Page 20 of 23 FirstFirst ... 101617181920212223 LastLast
Results 191 to 200 of 225

Thread: Sau bức mành mành tre...

  1. #191
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; Hà thành ngắc ngoải.. thoi thóp...

    Sự h́nh thành hội nghị Geneve.. ngay từ tháng 5-54 lúc Điện Biên Phủ thất thủ.. chính phủ Bửu Hội cũng bó tay.. và ngoại trưởng Định cũng đành ngậm ngùi ngồi để nghe.. rồi đến tháng 7-54.. Cụ Ngô đ́nh Diệm được mời về lập chính phủ.. và ngoại trưởng Trần văn Đỗ có mặt ở Geneve.. 20-07-1954.. đặt bút kư kết.. thế là xong, bản án dành cho miền Bắc VN..
    khoảng cuối tháng 7 th́ tin tức chính thức đuợc đọc trên đài phát thanh quốc gia Hà nội về Hiệp định Geneve và kế hoạch thu xếp cho dân các tỉnh tràn về .. rồi đến lượt Hà nội trong kế hoạch Di cư tập thể.. Thế là người dân laị hoang mang bàn tán.. ai đi ai ở.. gia cảnh ra sao ?? vào Nam sinh sống ra sao ?? cả trăm câu hỏi chất lên đầu dân chúng .
    Toà Thị chính , hội đồng dân thành phố Hà nội do Thủ hiến đứng đầu công tác.. nào lo chỗ cho dân các tỉnh về có chỗ ở.. lo cả gạo nước cho dân có bữa cơm no .. cũng may tiết trời cuối hè, các trường c̣n đóng cửa.. đấy là nơi tạm trú cho dân tốt nhất.. rồi đến sắp đặt cho dân xuống Hải pḥng chờ tàu đưa dân vào Nam.. Xe lửa tăng ngày hai lượt đi về.. dân không c̣n la liệt nằm đợi ở sân ga hàng Cỏ nữa ..
    Trên đường rút quân, Việt Minh lại ép dân ra án ngữ.. làm binh vận níu giữ quân nhân.. tạo ra những giằng co.. đi đến đổ máu.. cũng chỉ v́ đám du kích trà trộn.. lợi dụng để cướp súng trên tay binh sĩ.. gặp ngay lính Lê dương.. chúng đáp ngay cho vài tràng.. thế là lại có đổ máu... c̣n người bị thương lại có dịp lên xe để về Hà nội..
    Rồi đến lượt Hà nội di cư.. các cơ sở th́ đă được lệnh đóng thùng các tài liệu máy móc để gửi tàu thuỷ c̣n nhân viên th́ được lên danh sách và ngày có mặt để lên nhà chờ đợi ở Ngọc hà, chính thức đợi giờ ra an bay Gia lâm..
    Ngoại kiều, nhất là dân Pháp đă ra đi ngay từ cuối tháng 7-54.. trước khi tuyên bố di cư. Quân đội LHP thỉ tuần tự rút theo kế hoạch đi Hải pḥng, sáu kho rồi xuống tàu.. c̣n lính Quốc gia mang theo gia đ́nh th́ đă có vườn hoa HP hay ngay tại các trại lính đang bỏ không.. lều trại dựng lên.. chung cả dân tự động t́m đến để di cư.. đầy đủ thuốc men cơm ăn.. cứ thế dân ùn ùn kéo đi như nước chảy..
    Đến trường .. th́ nào sách đă đóng thùng.. các dụng cụ cũng đă vào thùng.. chỉ c̣n chờ xe cam nhông .. gặp bác planton.. ngẩn ngơ bác ta nói ;.. đi hết rồi.. cậu đến đây làm ǵ nữa !!
    .. . chào bác.. cháu đến xem binh t́nh trường ta ra sao ?.
    hăy đi đi.. tôi già cả rồi.. ở lại không sao đâu ??
    ngôi trường này biết bao nhiêu kỷ niệm.. giờ hoang vắng.. câm lặng đến nỗi nghe rơ cả tiếng muỗi vo ve trong gió !!
    ... chào bác.. cháu đi đây !! chào cậu mai này ai biết sự t́nh ra sao !!
    Công việc của tôi ở bệnh viện và ở clinique vẫn như mọi ngày tuy nay th́ ngặt hơn v́ số lính về đông hơn phần phải lập hồ sơ cho những người bị bệnh truyền nhiễm,hay sốt rét,..ngă nước(typhoide/malaria).. mà nhân viên th́ giảm dần.. c̣n lại phải xem xét cho tháo rỡ các pḥng giải phẫu.. các dụng cụ này nọ.. quân y LHP tin rằng chúng tôi làm được v́ toán chuyên môn đă di xuống Hải pḥng..
    Tâm trạng của tôi thật hoang mang.. đi ư ?? hay ở lại ?? cứ xoay ṿng ṿng trong đầu.. lâu lắm rồi tôi không đến thăm bà cô của tôi ở hàng Bạc... bánh xe vẫn quay đều trên nẻo đường Hà nội.. rồi tôi cũng đến hàng Bạc..
    ... cô ơi cháu về thăm cô đây !!
    .. đứa nào vậy ?? ai đó... cháu đây mà....
    à.. thằng Quốc đấy hả.. mày đi đâu mắt mặt.. cả tháng nay cô không có gặp vậy cháu !! vào đây.. trong này...
    lạy Cô ạ... gớm.. con cháu ǵ mày .. lại có chuyện ǵ phải không ?? ngồi xuống đây.. bàn tay gầy guộc lần t́m sờ lên mặt của tôi.. bà khóc.... tội nghiệp.. có truyện ǵ..??
    ..dạ không, thưa cô.. không biết chú Tư.. giờ đây ra sao ??
    .. không sao đâu cháu.. chú ấy.. dân Cách mạng đấy.. mà c̣n cháu và gia đ́nh.. mẹ hai của cháu tính sao ?? đi hay ở ?... vậy c̣n hai cái nhà nữa.. làm sao cháu lo cho hết việc ... mà cháu học tới đâu rồi ??
    không sao đâu cô... để xem sao rồi cháu sẽ tính..
    à này cháu.. dù sao đi nữa.. bây giờ đang tháng bảy ta.. cháu hăy chịu khó dành ra một ngày để đi tảo mộ ông bà.. biết đâu sau này .. ( bà chép miệng !).. biết đâu sau này ḿnh chẳng c̣n được thắp nén nhang trước mộ !! bà lại khóc.. cháu nghe chưa ??
    dạ cháu nghe rồi, cháu sẽ làm theo ư của Cô... bây giờ cháu xin phép ra về..
    mà này.. cháu có gặp cô út chưa.. hai vợ chồng cô út và bốn đứa trẻ nữa... ??
    dạ ... vợ chồng cô út và các em đă ra đi rồi.. hồi hôm qua.. cháu cũng có tiễn đưa ra chỗ đợi lên xe đi Gia lâm....
    Thưa Cô cháu đi đây... ừ ngoan nghe cháu... c̣n con Hạnh trước cửa nó hỏi đến cháu hoài đó.. tt.....

  2. #192
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; nhịp thở hôn mê..!!

    Thức giấc trở dậy.. tiếng i..i.. u.. u.. của tàu điện chạy phía sau nhà nghiến trên đường rầy làm tôi tỉnh giấc.. rồi tiếng leng keng .. chuông gọi đi đổ rác... chẳng bao lâu tiếng ph́ ph́ phun nước của xe tưới đường làm mát phố phường.. rồi đến tiếng c̣i tu..tu.. của xe hoả báo tàu chạy qua.. trên đường đi xuống Hải pḥng.. Chuyến xe thật dài có đến ba mươi (30) toa chở hành khách.. mà đầy nghịt những người.. đầu xe phía trước th́ kéo.. đầu xe phía đuôi th́ đẩy để lên dốc đường Thành/Phùng Hưng lên cầu Gia Lâm/ Long Biên... chui ra khỏi cái cḥi cô độc... trong gian nhà chật hẹp lại đầy những người.. toàn là dân trong quê cuả mẹ hai ra chơi rồi ở lại.. cũng cả tháng rồi...........
    .. Uể oải lê bước chân ra sân nước để .. ừ thôi tắm cho mát.. những giọt nước máy.. dội lên tấm thân sao mà mát thế.. mát rượi như ru xác phàm ch́m vào hôn mê nhiệt đới với cái nóng cuối hè... đủ rồi lại c̣n công việc phải làm.. mà hôm nay Chủ nhật.. c̣n lam sổ tính tiền và ghi factures .. sửa soạn cho sáng thứ hai đưa cô Tàu tóc đỏ đến intendances thu tiền hàng nữa... trong đầu đang bận rộn.. mà chân cất bước..
    .. vừa vào trở lại gian nhà th́ tiếng ồn ào.. như họp chợ.. người th́ khen ta giỏi bách chiến bách thắng.. c̣n vài người dân thành thị th́ .. biết làm sao bây giờ.. đi cũng dở mà ở cũng.. không xong ?? nghe nói mấy năm qua đă nhen nhúm phong trào " đào tận gốc trốc tận rễ.. đấy ?? cải cách ruộng đất í mà !! bác Hồ lấy đất của phú hộ cường hào.. đem ban phát cho nông dân.. rồi đây thực dân phong kiến chỉ c̣n nước bỏ chạy nhé !! hết c̣n bóc lột.. Bao nhiêu năm bọn quốc gia chẳng làm được cái ǵ cả.. từ đường sá đến nhà cửa.. để rồi xem.. nhà nước ta sẽ xây dựng lại toàn bộ đẹp gấp trăm lần ngày xưa !! lại c̣n mê tín dị đoan... đồng bóng chùa chiền.. nhà thờ cha cố sư săi.. tất cả cho về lao động hết... họ nói nhiều lắm nói không biết mệt mà đứng nghe th́ hết cả thời giờ....
    ... này cháu.. đừng có nghe bọn tuyên truyền mà bỏ đi di cư nghe chưa ?? Việt nam độc lập rồi đấy !! và lại nói nói..
    gian nhà th́ nhỏ mà đông người lắm.. nay giống như chợ vỡ.. nhưng được cái là mẹ hai và em gái của tôi không c̣n đi la cà các chiếu bài bạc.. v́ bận phải lo cơm nước cho khách ...
    ngoài đường người cảnh binh quần áo trắng bóc vẫn chim bay c̣ bay chỉ đường điều khiển giao thông.. lác đác dăm ba chiếc xe qua lại.. nay cũng đứng thẫn thờ.. v́ xe cộ vắng vẻ chỉ c̣n dân bước đi vội vă trên hè phố .. mà cửa hàng th́ cánh mở cánh khép như e ngại chuyện ǵ sẽ xảy đến .. cái vắng vẻ.. và âm thanh chưa phát ra đă vội vàng tắt ngấm...
    Đến nhà chị Thạch, bác gái gọi tôi vào trong nhà. Nhà cũng đầy ắp những người từ trong quê ra, cũng lại cảnh hô hào ở lại.. đừng bỏ đi, câu truyện xoay quanh cũng vẫn là đi hay ở !!! đó là của hầu hết các gia đ́nh c̣n đang lưỡng lự chưa nhất quyết định mệnh sống c̣n của cả gia đ́nh...
    .. anh tính... chúng tôi già cả rồi, lại c̣n mồ mả của tổ tiên... nơi chôn nhau cắt rốn..ở đây. Bây giờ bỏ đi tất cả th́ sao đành.. mà già rồi đi vào trong ấy.. lại lập nghiệp từ hai bàn tay trắng nữa sao ?? Cái Thạch.. là con gái.. ở lại đây.. chắc cũng chẳng sao !! chẳng ai nỡ bắt gồng bắt gánh làm chi.. mà sợ. Tây.. Ta đều nói; Hiệp định Geneve đă qui định rồi.. chỉ hai năm thôi.. lâu la ǵ cơ chứ !!
    ... chợt nhao nhao có tiếng nói xen vào..; nhà nước ta.. bác Hồ cũng nói vậy.. có điều khoản qui định.. hơn nữa.. bác Hồ là người nhân nghĩa..bác v́ dân v́ nước.. bác biết trọng người tài.. đừng có sợ hăi qua mà không tin vào nhời của bác nói ... và mọi người cứ nhao nhao lên....
    ... bên gia đ́nh của cháu.. mẹ cháu đă có ư kiến ǵ chưa ??
    - Dạ chưa.. mà mẹ của cháu c̣n nhiều thân quyến.. và trong quê nữa.. chắc là muốn ở lại. C̣n cháu th́.. cháu muốn học tiếp cho đến khi thành tài..
    - anh là con giai.. việc học là quan trọng... thế nhưng Việt Minh.. chả lẽ Việt Minh họ về Hà nội.. mà họ không mang theo.. hay không có người về để.. lo việc dạy học hay sao ??
    - thưa bác.. ngành Y của cháu giáo sư.. hiếm lắm ạ.!!
    Câu truyện nói qua nói lại bên nhà chị Thạch cũng chẳng khác ǵ nhưng câu nói ở nhà.. cùng một luận điệu.. cứ như dập khuôn.. hễ nói khác đi là bí tịt..
    chị Thạch ra hiệu cho tôi.. tôi đứng dậy xin cáo từ rồi hai đứa chúng tôi dắt xe đi ra..
    đi đâu vậy Quốc.. hay là chúng ḿnh đến nhà ông bà Phủ đi.. anh Lịch cũng có đi qua .. báo tin rằng bên nhà ông bà Phủ có người nhà làm to trong cơ quan.. đă vào Thành trước..ḿnh .. nên đến đấy để nghe xem .. họ nói ǵ nhé..
    Chúng tôi một mạch đạp xe xuống Phan huy Chú.. nhà của Uyển Khanh cô học tṛ bé nhỏ.... tt......

  3. #193
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; ngưỡng cửa đồng quan..bước qua bức tử ..!

    .. chúng tôi đứng trước cổng.. ngập ngừng trước khi bấm chuông.. nhưng hai con chó đă chạy ra sủa inh ỏi.. vú già chạy ta... cô cậu đến t́m em.. đấy hả..
    .. chào U.. chúng cháu đến thăm em.. và để nghe.. ông khách nói truyện ạ...
    Cánh cổng mở ra chúng tôi dắt xe vào sân.. U.Khanh chạy ra đón chúng tôi...
    anh chị đến nghe chú Hà nói truyện .. hay lắm .. hay lắm...
    chào cô bé.. th́ anh Lịch có đến báo cho mới biết đấy.. hay lắm sao em ??
    Chúng tôi bước lên thềm trên và đi vào..
    Lạy ông.. lạy bà ạ.. chào các ông bà..
    Ông Phủ đáp lời...
    các cháu đến nghe hả.. rồi chỉ tay cho biết chỗ đó chúng tôi hăy ngồi xuống... xong ông quay sang ông mặc bộ đồng phục(bốn túi cổ cao) màu cứt ngựa..và nói...như giới thiệu..;
    .. đấy là hai cháu bạn của cháu gái.. hai cô cậu này là sinh viên sắp ra trường đấy..!
    Chúng tôi vội đứng dậy trông về phía ông này.. rồi cúi chào... tôi nói theo ;
    Kính chào ông, hân hạnh được gặp ông ngày hôm nay ...
    .. các cháu là sinh viên y duọc.. cậu này là người được Pháp tin dùng cho đi đón thương binh Điện biên phủ đó..!c̣n đây là chú Mau là cán bộ cao cấp của Cách mạng.. được đưa vào trước tiếp quản để nắm bắt t́nh h́nh đấy các cháu.. có ǵ không hiểu th́ cứ hỏi.. chắc chú ấy cũng không từ chối trả lời.. giải đáp đâu các cháu..
    Mùi thuốc lá Cotab thơm nồng nàn khắp gian nhà khách..ngồi quanh bàn salon nào vợ chồng quan Phủ quan Huyện.. ông bà Hàn lại cả anh Lịch.. trên bàn bánh kẹo sang trọng bày ra ê hề.. ông Mau.. khẽ nhướng mắt lên. sốc lại cặp kính cận.. lên giọng xuống giọng rồi băt đầu..;
    ... Chính sách của bá và nhà nước ta.. đáng lẽ ra là không được tiết lộ bí mật ra ngoài quần chúng... nhưng.. đă là người trong nhà.. tôi tin rằng mọi người sẽ giũ ǵn bí mật này...không nói cho ai nghe.. kẻo tôi lại mang tội với bác Hồ và nhà nước Cách mạng thôi !!
    ... sau đó ông thao thao mở máy, nói không biết mệt.. thoạt nghe th́ thấy hay hay... là lạ.. nhưng nhắc đi nhắc lại th́ lại thắc mắc đặt dấu hỏi to lớn trong đầu về chính sách mà đầy những hồ nghi.. để sau cùng tự ḿnh hỏi lấy ḿnh.. có thật vậy không ?? Tôi tự hỏi.. và nh́n lại quá khứ v́ gia đ́nh tôi đă trải qua những đau thương mất mát mà đó đă trở thành kinh nghiệm sống c̣n đối với Việt minh, Cộng sản đội lốt dấu ḿnh..??
    Nhân lúc nghỉ mệt, tôi bấm tay B. Thạch đứng dậy dắt nhau ra ngoài hành lang.. U. Khanh chạy theo..
    .. Anh chị ở lại đây đi.. ở lại đây với em.. chú Mau nói rồi mà.. nói rơ rồi mà !! có ǵ đâu mà sợ.. họ đâu có làm ǵ chúng ḿnh đâu.. anh chị.!! anh Lịch đi theo sau cũng nói ;
    ông ấy nói hay đấy chứ.!có ǵ đâu mà lo sợ... bỏ chạy ?? họ cũng như chúng ḿnh thôi mà !!
    Tôi nói nhỏ với Thạch... rồi bước trở vào xin phép cáo tù với lư do phải đi trực ở bệnh viện..
    Chúng tôi ra ngoài đường.. hai chiếc xe đạp thong dong trên đường phố vắng tanh.. bỗng có tiếng đập phá.. tiếng chu chéo.. la hét.. nh́n qua góc phố bên kia.. Ḷ Đúc.. cảnh tượng một nhóm đông đang tranh giành.. la hét.. một bóng người ngă đổ xuống.. và h́nh như máu chảy.. người này đang ôm bụng nằm vật xuống bên gốc cây lim cao.
    Chắc là đám thổ phỉ đấy.. lợi dụng nhà vắng chủ ... phá cửa vào để .. ăn cướp..
    Không phải thổ phỉ.. mà là dân có đội nón cối.. đấy mà..!!
    th́ giờ này chỉ có họ thôi chứ... làm ǵ có thổ phỉ ..!
    Thôi chúng ta ra bờ hồ ăn chơi chút ǵ đi... hay là ăn thịt ḅ khô... lâu lắm rồi không ăn quà vặt...
    Đến trước Thuỷ Toạ, nơi đây có hai người bán thịt ḅ khô, một Việt và một Tàu già.. ông này làm khéo hơn.. ngon hơn.. thấy có khách ông ta đứng dậy.. bày đĩa ra.. lách cách mấy nhát kéo.. rắc chút x́ dầu.. dấm tỏi.. tương ớt rồi đưa cho khách.. Cũng vẫn là thu đủ xanh bào nhỏ sợi.. x́ dầu nước mắm pha đấy và thịt ḅ miếng cắt nhỏ cứng nhắc.. và miếng gân dai nhằng .. xưa kia ngon lắm.. mà hôm nay sao khác lạ vô cùng.. chúng chẳng c̣n gây háo hức.. hứng thú khi nhai nhai thương thức.. dù cho nước mắt nước mũi vẫn chảy dài.. cũng vẫn không t́m lại được chút hương vị.. cái thích thú xa xưa cách đây chẳng mấy ngày..!!......tt.... ............

  4. #194
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; Hà thành ơi !! oằn oại tang thương...

    rồi số người lạ mặt tràn về đông hơn. Họ đội nón cối lợp bằng lá gồi.. vai đeo túi dết.. lại c̣n quàng trên cổ những ṿng dây chăo dây thừng.. bên vai vác thêm cái đ̣n dông vát nhọn hai đầu.. cũng có kẻ xách theo cái xà beng. Họ đi nhanh.. mà con mắt láo liên, tay chỉ trỏ.. họ nói tiếng lóng với nhau.. đôi khi chửi bới thô tục.. xưng hô th́ tớ..tớ.. đằng ư.. hay đồng chí đồng rận....chê bai không ngớt.. cái ǵ họ không bằng ḷng th́ câu mắng lại xuất ra từ cửa miệng.. đồ thực dân.. phong kiến lạc hậu.. Trưa nắng th́ họ tụ tập ở các vườn hoa.. c̣n chiều chiều th́ khắp các ngă ba ngă tư.. đái .. ỉa tự do như chỗ không người.. coi là chuyện b́nh thường.. vô tư.. cho nên ghế đá công viên trở thành giường ngủ và sau ghế đá là cầu tiêu ngồi xổm ( chồm hổm).. vô t́nh đôi khi bắt gặp họ đang tụt quần.. khoe ra cái giành trắng phau.. rồi sau đó gịng nước vàng khè tự nhiên chan hoà trên nền xi măng.. hôi thối vô cùng !!
    Cái sân rộng trước cửa ga hàng Cỏ chưa vơi đi bao nhiêu th́ lại được chen đầy vào bấy nhiêu.. rồi gây khó khăn cho việc di cư.. v́ họ không có giấy tờ.. họ là dân các tỉnh xa tràn về.. họ cũng muốn di cư.. xe lửa lại tăng chuyến.. rồi nạn cướp bóc sảy ra.. giữa hai đám người chân ướt chân raó mới vừa bước vào thành phố...
    Cái đám vác gậy gộc xà beng nay nhằm đến những nhà khoá trái cửa bỏ đi di cư.. chúng tự do phá phách.. cảnh binh có tới cũng không dám làm ǵ.. v́ chúng đeo cấp bậc mặc quần áo mầu cứt ngựa xanh rêu.. mặt mày hăy c̣n xanh bủng của sốt rét, ngă nước kinh niên.. hàm răng vàng khè nhô ra ( vẩu) ...và đôi ta gầy guộc giơ cao gậy gộc như muốn ăn tươi nuốt sống.. rồi Cảnh binh cũng đành bất lực bỏ đi.. ( đi lại tự do mà.. theo đúng Hiệp định đấy!)
    Những cửa hàng sang ở phố Tràng Tiền..hàng Khay.. bà Triệu họ len lỏi vào bằng cổng sau.. chỉ khi nào nh́n qua kính của cửa hàng mới nh́n thấy cái vô lối cướp bóc.. rồi đến hàng Đào th́ ít nhưng đến hàng Ngang th́ lại quá độ.. v́ đây có một dăy cửa hàng chuyên bán đồng hồ và bút máy., quần áo may sẵn... những thứ mà họ thèm thuồng bao lâu nay..
    Dân chúng Hà nội đă quen và nhớ đến kiếp nạn thổ phỉ thời 1946-47 do đám Tàu xă phang gây ra.. th́ nay 1954 lại gặp đám cướp ngày này. Buổi tối đến .. chẳng ai bảo nhau mà tự động khi có biến là với thau đồng.. mâm đồng gơ vang lên.. buộc các toán kiểm soát LHP+ Việt Minh phải tới can thiệp... và thường khi bọn này khoe ra chiến công thành tích để áp đảo bọn cán bộ vào trước.. thế là lại hoà cả làng.. nhưng cũng có chút yên tịnh..
    Chị Thạch hớt hải đến t́m.. ; Quốc ơi !.. ở bên nhà hôm nay như cái chợ vỡ !! toàn là người làng mà hôm nay... họ lại muốn lấy đồ.. họ muốn " cuỗm !!".. rồi hai ông em lại muốn chia của.. v́ sợ ông bà già bỏ di di cư.. v́ sợ chị Thạch đ̣i đi di cư !! c̣n hai ông ba th́ giằng co đi hay ở.. rồi không đi đâu cả.. mà cũng cẳng chia chác ǵ cho ai hết. Thật sự th́ chị Thạch muốn đi di cư.. nhưng lại thương cha mẹ.. thế là nhà cứ rối tung lên thôi..!
    Chúng tôi vội t́m nghe tin tức để trấn an.. và nơi có tin giờ này chắc chỉ có nhà ông bà Phủ.. gọi cỏng.. và u già ra mở cổng.. chúng tôi bước vào nhà.. cũng khoang đau 10 giờ sáng.. trong nhà tiếng cười nói rôm rả.. chúng tôi chào hỏi rồi ngồi nghe ông Phủ bàn luận thời thế cùng ông bốn túi, chú em về tương lai và chính sách của nhà nước.
    Khói thuốc lá thơm lừng cùng mùi nước chè sen Hà giang nồng nàn trong không khí.. Chú em thật đang đắc ư.. hết lời ca tụng chính sách.. bêb cạnh.. lanh quanh là hai ông đeo túi dết lúc nào mặt cũng đăm đăm ḍm ngó mọi người như canh chừng. trên môi không thiếu điếu thuốc lá ph́ phèo... cau truyên đang hăng say tiếp diễn th́ có tiếng đập phá tru tréo nghe gần lắm... hai anh đeo túi dết vội nh́n quang rồi phóng ra cổng..ít phút sau trở lại...
    - Lại cái bon thổ phỉ tàn dư Việt gian nay vỡ đám đi ăn cướp !!.. có một đứa .. bị đâm ḷi ruột nằm ngáp ngáp chắc sắp chết.. bọn này sau khi tiếp quản th́ phải gom cho đi "tri ba cụ/ tù khổ sai" hết thôi !!
    Công chúa lại gần.. chú Mau là người của Việt Minh, chú làm to lắm, đước cử vào trước để nắm bắt binh t́nh dân chúng, nhân dân trong thành phố.. các anh các chị thấy.. chú ấy rất hiền.. có làm ǵ đâu mà chúng ḿnh phải sợ.. dễ dàng quá mà.. đi di cư làm ǵ cho khổ...
    Toi cảm thấy chóng mặt... trong tai như muốn lùng bùng ù ..ù..
    Cáo từ.. hai đứa chúng tôi xin ra về.. ra đến ngoài đám đông vẫn c̣n.. kẻ khuân người vác.. c̣n một thân người gục ngă mau chảy và c̣n đang thoi thóp... Suốt dọc Trần nhân Tôn dến Lư thường Kiệt.. Trần hưng Đạo.. xích sắt quấn ṿng khoá dồng chắc chắn nhưng liệu có giữ được hay không ? Trước đây cướp bóc, nay th́ chiếm đoạt.. phá cổng vào chiếm ngang nhiên.. rồi kéo ghế sa lông ra ngồi mà không quên kéo cả hai chân lên ghế..trên người chỉ có manh quần đùi và cái áo mai ô ba lỗ cháo ḷng !!
    Hà nội thật sự thấm đ̣n.. đau lắm.. đau hơn thời 1946.. đau hơn cả đ̣n tra tấn của thực dân, phong kiến.. ngày xưa chỉ có thân xác.. c̣n ngày nay th́ cả nhà cửa gia tài gom góp sau bao nhiêu năm tạo dựng.. phố sá, đ́nh chùa.. c̣n ǵ nữa để cho mai sau biết đến Hà nội, Hà thành thanh lịch của một thời phong kiến vàng son.. mà những bàn tay phá phách không ai khác mà chính là con cháu của tổ tiên nay đă biến chất, mất hết tâm tính di truyền dân tộc..
    biết nói ǵ hơn....tt.....

  5. #195
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ;.. ngày giờ ngắn ngủi.. bao giờ...

    ... mấy ngày nay cả bệnh viện lo thu xếp hành trang.. nào lều bạt.. giường xếp mùng mền gối cho thương binh.. ngay cả trong các dẫy thường ngày cũng thu gọn chờ xếp lên cam nhông.. giờ đây chỉ c̣n mỗi dăy ngoài là cón có người đi lại.. chăm sóc giờ đây chỉ là sơ sơ c̣n th́ gởi xuống Hải pḥng.. riêng tôi, trách nhiệm đă được giao phó là thu dọn pḥng giải phẫu... pḥng này th́ lắm đồ đạc.. dụng cụ.. bốn bàn mổ thu lại dể dọn đi.. máy móc hỗ trợ th́ dem đi hết.. c̣n sót lại vài cái máy trợ thở.. bộ đèn cái bàn cũ kỹ.. và đống drap lót..
    Trở ra pḥng đón thương binh.. ngay bên, nay là chỗ tạm trú cho toán Lê dương canh gác.. sân cỏ vắng hoe.. lá cờ tam tài vẫn bay trong gió.. và nhân viên hiện có mặt toàn là do nhóm Nữ Trợ tá tác chiến trông lo.. người Việt th́ c̣n có tôi và hai bà y tá già.. được đặc cách giữ lại.. v́ có con chết trong hàng ngũ lính Pháp viễn chinh.
    Nh́n lên tấm lịch treo bên Reception.. đă là ngày 14-09.. có nghĩa là c̣n khoảng 2 tuần lễ.. nhưng nhà binh cho nên có thể bất cứ lúc nào.. c̣n ngoài đường Trần hưng Đạo.. h́nh như có duyệt toán quân Lê dương đầu tiên xuống Hải Pḥng !!..
    Chiếc xe mô tô của quân bưu đàng x́nh xịch.. đến trước pḥng Quản trị... để đưa tin gấp ( message urgent )... chúng tôi ṭ ṃ... rồi đến để nghe xem lệnh ǵ.. ??
    .. Thiếu tá Robert quản lư cho tập họp nhân viên lại rồi nói... chiều nay là phải xong tất cả công việc đóng thùng... trưa ngày mai là công tác vệ sinh.. làm sách sẽ tất cả các batiment... pḥng làm việc... săn sang để giao cho VM.. rồi tiền lương của công nhân, y tá người Việt thanh toán đến ngày chót 20-09, và được trả trước, khoảng 20-09 sẽ là ngày chót ... c̣n riêng số phận của tôi... sẵn sàng valise khăn gói theo chuyến xe chót xuống Hải pḥng.. công tác sẽ chấm dứt ở Hải pḥng...
    ngày tháng trôi mau... nhân viên Việt được lĩnh tiền lương.. được thêm chút tiền thưởng.. rồi lặng lẽ dắt nhau ra về.. 18-09... toán tiếp quản Quân y đầu tiên... được ban Liên kiểm dẫn đến để làm quen với một bệnh viện... cũng khá đông khoảng ba chục người, và chúng tôi theo lời của Prevost dẫn đi đến từng nơi và chỉ cho họ.. các đồ đạc để lại theo như biên bản ( inventaire) và thoả thuận đôi bên.. họ có người biết tiếng Pháp có người không .. trong toán này có cô nữ cứu thương H.Thuơng.. gầy guộc xanh mét v́ sốt rét ngă nước.. HT đi bên cạnh Gevie và tôi.. trao đổi bằng tiếng Pháp..
    Đến ngày 19-09 th́ có phái đoàn Tiếp quản chính thức để kư biên bản tiếp nhận , sau đó chúng tôi chỉ c̣n giữ một toà nhà dẫy ngoài vừa cho lính gác vừa cho nhân viên .... c̣n chúng tôi giờ đây.. chỉ khi nào họ không hiểu rơ điều ǵ về bệnh viện.. đến t́m chúng tôi.. chúng tôi có nhiệm vụ giải thích... và cũng nhờ vậy.. tôi có được vài phút nói truyện cùng H.Thương... Thương khóc.. khóc v́ gia đ́nh giờ đây quay đi với HT.. v́ lư do nào ai mà biết !! sau rồi tôi lén lút biếu HT một số thuốc để HT tự chữa lấy căn bệnh lam sơn chướng khí nơi rừng thiêng nước độc... cho.. nhận mà cũng phải lén lút.. thật là khổ..
    Ngày 20-09 đến sáng sớm ra vẫn có kèn chào buổi sáng.. hôm nay đặc biệt từ quản đốc đến y tá trợ tá da trắng mắt xanh.. và cả tôi.. tay chổi tay xẻng.. ai cắt có sén tỉa cây hoa.. ai quét dọn cho sạch sẽ.. bụi không có bay mà ai ai mắt cũng đỏ hoe.. phải rồi.. đúng rồi.. đây là lần chót mà chúng tôi được đứng giữa trời.. chào tiễn biệt đẻ rồi xa cách.....
    Mặt trời vừa ngả bóng.. đâu cũng gần ba giờ chiều.. tiếng c̣i gọi tập hợp nhân viên.. mọi người đi ra và xếp hàng, tất cả c̣n khoảng hơn 4 chục người.. áo choàng trắng muốt.. ống nghe choàng quanh cổ.. mũ vải trắng... xếp hàng 4 ngay mé sân bên phải.. bên trái là toán lính gác cũng kê pi.. quấn khăn bụng đỏ ghệt cao cổ.. súng ống ..

    Đúng giờ.. toán lính danh dự dàn trước sân cờ.. rồi toán hạ cờ... tiếng hô to dơng dạc... Sĩ quan đại diện GM-1 bước ra đứng trước sân.. rồi tiếng hô chào... điệu kèn đồng trỗi dậy vang vang.. âm thanh sao mà năo nuột... rồi những gọt nước mắt ai ai nhè nhẹ lăn rơi trên má.. rồi cũng hết.. cờ được gấp lại trao cho sĩ quan GM-1.. và lệnh cho tan hàng.. quay qua.. chúng tôi không ai bảo ai xúm lại ôm lấy nhau mà khóc....tt......

    NB : quí bạn hăy vào Youtube rồi gơ để nghe bài kèn Il Silenzio....
    You Tube ; Montgomery clift trumpet
    đây là bài kèn buổi tối báo giờ tắt đèn.. là điệu kèn nổi tiếng trong phim " .. from here to eternity.." sản xút năm 1953. với F. Sinastra và Monty Clift . Rất cảm động ./. ..tt................

  6. #196
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; đi hay ở.. chuyện nhà tôi ..

    .. chẳng c̣n mấy ngày nữa.. bây giờ đến chuyện gia đ́nh.. hết người ngoài bên chiếu bạc bàn ra tán vào rồi đến bà con trong quê của Mẹ hai.. nói tới nói lui.. Mẹ Hai lúc th́ phải đi.. lúc th́... ở lại có sao đâu ? c̣n tôi th́ bù đầu .. t́m cách đối phó sao cho êm đẹp.. hai cái nhà ở đầu Puginier.. họ bỏ đi đă gọi báo cho tôi biết để đến lấy ch́a khoá.. căn nhà ở hàng Bột của Mẹ Hai họ cũng gọi.. rồi d́ Ngọc cũng đi t́m...
    Tôi đến d́ Ngọc vào buổi chiều.. d́ nói ngay... d́ Vinh cũng đi t́m cháu đấy !! Tôi ngồi lại hỏi truyện th́ d́ Ngọc nói ;
    .. nhà cửa.. tài sản.. rồi họ nói hai năm.. mà ai biết được sẽ ra sao ?? c̣n tương lai của cháu là điều cần nhất...
    Tôi lại lên ngơ hàng Đào t́m d́ Vinh... đẩy cổng bước vào nhà... sau khi chào hỏi tôi hỏi ;
    D́ t́m con có việc ǵ đó ??
    .. D́ lo cho cháu.. vậy D́ muốn biết cháu đă tính chuyện đi hay ở chưa ?? c̣n Mẹ Hai th́ sao ?? nhà cửa ra sao rồi ??
    Hiện nay th́ cháu đang lo t́m người cho ở bớt một căn.. c̣n Mẹ Hai của cháu th́ lúc đi.. lúc ở.. cháu cứ bị quay như chong chóng ấy thôi !!
    Đi hay ở là cháu phải dứt khoát.. mà điều cần phải cân nhắc là tương lai của cháu chứ không phải ở nơi mẹ hai của cháu.. dứt khoát nếu không sau này hối hận lắm đấy cháu ạ... nhớ trước khi dứt áo ra đi th́ lên nói một tiếng cho d́ an tâm nghe không cháu !!
    Phố sá sầm uất bán buôn hàng Đào, hàng ngang, hàng Đường chờ Đồng xuân giờ đây sao mà vắng lạnh đến thế này ??... người mua bán không có mà chỉ có đám dân ở đâu đến đang ḍm ngó từng khe cửa hở hang ?? tôi chạy thẳng lên cửa chợ để t́m chị Bằng( bạn chợ gọi chị bằng tên cô Dần)...
    đi đâu mà như bị ma đuổi vậy em..!! thưa chị.. em đến t́m chị đây.. chị giúp em..
    ự.. ngồi xuống đă.. và hai chị em tṛ truyện ..
    - em nên đi.. theo chị nghĩ.. v́ tương lai của em to lắm !! mấy cái nhà.. bỏ đi.. hăy đi đi v́ tương lai.. c̣n mẹ hai.. cũng đừng lo.. xă hội sẽ tập cho mẹ hai quen dần với khó khăn.. chị sẽ bảo cậu Tư xuống coi nhà cho em trong lúc này.. rồi tôi đứng dậy cáo từ...
    Don sang căn nhà của cha mẹ để lại.. đầy những đồ đạc... mấy người trong quê c̣n lưu lại cũng giúp đơ được chút ít.. nhưng sang đến nhà của ḿnh này.. th́ họ ngỡ ngàng.. từ ngỡ ngàng đi đến lục lọi.. t́m ṭi.. gây ra bất b́nh mà phải nhịn v́ me hai bênh vực đám này.. nào máy nước bỏ chảy.. nào tắc cả cầu tiêu v́ giấy chùi.. rồi đến cái tủ sách xưa.. ngay cả người thuê nhà trước đây.. họ cũng giữ ǵn sạch sẽ.. th́ nay lôi xuống.. đọc không biết được bao nhiêu mà vứt vương văi khắp căn buồng.. Riêng mẹ hai và em gái vẫn ngày ngày lê la bên mấy chiếu bài..
    Ngày ngày vẫn phải đến bệnh viện... chờ cho ban Quản lư bàn giao xong và chiếc xe ambulance chuyển bánh về Ngọc hà mới là chấm dứt.. lại c̣n bên clinique.. cũng phải ở lại cho đến khuya mới bỏ về được..
    Bên Quân nhu th́ họ bảo; hăy xuống Hải pḥng .. họ sẽ lo cho gia đ́nh được đi ngay... mà khi về nhà th́ như gió xoay chiều.. rồi một buổi về trễ.. tôi trở về căn cḥi một lần.. ngán ngẩm.. ra trước cửa nhà để ngồi nh́n phố sá.. con đường hàng Bông Cửa Nam trước đây vẫn c̣n hàng quà.. nay vắng lặng.. mọi người cũng đă đi vào c̣n trơ trụi ḿnh tôi... một bóng người chạy qua đường hớt hải...
    .. cậu Q.. sang ngay con cháu nó đau bụng .. nó đau lắm !!............... dứ nào đau.. th́ con cháu...
    vội cất trả ghế vào trong nhà.. dắt chiếc xe định mệnh sang.. nhà của gia đ́nh A. Liểng...
    con bé con.. đang lăn lộn kêu đau.. tôi khẽ gọi ... síu à.. síu...
    nó mở mắt nh́n tôi rồi... em đau đây.. em đau.. ṛi lại lăn lộn... tôi khám cho bé.. rồi hỏi..
    .. mấy ngày nay.. bé ăn những ǵ.. nói cho anh nghe.. em đâu có ăn ǵ ... không đúng.. tôi hỏi lại
    rồi tôi bảo em nằm sấp để tôi khám.. nắn hai bên sườn.. rổi trên lưng... tôi hiểu rồi...
    .. thế bé đi ị chưa ?? em.. em chưa có đi ị.. mà ...
    Tôi biết.. và rồi tôi bơm glycerine cho bé.. ít phút sau bé bớt đau.. rồi bé đ̣i đi ị.. .. bé nhoẻn miệng cười tươi...
    em hết đau rồi.. em hết đau bụng rồi.. cả nhà ph́ cười.. bận sau ăn ǵ phải hỏi mẹ nghe chưa !!
    Định bụng ra về th́ thấy đói.. nhưng cũng phải đi.. vừa mở cưa.. th́ nh́n thấy bóng có ngụi gánh hai cái tủ nhỏ.. buột miệng tôi hỏi ;;; này ông bán ǵ vậy.. ?? người bán hàng ngẩng lên nh́n người hỏi.. đó là một người Tàu già chuyên bán xôi lạp xưởng về khuya..
    ... Q đói hả ?? ....... ừ đói.. từ chiều chưa ăn ǵ cả ..!!
    .. sao không bảo để bà vú đi nấu cho Q ăn.. rồi A. Liểng gọi bà vú đem đĩa ra cho ăn..
    Từ xa vọng lại tiếng chuông nhà thờ lớn.. mười hai tiếng trầm buồn.... tt.....

  7. #197
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; ngày tháng trôi mau.....

    .. thấm thoát chẳng máy chốc, nh́n lên quyển lịch.. đă là ngày 26-09.. Hà nội chơt như bừng sống.. một số nhà ở lại nây đang sửa soạn để đón bộ đội ta về.. ngay tại ngă năm Cửa nam.. trai tráng trong khu phố c̣n lại đang h́ hục đào đường để làm cổng trào.. rồi bọn trinh sát vào thành trước đang vận động dân chúng.. nào khẩu hiẹu.. cờ sí.. sơn vôi để kẻ khẩu hiệu.. thấp thoáng những chiếc xe Molotova.. những chiếc hồng kỳ.. bót cảnh binh Cuwar nam cũng đă có vài anh Công an áo mày rêu vai đeo MAT49.. lủng lẳng bên hông cái túi dết dầy cộm.. đồng tiên Hồ xuất hiện tuy nhiên dân chưa dám tiêu dùng giao dịch.. mà chỉ dùng vàng nhẫn làm trao đổi...
    Riêng tôi.. nhà đă lo xong, cơm nước cho Mẹ hai và em gái vẫn nhờ ông chủ nhà lo giúp.. bây giờ ngồi rảnh dỗi trên ghế đá trong sân trước pḥng giải phẫu.. rồi như quên bẵng điều ǵ... nơi đây đă là chỗ quen thuộc hàng ngày trong mấy năm qua.. nào thầy.. nào bạn.. nào thương binh.. rồi đến đàn sáo dá phá phách mỗi sáng la hét trên sân cỏ.. c̣n nay.. cây bàng lá mới chuyển màu vàng úa.. mà sao đàn sáo bay đi đâu ??
    ... bonjour... ̣u est vó bagages ?? bonjour Celine.. moi seul...
    ... Coucou.. tỉnh dậy đi !! người ta sẽ đến..c̣n coucou nên đi với chúng tôi.. rồi đập mạnh lên vai...làm tôi giật ḿnh
    .. làm sao tôi đi ?? tôi c̣n cả một gáng nặng gia đ́nh !!
    suy nghĩ đi.. cái ngày mai của Coucou sẽ ra sao ?? nghĩ kỹ chưa !!
    .. Vâng tôi sẽ đi.. tôi đă mất.. mất cả rồi.. c̣n ǵ nữa để mà luyến tiếc...tôi phải đi ...
    Có tiếng xe chạy đến... rồi nhiều ngụi lạ mặt đến.. ban Quản lư ra đón họ vào.. có cả hai bên đại diện... hôm nay họ đến tiếp quản bệnh viện... đôi bên kư nhận.. chuyến xe cuối cùng.. những hồ sơ văn bản được chất lên.. và toán Trợ tá cuối cùng cũng lên ngồi .. săn sàng về Ngọc hà để tập trung.. giơ tay vẫy chào lần chót..
    Thế là tôi ở lại.. về căn cḥi cô đơn trong giấc ngủ muộn nửa ngày... thức dậy th́ đă 4 giờ chiều....
    chạy sang nhà A. Liểng.. cả nhà chẳng đụng đậy ǵ về đi hay ở.. tôi hỏi;
    .. thế bác Trưởng có ư định ǵ không chứ ?/không mà bác Cả nói.. ḿnh là người Hongkong.. không việc ǵ phải sợ !
    thế Q có tính chuyện đi không ? tính bỏ Liểng phải không ??
    .. không Q ... không nghỉ ra đuọc ǵ hết.. thật là vướng mắc ...
    .. mà Liểng nói nghe ;.. Q phải đi.. v́ Q c̣n phải học.. rồi như Liểng đă có ư từ trước.. mở ngăn kéo lấy ra tờ giấy.. rồi đưa cho tôi... đây là tất cả địa chỉ của nhà ta bên Hongkong.. Q có đi th́ giữ lấy nó,. đến đâu th́ vết thơ về dâu.. thế là chúng ḿnh vẫn c̣n liên lạc .. gặp nhau mà.. tôi gập tờ giấy bỏ vào túi áo...
    Xe điện ngưng chạy.. rồi xe hoả cũng ngưng chuyến xuống Hải pḥng.. dân lại ngơ ngác.. rồi có thông cáo của Trung giá về giao thông hai khu vực Hà nội và Hải pḥng.. Xe điện sẽ chạy lại sau ngày tiếp quản.. c̣n xe lửa cũng sẽ chạy đi Hải phong nay c̣n một chuyến , khởi hành lúc 7 giờ sáng.. đến Phạm xá th́ đổi đầu tàu kéo.. và về lại Hà nội trước 5 giờ chiều.. giá vé tạm thời theo giá cũ.. sau đó sẽ thông báo giá mới... cũng như cách thức kiểm tra đi lại của dân chúng từ vùng tiếp quản sang vùng c̣n bị chiếm đóng...
    Tôi chạy lên ngay nhà Thạch.. sau khi chào hỏi.. ông bà đồ và B Thạch cùng ngồi xuống bàn soạn cho ngày tới..
    .. giờ đây ông bà đồ ngỏ ư bắt buộc tôi nen đi, đi để mà học tiếp cho tới nơi... tuy rằng B Thạch có bịn rịn ǵ chăng nữa ?? c̣n Thạch th́.. Quốc phải đi.. ở lại ddaay Thạch và gia đ́nh mong được nhận tin của Quốc ... từ Pháp gởi về.. taats cả như thôi thúc đúng theo ư nguyện của tôi và lời dặn của Mẹ Cả.. ; phải tự ḿnh đứng đậy, con trai của Mẹ !!!
    Về nhà.. hôm nay mẹ hai của tôi có lẽ đổi tính.. hỏi tôi ;
    ... thế anh quyết định chưa ?? đi hay ở... thế nào th́ cho tôi biết !!.. c̣n tôi th́ tôi... đi....
    Từ bất ngờ đến sửng sốt khi nghe thấy, nay mẹ hai của tôi quyết chí ra đi...
    .. vâng con phải đi.. nay mẹ và em cũng đi th́ để con lo liệu... t́nh thế khá thay đổi.. nay có lẽ đi lại sẽ khó khăn hơn mấy ngày trước đây .... và tôi buộc phải làm ngay v́ sợ mẹ hai đổi ư bất chợt...
    Rồi cũng xong.. lo cho mẹ và em xuống Hải pḥng ở nhà một nhân viên quen.. rồi được bên Quân y lo cho đi trước.. c̣n tiền nong.. tôi đă đưa cho mẹ khá đầy đủ.. cũng như sẽ tạm trú cùng nhân viên làm việc cho Pháp ở Saigon..
    Giờ đây c̣n tôi ở lại Hà nội, U Khanh chạy đến t́m tôi..... anh chưa đi sao ??
    .. chư v́ phải lo phần gia đ́nh cho xong.. .... anh dịnh bỏ em sao ??
    .. đâu có bỏ ai !! thế nhưng c̣n ǵ nữa đâu mà luyến tiếc.. Uyển Khanh quay đi !!... đừng có khóc.. chú mau nói có hai năm thôi mà !!!!!!!!!!!!!!!!!! tt.....

  8. #198
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; Hà nội hôn mê...

    Sáng hôm nay, không có việc ǵ lo, chỉ c̣n lo thu dọn đồ đạc.. để hoặc về căn nhà xưa.. hay là ra ga xe lửa... ba cái thùng sữa bên nhà AnPo đem cho.. nay đă được đóng đầy.. chỉ có mấy bộ quần áo.. ít sách vờ và cái cặp da đầy ắp đồ nghề... Bước ra cửa trước.. chú Mai không mở cửa hàng.. chú ngồi thu gọn.. đầu gối quá tai..
    .. này . cháu tính đi đâu vậy ?..... đi đâu chú... mà hôm nay bà bán xôi lúa không thấy ra hàng nhỉ ??
    .. ừ mà.. từ sáng đến giờ.. chú thấy .. mà thôi.. hai chú cháu sang bà phở bên kia đường đi !!
    ddaay là một hàng phở không có tên, ngay cạnh nhà thuốc tây Thẩm hoàng Tín.. bà này nấu không ngon lắm, nhưng vừa miệng.. lại rẻ.. v́ cửa hàng... mà mái che là mấy tấm tôn sơ sài.. c̣n ghế dài.. bàn là hai miếng ván ghép lại.. ngồi ăn không được xô đẩy.. v́ hễ đẩy là có kẻ mất ăn..!
    ... Chào bà.. cho hai bát chín gầu..
    .. ít phút sau... sao cậu không đi.. c̣n chú Mai nữa.. chú Mai th́ sửa xe đạp.. hiền lành. không sao đâu !! c̣n cậu ấm... cậu nên đi.. v́ ở lại chắc họ không lấy làm yêu thích .. rồi bà ta cười tủm tỉm..
    Ra về.. mỗi ngụi đi mỗi ngả.. tôi t́m đến những cửa hàng thuốc tây quen thuộc như của chú Đỗi ngay trước của chợ Cửa nam.. rồi chú Khang cửa chợ Hôm.. chú Hàm đầu hàng Trống.. và sau là cửa gàn của chú Long chú Th́n ở bờ Hồ.. đi đâu cũng cửa đóng then cài.. c̣n lại nhà riêng th́ chỉ có u già ra trả lời là đă về trong quê...
    Thôi đến thăm Yersin/ Phủ Doăn.. bầu không khí ở đây thật khác mọi nơi.. nhân viên hạ tàn nay lên làm lớn.. chỉ huy mọi việc từ thu dọn xếp đặt để chào đón ban Tiếp quản.. nghe đâu có chú Tùng có bs Phạm ngọc Thạch nữa.. c̣n Bạch mai.. xa quá... quanh quẩn thế là hết ngày.. ngày mai bằng mọi cách phải đưa mẹ hai và em đi trước.. nếu c̣n giằng dai th́ sẽ hỏng chyện hết !
    Hôm nay là 30-09.. chuyến xe chót của bên Quốc gia chạy xuống Hải pḥng... đưa được mẹ hai và em gái ra ga.. gửi cho một cặp vợ chồng nhân viên đi xuống Hai Pḥng.. tôi yên trí.. trở về..
    .. A Liểng hớt hải t́m tôi.. và mắng tôi.. sao chưa đi.. bây giờ chậm mất rồi ....
    .. sao là chậm... ?? Liểng nói.. có tin là họ sẽ không cho thanh niên rời thành phố.. sẽ kiểm soát xe lửa.. sẽ có Công an theo gác ở cửa toa.. sẽ.. và sẽ... và tôi lo.. lo cho sự ra đi.. v́ đă có một lần thoát khỏi tầm tay của Việt Minh từ Thái nguyên về Hà nội (trước 19-08, nhờ chị Hiền ) và tôi đă ẩn ḿnh cho đến khi về tề 03-1947...
    Tôi vội vàng thay đổi chỗ ở.. và lần này tôi ṭ ṃ.. muốn được xem Việt Minh về tiếp thu thành Hà nội...
    Sáng nay là 30-09.. cờ xí đă có treo lác đác..cổng trào cũng đă dựng phơi lên bộ khung... bộ đội vào thành phố từ bốn cửa ô.. đi đến đâu cờ bay đến đó và trong vài giờ trước khi đến th́ cổng chào được gài lá cọ.. treo khẩu hiệu.. nhưng tren những nẻo đường Pháp rút quân đi qua th́ không có treo.. lững thững dắt xe ra poste canhr binh Cửa Nam.. cũng vẫn c̣n có Cảnh binh đứng gác chung với Công an.. không phải người Việt mà chỉ thấy Tây lai hay Ấn độ
    .. tôi lại đi phố phường nhà nào cũng cửa khép hờ.. đến khoảng gần trưa th́ toán quân đầu tiên tới Cửa Nam.. tôi vội chạy lên hàng Đậu .. poste hàng Đậu vẫn c̣n có người Việt QG canh gác... trong thành các tiểu đàn bộ binh cuối cùng ngồi trên xe GMC đi ra.. rồi lên cầu Long Biên.. đứng ở Máy nước tṛn.. chiếc xe díp có mấy người Pháp ngồi.. tôi dắt xe đi lại gần.. người tài xế nh́n thấy tôi...
    Bonjour ... tôi đáp lời bonjour mon adjudent... nh́n qua bên.. bonjour captaine..
    người sĩ quan này quay hỏi người tài xế.. tôi là ai ?/
    .. c' est un medecin de Lanessan.. nghe xong ông ta đáp lời chào ông...
    người tài xế giới thiệu lại rằng đây là đai uư Sainteny.. 2eb... enchanter...
    rồi nói thêm rằng tôi là ngụi nhà của ông Bernard... làm đại uư trố mắt nh́n..
    thế.. tại sao vous không đi.. đợi lại nhỡ bị mắc kẹt th́ làm sao ?? ... chợt bên hàng Giấy ồn ào có tiếng súng nổ..
    ( khi rút quân đến hàng Giấy th́ do sự hiếu động của dân chúng.. làm các thanh niên xông lên cướp súng.. cái này th́ nhiều bài trên mạng cũng đă nói đến )

    Quả như rằng sáng 01-10 có lệnh mới cho khu vực Hà nội ai ai muốn xuống Hải Pḥng.. thanh niên.. đàn ông là phải có giấy Thông hành.. c̣n các bà các cô th́ chưa có lệnh... qua một buổi tối yên ả..
    qua ngày 02-10 lênh đầu tiên là Hà nội có chó dại.. ban Tiếp quản ra lệnh bắt chó chạy rông.. đi kaij tạm thời nghiêm cấm từ 10 giờ đêm đến sáng 5gio... ngày thứ ba bắt đầu có truyện tập hợp Nhi đồng.. thanh thiếu niên.. rồi Phụ nữ.. t́nh trạng trở nên gây cẫn.. ban đêm tiếng chó sủa nhiều và lẫn tiếng la hét thất thanh.. ..tt..

  9. #199
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; thôi th́.. thôi nhé.. có ngần ư.. thôi !!

    Sự đi lại trở nên khó khăn.. ừ mà như mọi năm.. giờ này đă có cốm ṿng có rươi tươi từng thúng mang về Hà nội bán mỗi chiều.. mồng 1-10 cũng đă qua.. Tôi ghé thăm lại trường xưa.. cánh cửa đóng.. tôi di ṿng ngả sau.. t́m ddeens bác tuỳ phái.. hai vợ chồng già có mặt ở dăy nhà ngang này chắc lâu lắm rồi.. bác biết mặt.. biết tên hầu hết đám sinh viên đă mài đũng quần ở đây..
    ... Chau chào bác ạ...
    .. ai đó.. rồi bác ngẩng đầu lên.. cặp mắt già nua hấp hem chớp chớp.. để nh́n cho rơ... à ra cậu Q... trườn chưa có mở cửa đâu ?? chắc cũng vài tuần nữa.. Uỷ ban có đến xem xét trường sở.. họ không nói ǵ cả ... mà sao cậu không đi đi..?? bác cúi đầu lầm ĺ với cái chổi xể trên tay, quơ đám lá bàng vàng úa trên sân cỏ...

    Tôi giờ đây lang thang vô dịnh.. bèn chạy đến nhà Thạch.. ông bà đồ giờ đây.. trầm lặng hẳn xuống..
    Lạy bác ạ.. hai bác khoẻ chứ..
    Ự cậu Q.. đến có việc ǵ không ?? Thạch có thưa với chúng tôi.. nhưng cháu phải đi đi.. đi mà học cho thành chứ ở lại đây.. th́ ... nói rồi ông chép miệng.. đi đi.. ở nhà đă có Thạch lo rồi..
    Tôi bước ra ngoài sân gặp chị Thạch..
    .. chiều nay về ăn cơm nghe Q... có chả rươi với vỏ qúit đấy.. hôm qua có đến d́ Ngọc.. d́ đưa cho mấy cái chả cốm.. ngon lắm.. hăy c̣n đâu 2 cái nữa.. có muốn ăn không ?? th́ để rán sơ sơ lại cho nóng... mai mốt này vào trong Nam.. những thứ này trở thành.. trong kỷ niệm..
    ... Q.. nhất định đi rồi.. ngày mai chắc phải nhờ anh Tư xuống đem nốt những đồ dùng của Q.. về đây..
    ừ Q cứ yên tâm.. Thạch lúc nào cũng văn là Thạch.. Thạch sẽ đợi Q.. về mà !!
    Bữa cơm cuối buổi chiều ở nhà Thạch thật buồn... tuy là có chả cốm.. chả rươi..

    Tôi dậy sớm. chờ đợi anh Tư và Thạch đến.. chợt cánh cửa có tiếng động.. tôi chạy ra và dón hai ngụi vào...
    hanhf trang giờ chót của tôi chỉ là cái bị quần áo thay đổi.. c̣n đôi thùng gánh nước kỷ niệm một thời th́ đă đựng đầy.. đôi móc xích.. cái đ̣n gánh.. tất cả sẵn sàng..
    Ông chủ nhà và cũng là thư kư của ông Bernard xuống gặp tôi.. tôi trao lại những đồ đạc bỏ lại.. rồi lời chúc b́nh yên thành công.. chúng tôi từ từ cất bước.. ra đến của.. chú Mai cũng bắt tay từ giă.. bên ngoài trời hăy c̣n xâm xẩm.. chúng tôi vội cất bước.. tôi đang giă từ Hà nội.. c̣n mỗi bước chân đi là mỗi cách xa của Thạch và tôi.. Thạch như muốn khóc.. Thạch dựa lên vai tôi mà đi...
    Chúng tôi mua vé và ra xe lửa sớm hơn.. người soát vé hỏi bộ tính bỏ Hà nội đi hả ??
    .. đâu có bỏ.. tôi xuống Hải pḥng.. có công việc chứ nhà tôi c̣n ở lại Hà nội chứ đi đâu mà đi.. !!
    Ra ngoài sân đợi chúng tôi tâm sự nhiều hơn.. dặn ḍ đủ thứ.. c̣n tôi.. chỉ biết đứng lạng để nghe.. rồi đầu máy đến nối vào toa.. sửa soạn.. tôi vội trao cho Thạch kỷ vật của Mẹ car cho tôi ; chiếc móng cọp mà tôi đang deo trên cổ.. đeo lên cố của Thachj.. rồi đến chiếc đồng hồ Wyler mà tôi đeo hàng ngày.. đeo vào tay cho Thạch..
    .. Thạch khóc.. bay giờ nấc lên thành tiếng..
    .. Dừng có khóc.. Q se viết Bưu Thiếp gời về cho Thạch.. hay sang đến phaps cũng sẽ gởi thơ về cho Thạch.. đừng có lo... c̣i tàu hú dài.. tiếng hú sao mà buồn thế.. rồi tôi lên tàu và ṿng bánh xe quay từ từ rời thành phố.. bỏ lại Thachf đang ngồi sụp xuống trên sân ga...
    Xuống đến Hải Pḥng.. đến tŕnh diện GM1.. cả bọn mừng rỡ.. Coucou..vào saigon chắc Yvonne nó mừng lắm !! .. mà khi nào làm lễ Graduation nhớ báo cho GM1 biết nghe.. cả "faire Part"/ Thiệp báo Hỷ" nữa nghe chưa!!
    Đi đến chỗ tạm trú của gai đ́nh GM1.. tôi gặp được ngay mẹ hai và em gái.. rồi đưa về.. nhà của người quen ở ngơ Con Sấu.. chờ ngày lên máy bay.. v́ là nhân viên cho nên gia đ́nh được đi trước.. c̣n tôi sẽ ở lại tiếp tay GM1 đón những thương binh lạc lơng sẽ vô Nam sau..
    Ngày ngày phụ làm việc với các toán Y tế giúp đỡ thương binh.. những ngụi lính tả tơi rách nát.. từ làm vệ sinh thân thể vừa chữa trị các chứng bệnh nào là sốt rét.. ngă nước.. hay như cả bệnh xă hội sinh lư.. số người cũng đă bớt đi.. rồi GM1 bắt đầu cho rút nhân viên vô Nam.. và tôi đặt chân lên đất Saigon thf đă là giữa tháng chạp tây..
    T́m được gia đ́nh đang tạm trú trong dẫy nhà ngang của tu viện ở đường Cường Để.. gặp lại Mẹ hai và em .. th́ mẹ cho biết mấy người cùng trại .. đă ra ngoài và họ sang cư ngụ ở bên Khánh hội.. và mẹ cũng muốn ra ngoài.. và cũng may có dắt theo tiền.. nên bà Hoà dắt mẹ và tôi đi qua Khánh hội xem chỗ ở và t́m mua hay sang lại một căn nhà... giá cả cũng vừa sức,, thế là tôi mua ngay cho mẹ Hai một căn nhà.. và đồ dùng càn thiết.. có chút vốn cho em gái của tôi buôn bán c̣ con trong khu xóm Khánh hội này..
    Tôi bấm chuông căn villa mà ông bà Bernard cho tôi địa chỉ... chị ngụi làm chạy ra.. chú t́m ai.??
    cho tôi hỏi thăm.. có phải đây là nhà của ông bà Bernard không vậy ..?
    ... chị ngụi làm nh́n tôi từ chân lên đấn đầu rồi... th́ có tiếng bà Bernard... ai đó Sáu..?? rồi bà nh́n ra...
    Oh mom beau garcon.. papa.. beau garcon arrive... rồi bà vội vă chạy ra mở cổng đón tôi vào... tt................

  10. #200
    Member Nguyễn Mạnh Quốc's Avatar
    Join Date
    25-03-2011
    Posts
    4,374

    Hà nội trong kư ức ; .. nghin trùng xa cách măi..!!

    ... gia đ́nh ông bà Bernard hân hoan đón tôi về.. và Yvonne.. hắn đă biết khóc.. khi hắn ôm lấy tôi ... Ong bà Bernard hỏi tôi về gia đ́nh.. tôi trả lời ; cũng đă đi vào Nam rồi.. thế c̣n sinh sống ra sao ??
    .. dạ tôi đă thu xếp cho về ở bên Khánh hội rồi.. cũng đă chon nơi có thể buôn bán nhỏ được.. c̣n th́ tôi sẽ giúp đỡ thêm..
    Không khí Saigon.. hay miền Nam khác hẳn với miền Bắc.. sáng sớm ra đă thấy ngồi vắt vẻo hai chân cho lên ghế luôn.. chắc là sợ "nước lụt chăng !!".. nhâm nhi chút cà phê nóng được đổ ra đĩa cho mau nguội.. điếu thuốc rê vắt vẻo trên đôi môi.. rồi gọi tô hủ tiếu.. hay cái bánh bao.. đôi khi một cái xe xích lô xịch tới đậu gần bên.. vợ.. con mấy nguời cùng ngồi xúm quanh một cái bàn thấp... cũng lại cà phê.. rồi cả nhà mỗi người một tô hủ tiéu với chiếc bánh tôm kho vàng ươm.. cong queo.. nằm trên... thé là cùng nhau x́ xụp... cuộc sống có vẻ thật vô tư.. hay buổi trưa đĩa cơm bên gánh hàng đầu ngơ.. ngả lưng ngay trên chiếc xích lô .. tay cầm tờ báo Tiếng Chuông.. Tin Điển.. rồi đánh giấc trưa ngon lành dươi tàn cây.. bóng mát...
    Ông bà Bernard.. và Yvonne gọi tôi ra để cùng nhau bàn truyện... và ông bà ngỏ ư muốn cho tôi thành hôn với Yvonne... rồi cùng về bên Pháp .. cả hai đứa sẽ học tiếp cho thành ..
    Suy nghĩ.. và rồi tôi xin chấp nhận giải pháp của ông bà.. hơn nữa khi c̣n ở Hà nội th́ mọi người cũng đă biết chuyện và coi như đă rồi.. Khi tôi có được đồng lương(nội trú ở Đồn Thuỷ) đi làm th́ tôi đều gửi bà Bernard giữ giùm.. c̣n ông bà th́ lo cho tôi từ bữa ăn đến quần áo cho ra vẻ.. mà tính tôi th́ quá lè phè b́nh dân.
    Nhưng khi bà biết ư.. bà đă bắt tôi phải đi với ông bà đến cửa hàng may mặc Tân Tân ở Tràng tiền để.. may áo sơ mi và quần tây.. cho chững chạc.. hàng hiệu đắt tiền.. nào cổ đứng.. cổ bẻ.. hay quần dài bằng hàng Serge.. ngay như cả đũi tơ tầm.. c̣n dép săng đan trắng.. giầy tây.. cho đứng đắn.. v́ ông bà và Yvonne đă lẳng lặng đưa tôi đi dự các hội hè của dân Pháp..
    Noel qua.. sang tháng Chạp ta.. rồi Tết.. không khí Saigon hay miền Nam thật ngột ngạt.. nào Cao Đài Tây Ninh.. Hoà Hảo Long Xuyên.. đến B́nh Xuyên Cholon.. nào Bảy Viễn.. Sang Tài hay Leroy.. tệ nạn đĩ điếm cờ bạc Kin Chung, Đại thế giới.. tràn lan.. rồi chính phủ mới của cụ Diệm bận rộn với di cư rồi định cư.. mà dân miền Nam th́ lại không ưa dân di cư lúc mới đầu.. tuy không ra mặt.. hơn nưa lại có phong trào ngấm ngầm duổi Pháp..
    Ra Bưu điện mua Bưu Thiếp để gởi tin thông báo cho người thân biết mọi chuyện..
    oong bà đưa hai đứa tôi đến nhà thờ Đức bà để xin làm lế Rao .. theo đúng phép đạo.. trong khi chờ đợi làm thủ tụic hồi hương của gia đ́nh..
    .. một hôm tháng ba.. Yvonne và hai ba cô bạn rủ nhau vô Cholon để mua sắm ǵ đó .. chẳng may bị kẹt giữa hai làn đạn quân đội Quốc gia và B́nh Xuyên trên đường Gallieni/ Trần hưng Đạo.. chiếc xe bị cháy và cả ba người đều chết cháy.. phải đợi ngày hôm sau.. khi im tiếng súng xe cứu hoả mới tới và e cứu thuông đem xác về Grall.. lo tẩm liệm... đám ma cho Yvonne thật ảm đạm.. được chôn trong nghĩa địa Tây Mạc đĩnh Chi..
    Khi có được thông hành cho tôi.. ông bà nhất định về Pháp ngay.. cuối tháng ba-1955 tôi có mặt ở Bordeaux . Tôi trở lại đi hoc ở ngay Đại học Bordeaux... sau khi tốt nghiệp 06-56.. tôi xin lên Sorbonne học tiếp( tôi đă có phần interne ở De Lanessan rồi ).. bước chân trở lại giảng đường Curie... thời tiết vào thu.. chợt có thơ từ Bordeaux gởi lên.. trong đó có thơ của Bích Thạch.. và thơ của Uyển Khanh.. Thơ của BT th́ hỏi thăm và tả cảnh cây chuyện bi đát của UK.. c̣n UK là những gịng chữ vĩnh biệt đau thương.. th́ ra sau khi tôi đi ít lâu sau có chuyện anh đi hộ vẹ ông chú Mau đ̣i lấy UK.. mà UK từ chối.. rồi xảy ra vụ đấu tố ông bà Phủ, bị dân lên tận Hà nội bắt đem về Lâm Thao để kể tội và sau đó họ đă giết chết hai vợ chồng quan Phủ.. UK cũng đă cố gắng đem xác hai ông bà về khâm liệm và chôn ở nghĩa trang Phúc Thiện trên đường đi cầy Giấy.. sau đó tên cán bộ hối thúc.. UK đă uống thuốc độc tự tử.. hai ngày sau u già mới biết và chạy lên lêu gọi B, Thạch giúp đỡ.. quan tài của UK cũng đuọc đem chôn gần cạnh hai ông bà Phủ.. thế là xong một kiếp người.... đọc một hơi hết những gịng chữ thương yêu.. và hai tờ thư cũng đă hững đựng những giọt nước mắt nhỏ xuống..
    .. bà cô Anne em họ của bà Bernerd.. đến gần bên.. lay động vai của tôi... ; cái ǵ đa làm cho cháu khóc ??
    .. Thưa Cô.. chuyện buồn.. một chuyện buồn.. nhất trong đời Cô ạ.. !!

    Đến đây là hết phần Hà nội trong kư ức mà trước đây được đăng trên trang mạng Đàn Chim Việt từ 04-2010, nay đăng lại ,để Quí Bạn đọc thấu hiểu hoàn cảnh của một sinh linh trong cơn băo Cách mạng vô sản.. đă đẩy đưa.. tước đoạt quyền sống ra sao !!
    Tuy rằng có lộn xộn.. nhưng nó được kể lể theo bước chân luân lạc.. và thời gian thứ tự trôi đi.. từ 1945 cho đến nay... nmq cảm ơn Diễn đàn cảm ơn bạn đọc.. giờ đây nmq có thể rời bỏ màn h́nh và quên đi để tâm hồn vơi nhẹ..
    KÍnh chào ... HẾT.. nguyenmanhquoc

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Lưu manh chính trị
    By hoanghuyus123456 in forum Tin Việt Nam
    Replies: 14
    Last Post: 07-07-2012, 07:50 AM
  2. Replies: 8
    Last Post: 23-01-2011, 01:29 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •