Page 8 of 10 FirstFirst ... 45678910 LastLast
Results 71 to 80 of 99

Thread: BÓNG TỐI KINH HOÀNG

  1. #71
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669
    - Tội hối lộ.
    Ông đại uư nh́n Flint nói.
    - Yêu cầu ông xuống xe, ông bị bắt v́ tội hối lộ. Cho xe vô trong băi.
    - Không… ông không thể bắt tôi. Tôi đang đi…
    - Thêm tội chống lệnh! - Ông quay qua người lính biên pḥng. - Gọi người ra đây.
    Flint hít vô một hơi đưa mắt nh́n ra ngoài mé xa lộ. Chiếc xe Peugeot đă mất dấu.
    Flint quay qua ông đại uư.
    - Cho tôi gọi điện thoại
    ***
    Xe chở Diane và Kelly phóng nhanh về phía vùng ngoại ô nước Pháp, Diane hỏi.
    - Cậu có nhà người thân ở Paris?
    - Có Sam Meadows. Ông ta làm chung với Mark, ông có thể giúp bọn ḿnh. Kelly tḥ tay vô túi xách, lôi ra chiếc điện thoại di động mới mua bấm số gọi Paris.
    Tổng đài lên tiếng:
    - Đây là cơ sở KIG.
    - Cho tôi gặp Sam Meadows.
    Một phút sau Kelly nhận ra giọng nói.
    - Alô.
    - Sam, Kelly đang nói đây. Tôi đă về lại Pháp.
    - Lạy chúa! Tôi cứ nhắc hoài. Em khỏi luôn chứ?
    Kelly ngần ngừ.
    - Khỏi.
    - Chuyện như trong mơ, - Sam Meadows nói - Tôi không tin nổi.
    Ta cũng nghĩ như ông, Kelly nghĩ:
    - Sam, tôi muốn kể cho ông nghe một việc. Tôi biết rơ là Mark đă bị giết chết.
    Nghe Sam Meadows trả lời nàng cảm thấy ớn lạnh trong người.
    - Tôi cũng nghĩ vậy.
    Kelly không biết nên nói sao.
    - Tôi cần phải biết hết mọi chuyện. Ông giúp tôi được chứ?
    - Việc nầy tôi thấy chẳng cần nói trên máy làm ǵ? Ông cố giữ giọng nói b́nh thản.
    - Tôi… tôi hiểu.
    - Thôi để đó tối nay ta bàn lại được chứ? Luôn tiện đến dùng cơm tại nhà.
    - Được - Nhớ bảy giờ.
    - Tôi nhớ, Kelly nói.
    Kelly tắt máy.
    - Tối nay ta phải t́m ra lời giải đáp. Trong lúc chờ đợi, tôi phải bay qua Berlin gặp gỡ những người từng cộng tác với Franz Verbrugge.
    Kelly bất chợt ngồi lặng thinh. Diane liếc nh́n qua:
    - Cậu nghĩ ǵ vậy?
    - Chả nghĩ ǵ. Tôi chợt nhớ bọn ḿnh là đôi bạn gắn bó với nhau. Tôi không muốn thấy ngày phải xa cách nhau. Ta nên đi cùng một chuyến qua Paris thử coi sao?
    Diane cười:
    - Ta không thể xa cách nhau, Kelly. Trong khi c̣n gặp gỡ với Sam Meadows cậu có thể gọi máy qua cho tôi. Ta có thể gặp nhau tại Berlin, qua đây tôi muốn t́m hiểu một số tin tức. Có điện thoại sẵn đó ta thấy được gần lại với nhau. Tôi muốn biết tối nay cậu sẽ t́m thấy những điều ǵ?
    ***
    Cả hai cùng đến Paris.
    Diane ngồi nh́n qua kính chiếu hậu.
    - Không thấy chiếc Citroen. Vậy là ta đă thoát được. Cậu muốn đi tới chỗ nào?
    Kelly nh́n ra cửa sổ, xe chạy tới Quảng trường La Concorde.
    - Diane, cậu dừng xe tấp vô lề cho tôi xuống đây rồi cứ đi. C̣n tôi đón taxi.
    - Thiệt sao, bạn?
    - Thiệt chứ, bạn của tôi.
    - Cẩn thận đấy!
    - Cậu cũng phải lo giữ ḿnh.
    ***
    Hai phút sau Kelly đă ngồi trên xe taxi trở về nhà, tâm trạng bồn chồn. Rồi nàng sẽ tới nhà Sam Meadows dùng bữa cơm tối.
    Chiếc taxi vừa dừng lại trước cửa. Kelly cảm thấy nhẹ nhơm. Nàng đă về tới nhà, người trực cửa bước ra mở cửa.
    Kelly ngước nh́n toan buột miệng nói: "Tôi mới về, Martin!"
    Chợt nàng im bặt. Người mở cửa hoàn toàn xa lạ.
    - Chào bà.
    - Chào ông… Martin đâu rồi?
    - Martin nghỉ làm từ lâu.
    Kelly bàng hoàng.
    - Ôi, xin lỗi.
    - Thưa bà cho tôi được phép tự giới thiệu. Tôi là Jérôme Malo.
    Kelly gật đầu.
    Nàng bước vô pḥng khách. Nh́n anh chàng cao gầy đứng phía trong quầy tiếp tân mặt mũi lạ hoắc bên cạnh là Nicole Paradis đang cặm cụi bên bảng cắm ổ điện thoại.
    Anh chàng tiếp tân tươi cười.
    - Chào bà Harris.
    - Chúng tôi mong bà về. Tôi là Alphonse Girouard, quản lư chung cư.
    Kelly nh́n quanh, ngỡ ngàng.
    - Cho tôi hỏi thăm Philippe Cendre.
    À Philippe đă dọn đi cùng với gia đ́nh qua đâu bên Tây Ban Nha. Gă nhún vai.
    - V́ lư do đi làm ở xa.
    Tự dưng Kelly thấy lo ngại hơn.
    - Ông c̣n một đứa con gái?
    - Đi theo luôn.
    Chợt Kelly nhớ lời Phillippe khoe "Bà đă hay con gái tôi được vô học trường Sorbonne chưa? Y như là một giấc mơ" - Kelly cố giữ giọng điềm nhiên:
    - Họ dọn đi lâu mau?
    - Mới vài bữa, thưa bà lo ǵ. Bà yên tâm ở lại đây. Căn hộ c̣n đó chờ bà về.
    Nicole Paradis ngồi bên tấm bảng ổ cắm điện thoại ngước nh́n:
    - Chào bà đă về tới. - Nh́n cặp mắt nàng có vẻ khác lạ.
    - Con Angel chạy đâu?
    - À chuyện con cún. Philippe mang đi theo.
    Kelly cố dằn cơn xúc động, hơi thở dồn dập.
    - Xin mời bà lên nhà được chứ? Chúng tôi muốn dành cho bà một chút ngạc nhiên.
    Chắc là có ǵ đây rồi, Kelly nghĩ ngay.
    - Vâng, chờ cho một lát! - Kelly nói. - Tôi quên mang theo một món.
    Girouard chưa nói hết câu, Kelly bỏ đi băng ra giữa lộ.
    Jérôme Malo đứng bên Áphonse Girouard trước thềm nhà nh́n theo, không đề pḥng kịp, nàng đă bỏ đi xa. Hai người đứng nh́n Kelly bước vô trong xe taxi.
    Lạy chúa! Rồi cả nhà Philippe giờ nầy ra sao, c̣n con Angel? Kelly nghĩ.
    - Thưa bà muốn đi đâu?
    - Anh cứ chạy đi.
    Tối nay ta sẽ chờ nghe Sam trả lời, Kelly nghĩ. Ta c̣n được bốn tiếng đồng hồ nữa…
    ***
    Bên trong căn hộ, Sam Meadows nói hết câu:
    - Vâng, tôi biết việc nầy ghê gớm lắm. Sẽ có người lo. Tôi đang chờ đây, chỉ ít phút nữa cô ta sẽ tới nhà dùng cơm… vâng… Tôi đă sắp xếp một người lo đem xác vứt đi. Cám ơn… Cám ơn ông đă quá lo, ông Kingsley.
    Sam Meadows vừa gác máy, liếc mắt nh́n xuống đồng hồ đeo tay. Vị khách mời sẽ tới đây trong chốc lát.
    hết: Chương 35

  2. #72
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669

    Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 36

    --------------------------------------------------------------------------------

    Sidney Sheldon


    BÓNG TỐI KINH HOÀNG


    Chương 36


    Berlin, Đức.
    Lúc Diane tới sân bay Tempelhof ở Berlin, mất hết mười lăm phút chờ taxi. Và nàng đă đón được xe.
    Người lái xe vui cười.
    - Bà đi đâu?
    - Ông nói được tiếng Anh chứ?
    - Vâng.
    Cho tôi về khách sạn Kempinski Hotel.
    - Vâng.
    ***
    Hai mươi phút sau, Diane đă tới pḥng khách sạn đăng kư pḥng trọ.
    - Tôi muốn thuê xe có người lái.
    - Thưa bà có ngay, - người nhân viên nh́n xuống - C̣n hành lư?
    - Sẽ giao tới sau.
    ***
    Chiếc xe hơi thuê đă tới nơi, người lái xe hỏi:
    - Bà muốn đi đâu?
    Nàng chần chờ một lúc. Tôi muốn lái xe chạy ṿng quanh một hồi.
    - Được! Bà muốn thăm thành phố Berlin.
    ***
    Diane nh́n thấy Berlin lạ mắt, một nơi từng hứng chịu những trận bom tàn phá quyết liệt trong thời thế chiến 2, nay hiện ra trước mắt nàng là một thành phố nhộn nhịp xinh đẹp, nhiều nhà cao tầng hiện đại, một thành phố phát triển năng động.
    Tên nhưng con đường nghe thật lạ tai Windsheidstrasse, Regensburgerstrasse, Lutzowufer…
    Đi qua từng nơi người lái xe kể lai lịch từng ngôi nhà, công viên, Diane th́ không để tâm lắng nghe.
    Nàng mong gặp lại người thân nơi trước đây Frau Verbrugge phục vụ, để được nghe họ kể lại. Nàng ḍ trên Internet và được biết người vợ ông Franz Verbrugge đă bị giết chết, c̣n Franz th́ mất tích.
    Diane nghiêng người tới trước hỏi:
    - Ông biết quán cà phê Internet Cyberlin nằm ở đâu?
    - Có, tôi biết.
    - Nhờ ông đưa tôi tới đó.
    - Được chứ, bà sẽ t́m thấy đủ thứ thông tin cần biết.
    Được vậy th́ hay biết mấy, Diane nghĩ.

  3. #73
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669
    ***
    Quán cà phê Cyberlin không rộng răi như ở bên Manhattan, nhưng ở đây đông người hơn.
    Diane vừa bước vô, một bà nhân viên đứng sau quầy lên tiếng:
    - Xin bà vui ḷng chờ mười phút nữa có ngay.
    - Cho tôi gặp người quản lư - Diane nói.
    - Người quản lư là tôi đây. Bà cần gặp tôi có việc ǵ?
    - Tôi muốn hỏi thăm chuyện bà Sonja Verbrugge.
    Người đàn bà lắc đầu:
    - Frau Verbrugge không c̣n ở đây.
    - Tôi biết, - Diane nói.
    - Bà ấy đă chết. Tôi muốn biết rơ hơn nạn nhân chết như thế nào?
    Bà nh́n theo Diane dè dặt:
    - Bà chết do một tai nạn. Lúc cảnh sát thu giữ chiếc máy tính họ mới biết… vẻ mặt bà biến sắc, bà vui ḷng chờ đây, tôi sẽ mời người phụ trách tới nói chuyện. Bà chờ cho chút, Diane nh́n theo người đàn bà vừa khuất sau nàng nhanh chân bỏ đi ra ngoài đón xe. Làm ǵ có người nào muốn giúp ta rơ việc nầy. Ta phải đi ngay t́m người thư kư riêng của Franz Verbrugge may ra, nàng nghĩ.
    Bước vô buồng điện thoại công cộng, Diane t́m số máy gọi cơ sở KIG.
    - Cơ sở KIG Berlin đây.
    - Cho tôi gặp thư kư ông Franz Verbrugge.
    - Yêu cầu cho biết quư danh?
    - Tôi là Susan Stratford.
    - Bà vui ḷng chờ máy.
    ***
    Manhattan, New York
    Bên trong văn pḥng Tanner đèn tín hiệu màu xanh chớp chớp. Tanner nhếch mép cười nh́n qua người anh:
    - Diane Stevens đang gọi. Để coi ta có thể làm ǵ được.
    Hắn chuyển lời qua loa phát thanh.
    Tổng đài KIG lên tiếng:
    - Thư kư riêng không có đây. Bà có thể gặp trợ lư?
    - Vâng, cho tôi gặp.
    - Bà vui ḷng chờ máy.
    Một giọng nữ trong máy.
    - Tôi là Heidi Fronk. Bà cần hỏi việc ǵ?
    Diane lưỡng lự.
    - Tôi là Susan Stratford, phóng viên báo Wall Street Journal. Tôi muốn viết một bài về cái chết những nạn nhân phục vụ tại cơ sở KIG. Bà vui ḷng cho tôi được làm một cuộc phỏng vấn?
    - Tôi không biết nói sao…
    - Tôi muốn biết một số thông tin cần thiết.
    Tanner ngồi chăm chú lắng nghe.
    - Thôi để ta bàn trong giờ cơm trưa. Bà thấy sao?
    - Rất tiếc là không được.
    - Tối nay vậy?
    Bà đang c̣n lưỡng lự, dè dặt nói:
    - Vâng, thôi thế cũng được.
    - Bà muốn tới chỗ nào?
    - Ta tới nhà hàng Roekendorf, một nơi lịch sự.
    - Cám ơn bà.
    - Tám giờ rưỡi được chứ?
    - Được.
    Tanner quay qua Andrew:
    - Tôi đă tính toán phải ra tay ngay lúc nầy. Tôi báo cho Greg Holliday lo mọi việc hắn là đệ tử trung thành.
    Gă nh́n lại Andrew.
    - Hắn có tật khoe khoang tự cao… gă cười nhạt -…nhưng hắn làm được việc.
    hết: Chương 36,

  4. #74
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669

    Bóng Tối Kinh Hoàng -Chương 37

    --------------------------------------------------------------------------------

    Sidney Sheldon


    BÓNG TỐI KINH HOÀNG


    Chương 37

    Paris, Pháp

    Kelly vừa bước chân tới trước thềm nhà Sam Meadows số 14 phố Bourg - Tibourg thuộc Quận Tư, nàng chần chừ. Cuộc truy đuổi sắp tới hồi kết thúc, cần phải t́m ra lời giải đáp. Chợt nàng cảm thấy chùn chân không muốn nghe ngóng ǵ nữa.
    Kelly giơ tay nhấn chuông. Cửa vừa mở nàng nh́n thấy Sam Meadows bước ra, bao nhiêu nỗi lo sợ vụt biến mất. Một cảm giác vui mừng hân hoan dâng trào khi được nh́n thấy lại một người bạn gần gũi với Mark.
    - Kelly? Ông bước tới ôm chầm lấy nàng.
    - Ḱa Sam.
    Ông nắm tay
    - Vào đây.
    Kelly bước vô nhà. Bên trong căn hộ xinh xắn hai buồng ngủ, nơi đây trước kia là ngôi nhà của một gia đ́nh quư tộc Pháp. Pḥng khách thoáng đăng và sang trọng bày biện đồ đạc theo kiểu Pháp, khuất trong góc nhà một quầy bar đẹp mắt đóng bằng gỗ sồi. Trên tường treo tranh Man Ray và Adolf Wolfli.
    - Tôi biết nói làm sao cho hết nỗi thương nhớ Mark? Sam nhọc nhằn nói.
    Kelly khều tay ông.
    - Tôi hiểu, - nàng nói khẽ.
    - Có ai ngờ.
    - Tôi muốn biết hết sự thật! - Kelly nói - Tôi phải lặn lội tới đây, ông giúp tôi t́m ra manh mối.
    Nàng ngồi xuống chiếc ghế sofa, trong ḷng nôn nao háo hức.
    Mặt mũi Sam sa sầm.
    - Không ai biết hết mọi chuyện. Mark phụ trách một công tác bí mật, với sự trợ giúp của vài ba nhân viên ở cơ sở KIG. Mọi người cho là ông tự tử.
    - Tôi không tin chuyện đó, - Kelly vẫn trước sau như một.
    - Tôi cũng chẳng thể nào tin được, - Ông nói nhỏ vừa đủ nghe - Em biết lư do v́ sao chưa? Cũng v́ em.
    Kelly chới với nh́n lại.
    - Tôi không hiểu sao…
    - Làm sao Mark muốn bỏ lại một người xinh đẹp như em? Làm sao người ta bỏ lại em xinh đẹp một ḿnh thế nầy? Ông xích lại gần hơn - Chuyện đă qua là một đ̣n bi thảm, Kelly, nhưng mà em c̣n tương lai, phải chứ, ông nắm tay nàng đặt lên tay ông. Ta đang cần có một người để được gần gũi, phải không em? - Một người đă ra đi, c̣n ta ở lại đây. Em cũng cần phải có một người đàn ông.

  5. #75
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669
    Tôi không phải là…
    - Mark kể lại em rất là đa t́nh. Em đang độ tràn trề nhựa sống.
    Kelly kinh ngạc nh́n lại. Có bao giờ Mark ăn nói vậy. Và cũng chưa lần nào nói về nàng trước mặt ai.
    Sam ṿng tay qua vịn vai nàng.
    - Có lần Mark kể lại cho ta nghe em rất là đa t́nh, say đắm, em thật là tuyệt vời mỗi khi ở trên giường.
    Kelly cảm thấy càng lo sợ hơn bao giờ hết.
    Sam cứ nói:
    - Kelly, nếu em cảm thấy sung sướng th́ chắc là Mark đă không bị thiệt tḥi?
    Nh́n qua ánh mắt Meadows, nàng hiểu cả.
    - Ta sẽ dùng cơm tối lát nữa đây, - Sam nói - Hay là ta thử một món ngon hơn ngay trên giường?
    Kelly cảm thấy muốn ngất, nàng gượng cười cho qua:
    - Được thôi. Nàng toan tính trong đầu. Anh chàng lớn con hơn, ta làm sao chọi lại, trong tay nàng không có một món vũ khí pḥng thân.
    Ông giở tṛ vuốt ve mơn trớn:
    - Mông em to em biết không? Ta thích cái món đó.
    Kelly cười mỉm:
    - Vậy sao? - Nàng sụt sịt mũi - Em đang đói. Mùi thơm món ăn đâu đây?
    - Món ăn đă sẵn sàng.
    Ông chưa kịp ngăn lại nàng đă đi xuống bếp. Bước ngang qua bàn ăn, nàng cảm thấy ớn lạnh. Bữa ăn để dọn cho một người.
    Kelly nh́n lại. Sam đang ở trong pḥng khách ông khoá cửa. Nàng nh́n thấy ông quăng chiếc ch́a khoá vô trong ngăn tủ.
    Kelly nh́n quanh trong bếp coi có một món vũ khí nào, nàng không biết bên nào là ngăn đựng dao.
    Phía trên quầy c̣n một đĩa ḿ sợi. Trên bếp một nồi nước sôi, kế bên là nồi nước xốt cà.
    Sam bước xuống bếp ṿng tay qua người nàng.
    Nàng giả vờ không hay biết ǵ. Nàng chỉ tay vô nồi nước xốt trên bếp.
    - Trông ngon lành ghê.
    Ông khều khều vô người nàng.
    - Chờ ǵ? Em thích lên giường chứ, cưng?
    Kelly phải tính ngay. Nàng nói nhỏ:
    - Em thích đủ thứ, em rờ nắn đủ thứ, Mark khoái chơi cái tṛ đó.
    Sam mừng rỡ:
    - Cái tṛ đó ra sao?
    - Cứ mỗi lần lấy khăn nhúng nước nóng rồi…
    Nàng chỉ tay vô chiếc khăn trong bồn nước:
    - Em chỉ cho! Cởi quần ra!
    Sam Meadows nhe răng cười:
    - Ờ, ông tháo nịt tuột quần bỏ xuống sàn. C̣n mỗi chiếc quần sịp trên người.
    - C̣n nữa, cởi hết ra.
    Ông buông chiếc quần xuống đất.
    Kelly thích thú kêu lên - Trời, trời…
    Nàng cầm lấy chiếc khăn bên tay trái bước tới.
    Một tay kia nhấc nồi nước sôi tạt mạnh nhắm ngay vào "bộ sậu".
    Kelly vừa kịp nghe ông hét lên một tiếng nàng nhanh nhẹn tḥ tay vô tủ lấy ch́a khoá ra mở cửa bỏ chạy!
    hết: Chương 37,

  6. #76
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669

    BÓNG TỐI KINH HOÀNG -Chương 38

    Sidney Sheldon




    Chương 38


    Berlin, Đức

    Ở bên Đức nhà hàng Rockendorf nổi tiếng sang trọng, cách trang trí bề ngoài xưa nay là nét đặc trưng cho sự phồn vinh của thành phố Berlin.
    Diane mới vừa tới, người quản lư bước ra đón tiếp:
    - Bà đă đặt bàn chưa?
    - Tôi đă đặt bàn trước tên là Stevens. Tôi có hẹn với bà Fronk ở đây.
    - Xin mời bà đi lối nầy.
    Người quản lư hướng dẫn vô dăy bàn cuối. Diane ngồi nh́n quanh dè đặt. Khoảng chừng bốn mươi thực khách ngồi vô bàn, dân áp phe ngồi bàn phía trước là một ông khách ăn mặc lịch sự đi một ḿnh.
    Diane ngồi tập trung lại ư tưởng trong đầu sắp đối phó với Heidi Fronk. Nàng đă biết được những ǵ?
    Người phục vụ đưa ra bản thực đơn:
    - Cám ơn.
    Diane liếc qua món ăn. Nàng không rành mấy món nầy. Chờ Heidi Fronk tới.
    Diane liếc nh́n xuống đồng hồ đeo tay. Trễ hai mươi phút, Heidi chưa tới.
    Người phục vụ bước lại:
    - Bà đặt món ăn chưa?
    - Chưa. Tôi chờ khách tới. Cám ơn.
    Giây phút cứ trôi qua. Diane bồn chồn không biết có việc ǵ
    Mười lăm phút sau người phục vụ bước tới:
    - Bà cho dọn món ăn ra được chứ?
    - Khỏi. Cám ơn. Người khách của tôi sắp tới nơi.
    Đúng chín giờ, vẫn chưa thấy Heidi Fronk đâu.
    Nghĩ một lát Diane biết chắc là nàng không tới.
    Diane vừa ngước nh́n thấy hai anh chàng lạ mặt ngồi ở lối ra vô, mặt mũi xấu xí ăn mặc lôi thôi.
    Diane đoán ngay bọn côn đồ. Nhác thấy người hầu bàn bước tới bọn chúng vẫy tay xua đi. Bọn nầy không cần ăn. Diane thấy bọn chúng chăm chăm nh́n về phía nàng, linh tính báo cho nàng biết chuyện chẳng lành. Lọt vô ṿng vây bọn địch; Heidi Fronk đă bán đứng nàng. Diane thấy hồi hộp muốn ngất lúc nào không hay.
    Nàng nh́n quanh coi thử có lối thoát. Đành chịu thôi. Nàng cứ ngồi lại đó, để rồi liệu sau, nàng phải đi và bọn chúng sẽ tóm cổ nàng. Nàng nhớ c̣n chiếc điện thoại di động, nhưng biết gọi cho ai tới ứng cứu ngay lúc nầy.
    Diane cảm thấy tuyệt vọng không c̣n lối thoát, ta phải đi khỏi đây, nhưng ra đi lối nào, nàng nghĩ nh́n quanh một lượt nàng sực nhớ, nh́n theo người khách mặt mũi điển trai ngồi ăn một ḿnh bên bàn kia. anh ta vừa nhấp một ngụm cà phê.
    Diane mỉm cười cất tiếng.
    - Chào ông.
    - Ông ta ngước nh́n ngỡ ngàng, rồi vui vẻ đáp:
    - Chào bà.
    Diane đáp lại với một nụ cười chân t́nh, mời gọi:
    - Tôi thấy cả hai người vô đây một ḿnh.
    - Ờ vâng.
    Ông có thể quá bước qua đây ngồi chung bàn?
    Ông chần chờ một lúc, nhếch mép cười.
    - Được, ông đứng lên bước qua bàn Diane.
    - Ăn uống một ḿnh thiệt là không vui chút nào, phải không ông! - Diane nhẹ nhàng nói.
    - Bà nói đúng. Thiệt là không vui chút nào. Nàng ch́a tay ra. Tôi là Diane Stevens.
    - Tôi là Gred Holliday.

  7. #77
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669
    ***
    Paris, Pháp.
    Kelly Harris giật ḿnh nhớ lại những giây phút kinh hoàng lúc gặp Sam Meadows. Sau khi chạy thoát nàng lang thang đêm tối một ḿnh trên phố Montmartre, mắt không quên nh́n lui về phía sau đề pḥng kẻ lạ theo dơi, ta không thể bỏ Paris ra đi khi chưa biết rơ sự thật, Kelly nghĩ.
    Tờ mờ sáng nàng ghé vô quán gọi một tách cà phê. Bỗng đâu đầu óc nàng sáng ra t́m được câu giải đáp. Nàng sực nhớ thư kư riêng của Mark. Bà kính nể Mark. Bởi vậy Kelly mới nghĩ ra chỉ c̣n bà có thể giúp ta một tay.
    Đúng chín giờ, Kelly bước vô buồng điện thoại công cộng gọi máy. Nàng gọi tới một nơi quen thuộc, nghe tiếng người phụ trách tổng đài nói giọng Pháp nghe nặng tai - Đây là cơ sở Kingsley.
    - Cho tôi gặp Yvonne Renais
    - Xin bà vui ḷng chờ máy.
    Nhanh chóng Kelly nghe Yvonne nói bên kia.
    - Yvonne Renais đây. Bà cần việc ǵ?
    - Yvonne, tôi là Kelly Harris đây.
    Người nghe buột miệng quá bất ngờ:
    - Chao ôi? Bà Harris…
    ***
    Manhattan, New York
    Bên trong văn pḥng Tanner đèn tín hiệu màu xanh chớp sáng.
    Tanner Kingsley nhấc máy lắng nghe cuộc gọi ở Paris.
    - Tôi lấy làm buồn ḷng v́ sự việc xảy ra cho ông Harris. Tôi hết sức bàng hoàng.
    - Cám ơn, Yvonne. Tôi cần bàn một việc với bà.
    Ta có thể gặp nhau tại một nơi khác được chứ? Bà có rảnh trưa nay dùng cơm với tôi.
    - Vâng.
    - Ta đi ăn nhà hàng.
    - Bà biết nhà hàng Le Ciel de Paris. Ta tới chỗ La Tour Montparnasse sẽ thấy.
    - Vâng.
    Tanner Kingsley nhẩm tính trong đầu.
    - Mười hai giờ?
    - Được! Ta sẽ gặp nhau tại đó.
    Một nụ cười vừa thoáng hiện trên môi Tanner Kỉngsley. Bọn mày ráng ăn một bữa chót, gă nghĩ. Gă giơ tay mở ngăn kéo, nhấc chiếc máy điện thoại vàng.
    Bên kia máy trả lời:
    - Chào Tanner. Tin vui. Mọi việc đă xong. Đă tóm được cả hai.
    Gă nghe qua mấy câu, gật đầu:
    - Tôi biết phải bỏ công nhiều hơn nữa, ta đă sẵn sàng đâu đó rồi… Tôi cũng nghĩ như ông… chào nhá.
    ***
    Paris. Pháp
    Tháp La Tour Montparnasse trên độ cao 685 foot xây dựng bằng một vật liệu thép bọc kính. Toàn bộ khu vực hoạt động nhộn nhịp, cửa hiệu mở cửa đón khách ra vô tấp nập.
    Kelly là người đến trước tiên ngồi bên trong nhà hàng quán bar tầng lầu năm mươi sáu ấy. Mười lăm phút sau Yvonne mời tới, ríu rít xin lỗi.
    Trước đây nàng có gặp gỡ vài lần nhưng vẫn c̣n nhớ mặt. Yvonne có khuôn mặt nh́n nhỏ nhắn dễ thương. Kelly được nghe Mark khen nàng đủ điều.
    - Cám ơn bà đă đến đây, Kelly nói.
    - Tôi sẽ làm vừa ḷng bà. Ông Harrỉs là một nhân vật đáng kính nể, được mọi người khâm phục. Chuyện xảy ra không ai có thể tin được… nào ngờ.
    - Tôi đến đây là để được nghe bà kể lại cái chuyện đó, Yvonne. Bà đă từng cộng tác với chồng tôi trong năm năm.
    - Vâng.
    - Chắc là hiểu ông rơ hơn ai hết?
    - Vâng, phải!
    - Mấy tháng sau nầy bà có nhận thấy điều ǵ khác lạ không? Tức là nó lạ ở chỗ cách ông ăn nói, đối xử với người khác?
    Yvonne liếc nh́n chỗ khác:
    - Tôi không dám nói là có, tôi muốn nói là…
    Kelly khích lệ.
    - Lúc nầy bà kể ra không ảnh hưởng ǵ đến ông, vả lại giúp tôi hiểu rơ hơn mọi việc, - Kelly cố dằn ḷng hỏi thêm một việc nữa.
    - Bà có nghe ông nhắc tới ai tên là Olga?
    Yvonne nghe thấy lạ tai, nói ngay:
    - Olga hở?
    - Làm ǵ có.
    - Bà không biết người nầy là ai?
    - Chuyện đó tôi không rơ.

  8. #78
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669
    Kelly thấy người nhẹ tênh, nàng nghiêng ra trước:
    - Yvonne nghe nầy, bà có điều ǵ chưa muốn nói cho tôi biết?
    Th́ đây…
    Người hầu bàn bước tới trước mặt hai vị khách.
    - Chào quư bà, chúng tôi hân hạnh được đón tiếp quư bà đến với nhà hàng Ciel de Paris. Tôi là Jacques Brion. Bữa nay bếp trưởng có chuẩn bị mấy món ăn đặc sản. Quư bà đă cho đặt món ăn chưa?
    - Có, thưa ông, chúng tôi gọi món châteaubriand hai người ăn.
    Người hầu bàn lui ra, Kelly nh́n qua Yvonne.
    - Bà mới vừa kể…
    - Vâng mấy ngày trước lúc lúc ông chết. Tôi thấy ông Harris có vẻ bồn chồn sao ấy. Ông nhờ tôi ra đặt vé máy bay đi Washington.
    - Chuyện đó tôi biết. Tôi cho là chuyện công tác b́nh thường.
    - Không đâu. Tôi thấy nó lạ ở chỗ… như là công việc gấp lắm.
    - Bà có biết là việc ǵ không?
    - Không. Mọi việc bất chợt như là bí mật lắm. Tôi thấy sao nói vậy.
    Kelly xoay Yvonne gần cả tiếng đồng hồ, nhưng không được ǵ thêm. Yvonne c̣n nhớ ra mấy cuộc gọi điện thoại đến chỗ Mark.
    Sau bữa cơm Kelly nói:
    - Tôi muốn bà giữ kín cuộc gặp gỡ ngày hôm nay, Yvonne.
    - Bà khỏi lo, Harris. Tôi không cho ai hay biết.
    Yvonne đứng lên:
    - Tôi phải về lại văn pḥng. - Môi miệng bà run run. - Chắc là không có lần thứ hai…
    - Cám ơn Yvonne.
    Mark ra đi gặp ai ở Washington? Kelly chưa biết được. C̣n mấy cuộc gọi bí mật từ bên Đức, ở Denver và New York ra sao.
    ***
    Kelly từ trên lầu đi thang máy xuống tới pḥng khách.
    Ta sẽ gọi Diane coi có tin tức ǵ mới hơn. Được thôi…chợt nàng không nghĩ tới nữa. Kelly vừa ra tới cửa trước đă nh́n thấy bọn chúng ở đó. Hai tên to con mỗi tên đứng canh một bên. Bọn chúng nh́n về phía nàng, hai tên cười với nhau. Kelly thuộc hết địa điểm nầy nàng biết không c̣n lối thoát nào ra bên ngoài nữa. Lẽ nào Yvonne phản lại ta? Nàng nghĩ.
    Hai kẻ lạ mặt dợm bước về phía nàng, chen giữa lối đi của khách ra vô.
    Kelly hoảng hốt nh́n quanh, đứng dựa lưng vô tường. Cánh tay nàng vừa chạm một vật cứng đau nhói, nàng quay lại nh́n vừa lúc hai tên bước tới gẩn, nhanh như chớp Kelly chộp lấy cây búa gắn bên hông b́nh chữa cháy đập vỡ khung kính lập tức chuông báo động reo lên khắp nơi trong dăy nhà.
    Kelly la to:
    - Cháy? Cháy?
    Khắp nơi nhốn nháo. Mọi người từ cửa hàng, nhà hàng ăn chạy ùa ra ngoài. Trong khoảnh khắc pḥng khách chật cứng người chen chúc nhau chạy thoát nạn.
    Hai tên lạ mặt căng mắt nh́n theo Kelly lẩn vô đám đông. Vừa chạy ra tới nơi chỗ nàng mới c̣n đứng đây nh́n lại đă không thấy Kelly.
    ***
    Berlin, Đức.
    Nhà hàng Rockendorf khách vô tấp nập.
    - Tôi chờ một người bạn, - Diane phân bua với Greg Holliday, người khách điển trai được mời qua bàn ngồi chung - Dường như cô ta không tới đúng hẹn.
    - Tệ vậy. Bà đi du lịch đến Berlin hở?
    - Vâng.
    - Một thành phố xinh đẹp. ỞBerlin rất nhiều nơi tham quan du lịch tôi có thể giới thiệu ngay đây.
    - Vậy th́ hay lắm, - Diane hững hờ nói. - Nàng liếc mắt về phía cửa ra vô. Hai tên lạ mặt đă bỏ đi ra ngoài, có lẽ đón chờ nàng ngoài kia. Nàng phải liệu đi ngay.
    - Đúng ra th́… - Diane nói. - Tôi chờ một nhóm bạn. Nàng liếc nh́n đồng hồ. - Họ đang chờ ngoài kia, phiền ông đưa tôi ra xe taxi.
    - Có sao đâu.
    Thoáng chốc hai người đă ra tới trước cổng.
    Diane thấy nhẹ cả người. Hai kẻ lạ mặt toan ám hại nàng đi một ḿnh, nhưng ta đi với một người bên cạnh th́ đừng ḥng.
    Lúc Diane và Greg Holliday ra tôi cổng, hai tên nọ lẩn đâu mất, chiếc taxi đang đậu phía trước nhà hàng, phía sau là một chiếc Mercedes.
    Diane lên tiếng:
    - Rất vui mừng được gặp gỡ ông.
    - Tôi nghĩ là…
    Holliday mỉm cười nắm lấy tay nàng, bàn tay gă níu chặt lấy khiến nàng đau nhói.
    Nàng nh́n lại, bàng hoàng.
    - Sao mà…
    - Sao ta không đi xe riêng? - Gă nói nhỏ nhẹ, tay vừa lôi Diane về phía chiếc Mecedes đang chờ. Bàn tay gă níu chặt hơn.
    - Không, tôi không muốn để…
    Vừa tới bên chiếc xe, Diane nh́n lại thấy hai tên lúc năy đă ngồi ở hàng ghế trước. Quá sửng sốt, Diane hiểu ngay chuyện ǵ, nàng cảm thấy toàn thân hoảng loạn.
    - Đừng, nàng nói.
    - Đừng. Tôi… Nàng vừa bị đẩy vô trong xe.
    Greg Holliday nhào vô theo sau ngồi bên Diane giơ tay đóng cửa xe.
    - Đi thôi.
    Chiếc xe lao tới hoà cùng ḍng xe phía trước Diane cảm thấy như người trong cơn bấn loạn;
    - Tôi van ông…
    Greg Holliday nhếch mép cười đểu:
    - Bà có thể nằm nghỉ. Tôi không muốn làm hại ai. Tôi bảo đảm ngày mai bà sẽ về tới nhà.
    Hắn tḥ tay vô chiếc túi phía sau ghế tài xế lôi ra một cây kim tiêm.
    - Tôi sẽ tiêm cho bà một mũi thuốc, không sao cả. Bà nằm đây ngủ chừng một hai tiếng.
    Hắn sờ lên tay Diane.
    - Tránh mau! Tay lái xe quát. Một người đi bộ bất th́nh ĺnh lao vô đầu xe, lái xe nhanh chân đạp thắng suưt nữa là tai nạn, mọi người ngồi trên xe nhốn nháo.
    Holliday đập đầu vô lưng ghế.
    Hắn cố ngồi ngay lại, choáng váng, miệng quát người lái xe
    - Chuyện ǵ…
    Ngay tức th́ Diane níu lấy tay Holliday đang c̣n giữ chiếc kim tiêm vặn tréo lại gập cây kim vô da thịt hắn.
    Holliday hoảng hốt quay qua - Đừng? Hắn vừa bật lên một tiếng thét.
    Quá khiếp đảm Diane nh́n thấy người Holliday co giật cứng đờ, buông tay nằm đó, hắn chết trong nháy mắt. Hai tên ngồi phía trước ngoái cổ nh́n lui.
    Diane đă tháo chạy ra khỏi xe, thoáng chốc nàng đón được chiếc taxi chạy về hướng ngược chiều.
    hết: Chương 38

  9. #79
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669

    BÓNG TỐI KINH HOÀNG - Chương 39

    Sidney Sheldon


    BÓNG TỐI KINH HOÀNG


    Chương 39


    Nghe tiếng chuông điện thoại di động reo, Kelly giật nẩy ḿnh. Nàng dè dặt cầm máy:
    - Alô?
    - Chào Kelly.
    - Diane, cậu đang ở đâu?
    - Đang ở Munich. Cậu ở đâu?
    - Tôi đang ngồi trên phà qua biển Manche đến Dover.
    - Chuyện cậu với Sam Meadows ra sao?
    Kelly c̣n nghe bên tai tiếng Meadows kêu thét lên.
    - Chừng nào gặp lại tôi sẽ nói. Cậu có ǵ lạ không?
    - Chả có ǵ. Ta phải liệu tính chuyện sắp tới đây. Ta không c̣n cách nào khác hơn. Máy bay chở Gary Reynolds đụng vô núi ở Denver. Ta nên đến đó một lần coi sao. Biết đâu dịp may lần cuối?
    - Được thôi.
    - Trong lời cáo phó nhắc tới một người em gái của Reynolds hiện ở Denver, ta nên hỏi thăm thử coi.
    Bọn ḿnh hẹn gặp nhau tại khách sạn Brown Palace Hotel. Tôi ra sân bay Schoenfeld ngay bây giờ.
    - Tôi đón chuyến bay ở Heathrow.
    - Khá lắm. Tôi đăng kư pḥng khách sạn lấy tên Harriet Beecher Stowe.
    - Kelly…
    - Ờ
    - Cẩn thận đấy… cậu nhớ chưa?
    - Nhớ mà. Cậu phải liệu đấy.
    ***
    Tanner ngồi một ḿnh trong văn pḥng, tay nhấc chiếc máy điện thoại vàng.
    - Vậy là bọn chúng lại thoát… Sam Meadows không may c̣n Greg Holliday th́ đă chết. Gă ngồi lặng thinh một lúc, nghĩ ngợi.
    - Theo ta ước đoán bọn chúng chỉ c̣n cách qua Denver. Th́ ra bọn chúng đă chọn phương án đó… Thôi để ta một ḿnh đối phó với bọn chúng. Bọn chúng cũng đáng nể để ta liệu việc nầy… Gă lắng nghe, phá ra cười. - Tất nhiên… Hẹn gặp lại.
    Andrew đang ở trong văn pḥng, thả hồn trên mây, mơ mộng vẩn vơ… Nhớ lại lúc c̣n nằm ở bệnh viện, Tanner tới gần bên ḿnh nói:
    - Anh muốn chơi tôi một vố Andrew. Anh giả vờ chết, Bác sĩ vừa cho tôi hay vài hôm nữa anh xuất viện. Tôi đă giành cho anh một chỗ tại cơ sở KIG. Tôi muốn cho anh biết anh đă được tôi cứu vớt như thế nào. Anh làm sao nhớ ra được hở, đồ ngốc?
    - Vâng, tôi muốn chuyển đổi công việc tầm thường của anh thành một đống của, anh cứ ngồi một chỗ coi tôi làm. Ngay lúc nầy tôi muốn hoăn lại tất cả các dự án từ thiện không ra ǵ. Andrew… Andrew… Andrew…?
    Tiếng kêu nghe càng rơ hơn:
    - Andrew, anh có điếc không?
    Nghe Tanner vừa gọi tên ông, Andrew vùng dậy bước qua văn pḥng người em trai.
    Tanner ngước nh́n:
    - Thật ra tôi không muốn xen vô công việc của anh, Tanner nói mỉa.
    Không, ta mới vừa…
    Tanner nh́n theo người anh.
    - Anh chả làm ǵ nên tṛ phải không, Andrew? Anh không bỏ công gieo cấy, anh không phải gặt hái. Được nói với anh là một việc hay ho, mà không biết c̣n giữ được anh lại bao lâu…
    ***
    Denver, Colorado
    Như đă hẹn Kelly tới trước Diane một buổi, nàng đăng kư chỗ ở khách sạn Brown Palace Hotel.
    - Tôi chờ một người bạn tới đây chiều nay.
    - Bà đăng kư hai pḥng.
    - Không, một pḥng đôi.
    ***
    Chiếc máy bay chở Diane ra phi trường quốc tế Denver, nàng đón taxi về khách sạn. Nàng đăng kư tại quầy tiếp tân.
    - Vâng, bà Stevens. Bà Stowe đă lên trên phờng 638 chờ bạn tới.
    Vừa nghe nàng thấy nhẹ người.
    ***
    Kelly ngồi chờ trong pḥng, hai người sáp lại ôm nhau thắm thiết.
    - Tôi trông cậu.
    - Tôi cũng nhớ cậu. Đi chuyến nầy khoẻ không?
    - Êm ru. Nhờ ơn Trên!
    Diane nh́n lại.
    - Ở lại Paris có ǵ lạ không?
    Kelly hít vô một hơi.
    - Tanner Kingsley… C̣n ở bên Berlin th́ sao?
    Diane đáp vu vơ:
    - Tanner Kingsley…
    Kelly bước tới bàn cầm lấy cuốn niên giám điện thoại đưa cho Diane.

  10. #80
    Member
    Join Date
    27-09-2011
    Location
    Hà Nội -Việt Nam
    Posts
    1,669
    Coi đây, Lois Reynolds, người chị của Gary vẫn c̣n tên trong nầy. Bà ở phố Marion Street.
    - Khá lắm, Diane liếc nh́n đồng hồ.
    - Giờ nầy đă khuya, thôi ta chờ đến sáng mai rồi tính.
    ***
    Hai người ăn cơm tối tại chỗ vừa kể chuyện tới khuya mới đi ngủ.
    Diane lên tiếng.
    - Ngủ ngon nhé. Nàng giơ tay tắt đèn cả gian pḥng tối om.
    Kelly kêu lên:
    - Đừng! Mở đèn lên cho sáng.
    Diane vội mở đèn lại.
    - Xin lỗi nhé, Kelly tôi quên mất.
    Kelly thở hổn hển nàng muốn tự trấn an. Chờ một lát nàng mới nói:
    - Được, tôi cố gắng vượt qua được, đừng nên sợ hăi.
    - Cậu không lo mấy chuyện đó. Nếu cậu thấy tự tin th́ sẽ khỏi.
    ***
    Sáng hôm sau, Diane và Kelly rời khách sạn nh́n ra phía trước sân thấy một dăy xe taxi. Hai người gọi một chiếc, Kelly đưa địa chỉ nhà Lois Reynolds trên phố Mallon Street.
    Mười lăm phút sau xe đă tới nơi, người lái xe nói:
    - Nhà đây rồi.
    Ngồi trên xe nh́n qua cửa kính, Kelly và Diane không khỏi bàng hoàng. Phía trước chỉ c̣n là băi đất trống phơi đầy gạch vụn đă cháy rụi, tro tàn, than củi trên nền xi măng.
    Diane cảm thấy hơi thở nặng nề.
    - Bọn ác ôn đă giết chết bà ấy - Kelly nói. Nàng cảm thấy ê chề nh́n qua Diane - Tới đây là đường cùng.
    Diane nghĩ ngợi.
    - Ta c̣n một cơ may lần cuối đây!
    ***
    Ray Fowler, người quản lư sân bay Denver nhăn nhó nh́n qua Kelly và Diane. Để xem tôi có thể nói ǵ đây. Quư bà muốn biết v́ sao xảy ra vụ máy bay rơi! Không có một cơ quan nào giới thiệu, quư bà yêu cầu được chất vấn người phụ trách không lưu hy vọng t́m thấy nhiều thông tin chính xác hơn. Tôi nói vậy đúng chứ?.
    Diane nh́n qua Kelly. Kelly nói:
    - Vâng, chúng tôi mong được…
    - Mong được ǵ?
    - Được quư ông giúp đỡ.
    - Sao tôi phải làm vậy?
    - Thưa ông Fowler, chúng tôi muốn biết rơ hơn vụ việc vừa xảy ra cho Gary Reynolds có phải là… tai nạn?
    Ray Fowler nh́n theo hai người như muốn ḍ xét.
    - Nghe hay thật đấy - Ông nói. Ông ngồi ngẫm nghĩ một lúc.
    - Tôi đă nghĩ kỹ. Bây giờ mời quư bà đến gặp ông Howard Miller. Ông là nhân viên kiểm soát không lưu thời điểm xảy ra tai nạn. Địa chỉ ông đây. Chờ tôi báo có hai vị khách tới.
    - Cám ơn ông, thật là quư hoá quá - Diane nói.
    Ray Fowler càu nhàu:
    - Sở dĩ tôi phải nói ra đây lư do là bản cáo của cơ quan FAA là đồ rởm. Chúng tôi đă t́m thấy xác chiếc máy bay rơi, lạ thay chiếc hộp đen đă biến mất.
    ***
    Nơi ở của Howard Miller là một ngôi nhà mặt tiền giả cẩm thạch. Cách sân bay non chục cây số.
    Miller người nhỏ con, gương mặt cương nghị, độ tuổi khoảng ngoài bốn mươi.
    Lúc Diane và Kelly tới, ông bước ra mở cửa.
    - Tôi nghe ông Ray Fowler báo có khách. Quư bà đến có việc ǵ?
    - Chúng tôi cần ông giúp cho một việc.
    - Mời ngồi, dùng cà phê nhé.
    - Dạ không, cám ơn.
    - Quư bà đến hỏi vụ tai nạn máy bay Gary Reynolds chứ ǵ.
    - Vâng. Một vụ tai nạn hay là…

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Bông Hồng Trên Nấm Mồ Hoang
    By Tigon in forum Tin Cộng Đồng
    Replies: 6
    Last Post: 06-06-2012, 07:20 PM
  2. Replies: 1
    Last Post: 23-10-2011, 12:01 AM
  3. VIDEO ĐẠI LỘ 13 KINH HOÀNG
    By nguoibatcao in forum Ngược Ḍng Lịch Sử
    Replies: 5
    Last Post: 13-07-2011, 10:29 PM
  4. Bóng đất, bóng nhà đă nổ, khối thằng đi
    By sonla1000nam in forum Tin Việt Nam
    Replies: 5
    Last Post: 10-04-2011, 06:57 PM
  5. Quả Bom ngực - Vũ khí kinh hoàng
    By An Loc Đia in forum Tin Việt Nam
    Replies: 3
    Last Post: 04-12-2010, 01:36 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •