Nỗi Buồn Sông Núi


Lưu Vĩnh Hạ

Chưa lần bước đến Hoàng Sa
Mà trong giấc ngủ như là chiêm bao
Biển xưa ch́m khuất nơi nào
Ḷng nghe sóng vỗ lao xao đi t́m

Trường Sa chung một trái tim
Cùng ḍng nước chảy cánh chim bạt ngàn
C̣n đâu những băi cát vàng
Những chiều nắng đổ ngắn dần hoàng hôn

Lặng trong sóng biển khơi nguồn
Quờ tay chạm thấy cơi buồn mênh mông
Tự dưng một nỗi nhói ḷng
Mới hay tấc đất cũng cùng niềm đau

Ngàn năm phương bắc quân Tàu
Mộng xâm lăng đă thấm vào thịt da
Trải bao cuộc chiến can qua
Bao lần chiến bại chưa nḥa ḷng tham

Trường Sa đâu phải đảo hoang
Cơ đồ Nam Việt rành rành c̣n in
Bao người chiến sĩ giữ ǵn
Nợ sông núi vẫn đượm t́nh nước non

Hoàng Sa phần đất biển đông
Buông tay nào rứt tấm ḷng cưu mang
Thương bầy sáo nhỏ lạc đàn
T́m đâu đất tổ tiếng than một chiều