Page 1 of 4 1234 LastLast
Results 1 to 10 of 37

Thread: BÀ CỤ TRONG BỨC ẢNH ĐĂ CHẾT TRONG MỘT CHIỀU MƯA GIÓ

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    BÀ CỤ TRONG BỨC ẢNH ĐĂ CHẾT TRONG MỘT CHIỀU MƯA GIÓ

    Câu chuyện rơi nước mắt về bà lăo bán rau



    Không biết quư Ông Bà , Anh Chị Em VL có c̣n nhớ tấm ảnh này không ?

    Tigon đă đưa lên VL hai lần : một lần trong bài : " các bà Mẹ VN anh hùng " , và một lần về câu chuyện người thanh niên ân hận v́ đă không thể mua bó rau của bà v́ đang trên đường đến sở làm .

    Việc để cho các cụ già cao tuổi ( từng là Mẹ VN Anh Hùng ) phải bươn chải kiếm sống là một cái tát cho những ai trâng tráo cao giọng rao giảng đạo đức XHCN


    Bây giờ mời quư bạn theo dơi " Câu chuyện rơi nước mắt về bà lăo bán rau trên Facebook "

    Trước khi đi, người thanh niên nhắn với bà lăo: “Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!”.Không ai ngờ, v́ chờ đợi người thanh niên đến lấy rau, bà lăo đứng dầm mưa suốt buổi chiều, bị cảm rồi mất.

    Câu chuyện về bà lăo bán rau đang gây xôn xao trên mạng xă hội Facebook.



    - Ăn rau không chú ơi?

    Một giọng khàn khàn, run run làm gă giật ḿnh. Trước mắt gă, một bà cụ già yếu, lưng c̣ng cố ngước lên nh́n gă, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống


    C̣n tiếp...
    Last edited by Tigon; 05-12-2011 at 11:10 PM.

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    - Ăn hộ tôi mớ rau...!

    Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nh́n gă ánh mắt gần như van lơn.

    Gă cụp mắt, rồi liếc xuống nh́n lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm.

    Bần thần một lát rồi gă chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gă nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn.

    Gă chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gă quên rất nhanh. "Ḿnh thương người th́ ai thương ḿnh" cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gă.

    - Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.

    - Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!

    Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.

    Gă ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gă. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gă đi đến nói với bà:

    - Rau này bà bán bao nhiêu?

    - Hai ngh́n một mớ. Bà cụ mừng rỡ.

    Gă rút tờ mười ngh́n đưa cho bà cụ.

    - Sao chú mua nhiều thế?

    - Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!




    Rồi gă cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nh́n thấy hành động vừa rồi của gă. Nhưng lần này có khác, gă cảm thấy vui vui.

    Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gă đứng trong pḥng làm việc ngắm nh́n những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gă thích ngắm mưa, gă thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gă thích thả trí tưởng tượng theo những h́nh thù kỳ quái ấy.

    Chợt gă nh́n xuống hàng cây đang oằn ḿnh trong gió, gă nghĩ đến những phận người, gă nghĩ đến bà cụ...

    - Nghỉ thế đủ rồi đấy!

    Giọng người trưởng pḥng làm gián đoạn ḍng suy tưởng của gă. Gă ngồi xuống, dán mắt vào màn h́nh máy tính, gă bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.


    Mấy tuần liền gă không thấy bà cụ, gă cũng không để ư lắm. Gă đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gă đang cuống cuồng lo công tŕnh của gă chậm tiến độ. Gă quên hẳn bà cụ.

    Chiều chủ nhật gă xách xe máy chạy loanh quanh, gă vẫn thường làm như vậy và có lẽ gă cũng thích thế.

    Gă ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.

    Chưa kịp châm điếu thuốc, gă chợt giật ḿnh bởi giọng oang oang của một bà béo:

    - Bà bán rau chết rồi.

    - Bà cụ hay đi qua đây hả chị? Chị bán nước khẽ hỏi.

    - Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.

    - Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.

    Nghe đến đây mắt gă chợt nḥa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.

    Bên tai gă vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia...

    Gă không ngờ.........!


    Được đăng bởi Nguyễn Xuân Diện vào lúc 15:45

    http://xuandienhannom.blogspot.com/2...nh-chet-trong-

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Lời bàn của Tiến Sĩ Nguyễn Xuân Diện

    Hầu hết ư kiến trên Facebook đều thương cảm cho bà lăo. “Câu chuyện thật cảm động. Rơi nước mắt...... Khâm phục bà cụ, dù nghèo nhưng luôn giữ ḷng trong sạch! Trách ai quá vô tâm…” – Thành viên Jasmin Tuyen chia sẻ.

    “Bà cụ già tuy nghèo về vật chất nhưng giàu hơn rất nhiều người. Chữ tín, ḷng tự trọng, nhẫn nại, đức hy sinh ... Đói cho sạch rách cho thơm. Sống trên đời cần có một tấm ḷng…. “ - Zoro Lăng Tử b́nh luận.

    Sau khi câu chuyện trên được đăng tải trên Facebook, thương cảm cho bà cụ, nhiều người cũng trách móc người thanh niên mua rau quá vô t́nh, v́ đă quên đi lời hứa, gây ra hậu quả đau ḷng. Bạn Khactrung Phan viết: “Đọc xong ḷng tui tự nhiên thắt lại, sao mà thấy thương bà cụ quá, sao gă ấy lại vô t́nh đến thế, hạnh phúc của bà cụ là bán được rau chứ không phải nhận được những đồng tiền bố thí của gă….”.

    Cùng quan điểm, bạn Nguyen Kim Xoa b́nh luận rằng: “Tại hắn không nói là cho bà cụ đi ... hắn sợ bà bị tổn thương ḷng tự trọng... sao hắn không quay lại ...hắn thật là ...hắn sẽ măi nhớ đến bà cụ với ḷng trắc ẩn...”.

    Nhiều người cho rằng, người đàn ông không có lỗi. Họ giải thích, người đàn ông chỉ v́ ḷng thương người mà thôi. "Buồn nhưng không ai có lỗi cả, người đàn ông chỉ có ư giúp cho cụ già thôi, nhưng cụ già lại không cần ai thương hại. Cả hai đều đáng quư, có trách th́ chỉ trách số phận khéo đùa cợt con người.”

    Một thành viên khác lại cho rằng, có lẽ, cái chết là cách giải thoát tốt nhất cho bà cụ khỏi kiếp sống khổ cực trên trần gian. “Tôi không dám trách ai trong câu chuyện này cả. Chỉ thương cho bà cụ ấy. Nếu đây là câu chuyện có thật, mong bà ra đi trong thanh thản …”

    Đọc xong câu chuyện, bạn Ngo Thanh Tung rút ra ư nghĩa cho bản thân: “Có t́nh nhưng lại rất vô t́nh, cuộc đởi thiếu ǵ những bất ngờ và ngạc nhiên. Hôm nay, đọc được điều này tôi mới biết quyết tâm học. Học cho thật giỏi để có nghề nghiệp, có tiền, giúp đỡ những người như bà cụ".

    15:54 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    nguyenxuandien blog

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Bà con trên Facebook viết ǵ ?

    * giọt nắng vàng nói...

    Đọc đến đây mắt tôi nḥa đi,con chuột trong tay rơi xuống nền nhà.
    16:02 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *- tran vui 92 tuoi nói...

    khong can noi den cai chet cua ba lao ,rieng buc hinh nay da to cao su bang hoai cua xa hoi ta dang song /con chau ba dau /ba khong co con chau thi chinh quyen dau , bao nhieu doan the dau ,lang xom dau /can phe phan nhung nguoi do /
    16:13 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    * Khách ẩn danh nói...

    Việc để cho các cụ già cao tuổi phải bươn chải kiếm sống là một cái tát cho những ai trâng tráo cao giọng rao giảng đạo đức.

    Trên đất nước này có hàng triệu các cụ già c̣n phải gắng sức tàn để nuôi con, nuôi cháu bệnh tật ngặt nghèo.

    Bi kịch này cần phải có một chính sách đầy quyết tâm của chính phủ.
    Người Việt Nam vốn kính già yêu trẻ, việc có một chính sách giúp đỡ các cụ già một cách thực chất, không h́nh thức là một việc làm không quá khó.
    16:15 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    * Khách ẩn danh nói...

    Chúng ta cứ đả đảo CNTB và luôn cho rằng xă hội ta ưu việt hơn nhiều. Ấy vậy mà bà cụ già khg nơi nương tựa c̣m cơi phải chết ngoài đường.
    Tệ.
    Dũng_NT
    16:44 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Ptricu125 nói...
    Tỉnh Ủy Quảng Nam đâu rổi, xây Tượng Đài đi chứ !!
    16:54 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Diemdan nói...

    Mẹ VN anh hùng đấy. !
    17: 42 Ngày 04 tháng 12 năm 2011


    C̣n tiếp ...

  5. #5
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    *-Khách ẩn danh nói...

    Ở xứ tư bản,người già có tiền già và có nhà dưỡng lão, y tá chăm sóc..có điều buồn vì không có hàng xóm nói chuyện.
    17:48 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Khách ẩn danh nói...

    Mẹ tôi cũng gánh hàng rong nuôi tôi ăn học ...câu chuyện này làm tôi nhớ Mẹ mình,tôi khóc. 17:51 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Khách ẩn danh nói...

    Một vài lời tâm tư trước câu chuyện

    Theo tôi, sự việc cụ già trong câu chuyện là thực trạng xă hội, nhưng không phải chỉ diễn ra ở Việt Nam mà bất kể một chế độ, xă hội nào cũng có. Vấn đề chúng ta cần bàn ở đây là: Tính nhân văn, tính người trong xă hội ngày nay, cảm nhận của chúng ta trước sự việc này.

    - Xét về đạo lư: sự trăn trở, ái ngại rồi phải suy nghĩ trước h́nh ảnh bà già khắc khổ, cám cảnh ngồi bán rau bên lề đường - xét về góc độ con người th́ anh thanh niên kia là người có tâm, có ḷng và có ĐẠO ĐỨC. Cái được của người thanh niên là không thờ ơ, vô cảm trước hiện tượng trên. Như vậy, hành động của người thanh niên đáng để chúng ta phải xét lại bản thân ḿnh. Hành động thương cảm, rồi dừng lại mua những mớ rau (mà cô gái gọi là cho LỢN ăn)mang đầy tính nhân văn và ứng xử của người có văn hóa, có học. Nếu anh kia chỉ dừng lại, không mua rau mà chỉ cho tiền bà cụ rồi đi th́ lại trở thành hiện tượng b́nh thường. Nhưng người thanh niên lại "mua", cái mà chúng ta ngầm hiểu là "cho" bà già. Một hành động đáng khâm phục. Có lẽ, chỉ người có văn hóa mới có cái ứng xử đầy nhân văn như anh ta. V́ rơ ràng bà già không đi ăn xin mà là đi bán rau - dù già nhưng vẫn cố gượng chút sức lực cuối đời ḿnh để lao động.

    - Trái với hành động của anh thanh niên, cách ứng xử của cô gái mới đáng bàn. V́ vô cảm, vô tri, vô giác (theo cách nói của nhà Phật) nên cô gái chỉ phát ngôn theo bản năng. Thực chất những bó rau như thế, theo cô gái là cho lợn ăn phần nào đó là đúng. Nhưng cái hiện tượng cám cảnh của bà già không làm cho cô gái trăn trở, suy nghĩ mới là điều đáng nói. Chỉ những người có tâm mới nh́n thấy trắc ẩn trong mỗi hoàn cảnh. Hiện tượng, cách nh́n nhận vấn đề như cô gái ở xă hội ta không hiếm, nhưng cách ứng xử nhân văn như anh thanh niên cũng không ít.

    - Đối với bà già, cho dù đói cũng giữ ḷng tự trọng. Cái làm chúng ta khâm phục mà có lẽ dẫn đến của câu chuyenj là việc là già đứng trong mưa chờ anh thanh nien. Câu chuyện nhắc nhở ta sự giữ chữ tín trong thương trường, trong ứng xử hàng ngày.

    Câu chuyện cảm động, nhưng thâm thúy và đáng bàn. Chỉ một vấn đề vi mô, cụ thể nhưng toát lên cả một vấn đề về ứng xử giữa con người với con người trong xă hội chúng ta hiện nay.
    .
    17:52 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    Khách ẩn danh nói...

    Hỡi những người con có cha mẹ, hăy đừng để xảy ra chuyện thương tâm này nữa!
    18:03 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    C̣n tiếp...

  6. #6
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    * Khách ẩn danh nói...

    Chỉ cần "vớt" được cái...mỏ neo của con tàu Vinashin là đă lo cho được rất nhiều cụ già ở đất nước ḿnh rồi!
    18:50 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Khách ẩn danh nói...

    TÔI ĐĂ KHÓC
    18:52 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Khách ẩn danh nói...

    NGHẸN NGÀO !
    19:14 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Khách ẩn danh nói...

    Tội nghiệp bà lăo!

    Giá như gă kia biếu bà lăo mấy ngàn rồi không lấy rau nữa, hẹn với chả ḥ, rồi vô tâm quên luôn. Đúng là kính chẳng bơ phiền.C̣n mấy người khác nh́n thấy bà lăo già, c̣ng lưng ngồi bán mấy mớ ra già thế mà không mua cho bà lăo. Con người bây giờ hết t́nh rồi.Rau già ăn càng an toàn. Rau non mơn mởn càng lắm thuốc sau, thuốc kích thích.Mua là làm từ thiện cho bà lăo...thật vô tâm!
    19:28 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    *-Ngọc Dũng (Sài G̣n) nói...
    Cầu mong cho linh hồn bà cụ thanh thản nơi suối vàng. Xin cụ hăy tha thứ cho thế hệ chúng tôi...
    21:22 Ngày 04 tháng 12 năm 2011

    http://groups.google.com.vn/group/tr...ongthanh?hl=vi

  7. #7
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Kiep Ngheo Cua Nguoi Dan VN Trong XHCN


    Bên trong đảng Cộng Sản Việt Nam người ta hay nói đến nạn "lăng phí," lăng phí thường đi đôi với nạn "tham ô". Khi một cán bộ ngồi ghế chỉ huy lạm dụng tiền bạc của cơ quan cho lợi ích riêng của ḿnh, như vậy họ gọi là lăng phí. Nhưng những thứ mất mát do "lăng phí" cũng chỉ là những món tiền nhỏ. Phải nh́n thấy những "phí phạm do hệ thống", là guồng máy cai trị, phương pháp điều hành kinh tế của đảng Cộng Sản, ở đó mới là những phí phạm lớn nhất.

    Youtube

  8. #8
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    Cũng "Chuyện một bà cụ"

    Vừa đọc đươc một câu chuyện về bà cụ hơn 70 mà còn làn "tour giude" ...không công ngoài Huế, chị Tigon và bà con đọc cho biết một người già ...nữa ở VN làm gì?

    Cụ già làm hướng dẫn viên du lịch cho Tây
    Ở Huế, du khách ghé điểm du lịch cầu ngói Thanh Toàn thường bất ngờ khi gặp bà cụ nói tiếng Anh lưu loát. Đặc biệt cụ có biệt tài chọc cười du khách bằng màn bói t́nh duyên hóm hỉnh.
    *Clip: Cụ Diều làm hướng dẫn viên du lịch


    Cụ là Trần Thị Diều, 78 tuổi, người làng cầu ngói Thanh Toàn, xă Thủy Thanh (thị xă Hương Thủy, Thừa Thiên -Huế). Hơn 30 năm nay, cụ Diều gắn ḿnh với thú vui làm hướng dẫn viên du lịch miễn phí cho khách nước ngoài.

    Một ngày của cụ Diều bắt đầu từ 7h sáng đến 17h với việc ra ngồi ở cầu ngói Thanh Toàn. Nay lưng c̣ng, sức yếu nhưng ngày ngày cụ đều ra cầu hóng gió và nói chuyện với khách nước ngoài. Có hôm mưa gió, cầu ngói không có một bóng khách, nhưng cụ vẫn ra cho "đỡ nhớ".

    Cụ Trần Thị Diều, người hướng dẫn viên miễn phí nói ở cầu ngói Thanh Toàn. Ảnh: Văn Nguyễn.

    Sáng thứ hai, cầu ngói Thanh Toàn đón lượt khách Tây đầu tiên. Khi khách đang loay hoay chụp ảnh và chưa biết hỏi ai về địa danh ḿnh vừa đặt chân th́ một bà cụ cầm chiếc nón lá từ trong cầu ngói bước ra bắt chuyện bằng tiếng Anh: “Hello! Welcome to Thanh Toan tile bridge”.
    ............

    ........một hướng dẫn viên du lịch tự do thường dẫn khách đến cầu ngói Thanh Toàn, cho biết: “Nhờ cụ Diều mà cầu ngói như có thêm sản phẩm du lịch. Có cụ làm tṛ, xem bói t́nh duyên nên nhiều khách khi nghe giới thiệu cứ nằng nặc đ̣i đến gặp cụ, gặp rồi ai cũng thấy vui”.

    Nói về vốn tiếng Anh của ḿnh, cụ Diều cho biết, trước giải phóng từng đi làm giặt ủi trong “sở Mỹ” ở Phú Bài (nay là phường Phú Bài, thị xă Hương Thủy). V́ ṭ ṃ cứ mỗi lần ông đại tá người Mỹ sai làm ǵ cụ đều hỏi cặn kẽ nghĩa của các từ và bắt chước nói. Nhờ thông minh, chẳng mấy chốc cụ Diều có thể nói tiếng Anh lưu loát.

    Tuy nhiên, cụ Diều thú nhận vốn tiếng Anh giao tiếp với người Tây chỉ là tiếng “bồi”, chứ viết ra giấy th́ cụ không biết đến một chữ bẻ đôi, cũng không biết tất cả câu ḿnh nói có đúng ngữ pháp hay không. “Điều quan trọng là ḿnh nói sao cho Tây hiểu”, cụ thật thà.



    .................... ........

    Ngồi trên thành cầu để những cơn gió đồng nội thổi bay mái tóc bạc phơ, cụ Diều tâm sự nhiều khi cũng thấy vui với “nghề” hướng dẫn viên du lịch miễn phí của ḿnh. “Lúc đầu mới tập tành dẫn khách, tôi cũng thấy ngại nhưng làm một vài lần lại thích. Ḿnh không được học qua trường lớp nhưng khách Tây lại thích thú khi thấy những người dân bản địa chân chất, mộc mạc và có thể giới thiệu về danh lam thắng cảnh của quê hương”, cụ nói.

    Điều cụ trăn trở là khi nhiều vùng đang phát triển du lịch sinh thái, đưa người dân vào làm du lịch nhưng vốn ngoại ngữ, dù là nói tiếng bồi, cũng không biết. Người nông dân không biết ngoại ngữ th́ làm du lịch sẽ rất khó. Nghĩ thế nên khi rảnh rỗi, cụ Diều thường dạy lại những câu tiếng Anh giao tiếp thông thường cho người bán quán nước hay các chị gánh hàng rong chuyên bán đặc sản Huế…
    .........

    Cụ Diều trổ tài xem bói tính duyên. Ảnh: Văn Nguyễn

    Cũng nhờ tài nói tiếng Anh mà cụ Diều có dịp trổ thêm tài bói t́nh duyên cho các bạn trẻ. Anna 17 tuổi, quốc tịch Anh cười đỏ mặt khi được cụ Diều xem tính duyên. Cô gái tâm sự: “Bà ấy nói tôi đang yêu, người yêu tôi thật đẹp trai và chúng tôi sẽ tiến tới hôn nhân, có 2 con trai và một con gái”. Thế bạn có tin không, nghe khách hỏi, cô gái cười: “Tin chứ. V́ thực t́nh là tôi đang yêu và bạn trai tôi là người đẹp trai nhất trong lớp”.

    C̣n cụ Diều th́ giải thích: “Bà chỉ nói làm sao cho khách họ vui, thấy thoải mái và tin vào tương lai”. Xem cho khách vui, ai có ḷng cho bao nhiêu tiền đều được cụ đáp lại bằng câu tiếng Anh rất lịch sự: “Thank you very much!”. Cũng chính nhờ vậy mà cụ Diều ngồi xem bói ngay trên di tích văn hóa, lịch sử mà không bị chính quyền địa phương cấm.

    Trong những câu chuyện xem bói t́nh duyên cho khách Tây và khách Việt, cụ Diều thường nhắc nhở các cô gái phải biết giữ “cái ngàn vàng”. Khi đó, đôi mắt bà cụ lại nh́n xa xăm như che giấu một nỗi niềm.

    Cụ Diều tâm sự đời cụ nhiều trắc trở. Lỡ phải ḷng một ông đại tá của Chính quyền Sài G̣n rồi có cô con gái nhưng khi đất nước ḥa b́nh, cụ đành chia tay “để người ta về vui với gia đ́nh bà vợ trước trong TP HCM”. Lớn lên, cô con gái cũng lỡ bước, để lại cho cụ đứa cháu ngoại rồi đi lấy chồng, biền biệt không về.

    “V́ thế nên bà phải căn dặn các bạn trẻ, sống buông thả thời con gái dễ ân hận cả đời!”, cụ Diều chia sẻ.

    Văn Nguyễn
    vnexpress


    Quý vị thấy bà cụ Điều "chiến" chưa? Cũng nhờ có chút "cặn bã Mỹ Nguỵ" mà bà độ nhật bằng tí tiền còm cuả bọn khách du lịch, chứ bằng không thì bà cũng phải ngồi ngoài lề đường bán hàng rong như bà lào bán rau để nuôi thân và nuôi đứa cháu ngoại bị bỏ rơi!
    Coi bà rất ...lanh lợi, nhưng cái đứa cháu nào mà vệt trên mắt bà hai cái đường "kiến xếp hàng một" thật ..."ấn tượng" quá... đà cho bà cụ gần 80!

  9. #9
    Member
    Join Date
    15-10-2010
    Posts
    1,590

    Lại một ...cụ nữa đây

    Cụ bà 90 tuổi bán nước nuôi con bị bệnh: “Càng lên báo tôi càng mất chỗ kiếm sống”

    VH- Một chiều đông, bên hồ Hoàn Kiếm, Hà Nội một cụ già co ro trên ghế đá, mặt buồn rượi cùng với chiếc làn cũ chơ vơ mấy món đồ của một người “bán dạo”. Vẻ thất vọng hiện rơ trên gương mặt cụ già khi không thấy bước chân nào dừng lại. Tôi quay lại, hỏi mua một chai nước và câu chuyện bắt đầu...

    20 năm qua cụ vẫn sống bằng nghề bán nước và những thứ đồ ăn khô lặt vặt cho khách qua đường. Cuộc đời của cụ thật nghiệt ngă. Cụ có tên gọi là Phan Thị Yến, là người gốc Hà Nội. Mẹ mù, bố chết sớm, cụ ở với ông bà ngoại. Được một thời gian th́ ông bà mất, cụ phải đi ở đợ. Năm 20 tuổi, cụ lấy chồng và sinh được 4 người con.

    Chồng cụ là thợ may, tần tảo cùng vợ nuôi các con cũng đủ sống qua ngày. Nhưng bất hạnh sập tới khi cô con gái của cụ đổ bệnh rồi bị liệt. Cùng với chồng, cụ lao vào cuộc sống với đủ mọi nghề để mong đủ tiền nuôi các con, từ bán xôi ở chợ Đồng Xuân, bán cháo dạo... để lo cho gia đ́nh và kiếm tiền chữa bệnh cho con.

    Rồi không may, chồng cụ mất, mất đi chỗ dựa cả về tinh thần và vật chất, gia đ́nh cụ Yến càng trở nên suy sụp. Sức khỏe yếu dần, cụ không c̣n lang thang trên đường phố để bán hàng, đành trụ lại bên đầu phố Bảo Khánh để mở một quán nước chè.

    Trước đây, cụ đă từng có nhà ở phố này, khi chồng mất, cụ đành dứt áo bán để chia tiền cho các con, rồi ở nhà thuê cùng vợ chồng người con trai út và cô con gái bị bại liệt. Người con trai cả là người được xem ra có nhiều hy vọng nhất lại chết v́ bị ung thư. Anh để lại cho người vợ bị bệnh tim bẩm sinh hai con thơ dại. Người con trai thứ hai trước là công nhân nhà máy nước nhưng gặp tai nạn bị ống nước đè găy chân trở thành tàn phế.

    Người con trai út đi bộ đội 7 năm về nhưng giờ sức khỏe yếu ở nhà chỉ trông chờ vào lương của vợ làm công nhân vệ sinh nhà máy nước. Liên tục cúi xuống để thấm nước mắt vào vạt áo, cụ kể về gia cảnh của ḿnh... bằng những lời kể đứt đoạn.

    Th́ ra, cụ chính là nhân vật “cụ già bán hàng bên hè đường phố Bảo Khánh” trong một số bài báo được đăng tải cách đây không lâu. Theo cụ nói, th́ chính v́ những bài báo đầy cảm thông của các tác giả mà cụ bị mất chỗ bán hàng v́ bán hàng rong ở phố trung tâm là không được phép.

    Lâu nay, v́ thương cụ nên mọi người linh động để cụ “ngoại lệ”, nay có nhiều người biết cụ “đóng đô” ở vỉa hè Trung tâm, nếu tiếp tục để cụ bán hàng sẽ bị phê b́nh. Do vậy, chỉ đến tối (khoảng từ 17h30 trở đi), cụ mới được ngồi bán hàng trở lại bên hè phố Bảo Khánh.

    Cũng theo cụ, nửa năm khi chưa bị “đuổi” th́ ngày ngày từ 6 giờ sáng đến 11 giờ đêm, cụ luôn ngồi ở bên hè đường phố Bảo Khánh. Nhưng giờ không được bán vào ban ngày, cụ vạ vật ngồi bên các ghế đá của Hồ Hoàn Kiếm để chờ tới giờ được bán hàng.

    ..............
    Khi tôi nói ḿnh là nhà báo, muốn biết địa chỉ ngôi nhà mà gia đ́nh cụ thuê hiện nay để mách cho những người có ḷng hảo tâm t́m đến, cụ nhớn nhác lo lắng: “Cô là nhà báo à? Thôi cô đi đi. Tôi không muốn lên báo nữa đâu. Rồi họ lại đuổi tôi, không cho tôi ngồi bán hàng rong nữa để im cho tôi sống qua ngày...”.

    Ra về, rồi h́nh ảnh cụ bà 90 tuổi hiu hắt ngồi gục trên chiếc ghế đá lề đường cứ đeo đuổi trong suy nghĩ của tôi. Trong cuộc đời con người, có người có số phận may mắn th́ cuộc sống an nhàn, dễ chịu. C̣n có những mảnh đời và thân phận con người như cụ Yến th́ quả thật là vô cùng nghiệt ngă. Mong rằng, ai đó có chút ḷng tốt, hăy ghé qua ngồi bên gánh nước chè của cụ Yến, uống với cụ chén nước trà và có một chút nào đó để ủng hộ, giúp cụ có thêm chút đỉnh để mưu sinh, và quan trọng hơn là để cụ khỏi mất ḷng tin: “Tại báo chí đưa tôi lên làm ǵ để tôi không c̣n con đường mưu sinh?”.

    Hiền Lương

    Trích đoạn từ vanhoaonline

  10. #10
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Cụ già làm hướng dẫn viên du lịch cho Tây
    Tiếng Xưa có học trường XHCN mà không chịu giải thích cho bạn đọc chữ " Tây " này để chỉ ai .

    Tôi có một người bạn Trưng Vương , du học Mỹ năm 1967 , sau ở lại lập gia đ́nh với một Bác Sĩ Mỹ ( bạn học ) , v́ ông hôn phu ở VN đă bị cô bạn thân cuỗm mất ( cũng cái tật " gửi gấm " : tao đi du học 4 năm , 2 năm mới được về thăm nhà một lần , nhờ mày ở nhà take care anh ấy dùm tao). Sau 1975 , ông chồng Mỹ được chính phủ Mỹ mời về dạy trường Y khoa Hà Nội , sau vào Saigon . Nó nói học sinh gọi ông ta là " ông Tây ". Tất cả người ngoại quốc như : Mỹ , Anh , Pháp , Đức , Canada đều được người VN gọi là " Tây " hết

    Tigon

    ( C̣n cụ nào đáng giá nữa không , kể nốt đi , TX ? )

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 1
    Last Post: 07-11-2015, 12:56 PM
  2. Replies: 2
    Last Post: 10-02-2012, 08:06 AM
  3. Replies: 0
    Last Post: 07-03-2011, 12:41 AM
  4. THƯ GIÁNG SINH TRONG NGỤC TÙ CỘNG SẢN
    By Tigon in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 26-12-2010, 04:27 AM
  5. DI SẢN CỦA MỘT SỐ TRÍ THỨC TRONG NƯỚC
    By Son Ha in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 23-12-2010, 11:26 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •