Page 17 of 23 FirstFirst ... 7131415161718192021 ... LastLast
Results 161 to 170 of 225

Thread: Sau bức mành mành tre...

  1. #161
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; Cách mạng mùa thu 19-08-1945

    Bao nhiêu xáo trộn, ba nhiêu tai trời ách nước... và sau đến cách mạng mùa thu (1945).. người dân hân hoan đón chào luồng gió mới. Xoá được Phong kiến , thực dân.. người dân được chính quyền mới hô hào Tự do, Dân chủ, hứa hẹn ấm no cho toàn dân.. Bước đầu tiên, mỹ từ đầu tiên thoát ra từ cửa miệng của những ai đi thoát ly, khi mở đầu câu nói... "đồng chí".. đồng chí bố... đồng chí mẹ.. thật lạ lùng nhưng không ai bắt bẻ, có thắc mắc cũng lẳng lặng để bụng. Rồi đến thành lập các đoàn thể, từ Nhi đồng cứu quốc, Phụ nữ cứu vong.. hay thanh niên tiền phong.. cho đến Tự vệ chiến đấu.. c̣n các bô lăo th́ lăo ông.. lăo bà... Tối ngày lo họp hành , đả thông tư tưởng để tiến lên nền Dân chur Cộng hoà.. cờ đỏ sao vàng.. khẩu hiệu.. giăng giăng đầy phố cho đến tận cùng ngơ cụt cuối phường.
    Khí thế hân hoan,., rồi đến thử nghiệm ḷng dân.. kêu gọi một buổi chiều.. tất cả dân phố, trải chiếu bày bàn để chưng ra bữa cơm chiều của mỗi gia đ́nh.. và cả thành phố cùng nâng bát cơm ăn và cảm ơn Cách mạng.. thôi th́ rau muống luộc chấm tương.. bên cạnh bát cà pháo, hay giàu th́ khúc cá miếng thịt kho.. với ơt đỏ tươi hay bát canh rau đay nấu với mướp hương.. và nồi cơm gạo trắng.. để rồi cán bộ đi thăm viếng bữa ăn gọi họp buổi tối.. đưa ra lời nhận xét tỷ mỉ..mà cay đắng..
    .. nh́n nhân dân nâng bát cơm trắng lên ăn mà bác và đảng rưng rưng nước mắt muốn như khóc, cảm động v́ chúng ta vẫn có gạo để ăn.. vẫn có bát canh nóng để húp.. và ngồi ngoài hiên gió mát...

    Nắm được t́nh h́nh.. nhà nước bèn cho ứng cử để bầu quốc hội đầu tiên cho VNDCCH... lúc này kho lẫm từ thời thực dân phong kiến c̣n kha khá.. lại dân nhà giàu cũng muốn khoe công thỉnh thoảng lị có tin ông bà này cống hiến.. rồi cô chú kia hiến tặng tài sản.. đùng một cái..
    có tin quân Anh vào Nam giải giới quân Nhật c̣n ngoài Bắc có quân Tưởng sang... thế là nhà nước lại lo.. cuộc thâu gom tài sản ủng hộ nay được phát động thành tuần lễ vàng trên toàn quốc... hết đài phát thanh đến hội họp khu phố.. xóm làng để kêu gọi đem vàng đi ủng hộ nhà nước...
    Quân Tàu Tưởng lù lù dẫn đến.. lại cái màn nuôi quân, rồi tệ nạn.. rồi đến bịnh tât.. đủ trăm điều..
    nhà nước vội vàng mời thực dân ra Bắc.. để thay thế quân Tàu.. trước sự nan nguy..

    Quân Pháp ra tháng Ba-46... t́nh trạng có vẻ bấp bênh.. việc thanh toán đảng phái do Vơ nguyên Giáp đạo diễn.. chẳng Quốc dân đảng, chẳng Đại Việt chẳng ǵ ǵ nữa.. chỉ cần gán ghép hai chữ Việt gan.. thế là công an ch́m nổi ào ào đi lùng xét.. nào vụ đ́nh đám như Ôn như Hầu. vụ sông Thao, ngă ba Bạch Hạc.. hay vụ Vĩnh Yên.. khắp miền Bắc.. xác thả trôi sông ngày nào cũng năm bảy thây ma..rồi đến ám sát.. đ́ đẹt vài tiến súng luc.. hay nữa đêm tiếng chân chạy huỳnh huỵch rồi tiếng kêu thất thanh và tiếng người thét lên.. để sang hôm sau.. một người nằm yên bất động bên vũng máu tươi c̣n chưa kịp đông.. con người bắt đầu biết sợ..

    Pháp đến th́ ở trong Thành như đă nói trên.. tuy nhiên quân đội cũng cần có thực phẩm như rau tươi.. hay hoa quả.. cũng cần phải có một vài dịch vụ này nọ.. và nhà nước ta cũng đa tiên liệu nên những màn khiêu khích bắt đầu tŕnh diễn. Tuy là kư Hiệp định 06-03-1946.. thế nhưng nhà nước chắc là bảo rằng đó là đ̣ng chí THL kư.. chứ bác đâu có kư.. cho nên việc của đảng,.. lo pḥng thân.. và kêu gọi (rỉ tai).. nhà nhà sửa soạn đánh nhau với thực dân.. thế là bắt đầu phá vách tường để đi thông, luồn lách từ nhà này sang nhà bên cạnh sang hàng xóm.. c̣n ngoài đường th́ bắt đầu cho đào ngang mặt đường sau chừng 2 mét.. rộng nửa mặt đường.. làm sao cho xe tăng tàu ḅ của chúng không chạy qua.. chạy lại được.. đất đào lên th́ đáp thành ụ chắn ngang... thôi th́.. cả thành phố đầy những ụ.. rồi đến hố cá nhân..
    Nước ta đă độc lập tự do rồi cũng cho in tiền, tờ giấy bạc trị giá 5 đồng cụ Hồ màu xanh lá mạ được nhà in IDEO Hanoi in ra.. cho phát hành trị giá ngang bằng một đồng bạc của ngân hàng Đông dương cũ. Rồi các toán Vệ binh nay được mang danh Vệ quốc quân.. ngày ngày ách ê từ doanh trại ở phố Đồng Khánh đi xuống Mai động để tập quân sự.. tiếng hát vang lừng khi di chuyển.. đi đầu vác mấy khẩu súng Indochinois.. hay hoả mai..chân mang giày vải dâm trên mặt đường làm bụi bay mù mịt...
    ...cho đến đầu mùa Thu tháng Tám.. lại rỉ tai nhân dân.. rằng nên di cư về những vùng lân cận sau khi có nhiều đám khiêu khích sảy ra.. dân bắt đầu ngơ ngác..phải chăng khói lửa sẽ xảy ra hay sao ?? và nhà nhà lo chôn dấu tài sản.. lo chuyển về các vùng ngoại ô lân cận....t.t....

  2. #162
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; khói lửa bao trùm..

    .... nằm trên sân thượng, ngọn gió chiều đă dịu bớt cái nắng nóng chiều hôm.. Đang c̣n lơ mơ trong cơn mộng mị hăi hùng.. chợt hàng loạt tiếng nổ long trời.. đèn đường chợt tắt.. cái ǵ đây nữa..?? vội ba chân bốn cẳng chạy xuống dưới nhà... mọi người đang ngơ ngác.. tán loạn... và rồi tôi lại trèo lên.. hướng mắt nh́n khắp đó đây trong lúc tiếng nổ vẫn như sét đánh ngay trên đầu.. những tia chớp loé sáng.. và rồi những ngọn lửa bắt đầu nho cao khỏi những mái nhà thấp lè tè .. suy nghĩ rồi.. hỏi cháy hay sao ? cháy lại nổ to như sấm.. và rồi sau một lúc định thần... thôi chết rồi.. cháy về hướng của Đông.. Tiên sinh.. hàng Da..ồ sao mà nhiều thế... Tiếng la hét, gọi nhau ơi ới.. khắp khố phường .. tiếng chân chạy huỳnh huỵch.. trời đă tối đen.. mà ánh sáng bập bùng từ những ngọn lửa cao vút vẫn đủ sức soi sáng mặt người..
    .. này thằng Q đâu rồi.. bảo nó chạy ra ngoài xem thiên hạ ra sao rồi về đây nói lại cho mọi người ... để c̣n t́m... cách trú ẩn chứ !!!! mày c̣n nhỏ dễ len lỏi nghe chưa !!
    .. dạ.. vâng tôi đi ngay..
    vội vàng chạy ra đường.. vùng cửa Nam chỉ nhốn nháo.. đến hàng Bông.. cũng vậy.. nh́n quanh.. hàng Da đông hơn.. rồi tiếng kêy thét văng vẳng như ở Tiên Sinh hay hàng Thiếc... vôi chay đến xem...
    Chưa đến gần mà đă cảm thấy sức nóng bốc lên toả ra từ những đán cháy.. ôi thôi... nhà đổ ngổn ngang.. đồ đạc.. nhất là mấy nhà in giấy vở.. nhứng đống giấy cháy lại càng nhanh... lửa vùn vụt bốc cao.. người người lấy xô, lấy chậu hứng nước để dập lửa.. rồi những người bị thương kéo ra từ những đống đổ nát.. thật tang thương.. tôi vội chạy về để nói cho mọi người hay biết sự t́nh...

    Vừa về đến nhà chưa kịp nói ǵ th́ ông chủ nhà đă la toáng lên rằng... vừa mới nghe được trong ra dô (radio) của nhà hàng xóm... có lời nói của Hồ chủ tịch tuyên bố là... ta đă khai chiến , nhất định đánh đuổi quân thực dân một lần nữa...rồi kêu gọi dân chúng cùng sánh vai... tiêu thổ kháng chiến trường kỳ kháng chiến..
    Chủ tịch cũng thông báo rằng; đại bác, thần công của Vệ quốc đoàn đặt từ ngoại ô ( Láng, Voi Phục ) đă khai hoả bắn vào nơi đồn trú của quân thực dân, dáng đ̣n phủ đầu đánh tan ư đồ xâm lược !! của thực dân ..
    Số phân dân chúng trong thành phố th́ sao ? nhà nước nói rồi mà.. bây giờ biết t́m ai để mà hỏi đây ?? đến gần sáng th́ tiếng sung bớt đi, chỉ c̣n lẻ tẻ đ́ đùng.. cắc bọp.. dân chúng bắt đầu t́m cách thoát ra khỏi vùng lửa đạn.. lại một thảm cảnh chạy quanh như kiến ḅ miẹng chén..
    Một ngày.. rồi hai ngày rồi có loa thông báo.. các phái đoàn nước ngoài, các Đại sứ đă kêu gọi ngưng bắn một hai ngày ǵ đó để dân chúng tản cư ra khỏi vùng lửa đạn.. cũng như cứu thương..
    ... c̣n tôi.. vội vàng chạy qua ngơ Hội Vũ để t́m mẹ và em của tôi..... tt.....

  3. #163
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; bỏ của giữ lấy người....

    tt... qua đến ngơ hội vũ, t́m được mẹ và em gái.. dắt díu vội t́m đường.. đoàn người túa ra từ những căn nhà hai bên hàng phố.. cứ thế ùn ùn kéo nhau ra ga hàng Cỏ.. chen chúc nhau.. la hét.. rồi tiếng kêu khóc của gia đ́nh thất lạc trẻ thơ... chúng tôi nh́n thấy người người đu bám trên toa xe hoả.. c̣n xe hoả th́ ́ ạch lăn bánh như luyến tiếc.. không muốn xa rời..
    Theo đê La thành, lội ngươc gịng người hối hả.. rồi cũng đến chợ Mơ.. ngă tư Trung Hiền, lư do v́ nhà c̣n có bà Cô của tôi và mấy đứa em c̣n nhỏ dại, e sợ không có người dẫn đi chạy loạn... đẩy cánh cửa gỗ bước vào ,.. đi măi vào tận bếp mới thấy cô và các em đang co ro trốn trong hầm củi.. Thế là chúng tôi d́u dát nhau chạy.. c̣n chú của tôi vẫn mải miết trên Uỷ ban.. chẳng thấy về để lo cho gia đ́nh.
    Chúng tôi lại đi.. lần này men theo đường đi xuống Hoàng mai rồi Tương mai.. theo đường ṃn về đến quán Gánh, cảnh tượng thật là trắc ẩn.. kẻ gánh người cơng.. già trẻ, lớn bé.. vừa đi vừa khóc.. dọc đường đi th́ nào Phụ nữ cứu thương đeo băng chữ thập đỏ.. rồi đến thiếu niên tiền phong nh́n mọi người như soi mói điều ǵ..?? Hai bên đường trong những hố cá nhân.. một hai anh tự vệ với khẩu súng hai ṇng đặt trước mặt.. vài cây mă tấu lủng lẳng trên lưng mấy anh cảm tử quân.. khí thế thật là hung hăng !!
    Đến khoảng xế chiều th́ chúng tôi đến quán Gánh.. thế nhưng bà con chạy loạn lại bảo rằng ; hăy c̣n gần Hà nội quá !!.. phải chạy xa hơn.. thế là chúng tôi lại bồng bế,bị gậy dắt nhau đi thêm quăng nữa để đến Thanh tŕ.. trời cũng vừa tối. May mắn được một gia đ́nh cũng là chỗ quen sơ.. đưa đến một nhà quen khác xin tá túc qua đêm.. nhà ở ngay bên cạnh huyện đường Thanh tŕ.
    một ngày qua.. dân tràn về càng đông hơn.. rồi ngày thứ hai.. đến sáng ngày thứ ba th́ máy bay của thực dân Pháp bay đến, bắn phá huyện đường.. tiếng máy bay rít trên trời rồi tiếng súng bắn liên thanh... tiếng bom nổ to như xé tai, điếc óc.. một lúc lâu th́ bỏ đi.. chúng tôi chui ra từ những cẩ rơm mà chúng tôi lao vội vào trong để ẩn nấp.... đến buổi trư th́ có loa của tuyên truyền báo cao rằng có địch.. việt gian trà trộn vào dân tản cư... đă gọi máy bay địch đến bắn phá... thế nhưng do sự tài t́nh của dân quân du kích.. tên Việt gian này đă bị băt với đầy đủ tang vật.. nó không thể chối căi ǵ được.. và Uỷ ban đă nhất quyết đứng ra xử lư vụ việc này.. vậy chiều tối nay kêu gọi đ̣ng bào háy đến trước sân huyện.. để cùng uỹban xét xử tên Việt gian.... và tiếng loa của hết anh đến chị thi nhau la hét cho đến chiều....
    Vừa lo bữa cơm chiều xong th́ cậu cháu của chủ nhà đă đến bảo rằng; hăy mau mau đi ra sân huyện để xem Uỹ ban xử lư tên Việt gian mới bắt đước sau khi máy bay thả bom...
    Trời bước vào tháng một ta.. chút mưa phù làm lầy lôi con đường đất men theo bờ ruộng.. trơn như đổ mỡ.. tôi bảo tất cả ở nhà.. tôi đi nghe thay cả nhà cũng được rồi.. đôi giày bata cũng đă sờn.. sợ trơn trượt.. chẳng mấy khi đôi chân lại được bỏ trần không giày không guốc...lần đầu tiên được bám víu vào những mảng đất nâu màu mỡ của làng quê.. chân bước đi mà rờn rợn.. thôi cũng đành nhắm mắt đưa chân.. Giữa băi cỏ trước huyện.. người đến cũng đă đông.. một chiếc bàn.. kê bên là mấy cái ghế.. đằng sau là lá cờ đỏ sao vàng im lặng rủ xuống... vài ông bà lăng xang bàn tán.. c̣n dân chúng th́ mấy bà hội Phụ nữ đang lo sắp xếp chỗ đứng.. vây quanh nơi sẽ xét xử.. tên Việt gian được kéo lê ra giữa sân, mặt mày bê bết máu, chân lét đi không vững, hai tên du kích d́u hai bên đến giữa sân, vứt nằm xuống đất.. mấy anh du kích khác súng treo trên vai.. bên cạnh cái ba lô lủng lẳng.. không thể thiếu con dao găm nhọn ... chợt có tiếng hỏi.... xong chưa ?? để xét xử.... mấy cô phụ nữ vội đứng vào hàng cùng thanh niên làng.. và rồi có tiếng hô chào cờ... tiếng của thanh niên, phụ nữ cất cao... đoàn quân việt nam đi trung ḷng cứu cuốc bước chân dồn ... trên đường ... rồi tiếng thôi.. th́ tiếng ồn ào của dân tụ tập lại ồn ào..trên bàn chủ tịch để xét xử đă có bốn năm người ngồi... và rồi một người.. chắc là chủ tịch đứng dây.. nói to;.... đồng bào im lặng.. nghe tôi và rồi cứ thế ông ta to giọng kể lể công lao của du kích.. của phụ nữ và rồi đến công ơn Hồ chủ tịch .. nhờ tất cả những thứ đó mà có buôi xét xử để tiêu diệt đám Việt gian..sau đến khần trưng ra bằng cớ để xét xử.. sao cho đúng người.. đúng tội... nào mép quần có đường chỉ đỏ.. lại quần trong có cả xanh trắng đỏ .. màu cờ tam tài của thực dân mà lị.. rồi đến cái túi đựng cái gương soi để báo hiệu cho máy bay.. và mấy tờ giấy có cả triện son dấu đỏ.. và chữ tây... tất cả đày dủ chứng cớ..và uỷ ban đưa ra cho để toàn dân quyết định.. sao cho đúng người.. đúng tội.. không có oan sai.. v́ bác rất thương dân... nói xong ông ta ngồi xuống.. rút trong túi ra.. lấy điếu thuốc .. châm lửa rồi rít một hơi dài,.....
    Chừng vài phút một ông bên cạnh dứng dây nói... để đồng bào có dăm phút suy nghĩ đi đến kết luận một bản án đúng vợi tội trạng phản nghịch của tên Việt gian này.. tôi xin đồng bào.. và đồng chí chủ tịch.. hăy nói ra là bao nhiêu lâu chứ lại im ĺm th́ đến bao giờ mới xong..?? chị Phụ nữ ngồi cạnh.. vội đứng dậy.. tôi cũng xin đồng chí chủ tịch.. nhân dân giơ cao đánh sẽ.. nên tôi xin đề nghị chúng ta sẽ quyết định trong ... thế là anh chàng bên tay trái vội nói ngay... mười phút thôi là đủ rồi !! Tiếng x́ xầm ở dưới chợt nhao lên...và anh ta lại tiếp thế th́ vài phút nữa.. nhé.. v́ cũng ta cũng đă mất đến mười lăm phút rồi !!! rồi anh ta giơ đồng hồ lên để đếm.. một phút... hai phút..
    ... rồi chín phút...mười phút hết.
    Vậy.. này bác... ngồi kia ḱa.. bác cho ư kiến.. ông già không nói chỉ lầu bầu.. à bác .. rồi một anh du kích nói thay.. bác ấy bảo phạt nặng.. rồi ai cũng kêu phạt nặng.. ông chủ tịch dón ngay lấy câu phạt nặng.. phạt nặng thế nào ?? hay là tử h́nh...cả sân huyện khi nghe câu nói chợt im lặng như tờ.. ấy thế là cả huyện ta đồng ư nhé.. chúng ta quyét định... tử h́nh tên việt gian..
    Trong khi chờ đợi kết án.. tên Việt gian lại được lôi dậy dắt đi ṿng quanh cho dân chúng nh́n mặt.. khi đi qua.. trời ai như anh Thành, phải rồi Thành méo anh lớn của chi Trân.. giáo viên tiểu học Phan chu trinh/ Bạch mai mà... sao lại đến nỗi này.. một sự sợ hăi.. một luồng khí lạnh chạy dài trên xương sống.. mà chính tôi không ngờ đến.. rồi tiếng trên bàn chủ tịch... hết giờ rồi.. đồng chí chủ tịch tuyên án đi chứ...tên chủ tịch giờ đây.. mạt mày gân guốc sau ánh đuốc bập bùng.. hắn trợn mắt lên .. nói.. phản quốc th́ phải chết.. tội này không ai có quyền tha thứ cả.. rồi hắn lại ba hoa.. một tràng dài. kết luận hắn đề phị tử h́nh.. và hắn quả quyết đúng người.. đúng tội.. năm phút nữa.. không có ai phản đối th́ y án thi hành... mọi người lại câm lặng.. rội.. có ai như nhắc nhở hết giờ chưa ??.. th́ tên ngồi bên trái.. đứng dây... hết giờ rồi bây giờ thi y án... thi hành.... bà con chợ dạt ra ra bên... mấy tên du kích đi tới xốc anh Thành đứng dậy.. bịt mắt.. kéo lê anh đến câu tre đă dựng sẵn... bàn chủ tịch cũng dạt sang bên nhừơng chỗ cho khoảng sáu tên du kích đến đứng xếp hàng... anh Thành được trói chặt vào cây tre... sáu tên du kích xếp hàng rồi môt tên, chắc là đội trưởng.. đi đến cầm lên khẩu súng dài của mỗi đứa lên xem.. rồi nhét đạn.. xong rồi đưa lại cho từng đứa.. sau đó ; báo cáo chủ tịch phần bố trí.. sửa soạn đă xong.. tên chủ tịch lại la to.. nay theo lệnh của chính phủ.. của bác và... tôi ra lệnh... thi hành..
    Tên đội trưởng đi đến từ phía sau đám du kích.. bảo chúng đưa súng lên ngang tầm vai.. nhắm vào tên Việt gian.. rồi dặn ḍ ǵ đó.. xong quay lại hô sẵn sàng.. rồi đứng qua bên... một tiếng hô bắn khô khan.. sáu khẩu súng nổ vang.. anh Thành chợt ưỡn ngực vặn ḿnh.. đầu gật qua vật lại.. oằn oại.. những gịng máu đỏ bắt đầu từ ngực chợt chảy ra.. rồi như thành ṿi...một lúc sau.. anh ngoẹo đầu.. chân khuỵu hẳn xuống... tên đội trưởng lại gần... một nhát dao găm lụi vào ngang sườn... báo cáo... tên Việt gian đă hết... trên bàn chủ tịch .. hô giải tán..
    Anh Thành đă chết.. anh chết đi v́ mấy sợi chỉ xanh đỏ vô tinh hay cái triện son trên mảnh bằng Văn hóa mà cha mẹ của anh đă nuôi cho anh ăn học thành người.. hay anh chết đi v́ sự ngu muội của một đám người.. hay anh chết đi v́ lư tưởng cho tương lai đất nước..!!
    Chúng tôi trở về nhà.. mà trong ḷng thầm nghĩ giờ đây sinh mạng của con người c̣n có giá trị được bao nhiêu ??... tt............

  4. #164
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; tản cư..

    ... lầm lũi trong bóng tối trở về.. Gia đ́nh của chúng tôi, giờ đây chỉ có hai người đàn ông; tôi và chú em bé sơ sinh 5 tháng tuổi.. c̣n là mẹ của tôi, cô của tôi và bốn đứa em gái.. tất cả là tám miệng ăn. Đi đến đâu ai cũng hỏi ... nhà mày không có đàn ông hay sao ??
    .. dạ.. có chứ.. chú tôi c̣n bận công tác ... làm ở Uỷ ban...

    Qua một buổi tối kinh hoàng, sáng hôm nay lại tiếng loa sắt ồm ỗm vang vang.. lời kêu gọi của Uỷ ban.. kêu gọi nhân dân cố gắng.. đi đào hầm đào hố.. đắp mô để ngăn cản đường tiến quân của địch.. khí thế rất là sôi động khẩn cấp.. C̣n trong gia đ́nh th́ mẹ tôi ngỏ ư muốn đi xa hơn nữa.. v́ ở đây.. cũng sóng gió bất thường..
    Nấu nồi cơm cho cả nhà ăn.. xong rồi lại tay nải, bị đeo vai.. gáng gông..bồng bế.. dắt díu nhau cất bước ra đường ṃn theo gót gịng người đi.....
    Trên đường đi, hết làng này.. sang làng khác... đồng ruộng trụi trơ..hoang dại.. không có tiếng chó sủa.. ngay cả tiếng gà cục tác.. những gian nhà tranh vách đất siêu vẹo.. trống trơn... chân bước đi mà trong ḷng thấy.. rờn rợn.. Chùa chiền.. đ́nh miếu.. phá đổ ngổn ngang.. mấy cái cầu ngang bằng gạch cũng bị phá.. nham nhở chỉ c̣n chừa.. đủ chỗ để bước chân đi... đi măi.. rồi qua nhà thờ Thạch Bích.. ngôi giáo đường im lặng trong bầu trời u ám, lạnh lẽo đầu đông.. đi tiếp qua cầu Chiết.. chúng tôi dừng chân ở làng Rùa. Đấy là tiêu thổ kháng chiến..!!!

    Đến làng Rùa, dân chúng ở đây theo Đạo, nhà thờ c̣n nguyên, ngôi Chùa nhỏ cũng c̣n . Việc đầu tiên là t́m chỗ ở tạm, nhưng tạm cũng vẫn phải thuê... cái ǵ cũng phải có tiền bỏ ra. Dân tản cư tràn đến cũng đông.. vả Uỷ ban kêu gọi dân tản cư hăy tham gia sản xuất... từ ăn trắng mặc trơn nay phải cầm cuốc cầm vồ... họ gợi ư ra mà đất ở đâu ra để mà cuốc đất trồng màu.. ngay như mua cuốc mua vồ.. dùng bao ngày rồi th́ bỏ đi sao ?? Thế là lại có màn cho thuê mảnh ruộng chưa vở đát..gốc rạ ngổn ngang cứng dát.. đủ đâm xước da bàn chân thành thị.. cho thuê cái cuốc cái vồ.. nặng nề nhấc lên bổ xuống.. Trời tháng Giêng ta.. lạnh buốt thấu xương.. mà mới có đôi lúc .. đă thấy mồ hôi nhỏ giọt.. áo quần lem luốc..
    Chiều về đến nhà.. vội nằm vật xuống cái ổ rơm dạ.. vai đau như rần..tay chân rời ră như không c̣n dính líu đến thân gầy.. ngồi dậy nh́n xuống đôi bàn chân.. ôi giờ đây trầy xước.. những vệt máu rỉ ra đă thâm khô.. mà miệng vẫn c̣n thở ra ph́ pḥ thấm mệt.. ngụm nước vội c̣n vội nuốt trôi đi cái mệt nhoc tản cư...
    Nh́n đống quần áo thay ra.. hôi hám.. xà pḥng đâu để giặt.. rồi bà con góp ư.. đi đẽo vỏ cây đa.. về ngâm cho ra nước mầu nâu.. đem quần áo ra ngâm.. coi như nhuộn mầu nâu đất ruộng... ngâm quần áo vào để giặt.. rồi phơi khô... để lại mặc.. Lũ em gái, chúng mặc lên, luôm nhuôm chẳng ra màu ǵ.. chúng nh́n nhau rồi... ôm nhau mà khóc !!!
    Cuộc sống cuốc đất trồng màu, nh́n thấy không thích hợp với gia đ́nh, khó khăn trước mắt, cho dù ngay cả có của để dành th́ cũng chẳng được bao lâu, may trời phù hộ, nạn lợn bị đóng dấu( trên ḿnh con lợn nổi mụ đỏ quầng to như đồng hào ) xảy ra.. Mẹ của tôi bèn nghí đến là đi mua lợn về, làm thịt..mổ .. đem ra chợ bán.. ... tt.......

  5. #165
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; đói th́ đầu gối phải ḅ..!!!!

    ... ngôi làng tuy to thế nhưng có thượng và hạ..chúng tôi tá túc bên hạ.. nơi này chuyên môn làm đinh để đóng.. và được gọi là "Rùa đinh".. gịng sông (sét ?") ngăn đôi... cây cầu bắc ngang qua sông cho dân chúng đi lại cũng bị phá đi rồi.. dân chúng phải đắp con trạch ngang qua sông để đi lại.. khúc giữa th́ có tre bắc ngang đủ để bước chân . Cây cầu cũng khá dài.. mà bằng sắt... lại nằm ngay ở làng chuyên môn về sắt.. thế là cả cây cầu.. được nhà nước chỉ đạo tăng gia sản xuất... đến nôi khi chúng tôi đến th́ chẳng c̣n vết tích của thanh sắt cầu nào cả..
    Thế rồi có lệnh cho phá nhà máy rượu Văn Điển, cách làng Rùa có non chục cây số.. dân làng cũng cơm nắm lót bị.. vác búa.. mang dục.. đi để phá rồi thi nhau khuân vác về làng.. mấy cái ống sắt to đầu người chui lọt.. dài cả năm bảy mét cũng thay nhau vác đem về... nh́n thấy dân vất vả mà nghèo.. c̣n lại cái phương tiện giao thông duy nhất cũng phá đi.. ngoài đồng ruộng tháng này rét lạnh căm căm.. cái ao tơi lá là nguồn giữ hơi ấm duy nhất..trên đầu có cái nón mê rách tả tơi.. thế mà cán bộ tuyên truyền với Uỷ ban Kháng chiến vẫn ngày ngày vác loa đi kêu gọi đồng bào... cảnh giác.. coi chừng bọn Việt gian trà trộn..
    Thanh tŕ cũng có toà án nhân dân để xử Việt gian th́.. nơi đây cũng có uỹ ban.. có du kích.. cũng đang t́m.. moi móc trong đám dân tản cư xem kẻ nào đáng gán ghép cái tội phản quốc này !!... dân tản cư len lét như "rắn mồng năm !!" th́ dân địa phương cũng cúi đầu lầm lũi bước cho nhanh... khỏi tầm mắt cú vọ...
    Thế là gia đ́nh tôi nay làm nghề mổ lợn bán thịt...làng th́ nghèo đâu có bán được bao nhiêu.. chúng tôi đánh bạo ḍ đường.. và theo gịng sông.. đi đ̣ xuống Cống Thần chợ Đại... và bán được thịt lơn.. có chút tiền thương các em nhỏ dại.. tôi xin mẹ hai đồng.. để mua máy cái kẹo bột cho bốn đứa em dại ở nhà.. cả đi và về.. hết hai ngày và một ngày để bán hàng...
    Cũng v́ thịt lợn.. khi mua lợn sống về lại phải nuôi, mà nuôi lúc này th́ chỉ có chút cám c̣n phải độn bằng bèo tây thái nhỏ.. (nhựa bèo tây/lục b́nh cũng ngứa ngáy lắm đấy !!).. cũng chẳng đâu xa !! bèo tây đây ra trên khúc xông bị bít gịng chảy... bên này sông th́ nước đầy.. mấy con cá ḷng tong bé tí tung tăng.. c̣n bên kia.. nước đọng.. tù lại cạn.. thế là tôi lại mang cái xọt tre.. kéo lết theo một bên lội xuống.. nước ch́ đến bụng.. vớt bèo lên.. vuốt gốc bèo th́ có con ốc đeo bám, nhạt lấy bỏ vào giỏ đeo bên cạnh.. vứt bèo vào xọt.. cứ thế tay vuốt tay kéo.. cho đến lúc đầy xọt bèo th́ cũng có khi đầy giỏ ốc... vào bờ rồi lững thững về nhà..ngày xưa.. đi học chỉ biết đến con ốc, nay th́ biết phân biệt ốc bươu.. ốc mít vàng .. con đỉa dài đen và con đỉa trâu vàng xậm...

    Xuống chợ Đại để bán thịt lợn.. may mán thay chúng tôi được cô hàng bún chả.. cho ngồi ké ở bên cạnh.. v́ cô chỉ bán hàng từ sau buổi trưa đến chiều thôi... Vùng này đông vui. , không khí cũng vẫn c̣n nét hào hoa của Hà thành.. người mua hàng vẫn kiểu cách,. ăn nói vẫn thưa gửi ra dáng trung luu.thành thị. vẫn duy tŕ nét cố hữu.. ngủ trưa và ăn quà vặt...Gia cảnh của cô hàng bún cũng đơn neo khó khăn.. nay tản cư thành ra vất vả hơn.. nhưng nét đài các nũ lưu vẫn c̣n trên khuôn mặt, cô không đẹp nhưng duyên dáng,.. và cứ sau lúc mặt trời đứng bóng th́ cô ra hàng.. bày biện chén đũa.. rổ rau.. khay thịt.. lại cái ḷ than soan.. bên cạnh không thể thiếu cái ấm nước sôi.. và chè mạn.. hay cà phê.. ngồi nh́n cô quạt than hồng làn gió nóng bốc lên khuôn mặt trái soan.. mớ tóc búi gọn thả trễ phía sau lưng.. cô đẹp.. một vẻ đẹp thuần khiết như một thánh nữ bị đầy đoạ xuống trần gian để trả nợ đời !!...
    .... một lúc sau.. khách khứa.. dă lục tục kéo đến.. nhưng lời chào đón.. những lời khen.. và những yêu cầu cho mẹt bún.. mùi thịt nướng bốc lên lan toả.. trưa ngày đông.. lại lất phất mưa phùn... trong quán nhỏ.. khách khứa, phần đông là quư ông.. co ro trong tấm áo pardessus..đang hau háu nh́n mẹt bún đua đến.. rồi đến mùi thơm của cà phê.. đường kính không có th́ đă có mật thắng lên cho hơi già để lắng... cũng thơm.. ngọt như thường !!
    ....bụng đă lưng.. hớp cà phê đă thấm giọng.. th́ cây đàn ghi ta lại t́nh tự thánh thót như suởi ấm thêm cho kiếp tản cư.. câu thơ, ư nhạc.. đổi trao giữa đám bạn bè.. cái t́nh tự của tiểu tư sản vẫn c̣n trong ḷng người.. riêng đám cán bộ th́ ghét lắm.. ngược lại người dân ở vùng quê nay đuợc nh́n thấy nếp sống đô thị ngày xưa... mà thương cho kiếp sống bán mặt cho đất đưa lưng cho trời.. ôi vất vả nhọc nhằn....tt.......... ...

  6. #166
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; tản cư..

    tt... như vậy là chúng tôi cũng sống được tạm cho qua ngày.. tôi nghiệp cho chú em bé hăy c̣n đỏ hỏn.. nay th́ sữa không có.. mà sữa mẹ cũng cạn... thôi chút nước cơm loăng rồi thêm vào vài giọt nước mật đă chưng lại.. chú bé cũng mút bú ngon lành... c̣n bốn đứa em gái bé.. chúng biết tủi thân.. và trông em.. để cô tôi lo thổi cơm.. c̣n thức ăn thit mấy miếng thịt vụn bỏ vào niêu kho.. dăm cọng rau muống hoang ngoài ao ngắt về.. thế cũng xong...
    Hai mẹ con chúng tôi cứ đi đi về về với thúng thịt lợn.. và rồi có đến chỗ chợ đông người mới được nghe tin.. tin của những người vào vùng tề.. để buôn ra.. nào ét săng.. dầu tây (petrol).. hay cân đường kính.. chai nước mắm.. thước vải thâm.. đă gợi cho chúng tôi một ư nghĩ quay về.. về tề..
    May làm sao, khi chúng tôi về đến nhà th́ chú chồng của cô tôi cũng về.. thế là yên trí lo thu xếp, rồi một ngày chúng tôi ngỏ ư... nay đă có chú về lo cho gia đ́nh.. chúng tôi có ư muốn về Hà nội ...
    Chú tôi năn nỉ.. rồi thú thật.. trong lúc hoạt động.. đă chót " đi lại !!" với cô chủ tịch Phụ nữ.. nay cái bụng đă thè lè ra.. bác và cháu bỏ về th́ ngặt cho chú lắm!!..
    .. không sao đâu.. rồi cũng qua đi thôi !!.. chúng tôi nhất định ra đi.. nhưng chột dạ.. v́ tai vách mạch rừng... thế là lại ... hay thôi để chúng tôi vào Vân đ́nh vậy.. gia đ́nh nay có chú trông nom..
    Chúng tôi đă sửa soạn tay nải.. bị đeo.. và lầm lũi ra bến đ̣ dọc để qua Vân Đ́nh.....
    con đ̣ buông theo xuôi gịng.. rồi có khách gọi.. đ̣... ghe đón khách.. rồi khách báo.. bên đê Mai Lĩnh.. hôm qua lính Tây tràn về... c̣n bên cầu Chiếc chắc cũng nay mai..
    thế liệu Vân Đ́nh có yên hay không ?? c̣n đường nào để đi ??
    Nhóm đi buôn họ bấm tay.. rồi th́ thầm đến làng Búng (?) ǵ đó th́ lên bờ... và chúng tôi theo họ..
    Lên đến bờ th́ có tiếng " cắc bọp.."... họ bảo đó là tiếng súng báo hiệu đó.. đi vào trong làng.. nhà cửa xiêu vẹo đổ..chỏng chơ.. không có tiếng chó sủa.. im lặng như tờ.. ngọn gió đưa.. tiếng cành tre xào xạc. cót két.. từ những cọ sát vu vơ..
    Cứ thế bước đi.. vượt qua con dốc nhỏ nh́n xa đă thấy bóng QL 1.. cú thế bước đi theo QL1..thế là đi Vân Đ́nh.. nay thành chuyến trở về Hà nội, chúng tôi hồi cư.. hay c̣n gọi là " dinh tê !! ".. chẳng mấy chốc chúng tôi đến Ngă tư sở... bèn dắt nhau vào xóm làng bên đường... may sao được chủ nhà cho tá túc qua đêm... lâu rồi không được nghe tiếng chó sủa..tiếng gà cục tác nay th́ lại gâu.. gâu .. cục tác.. qua một ngày lo sợ.. mệt nhọc..vừa mới buông đũa bỏ bát xuống là hai con mắt đă như bỏ cát vào rồi.. tôi thiếp đi trong giấc ngủ say sưa..... tt.....

  7. #167
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức; về lại căn nhà xưa !!

    ... tiếng gà gáy vang vang trong rạng đông.. rồi tiếng chó sủa vu vơ và tiếng chân ngụi.. tiếng nói cuời hồn nhiên của dân làng trên đường gánh rau quả ra chợ Ngă tư sở.. vội vàng vươn vai đứng lên.

    Trời ban mai thật trong, hứa hẹn một ngày nắng đẹp.. Sau khi ngỏ lời cám ơn.. rồi hỏi thăm... chủ nhà đă chỉ dẫn cho chúng tôi cách thức đến đồn kiểm soát khai báo hồi cư.. Hớp ngụm nước vối.. rồi chúng tôi cất bước ra đi theo đoàn người đang gồng gánh... chẳng mấy chốc th́ đến Ngă tư Sở..

    Bước đến đồn canh, lính gác là lính Lê dương.. có lính đứng chỉ dẫn .. đến chiếc bàn gần ngay đó.. trên bàn có sẵn một tờ b́a cứng, giải thích rơ ràng cách điền tờ khai báo.. và chỗ nộp tờ khai.. Sau khi điền vào tờ khai, chúng tôi cầm đem đến nộp ở cái bàn bên trong, cũng vẫn là lính Tây làm việc.. họ cầm tờ khai và rồi chỉ lên tấm bảng bên cạnh những ǵ mf chúng tôi cần làm, ngay trước mắt cua họ như, mở bị.. mở túi bày ra tất cả những ǵ có.. rồi đàn ông qua lối đàn ông đàn bà qa lối đàn bà.. để cho người ta khám xét xem có dấu ǵ không ?? May mắn.. khi những ngụi lính này chợt hỏi tôi bằng tiếng Pháp.. tôi buột miệng đáp lại ngay bằng tiếng Pháp.. và sự khám xét này lại được qua mau và sự giúp đỡ trên đường về, cũng ngay lúc dó th́ có xe của sở mật thám đi chợ mua rau và thực phẩm tươi.. thế là chúng tôi được gủi theo xe về nội thành..

    Au revoir Ngă tư sở, chiếc xe tải chạy vào thành phố qua đường phố Nam Đồng... những căn nhà đổ.. nhữngbuwcs tường nay tro gạch đỏ nham nhở, những cây cột nhà cháy dở nhoi lên từ đống đổ nát đen thui.. và những mái ngói ngả nghiêng..chênh vênh.. chẳng bao lâu chúng tôi đến sở Mật thám Trần hưng Đạo.. (Gambetta).. được dẫn vào pḥng và được hỏi cung ngay.. sau đó được cấp giấy Thông hành tạm, đấy cũng lại nhờ nơi chút tiếng Tây !!...

    Bước ra khỏi sở Mật thám th́ cũng đă trưa rồi...di thẳng hướng tới Toà án.. rẽ trái theo phố hàng Bông thợ nhuộm.. rồi Tràng Thi băng qua để về Cửa Nam... quang cảnh thật là.. ôi sao đổ vở thế này !!cái bỡ ngỡ của một h́nh ảnh mà tôi không thể nào tả được... tôi đang đi đâu?? ở đâu ?? có phải đâu là hàng Bông Cửa Nam hay không ?? cũng lại những căn nhà chỉ c̣n ba vách tường đổ dở dang.. nham nhở màu mè vừa đỏ của gạch xây.. trắng luôm nhuôm của vôi vữa và nhưng cây cột chỏng chơ, nào dui.. kèo.. đồ đạc cháy dở dang.. không một bóng người. Cái poste police vẫn c̣n đó.. nhàthuoocs tây Thẩm hoàng Tín cũng vẫn c̣n.. nha tàu anpo cũng đó.. nhưng bên hàng bông th́ tan hoang.. chúng tôi lần đến hàng Bông cây đa cửa Quyền để t́m ngụi quen.... gơ cửa..

    Người mở cửa là một người tầu.. họ chỉ lên trước cửa cho nh́n thấy đay là nhà Tầu ở.. đang cố gắng nan nỉ th́ một bà quen chạy ra... ồ bác về đấy hả... vào đây !! nhờ có ngụi quen nên chúng tôi được vào trong nhà...sau đó được bà này cho tạm trú một đêm đợi ngày mai... tính sau !!

    Trời cũng đă chiều.. bà cho chúng tôi bơ gạo..mựơn cái nồi để nấu cơm.. và chúng tôi ăn bữa cơm đầu tiên trong thành phố thân yêu, .. ngồi trên đống đổ vỡ cùng ánh sáng đèn dầu và nước.. nước mưa.. muốn có th́ phải chui qua lỗ tường xuyên qua hàng xóm để múc nước mưa tích trữ trong bể... Cũng chẳng sao..!! đă yên tâm về đến nhà.. và cơn buồn ngủ ập tới.. mặc cho muỗi đốt.. tôi vẫn say sưa trong giấc ngủ hà thành.. mà chưa biết mai đây...?? ....tt....

  8. #168
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; đổi chủ thay tên...

    Sáng hôm nay, chúng tôi dạy sớm.. nắng Hà thành ngày đầu mùa hè vẫn rực rỡ. hàng cây sà cừ.. mấy con sáo đá vẫn chí choé căi nhau.. sau khi lót dạ bằng bát cơm nguội.. chúng tôi bắt đầu ra đường.. đi từ nhà phố hàng Bông đến hàng Gai... nh́n con phố hàng Da cắt ngang mà hăi hùng.. rồi đến góc hàng Trống nh́n qua hàng Nón..hàng Đồng cũng tường cháy nham nhở trơ vách đỏ au.. nhưng dui mè.. đen đủi.. cho đến khi tới góc hàng Gai, hàng Qtuatj mới thấy bóng người.. hàng Đào , quanh bờ Hồ lác đác.. c̣n trên phố hàng Ngang, hàng Đường đến chợ Đồng xuân.. mới gọi là đông.. đi thêm đến hàng Giấy.. đến máy nước tṛn hàng Đậu.. vườn hoa Quan Thành ngược lại hàng Cót Tiên sinh.. hàng Thiếc.. ôi sao Hà nội của tôi lại tang thương đến thế...rồi đến đầu Kỳ Đồng và buớc chân đi dẫn chúng tôi về lại căn nhà xưa.. bên kia đường xe hoả, đầu Puginier..bót Cửa Nam. rồi vài người Cảnh binh qua lại.. to lớn như Tây (lai ??). nhà AnPo vẫn c̣n đó.. đi qua đi lại.. rồi nh́n vào.. có bóng người... chúng tôi gọi cửa.. một chị người làm chạy ra, mặt mày vênh váo..
    .... xin ăn hả ?? hay xin việc làm !!??
    thưa không..., nhà này là nhà của chúng tôi, chúng tôi muốn vào.. gặp người đang ở trong nhà này...
    Thấy lao sao trước cổng, một bà son phấn loè loẹt, khoác cái áo rộng thùng th́nh đi ra....
    Chúng mày hỏi ai ??
    chúng tôi xin gặp chủ nhà ...
    gặp ai.. gặp chủ nhà... mà để làm ǵ ??
    gặp chủ nhà... là v́ căn nhà này là của chúng tôi... chợt có tiếng từ trong nhà... qui est là ??
    bà son phấn trả lời;..mandiant ( ăn xin, ăn mày ).. quay lại bà nói thêm ; .. đi đi chủ không muốn gặp. Chúng tôi đang chần chừ.. nhất định đ̣i gặp.. bà ta lớn tiếng..; vas- t-en.. cút đi !!

    Rảo chân quay lại hàng Bông để đi t́m một người quen khác nữa, may qua lại gặp được bà cô hờ,.. em của mẹ tôi, bà này và các con ở lại, bà cũng ở gian nhà trong.. ngoài là nhà Tầu buôn bán. Bà nói đủ thứ chuyện từ lính Tây không sợ mà sợ đám thổ phỉ.. hăm hiếp, cướp bóc..khỏi phải nói.. và bà chỉ cách cho làm đơn rồi lên Toà Thị chính xin tạm chiếm một căn nhà đổ để tạm trú..
    Căn nhà mà Toà Thị chính cấp ngay.. chẳng có ǵ gọi là khó khăn và chúng tôi về căn nhà này.. bên ngoài đổ nát.. bên trong c̣n căn gác xép.. và nhà bếp .. c̣n trư nắng mưa được.. ngày ngày mẹ tôi ra chợ buôn rau.. có em gái tôi phụ giúp.. rồi xe lửa bắt đầu chạy đến Cẩm giàng.. sáng đi xế trưa th́ về.. ra quả.. gà vịt mua của nhà quê.. đem về bán ở chợ Cửa nam.. chiều đến nhà nào cũng ra sức xẻng cuốc.. xúc đào cái đống đổ nát.. đem ra đổ xuống các hố đào ngang mặt đường... sửa chữa lại cửa dả..muốn chuyeen chở th́ lại cần phương tiện.. mà xe ḅ th́ hiếm.. chỉ c̣n xe tay là vô chủ đầy ra... thế là lại tháo cái này đóng cái kia.. chẳng mấy chốc là thành chiếc xe ḅ bé nhỏ để chuyên chở.. rồi mang danh xe ba gác.. thật tiện dụng. Cửa nẻo xộc xệch, th́ cũng lại đóng thêm miếng gỗ.. làm thêm cái then cài.. rồi cây ngang.. chặn hay chống... đủ cách, đủ kiểu.. miễn sao cho chắc chắn pḥng khi lính Tây say rượu hay đám thổ phỉ đi lùng xục.. cái thau đồng.. cái mâm và cây gơ sẵn sàng... để gơ báo động mỗi khi có những đám này đi phá phách..
    ... cảnh chiều chiều vợ con xúc đất gạch.. hay nhặt mảnh ngói vụn để chất lên chiếc xe bé tí.. rồi chồng kéo.. vợ con đẩy phía sau đem đi đổ.. con kiến tha lâu mà !! chẳng bao lâu.. tàn dư tiêu thổ kháng chiến được dọn sạch sẽ, chợ búa cũng họp đông vui.. cái xe điện i..i..u..u lại lăn ṿng bánh nghiến trên đường rails i....i... u.. u.. mỗi khi bẻ ghi tô điểm âm thanh cho một đời sống an b́nh..
    Xe điện có rồi.. máy nước công cộng vẫn chảy đều..nay không c̣n nhỏ giọt th́ điện đèn bật sáng.. an ninh được tốt hơn.. chiều chiều đă dám ra trước căn nhà đổ để hóng mát.. rồi báo Thời sự sáng ra được đám trẻ mang đi bán tiếng rao báo mới.. tiếng bán bánh tây nóng ṛn ban mai cũng góp mặt và hàng quà lại tấp nập. căn nhà tạm trú đă có chủ về nhận, chúng tôi phải t́m thuê một gian trong một căn nhà ở Cửa Nam.. rồi sau chật chội quá, chủ cho tôi làm một cái xép đủ một chỗ nằm.. và là một thích thú... chăm sóc căn cḥi như một mái nhà riêng.. lại có đèn điện để học bài...
    đến đầu tháng chín 1947.. Petit Lycée.. mở cửa cho thi Brevet.. và tôi có mặt trong kỳ thi này..
    Giờ đây sách vở là quan trọng đối với tôi.. vất vả mấy cũng được.. tôi nhận làm đủ thứ công việc nặng nhoc.. nào gánh nước mướn.. nào đẩy xe ba gác.. và sáng sớm tinh mơ. nhân xay bột làm bánh cuốn cho chị Hằng bên ngơ Cấm chỉ.. khó khăn trước mặt nhưng tôi nhớ lời của Mẹ Cả.. không có ǵ làm khó được con.. một khi con nhất định th́ phải làm cho được !! làm cho tốt....
    Tôi thi dầu bằng Brevet.. và sửa soạn xin vào học Albert Sarraut lớp Seconde tháng 09-1947.tôi trúng tuyển.. xóm giềng ngạc nhiên.. thằng nhỏ gánh nước mướn ...
    Tôi vui lắm và mừng cho tôi.. hy vọng vào một ngày mai....tt.......

  9. #169
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; Hà nội sống trở lại sau cơn nguy....

    tt.... công cuộc toàn dân hồi cư nhất tâm, cộng sức dọn dẹp hoag tàn sau cơn bạo bệnh.. nay con bệnh đă bắt đầu hồi phuc...dân thị thành nay biết nhiều hơn về đời sống cơ hàn của dân quê.. cái xe tay , cảnh ngựa người trong truyện tiểu thuyết nay lại thành hữ dụng gặp thời, tự hào cái danh quê mùa ; xe ba gác .. cũng như đôi bờ vai mà xa xưa lên tiếng chê bai.. dân vai u thịt bắp nay cũng đă bị quên đi.. v́ phải gánh gồng.. c̣n cậu ấm cô chiêu th́ nay gót chân cũng bị da chai cứng v́ " đi đất.. cho vững vàng "...
    Đầu năm tây 1948.. phố phường đă bước vào sinh hoạt b́nh thường.. đầu năm, Tết tây.. cũng xâm banh.. cũng buche Noel.. và nhạc vui ầm ĩ phố phụng v́ đầu phố hàng Đào có bán hạ giá nhiều mặt hàng.. rồi đầu hàng Bông, nhà bán Radio, máy hát cũng mở nhạc..hàng Bông Cửa nam.. đầu Bà Triệu.. hàng Bài Đồng Khánh.. thôi th́ vui đi cho quên đi những ngày khói lửa... tháng sau lại là Tết ta đầu tiên trong thành phố do Tây kiểm soát.. vùng ngoại ô vùng kiểm soát nới rộng.. trên chợ Đồng Xuân cũng rục rịch bắt đầu.. hàng Đuờng cũng không kém .. bánh mứt cũng được bày ra.. những tà áo dài may bằng len Mông tự.. hay cái veston Phụ nữ khoác bên ngoài.. và ṿng khăn shall phất phơ bay trong gió xuân.. Tất cả như sống lại.. mà sống lại thực..
    .. đôi khi cũng c̣n nhắc tới chuyện " súng đan vô t́nh .." trong lúc đánh nhau với Pháp.. và được ôn lại như một kỷ niệm.. bên cạnh nồi bánh chưng hay chè kho cho dịp đón xuân... súng nổ rền vang.. nhà đổ.. người chết kẻ bị thương.. mà chẳng có ai giúp đỡ.. thôi th́ bồng bế.. gánh vơng kẻ bị thương đến Phủ Doăn hay đầu Rolland.. hai chỗ này may ra c̣n có phương tiện chăm lo.. c̣n dân th́ dồn ứ lại một cum.. hai ngày sau khi nổ súng có tiếng loa kêu báo cho dan ngày mai được phép chạy thoát ra khỏi thành phố.. thế là ùn ùn dắt nhau đổ ra..lên Bắc có Chem, Vẽ.. Mai lĩnh.. hay Nam có Thanh tŕ Văn điển.. có xe hoả x́nh xịch đưa dân về Văn Điển.. sau đó lại tắc bọp.. lài đ́ đùng. Qua Tết taay.. ta lại đề nghị một thời gian ngưng bắn để cho dân chạy nữa.. và cũng là thời gian mà Tự vê, Vệ quốc đoàn trà trộn thoát ra ngoài vùng địch kiểm soát... c̣n để lại một số.. làm cản trở này nọ.. thế nhưng lại là tốt cho tiêu thổ kháng chiến đấy..Hà nội lại bị điêu tàn thêm nữa đấy ?? v́ sao ??
    v́ rằng, trước đây.. ta cho đào đuờng đắp ụ chống xe tăng tàu ḅ.. lại đục tường cho thông nhà náy sang nhà khác.. thế là chỉ vài ông Tự vệ hung hăng ở lại.. với khẩu súng bắn chim,.. hai ṇng..quả lựu đạn nội hoá... nấp trên căn gác nào đó ŕnh.. khi lính tây đi qua.. chú Tự vệ từ trên gác nhỏ tḥ súng ra nhắm bắn cái ".. đùng.".. tây nhớn nhác nh́n .. rồi "đùng" phát nữa.. tây lăn đùng ra một thằng.. mà t́m không thấy thằng ViêtMinh nào cả.. phố này.. phố khác.. rồi Tây cũng phải t́m cách..
    Nay chúng chặn lại ở bốn góc đụng.. bắc loa gọi ra đẩu hàng.. dân đi ra không sao chỉ đàn ông, thanh niên là chúng túm lại đem giam ở nhà Tiền... c̣n nay chúng không lục soát nữa mà... mà xịt chất cháy.. rồi phun lửa đốt.. khói đen lại hắc cay xè.. mấy chú tự vệ có nín thở cũng chẳng được bao lâu v́ vừa bị cháy nóng lửa bén to gần lại... thôi th́ chui ra.. chui ra là Tây nó tóm nó đánh đấm cho một trận nên thân.. rồi trói lại quẳng lên xe cam nhông đưa về giam để khai thác.. c̣n nhà cháy.. th́ tiếp tục cháy cho đến khi hết cái cháy được.. thế là tan hoang ..

    .... nhưng cũng c̣n những chú gan ĺ hơn.. t́m đuờng thoát thân, thông thuộc các đuờng cống ngầm thoát nước của thành phố thế là lại gom anh em chui xuống cống để chạy... lối thoát là ra hàng Khoai hay Cột đồng Hồ.... để qua Cầu Long Biên.. hay xuống Bà Triệu/Halais để đi Hà đông.. khi mà mặt chợ đồng Xuân đang dằng co.. các chú đành chui xuống cống ḅ đến hàng Trống/hàng gai... rồi chui theo đụng ống dọc ven hồ Gươm đến Tràng Thi/đầu đường Bà Triêu.. rồi thẳng một mách đến hàng Kèn th́ chui lên.. chẳng may toán tuần tiẽu bắt được,..
    Bọn ĺnh Tây, chúng chằng thèm kêu gọi mắt công.. chúng xịt ngay thuốc ( chẳng biết thuốc ǵ mà dân ngửi thấy th́ đặt tên là thuốc thối)... đợi vài ngày sau chẳng thấy ai chui lên.. chúng cho hàn thanh sắt chặn ngang,. nắp cống hết đường mở để chui lên.. Bẵng đi từ đâu khoảng tháng hai đến ngày mà chúng tôi về tháng 5/1947 th́ bốc mùi và thối lắm.. Dân chúng chịu không được nưa.. thành phố đi t́m lục lọi khắp nơi mà chỉ biết dưới cống bốc mùi lên... thối lắm...Sau cùng Hội đồng Thành phố quyến định cho đào lên... và t́m thấy.. những thi thể vữa nát bầy nhầy trong vũng bùn đặc sệt làm tắc cống.. đen ś.. nhớp nháp.. lại tốn công xúc mang lên đem đi chôn cất..

    ... rồi đến dẫy mồ Nạn nhân chiến tranh nằm bên canh Toà án đường Carreau/Lư Thường Kiệt ( trước đây khi Cộng sản Hà nội cho đào lên để mở lại giao lộ th́ la toáng lên rằng nơi đây chôn các chiến sĩ Cách mạnh đă bị Thực dân và Việt gian giết chết, khi Hà nôi bị đánh chiếm. Họ nói sai v́ không có học Lịch Sử.

    Hà nội bị Cộng sản chiếm đóng từ 19-09-1945, lúc đó có giam một số tù chính trị và đă được thả ra trước ngày 02-09-1945 là ngày HCM đọc tuyên ngôn độc lập. Hà nội hoàn toàn nằm trong tay CSVN. Nhà tù Hoả Ḷ nay giam giữ nhưng ai là thành phần mà Cộng sản gán ghép tội Việt gian....

    Súng nổ ngày 19-12-1946.. VNDCCH trước đó đă biết trước cuộc nổ súng, một phần tù nhân ( nghi ngờ Việt gian ??) đă được di tản về vùng xa như Phủ Lỗ.. Thái Nguyên.. cũng c̣n một số tù khác chưa kịp đem đi th́ chúng đă đem số tù này ra ngay hố đào ngăn chặn giao thông bên cạnh toà án rồi giết đi.. c̣n cả xiềng xích.. cho nhanh, lẹ để chúng không bận rộn trong lúc rút lui. Con số này không biết là bao nhiêu nhưng rải rác suốt con đường ngang dài khoản hơn 200mét.. chắc cũng không phải là ít..
    Cách đây khoảng mụi năm ǵ đó khi đào lên lấp xuống để giải toả thông lộ, Cộng Sản Hà nôi bèn cho đăng báo là Thực dân Pháp giết người rồi bỏ chạy... rồi làm lễ truy điệu các anh hùng cách mạng nhân dân.. đến khi câc trang mạng ở hải ngoại lên tiếng th́ .. CSVN t́m cách im lặng... để dân không hiểu ra sự kiện giết ngụi vô tội này.

    Than ôi !! chiến tranh.. súng đạn vô t́nh mà con người th́ không vô t́nh ... mà v́ bản tính mánh mung thủ đoạn vậy thôi ....tt.....

  10. #170
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; hồi phục sau cơn bạo bệnh...

    tt.... tóm lại sau khi bỏ Hà nôi 19-12-1946.. mất có vài thàng đến thắng 04-1947.. th́ chúng tôi đă có mặt ở Hà nội.. chứng kiến cảnh điêu tàn.. đổ vỡ.. và cảnh hỗn loạn.. ngay như cả cảnh dă man của con người.. nay đă trở lại căn nhà.. tuy đổ vỡ nhưng vẫn là chốn cũ.. ôm ấp cuộc đời..
    Hội đồng thành phố do bs T-Đ- Chi hoạt động mạnh mẽ từ đón tiếp dân hồi cư.. đến chỉnh trang, dọn dpj vệ sinh cho thành phố.. rồi đến chăm lo đời sống cho khoảng hơn chục vạn nhân khẩu thật chu đáo, đầy đủ lại c̣n giao tiếp với Pháp để có đủ nhân viên từ Y tế đến Giáo dục.. ngay như cả an ninh..
    Các bịnh viện như Phủ Doăn, Bạch mai, hay như Đồn thuỷ ( khi cấp bách cũng mở thêm để giúp đỡ ), trong tâm hai bà Trưng.. Gia Lâm... đâu đâu cũng thấy bóng dáng của nhân viên Phap yểm trợ..
    các trường Tiểu học như Đỗ hữu Vị cửa Bắc, Nguyễn trường Tộ ( Jacquin), Nguyễn thượng Hiền (Quang Trung)..
    hàng Cót.. hàng Lọng..hàng Vôi, Ḷ Đúc.. Bạch Mai.. đều mở cửa tiếp đón.. rồi Trung hoc.. như Nguyễn Trăi và Chu van An tuy phải học tạm thời nhờ bên cạnh QK3.. sau Đồng Khánh.. ( sau này nữ Trưng Vương dọn đến hàng Vôi.. c̣n Chu van An về lại trương cũ ở Bưởi.. c̣n Nguyễn Trăi đến Đỗ hữu Vị.. các kỳ thi Trung học phổ thông đước mở ra.. Tú tài khoá 2 mở ra tháng 8-1947.. bên trường Pháp cũng vậy Petite Lycee đầu Rolland.. Albert Sarraut mở tháng 8-1947.. các trường Thiên chúa giáo như Puginier, Ste Marie, Ste Rosaire,.. Ste Paul, Nam Dong.. Dũng Lạc .. chiều tối lại có Truyền bá Quốc ngữ.. coi như sinh hoạt af thành lại khởi sắc như xưa..
    Dowi sống cũng bớt vất vả v́ dọn dẹp.. nay các chợ lại mở ra từ Đồng xuân, chợ Bưởi, Cầu Giấy.. đến Ngă Tư sở.. hay chợ Mơ Bạch mai.. chợ Cửa Nam.. nay lại cho mở thêm chợ đầu mối đón hàng từ bên kia cầu Gia lâm đổ sang; chợ Bắc Qua.. xát ngay sau chợ Đồng Xuân.. xe điện chạy đều đều, lại thêm xe buưt đỏ đi Hà Đông.. bến Nứa mở lại bến xe khách đi các tỉnh lân cận.. Sơn Tây, Trung hà.. Phủ Lư, Nam Đinh, Hải dương.. xe lửa phục hồi dần đường sắt.. nhưng cũng ngày hai luợt đi về Cẩm Giàng đến Hải Dương.. rồi ít lâu sau là thông suốt Hải Pḥng.. Kiến an..
    Giao thông cá nhân th́ nhà máy xe đạp Berset ( Trựng Thi) mở lại sản xuất..các hăng sản xuất bên Pháp ồ ạt cho xuất hàng qua như Terrot, Alcyon. Mercier, Aniella, Pachaud Fres.. hay cao sang như Meteor và Peugeot ( Meteor giống y như Peugeot chỉ khác là mối hàn nhẵn không có khớp nối ( raccord )..( Velosolex-1949, mô tô Môtbecanes - 1950.. rồi Moto Terrot, Triumph, 1952.. sau này có thêm TWN..BMW là sau di cư ) Riêng nmq.. th́ chiếc xe cổ hủ Rota của cha để lại cho d́ Ngọc nay lại trở về với người thừa kế.. cả một vùng trời kỷ niệm của tuổi thơ !!

    Tháng 8-1947, thi đậu Brevet.. thi vào Albert Sarraut.. lại đậu.. và cánh cửa nhà trường mở đón thằng con trai nhà nghèo bước vào.. cùng ngồi chung lớp với các công tử, tiểu thư.. hay dân mũi lơ mắt xanh trong lớp học...
    Những ngày đầu.. thật là đáng nhớ.. cái nghịch cảnh ( complexe d' superiorité ) đáng ghét của mấy tên hợm hĩnh này, chắc chúng nghĩ rằng chỉ có chúng mới xứng đáng ngồi trong những lớp hoc khang trang, tiện nghi..như thế này.. thé mà bây giờ lại có một thằng.. áo vá.. gày g̣ ngồi cuối lớp cùng nghe chung thầy giảng bài... rồi cũng đến Tam cá nguyệt đầu tiên.. nmq bị xếp hạng gần cuối... không sao.. chờ coi.. và cố gắng.. thân xác đă gầy nay lại như xác con ve sầu.. tháng cuối năm Lục cá nguyệt đầu.. các thầy cô phụ trách ngạc nhiên.. từ hạng gần chót.. nay lại lên đến thứ ba 3/32 học sinh.. và rôi bà Giám học gọi lên v́ nghi ngờ..
    Bước vào pḥng Giám học.. cúi đầu chào... Bà E.Moline không cho ngồi.. rồi bà bắt đầu tra hỏi bằng tiếng Pháp.. từ câu dễ sang đến câu khó.. từ Litterature Pháp sang đến Math algebre... bà đă đi từ ngạc nhiên này đến trố mắt ra nh́n.. c̣n tôi.. trước một thái độ ( terorriste ) của bà Giám học.. tôi bỗng dưng không c̣n sợ hăi mà tự trấn tĩnh.. và trong bụng bảo rằng.. những ǵ cha tôi và cô Giáo Oanh đă dạy cho tôi.. nay là lúc tôi có thể tự hào.. tôi trả lời mạnh dạn những câu hỏi bà đề ra.. đă làm bà nh́n tôi bằng ánh mắt từ ngạc nhiên sang đến.. thương sót.. đang lúc tra khảo th́ thày Dumarque, ông này giỏi toán lắm ( cùng với Gs Brachet soạn sách dạy toán cho nhà xuất bản Dalagrave- Paris).. bước vào.. và phụ hoạ " tra tấn " tên dân da vàng.. bằng một bài toán H́nh hoc Geometrie plane (euclide).. và tôi tay vừa viết bảng.. vẽ h́nh .. và miệng trả lời theo như câu hỏi của thầy... chợt có ai vỗ vai tôi.. quay lại.. chính là thày.. bravo mon enfant... vous êtes un candidat choisi..

    Bấy giờ bà Moline đến vuốt tóc tôi rồi nói.. un effort.. non imaginable... và chính bà đưa tôi về lớp trở lại.. ngày hôm sau..Các thày bà, cô giáo trong trường đều biết truyện.. bây giờ tỏ vẻ thông cảm và quí mến tôi.. riêng về Math và Sciences th́ đều gọi tôi lên làm phụ dăn cho bài học.. thày cô giảng chỉ đứng nói lời giảng và tôi sau khi nghe th́ vẽ lên bản làm thí dụ cho bài giảng... nhờ đó đến lượt bà Bernard.. giảng về Pháp ngữ.. cũng để ư đến để nâng đỡ..
    t́m hiểu hàn cảnh khó khăn của tôi..
    .. rồi một hôm.. bà Moline lại gọi tôi lên văn pḥng... đưa cho tôi một lá thư.. dăn ḍ tôi.. chiều thứ năm đến lại căn nhà của cha mẹ tôi cũ (đường Puginier/Cột cờ)... đưa cho chủ đang cư ngụ...
    Đúng theo lời dăn.. tôi đă đến nhà xưa.. gọi cửa.. và người ra gặp tôi nhận lấy cái thơ là một tên da trắng to lớn.. cầm lấy cái thơ.. mở cổng mời tôi vào lại căn nhà.. được mời ngồi trên cái ghế salon Tàu cổ xưa của gia đ́nh mà trong ḷng như muốn khóc..
    Ông ta nói ; chúng tôi muốn thuê lại để ở trong khi công tác.. nay xin trả 400 một tháng, hai căn là 800.. cứ đúng ngày.. như lời mà vous đă được căn dặn.. th́ đến đây thu tiền thuê nhà....
    vâng, tôi xin cảm ơn ông.. tôi sẽ giữ đúng hẹn kể từ nay.. mong rằng mọi sự sẽ tốt đẹp..
    ... cầm 800 bạc ra về mà trong ḷng mừng vui khôn siết... tôi đưa cho mẹ tôi hết..

    Ngày hôm sau, thứ sáu.. vừa đến cửa lớp th́ bà Bernard đă chặn lại hỏi.. vous đă gặp chủ thuê nhà chưa ?? kết quả ra sao ?? tôi đáp trả lời rành rọt.. và bà lại xoa đầu tôi mà nói.. soyez bon garcon...
    Buổi hoc thật là vui vẻ.. trong ḷng thật lâng lâng .. đến giờ ra chơi... thày Dumarque t́m tôi ở ngoài sân.. đưa tôi về pḥng Hiệu trưởng.. và giới thiệu với Hiệu trưởng, bà Giám học E.Moline.. ư định của thày giáo này là trường sẽ ghi danh dự cuộc thi toàn Liên hiệp Pháp ( concours gẻneral Union francais) và tôi được tuyện chọn, phần gỉảng dạy sẽ nặng hơn chương tŕnh, trong trường tính lựa ra 4 thí sinh. Hiệu trưởng đồng ư và chấp thuận cho học sinh ganh đua.. và sẵn sàng trợ giúp..c̣n cá nhân tôi th́ lại bị mất mất cái chiều thứ bảy rong chơi.. ngủ vùi... tt..

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Lưu manh chính trị
    By hoanghuyus123456 in forum Tin Việt Nam
    Replies: 14
    Last Post: 07-07-2012, 07:50 AM
  2. Replies: 8
    Last Post: 23-01-2011, 01:29 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •