Results 1 to 3 of 3

Thread: Chuyện 2 Miền Nam, Bắc.

  1. #1
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    Chuyện 2 Miền Nam, Bắc.

    (09/26/2011)
    Vi Anh


    Chuyện hai miền Nam, Bắc vốn là xưa lắm, xưa cả hơn thế kỷ rồi. Đó là một thời đất nước chia làm ba kỳ -- Bắc Kỳ, Trung Kỳ, và Nam Kỳ -- dưới thời Pháp thuộc, và rồi sau này Cuộc Nội Chiến, hay là cuộc chiến v́ ư thức hệ giữa Tự Do và Cộng Sản đă đẩy thêm một phân ly Nam-Bắc cho dân tộc.

    Nhưng, để nói ngắn gọn: Nam-Bắc là chuyện phân rẽ tự nhiên, nhưng không bao giờ nên là lư do để giải thích cho bất kỳ chuyện kỳ thị nào. Đặc biệt, nếu bạn nh́n vào thành phố Sài G̣n, nơi ngay từ trước 1975 đă là chỗ tụ hội của dân tứ xứ, dân từ ba miền đất nước tụ hội. Và đó là cơ duyên để kỳ thị Nam-Bắc gần như không có tại Sài G̣n. Chính thức là thế.
    Thí dụ, thử nh́n vào lănh tụ nhà nước Việt Nam Cộng Ḥa là thấy ngay đặc tính ba miền tụ hội: ông Ngô Đ́nh Diệm (miền Trung), Tướng Dương Văn Minh (Nam), Tướng Nguyễn Văn Thiệu (Trung), Tướng Nguyễn Cao Kỳ (Bắc), và vân vân. Với t́nh h́nh như thế, chính sách tất nhiên không thể kỳ thị.

    Đặc biệt, văn học nghệ thuật Miền Nam thời kỳ sau 1954 là đa số thuần Bắc, với Thanh Tâm Tuyền, Doăn Quốc Sỹ, Mai Thảo, Trần Dạ Từ, Phạm Duy, Phạm Đ́nh Chương, Cung Tiến, vân vân. Cũng có một chút miền Nam với Đông Hồ, Sơn Nam... hay miền Trung với Quách Tấn, Nhă Ca,...

    Nghĩa là nếu bạn là người Sài G̣n, th́ không thể mang tâm thức kỳ thị, phần chắc là như thế. Tôi là một trong những người xuất thân ba miền, và tự thấy ḿnh trong nồi xà lách văn hóa ba miền như thế: sinh tại Sài G̣n, có ba là người Hà Tĩnh (ông cụ tự xem như người Bắc, v́ là bên kia vĩ tuyến 17) và mẹ là người Nha Trang, nghĩa là miền Trung. Nhưng trưởng thành trong văn chương của Bù́ Giáng (người Trung, nhưng ngôn ngữ là của cơi khác, không thuộc miền nào), và của nhiều nghệ sĩ khác, kể cả văn chương của Nguyễn Tuân từ bên kia bờ Bến Hải -- nghĩa là, đủ thứ của ba miền.
    Những khám phá về phân cách Nam-Bắc sau này cũng có thấy, nhưng tôi vẫn tin là chuyện nhỏ đối với nhữơng người từ thơ ấu đă học được rằng đất nước Việt Nam có h́nh chữ S... Nghĩa là, những người c̣n tin vào quyền độc lập của đất nước, chứ không phải chỉ là một ngôi sao mới trên lá cờ Đại Hán.

    Một đặc điểm của phân biệt Nam-Bắc là khi nhà nước Hà Nội áp đặt cách xưng hô đầy tính ư thức hệ, nghĩa là “ta, địch phân minh.” Chuyện ǵ của phe bên kia là bị chính phủ Hà Nội gọi (và nhiều người dân Hà Nội) “thằng” ngay, nghe không ra cái văn hóa ǵ cả. Hóa ra, ngay từ xưng hô đă thấy những “ẩn ngữ chửi mắng hay hàm ư miệt thị” trong ngôn ngữ. Đó là thời mới sau 1975.

    Bây giờ, sau gần 4 thập niên, vấn đề mới được khơi lại. Báo Thời Báo Kinh Tế Sài G̣n trong bài viết nhan đề “Hăy bắt đầu từ việc nhỏ!” của tác giả Nguyễn Văn Mỹ đă ghi:

    “...Có mấy bạn sinh viên nước ngoài học tiếng Việt ở trường Đại học Sư phạm và trường Đại học Khoa học Xă hội và Nhân văn hỏi tôi: “Sao gọi Hồ Chí Minh là Bác Hồ, Tôn Đức Thắng là Bác Tôn mà những người khác th́ gọi theo tên. Sao Bill Clinton th́ gọi là cựu Tổng thống mà Vơ Chí Công lại gọi nguyên Chủ tịch nước…”. Thú thật, tôi đă hỏi nhiều người, người th́ lắc đầu cười, người th́ suy diễn theo cách của ḿnh, chẳng ai giống ai...”(hết trích)

    Chỉ có thể gọi rằng, trong ngôn ngữ người Hà Nội có “sẵn tính Đảng,” có sẵn “lựu đạn diệt thù,” và có sẵn “ḷng căm thù để bứng tận gốc, trốc tận rễ trí, phú, địa, hào...”
    Bây giờ ư thức hệ suy giảm, nhưng tâm thức đó đă chuyển biến một cách mơ hồ theo kiểu khác, có thể là tế nhị và ẩn kín hơn.
    Nhưng hiển nhiên rằng, văn hóa người Sài G̣n (nơi đa chủng, đa miền tụ hội) tuyệt vời hơn người Hà Nội (nơi bắt đầu đa chủng, đa miền... nhưng vẫn đặc sệt chất Mao-Hồ).

    Nhà viết blog Nguyễn Thông (http://thongcao55.blogspot.com) hôm Thứ Bảy có bài viết nhan đề “Thủ đô nên ôm tập vở vào Sài G̣n mà học,” đă nói thẳng rằng:

    “... cơ bản là do con người thủ đô thiếu ư thức cộng đồng, ứng xử chưa theo kịp những quy tắc đô thị văn hóa, văn minh.
    Nói thế, có ai đó mắng tôi, cho rằng đừng vơ đũa cả nắm. Hột vịt c̣n có hột lộn nữa là người. Tôi chả tự dưng bêu xấu người Hà Nội làm ǵ bởi từng sống và học tập tại thủ đô suốt 4 năm nên rất yêu mảnh đất và con người nơi đây. Tôi ở Sài G̣n đến nay đă hơn 34 năm, cứ coi như gần nửa đời người, có lẽ thế nên hiểu người Sài G̣n rơ lắm. Sự lịch lăm, ăn chơi, điệu đà, văn gừng văn nghệ, dường như thủ đô ăn đứt Sè gọng. Tuy nhiên, ư thức chấp hành pháp luật, tôn trọng cộng đồng, ứng xử văn minh, thái độ thân thiện, thẳng thắn, bà con thủ đô c̣n phải học người phương nam nhiều. Tôi đă trải hàng chục hội hoa xuân ở thành phố cả chục triệu dân này, chưa mấy khi phải chứng kiến cảnh người đi hội đạp lên bờ cỏ, xô đổ chậu hoa chứ đừng nói ǵ chuyện cướp hoa cướp quả, vặt lá bẻ cành. Nửa đêm đi làm về, tôi luôn gặp cảnh những tốp thanh niên dù rất ồn ào, chạy xe bặm trợn nhưng cứ thấy đèn đỏ là dừng, cực kỳ nghiêm túc. Ít khi gặp người chạy xe máy không đội mũ bảo hiểm. Mọi điều diễn ra tự nhiên như nó vốn phải thế....”(hết trích)

    Dù vậy, có một người vẫn nh́n thấy Hà Nội là tinh hoa tuyệt vời: đó là khi nhà toán học Ngô Bảo Châu nói rằng khoa học VN được xây dựng nhờ công lớn của 2 quan chức CS Miền Bắc. Thấy rơ, nhận xét này không có tính khoa học của định đề toán nào cả.

    Trên trang blog của Bác Sĩ Ngọc (http://bsngoc.wordpress.com) có bài viết “Cái nh́n của người độc nhăn,” viết về Ngô Bảo Châu (NBC), kể rằng:

    “Vài tuần trước đây, Tuổi Trẻ có một bài về Ngô Bảo Châu. Ít ai chú ư. Nhưng đọc qua ư kiến của NBC về công lao của các ông Phạm Văn Đồng và Tạ Quang Bửu như là những người có công khai phá nền khoa học Việt Nam, tôi thấy NBC tự biến ḿnh thành một kẻ chỉ có một mắt.

    Phát biểu trong buổi lễ khai giảng trường cũ, NBC nói “Cách đây một năm, khi tôi được Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tiếp, ông có nói với tôi, khi ông được nhắn tin về giải thưởng Fields của tôi, điều đầu tiên ông làm là đến một góc toà nhà của Chính phủ thắp nén hương cho cố Thủ tướng Phạm Văn Đồng. Điều đó với tôi rất cảm động”. Chẳng những thế, NBC c̣n nhắc đến công lao của các ông Phạm Văn Đồng và Tạ Quang Bửu, với huấn thị “Không có những người như các ông chúng ta không có các ngành khoa học, sự nghiệp nghiên cứu khoa học như hôm nay, cũng như không có khối chuyên Toán. Ta luôn nhớ đến điều đó”...”(hết trích)

    Trời ạ, Phạm Văn Đồng có công với khoa học VN? Nhà toán học Ngô Bảo Châu nói thế à? Có phải rằng, Phạm Văn Đồng đă kư công hàm công nhận Biển Đông là của Trung Quốc, khi chấp nhận chủ quyền 12 hải lư theo yêu cầu của Bắc Kinh? Bản công hàm này có tính khoa học ǵ không, sao chưa nghe GS Ngô Bảo Châu bàn về chuyện này?

    Trên blog BS Ngọc có lời nhận xét, trích:
    Cần nhắc lại cho rơ: hai ông PVĐ và TQB chỉ có công với giáo dục và khoa học ở miền bắc, chứ chẳng có dính dáng ǵ đến giáo dục và khoa học ở miền nam. Trước 1975 ở miền nam, không có (và chắc không cần đến) ông PVĐ và TQB th́ miền nam vẫn có một hệ thống giáo dục tốt. Những người tốt nghiệp từ hệ thống đó khi ra nước ngoài đă gặt hái được những thành quả vang dội. Không, người miền nam như tôi hoàn toàn không mang ơn hai vị PVĐ và TQB. Thật ra, chúng tôi thấy ḿnh may mắn v́ không hấp thu nền giáo dục xă hội chủ nghĩa mà hai vị đó khởi xướng ở miền bắc. Bởi vậy khi đọc thấy NBC nói rằng không có 2 vị chính khách trên th́ VN không có nền khoa học tôi thấy rơ ràng cậu ta chỉ nh́n sự việc bằng một con mắt. Một mắt là v́ NBC chỉ nh́n thấy miền bắc chứ không nh́n thấy miền nam. Một con mắt là v́ chỉ thấy toán mà không thấy các khoa học nói chung. Khoa học lớn và rộng hơn toán rất nhiều. Thật tiếc cho một người tài chỉ có một con mắt.”(hết trích)Đúng vậy, thật là tiếc cho GS Ngô Bảo Châu, khi phải nịnh triều đ́nh Hà Nội.

    Có phải rằng khi các cô miền Nam mặc áo dài, th́ các cô miền Bắc mặc áo bà ba hay không? Và có phải, trong khi các cô miền Nam mang giày cao gót, hay các loại giày đa dạng khác, th́ các cô miền Bắc mang dép râu - dép nhựa - hay không?
    Hay có phải, nói theo ngôn ngữ “trung với đảng,” rằng chính dép râu, chính dép lốp mới là khám phá khoa học tuyệt vời của Đảng CSVN?

    nguồn : Diễn Đàn Chinhnghia

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Trời ạ, Phạm Văn Đồng có công với khoa học VN? Nhà toán học Ngô Bảo Châu nói thế à? Có phải rằng, Phạm Văn Đồng đă kư công hàm công nhận Biển Đông là của Trung Quốc, khi chấp nhận chủ quyền 12 hải lư theo yêu cầu của Bắc Kinh? Bản công hàm này có tính khoa học ǵ không, sao chưa nghe GS Ngô Bảo Châu bàn về chuyện này?
    Lúc trước ,thấy Ngô Bảo Châu đi học ở nước ngoài , tưởng đâu ông sẽ khá hơn lũ đầu có sạn ở Bắc Bộ Phủ , ai dè chỉ v́ chút mưa móc , ông ta quên đi danh dự của một sĩ phu , mà tâng bốc chế độ đến mức không thể tưởng tượng nổi

    Tigon

  3. #3
    Member
    Join Date
    13-06-2011
    Posts
    4,171
    hi hi hi hi "PVD có công với khoa học VN" (trích từ ư của nhà toán học lừng danh thế giới NBC) .

    Dân cắc chú CS chắc chắn ủng hộ tư tuởng nầy ,chẳng những thế c̣n cho thêm PVD có công với sự bành trướng lảnh hải Tàu .


    Vâng , khoa học vùng Bắc Kư rất tiến bộ vượt bực hơn các vùng khác , nhất là về phương diện khoa học Recycle.


    Từ cái thuỡ thế giới c̣n chưa biết hoặc hỏng thèm Recycle vật phế thải th́ dân BK đă biết rồi ..họ biết dùng vỏ lốp xe để làm đế giày đế dép .....Thế giới lúc đó rất "khờ" và đổ thửa tại dân BK duới sự chỉ huy "dũng mảnh " của tập đoàn đồng vẩu ,quá nghèo hỏng cỏ tiền mua giày dép nên mới làm vậy ,nhưng họ hoàn toàn sai v́ họ khg biết dân BK có tŕnh độ thông minh hơn cả nhân loại (xin đừng vơ đủa cả nắm vụ "thông minh" bị ngoại bang bắt kư chia hai lảnh thổ V) biết biến chế những thứ "không c̣n xài" thành xài đuợc .


    Nhờ dân BK đi tiền phong đi khai sáng nền khoa học recycle mà các nuớc ngày nay trên thế giới bắt chuớc (bất đắt dĩ phải học v́ sợ môi trường ô nhiễm bỡi luợng rác khổng lồ ) theo.

    Một điễm sáng chói trong nền khoa học Recycle nầy là :Chuyện hỏa tiển Sam .

    Khi Nga Sô viện trợ loại nầy ,theo fiche tech th́ khg đủ sức vói tới độ cao của B52 Mỹ , nhưng khi Hoả tiển Sam lọt vào tay dân BK th́ họ recycle lại "dư sức vói tới"...

    Thế là B52 Mẽo rớt lộp độp .....

    CSBV tự sáng chế ra cái mới mẽ th́ khg đủ sức .Nhưng luợm lại ,biến chế thêm (modified ) th́ dư sức qua cầu biến thành những thứ mới lạ ...có thể rẻ tiền hơn ,có thể bền bĩ ít hao ṃn hơn (ai dám nói đế dép râu ṃn lẹ hơn đế giày Ư ? ) có thể bay cao hơn chạy lẹ hơn ....vv

    Tại Mỹ khg có policy quăng B52 out of date cho các nuớc khác ,chớ nêú có policy quăng "đồ phế thảy quân sự " này. Chắc chắn nguời BK của dân tộc ta dư sức recyle một B52 bay cao hơn và xa lẩn lẹ hơn ...
    Không chừng lúc đó dân tộc chú Sam sẽ thưởng thức cảnh mưa bomb của B52 Vietnamese version,nguời Việt tại USA lúc đó mới bỏ tật chống cộng .

    Trong khi CSBV chưa đủ sức chế version nầy th́ đừng ḥng kiu gọi ,năn nĩ ,ăn xin nguời Việt tại Mỹ bỏ tật chống cộng nhé ...No way:D

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Tṛ Chuyện về t́nh h́nh sắp tới - thư Lê Tùng Châu
    By Lê Tùng Châu in forum Tin Việt Nam
    Replies: 5
    Last Post: 19-04-2012, 02:56 PM
  2. Replies: 1
    Last Post: 10-04-2012, 06:31 AM
  3. Replies: 1
    Last Post: 27-09-2011, 01:31 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 11-03-2011, 04:46 AM
  5. Thắc mắc về việc chuyển bài
    By NNT in forum Hộp Thư Liên Lạc
    Replies: 3
    Last Post: 20-08-2010, 01:25 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •