Thương Răng Nhớ Rứa


Lưu Vĩnh Hạ

Bây chừ xứ Huế ra sao
Gió lay hoa bắp th́ thào lời ru
Hoàng hôn sâm sấp mây mù
Mưa qua thành Nội nghe như lời buồn

Phượng rơi khắp cả con đường
O che nón lá dễ thương vô cùng
Ai về thôn Vỹ nhớ nhung
Để nghe bóng vỡ sông trăng lạnh lùng

Để nghe tiếng của thạch sùng
Răng mà da diết gọi cùng người ơi
Sầu đông đă trổ hoa rồi
O về xin gởi đôi lời nhớ thương

Chừ c̣n vang vọng tiếng chuông
Của chùa Thiên Mụ bên ḍng sông xưa
Những chiều mưa lất phất mưa
Áo loang mực tím gió lùa vải thưa

Rêu phong phủ kín bao mùa
Hài in gót ngọc cung vua có c̣n
Trăng soi gởi bóng sân rồng
Cẩm bào lạnh nhớ xót ḷng quân vương

Mái chèo khua nhịp sông Hương
Giọng ḥ xứ Huế vẫn không đổi dời
Dấu chân sóng cát có vùi
Răng ,mô,chi,rứa ngọt lời nào phai