộc đàn áp tàn bạo, truy lùng những người ủng hộ nhân quyền, bắt giữ và giam giữ các nhân vật được biết đến như: Linh mục Nguyễn văn Lư; hai vị được đề cử giải Nobel Hoà B́nh là Đại lăo Hoà Thượng Thích Quảng Độ và Bác sĩ Nguyện Đan Quế; blogger Điếu Cày, và gần đây nhất là nhạc sĩ Việt Khang, người nhạc sĩ chỉ đơn thuần bày tỏ t́nh yêu tự do và ḷng yêu nước qua các bài hát ông đăng trực tuyến. Quốc Hội đă phản ứng bằng cách giới thiệu các đạo luật về Nhân Quyền Việt Nam và dự luật H.R. 484 mới tháng trước đây. Chúng tôi thỉnh nguyện Tổng Thống buộc nhà cầm quyền Việt Nam phải lập tức thả vô điều kiện những nhà tranh đấu cho nhân quyền bị quản chế hoặc bị cầm tù, nếu Việt Nam muốn trao đổi quan hệ đối tác xuyên Thái B́nh Dương và hệ thống tổng quát ưu đăi với Hoa Kỳ. Hăy chứng tỏ cho thế giới biết rằng Hoa Kỳ đặt tự do lên hàng đầu.”
Như vậy những lời lẽ trên bản TNT chỉ đơn thuần tố cáo sự xâm phạm nhân quyền của CSVN, đồng thời khẩn thiết kêu gọi chính phủ Mỹ tạo áp lực đ̣i nhà câm quyền CSVN phải thả ngay lập tức và vô điều kiện tất cả các người đang bị giam cầm v́ đă (dám nói, dám đứng lên) tranh đấu cho nhân quyền, chấm hết. Và hoàn toàn không có một lời hứa hẹn, một sự hướng dẫn sai lạc (misleading) nào ở trong đó.
Cho nên trước khi đặt bút kư vào thỉnh nguyện thư, việc đầu tiên và có lẽ là việc duy nhất mà chúng ta phải làm là đọc/nghe kỹ cái nội dung để hiểu rỏ mục đích của TNT.
Như vậy -
1. Việc kư vào TNT là một việc làm hoàn toàn tự nguyện chứ không có ai kê súng AK vào đầu bắt chúng ta làm;
2. Một khi đă kư vào TNT là chúng ta đă mặc nhiên chấp thuận, đồng ḷng với cái mục đích của TNT chứ không phải là làm theo bất cứ những lời tuyên bố đầy “cảm hứng” nào đó;
3. Những ai kư vào TNT dựa trên hoặc đặt kỳ vọng vào những lời tuyên bố đầy “cảm hứng” là đă tự làm MẤT GIÁ TRỊ chữ kư của ḿnh v́ đă không đặt cái tâm vào mục đích chính thực của TNT (genuine purpose of the petition);
4. Con số hàng chục ngàn chữ kư nhận được trước khi có những lời tuyên bố đầy “cảm hứng”, con số này vẫn cứ tăng cao ngay sau khi Trúc Hồ bày tỏ sự thất vọng về buổi đệ tŕnh TNT tại Toà Bạch Ốc (05/03/2012) và cứ tiếp tục tăng mặc dầu đă vượt qua cái mốc thời gian 30 ngày (08/03/2012). Điều này chứng tỏ rằng những người kư vào TNT hoàn toàn không chú ư hay xem nặng những lời tuyên bố đầy “cảm hứng”, không quan tâm đến những trục trặc nhất thời của buổi đệ tŕnh TNT mà chỉ nhắm vào cái mục đích chính thực và lâu dài là đ̣i hỏi nhân quyền cho Việt Nam.
Ngoài ra Trúc Hồ đă nói rằng cái giá trị chữ kư của mổi người đều như nhau và cái tập thể của gần 150 000 người đă kư vào TNT là một tập thể không nhân danh bất cứ một đảng phái, tổ chức, hội đoàn, đoàn thể hay tôn giáo nào cả. Điều này không những nói lên cái sức mạnh và sự đoàn kết của CĐNVHN trong t́nh thần chống cộng mà c̣n làm cho CSVN nể sợ, lúng túng không thể nào quy chụp bằng những từ ngữ thường dùng – như quy cho các đảng phái, tổ chức, lực lượng chống cộng là “đảng/tổ chức khủng bố”, và chụp cho Phật Giáo, Công Giáo, Hoà Hảo, Cao Đài, Tin Lành và các nhóm người thiểu số … là “thành phần/tôn giáo phản động”.
Nói ngắn gọn, những người đă kư vào TNT (kể cả Trúc Hồ) là những người đă tự nguyện đi song hành với nhau cùng nhắm đến một mục đích chung chứ không phải bị ai lôi kéo, dụ dỗ, hay bắt ép. Trúc Hồ là người chủ xướng TNT nhưng không phải là người chỉ huy, c̣n chúng ta (những người kư vào TNT) là những người đồng hành chứ không phải đi theo sự chỉ dẫn của Trúc Hồ (Trúc Hồ is an initiator not a leader, and we are his companions not followers).
Như vậy tại sao lại đỗ trách nhiệm lên đầu Trúc Hồ khi Trúc Hồ chỉ là người chủ xướng và lại là nạn nhân của (những) người chủ mưu làm “lạc đề” của buổi đệ tŕnh TNT?
Ngoài ra, khi phát động chiến dịch vận động kư vào TNT, Trúc Hồ đă đổ ra biết bao nhiêu công sức, tiền bạc, hy sinh rất nhiều thời giờ riêng tư, bỏ bê tất cả các công việc thường nhật đồng thời huy động tất cả những người trong gia đ́nh, bạn bè, nhân viên đài SBTN, các nghệ sĩ cộng tác thuộc Trung Tâm Asia, kêu gọi sự tham gia của các thiện nguyện viên, … rồi lo việc hướng dẫn, tổ chức, sắp xếp, … mọi công việc. Như vậy, nếu biết nghĩ, đúng ra chúng ta phải có một lời cám ơn gởi đến Trúc Hồ th́ mới phải, đằng này đă không có một lời cám ơn mà lại c̣n đ̣i Trúc Hồ phải xin lỗi th́ thử hỏi như thế có hợp t́nh, hợp lư, có quá đáng lắm không?
Nếu chúng ta đ̣i Trúc Hồ phải xin lỗi v́ đă quá kỳ vọng vào những lời tuyên bố đầy “cảm hứng” (mà những lời tuyên bố này lại không phải là của Trúc Hồ) th́ hoá ra chúng ta đă kư vào TNT chỉ v́ những lời tuyên bố này chứ không hoàn toàn thực ḷng kư vào để thỉnh cầu TT Mỹ đ̣i nhà cầm quyền CSVN phải thả tất cả những tù nhân lương tâm hay sao? Nếu chúng ta là những người không có ḷng th́ tại sao chúng ta lại đ̣i một người có ḷng như Trúc Hồ phải xin lỗi chúng ta? Nghe có chướng tai, ngược ngạo lắm không?
Nếu có việc xin lỗi CĐNVHN, nhất là xin lỗi gần 150 000 người đă kư vào TNT và đặc biệt là hơn 1000 người đă bỏ công, bỏ của lặn lội từ những nơi xa xôi vạn dặm để tề tựu về Washington DC dưới bầu trời tuyết giá, th́ người phải xin lổi không phải là người chủ xướng cái TNT mà là (những) người chủ mưu làm “lạc đề” buổi đệ tŕnh TNT tại Toà Bạch Ốc. Phải đem (những) người này ra hài tội, phải hỏi cho ra lẽ chứ không thể nào vờ vịt chạy tội, trốn tránh trách nhiệm, và câu hỏi đầu tiên mà CĐNVHN sẽ đặt ra cho (những) người chủ mưu này là “XIN HỎI ANH LÀ AI?!”
Như vậy trong vấn đề này Trúc Hồ hoàn toàn không có lỗi ǵ cả, có chăng là cái lỗi quá cởi mở, quá tin người. Ở điểm này xin được đồng thuận cùng BS Hoàng với lời cảnh giác: “Nghĩ rằng VC bỏ ngỏ để Trúc Hồ tung hoành SBTN, đài VN hải ngoại lớn nhất, là ư nghĩ vô cùng vụng dại. VC nằm vùng đầy nhóc trong đó đó anh Trúc Hồ.”
Tuy học lực của Trúc Hồ không cao nhưng Trúc Hồ là một người dấn than, cao thượng, có ḷng, có tài, có đức – cao thượng và có đức ở chỗ Trúc Hồ đă nhắc đến lời dạy của Ngài Đạt La Lạt Ma trong cách xử thế đó là “COMPASSION” [1] (từ bị hĩ xă) để cảm thông và rộng ḷng tha thứ cho những người đă làm cho Trúc Hồ đau ḷng và thất vọng. Họ là những người chủ mưu làm “thúi” buổi đệ tŕnh TNT, là những người lèo lái, lừa lọc rồi c̣n lắm lời, lươn lẹo, lấp liếm thật là lếu láo. Trúc Hồ đă rộng ḷng tha thứ những người lầm lỗi c̣n chúng ta th́ lại t́m mọi lư do để bắt lỗi Trúc Hồ! Thật là quá ngượng!
Xin được phép nhắc nhở là kẻ thù ở trước mặt và chung quanh chúng ta chứ không phải là những người đi song hành, ở cùng chiến tuyến với chúng ta. Nếu người bạn đồng hành của chúng ta bị đánh /té ngă th́ bổn phận của chúng ta là phải nâng người đó đứng lên để chúng ta cùng nhau dấn thân tiếp tục cuộc hành tŕnh đ̣i hỏi Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền và Toàn Vẹn Lănh Thổ cho Việt Nam.
Yếu Tố Thành Bại Của Thỉnh Nguyện Thư
Theo quy định của trang nhà Toà Bạch Ốc, trước nhất một TNT phải có ít nhất 150 chữ kư để được hiện lên trên trang nhà của Toà Bạch Ốc, và thứ đến để được Ṭa Bạch Ốc cứu xét và hồi đáp TNT phải đạt được 25,000 chữ kư trong ṿng 30 ngày.
Như vậy yếu tố đầu tiên tạo nên giá trị và quyết định sự thành công của TNT là con số chữ kư đạt được. Thứ đến là sự đáp ứng thoả đáng cho nguyện vọng đề đạt trên TNT. Có nghĩa là sự thành bại hoàn toàn không dựa vào tên tuổi của người chủ xướng hay dựa vào những lời tuyên bố đầy “cảm hứng”, mặc dầu sự vận động của người chủ xướng đóng một vai tṛ rất quan trọng.
Tóm lại, sự thành bại của một TNT được căn cứ trên 2 yếu tố : (1) số chữ kư ghi nhận được, và (2) thành quả đạt được (theo đúng như lời thỉnh nguyện). Tuy nhiên có người lư luận rằng – cho dầu con số chữ kư có cao đến đâu đi chăng nữa mà nguyện vọng không được đáp ứng thỏa đáng th́ vẫn coi như là thất bại. Rất đúng!
Tuy nhiên trong trường hợp của chúng ta, yếu tố thứ nhất với con số chữ kư lên đến gần 150 000 đă là một sự thành công vượt quá sức tưởng tượng, đánh dấu một kỷ lục (set new record) trong lịch sử đấu tranh đ̣i nhân quyền cho Việt Nam (và có lẽ luôn cả trong lịch sử kư TNT của Hoa Kỳ). C̣n yếu tố thứ hai th́ c̣n đang trong thời gian chờ đợi sự cứu xét, hồi đáp của Toà Bạch Ốc và tiến tŕnh thi hành các biện pháp thích đáng để đáp ứng lời thỉnh nguyện. (Hy vọng rằng lần này không có những bàn tay lông lá lèo lái từ bên trong với những chủ đích mờ ám.)
Thiện nghĩ trong trường hợp này cái yếu tố thứ nhất (con số chữ kư) cấu thành từ 70 đến 80% sự thành công của TNT trong khi cái yếu tố thứ hai (mục đích đạt được) là 20 đến 30% c̣n lại.
Tại sao? Sở dĩ cái yếu tố thứ hai chỉ được xem có giá trị từ 20 đến 30% của sự thành công là v́ nhà cầm quyền CSVN không bao giờ chịu nhượng bộ thả hàng trăm, có thể là hàng ngàn tù nhân lương tâm một cách vô điều kiện. May lắm th́ chỉ có vài người được thả ra để làm quà mà thôi. Ngoài ra, BS Hoàng hoàn toàn có lư khi nói rằng: “Chính trị gia hành động chỉ v́ quyền lợi của chính họ, của đảng họ, và của quốc gia của họ. Khi nào cứu Việt Khang có lợi cho Mỹ th́ dù không có TNT, Mỹ vẫn can thiệp. C̣n nếu cứu Việt Khang, xích mích với Việt Cộng không có lợi cho Mỹ, th́ Mỹ chỉ nhào vô khi mà trọng lượng của những người kư TNT cộng với Việt Khang nặng hơn VC mà thôi.”
Do đó cho dầu yếu tố thứ 2 không đạt được kết quả như mong muốn th́ chúng ta cũng đă thành công được 70-80% với con số chữ kư kỹ lục (yếu tố thứ nhất) đă tạo nên tiếng vang, gây được sự chú ư của giới truyền thông Hoa Kỳ và đặc biệt là sự quan tâm của Toà Bạch Ốc.
Nói một cách khác, thành quả của yếu tố thứ hai chỉ có giá trị riêng biệt cho từng trường hợp (specific case by case) c̣n kết quả của yếu tố thứ nhất mới thật đáng kể và có giá trị lâu dài. Cái giá trị đó là sự đoàn kết trong tinh thần chống cộng đă tạo nên cái sức mạnh cho CĐNVHN. Chính cái sức mạnh này đă mang đến cho chúng ta một sự thành công vượt bực trong lịch sử kư TNT mà không một đảng phái, hội đoàn, đoàn thể, tôn giáo hay một cá nhân nào khác có thể tạo được một cách trong sáng và vẻ vang như vậy.
Những lời tuyên bố của Trúc Hồ
Những lần trước, Trúc Hồ, một con người đầy nghệ sĩ tính, đă có những lời nói đầy cảm hứng, vụng về, ngớ ngẫn, yếu kém về chính trị nhưng trong cuộc phỏng vấn vừa qua trên chương tŕnh “Bản Tin Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn”[*] Trúc Hồ đă tỏ ra RẤT KHÔN NGOAN khi kêu gọi đừng xô đẩy CSVN đi về phía TC [2] và tuyên bố là không chủ trương lật đỗ chế độ CSVN mà phải nói chuyện với nhau [3] (để thảo luận về vấn đề nhân quyền cho Việt Nam).
Tại sao những lời lẽ có vẽ như “hoà hợp hoà giải” và “ngọt ngào” đối với CSVN lại là những lời tuyên bố khôn ngoan?
Xin thưa ngay rằng nếu Trúc Hồ lớn tiếng công khai kêu gọi giải thể, lật đỗ chế độ CSVN để đ̣i lại tự do, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam th́ rất có thể (very likely) Trúc Hồ sẽ bị c̣ng tay, tống vào tù nếu Mỹ “muốn” dùng Đạo Luật Trung Lập Liên Bang 1794 (Federal Neutrality Act of 1794) [4] để cáo buộc Trúc Hồ đă có âm mưu, tổ chức và vận động việc lật đỗ chính quyền CSVN. Đạo luật này qui định rằng: Những công dân sống trên đất Mỹ mà có âm mưu lật đỗ chính quyền của bất cứ một nước đang có bang giao thân hữu (at peace) với Mỹ là phạm pháp.
(Đây chính là cái “hai mặt” (double standard), cái đạo đức giả của Mỹ – một mặt làm bộ như quang minh chính trực tôn trọng các quốc gia thân hữu nhưng mặt khác th́ sẳn sàng nhúng tay vào âm mưu lật đỗ bất cứ chính quyền nào không thoả măn những đ̣i hỏi của Mỹ, đi ngược lại quyền lợi của Mỹ – điển h́nh là cuộc Chính Biến 01/11/1963.)
Chắc hẳn chúng ta c̣n nhớ trường hợp của Tướng Vàng Pao [5] đă bị “đồng minh” Hoà Kỳ cáo buộc có âm mưu lật đổ chính quyền Lào cộng dựa trên đạo luật này, nhưng cuối cùng cáo trạng đă được hũy bỏ v́ toà án Mỹ đă không chứng minh được việc làm của Tướng Vàng Pao là âm mưu lật đổ chính quyền Lào cộng.
Tướng Vàng Pao đă không hề có những lời tuyên bố hớ hênh, không có những hành động lộ liễu mà vẫn bị cáo buộc là có âm mưu lật đỗ chính quyền Lào cộng th́ thử hỏi nếu Trúc Hồ nóng nảy tuyên bố là phải xoá bỏ, lật đỗ nhà cầm quyền CSVN để đ̣i tự do, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam (rồi bị CSVN “than phiền” với Mỹ và lén lút hứa hẹn những điều có lợi cho Mỹ, hoặc Mỹ thấy bất lợi trong việc đáp ứng lời thỉnh nguyện và chỉ muốn thảy cái TNT này vào sọt rác) th́ việc Mỹ “muốn” trói tay Trúc Hồ bằng Đạo Luật Trung Lập Liên Bang 1794 rất có thể xảy ra. Nếu chẳng may Trúc Hồ bị cáo buộc đưa ra toà án v́ những lời tuyên bố thiếu khôn ngoan ấy th́ làm sao Trúc Hồ có thể bào chửa, chạy tội, chối cải trước những lời nói, những chứng cớ rành rành như vậy?
Nếu như một người nào đó trong CĐNVHN bị cáo buộc và bắt giam với tội trạng âm mưu lật đỗ nhà cầm quyền CSVN th́ có lẽ sẽ gây nên một làn sóng tức giận trong cộng đồng nhưng sẽ không có ảnh hưởng ǵ đến tinh thần và thành tŕ chống cộng của CĐNVHN. Nhưng trong trường hợp của chúng ta nếu Trúc Hồ bị bắt giam v́ những lời tuyên bố thiếu khôn ngoan th́ sẽ tác hại đến hoạt động của đài SBTN, của Trung Tâm Asia được xem như là “Bộ Thông Tin & Văn Hoá”, là “Cục Chính Huấn” của CĐNVHN, và giá trị của gần 150 000 chữ kư sẽ tan theo mây khói – có nghĩa là thành tŕ chống cộng (trên phương diện truyền thông, văn nghệ, văn hoá) nếu không sụp đỗ th́ tinh thần chống cộng của CĐNVHN cũng sẽ xuống một mức rất thấp. Nếu điều này xảy ra th́ chắc chắn CSVN sẽ rất rất vui mừng, có lẽ là nổi vui mừng lớn nhất kể từ sau ngày 30 Tháng Tư 1975.
Mặc dầu mọi người đều thừa hiểu rằng “CS không thể nào sửa chửa, mà cần phải đào thải nó”, “CS không thể thay đổi mà phải được thay thế” nhưng với những lời tuyên bố như trên Trúc Hồ đă tỏ ra không những khôn ngoan đối với chính quyền sở tại mà c̣n tỏ ra không ngoan đối với CSVN. V́ những lời tuyên bố có vẽ như “hoà hợp hoà giải” này đă làm cho CSVN khựng lại không c̣n tung ra hoả lực để đánh phá Trúc Hồ khốc liệt như trước nữa. Thời gian vừa qua trong Bộ Chính Tri, trong 3 triệu đảng viên và gần 90 triệu người dân Việt có lẽ tên của Trúc Hồ được nhắc nhở nhiều hơn là Bác Hồ. Và nếu bây giờ Trúc Hồ về Việt Nam có thể CSVN sẽ trăi thảm đỏ sao vàng để đón tiếp Trúc Hồ không chừng. (Đọc đến đây có người sẽ chụp cho Trúc Hồ cái nón cối to tướng. Nhưng tiếc rằng Trúc Hồ đă bị chụp nón cối quá nhiều rồi nên chẳng cần phải chụp thêm nữa làm ǵ cho mất công.)
Nói đến tinh thần đánh cộng (“đánh cộng” chứ không phải chỉ chống cộng suông mà thôi) th́ không ai qua được Chiến Sĩ Lư Tống. CĐNVHN rất cảm phục và ngưỡng mộ Chiến Sĩ Lư Tống qua những lần bay vào ḷng đất địch và sẳn sàng chấp nhận cái chết hoặc tù đày. Ngoạn mục nhất là gần đây Chiến Sĩ Lư Tống đă chơi một đ̣n “xịt xịt xịt” đẹp mắt nhắm vào đảng viên ĐVH đang “bố lếu bố láo” trên sân khấu.
Hoàn toàn tán đồng ư kiến của Chiến Sĩ Lư Tống là đối với CSVN chúng ta không thể nào nói chuyện phải trái với chúng mà phải “bụp” chúng bất lúc nào, bất cứ ở đâu mà chúng ta có cơ hội. Nhưng đó là cách hành xử “vơ biền” bằng sức mạnh, bằng vỏ lực trên CHIẾN TRƯỜNG, c̣n trên CHÍNH TRƯỜNG th́ chúng ta cần phải dùng đến trí óc, sự khôn ngoan và tài khéo léo trong vấn đề giao tế. Cũng giống như TC dầu thù Mỹ tím ruột nhưng mỗi lần nói chuyện với Mỹ là cũng phải mặc áo vét tông (veston), thắt cà vạt (cravate), đi giầy kuya (cuir), đầu chải bi-dăn-tin (brillantine) láng bóng, xức nước hoa “Dụ Khị Người Yêu” (DKNY) thơm phức rồi tay bắt mặt mừng, ôm nhau thắm thiết mặc dầu trong bụng chứa toàn dao găm và lựu đạn.
Việc lật đổ chế độ CSVN bằng vũ lực có thể được thực hiện dễ dàng bằng những tiềm lực trong nước, nhưng đối với CĐNVHN cái ư nghĩ dùng vũ lực (do chính CĐNVHN khởi xướng và chủ động) để giải thể chế độ CSVN là một ảo tưởng. Do đó ở hải ngoại những người chống cộng cực đoan chủ trương dùng vũ lực để đối đầu với CSVN phải chấp nhận một thực thể là chuyện đó không thể nào có được. Hơn nữa việc dùng vũ lực để giải quyết vấn đề không luôn luôn đem lại kết qủa như mong muốn, trái lại những thành quả đạt được bằng đường lối chính trị, ngoại giao thường có giá trị quyết định và lâu dài. (There are only two forces in the world, the sword and the spirit. In the long run the sword will always be conquered by the spirit – Napoleon Bonaparte).
Điển h́nh là trong cuộc chiến Việt Nam trên b́nh diện tổng quát th́ phải công tâm mà nh́n nhận rằng QLVNCH gần như luôn luôn làm chủ t́nh h́nh chiến trường. Chỉ riêng trong trận tổng công kích Tết Mậu Thân lực lượng bộ đội CS đă bị thiệt hại quá nặng nề lên đến 80-90% và đă bị gần như vô hiệu hoá hoàn toàn. Vậy mà chỉ vài năm sau đó CS đă cưởng chiếm toàn bộ Miền Nam Việt Nam. Dĩ nhiên là ai ai cũng đều biết là VNCH đă THẮNG trên CHIẾN TRƯỜNG nhưng đă THUA trên CHÍNH TRƯỜNG khi bị ép kư vào Hiệp Định Ba Lê 1973 để cuối cùng bị bức tử vào ngày 30 tháng Tư 1975.
Trong suốt bao nhiêu năm qua hẳn nhiên chúng ta đă học được rất nhiều bài học quư báu và đă trở nên già dặn, kinh nghiệm hơn trong vấn đề chống cộng cho nên dầu có tinh thần chống cộng cực đoan đến đâu đi chẳng nữa th́ chúng ta cũng phải tỏ ra uyển chuyển, khéo léo, khôn ngoan để biết lúc nào th́ dùng quả đấm và lúc nào th́ phải dùng sức mạnh của trí óc. Chắc hẳn trong số gần 150 000 chữ kư kia phần lớn là của những người chống cộng cực đoan thầm lặng, là những người am hiểu t́nh h́nh, già dặn về chính trị, và biết cách hành xữ sao cho thích hợp với mọi hoàn cảnh và t́nh huống.
Lời cuối
Ḷng yêu nước không phải nhất thiết phát xuất từ những người có chức, có quyền hay có học vị cao. Cứ xét xem hiện nay ở Việt Nam đang có hàng chục ngàn Tiến Sĩ (gấp 5 lần ở Nhật Bản [6], kể cả những người có học vị Tiến Sĩ lấy từ các trường ngoại quốc nhưng không biết tiếng Anh!), nhưng có ai mấy đă có ḷng yêu nước nồng nàn, thiết tha như Việt Khang, một người dân Việt chơn chất với học lực khiêm nhường. Ở nước ngoài th́ Trúc Hồ, một con người b́nh dị cũng có học lực không cao, nhưng lại có ḷng yêu thương quê hương, dân tộc chứa chan, trong sáng vượt xa một số người khoa bảng, trí thức có địa vị rất cao trong xă hội.
Trong cuộc phỏng vấn trên chương tŕnh “Bản Tin Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn” Trúc Hồ đă ngơ lời cám ơn chân thành đến với tất cả những ai đă kư tên, tham gia vận động lấy chữ kư, cổ động và ủng hộ mục đích của bản TNT, tham dự 2 buổi đi gặp đại diện và chính giới của Hành Pháp và Lập Pháp Hoà Kỳ ở Hoa Thịnh Đốn, cũng như có mặt trong cuộc biểu dương đ̣i hỏi nhân quyền cho Việt Nam trước Toà Bạch Ốc dưới bầu trời tuyết giá, lạnh căm.
Nhưng c̣n thiếu, có lẽ Trúc Hồ cũng nên cám ơn bọn CSVN và tay sai đă đánh phá không ngừng nghĩ trong suốt thời gian qua cũng như sự ganh ghét và tị hiềm của những con người không thành tâm, thấp kém, hẹp ḥi, đố kỵ, nhỏ nhen đă đưa tên tuổi của Trúc Hồ bay thật cao và bay thật xa từ lănh vực văn nghệ, truyền thông sang đến lănh vực chính trị, ngoại giao.
Nhân đây cũng xin có lời chân thành cám ơn Chiến Sĩ Lư Tống và BS Nguyễn văn Hoàng cùng một số quư vị khác đă nêu lên những vấn đề liên quan để chúng ta có thể cùng nhau đưa ra những nhận xét hợp t́nh hợp lư bằng một cái nh́n sắc bén.
Sau cùng xin phép được nhắn gởi đến tất cả những ai đang cư trú hợp pháp tại Mỹ (không nhất thiết là phải có thẻ xanh) có ḷng yêu thương quê hương và dân tộc, thực sự quan tâm đến vấn đề nhân quyền tại Việt Nam th́ xin hăy cứ tiếp tục kư (nếu chưa kư) vào bản TNT trên trang nhà của Toà Bạch Ốc.
N Nguyen
18/03/2012 (Số chữ kư ghi nhận được lúc bài này được gởi đi là: 149 824)
Ghi chú:[*]Buổi phỏng vấn Trúc Hồ trên chương tŕnh “Bản Tin Thủ Đốn Hoa Thịnh Đốn”
3-6-2012 Special Report – Human Rights for Vietnam
http://www.youtube.com/watch?feature=player
_embedded&v=ANgjE-2aKq4
[1] Ở vào phút 47:00 của buổi phỏng vấn Trúc Hồ trên chương trinh Bản Tin Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn
[2] Ở vào phút 25:37 của buổi phỏng vấn Trúc Hồ trên chương trinh Bản Tin Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn
[3] Ở vào phút 41:06 của buổi phỏng vấn Trúc Hồ trên chương trinh Bản Tin Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn
[4] The Neutrality Act of 1794 made it illegal for an American to wage war against any country at peace with the United States
http://en.wikipedia.org/wiki/Neutrality_Act_of_1794
http://heinonline.org/HOL/LandingPag...tion=journals&
handle=hein.journals/hilj24&div=4&id=&pag e=
[5] Vàng Pao
Nguồn:www.chanlyonline.com/
Bookmarks