Posted on November 11, 2013 by danlamthan
Cờ Vàng Bay Trên Đỉnh Fansipa – VN
Eve 2013/11/11
Việt Nam- 6 tháng- một ḿnh một ngựa- một trái tim
Đây là bài viết của chị Eve, một người Việt định cử ở Mỹ. Chị đă đi “phượt” ở Việt Nam 6 tháng và viết một bài thật thú vị.
Fansipan Lá cờ… và một cái tát…
Tôi thường bảo sức lực ḿnh không biết có c̣n nhiều để trèo lên nóc nhà Đông Dương không?… câu hỏi ấy hiện lên trong khi nhiều bạn trẻ tôi quen ở Việt Nam khuyên tôi nên leo Fan một lần cho biết…
Fansipan không phải là một ngọn núi cao mà tôi chưa vượt qua được khi c̣n trẻ… ngày trẻ tôi rất thích núi và thích leo núi nên cũng đă từng leo núi bằng tay, bằng dây, bằng đôi chân khỏe của ḿnh nhưng bây giờ với số tuổi này leo ngọn núi 3120 mét th́ quả không phải là một chuyện dễ… nói như thế ko có nghĩa là sức khỏe của ḿnh không leo nổi nhưng cái ư chí, nhiệt huyết của ḿnh không c̣n như ngày xưa nữa… chứ thật ra với nhiều người hơn tuổi tôi, nhất là những người ngoại quốc th́ đó là chuyện thường ( nếu họ thích leo)… nhiệt huyết và ư chí của tôi thường không c̣n như ngày xưa nữa, qua năm tháng đă tàn lụi đi nhiều rồi… nhưng lần này với một ư nghĩ được thấy lá cờ “ Việt Nam cộng ḥa” bay trên một ngọn núi cao nhất Đông Dương ( nói cho oai chứ Đông Dương th́ chỉ có 3 nước là Việt Nam, Lào và Campuchia mà thôi)… Tôi có nhiều hứng phấn.
Vậy là lần thứ hair a ngoài Bắc… Lần thứ hai một ḿnh lang thang trên rừng Bắc Việt vào mùa lúa chin đẹp nhất mà nhiều người muốn đến chỉ để chụp h́nh cảnh đẹp thiên nhiên th́ tôi đă đi một ḿnh với tấm long mở rộng để cảm nhận từng con đường và con người Bắc Việt một lần nữa. lần này đi không phải để nh́n cảnh, hay t́m món ăn mà để cảm nhận những vùng miền ḿnh đi qua… Tôi thường ngừng lại chỉ để xuống gặt lúa cùng người dân trên tuyến đường đi Sapa, hái trà ở Mộc Châu, kéo sợ giăng tơ trên miền hẻo lánh Mèo Vạc mà vùng ǵ tên ǵ tôi cũng không biết… Cứ đi là tôi luôn đến tiếp cận người dân để nh́n cuộc sống của họ, t́m hiểu và suy ngẫm…
Tôi quyết định leo Fansipan chỉ v́ nghĩ một điều là thấy được lá cờ Tổ Quốc tung bay… Suy nghĩ ấy làm nung náu bầu nhiệt huyết trong long tôi và tôi chỉ muốn làm như thế…
Đến Sapa tôi hẹn gặp một người đàn ông mà tôi quen trên phượt… Ông đến để chụp h́nh và cũng đi một ḿnh… Lần đầu tiên gặp và ăn tối, nghe ông nói chuyện tôi thấy “con người” này là một người không thể kết làm bạn v́ quá khoa khoang nhưng tính tôi hay cả nể, ít nhiều không muốn nh́n vào cái xấu của người ta nên không muốn tranh căi những điều ông đă nói….
Ông cũng muốn leo Fansipan v́ đứa con gái của ông bảo “ bố nên leo cho biết…”…. Đi đâu ông cũng đeo theo ba lô laptop để cứ có được 3G là post h́nh lên trên trang phượt… Con người có người thích thể hiện cái này, có người thích thể hiện cái kia… Ông thích chụp h́nh, h́nh khá đẹp v́ ông bảo ông là nghệ sĩ… Tôi cũng thích những tấm h́nh ông chụp, có góc cạnh nghệ thuật nhưng ít nhiều cũng được chỉnh sửa bởi flick làm cho h́nh ảnh sống động hơn… Tôi th́ lại thích cái cách tự nhiên của ông nh́n không qua photoshop….
Cũng nói them về người đàn ông này… Ông sinh trưởng ở ngoài Bắc đến năm 75 mới vào Nam, năm 20 tuổi… Mẹ người miền Nam, bố người Bắc, có nghĩa là mẹ ông là người Nam đi tập kết ngoài Bắc, như vậy có nghĩa là theo chính nghĩa th́ hai chúng tôi không đứng cùng vĩ tuyến… Ông bảo bố ông là một nghệ sĩ và chính ông cũng là một nghệ sĩ… Tôi nghe ông nói về ḿnh bằng những tự hào về bố, mẹ để lại gia sản nhiều hơn là chính ông đă tạo ra được… Tôi chán nghe nhưng tại cái tính cả nể ít phản kháng khi không cần nên cứ người ta nói th́ tôi chỉ ngồi nghe mà thôi… Nhưng tôi có chia sẻ với ông việc tôi muốn làm khi leo Fan…
Thực sự tôi không phải là một người thích nói về chính trị… Nhưng tôi biết giá trị của những gi mà nước Việt Nam cộng ḥa trước năm 75 để lại và các ông cha của tôi đă đấu tranh và tôi luôn giữ lập trường của ḿnh nhưng tôi là người đàn bà nhỏ bé, cái đầu nhỏ, óc nhỏ nên tôi không thích lí luận với người khác về chính trị trừ khi người ấy đụng chạm đến thế chính mà tôi đang tôn trọng…
Bookmarks