Results 1 to 8 of 8

Thread: Đau đớn người đàn bà “mọc sung” khắp người ở Hà Nam

  1. #1
    NguờiPhu_KhuânVác
    Khách

    Đau đớn người đàn bà “mọc sung” khắp người ở Hà Nam

    (VTC News) - Tôi tưởng tượng, có đến cả ngàn “quả sung” mọc trên toàn bộ bề mặt da của người đàn bà tật nguyền, xấu số này. Thật không thể dùng từ ngữ ǵ để mô tả xác thực hơn những tấm h́nh cận cảnh.

    Có thể nói, bà Nguyễn Thị Đáng là người nổi tiếng nhất xă Đồng Du (B́nh Lục, Hà Nam). Bà nổi tiếng không phải v́ giàu sang, phú quư hay có tài cán đặc biệt ǵ. Thật xót xa, bà nổi tiếng v́ 50 năm nay, bà mắc căn bệnh quái dị, khủng khiếp không tưởng tượng nổi.

    Vậy nên, đến đầu xă Đồng Du, hỏi người đàn bà mắc căn bệnh khủng khiếp, ai cũng biết và chỉ đường tường tận. Người ta thường chua thêm rằng: “Bà ấy bị quỷ ám đấy!”. Nghe mấy từ ấy, tôi đă tưởng tượng ra nỗi xót xa, nó như đám mây u ám bao quanh lấy người đàn bà có số phận giời đày.


    Bà Nguyễn Thị Đáng trước ngôi nhà nhỏ của ḿnh.

    Tôi đă từng gặp nhiều bệnh nhân mắc những căn bệnh quái dị. Họ thường bị người đời xa lánh. Chẳng ai muốn dây vào “quỷ”. Họ thường sống cô đơn giữa những người hàng xóm.

    Người dân xóm Đền chỉ tôi tường tận ngôi nhà bé tin hin nằm ngay mặt ngơ sau mấy lần quành. Ngôi nhà có vẻ như được dựng trên mảnh đất thừa thẹo h́nh tam giác của xóm. Ngôi nhà rộng chừng 10 mét vuông, cửa rả xộc xệch nhưng khóa im ỉm.


    U mọc khắp người bà Đáng.

    Tôi gọi cửa một lát th́ có tiếng lục cục mở cửa. Người đàn bà thấp đậm vén bức mành lên. Dù đă chuẩn bị tinh thần vững vàng, song quả thực, tôi vẫn có cảm giác sợ hăi. Tôi tưởng tượng, có đến cả ngàn “quả sung” mọc trên toàn bộ bề mặt da của người đàn bà tật nguyền, xấu số này. Thật không thể dùng từ ngữ ǵ để mô tả xác thực hơn những tấm h́nh cận cảnh.

    Riêng thầy thuốc đông y Phạm Văn Thanh (từ Lào Cai xuống gặp bà) th́ không có cảm giác sợ hăi ǵ. Anh coi bà như một bệnh nhân b́nh thường. Anh nắm nay, nắm chân, kiểm tra các khối u, thậm chí khoác vai bà chụp ảnh.


    Khuôn mặt bà Đáng không c̣n chỗ hở.

    Không giống như những người mắc bệnh tật quái dị, khủng khiếp khác, bà Nguyễn Thị Đáng khá cởi ḷng. Bà cười nói vui vẻ, giọng nói lảnh lót. Mỗi khi bà cười, chẳng c̣n thấy đôi mắt đâu cả, v́ những cục thịt rung rinh che lấp đi mất. Chỉ c̣n lộ ra hàm răng trắng tinh. Riêng khuôn mặt bà cũng đeo tới nhiều trăm “quả sung”.

    Số phận bà Đáng cũng buồn thảm như căn bệnh của ḿnh. Cha bà là người đàn ông đa t́nh, lấy những 3 vợ. Mẹ bà có số phận hẩm hiu, đẻ xong 3 chị em bà th́ chết. Mẹ chết, bố đi lấy vợ khác, bỏ mặc 3 chị em ở nhà. 3 chị em đi ở cho nhà người ta để có miếng ăn. Sau bà Đáng bị bệnh, chủ nhà đuổi, bà lại về làng sinh nhai.


    Người chị và người em của bà Đáng sau cũng lấy chồng, có con. Người chị ở xă khác, giờ già cả, bệnh tật, nhà nghèo rách nghèo nát. Cô em gái lấy ông chồng thần kinh, bị đánh đập suốt ngày. Cả chị và em đều chẳng lo lắng được cho bà.

    Bà Đáng sinh năm 1953. Năm lên 10 tuổi, học lớp 2, mới biết chữ O, chữ A, th́ nghỉ học v́ nhà nghèo. Lúc đó, Đáng đă là cô bé tật nguyền, phải chống gậy đi cà nhắc. Bà Đáng kéo ống quần, tôi thấy bàn chân trái của bà vẹo vọ, xương ống trật khỏi bàn chân.

    Bàn chân tật nguyền đầy u cục của bà Đáng.

    ( C̣n tiếp ... )

  2. #2
    NguờiPhu_KhuânVác
    Khách

    Đau đớn người đàn bà “mọc sung” khắp người ở Hà Nam

    ( ...tiếp )

    Lúc 10 tuổi, những nốt mụn nhỏ xíu như hạt gạo, hạt đỗ đă lấm tấm mọc trên người bé Đáng. Ngày đó, nh́n Đáng cũng sợ lắm, nhưng nhà quá nghèo nên chẳng ai đưa đi khám bệnh.

    Cho đến nay, khi đă mắc bệnh tổng cộng 50 năm, bà Đáng mới có một lần đi khám ở trạm y tế. Cũng chưa có bác sĩ nào đến khám cho bà. Bà vẫn chẳng biết ḿnh mắc phải căn bệnh ǵ. Hàng xóm bảo bà bị bệnh “quỷ ám”. Thôi th́ bà cứ gọi căn bệnh của ḿnh là “quỷ ám”.


    Bà Đáng sống một ḿnh mấy chục năm nay

    Mẹ chết, cha đi lấy vợ khác và cũng chết lâu rồi. Một ḿnh bà Đáng mưu sinh với 2 sào ruộng chiêm khê mùa thối để sống. Căn nhà mái rạ dột nát, che măi mà nắng vẫn xiên, mưa vẫn xối vào. Khi căn nhà đổ hẳn th́ làng xă, xóm giềng gom góp dựng cho bà một ngôi nhà bé xíu trên mảnh đất thừa thẹo của làng.

    Xưa kia, c̣n sức khỏe, bà vẫn cà nhắc ra đồng cấy hái lấy thóc để ăn. Thức ăn th́ là cua, tép, ốc, trai ṃ được ngoài đồng. Tuy nhiên, mấy năm nay, bệnh nặng, ốm yếu, bà không làm lụng được ǵ nữa. Mảnh ruộng cho người khác thuê, mỗi vụ họ trả mấy chục kg thóc. Với số thóc đó, bà ăn dè sẻn lắm cũng chẳng đủ. Làng xóm thương t́nh, nên cuối mùa mỗi người một bát gạo phụ giúp thêm.


    Dù mọi người coi như "quỷ", song bà Đáng vẫn rất lạc quan, hay cười nói.

    Nguồn thu chỉ có mấy chục kg thóc một vụ, không có ǵ khác nữa, nên thức ăn của bà chỉ là cơm chan nước sôi cùng mấy hạt muối. Thi thoảng cà nhắc ra bờ bụi, hái được rau cỏ ǵ th́ được cải thiện.

    Cuộc sống của bà đă đỡ vất vả hơn khi mới đây, các cán bộ xă đă làm thủ tục giúp bà có được tiền trợ cấp người tàn tật trị giá 180 ngàn đồng/tháng. Với số tiền đó, bà đă đủ đong gạo để ăn.


    Dù người ta gọi bà là “người đàn bà quỷ ám”, song bà không thấy buồn ḷng v́ điều đó. Cuộc đời bà Đáng đă trải quá nhiều khổ đau, cô đơn, lạc lơng, nên những nỗi đau đă thành chai sạn. Bà cũng tự biết ḿnh mang thân thể gớm ghiếc, nên bà ít khi ra ngoài, tránh để mọi người sợ. Những người hàng xóm thân thuộc nh́n bà mấy chục năm qua cũng đă quen mắt, nên không sợ nữa. Bà vẫn sang nhà hàng xóm xin nước về ăn.


    Lương y Phạm Văn Thanh tặng quà cho bà Đáng.

    Bà Đáng vui vẻ kéo ống quần, ống tay để tôi xem những cục thịt u tṛn. Bà nói vui: “Chỗ nào cũng có u cục, cứ như cây sung sai quả từ gốc lên ngọn ấy!”. Tôi hỏi bụng, lưng th́ sao? Bà bảo, chỗ nào cũng có. Bà ngượng ngùng măi mới dám he hé vén áo ở bụng. Ôi trời! Những cục thịt ở bụng c̣n khủng khiếp hơn. Cục nhỏ th́ bằng quả vả, cục to th́ bằng quả cam. Tôi thực sự không nỡ chụp lại những h́nh ảnh đau ḷng ấy.

    Tôi hỏi, mong ước lớn nhất của bà là ǵ? Điều kỳ lạ là bà Đáng không mong được chữa bệnh, được các bác sĩ khám, điều trị, mà mong cuộc đời về sau có được những bữa no. Có lẽ, bà tự biết rằng, căn bệnh của bà vô phương cứu chữa. Cả đời đói rách, bà mong được ăn no đến khi về trời! Âu cũng là một điều ước lớn. Bà thấy thế là hạnh phúc lắm rồi.

    Sau khi thăm khám, bác sĩ đông y Phạm Văn Thanh cho biết, bệnh của bà Đáng có tên cổ là khí lựu (mọc u cục như quả lựu). Y học hiện đại gọi bệnh này là u thần kinh da. Từ hàng ngàn năm trước, đông y đă biết đến căn bệnh này, mặc dù cực kỳ hiếm gặp. Bệnh này thường phát tác ở tuổi dậy th́.

    Trong đông y cũng có bài thuốc điều trị, gồm uống và đắp phối hợp. Bài thuốc uống có tên “Thông khí tán kiên hoàn” và bài đắp là “Tiêu lựu nhị phản cao”. Tuy nhiên, bài thuốc chỉ hiệu quả khi mới phát bệnh. Với trường hợp của bà Đáng, đă phát bệnh 50 năm nay, th́ điều trị theo đông y không có hiệu quả.
    Dương Phạm

    http://vtc.vn/394-305205/phong-su-kh...i-o-ha-nam.htm

  3. #3
    Member Dr_Tran's Avatar
    Join Date
    23-03-2011
    Location
    Northeast US
    Posts
    8,654
    Bên Tây y gọi đây là Neurofibromatosis:



    Genes gây ra NF1 nằm tại nhiễm sắc thể 17 (chữ Neurofibromatosis có 17 chữ, là cách medical students nhớ tại Chromosome thứ 17), c̣n NF2 tại nhiễm sắc thể 22.
    http://www.ninds.nih.gov/disorders/n...bromatosis.htm

    Đây là bệnh từ trong genes, nhưng độ penetrance khác nhau, có người bị ít, có người nhiều.

    Theo mô tả, có thể bác này bị NF1, nhưng không chắc, phải làm genetic test.

    Nếu bác này ở tại bất cứ 1 quốc gia văn minh nào th́ đều đă được chữa trị từ đầu, thông thường bao gồm hoá trị, xạ trị, và phẫu thuật (nhiều như bác này th́ chỉ có hoá trị).

    Hiện đang có nghiên cứu tại Mỹ, cho thuốc và chăm sóc sức khoẻ hoàn toàn miễn phí, cho NF2:
    http://www.clinicaltrials.gov/ct2/sh...-n-0044&rank=1
    http://patientinfo.ninds.nih.gov/Dis...d=192&dlevel=2

  4. #4
    Member
    Join Date
    28-03-2011
    Posts
    708
    Quote Originally Posted by Dr_Tran View Post
    Bên Tây y gọi đây là Neurofibromatosis:
    ...
    Năm ngoái có tàu bệnh viện của Mỹ cặp bến Đà Nẵng hay đâu đó ở VN, nếu bà này nằm trong danh sách không chừng đă được giới y khoa Mỹ chú ư đến và giúp đỡ miễn phí. Đối với những chứng bệnh hiểm nghèo thế này th́ theo tôi biết, nếu có ai ở Mỹ đứng ra bảo trợ cho bà qua đây vài tháng để chửa trị (như trường hợp Ngô Thái Hoàng Em) th́ không chừng sẻ được chính phủ Mỹ giúp cho miễn phí trên tinh thần nhân đạo. Tôi không rành về việc giấy tờ pháp lư. Dr Tran có ư kiến ǵ không ?

  5. #5
    NguờiPhu_KhuânVác
    Khách

    Có thể bị chất độc da cam

    Quote Originally Posted by Dr_Tran View Post
    Bên Tây y gọi đây là Neurofibromatosis:

    Đây là bệnh từ trong genes, nhưng độ penetrance khác nhau, có người bị ít, có người nhiều.

    Theo mô tả, có thể bác này bị NF1, nhưng không chắc, phải làm genetic test.

    Nếu bác này ở tại bất cứ 1 quốc gia văn minh nào th́ đều đă được chữa trị từ đầu, thông thường bao gồm hoá trị, xạ trị, và phẫu thuật (nhiều như bác này th́ chỉ có hoá trị).

    Hiện đang có nghiên cứu tại Mỹ, cho thuốc và chăm sóc sức khoẻ hoàn toàn miễn phí, cho NF2:
    http://www.clinicaltrials.gov/ct2/sh...-n-0044&rank=1
    http://patientinfo.ninds.nih.gov/Dis...d=192&dlevel=2
    Hôm rài bà con trong nước đang bàn về chứng bệnh ḱ lạ này, có một số nguồn tin bên lề cho rằng bà này bị chất độc da cam. Xét về tuổi tác và quê quán bà này, cũng có thể bà đă bị chất độc da cam, hiện đang trong thời ḱ biến chứng chuyễn sang " mọc sung " khắp người .

  6. #6
    Member Dr_Tran's Avatar
    Join Date
    23-03-2011
    Location
    Northeast US
    Posts
    8,654
    Quote Originally Posted by NguờiPhu_KhuânVác View Post
    Hôm rài bà con trong nước đang bàn về chứng bệnh ḱ lạ này, có một số nguồn tin bên lề cho rằng bà này bị chất độc da cam. Xét về tuổi tác và quê quán bà này, cũng có thể bà đă bị chất độc da cam, hiện đang trong thời ḱ biến chứng chuyễn sang " mọc sung " khắp người .
    Tại VN, người ngu xuẩn hơn chó mèo th́ nhiều lắm, trong đó có loại nói như trên.

  7. #7
    Member Trungthuc5's Avatar
    Join Date
    23-07-2011
    Posts
    1,353
    Đồng ư với Dr Trần. Bác sĩ c̣n ngu huống chi là người b́nh thường.

    Bác sĩ mà không bị ngu th́ đâu có chuyện lái xe hơi đụng xe rồi muốn tẩu thoát trong khi đường Sài G̣n xe cộ lúc nào cũng đông nghẹt.

  8. #8
    Member Dr_Tran's Avatar
    Join Date
    23-03-2011
    Location
    Northeast US
    Posts
    8,654

    Trí tuệ VN

    Quote Originally Posted by Trungthuc5 View Post
    Đồng ư với Dr Trần. Bác sĩ c̣n ngu huống chi là người b́nh thường.

    Bác sĩ mà không bị ngu th́ đâu có chuyện lái xe hơi đụng xe rồi muốn tẩu thoát trong khi đường Sài G̣n xe cộ lúc nào cũng đông nghẹt.
    Người VN trong vài chục năm nay kém thông minh hẳn đi.

    Hồi sáng tôi đọc 1 bài báo bên VN có nói về việc này. Để tôi t́m quote lại.

    Trẻ em VN bị bệnh truyền nhiễm quá nhiều, chỉ nói sán lăi mà thôi, hầu như 100% trẻ em VN bị rồi.

    Mà sán lăi hút máu => trẻ em bị thiếu iron, là thành phần quan trọng trong hemoglobin.

    Thiếu iron, hemoglobin thấp, không đem đủ Oxygen lên năo, nhiều phần trong năo bị kém phát triển, các dendritic connections không được kết nối đúng, hoặc đứt găy => suy nghĩ kém tính phức tạp, trừu tượng.

    Và một khi đă bị "thiếu óc" như vậy khi c̣n nhỏ, th́ lớn lên có điều kiện thế nào cũng không thể bù đắp.

    Người VN "khôn vặt" v́ không thể khôn siêu đẳng được. Nơi nào tôi từng làm qua cũng có người VN làm các chức IT cấp thấp, chứ không lên nổi chức cao, thuộc loại system design, system architect được.

    Họ chỉ biết "làm toán" chứ không biết "ra đề toán", lập kế hoạch.

    V́ giải quyết vấn đề là việc nhỏ, việc dễ. TẠO LẬP ra cả 1 hệ thống, vẽ ra cả 1 computer network cho cty, mới là việc khó, mà người VN không làm nổi.

    Làm BS th́ họ làm family practice, cùng lắm là general surgeon, hoặc vài người mỗ tim, chứ hầu như không ai lên nổi chức Dean của 1 trường đại học, president của 1 nhà thương, 1 cty chăm sóc sức khoẻ.

    Bởi v́ cho dù tại ngoại quốc th́ cũng sống trong gia đ́nh VN, với tầm Anh ngữ kém cơi tại nhà nên không phát triển khả năng Anh ngữ thuộc hàng siêu đẳng được. Lấy ví dụ trẻ em VN 15 tuổi có thể nào có tŕnh độ Anh ngữ như Jennifer Katherine Gates, hay 2 cô con gái của TT Obama?

    Như vậy, sau này cho dù có vào y khoa, học ra MD, nhưng chuyên ngành th́ khá, xă hội bên ngoài th́ kém, nên không thể tham gia các hội thảo trong Board of Directors được, do đó không thể vào các chức vụ lănh đạo được.

    Tôi biết rất rơ, do thường xuyên phải hội họp với các Directors khác, tŕnh độ Anh ngữ siêu cấp, thường xuyên quote ra văn chương cổ điển Anh quốc, Pháp, Mỹ, các bài thơ, các tác giả lớn.

    Không đọc gần hết bộ Norton Anthology of American Literature, of English Literature, th́ vứt đi, không thể ngồi cùng bàn với các Directors khác bàn chuyện lănh đạo cty.

    Cái tâm của người VN ta, ngay tại hải ngoại, đă kém. Cái TẦM, lại càng kém hơn.

    C̣n tại VN th́ người ta ngày càng giống sút vật, ăn uống, phạm tội, suy nghĩ, đều như vậy cả.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 5
    Last Post: 26-07-2011, 12:43 PM
  2. Replies: 0
    Last Post: 16-05-2011, 04:41 PM
  3. Replies: 6
    Last Post: 20-01-2011, 12:15 AM
  4. Replies: 2
    Last Post: 15-12-2010, 02:36 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •