Page 19 of 23 FirstFirst ... 9151617181920212223 LastLast
Results 181 to 190 of 225

Thread: Sau bức mành mành tre...

  1. #181
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; .. thật là nhà quan.....

    ....rồi một buổi chiều, anh Lịch dẫn tôi đi đến nhà người thân của anh để xin việc. Vừa bấm chuông gọi cửa, hai con chó to đă vội vă phóng ra.. sủa inh ỏi..giây lát sau, người tù trong nhà bước ra mở cổng.. mờ chúng tôi vào, anh Lịch dẫn tôi đi vào.. tại nơi cửa, bà Tuần phủ đang đứng đợi..
    ... Lạy Thím ạ...
    .. thưa Bà..
    anh Lịch vội vàng giới thiệu ;... thưa Thím .. cháu đưa cậu Q tới xin việc kèm học cho em...
    .. Thế hả .!.. mời vào trong nhà.. đợi tôi lên mời Ông xuống..
    Ngôi nhà tây bề thế, nằm trên phố Phan huy Chú, ngoài vườn cây cao bóng mát quanh năm, trong Đai sảnh, giữa th́ kê hương án..tủ thờ.. rồi sập gụ.. bên ngoài th́ bộ sa lông Tàu.. rồi đến trường kỷ.. chiếc thống to " đạp tuyết tầm mai "" ngoài cùng là giá trưng bày binh khí cổ xưa.. đao thương...côn. kích..
    bên phải là bàn giao dịch tiếp khách hàng ngày..hoành phi.. câu đối.. đúng cách trưởng giả quan liêu...
    .. có tiếng dép lẹp xẹp đi tới... chúng tôi đứng dậy để chào nghênh đón.. ông chủ nhà...
    Sau khi chào hỏi.. anh Lịch vội thưa ngay ;
    .. Thưa Chú.. cháu đưa cậu Q đến để xin việc đấy ạ ..
    ông nghe rồi trầm ngâm..: này cậu trẻ.. cậu tên ǵ ? con cái nhà ai ? hiện đang làm ǵ hay học ǵ vậy ??
    .. Thưa Ông bà, cháu tên là Q.. con của ông bà.. hiện cháu đang học.. ở Đại học Y năm thứ ba...
    Thế là ông quay sang hỏi tôi bằng tiếng Tây.. chất vấn sinh kế.. gia cảnh này nọ..kỹ càng.
    .. Cậu ngồi đợi tôi ít phút... rồi ông dắt tay bà... đi vào trong nhà..
    cũng khoảng chừng mười lăm phút hai ông bà đi ra... ông nói :
    .. chúng tôi muốn thuê một người đứng tuổi.. có học vấn cao để kèm cho " tiểu nương", con gái của chúng tôi... mới được vào PCB, sợ c̣n yếu kém.. nên phải có người kèm thêm, lương tháng th́ chúng tôi trả 300 đồng một tháng. Hiện nay, mới có câu đến xin việc, là người đầu tiên, hăy đợi vài ngày nữa.. để chúng tôi có thời gian chọn lựa.
    Thưa Ông Bà.. chờ đợi vài ngày không sao..tuy nhiên tôi chỉ có thể nhận kèm một tuần ba buổi chiều, mỗi buổi một giờ rưỡi..và tiền lương không dưới 300. Nếu được, ông bà cho biết sớm, v́ tôi c̣n phải dàn trải sắp xếp, vào internat rồi th́ không có c̣n nhiều giờ. bây giờ tôi xin phép ông bà để ra về.. nói dứt lời.. tôi kéo tay anh Lịch đứng dậy và bước ra cửa...
    Một buổi sáng, trong lúc đang loay hoay xếp dọn đống sách vở bừa băi... mẹ và em gái của tôi cũng đi ra cửa sau th́ ngoài cửa hàng gọi vào bảo có người đến t́m..
    .. lậy Bà ạ.. Bà đến t́m chúng tôi ??
    chào Cậu.. chúng tôi đến xem.. gia đ́nh của cậu đây...
    .. xin mời bà quá bộ đi ṿ gian trong ạ..
    Bà tuần và Vú em nuôi Tiểu thư.. đủng đỉnh đi vào.. nơi chúng tôi đang trú ngụ.. sau lời giới thiệu xă giao tôi rót nước mời.. và đứng hầu câu truyện...
    Thưa bà.. được Bà đến nhà.. th́ thật là quư hoá, xin Bà vui ̣ng cho biết.. Ông bà.. có việc ǵ cần đến.. mà chúng tôi có thể làm được không ạ..
    Hôm nay tôi đến đây, trước là thăm thú.. sau là nh́n xem đời sống .. nề nếp gia đ́nh của người... mà chúng tôi dự định thuê mướn...
    Câu truyên xoay quanh vấn đề lư lịch gia đ́nh, nếp sống này nọ.. cho nên chỉ và phút sau bà Phủ đứng dây cáo từ ra về.. Câu truyện đến đây tưởng chừng như sẽ ch́m đi... nhưng không ngờ, ông bà Phủ lại nhất định thuê tôi để kèm học cho Tiểu nương..
    Thời khoá biểu của lớp đă có, lịch thực tập cũng đă có..và giờ gơ đầu trẻ cũng đă xếp xong.. khá bạn rộn..
    Sáng dậy sớm từ 5 giờ.. ôn lại bài vở, sửa soạn tài liệu cho giờ tới.. rồi vội vă dắt xe đạp ra đi có khi quên cả ăn sáng.. phở th́ không dám ăn v́ sợ mùi c̣n bám trong miệng,làm phiên mọi người. mà xôi th́ sợ nóng cổ.. ợ chua.. chỉ c̣n bánh tây.. mà bánh tây qua đêm th́ chán lắm..
    Để rồi một buổi sáng đầu thu.. quên không đến đón Yvonne, thẳng một mạch trên đường Trường Thi.. đến khi nh́n thấy bót Cảnh binh đầu hàng Trống bỗng giật ḿnh.. và mùi cà phê sáng sớm sao mà quyến rũ đến thế... Nh́n quanh, rẽ tay phải.. ngay bên toà soạn báo Tia Sáng... vài người đang xúm xít vây quanh.. phải rồi từ đó, mùi cà phê lan toả, gọi mời
    .. dựng chiếc xe đạp bên cạnh tường rào.. mon men lại gần, ông bán hàng ngửng đầu lên.
    Chào ông.. ông bán cho cốc cà phê có chút sữa.. hơi ngọt một tí..
    ... cốc vừa hay côc cao... cốc vừa là đây..
    Vâng, xin ông cốc vừa.. ở đây ông có bánh tây.. nhân nhị ǵ không ạ ??
    . có bánh ổ to.. có bánh baguette.. bơ Bretels.. ba tê.. xúc xích..
    Xin ông một cái baguette có ba tê.. và rắc chút muối tiêu,...
    Ngồi xuống chiếc ghế bé xinh xinh, nh́n người bán hàng pha cốc cà phê từ chiếc ấm bằng nhôm cao để bên cạnh ḷ than, gịng cà phê đen nâu chảy dài vào cốc, dưới đáy cốc là lớp sữa đặc.. đang dợn sóng đổ màu sang nâu nâu đậm, rồi ông ta đưa cho tôi..
    Khẩu bánh ḿ được đặt trong miếng giấy dầu sạch sẽ..được trao.. tôi đón nhận và đưa lên miệng cắn.. rọp rộp..ôi sao mà thơm thế.. dập nát dưới hai hàm răng.. mùi ba tê, bơ béo ngậy.. đậm đà gia vị muối.. tiêu hột.. ngon., ngon lắm. ngon không thể tả được, nghiến ngáu nhai.. nuốt bên cạnh hớp cà phê sữa nóng hổi.. thích thú vô cùng. Rồi bên cạnh đó những tờ báo ra sớm, đang trải ḿnh nằm chờ người đón đọc.
    Cảm ơn bác Tư.. xin tạm gọi vậy. Cũng nhờ hàng cà phê mà tôi được đọc báo Việt. Tia Sáng, Giang Sơn, Liên hiệp.. biết đến những mẩu chuyện nổi tiếng thời Chiến quốc, Oán Việt, thù Ngô,.. t́nh sử Phạm Lăi/ Tây Thi, rồi tiểu thuyêt quê hương; Đất của tác giả Ngọc Giao..nhiều nữa.
    Tôi cũng không quên mua cho Yvonne một cái baguette có bơ Bretels, paté gan cháy cạnh.. casse croute của taay mà Việt nam chế biến. Giờ nghỉ, tôi đưa cho Yvonne.. c'est quoi?? ăn đi rồi biết... mở gói ra.. đưa lên ngửi.. rồi j'ai faim.. ...tt...

  2. #182
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nôi trong kư ức ; vào cửa nhà qun....

    ... không ngờ.. tôi đă được ông bà Tuần phủ nhận cho làm gia sư gơ đầu trẻ.. cánh cửa nhà quan đă mở để cho tôi bước vào.. Những khuôn phép lễ nghi ( xáo rỗng bề ngoài !!). nhưng lại rất ư tôn trọng. Từ cách đáp lời phả thưa.. gửi đứng đầu mỗi câu nói, đến cách xưng hô, vai vế.. dù thất học, b́nh dân đên trưởng giả quan liêu.. tất cả.. nhất.. nhất đều phải tuân theo. Thời gian trôi nhanh, chẳng mấy chốc là đến cuối năm, Tây th́ không quan trọng lắm đối với mấy quan ta.. dù cho Tây cũng có Noel.. Tết Tây nhưng đơn giản ít có quà cáp.. c̣n ta th́..nhiêu khê.. phiền phức lắm. Từ qua trên trông xuống.. người ta trông vào.. nào quà cáp.. biếu sén phải sao cho đúng lễ..đàn anh.. đồng liêu.. cùng hat.. rồi họ hàng nội ngoại.. sao cho rạng mặt nở mày với... thiên hạ.. v́ rằng .. ta đă làm quan áo mũ xênh xang,nghênh ngang.. vơng lọng..
    Làm quan th́ quyền to mà lệnh của ba cũng ... to lắm.. rồi môt buổi chiều sau khi dạy học xong quan cho gọi tôi ra pḥng khách.. quan ngồi chễm chệ trên chiếc sa lông tàu.. tôi bước đến.. thưa ông..
    .. cậu .. đầu tháng chạp tới.. nhà phải đi sắm cây cảnh.. để sửa soạn Tết nhất.. tôi muốn cậu phải đến đi theo chúng tôi chọn cây cảnh... nghe chưa ??
    .. Thưa ông.. ngày nào xin ông cho biết để tôi c̣n sắp đặt công việc !! v́ cuối năm ta là đầu năm Tây bài vở ôn thi nhiều lắm ạ !!
    Ừ.. để cho nhà tôi (bà Tuần )... chọn ngày nghe chưa ..! dạ.. dạ... rồi tôi cáo lui.

    Rồi đến ngày cũng khoàng rằm tháng Chạp.. tôi cũng phải dậy sớm quần áo chỉnh tề.. đạp xe một mạch đến chỗ hẹn .. làng hoa nhật Tân.. để theo quan và gia đ́nh đi chọn cây...
    Nào Bích đào, nào Cúc đai đoá.. nào Phù dung.. đủ loại.. rồi dưới hàng hiên của nhà vườn c̣n có Thuỷ tiên..
    Thuỷ tiên .. cũng có người thích mua từ củ ở hàng Buồm hay Mă mây của mấy người Tàu chuyên buôn về ngâm rồi khi nẩy mầm th́.. dọn rác.. tỉa.. chỉnh.. đa số là các cụ đồ nho.. một nghệ thuật đông phương hiếm hoi.. nh́n mấy củ thuỷ tiên ngâm sẵn đựng trong những chiếc bát thuỷ tinh.. bên dưới là những viên sỏi trắng..và đám rễ trắng muốt khoe hàng.. đă lú chồi.. miệng ông không ngớt khen chê...
    Ông Phủ gật gù.. rồi chép miệng.. rồi trầm ngâm như thích thú.. rồi ông lên tiếng hỏi tôi ..
    .. sao.. cậu thấy bông hoa có đẹp không ??
    .. dạ.đẹp lắm... bông hoa th́ phải đẹp rồi !..
    ông nói tiếp ; chơi cây cảnh th́.. phải biết đến thú vui.. khi tỉa.. chiết.. hay gọt.. để củ hoa theo ư chứ !!
    ,.. dạ đúng vậy ..! thưa ông..
    thế cậu nh́n mấy củ thuỷ tiên này... cậu thấy ǵ ??
    thưa ông..tỉa, tu.., chỉnh thế để có được thế h́nh vũ khúc hay song kiếm quần hoa.. chiết hăm để cho củ sung sức cho bông theo cách " nhất công thành !".. và bộ râu dài trắng muốt như râu ông lăo.. và khai hoa đúng ngày giờ....
    ông Phủ ngần ngừ... thế cậu cũng biết nhiều về thuỷ tiên đấy nhỉ.. !!
    dạ thưa.. chỉ đôi chút thôi ạ..!
    qua dăy cúc đại đoá.. quất Phú lộc.. quan Phủ không c̣n hỏi tôi điều ǵ nữa.. trước khi chào ra về.. ông Phủ nói cho tôi biết rằng là ; sau ngày hạ cay nêu, ông bà có mời khách đến nhà ăn mừng Thượng nguyên, tất cả đều phải đến nhà để giúp việc kể cả tôi.. tôi lại cố ư từ chối khéo.. nhưng ông nhất định bắt tôi laf hết việc th́ phải đến.. nghe chưa !!........tt........ ....

  3. #183
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nôi trong kư ức ; trưởng giả và quan liêu..

    ... cuối tháng hai tây, tôi đến nhà quan sớm, không quên mang theo một bộ quần áo tươm tất để đề pḥng khi cần thay. Mở cổng bước vào, không khí trong nhà thật là nhộn nhịp, trên nhà đèn bật sáng choang, có thêm tôi.. c̣n có bác tài.. chú kéo xe.. quan phủ bắt đầu ra lệnh;.. khênh cái này bày ra chỗ kia.. xếp lại cái bàn.. thay cái ghế.. rồi đến bàn thờ, trên bàn phải bảy ra sao ?? sao cho đúng cách.. nào đỉnh, lư hương đến mâm bồng .. hay hạc , đèn .. lại cả khay ruọu, kỷ trà.. cốc nhỏ.. chén hạt mít..
    c̣n dưới sập gụ th́ chiếu cạp điều.. gối xếp.. bên ngoài là sa lông Tàu, bàn tṛn, đôn, choé.. ngoài cùng đến lôc b́nh.. và giá binh khí chắn ngang.
    Hai bên chái(gian bên) một bên kê sập trơn( không trạm trổ nhiều)... để sau tiệc c̣n có hát cô đầu ( ngày thường th́ quan ngơi buổi trưa ở đây ).. c̣n bên kia là bộ tràng kỷ có bày bộ ấm tích nước trà nóng.. cái điếu bát hút thuốc lào.. hay cả tăm xỉa răng.. hôm nay th́ thêm khay tách trà để đón khách..
    Vào đến pḥng sát bên trong là pḥng ăn kiểu cách Tây phương.. bộ bàn ăn 12 ghế ngồi bằng gỗ lát đánh vẹc ni bóng lọng.. cái tủ đựng chén bát. dĩa.. côc tách xứ trắng muốt Giang Tây hay Nhật bản.. ( đây cũng là chỗ tôi kèm học cho Tiểu thư bên góp c̣n có cái bàn nhỏ để để thức ăn hay chén đĩa cho buổi tiệc ở gian chính...
    Đi qua sân nhỏ đến khu bếp nấu ăn.. trong bếp đă ồn ào.. mấy con gà sống thiến.. đă được làm thịt..nằm ưỡn b́nh trong rổ.. rổ rau đă nhặt sạch chờ rửa..dao thớt ngổn ngang Trên bếp lửa bùng bừng nước reo sôi.. có đến bốn bà đến nấu bếp, những bà này chuyên đi nấu cỗ cho các nhà nào cần đến .

    Hôm nay ông bà Tuần phủ ăn mừng Thượng nguyên (ngày rằm ta đầu tiên trong năm âm lịch).. ông bà mới khách đến thưởng thức món thang, cuốn.. bồ câu tần..v.v.. các món ăn cũng đă bầy biện lên đĩa.. bát xong xuôi.. được bê lên bàn nhỏ để đợi khách đến.. săn sàng...
    Nói đến đầu năm, khai xuân..đối với món ăn mời khách cũng là vấn đề.. kiêng này cữ kia.. sao cho gọi tên lên là thấy tốt đẹp.. mà phải đậm đà hương vị.. như gà sống thiến..măng .. bí đao Thai nguyên.. c̣n bồ câu v́ vậy mà ông bà đă chon đến thang cuốn cuốn.. Ngay từ sợi bún cũng phải là bún gạo dé cánh dai sợi.. khi trần lại với nuóc sôi lại có chút gừng cho thơm để át đi mùi hoi của gà.xé nhỏ. rồi trứng gà tráng mỏng thái sơi..gị lụa cũng thái chỉ.. rau răm thái nhiễn như sợi thuốc lào...tất cả bày trên mặt bát bún theo ô theo múi một công phu chờ thực khách.. lúc bấy giờ mới chan nước dùng sôi và đưa lên mời thực khách..
    Khách đến đă đông đủ.. ông bà chủ nhà cất tiếng chào mời quư khách vào chỗ.. các bà th́ ngồi trên sập gụ chung quanh cái mâm đồng tam khí trên đă bày sẵn nào thịt gà sống thiến chặt vuông quân cờ, nào gị lụa thái múi con thoi.. rồi đến các phụ gia không thể thiếu dưa góp.. củ kiệu hành muối dưa nén rồi đến chanh ớt.. gừng thái chỉ.. đủ loại không thể thiếu.. thật tỉ mỉ công phu.. và sau đến bát thang được bê lên hầu quí khách.. khói bốc lên nghi ngút.. dạ xin mời quư khách nâng cốc ruợ đầu xuân.. chúc tụng lai vang vang.. sau đến cầm đũa.. bê bát bún thang lên.. đạt xuống.. chép miệng nêm nếm.. chút mắm tôm được đánh sủi bọt bằng rượu mai quế lộ.. chút chanh.. lát ớt tươi đỏ au..hay giọt nước mắm ô long đậm màu cho có hậu.. sau cùng là tiếng x́ xụp...
    ... Vâng xin mời quí Cụ quư đông liêu.. xin tự nhiên leo thang.. một bậc .. hai bậc.. ba bậc.. tuỳ ư sở thích.. sau đó c̣n có món cuốn nữa.. cuống được cuộn tṛn bên trong có bún có thị ba dọi luộc có bỗng rượu chưng ngọt.. có chút rau diếp vẩu thơm.. bên ngoài buộc bằng củ hành lá trắng luộc chín.. chắm vào chén nước mắm ô long có cà cuống.. ngon lắm..
    Các cụ nào c̣n đói th́ đă có cá thu kho riềng, lại cả trứng cá cháy.. có dưa nén.. dưa hành.. sau đó đến bí đao tần với bồ câu nắm hương.. mọc nhĩ trắng tươi mới từ thượng du đem về..
    Sau màn ăn uống hả hê, các cụ buông bát ngồi ngả nghiêng hay đứng dây đi ra ngoài hành lang để gia nhân dọn dẹp.. cũng là để thực phẩm trôi xuống dạ dày.. các cụ đủng đỉnh di vào .. đến màn tráng miệng.. nào bươir Đoan hùng .. cam Bố hạ.. rồi đến thạch trắng với nước đường phen chưng có hoa bưởi thơm thơm.. đến chén nước chè mạn Hà giang hương sen e ấp lan toả... thật là bữa cơm nhà quan....
    Các quan bà râm ran chuyện trong nhà ngoài ngơ.. chuyện tương lai cho công tử.. tiểu thư.. c̣n các Cụ ông th́ bàn chuyện thế sự nhân t́nh.. ... chợt có tiếng la xao ngoài thềm... đó là ban đờn ca dưới Khâm Thiên đến để... hát Cô đầu ( Ca trù )....... tt.......

  4. #184
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; trà rượu và ǵ nữa ..!!

    .. tôi có được cái may mắn là đứng hầu bàn cho các cụ ông !!cụ nào cụ nấy đều có khí thế là.. quan, kể cả cụ Hàn. Cụ Hàn nhà giàu lắm !.. cụ có môn bài muối. môn bài rượu và cả thuốc phiện nữa.. nhờ con gái lớn của Cụ lấy chồng Tây.. anh chàng mũi lơ làm ở sở nhà Đoan. Trong lúc ăn uống Cụ hàn thường hay bắt tôi đưa cụ đi tiểu tiện.. mỗi lần tiểu là cụ dặn.. cụ nhăn mặt đau.. đau lắm, cụ rên .. rồi tôi nh́n xuống nền gạch đá hoa trắng.. những giọt máu nhỏ đỏ ḷm..tôi hỏi ;
    .. cụ đau lắm không ??
    ừ th́ đau..
    cụ đau lâu chưa ?? mà tại sao vậy ?
    .. trong người nóng th́ sinh ra vậy chứ... mà mới đau thôi !! làm ǵ mà hỏi ... !!
    hai lần.. rồi ba lần.. cụ rên dữ lắm.. tôi lại hỏi tiếp ;
    .. thế cụ có đi chữa bịnh chưa ??
    .. có đi mấy ông lang trên phố thuốc Bắc rồi.. mày hỏi làm ǵ hả khỉ.....!
    Cụ hăy im đi.. tôi hỏi là v́ tôi muốn giúp cụ chữa bịnh....
    ... anh mà làm được cái c.. ǵ mà đ̣i chữa .!
    Neeus Cụ muốn th́ sáng ngày mai.. cụ đến nhà thương Đồn Thuỷ... cháu sẽ giúp cho .... nhớ trước 11 giờ..cháu sẽ đón Cụ đưa vào t́m bác sĩ chữa cho Cụ..
    Dắt Cụ ra ngoài, đám con hát cũng đang sắp đặt ngồi bên sập bên tay trái.. mấy cô đào hát vội xếp hàng đến trước bàn thờ để lễ Tổ... sau đó trở về chỗ...
    Tài tử gảy đàn so giây .. tưng.. tưng.. từng từng.. c̣n cô đào hát với xênh phách gơ lách cách.. như hỏi khéo ".. thằng nào.. thằng nào th́ đào nương trả lời.. nó đó nó đó.." .. tay từng ăn chơi biết mánh hỏi của con hát thường cầm roi chầu đánh trống lên tiếng đáp lại.. tom. tom... tom.. tao đây.. tao đây...Cuộc vui kéo dai.. nh́n vẻ mặt hả hê của các quan viên.. và khay tiền thưởng của ca nhi th́ biét.. c̣n các bà mệnh phụ.. th́ mặt mày bí xị.. mỗi khi đức lang quân móc hầu bao quăng tiền ra thưởng.. lát nữa về nhả th́ biết tay bà. đây !!
    Cụ hàn cũng thuộc loại hào hoa phong nhă mà.. đến nơi cụ bà đă từng lấy tráp ra để khoá bộ râu dài của Cụ ông.
    Đến bây giờ chúng tôi, đám gia nhân mới được phép ngồi xuông để ăn miéng cơm, vất vả suốt từ sáng.. Tôi đứng dậy ra về trước. Bước ra khỏi nhà quan, ôi thoải mái làm sao !! ḷng tôi lại chợt nhớ đến " mũi lơ mắt xanh ".. giờ này hắn chắc đang phảỉ lật annals ra chép bài cho tôi.............

    Vừa xong công việc, bước ra pḥng đợi.. đă thấy Cụ ngồi đợi.. Chào cụ.. cụ đi theo tôi, đưa qua pḥng thư kư.. làm hồ sơ rồi về pḥng khám..
    .. xin Cụ cởi bỏ áo quần ra... rồi nằm lên đây..
    .. mới vừa cởi bỏ quần áo.. th́ mùi hôi bốc lên nồng nặc.. tôi vội lấy khăn thấm cồn .. rồi lau cho sạch phàn hạ bộ. Trong cái khố của cụ đầy những máu mủ, bên háng của Cụ có ươm soài xanh, nay mai sẽ vỡ, bịnh phong t́nh..
    Cụ bị lâu chưa ??
    .. cũng cả tháng rồi...
    đi chữa ở đâu ?/
    .. th́ có lên phố thuốc Bắc.. mấy ông lang chỉ cho thuốc uống rồi thuốc bôi bên ngoài..... họ cũng có cho thuốc bắc để uống.. nhưng mà sắc thuốc th́.. bà ấy mà biết th́... chết.. .. cậu giúp tôi..
    Tôi cho cụ mặc quần áo vào.. rồi dắt qua pḥng thí nghiẹm, lấy mẫu nước tiểu cho biết rơ.. chứ lậu mủ lại soài xanh soài chín thế này th́ chẳng cần thử cũng biết ngay bệnh t́nh rồi.. tôi nói tiếp...
    .. sáng ngày mai đúng 7 giờ sáng có mặt ở đây.. tôi sẽ dắt cụ đi thử máu.. Nhớ rơ, sau bửa cơm chiều th́ không được ăn ǵ nữa.. ban đêm có khát th́ chỉ được uống chút síu nước lă đun sôi thôi, nghe chưa !!
    .. dạ.. tôi nghe rồi..
    Sáng hôm sau, đúng 7 giờ.. tôi đến th́ cụ đă sẵn sàng.. đưa cụ sang pḥng thí nghiệm lấy máu.. xong rồi dặn cụ chiều nay đến clinique A.Role đẻ chữa bệnh.. tt............

  5. #185
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ;.. một tiếng kêu.. ai..!!!

    Đón Cụ ở clinique, cụ run sợ...
    ở đây đắt lắm,,.. họ đâu có chữa làm phúc..!!
    .. vâng, ở đây là clinique làm việc tư, mất tiền mà là hạnh sang.. cụ thấy đó.. máy lạnh chạy .. mát rượi.. thuốc men đầy đủ.. nhưng đắt.. mà cụ có muốn chữa hay không cơ chứ ??
    .. cos chứ.. mà tón kém hết bao nhiêu cơ chứ.. phải biết để c̣n lo liệu !! hơn nữa có chắc là chữa khỏi không chứ ??
    .. chữa bệnh th́ phải khỏi.. tuỳ theo căn bệnh nữa chứ.. lại c̣n lâu mau ...
    .. thế hết bao nhiêu lần đến chữa... mà mỗi lần hết bao nhiêu tiền cơ chứ !!
    .. cũng khá tốn kém.. mỗi lần rẻ.. ít ra cũng 300 đồng c̣n lâu hay mau th́ phải qua ba bốn lần mới biết.. mà cũng khoảng chừng một hai.. hay ba tháng mới hết, dứt được ...
    cụ Hàn băn khoăn.. lẩm bẩm một ḿnh...
    tôi hỏi tiếp... thế cụ có chữa hay không ?? tôi không c̣n thơig giờ.. v́ khách đến khám đang đợi.. đúng lúc y tá vào gọi pḥng khám bên cạnh, khách đă sẵn sàng... tôi bỏ ra đi sang pḥng bên..
    khám xong cho con bệnh .. tôi trở về pḥng có cụ hàn ngồi đợi...
    .. sao cụ ... quyết định chưa ?? v́ tôi không có giờ ...
    cụ vội nói.. cậu có chắc là chữa được hay không chứ ??
    ... cụ nhắc hoài.. chữa không được th́ làm sao có khách để... cứ nh́n số người chăm lo cho con bệnh.. th́ biết mà !!
    .. vâng cậu nói với bác sĩ là .. tôi xin chữa...
    Mời cụ thay quần ra.. rồi nằm lên đây....
    Hai nhân viên vào phụ việc như che đậy .. rồi cuvette.. ống dẫn ống xịt..bông băng.. cồn..
    ... một mũi morphine để giảm đau khi thông ống tiểu.. thấy cụ bắt đầu thiêm thiếp.. nhịp tim đều chúng tôi bắt đầ làm lavage... máu mủ ra đầy cả cuvette.. hôi thối vô cùng.. thế nyf mà đi thày tàu th́.. nó vỡ ra..ui da...
    ... làm sạch sẽ xong.. tiêm cho cụ một mũi PenV/Bristol ... rồi đểu cho nằm yên..
    Khoảng nửa giờ sau.. chúng tôi trở lại .. cụ đă mở mắt ra, tỉnh táo..
    .. này cậu.. chữa bệnh cho tôi chưa đấy ??
    .. xong rồi.. cụ thay quần áo đi.. cụ ngoan ngoăn nhỏm dậy với lấy quần áo mặc vào.. rồi đến bên bàn của tôi..
    Đây là biên lai.. cụ ra ngoài .. hỏi thư kư chỗ trả tiền.. nhớ hai ngày nữa th́ trở lại chữa tiếp.. cụ cầm lấy biên lai.. nh́n chăm chú.. sao mà nhiều tiền thế.. tới những 300 đồng cơ lận..
    ... thế là rẻ đấy.. cụ có vẻ tiếc tiền.. lầm lũi đi ra..
    Hai ngày sau, cụ đến đúng giờ.. bẽn lẽn nói với tôi..
    .. cậu ơi.. tôi thấy nhẹ cả người.. đi đái giờ đây bớt hẳn đau.. các cụ ngyf xưa gọi là.. một tiếng kêu cha.. ba tiếng kêu chó !! Kết quả máu, nước tiểu đều có, tôi nói ;
    bệnh của cụ nặng rồi..máu thử có vi trùng giang mai (syphilis, lại lậu mủ ( ghôn..). Thời gian để chưa cũng khá lâu.. cả tháng không chừng... mà hết nhiều tiền lắm đấy !!
    ... Đă chữa.. th́ chữa cho khỏi.. đến nơi đén chốn..hết bao nhiêu cũng được.. nhưng phải khỏi...
    .. th́ mới có lần đầu mà đă bớt ngay rồi đó !!..cụ tính sao ??
    Vâng tôi xin theo...
    Tôi theo đúng như lời dặn của Bs AR.. làm cẩn thận đúng với lời dặn.. sau đó tiêm cho cụ một mũi PenV 500 nữa..
    .. xong rồi.. cụ mặc quần vào.. rồi đến bàn của tôi...
    .. Cụ mặc quần áo lại chỉnh tề.. đến lấy biên lai rồi ra trả tiền...kể từ đây cụ rất là ngoan ngoăn.. thích thú v́ căn bệnh quái ác được chữa trị một cách kín đáo... bạn ăn chơi của cụ cũng nghe theo cụ t́m đến clinique..
    oong bà Bs A. Role ngạc nhiên v́ chỉ có một thời gian ngắn mà tôi đă có kinh nghiệm chẩn trị về Y khoa.. Yvonne cũng về khoe với ông bà Bernard.. về những ǵ mà tôi đă học và hành nghề.. từ nhà thương đến clinique..
    Giờ đây.. tôi không c̣n túng thiếu đến nỗi phải chắt chiu từng đồng bạc.. gom góp công sức từng đôi nước máy để mưu sinh.......tt....... .........
    ( thời 1940-1954 ở Hà nội có ba clinique, một là Đặng vũ Lạc ở Gambetta/Trần hưng Đạo. Hai là Kỳ Quan Thân ở dụng thành và Hà Trung (gần chợ hàng Da). ba là clinique A.Role ở Quang Trung/Trần quốc Toản. có máy lạnh đâu tiên)

  6. #186
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; con chim nhỏ trong chiếc lồng vàng son...

    .. tôi hầu ông nay lại đến bà.. bà tim tôi.. rồi nói.. cuối tháng Giêng.. tôi đi hầu bóng ở đền Hoà Giai.. cậu nhớ đến lễ Thánh nghe chưa !!.. tôi chỉ biết vâng.. dạ.. có rảnh th́ mới đến được chứ.. đâu có phải là thằng nhỏ mà muốn sai đi đâu hay lúc nào cũng được đâu ..tuy nhiên cô gái rượu của ông bà ra lệnh thêm một câu... anh nhớ đến đón em về sớm để c̣n lo cho ba ở nhà... tôi chỉ cười rồi cáo lui ra về..
    Nhằm chiều thứ sáu, xong việc ở clinique ra.. tôi đạp xe thẳng đến đền Hoà giai.. để lễ đầu năm.. v́ nhớ đến Mẹ Cả của tôi.. bà cứ đầu năm là phảỉ đi hầu, cụ đồng bóng nặng căn lắm..
    Bước vào đền cũng đă sáu giờ chiều... tiếng đàn hát và tiếng khấn vái của mấy bà.. mấy cô hầu dưng ồn ào hỗn loạn.. bước đến ngưỡng cửa.. th́ khói nhang mịt mù.. nh́n vào bên trong cảnh tượng thật vui vẻ đầy màu sắc..tôi đến đứng cạnh cột nhà nơi góc cuối .. và giá ông Hoàng Bảo hà cũng vừa mới thăng.. cung văn đang hát cầu nhập.. chợt người ngồi hầu ra hiệu.. và ông cung văn đổi điệu hát đón giá đồng nhập.. tiếng đàn ḱm.. tiếng phách tiếng xèng.. bây giờ chuyển điệu vui tươi nhẹ nhơm không c̣n vẻ quyền cao chức trọng nữa.. và rồi tấm khăn nhiễu đỏ phủ trên đầu con nhang tung lên.. bà hầu dưng vội đưa tay ra đón.. và như đă biết.. việc sửa soạn khăn áo cho giá đồng được thay đổi thật nhanh... và là giá "cô bơ ".. giọng của con nhang giờ đây chuyển dổi ra vẻ thơ ngây nũng nịu.. xiêm áo cũng trẻ trung..
    Cô đứng dậy làm lễ khấu đầu trước ban thờ rồi cô bắt đầu làm những động tác như chèo thuyền.. hái hoa.. rồi Cô ngồi xuống an vị.. các người ngồi hai bên xúm xít xin lộc Cô ban.. Cô ban phát từ quả qúit đến quả mận.. gói hồng khô.. hay kẹo bánh rồi sau đó đến phát hiện kim..thấp thoáng bóng dáng của Uyển Khanh trong tà áo nâu màu vỏ đỗ..đưa dâng một sấp giấy bạc một hào.. năm hào mới để trên khay.. đưa ra cho Cô.. và Cô ban phát.. kẻ ít người nhiều.. mọi người đều có... Cô phát xong rồi Cô nh́n khắp nơi như t́m kiếm.. rồi Cô chỉ tay đến phía tôi đang dứng dựa cột..
    .. này cái người trẻ tuổi kia.. sao không lại gần xin Cô cho tài.. cho lộc..!!
    .. Lạy Thánh mớ bái.. lạy Cô uy quyền.. kẻ ngu muội này chưa dám lại ạ.. mà lại sợ uy quyền của Cô lỡ khi mộ phạm.. nay được Cô nh́n đến xót thương.. kẻ ngu này xin Cô cho khoẻ mạnh b́nh an thôi ạ..
    ... Xin th́ Cô cho đấy.. đây là chiếc dấu .. nhớ đeo để bảo vệ.. c̣n đây Cô cho chút tài làm tiền đi học nghe chưa..!!
    Dạ.. con xin cảm ơn Cô đă thương t́nh ban phát.... Nhận lộc rồi tôi ra ngoài sân đứng bên cạnh hồ cá.. cho bớt sặc sụa v́ khói nhang... rồi bên trong buổi hầu đồng cũng đă tan..
    Chắc là phải đợi cho mấy bà hầu dưng dọn dẹp xong rồi.. Công Chúa chạy ra t́m tôi..
    .. anh.. anh đến đă lâu chưa ?? ..... th́ Công Chúa nh́n thấy rồi.. biết rồi..
    .. thế anh cầu xin Thánh điều ǵ ??............ bí mật ..
    Rồi Công Chúa chạy vụt vào trong điện thờ.. một lúc sau đi ra.. tay để phía sau như dấu diếm cái ǵ ! đến đứng trước mạt tôi ;.... anh.. điều mà anh xin nay Thánh chứng cho anh đó.... tôi ngẩn ngơ...
    .. điều mà anh mong ước, .. đây này.. rồi Công Chúa đưa ra trước mắt tôi ; cái kiềng trơn bằng bạc ..
    có phải đây không ?? cái kiềng mà tôi hay nhắc đến trước đây với Bích Thạch.. sao mà Công Chúa lại biết được ??

    Anh.. cầm lấy đi.. đeo lên cổ của em đi.. Công Chúa nhắm đôi hàng mi.. từ từ ngửa cần, hai tay ṿng ra phía sau.. nâng mái tóc dài.. khoe ra làn da trắng nơn nà.. đẹp lắm.. và tôi mở kiềng nhẹ nhàng ṿng qua ngấn cổ.. đeo lên cho Công Chúa.. ánh nắng chiều lung linh chiếu qua khe lá của giàn Thiên lư.. lấp lánh trên khuôn mặt rạng rơ..thanh xuân.. điểm hoa nắng chiều trên tà áo dài hàng vân mầu vỏ đỗ.. đẹp .. đẹp lắm.. tôi đứng lặng người để chiêm ngưỡng.. và Công Chúa đă ṿng tay ôm lấy tôi.. trên vai áo của tôi.. đă thấm những giọt nước âm ấm..ai đă khóc..
    .. đừng có khóc.. người ta nh́n thấy... họ cười cho đó..!!
    .. kệ họ.. em khóc.. mà tự dưng nước mắt nó chảy ra..em đâu có ngăn được.!!
    anh.. anh có yêu em không ?? câu nói làm tôi bừng tỉnh...
    em hỏi ǵ ?? th́ hỏi .. mà anh có yêu em không ??
    em c̣n bé.. c̣n trẻ mà.. mà em hỏi sao anh không trả lời.. !!
    ừ th́ anh trả lời nhé..; anh chưa yêu ai.. mà sau này khi anh.. yêu ai.. anh sẽ nói cho em biết trước có được không ?? .. Công Chúa lại dụi đầu lên vai tôi..

    .. Chơt có tiếng dẳng hắng cả ai đó đi tới.. chúng tôi buông lỏng ṿng tay....
    .. hai cô cậu hôm nay lễ Thánh cầu việc ǵ đấy.. nói cho me nghe có được không ??
    Công Chúa úp dấu mặt vào ḷng hai bàn tay.. c̣n tôi..
    Thưa bà.. chúng cháu xin Thánh ban cho sức khoẻ tốt.. học giỏi ạ...
    ... cán con ngoan của mẹ.. mẹ vui nh́n thấy các con bên nhau.. .....tt..........

  7. #187
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; ngỡ ngàng số phận...!

    Thế là tôi có dịp may phục dịch cho cả hai ông bà Phủ.. và cũng đước nghe hát.. thế nào là hát cô đầu !! và cũng được nghe lại những bài hát chầu văn.. mà trước đây Mẹ Cả mỗi lần đi hầu bóng đều dắt tôi đi theo.. thuở đó các giá đồng lên thường hay gọi bọn trẻ con chúng tôi là " ún ".. cái "ún" của ông.. bà đâu rồi !!

    Tháng Ba/1954.. mặt trận dần đều khắp nơi.. ruộng vườn hoang hoá.. gạo không đủ cho dân.. phải đem gạo từ miền Nam ra.. giá cả thực phẩm bắt đầu nhúc nhích.. Các nơi ăn chơi, giải trí bớt hẳn khách về đêm.. và tiếng đại bác câu đêm ầm ́ nơi cuối chân trời.. cầm canh đợi sáng.. văng vẳng tiếng côn trùng tỉ tê rả rích..Ban ngày.. các bịnh viện đă có nhièu cáng đem đến những ngụi bị thương.. tai bay vạ gió v́ mũi tên.. ḥn đạn vô t́nh...rối tiếp đến những thương vong do gài ḿn đáp ụ..
    Tháng tư/1954.. mặt trận phía Bắc, Tây Bắc nặng nề hơn.. sôi động hơn.. và bây giờ nghe rơ cả tiếng đại liên.. lục..bục.. từng tràng. Rồi đến đột kích ở ô Cầu Den..cuối phố Huế.. ngày một gia tăng Sự sợ hải nay thể hiện trên nét mặt người dân và tối đến tiếng rao quà rong bớt hẳn đi.. trước đây nào lục tào xá.. chí mà phù.. hay lốc bểu.. thực đắc.. c̣n nay tiếng dế nỉ non nghe năo nuột se ḷng !!
    Tháng năm/1954... hoa gạo chưa tàn hết, phượng ví mới lú nụ đỏ trên cành.. đàn ve sầu cũng mới ọ ẹ.. như muốn lấy giọng trước khi đồng ca chào đón hè sang.. các em nhỏ cũng đă cởi bỏ tấm áo len.. tung tăng đợi đón hè về.. cặp sách trong tay.. cố gắng để mai đây bước vào trường thi đọ sức...
    Các ông ấy về.. nào phá tề bắt thanh niên đi phá đường đắp ụ.. đi hay không.. th́ có thanh mă tấu hỏi thăm !! c̣n bên quốc gia th́ sáng ra vào làng cũng lại ḍm ngó.. thanh niên trai tráng th́ phải lo việc giữ làng.. đựơc cấp cho cây súng.. vài viên đạn.. không lấy th́ bị nghi ngờ .. mà cầm lấy.. tối đến các "ông ấy" về là có chuyện mất mạng !! .. chi bằng lánh ra ngoài Hà nội.. sống nhờ vất vưởng c̣n giữ được cái sinh mạng.. !! Các "ông ấy" về phá tề rồi các "ông ấy" .. sáp đến gần hơn.. nay th́ chỗ này đ́ đẹt ám sát.. chỗ kia quăng cho quả lựu đạn.. chẳng thằng tây trắng tây đen nào chết mà toàn là da vàng mũi tẹt.. quần một ống(váy) nằm la liệt .. máu chảy thành gịng .. hết chợ Mơ đến chợ Hôm đến chợ Bắc Qua.. chưa hết chiêu đến th́ các rạp tuồng rạp xi nê.. ít tuần sau đến lượt các trường học.. các em bé nằm la lệt.. tiếng khóc thảm thê.. thế nhưng các " ông ấy " đây có động ḷng thương đến nhân dân.. tiếp đến dân các tỉnh xa cũng ḅ về hà nội... ôi thôi sao mà tang tóc đến thế !!
    Công việc dành cho bệnh viện dồn dập đưa đến.. từ trung tâm Gia Lâm về đến Đồn Thuỷ hay Hai bà Trưng về đến Phủ Doăn.. ngă Tư Sở về Bạch mai đầy áp những nạn nhân.. c̣n nhân viên bây giờ ba ca.. làm suốt.. cả tuần rồi.. điệu này chắc biết đến bao giờ.. mặt mũi đă hốc hác.. mắt thâm quầng trũng sâu... mệt lắm....

    Tin tức dồn dập.. rồi Điện biên phủ bị tấn công mănh liệt.. ít ngày sau.. thất thủ (17-05-1954).. dân ngoại thành dồn vào.. tiếp tế gạo nước chỗ ở cho dân.. toà Thị chính đă phải trưng dụng trường học để cho dân tạm trú.. rồi ngóng tin.. hiệp đ́nh Geneve .. thảo luận tới lui cho đến tháng 7-1954.. kư kết có điều khoản.. thế là lại lo cho dân các tỉnh kéo về chờ đi di cư.. dân các nơi bỏ về Hà nội..Trước t́nh thế dân " bỏ của chạy lấy người " cũng laj :" các ông ấy ".. de doạ dân..bắt dân ra ngăn cản các đoàn xe chạy về haf nội.. lùa dân trở lại.. cũng lại nói không được th́ doạ.. doạ không xong th́.. khũng bố.. cái mạng người lại rẻ hơn bèo !!
    Các bịnh viện vừa mới bớt vất vả được đôi chút th́ đến ngày đi đón thương binh trở về từ mặt trận các nơi.. từ hành lang( couloir) đến sân có nhà lều.. lại chật cứng thương binh.. và tôi có dịp may được lên DBP để nhận thương binh đem về Hà nội.. có lên mới nh́n thấy cái tàn pha của chiến tranh tận mắt.. có đi tiếp cứu thế này th́ mới thương cho số phận của người lính vô danh.. bốn năm dăy hàm chật ních những tầng giường.. nằm kề bên nhau.. thôi th́ cụt chân cụt tay đă đành .. lại c̣n ḷi ruột hở sườn.. mắt ḷi đắp một cục gạc to bằng cái bàn tay mà dơ dáy máu đỏ máu nâu.. đen khô xỉn .. c̣n ruồi muổi th́ ôi thôi.. mà dưới chân th́ bùn ngập chân giày săng đá..
    Tuy nhiên những người thuơng binh này c̣n tốt số..may mắn được đem về chữa trị.. c̣n như những kẻ c̣n chân đi được cánh tay tuy lủng lẳng nhưng không được xếp loại ..phải xếp hàng đợi dắt đi về nơi vô định.. Trong số 12 ngàn tù binh th́ chỉ có gần 3 ngàn bị thương nặng là được trả về.. và coi như sống sót.. c̣n con số gần 9 ngàn kia.. cho đến giờ này.. ngày hôm nay.. cũng vẫn chẳng có ai hỏi han cho số phận của họ..( những chiến sĩ vô danh !)
    Bốn pḥng Giải phẫu hoạt động suốt ngày.. không biết bao lâu rồi.. đến hôm nay cũng đă văn bớt.. ngoài sân các nhà bạt được dỡ bỏ đi .. làm sạch sẽ lại sân cỏ.. tôi chăm sóc người thương binh cũng đă xong giao hồ sơ cho y tá trực.. nh́n ra ngoài đoàn xe chở thương binh đi sang trung tâm an dưỡng ỏ Ngọc hà cũng đă đi khuất.. lững thửng trở về bàn giấy..dọn dẹp.. chợt bà Geneviève.. đẩy cửa bước vào ... bà Gevie, xếp của toán quân Y GM-1 trong chiến dịch DBP.. giờ đây cũng nhàn nhă, qua lại.. xếp đặt cho nhóm PAF ( nữ trợ tá ) sửa soạn đi xuống Hải Pḥng...tt...

  8. #188
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; t́nh lỡ muộn màng....

    ... Đang chút bỏ bộ áo choàng th́ có tiếng của Gevie... đẩy cửa bước vô pḥng..
    .. Chào bà ... chào Coucou ( tên riêng bv dành cho tôi )... Yvonne đi chưa ??
    Dạ..Yvonne và gia đ́nh đă đi rồi, tôi đă đưa ra sân bay Gia lâm..
    Sao Coucou.. chưa đi ??
    .. tôi cũng c̣n suy nghĩ.. đắn đo.. mà nhiều đièu phải suy nghĩ...
    - buồn nhỉ... hai người đang như đôi chim én.. tất cả bịnh viện.. ai. . ai cũng yêu quí. mà bây giờ...
    Ngập ngừng tôi nói ; nếu như đúng th́.. cũng chỉ hai năm thôi mà !! sau hai năm lại gặp nhau.. đành chấp nhận là vậy !...
    -.. hăy t́m đến nhau đi..!! bây giờ vẫn c̣n kịp mà.. gặp Coucou ngày hôm nay..ngày mai sáng sớm th́ chúng tôi đi rồi, xuống Hải Pḥng.. Coucou xuống Hai pḥng.. chúng tôi chờ đón Coucou....
    Gevie bước lại gần rồi ôm lấy tôi.. như một người bạn thân lâu ngày nay gặp lại.. dân mũi lơ mà cũng nước mắt chạy quanh.. Adieu.. adieu aux souvenirs inoubliables... Coucou....

    Bỏ tấm áo choàng gỡ cái ống nghe.. sao mà nó nhẹ nhơm thế.. Bước ra khỏi pḥng, vẫy tay chào mọi người.. đổi ca trực.. chiếc xe đạp lại lẻ loi lăn bánh.. đường xá hôm nay sao mà bắng lặng thế ! đi ṿng sân cỏ( sân này là chỗ tập luyện của binh sĩ nhảy dù ) để sang Ḷ Đúc .. rẽ Hoà Mă..để qua chợ Hôm, Trần xuân Soạn.. mới thấy người qua lại, chợ Hôm thưa thớt người họp chợ.. có lẽ cảnh chợ chiều.. theo phố Huế đến Trần quốc Toản để về clinique.. đầu đường vắng hoe. nhưng sắp đến trường hàng kèn th́ đông lắm.. người đi người bày bán tràn lan.. thôi th́ đủ cả các thứ .. từ lư, đỉnh, hạc đèn... hoành phi.. câu đối... sập gụ tủ chè.. tất tất cả những ǵ từ quư giá cao sang quan quách.. cho đến chổi cùn rế rách cũng đều được mang ra bày bán....

    Đén của clinique.. đi vào trong.. cũng vẫn nhưng bàn ghế đó.. dụng cụ vẫn c̣n đó.. chỉ có con người.. nay vắng bóng hai ông bà bs A.Role.. mấy infirmiers người Pháp.. c̣n lại vài y tá Việt và tôi là nguời lo chẩn trị... c̣n chủ nhân th́ nay là một người Ấn độ .. lo xong việc.. chiếc xe đạp lại dẫn tôi về trên con đường quen thuộc hàng ngày.. dọc Quang Trung tới Trần Hưng Đạo rẽ trái.. ngay tại gần đầu ngơ ngang là nhà của ông bà Bernard.. tôi đứng cữa chưa kịp gọi th́ hai con chó quen thuộc đă chạy vội ra mừng đón rối rít.. rồi đến chị Hai, d́ Tư..
    ... cậu về... mấy hôm nay cậu ở đâu ??
    chào d́.. th́ ở trong bịnh viện.. hay về nhà của tôi mà.. thế chú tài đâu ?
    chú tài về quê t́m người .. lên trông nhà giúp..
    thế trong nhà c̣n đủ đồ dùng không ?/
    .. c̣n đủ dùng cả tháng đấy cậu ạ.. tiền nong th́ ông bà cũng đưa trước nhiều lắm..
    . có ai đến nhà của ḿnh chưa ?... dạ chưa...
    Thôi tôi chào .. bây giờ tôi phải về.. nhớ đóng cửa.. khoá lại..

    ... ṿng bánh xe lại bon bon đưa tôi về căn nhà bé nhỏ.. phố xá giờ đây.. thật là hiu quạnh.. lác đác người đi.. cửa hàng cũng đóng sớm.. tiếng xe điện nghiến trên đường rầy góc hàng Bông Cửa nam vẫn i..i.. u.. u.. đến rợn người,
    .. đang như người mất hồn.. chợt có bàn tay ai đó đập lên vai tôi, tôi quay lại.. chị Thạch...
    Chào Chị...
    .. vẫn c̣n đi làm sao ?? .. dạ c̣n bệnh nhân vẫn phải chăm cho người ta mà !!
    Mệt nhỉ ... tưởng cậu... đă đi theo.. " đầm non.." mất mặt rồi..!.. mấy người bạn đều hỏi nhau.. thằng Q nó lặn đâu mất rồi hả ?? này.. thế ở nhà cậu th́ sao?? có đông khách không ??
    Khách hả chị.. ừ th́ trong quê của Mẹ.. mấy ông bà ấy kéo nhau ra.. đầy cả nhà..!
    Thé cậu.. này mẹ hai của cậu có nói ǵ chưa ?.. về vụ di cư ấy mà ??
    Dạ.. chưa thấy nói năng ǵ .. nhưng đông mấy ông mấy bà ư truyện tṛ huyên thuyên cat lên về vụ này đó.. mà h́nh như họ muốn khuyên bảo ;... độc lập rồi.. đi làm chi ? vào trong đó để đi.. bón cây cao su hả ??
    ... bên nhà chị cũng vậy nữa .. af này chuyện bí mật.. mà hay lắm,, chú Thịnh mới nói cho Thạch biết rằng; chiều hôm nay có buổi ca hát riêng của nhóm.. chắc là hay lắm.. v́ có nhiều.. bí mật..!
    .. Ở đâu hả chị..? được đến nghe th́ c̣n ǵ bằng.. nhất là trong lúc này !!
    thế th́ chiều tối nay.. khoảng trước 7 giờ.. lên chị.. chị sẽ dắt Q đến chỗ tụ họp nghe chưa ??
    Dạ .. em xin đúng giờ.. chị đợi em nhé ..!!................ ..tt................ ..

  9. #189
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; t́nh lỡ muộn màng 2...

    .. Tôi đến chị Thạch khoảng 7 giờ, gọi cổng, bác gái ra mở cổng cho tôi..
    ..Lạy bác ạ.. à cậu Quốc.. đi vào trong nhà đi.. con. Có tiếng của chị Thạch vọng ra..
    .. đợi chị một tí.. đang bận thay.. áo nghe Q..
    .. dạ.. em đợi chị... ít phút sau.. chúng tôi chào ông bà đồ rồi xin phép ra phố.. Hai chiếc xe đạp rong ruổi bên nhau, hồn nhiên trên phố hàng Gai..qua đầu góc hàng Đào đến Cầu Gỗ...
    Đến nơi, các anh chị cũng mới vừa đến trước đó chừng vài phút. Nơi đây, cũng chỉ là một cửa hàng cà phê, có vỉa hè rộng răi láng xi măng, khách đến tự mang theo ghế ngồi, c̣n bàn th́ là những chiếc ghế dài. Chị Thạch đă lo chu đáo ghế cho tôi.. hai chị em hai cái ghế xếp bé xinh xinh.. c̣n hàng cà phê chỉ là một cái bàn tṛn, có để cốc loại vừa của Durallex, th́a nhỏ ( cù d́a/cuillière).. c̣n cà phê th́ đă lược và pha sẵn đựng trong ấm nhôm, đặt trên ḷ than riu riu giữ độ nóng, bên cạnh đó là lọ đường trắng ( đường kính).. tự rót, tự pha đường cho vừa.. và cũng tự đóng góp phần của ḿnh.. phần âm thanh.. cũng có ampli.. micro.. c̣n ghi ta.. violon.. accordeon.. của ai ngụi nấy mang đến.. các bạn, bằng hữu yêu nhạc lục tục kéo đến.. Tuy ngoài hè.. nhưng thâm t́nh bè bạn thật ấm cúng nồng nàn.. và rồi những tiếng đàn mời gọi .. tiếng hát cất lên bắt đầu..
    Ánh đèn đường cũng đă bật sáng vàng vọt.. pha hoàn cùng ánh dương cuối chiều như e lệ soi tỏ mặt người, làn khói thuốc lững lờ nhạt nhoà hoà ḿnh như toa rập xoá nhoà.. Khung cảnh thật như mọi vật trùng hẳn xuống để cho những gịng âm thanh trỗi lên.. chơi vơi..như ve vuốt ḷng người..
    ..............tôi có người em nhỏ.... xanh xanh đôi hàng mi...
    ... môi hồng vừa đang độ..; chưa biết sầu biệt ly..!! người em nhỏ/ Nguyễn Hiền)
    sao lại là biệt ly !.. lời ca bỗng dưng đâu lại xoắn vào hoàn cảnh biệt ly ?? chia tay ư !! cùng ai.. ai đi .. ai ở ??
    Tiếng hát vút cao.. rồi ch́m xuống..những nốt nhạc như con diều chao chao trong gió và lời bài hát cứ thế mà mà nhói đâm sâu vào những con tim.. sót sa cho tương lại tan tác.. chia ly !!
    .. Tiếng violon cao vút lả lướt uốn éo dịu dàng th́ tiếng guitare lại như những giọt mưa thu thánh thót rôi trên tàu lá cô đơn... gịng nhac.. âm thanh cứ thế theo nhau.. d́u nhau bay cao..
    ... nhạn bay cao.. xa vút.. không hẹn ngày về cùng ai... hay là
    .. nhạn c̣n mải bắt bướm vàng xinh xinh.. đang đậu trên cành hoa lá....( Tan tác/ Tu Mi)
    .. ai đấy ; Thanh Hằng đang tâm sự tiếng hát thật đơn côi vun vút lên cao.. ngơ ngác như đi t́m một h́nh bóng ai đi mà quên mất người ở lại.. cứ thế gịng nhạc trôi trôi xa cao tới đỉnh trời.. rồi chị Minh Đ..
    Biệt ly... nhớ nhung từ đây.... chiếc lá trôi theo heo may.... người về có hay ?? (Biệt ly/ Dzoan Mẫn )

    Ai trở về ? về với ai..c̣n ai. c̣n ai nữa mà về..Câu hỏi và câu trả lời.. tất cả chỉ có thời gian.. nhưng giờ này.. nơi đây.. các gịng nhạc tâm sự đều được cất tiếng lên..để bày tỏ nỗi niềm từ riêng tư đến chung cho cả một vùng miền, có tiếng chuông từ nhà thờ lớn đổ... mười hai tiếng trầm buồn.. hết giờ rồi...
    Chúng tôi bảo nhau dọn dẹp, trả lại sự yên tĩnh cho phố phường, sạch sẽ rồi lững thững dắt nhau đi về lại nhà ḿnh...
    Tôi đưa chị Thạch về. Ngọn gió nhẹ từ phía hồ Gươm ùa tới đùa nhẹ trên da mặt, làm tỉnh táo.. sau những t́nh cảm nhạt nhoà.. nổi trôi cùng gịng nhạc. Lặng lẽ đạp xe bên nhau, phố xá về đêm.. khi xưa c̣n có tiếng rao quà dù thưa thớt như văng vẳng gọi mời, hay như những tiếng súng cầm canh ́ ầm vang vọng... c̣n nay; vài tiếng chó sủa vu vơ, đàn côn trùng thi nhau rả rích...
    Đến trước cổng nhà, chúng tôi dựng xe, toan gọi cổng.. th́ chị Thạch cản tôi.. cầm lấy tay tôi..
    Quốc ơi.. Quốc nghe Thạch nói .. rồi chị tức tưởi khóc cùng tiếng nấc... chị tiếp ..
    Quốc ơi !!........... dạ có em đây..
    khoong được xwng lmf em nữa !! mà là Thạch với Quốc.... Yvonne đi chưa ? nó có nói ǵ không ? c̣n Quốc th́ sao ? hai đứa ra sao ?.. liệu Thạch có bị mất Quốc hay không ?
    - Đâu có ai mất ai đâu mà chị khóc !
    Thật không ?
    Yvonne và gia đ́nh đi ngày hôm qua, em tiễn ra tận tàu bay.. nó khóc quá chừng !!
    - hai đứa ḿnh.. biết nhau từ thời c̣n học secondaire...
    Đúng vậy.. mà truyện ǵ mới được ??
    .. Quốc có biết rằng.. Thạch yêu Quốc không ?? ......tt............ ...

  10. #190
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; t́nh lỡ..muộn màng 3.....

    .. thật sự là tôi không biết, chỉ thây là chị Thạch lo cho tôi nhiều, từ khi c̣n đi gánh nước thuê cho các gia đ́nh cùng phố, tôi quí trọng chị mà không nghĩ đến t́nh cảm...
    - Khi thấy Quốc thi đỗ hạng cao và sự cố gắng của Quốc, Thạch đă không dám làm dao động tinh thần của Quốc, sự học hành.. tương lai của Quốc... Quốc cặp kè với với con Yvonne.. Thạch cũng ghen lắm !!.. thế nhưng thấy hai đứa thân nhau trong t́nh bạn... Thạch cảm thấy yên tâm.. và Thạch cũng nghĩ rằng.. Quốc sẽ nghĩ đến Thạch.... và chị tiếp tục khóc...
    - .. th́ bây giờ.. Thạch đang ở trong ṿng tay của Quốc mà.. nín đi.. Quốc có nghĩ đến Thạch.. v́ chúng ta hiểu được hoàn cảnh của nhau... nếu có xa nhau .. th́ cũng chỉ vài năm.. Quốc phải học cho xong và đạt tới đích....
    Trong ṿng tay của nhau.. Thạch ngửa mặt lên.. và gh́ chặt hôn tôi... nụ hôn có nước mắt...

    Trên Diễn đàn cũng có các Bạn thắc mắc về " mắt xanh.. mắt nâu ".. Thật vậy, khi mà xă hội đảo điên, đă xô đẩy tôi xuống đất đen, mất tất cả.. nhưng tôi giữ vững ư trí.. theo lời của Mẹ Cả tôi dạy;.. đừng sợ ngă đau ..ngă có đau th́ ḿnh phải tự ḿnh đứng dậy, con đừng sợ, đứng thẳng dậy nghe không !.. con trai !.. vượt qua mọi khó khăn.. Không ngờ lại là tâm điểm cho những truyện t́nh..

    Thời c̣n Trung học, nhà nghèo, đến trường trong manh áo rách.. vá. ai ai cũng chê nghèo.. chỉ có kẻ lạ ; Yvonne và bà giáo thương t́nh, tôi từ đơn côi nay được chút t́nh người sưởi ấm, kẻ xa lạ nay thành người đi bên cạnh, cùng chung sách vở tuy không đồng ngôn ngữ, nhưng đồng cảm thông, Yvonne cô bé da trắng hồn nhiên không mặc cảm và gia đ́nh cũng không có phân chia giai cấp, không khinh chê da trắng da vàng.. đă giúp đỡ tinh thần.. đă cho tôi những ân t́nh ấm áp khó quên.. để rồi hai đứa như bóng với h́nh. Ông bà Bernard gọi tôi là beau garcon.. coi như ruột thịt thân thíc.. Yvonne có thể ví như ánh trăng rằm, luôn luôn toả sáng, dù cho đôi lúc mây che.. nhưng rồi mây bay đi.. ánh trăng vẫn vằng vặc rọi soi trần thế. Tôi quí mến gia đ́nh và tŕu mến Yvonne..
    .. rồi đến Công Chúa, sống trong một gia đ́nh quan lại, phong kiến lại khép kín, không ra đến ngoài, đi học đến trường.. ra về lúc nào cũng bị kiềm chế. Con chim bé nhỏ bị nhốt trong chiếc lồng son.. không có ai để thổ lộ.. không có ai để chia sẻ buồn vui.. leo lét như ánh sao hôm mọc muộn.. lúc nào cũng e sợ bị lấn át bởi ánh sáng b́nh minh..
    C̣n chị Thạch, nay là Thạch người ân của thuở hàn vi, kín đáo.. chu toàn mọi việc, đầy đủ công dung ngôn hạnh, giờ đây đ̣i phần của ḿnh trông đợi. Thạch nói đúng, những ǵ Thạch đă dành cho tôi.. cũng có lúc tôi chơt nh́n lại so sánh giữa những người bạn gái mà tôi quen thân, ai sẽ là người ḿnh yêu, yêu và đồng cảm nghĩ, đủ chu toàn cho mái ấm tương lai.. th́ chị Thạch lại là bíng h́nh xuất hiện đầu tiên.. Thạch hơn tôi hai tuổi.. hoạt bát, khôn khéo như ánh dương ngời sáng.. có được Thạch là quyết định đúng...
    Thế nhưng tôi không dám nói, v́ chị Thạch đă có anh Lịch, anh Lịch đă đeo đuổi chị Thạch từ lâu lắm rồi, mà chỉ v́ gai đ́nh anh Lịch chê gia đ́nh chị Thạch..không " môn đăng hộ đối !!". Bây giờ Thạch nói ra Thạch yêu Quốc..
    ... c̣n Công Chúa.. gia đ́nh ông bà Phủ khi nghĩ đến tôi th́ tôi đă có " mắt xanh " ở bên mất rồi !! hơn nữa ông bà Phủ cũng dă có giao t́nh với bên nhà ông bà Hàn.. cho nên tôi cũng an tâm.. C̣n " mắt xanh".. nàng sẽ ở lại VN hay đ̣i về Pháp..và neeus chung sống,.. hai gịng máu tương lai sẽ ra sao ?? .......tt........... ..

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Lưu manh chính trị
    By hoanghuyus123456 in forum Tin Việt Nam
    Replies: 14
    Last Post: 07-07-2012, 07:50 AM
  2. Replies: 8
    Last Post: 23-01-2011, 01:29 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •