Page 18 of 23 FirstFirst ... 8141516171819202122 ... LastLast
Results 171 to 180 of 225

Thread: Sau bức mành mành tre...

  1. #171
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; cuộc sống mồ côi ..

    tt... thế là cuộc sống tạm ổn định.. nhưng con đường tương lai..
    .. một buổi sáng thày Dumarque t́m tôi ngoài sân chơi.. dắt tôi đến gặp Hiệu trưởng, trong pḥng cũng đă có ba học sinh khác nữa.. để tŕnh diện đây là toán học sinh được các thày cô chọn để dự thi Liên Hiệp Pháp.. Chương tŕnh hoc như thường riêng sáng thứ bảy và sáng Chủ nhật th́ phải đến trường để học thêm. .. thế là.. tôi mất cả ngủ trưa hay dậy trễ.. cũng cố gắng xem sao !!
    Đến khoảng đầu tháng 5-48 th́ chúng tôi đi thi.. đây là lần đầu tiên tôi được ngồi làm bài thi ở trong pḥng họp của các thày cô.. một bài toán dài gồm tám (8) câu.. gần như bao trọn chương tŕnh..đủ cả Geo- Algebre, Trigo.. thời gian cho là 6 giờ, đến trưa nghỉ ăn trưa, chúng tôi được mỗi người một khay bánh ḿ.. thịt nguội và cà phê sữa.. ngồi ăn cách xa nhau không được truyện tṛ.. đến khoảng sau một giờ th́ giám thị gọi vào pḥng trở lại tiếp tục làm bài... đối với tôi bài này không khó v́ tất cả bài trong sách Lebosse tôi đă làm hết.. cho nên khi ra ăn trưa.. kể như tôi đă làm xong.. ung dung đọc lại và sau dó nộp bài cho Giám thị ..
    Trở về nhà lo công việc.. rồi lo cho sang niên học mới 48-49..Bacc1.. kết quả kỳ thi LHP tôi được giải " Bien".. lại được thưởng hơn ngàn bạc.. có chút tiền.. nay quần áo tươm tất hơn.. thêm vào quà bánh cho lúc thức đêm.. rồi lại đến kỳ Concours Gẻneral 1949-50.. tôi cũng có mặt.. lần này oai hơn là phần thưởng TB mang về cho trường.. cuối tháng 5-49.. đậu Bacc1.. rồi 1950.. đậu Concours đoạt mention TB.. rồi đậu Bacc2.. Cánh cửa Đại học rộng mở đón tôi vào... người được tôi khoe là d́ Quang và d́ Vinh.. hai d́ khóc.. và khóc hu hu.. tôi cũng khóc..
    .. cố lên nghe bé.. cố lên.. trời có mắt đó nghe em của d́...
    Bước vào Đai học, lớp PCB mà chúng tôi được các anh chị lớp trên gọi là bọn enfantin.. trong số bạn bè từ Trung học lên chỉ có một mũi lơ mắt xanh.. bà chị Yvonne, hắn lớn hơn tôi 2 tuổi.. c̣n có thêm Tấn, Dũng.. và vài vị con quan nữa.. quí vị này tận t́nh bắt nạt.. cũng không sao ?? Họ bắt nạt là họ ngông nghênh.. cứ tưởng rằng mũ cao áo thụng họ nắm trong tay hay sao ấy !! thôi kệ họ đi..
    c̣n riêng tôi th́ lên đến đây.. mọi sự đă vào nề nếp.. cũng như đỡ vất vả thể xác hơn.. nhờ đi kèm học cho hai đứa em họ của bà chị Bích Thạch ( cũng già hơn tuổi tôi)...mà lại cách nhà tôi đang ở có bốn căn.. lại là chủ thuê tôi gánh nước mướn nữa chứ !! chưa kể thêm chức vụ thư kư cho nhà buôn của gia đ́nh A Liểng.. chí có đọc thơ từ giao dịch của Intendance Pháp, hay đọc các Cáo th́ đấu thầu rồi làm thơ đấu thầu.. thé là mọi chuyện cơm áo gạo tiền bớt lo.. c̣n hàng xóm láng giềng nay cũng thương hại hơn.. quí hoá hơn..
    Giao dịch với Intendance Pháp nên mới hiểu thêm về văn hoá.. và các sĩ quan tốt nghiệp các trường danh tiếng của Pháp như St Cyr .. Saumur.. Salon.. mà tôi biết cách học theo.. một lối học khai phá chứ không phải học thuộc ḷng.. nhờ vậy.. tôi lại được các Bs/ Giáo sư phụ trách ḍm ngó đến nhiều hơn.. và tôi cũng tốn kém hơn trong việc trang trải tiền mua Annals.. bà chị mắt xanh tóc nâu.. ngạc nhiên.. chắc nói ǵ th́ không biết nhưng một hôm bà Bernard.. t́m lại nhà tôi đang ở.. sáng Chủ Nhật.. cũng may tôi dă dậy sớm và đang nấu nước pha cà phê bên cạnh đống sách học..
    Ông chủ nhà hớt hải chạy xuống v́ nhà ngoài làm của hàng sửa xe.. ông giật ḿnh khi nh́n thấy bà vợ của xếp Mật thám.. cuống qúit.. chào hỏi và sau đó đưa bà Xếp vào đến chỗ tôi đang... pha cà phê..
    Sau lời chào hỏi.. bà cũng không hỏi ǵ nhiều mà nói chuyện với ông chủ nhà th́ nhiều.. rồi ra về...
    Thật bất ngờ..sau đó, ông chủ nhà lại mắc cho tôi một ngọn đèn điện. thay v́ tôi phải thắp đèn dầu tây.. rồi lại cơi cái mái tôn cao lên rộng ra để tôi giờ đây không c̣n nằm đè lên sách vở.. rồi đến trường.. Yvonne gọi tôi bảo rằng ông bà giáo Bernard gọi tôi đến nhà có việc.. ngày thứ bảy tới... que seras.. seras ....tt....

  2. #172
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; gịng đời sóng lặng....

    .. thời gian lặng lẽ trôi, rồi thứ bảy đến.. sửa soạn áo quần cho chỉnh tề.. đúng 9 giờ sáng đủng đỉnh ra khỏi nhà.. tay dắt cái xe đạp cũ kỹ.. từ từ lăn bánh đến Gambetta.. nhà của ông bà giáo Bernard.. cà con bé mắt xanh... đi qua đi lại trước nhà hai ba lần rrooif đánh bạo... bấm chuông.. một người đan ông, chắc là bồi hay ǵ đó ra tận cửa.. hắng giọng hỏi tôi ;
    ... nay.. muốn hỏi ǵ ??
    thưa bác tôi muốn.. tôi xin gặp ông bà chủ nhà..
    sao mà may... à.. anh biết chủ nhà này... họ là Tây mà.. sao lại quen ??
    bác ta nói một hồi rồi ngưng... tôi nhắc lại...
    ... xin bác vui ḷng vào nói với ông bà chủ là tôi đă được bà cho hẹn mấy ngày trước đây đó ạ.. bác giúp cho
    .. bộ đến xin việc hả ?? rồi đến chi hai..ra nói thêm ;;;
    .. thôi kệ nó... vào lau xe đi.. kẻo ông bà ra lại xe pháo chưa sạch sẽ..!!
    Đang lằng nhằng.. th́ bà chủ ở trong nhà bước ra....bà vẫy tay.. rồi nói ǵ với chị hai.. và bây giờ cái cổng được mở ra..tôi dắt xe vào sân....
    Bonjour Madame.. bà đưa tôi vào gặp ông đang ngồi ở pḥng khách... rồi bà đi ra chỗ khác..
    .. ông chỉ cho tôi cái ghế ngay phía trước.. và tôi ngồi xuống đối diện với chủ nhà... mới đầu có vẻ nghiêm nghi.. qua sự học của tôi rồi đến gia cảnh.. và sau.. câu truyện trở nên thân mật.. ông cất tiếng cười sau đó là bà Bernard và công chúa mắt xanh..bước vào... bây giờ th́ câu truyện thật rôm rả.. và theo như tôi nghĩ th́ tuy là nói truyện nhưng những câu nói hỏi qua lại nó gần như một thử thách.. đồng hồ gơ 11,30.. tôi đứng dậy xin cáo lui.. bấy giờ ông mới lên tiếng đề nghị..ông nói..;
    Hăy cố gắng học cho tốt. phần mua sach từ bên Pháp qua th́ ông sẽ cung cấp kịp thời.... c̣n như có ǵ trục trặc cũng phải nói cho ông biết ngay..
    Vâng tôi xin nghe lời và cảm ơn mọi sự giúp đỡ của ông bà...
    Kể từ tuần ấy trở đi th́ cứ bên Pháp có số Annal nào ra th́ bên này chỉ ba bốn ngày sau là có ngay.. sách học cũng vậy.. nhờ vậy mà công việc tra cứu bài vở của tôi được nhanh hơn và tốt hơn các bạn cùng lớp.. rồi đến ngay như xuống " nhà xác/Anatomie institue " tôi cũng được dễ dàng hơn.. Hơn thế nữa, bây giờ tôi c̣n đảm trách công việc áp tải con mắt xanh đi dong chơi mùa hè.. hay đi ăn quà vặt.. cùng bạn bè người Việt như chị Thạch, chị Ngọc.. ang Lịch, anh Đang.v.v.. c̣n con mắt xanh th́ như ngựa xổng chuồng đ̣i đi lung tung..!! Cuộc đời sinh viên.. có đẹp hay không ?? thế nhưng ở Hà nội th́ cũng có giá lắm....

  3. #173
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; ngày đó chúng ḿnh................ .

    1950.. cánh cửa Đại học đă mở, đón tôi vào. Lớp chỉ có vỏn vẹn hơn hai chục đứa, trắng có, đen ngăm ngăm có.. mũi tẹt da vàng là đông nhất, người từ Saigon ra.. người ở Huế và cả nguời Hải pḥng mà.. lại toàn là con quan..
    Đám cùng lớp th́ có bốn mạng, mà lên trên này th́ họ diện lắm.. nmq trố mắt ra mà nh́n quần áo hàng hiệu đắt tiền.. không sao !! miễn là sạch sẽ.. không rách vai sờn cổ là được rồi.. ngặt cái đă gầy lại cao.. và cái tên đầu tiên được gán tặng ; sếu... rồi chẳng biết sao mấy anh chị già đầu đổi là c̣ nhang.. sau thành c̣ hương... c̣n công việc vẫn vất vả đều, nay thêm việc phụ là mấy bà thích.. ăn vặt. nhất là ô mai , ô mai cam thảo hàng Đường hay ô mai khế.. c̣n bánh th́ bánh đậu xanh Hải dương.. hay bánh khảo nhân đậu đen Thanh Huơng trước cửa Ciné Đại Nam/chợ Hôm... nhờ vậy mà mũi lơ mắt xanh được ăn ké... rồi nàng nghiện ô mai thật sự.. cứ nh́n thấy mặt là.. ṃi khám cặp sách.. cũng vui... đến Noel 1950....
    Sáng Thứ Bảy,./. chúng tôi thả bộ dọc phố Tràng Tiền đến cửa hàng son phấn cuối tháng Novembre, ông hẹn tôi đến sớm.. và tôi đến đúng giờ.. ông tự tay lái xe, ngồi phía đằng trước là ông và tôi, đằng sau là bà và con mắt xanh tinh nghịch... chiếc xe lăn bánh đưa chúng tôi đi.. đến phố Tràng Tiền.. rồi đậu xe trong con đường nhỏ đến cưa hàng bán son phấn gần góc ngă tư.. lần đầu tiên tôi bước vào một cửa hàng.. mà trong ḷng.. thật vớ vẩn ngây ngô.. hết bà chọn lại đến mắt xanh lựa.. cả tiếng đồng hồ.. c̣n ông th́ đứng nh́n vợ và con gái.. lấy làm sung sướng.. đon đả theo sau khách hàng là vợ chồng chủ nhà.. cũng người Pháp.. mua xong chúng tôi lễ mễ khuân vác.. ông một đống và tôi cũng một đống.. cất vào thùng xe.. tưởng đi về .. tôi bước tới mở cửa xe.. ông bảo chưa xong... thế là chúng tôi lại đi tiếp.. đến cửa hàng may Aux ciseaux Tân Tân.. chúng tôi vào.. và bây giờ đến lượt ông... ông xem hàng bà và con gái cũng ngắm nghía.. rồi ông gọi tôi lại gần...
    .... Vous có thích màu này không ? dạ.. mầu này trang nhă.. đẹp đấy ạ..
    vạy vous có thích không ... dạ....
    ông quay nói truyện với chủ.. rồi đến xấp vải trắng.. rồi ông chỉ tôi cho chủ cửa hàng.. tôi ngạc nhiên..
    ông nói ; lên Đại học rồi.. ăn mặc cho chỉnh tề ... dạ
    lễ Noel 1950... lần đầu tiên tôi biết đến lớp quí tộc Tây phương... ông bà và mắt xanh cho tôi đi theo đến nhà kèn phía sau bịnh viện De Lanessan dự tiệc tất niên..
    Sau Reveilon.. ông bà đưa tôi về tận nhà... cả nhà trố mắt nh́n nhất là ông chủ nhà...

    Cánh cổng nhà Mật thám đă mở đón tôi vào.. và ông bà hết sức giúp tôi trên con đường học vấn.. rồi chính ông cũng đưa tôi vào con đường mà ông mong muốn.. ông đă dắt tôi vào bureau trong sở Mật thám, tôi được nghe ông nói nhiều về Việt nam, về Liên bang Đông dương, ông điều tra về tôi một cách tỉ mỉ.. sau khi ông biết được gia phả của gia đ́nh tôi th́ ông không c̣n coi tôi như một người chuyên đi hộ vệ cho con gái của ông bà.. mà giờ đây cả hai ông bà coi tôi như ngụi nhà.. mon beau garcon , mọi sự đối với tôi như diều gặp gió.. và xóm giềng đều quí mến...
    .. tuy nhiên tôi vẫn đôi thùng gánh nước chiều chiều.. với hàng xóm tôi vẫn là tôi.. vẫn là thằng bé con nhà nghèo mồ côi.. Lời dạy của Mẹ cả, người đă nuôi dạy tôi lúc tuổi thơ.. giờ đây vẫn như vang vọng đây đây ...

    .... con phải tự ḿnh đứng dậy.. đứng lên và vượt hết những vật cản đường.. khó khăn là tự con cho là khó chứ không phải là việc khó không có cách làm.. nghe rơ không con trai ....

    ... Con cảm ơn cha mẹ.. con xin vâng lời.. h́nh ảnh cha mẹ của tôi đang quấn qúit bên tôi chợt như tan loăng trong bóng đen dày đặc.. cứ thế rồi tôi ch́m trong giấc ngủ mê mệt.. sau những ngày vất vả...tt...

  4. #174
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; ngày tháng thanh b́nh cho Hà nội....

    .. cuộc đời và ngày tháng êm trôi.. xe điện cũng đă nghiễn bánh xe bằng sắt trên đường rầy (rails) tạo nên những âm thanh vi..i.. vu..iu... mỗi lần gặp khúc quanh hay đổi đường.. đèn điện cũng đă sáng soi trên khắp nẻo phố phường.. và xe hoả.. ngày hai chuyến đi Cẩm Giàng.. c̣n xe ô tô.. xe hàng nay đă có thể chạy thông suốt xuống Hải pḥng.. Kiến an.. và ngày lễ Tết đă thấy bóng dáng các cụ già chống gậy đến các nơi thờ tự.. và mùi nhang trầm.. nhang đen (nhựa trám) phảng phất trông gió .. cuộc sống thật.. không c̣n vết tích của chiến tranh...
    Chẳng bao lâu.. khoảng 1952.. đă có tiếng x́ xào.. " các ông ấy chặn xe.. ở.. Phùng.. ở Sơn tây.. hay ở Phủ lư.. ghê lắm.. cũng lại cái mă tấu làm phương châm.. hay lại đào đường đáp ụ chặn giao thông.. lục soát kiếm hàng hoá.. kiếm thực phẩm.. thôi th́.. muốn lấy ǵ th́ lấy.. người dân đi buôn chỉ mong giữ lấy cái mạng.. mà thôi..nếu cản ngăn.. một nhát mă tấu hươi lên.. một cái đầu văng ra.. lại một người vô tội trút linh hồn.. mọi người ngơ ngác mặt tái mét v́ sợ tai bay vạ gió...
    .. cướp xong rồi xe lại chạy.. lại tạo nên nạn càn quét địa phương của.. lính Tây bao vây để t́m " mấy ông !!" trả thù.. cứ thế dằng co.. hai bên đều chết mà dân cũng chết, chết v́ làm bia đỡ đạn cho mấy ông Việt minh.. xong rồi các ông Việt minh cũng lại lôi dân ra để dằn mặt.. ghép tội chỉ điểm này nọ...

    ...chiến tranh gia tăng v́ nghe đâu đă được Tàu chống lưng trợ giúp.... một số dân chúng nay qui tụ về tề đông hơn.. và các " ông Việt Minh.." cũng thay đổi cách làm.. các ông về buổi chiều chạng vạng (giờ này lính đóng trong đồn không có di ra khỏi đồn.. các " ông mănh này "..bắt đem đi trai tráng, c̣n lại gom dân để đi đào đường .. đào hố.. hô hào.. c̣n như dân không nghe th́.. lư trưởng hay hội đồng tề các " ông mănh" lại trói gô lại đem đi.. vài ngày sau.. xác nổi dưới ao .. đầm lầy.. hơn nữa.. chợ búa đang họp đông.. quả lựu đạn tung ra.. lại năm ba người dăy dụa.. vừa chết vừa bị thương.. rồi vườn th́ gài bẫy.. ruộng th́ hầm chông.. tàn phá làng tề.. dân t́nh vốn nghèo nay lại nghèo.. khổ hơn...

    Trong những năm này, VNDCCH bị đẩy ra xa.. lên tuốt thượng du Bắc Việt.. rồi nhờ có chiến tranh Trung hoa chấm dứt, phe Mao trạch Đông toàn thắng trên lục địa.. khí giới tịch thu đầy kho.. và Hồ chí Minh đă lội bô sang Trung Hoa gặp các đồng chí để xin xỏ.. Mao Trạch Đông, Chu Ân Lai.. Lâm Bưu đều nhất trí hết ḷng chi viện.. thặng dư quân dụng nay được đổ hết cho VNDCCH.. lại cho cả những đoàn quân thiện chiến sang giúp đỡ, dạy bảo.. và những mặt trận mới bắt đầu từ vụ Tam Đảo Vĩnh yên. Trận thư hùng đầu tiên của danh tướng họ Vơ, VN Giáp biểu diễn tài bằng các nướng quân...

    C̣n Hà nội th́ sao ?? tuy trong ṿng kiểm soát an ninh thế nhưng bọn Cộng cũng len lỏi vào thành.. cũng lựu đạn ném ra.. hết chợ Mơ đến chợ Hôm.chợ Đồng xuân, Bắc Qua... hay như hàng Giấy.. cả cửa Bắc , rồi trường hàng Vôi.... Cộng sản phải khủng bố dân v́ nếu ở lại hậu phương th́ đồng không nhà trống, không cày bừa được v́ chông.. v́ ḿn..đói lắm.. cho nên phải về, tụ lại trong vùng tề.. thành phố cũng đông dân hơn ..

    Càng đụng độ th́ càng nhiều thương vong.. và Y tế cần nhiều nhân viên.. số thương vong được đem về đầy cả các bịnh viện từ Bạch mai đến Phủ Doăn đến Đồn Thuỷ rồi các trung tâm như nhà Tiền/Ngọc hà.. hai Bà Trưng. , Gia lâm.. số nhân viên cần đào tạo nhiều hơn..
    .. riêng bên quân đội Viễn chinh, một lớp Y chuyên cấp cứu được mở ra tuyển chọn từ các sinh viên (hêt năm thứ ba) của Đại hoc.. dành cho Soins Intensifs.. và chúng tôi được tuyển qua...vừa học vừa làm.. thay v́ phải xuống Anatomie ở gần Pasteur th́ nay ngay trên thân thể của thương binh với các đàn anh hay giáo sư phụ trách giải phẫu và chăm lo...tt...

  5. #175
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; binh lửa trên quê hương.....

    ... bài gơ trên nói đến cảnh thanh b́nh ngắn ngủi th́ cả đêm hôm qua, nmq lại như bị lao theo cơn băo lữa trên quê miền Bắc.. từ cuộc chiến Vĩnh Yên( những trái bom Napalm lần đầu được dùng ) đến cuộc chiến đường 4 của hùm xám tên Việt.. đă đánh thức chính quyền Quốc gia và dân chúng; hăy đứng lên mà giữ lấy quê hương, thêm và cuộc chiến giờ đây không c̣n là của riêng nước Pháp với Việt mà lây lan sang đến bàn tay của Tàu Cộng.. sự chi viện không hạn chế cả của cải và người(1950)..
    Trước t́nh trạng bất bổn v́ nạn du kích (CS) địa phương khủng bố dân lành.. các đoàn lính Partisan ( địa phương) nay đổi tên và do phủ Thủ Hiến các miền đảm trách.. mang danh Bảo chính đoàn(1950).
    Trường hạ sĩ quan Băi cháy của Pháp(1950) nay đảm nhân việc huấn luyện hạ tầng như Hạ sĩ quan(1951) và binh sĩ.. rồi đến trường huấn luyện ở Tông/Sơn tây dành riêng cho binh chủng truyền tin..Trường Sĩ quan Nam định (1952).. trường Quân Y Hà nội ( Trần hưng Đạo 1952).. c̣n miền Trung trường Đập Đá.. Sĩ quan Đà lạt, trường Sĩ quan Nước Ngọt( Bà Rịa), Sĩ Quan Thủ Đức.. trương T́nh báo Cây Mai... để có đủ quân lực đáp ứng cho chiến trường cũng như thâu góp thanh niên đi về phía bên này thay v́ để cho Cộng sản thu gom...

    Tuy rằng Quốc gia VN hết sức củng cố.. làm tốt mọi công việc nhưng hệ luỵ tuyên truyền và nạn " dây mơ.. rễ má..", t́nh cảm con cái.. họ hàng hay ơn nghĩa...đă làm thành những chướng ngại vô h́nh.. v́ lúc bấy giờ, tinh thần dân Việt mong mỏi có độc lập, tự do, chỉ cần nh́n thấy bóng ngoại nhân là đă có thái độ này nọ..mà quên mất cái hiểm hoạ của Cộng sản dù cho đă trải qua kinh nghiệm của.. Việt Minh khi chúng ra tay tàn sát đảng phái..địa chủ cường hào.. rồi t́nh nghi gán ghép tội Việt gian do thám.. làm việc cho Pháp..cho bên này Quốc gia....
    ..... họ cứ nghĩ rằng h́nh ảnh thân nhân của họ bị Pháp hay Quốc gia giết là những anh hùng...yêu nước... đổ máu hy sinh cho nước Việt.. hơn nữa ông Hồ chí Minh vẫn nói ngọt ngào thương nước thương dân nhưng việc phải làm th́ dân hăy chấp nhận thiệt tḥi mất mát.. c̣n quá lắm như vụ Cải Cách ruộng đất, địa chủ.. phú.. nông.. th́ lại đổ cho những người làm việc dưới quyền( Trương Chinh/Đặng xuân Khu.. đi quá mức giới hạn.. rồi sửa sai, sai lại sửa.. trối quanh cho qua câu chuyện... lỡ tay giết rồi th́ thôi... bỏ qua đi.. ngày tháng trôi mau sẽ chóng quên >>!!

    Nước Pháp càng ngày càng nghèo.. ngân sách quân sự dành cho Đông dương hạn chế.. Mỹ th́ giúp chút đỉnh gọi là cho có.. bằng các phi đội máy bay thặng dư như C119, C47.. F8F(Gia Lâm. Biên Hoà), .. L19.. rồi xe tăng.. bom đạn tồn đọng của TC 2...nhân lực, Pháp đổ vào Đông dương, riêng Viêt Nam là ba chiến đoàn ( GM1, GM2, GM6.. mỗi chiến đoàn gồm cũng đông khoảng 100 ngàn binh sĩ ) ( bên phía Cộng sản th́ các dàn đại bác tịch thu của quân Tưởng nay đem sang cho Cộng Việt, nhưng có lẽ do Tàu Cộng bắn nên họ xả láng.. chứ Tàu đâu có dại xung phong..sau này khi đi tù lên vùng Yên bái, Laokay.. Hà giang mới thấy có nghĩa trang của Tàu rải rác..)..

    ... tiếp xúc với thương binh mới được nghe truyện thật từ mặt trận... nói truyện với thương binh th́ mới biết đến vũ khí xử dụng.. phe ta vẫn c̣n dùng cây musqueton, và cây súng trường MAS 36, hay Tuiles.(sau này là MAT49 tiểu liên*36vien báng ngắn... th́ phe Cộng đă dùng loại súng tiểu liên bắn đạn cối (hơn 100 viên) mà họ gọi là AK47.. ṇng có ống bao chắn nhiệt....tiền pháo.. cả chục khẩu đại bác bắn tan nát trong cả giờ trước khi lâm trận.. rồi c̣n người th́ đông gấp mười lần , mỗi khi họ xung phong thỉ trào lên đông như đàn kiến..tràn ngập.. phải tận sức cầm cự đợi giải vây từ các đồn trong tầm trợ giúp pháo binh hay đợi máy bay đến thả bom mới ḥng thoát cảnh bao vây..
    Thế c̣n bên họ thuơng binh tử sĩ họ làm sao ?? Đối với họ sau khi thua phải rút th́ họ kéo đi ngay hết cả tử sĩ thương binh đến một quăng khá xa và họ thanh toán.. chỉ trừ đám người c̣n đi được là thoát nạn bức tử.. đó là lư do tại sao họ không có hay có ít thương binh.. mà giấy báo tử.. mẹ liệt sĩ có nhiều.!!! đám tàn quân về nhà đâu có dám nói ra v́ đe doạ.. hơn nữa đă được tuyên công anh hùng mặt trận.. vinh dự hơn bao nhiêu người khác .
    Cảm ơn các thuơng binh về điều trị ở De Lanessan.. các chiến binh của binh đoàn GM1/13è Div Leg.. ..tt...

  6. #176
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; ngày đó riêng tôi ....

    ... được bước vào Đại học.. cả một sự thay đổi bề ngoài..các bạn bè Trung học nh́n ḿnh vẻ mặt có khác.. thằng đó.. ừ nó cũng khá đấy !.. học gạo có hạng đấy !! c̣n hàng xóm láng giềng.. nay không c̣n gọi là " thằng nhỏ.!!" này nọ.. cuộc sống vật chất khấm khá hơn nhờ được đi kèm học tư cho mấy gia đ́nh.hay thầy kư c̣m... quần áo cũng tươm tất hơn.. ít c̣n vai áo vá.. nhưng khi nh́n đến đôi thùng đựng nước..đôi móc và chiếc đ̣n gánh.. th́ lại thấy thương cho ḿnh... chiếc xe đạp cũ kỹ ngày ngày đưa đi đón về trên những nẻo đường quen thuộc nào hàng chuối.. Trần xuân Soạn.. Ḷ Đúc hay chợ Hôm phố Huế Quang Trung.. những nẻo đường Hà nội trở thành không thiếu mỗi ngày, bây giờ lại c̣n có con bé mắt xanh tóc nâu đi kè kè bên cạnh.
    Ông bà Bernard dùng tôi như một người hộ tống cô gái cưng đi học và bảo vệ.. rồi đến khi tôi được qua Quân Y Pháp học lớp Cấp cứu rồi Giải phẫu.. mọi sự lại thay đổi..
    Bây giờ ở De lanessan tôi đă có " điểm cao ' rồi... hàng tuần vẫn phải về trường để lấy bài, nhưng phần nhiều tôi đă được các bác sĩ Quân y hay giáo sư giảng ngay trên bàn mổ rồi.. tôi học nhanh hơn nhờ được tḥ tay vào việc chứ không phải lóng ngóng nh́n.. cảm ơn quí vị Giảng sư.. nhờ đó một lần nữa được bs An Role nh́n đến và đưa tôi về phụ việc cho clinique A.Role ( clinique có điều hoà đầu tiên ở Hà nội).
    .. bạn bè đă coi trọng tôi hơn.. đưa về nhà.. giới thiệu gia đ́nh.. cho tôi cảm giác thân t́nh hơn....
    Chị Thạch là bạn học cùng trường Al. Sarraut.. rồi anh Lịch.. anh Minh.chị Tuyết B..., chỉ có chị Thạch là con của cụ Đồ hàng Quạt.. c̣n lại mấy ngụi khác.. th́ toàn là con quan.. tôi bắt đầu tiếp cận với đời sống quan liêu, phong kiến.. một kỷ niệm.. quá khứ tuổi thơ khi c̣n cha mẹ chăm lo....

    1950-1953 Hà nội thật sự trở lại b́nh thường..phố sá tấp nập..cửa hàng mở suốt dăy.. đường nhựa láng bóng sạch sẽ.. xe điện cũng được sơn phết lại.. mỗi ngă tư đều có Cảnh binh đứng làm chim bay.. c̣ bay điều hành giao thông.. và tiếng rao báo. bán quà buổi sáng đua cùng tiếng chuông xe đạp reng. reng hay kính coong.. thật vui tai.. rồi chẳng bao lâu lại phải nhường cho những tiếng lựu đạn nổ.. Phải rồi.. Việt Minh bị LHP càn quét nên phải chạy ra xa lên tuốt miền núi rừng.. muốn làm cho dân biết và nhớ đến sự tồn tại của Việt Minh chỉ c̣n cách phá tề và khủng bố nội thành.. nhà quê đất vườn ruộng th́ đạt chông gài bẫy.. c̣n thị thành th́ quăng ra quả lựu đạn.. dân chết chứ tên nhóc con giao liên chưa chắc đă chết...
    ,, mà tính nết lũ chúng tôi là sau khi tan học lại hay la cà quà vặt.. vui lắm.. thật hồn nhiên một lũ năm bảy tên ngồi chồm hổm ở trước cửa chợ Hôm để ăn bát bún bung nấu với sườn , thu đủ xanh và giọc mùng.. hay như qua chợ Đuổi Chanchaume để ăn bát bún ốc có váng ớt xào đỏ au cay xè.. chảy nước mắt.. V́ khủng bố.. nên cũng sợ. mỗi khi xúm xít.. .
    ... c̣n Yvonne mắt xanh th́ hắn ấy mê nem rán vàng ươm.. thơm lừng ở chợ Đồng xuân.. và hôm đó.. chiều thứ năm.. tan học ra chúng tôi đạp một mạch tới chợ Đồng xuân.. dựng xe trước cửa chợ tôi để cho Yvonne đứng trông xe... ṛi chạy vào mua... đang lui cui xếp và làn xách.. th́ có tiếng la hoảng hốt của Yvonne.. cũng không xa khoảng cách chừng hai ba chục bước chân.. tôi vội chạy ra.. hai chiếc xe đạp không có cánh mà chỉ quay đi có vài phút là đă biến mất... hai đứa nh́n nhau.. quay vào để lấy cái làn .. nói truyện với cô bán hàng.. cô ta chỉ tôi xuống chợ Giời chùa Vua.. cứ đến đó lựa lời nhỏ nhẹ.. bảo đảm t́m ra hai chiếc xe đạp.....

  7. #177
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; vận nước đến hồi suy.??

    .. từ 1951 VNDCCH bắt đầu có những trận đánh chống lại chiến lược mở rộng vùng kiểm soát của LHP.. Trận sông Thao, sông Lô rồi Vĩnh Phúc.. đến đường 4( Lạng sơn )..LHP giờ đây lại lúng túng trong việc t́m diệt bọn nằm vùng phá Tề của CSVN.. Lính LHP gồm nhiều chủng tộc, sắc dân từ trắng bóc mắt xanh đến mắt nâu tóc hung hay như đen như cột nhà cháy hay rậm râu xâu mắt.. rạch mặt môi vều.. thôi th́ đủ loại và tàn ác cũng đủ thứ.. và thứ duy nhất là hăm hiếp... hăm hiếp trả thù cho hố chông.. cho bẫy.. gài lựu đạn.. thế là lính lùng dân.. đàn ông nhanh chân.. đàn bà chậm .. rồi hậu quả đám trẻ ra đời cũng đủ mầu sắc địa phương..
    Lính đi càn bị chết.. chết đâu chôn đó c̣n bị thương .. đem về các quân y viện.. c̣n đàn trẻ mồ côi vô thừa nhận th́ đă có hội Dục anh.. trại mồ côi .. c̣n ruộng đồng lại thừa dịp cho cỏ mọc um tùm...
    Lính bị thương dồn về các trung tâm như Ngọc Hà.. hay Gia Lâm rồi tiếp lên đến De Lanessan để được chuyên trị..hay giải phẫu.. thương binh nằm đầy hành lang ( corridor).. bốn pḥng giải phẫu làm việc hầu như không nghỉ..
    Phục vụ trong quân y viện.. hàng ngày va chạm tiếp xúc.. họ cũng là người.. những chiến binh da trắng từ Âu châu, Đức, Áo, Ư.. Phổ., Hy lạp.v..v.. rồi đến Ma rốc, Bắc phi, ngay như cả somali..siera.. đôi khi họ cũng buồn .. họ cũng có gia đ́nh.. chăm sóc cho họ .. họ cũng biết cảm ơn.. và họ cũng lo âu cho tương lai.. lo cho gia đ́nh tận nơi phương tṛi xa lắc.. lần đó.. sau trận đánh càn ờ Phủ lư.. một anh sĩ qua da trắng bị thương nặng chuyển về Quân y viện.. ruột ḷi ra.. đang được quấn lại bằng tấm poncho.. xe ambulance vượt cổng đến thẳng pḥng cấp cứu.. rồi qua giải phẫu.. các y sĩ cũng đă ra khỏi pḥng c̣n tôi đang lui cui.. và cái đèn cấp cứu chợt cháy đỏ rồi chớp.. báo động cấp cứu..
    .. toán y tá vội vào nhiệm vụ .. trên hàng y sĩ giải phẫu chỉ c̣n có Robert là y sĩ và tôi internat.. bịnh án đuọc ghi ngay.. làm ngay.. nào thử máu.. nào lên X Ray.. rồi ghi nhận thương tích.. các mảnh vật lạ nh́n thấy..
    qua màn h́nh X-Ray.. .. mọi thứ đâu vào đó.. tẩy rửa sạch sẽ cho thương binh.. chuyển bancard đưa qua bàn mổ.. phân công nào anesthesie.. nào hemato.. nào cardio.. ai vào việc nấy.. máu bắt đầu truyền.. tê mê cũng bắt đầu.. thương binh vẫn c̣n thều thào.. rồi yên.. đợi cho thiếp sâu..systolic/díatolic.. hơi thở đều stabilisee chúng tôi bắt đầu .. lại tienture d'iode.. lại con dao, cái kéo, cái forcef.. băng gạc.... moi móc.. nào mảnh sắt.. nào dăm tre do chông gài bị găy.. nhặt ra.. đôi khi phải nâng màng mỡ.. kéo khẽ lách vào rồi mở rộng lối ra.. cái pince tḥ vào gắp ra.. ba giờ đồng hồ sau.. mọi sự đă yên tâm.. đến khâu gói ghém lại .. nào kim khâu..chỉ nào pince .. chúng tôi lại phài dùng đến pen500 để tránh nhiễm trùng làm độc, kiểm soát lần chót.. rồi đóng vết thương ... bây giờ thương binh được đưa ra pḥng hồi sức.. các thuốc trợ lực.. plasma.. và sắp đặt canh giờ.. Ra khỏi pḥng mổ đồng hồ nhà thờ lớn điểm đúng 12 tiếng.. âm vang trong thinh không.. y sĩ Robert cất tiếng;.. Coucou.. toi es bon gar.. mẻrci...
    Sáng sớm hôm sau.. tôi là người vào đọc các dữ kiện được toán trực đêm ghi lại.. mọi sự b́nh ổn.. Celine hỏi.. sáng nay c̣n phải làm post-op nữa !! .. ........... có chứ nhưng phải đợi cho tỉnh đă..
    đến trưa th́ anh ta tỉnh.. câu nói đầu tiên ... đau quá..khát nước..
    .. chịu khó chút.. anh đă được chữa trị cẩn thận rồi.. ráng chịu đau thêm một vài giờ.. sau đó anh sẽ thấy dễ chịu..
    V́ ruột bị lủng..nên không thể cho anh ta ăn được.. ngay cả khát nước cũng chỉ lấy miếng gạc nhúng nước cất ( eau distillee).. rồi thấm vào miệng.. lưỡi cho bịnh nhân thôi.. c̣n nuôi sống th́ có plasma, Dextrose và thuốc bổ truyền qua đường máu rồi..
    ... anh sẽ mau b́nh phuc,, mẹ và em của anh sẽ đón mừng anh trở về quê.. anh cầm lấy tay tôi và cặp mắt biết ơn rưng rưng nước mắt.. từ pḥng Hậu giải phẫu sang đến dưỡng bịnh tôi đề nghị cho anh thêm 29 ngày nghỉ tiếp.. sau đó đổi qua viêc nhẹ..rồi canh gác toà Lănh sự...

    Câu truyên trong pḥng mổ này hôm nay lại được nêu ra v́ anh thương binh này có gia đ́nh.. anh người Ư, và đến 1959-60 khi nmq học cấp cao ở Sorbonne th́ gặp người nhà của anh ta trong một sự t́nh cờ.. và anh ta là người vẫn nhớ đến tên internat indigene đă chăm lo cho anh ta.. khi anh ta đến chiến truờng Việt Nam.. nhờ đó mà nmq cũng được đến Milano du ngoạn.... tt...

  8. #178
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; xe đạp và chợ trời...

    .. chiều ngày hôm qua.. v́ đi dạo phố nên phải mượn chiếc xe đạp để sóng đôi cùng mắt xanh.. thế rồi để mất xe.. ḷng dạ không yên.. rồi bận rộn.. trưa nay.. vừa trông thấy Yvonne bên couloir.. là nhớ ngay đến thôi.. làm hồ sơ xong.. là vội chạy ra ngay để đi đến ngă tư ô cầu Dền.. rồi rẽ trái đến chợ chùa Vua..
    Dắt xe lang thang, buổi trưa chợ cũng vắng.. mon men đến một cái chơng bày chỏng chơ mấy món đồ xe đạp.. cô trông hàng hơi.. này.. anh muốn mua ǵ ?... ở đây c̣n nhiều thứ.. nói ra là có ngay !!
    .. tôi.. tôi mới mất xe..!! tôi đi t́m để xin lại ... !
    .. đây có ai ăn cắp xe đâu !!
    th́ tôi đi t́m may.. mong chuộc lại được .. v́ xe đó tôi đi mượn của người ta !!
    .. anh nói sao ?? anh mất ở đâu mà đi đến đây để chuộc.. dớ dẩn...
    ,, mà anh.. tội nghiệp.. xe đi mượn là lại để mất !!
    .. này .. tôi ( cô ta nói nhỏ.. ) chịu khó lại chỗ ông già kia ḱa... chịu khó lạy van.. may ra có đường..
    dạ.. cảm ơn cô... thế rồi tôi lại mon men qua... chào bác..
    cậu muốn mua ǵ ?? hàng họ th́ tôi chỉ có bấy nhiêu thôi !!
    thưa bác.. cháu mới bị mất xe.. đi t́m... để xin chuộc lại.. !!
    ai ăn cắp của anh mà anh đ̣i chuộc.. dớ dẩn..!!
    xin bác giúp cho.. cháu đi mượn xe.. lỡ để mất.. dó là anh không trông xe để mất..
    Câu truyện dằng dai một lúc sau.. th́ ông già này.. hứa sẽ t́m giúp rồi ra giá.. lảm nhẩm thấy c̣n rẻ hơn đi mua xe khác..
    .. vâng cháu sẽ đợi ở nhà.. chiều nay.. tiền nong sẵn sàng...
    Về nhà ngồi đợi..xe lửa Cầm giàng cũng vừa chạy qua.. 5 giờ rồi.. đang lui cui t́m đồng bạc để mua kẹo kéo. chợt chị Nghi chạy vào gọi..
    Q ơi ra có người t́m...
    chạy ra cửa.. một bà nhà quê đến t́m.. hỏi tên tôi rồi đưa mẩu giấy tôi viết địa chỉ.. tôi nhaanj ra và bà ta đ̣i lấy tiền.. tôi bảo.. cứ đua xe lại .. tiền tôi đă sẵn rồi..
    ... th́ đưa tiền ra là nh́n thấy xe.. tôi móc trong túi ra xấp tiền.. bà ta đếm.. đang đếm th́ có hai cô gái đạp hai chiếc xe đến ngừng ngy trước mặt..
    Tôi cảm ơn.. nhận xe.. bà ta cũng cảm ơn sự đúng đắn....
    Hí hửng nhảy ngay lên xe c̣n chiếc kia dắt kè một bên để đến nhà Yvonne....
    Chiều tháng bảy hăy c̣n mát..hai ông bà và cô con gái đang lui cui cắt tỉa vườn cây cảnh.. tôi ngưng ngay trước cửa.. cánh cổng mở ra.. Oh mon Dieu.. nos bicyclettes... merci
    Sau khi chào hỏi.. mọi người vui vẻ.. thế là quên hết chuyện mất xe đạp.... tt....

  9. #179
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Ha nội trong kư ức ; nắng hè trên mái tóc thanh xuân....

    buổi học cuối cùng của niên khoá 52-53 chấm dứt.. thầy tṛ nay vui truyện bâng quơ.. cười nói.. Năm hay thày Viện trưởng laị cho biết sớm các sinh viên nào được " lên lớp" và cô, cậu nào phải thi lại 2è session.. hay như học lại các credits... bầu trời mùa hè đất Bắc hết ve sầu inh ỏi ..lại đến cái nóng nung người.. nhưng giờ chia tay.. cũng đầy cảm động nào cùng lớp.. cùng phân khoa hay cùng đường đi lối về.. rồi cũng ra lấy chiếc xe đạp lững thửng thả bộ dọc con đường nhỏ ra ngoài.. chúng tôi túm lại ở ngay cổng trường.. đứng nh́n lại ngôi trường thân yêu.. rồi nhóm này nhóm kia..đi đâu.. chẳng lẽ lại chui về nhà.. mùa này nóng lắm..
    Chợt có tiếng gọi ;... Q sếu.. Q c̣ nhang.. !!
    Quay đầu lại nh́n xem ai gọi... th́ anh Lịch chạy lại gần,( Lịch là bạn trai của chị Thạch)...
    ... gớm.. sao ma nhanh chân thế !! mắt xanh đâu rồi ( Yvonne thường đeo dính với tôi khi nào đi xe đạp )
    .. Qui ca... moi.. je suis ( ai hỏi đấy ?? tôi đây..)
    c̣n ai.. chị Thạch lững thững lại gần.. c̣n thiếu nữa.. !!
    rồi chị Tuyết B.. chị Hương.. chị Ngoc.. anh Đang, anh Minh.. đủ bầy chưa ??
    chắc là đủ.. mười ba thằng mít con với một con mũi lơ mắt xanh...
    .. chờ tí.. để tôi nói chuyện này.. không th́ lại quên mất !!.. có truyện muốn hỏi Quốc c̣ xem, có nơi người ta muốn thuê sinh viên kèm học.. gơ đầu trẻ cho con nhà người ta... có muốn.. nhận không ??
    .. người ta mướn lâu hay tạm vài tháng.. mà nhóc con học lớp mấy chứ ??
    .. Vậy là nhận hả ?? nhận th́ chiều mai tới nhà tôi.. rồi cùng đi đến chỗ xin việc được không ??

    Chưa ra khỏi trường đă có việc, chẳng được ngh́ ǵ lại cục phấn cái thước kẻ gơ đầu " nhóc con "....
    ... Này để cho có kết quả tốt ngày mai.. th́.. bây giờ Quốc nên mời mấy anh chị em ở đây đi ăn chút ǵ để " cầu may..".. trước khi chia tay có được không ?? ..
    Ê... ê... việc chưa được mà đă đ̣i ăn..
    Mọi người ồn ào.. th́ chị Thạch lên tiếng ;... nghe đây..
    Trời nắng nóng..đi ăn kem th́.. ăn vào th́ mát mà ra nắng th́ nóng !! mà Phi Điệp hay Cẩm B́nh .. cũng đă nhẵn mặt rồi !! mà.. tên này th́ phải bắt " hắn".. nắm tóc hắn bắt.. trả tiền kha khá một chút..
    mọi người cùng cười.. mà đi đâu??.. mấy bà vội chụm đầu lại bàn tán...rồi tuyên bố....
    Ngày mai, ba giờ chiều... bún chả hàng Quạt do chị Thạch đầu têu.. lo nhà hàng sao cho ngon...
    mọi người đồng ư.. Yvonne cũng " d'accord.. demain...à trois heure... "
    Như đàn chim chiều mọi người tản ra.. tôi và Yvonne thong dong hàng đôi cùng về nhà Yvonne... để dọn dẹp sách vở đă bày ngổn ngang ở pḥng học.. riêng tôi.. cái thùng sữa Nestlé vừa đủ chỗ cho đám sách của tôi.. chất lên chiếc xe đạp cũ.. ṿng bánh xe quay đều đưa tôi về căn cḥi bé nhỏ..... tt......

  10. #180
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; quà vặt của Hà thành....

    ... giấc ngủ trưa hè sao ngon thế.. vội chồm trở dậy v́ cuộc hẹn ăn quà vặt.. ngoài trời vẫn c̣n nắng gắt.. tấm ù cho mát đă.. rồi khoác vội bộ cánh .. dắt chiếc xe đạp cà tàng thẳng đường đến đ́nh hàng Quạt.. đương lớ ngớ dựng xe th́ mắt xanh cũng Coucou.. la mienne.. thế là khoá chung hai chiếc xe đạp... mấy anh chị khác cũng lần lượt ṃ tới.. V́ được dặn trước nên cô Thanh cũng đă sửa soạn sớm hơn mọi ngày.. là khách quen, lại đặt theo yêu cầu, chúng tôi được sắp chỗ cho ngồi ở hàng hiên mé bên trái của đ́nh. Kê giữa là chiếc chơng bằng tre, chung quanh xếp đủ tám cái ghế cũng bằng tre, tháp lè tè...
    Sau khi giới thiệu đám " quỷ sứ !!"với cô, cô vui vẻ tiếp chuyện, nhưng tay vẫn làm đều.. từ nhóm ḷ than trong cái hộp sắt vuông.. đến sắp rau sống.. rồi chén đũa cho mỗi người, bày lên mặt chơng, hai mẹt rau sống, nào rau muống chẻ, xanh mướt nhỏ như sợi chỉ, soăn soăn, quấn qúit vướng vít lăn nhau, kinh giới mặt lá xanh nhạt bàng bạc..húng láng.. rau thơm và rau mùi.. không quên bên cạnh mẹt c̣n có những quả ớt tươi đỏ chót..những múi chanh cốm xanh xanh.. chua không gay gắt và cái đĩa nhỏ síu đầy những lát ớt đỏ tươi cong cớn như môi thiếu nữ gọi mời..góc mẹt lại c̣n hai thếp bún rồng ( loại bún sợi xếp dọc thẳng hàng, chỉ để ăn bún chả).. đă cắt thành khẩu (khúc ngắn) trên mảnh lá chuối bóng nhẵn.. mỗi người đều có chén đũa(mới tinh) riêng... c̣n Yvonne th́ có thêm th́a và nỉa (fourchette)..
    Ngồi bên hàng hiên, dưới bóng cây đa cao ngất, ngọn gió hè bớt nóng hơn v́ thoáng đăng tuy gần ngay bên cái ḷ than xoan đang hừng hực bốc nóng.. những chiếc kẹp tre, mối kẹp đều được ken thịt giờ đây sẵn sàng nào thịt vai.. thái miếng to cỡ hai ngón tay. nào thịt mông sấn c̣n đính chút b́ mỏng nào thịt băm viên viên thành những viên tṛn dẹp..nay được đặt lên trên vỉ để nướng. Sức nóng bốc lên..làm những miếng thịt chợt cong vặn vẹo, vênh váo như muốn chống trả.. những giọt nước thịt.. mỡ nhỏ xuống than hồng..gặp lử than phựt cháy vàng có ngon.. mạnh tay quạt cho tắt th́ làn khói trắng mù mịt thay thế đem theo mùi thịt cháy cạnh thơm lừng, lật qua.. lật lại.. mùi thơm bay cao.. xa.. ngát cả một vùng trời nắng hạ..Mùi thơm làm chảy dăi.. nuốt nuóc bọt.. chờ đợi ..
    Những gắp thịt chín c̣n nóng bỏng được đem ra.. gỡ khỏi gắp bỏ vào dầm ḿnh trong mấy chiếc chén nước mắm pha Ô long với đường phèn dịu ngọt.. mà đậm đà.... của từng người.. giờ đây mỗi người chỉ c̣n điểm thêm vài giọt chanh..vài lát ớt tươi.. và chút cà cuống bầm nhiễn cho dậy mùi Hà nội..
    Ngon lắm.. mời các bạn.. giờ đây chỉ c̣n tiếng xuưt xoa..tiếng nhai nhồm nhoàm.. trong bầu không khí nóng nực.. và những giọt mồ hôi lấm tấm trên đôi má thanh xuân...
    Sợ khách hàng là " mũi lơ, tóc nâu.." không biết cầm đũa.. nên cô Thanh cũng đă sẵn sàng th́a với nỉa.. nhưng Yvonne.. da trắng này cũng tinh quái, múa đũa.. gắp thức ăn hay lùa cơm cũng không thua con cháu các bà Trưng bà Triệu là bao !! excellent.. bon appetit... mẻrci... nửa giờ sau.. mọi người buông đũa ngồi thở .. hả hê thích thú.. ai cũng khen ngon..
    Cô Thanh cũng đă sắp sẵn chén uống nước sau khi ăn xong.. cũng nước trà mạn sen .. đậm đà.. hương sen toả ngát.. làm tăng thêm hương vị đát Hà thành.. chợt Yvonne lên tiếng.. une petite glacée..!!
    cũng hay đấy.. thế chúng ta đi nhé ?? ừ hay lại ông Tàu già ở góc Quang Trung/Lư thường Kiệt đi...
    Tám chiếc xe đạp lại bon bon trên đường.. để rồi vây quanh gánh thạch đen của ông Tàu già.. tám cái cốc cao..được múc thạch đựng trong chiếc liễn xứ trắng.. rồi chai nước đường chưng có chút hương gừng nướng.. đổ vào.. vài giọt dầu chuối thơm.đá bào phủ lên trên. rôi đưa.và mỗi người đón nhận đưa lên..
    những lớp mỏng thạch đen mượt mà mát lạnh của đá bào.. ngọt của nước đường .. thơm thơm của dầu chuối đă xua đuổi đi cái béo cái, cay nóng của bún chả mới đây.. nhẹ nhàng luôn lách trôi trong miệng qua cuống họng sao mà hả hê đễ chịu.. vậy.. .. chúng tôi chia tay nhau ra về..
    Bây giờ tôi đưa mắt xanh về.. nhà cũng gần từ đây có một quăng đường ngắn là về đến nhà ở Trần hưng Đạo... đến cổng th́ thấy cả hai ông bà ở ngoài vườn.. chúng tôi đẩy cổng bước vào...
    Bonjour... bà Bernard nắm tay ông rồi nói... telle belle vie mes enfants.....

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Lưu manh chính trị
    By hoanghuyus123456 in forum Tin Việt Nam
    Replies: 14
    Last Post: 07-07-2012, 07:50 AM
  2. Replies: 8
    Last Post: 23-01-2011, 01:29 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •