Results 1 to 4 of 4

Thread: Mời say - Thơ Vũ Hoàng Chương

  1. #1
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Mời say - Thơ Vũ Hoàng Chương


    Cách nhau mười chín giờ bay
    Mà không liền cánh chim này được ư?
    Cây sầu trút măi lá thư
    Nhớ thương nát cả danh từ... Hỡi ơi!

    Đêm đêm nh́n ảnh mơ người
    Đến ṃn da phấn môi cười nḥa hương.
    Ảnh treo dần khắp bốn tường
    Siết ṿng vây một góc giường đảo hoang.


    Sóng thu giợn ánh hồi quang
    Gối chăn bốc lửa sầu loang canh dài.
    Nằm đây giơi bước chân ai
    Cánh bưu-hoa nở dấu hài lăng du.

    Ba-Lê đẹp áo vàng thu
    Mặt trời La-Mă sương mù Luân Đôn.
    Bờ Thiên-Thanh lắng hoàng hôn
    Đổ xuôi Bạch-Lĩnh tâm hồn tuyết băng.

    Hỡi ơi, cô gái tṛn trăng
    Duyên bèo mây lại kết bằng tóc tơ!
    Ba năm một mối t́nh Thơ
    Núi trông mây, bến c̣n mơ tưởng bèo.

    T́nh chưa nổi sóng mà xiêu
    Biết ai nhớ ít thương nhiều hơn ai?
    Muôn gịng thư, hăy nối dài
    Cho song hồ với trang đài liền nhau!

    Sẵn trăm năm bức thư sầu
    Đường kia nối cả Địa-cầu Nguyệt-cung.
    Hai phương sẽ hết lạnh lùng
    Đêm vào một giấc mơ chung với Ngày.

    Sá chi mười chín giờ bay
    Mà không liền cánh chim này Tương-tư!

    Vũ Hoàng Chương
    [ Sài G̣n 1963 ]


  2. #2
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Tiểu sử - Vũ Hoàng Chương

    Vũ Hoàng Chương sinh ngày 5 tháng 5 năm 1916 tại Nam Định. Chánh quán ông là làng Phù Ủng, tỉnh Hưng Yên.

    Thuở nhỏ, ông theo học Albert Sarrault ở Hà Nội, đỗ tú tài năm 1937. Năm 1938 ông vào Trường Luật nhưng chỉ được một năm th́ lại bỏ đi làm làm Phó kiểm soát sở hỏa xa Đông Dương.

    Năm 1941, ông bỏ sở hỏa xa đi học toán tại Hà Nội, rồi bỏ dở để đi dạy ở Hải Pḥng. Trong suốt thời gian này, ông không ngừng viết thơ, viết kịch.

    Năm 1954, Vũ Hoàng Chương vào Sài G̣n, tiếp tục sáng tác không ngừng cho đến khi ông mất (tháng 10 năm 1976).

    Tác phẩm tiêu biểu: các tập thơ Thơ Say (1940), Mây (1943), Tâm Sự Kẻ Sang Tần (1961), Lửa Từ Bi (1963), Ta Đợi Em Từ 30 Năm (1970), Chúng Ta Mất Hết Chỉ C̣n Nhau (1973)...; kịch thơ Trương Chi (1944).

    Thơ ông hoài cổ, giàu chất nhạc, với nhiều sắc nét Đông Phương dù ông lớn lên giữa cao trào Thơ Mớị Theo Tạ Tỵ, thơ Vũ là "tiếng thở dài của phương Đông trầm mặc".
    __________
    Nguồn : vntq

  3. #3
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Ấm Lạnh


    Yêu nhau từ thuở tóc c̣n buông
    Một gái thơ ngây một gă cuồng
    Khuya sớm vai kề vui đọc sách
    Chung đèn chung cả ánh trăng xuông

    Bẩy tám năm mùa hoa dệt trước lầu
    Năm năm thương mến rẽ càng sâu
    Chia tay căn vặn lời sơn hải
    Tạm biệt... ai ngờ vĩnh quyết đâu

    Ḷng thu cỏ rối một chiều kia
    Non động dừng chân gă trở về
    Chỉ thấy Chương Đài trơ gốc liễu
    Bướm gầy xao xác cánh hôn mê

    Là thôi! Gái thị thành kiêu bạc
    Đă ấm giàu sang lạnh ước thề

    Vũ Hoàng Chương

  4. #4
    Member
    Join Date
    10-08-2010
    Location
    Góc Trời Tự Do
    Posts
    968

    Ba Chữ Mê Hoặc


    Kèm cho cả nhà học
    Đă có thày giáo riêng.
    Anh qua lại khuya sớm
    Chỉ v́: "Anh yêu em."

    Nhà đông người vui nhộn
    Chẳng ai c̣n nhớ ra
    Nơi này anh có mặt
    V́ đâu? từ bao giờ?

    Em là gái lớn nhất
    Mà chưa lớn bao nhiêu
    Cậu mợ so đôi tuổi
    Th́ anh hơn em nhiều

    Một Tết, hai, ba Tết,
    Thời gian như rượu say
    T́nh yêu như mật ngọt
    Thấm bao giờ không hay...

    Bài toán khó, em hỏi,
    Trêu cợt, anh lắc đầu:
    "Em hỏi thày giáo chứ;
    Anh biết làm toán đâu!"

    Em giận không cười nữa:
    "Thôi thế anh về đi!"
    - "Trời! anh về sao được,
    Bên ngoài đêm đă khuya!"

    "Ờ nhỉ!" em hốt hoảng
    Trông ra phía hàng hiên...
    Mây trời như nín thở,
    Trăng hạ tuần vừa lên.

    Bên này phía bàn học
    Anh không nh́n thấy trăng
    Nhưng mắt em vời vợi
    Chứa cả mấy cung Hằng.

    Thẫn thờ anh đứng dậy
    Đến gần em, dỗ dành.
    Hiểu ư người trong cuộc
    Mây ngoài trời bay nhanh.

    Trăng vơi mà vẫn tỏ,
    Giận nhau càng yêu thêm.
    Run rẩy, anh ngâm khẽ
    Rằng: Hăm-mốt nửa đêm!

    Chuông đồng hồ phụ họa
    Thành bản nhạc T́nh-si.
    Hai đứa lại ngồi học
    Nay mai rồi sắp thi.

    Chẳng bài toán nào khó
    Hơn bài toán đôi ta:
    Nhân lên hay cộng lại
    Cho đêm dài măi ra?

    Sao không đêm bất tận?
    Để anh ngồi luôn đây
    Nh́n em và vuốt tóc
    Chờ môi dâng rượu đầy!

    Anh đặt lại con số
    Em vẽ lại góc vuông...
    "Xong rồi!" Anh ném bút,
    Cười vui như điên cuồng.

    "Này nhé, anh hăm-mốt;
    Em cũng tṛn mười lăm.
    Chỉ có mỗi một cách:
    Từ đây duyên trăm năm."

    "Trăm năm!" em hỏi lại;
    "Đêm dài đến thế sao?"
    Đồng hồ điểm hai tiếng
    Giữa hai bàn tay trao...

    Gịng đời rót hạnh phúc,
    Bao nhiêu đêm ngồi kề
    Bấy nhiêu ṿng khăng khít
    Buộc đôi hồn si mê.

    Rất nhiều sớm chủ nhật
    Anh xuống phố lang thang
    Rồi đến chiều, đến tối
    Cũng không về "rừng hoang".

    Ôi, khu rừng Bách-thảo,
    Quán trọ đời thư sinh,
    Hươu nai hoa cỏ đẹp
    Nhưng bằng đâu Quê T́nh!

    Những trưa hè nóng bức
    Cả nhà đều ngủ yên
    Pḥng học mênh mang quá,
    Chỉ c̣n anh với em.

    Những chiều đông rét mướt
    Cả nhà ngồi vây quanh
    Bàn ăn khói nghi ngút,
    Gần em vẫn có anh.

    Những tối đi coi hát
    Cải-lương từ Nam ra,
    Hẹn ḥ nhau hai đứa
    Cùng đi với cả nhà.

    Hà-nội sân khấu lớn
    Tuồng diễn "Bàng-quư-phi".
    Bao giọt lệ đa cảm,
    Ḷng xuân tuổi dậy th́!

    Hết lời anh khuyên giải
    Em vẫn chẳng nguôi cho
    Từ đây em hờn giận
    Nhiều hơn, làm anh lo.

    Nhưng anh rất tin tưởng
    Nơi t́nh yêu nhiệm mầu.
    Ḷng em càng lắng xuống
    H́nh anh càng khắc sâu!

    Gánh hát dời xứ Bắc
    Cơn khủng hoảng tan dần
    Chỉ c̣n một thiếu nữ
    Yêu anh chàng thi nhân!

    Coi chàng hơn bạn thiết
    Coi chàng hơn anh trai
    Từ lúc c̣n thơ ấu
    Thoắt đă bốn năm rồi.

    Chàng vẫn như chiếc bóng
    Qua lại bước êm ru.
    Thịt da nào gợn sóng
    Vang dội tên: Kiều-Thu!

    Kiều-Thu ơi, thơ viết
    Trăm ngàn vần cho em
    Cũng chỉ là tiếng đập
    Từ sâu thẳm trái tim.

    Cho đến ngày Tận-thế
    T́nh ta như Buổiđdầu
    "Anh yêu em" ba chữ
    Cùng trời đất dài lâu.

    Vũ Hoàng Chương
    [ Hà Nội 1938 ]


Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 2
    Last Post: 26-07-2011, 10:26 PM
  2. Replies: 4
    Last Post: 02-07-2011, 06:29 PM
  3. Replies: 0
    Last Post: 28-01-2011, 04:51 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 22-12-2010, 03:39 PM
  5. Vũ Hoàng Chương - Cung Tiến và Hoàng Hạc Lâu
    By việtdươngnhân in forum Văn Hóa - Nghệ Thuật
    Replies: 1
    Last Post: 24-10-2010, 07:53 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •