Page 1 of 127 123451151101 ... LastLast
Results 1 to 10 of 1261

Thread: CHIẾN TRANH và TỘI ÁC: Cộng Sản - Quốc Gia, ai tàn ác hơn ai?

  1. #1
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771

    CHIẾN TRANH và TỘI ÁC: Cộng Sản - Quốc Gia, ai tàn ác hơn ai?

    CHIẾN TRANH và TỘI ÁC: Ai tàn ác hơn Ai?
    (Kb Điền Đông Phương)


    Nói đến Tội Ác Chiến Tranh, ta phải phân biệt thế nào là tội ác chiến tranh của những cá nhân, thế nào là tội ác của một chính sách quốc gia.

    Mới đây, Ngũ giác đài vừa công bố một băng ghi âm chứng minh rằng hai đại đội, chứ không chỉ đại đội Charlie của tên trung uý súc-sinh William Calley, có liên quan đến vụ thảm-sát 504 người dân Mỹ-Lai.

    Vụ Mỹ Lai là một vết nhơ trong quân-sử và lịch sử nước Mỹ, toàn dân Mỹ lên án, cả thế-giới nguyền rủa.

    Nhưng tội ác này vẫn không thấm vào đâu nếu so với cuộc thảm sát Tết Mậu Thân do Cộng quân gây ra ở Huế.

    Người dân Mỹ Lai chết v́ những viên đạn của ngoại bang. C̣n người dân Huế chết v́ bị chôn sống, đập đầu, đâm chém… bởi những người cùng một màu da, cùng một huyết-thống, những con người tự nhận là đi giải-phóng Miền Nam!

    Cho tới ngày nay, bất kể những nhân-chứng sống, vẫn c̣n có những kẻ dối trá rằng, không có bằng chứng nào cho thấy Cộng quân là thủ phạm của khoảng sáu ngàn người dân Huế bị sát hại đó!

    Tôi không cần nhân-chứng, không cần nghe ai nói cả, chỉ cần nh́n những ǵ người Cộng sản đă làm: Từ lâu, họ đă dựng lên những tượng đài để tưởng nhớ 504 người dân bị thảm sát ở Mỹ Lai. Trong khi đó, chẳng những không dựng lên tượng đài nào ở Huế, ngay sau ng ày 30/4/1975, họ lập tức tiêu hủy tất cả chứng cớ của những mồ chôn tập thể, những bảng ghi, những bia tưởng nhớ về cuộc thảm sát này. Đó chính là câu trả lời.

    Ngày xưa trong Cải Cách Ruộng Đất, đă có một lời xin lỗi dù là dối trá.

    Ngày nay, người Miền Nam chỉ cần một lời thú tội, tại sao họ không thể nói lên lời này?

    Vụ Mỹ Lai là một “hậu quả” của chiến tranh súng đạn, trong khi thảm sát Tết Mậu Thân, Cải Cách Ruộng Đất…. là những tính toán chính trị đă được hoạch định trước…

    Như vậy th́ sự kiện nào mới thực sự tàn ác?

    “Luật 10/59, Diệm đă lê máy chép khắp Miền Nam…”
    Điền Đông Phương

    Sử sách của cộng sản VN rêu rao rằng “Luật 10/59, Diệm đă lê máy chép khắp Miền Nam…”

    Vô số những hành vi khủng bố man rợ mà Việt Cộng đă gây ra hàng ngày hàng đêm trên khắp Miền Nam trong suốt 20 năm cốt nhục tương tàn để giết hại đàn bà, trẻ thơ, thường dân vô tội bằng những cách như bắt cóc thủ tiêu, pháo kích vào khu dân cư, đặt chất nổ nơi đông người, giật ḿn xe khách… nhằm mục đích gây ra một xă hội bất an, tạo nên nỗi sợ hăi trong nhân dân Miền Nam. Đối với những hành vi vô nhân tàn ác đó, Việt Nam Cộng Ḥa đă dùng chính sách CHIÊU HỒI đầy ḷng nhân đạo để kêu gọi những kẻ lầm đường lạc lối trở về với chính nghĩ quốc gia.



    C̣n đối với những kẻ vẫn ngoan cố, tiếp tục đi giết hại trẻ thơ, đàn bà, người dân vô tội… th́ VNCH phải chiến đấu chống lại những kẻ giết người không gớm tay đó, ông Diệm phải loại trừ những kẻ vô nhân tàn ác đó v́ sự an nguy của con dân bằng Luật 10/59 để đặt chúng ra ngoài ṿng pháp luật !Với luật 10/59 th́ mồm mép các anh nói rằng “Diệm dùng luật 10/59 để lê máy chém đi khắp miền Nam”. Đến khi bị hỏi cái máy chém đó đă chém ai, chém ở đâu, chém khi nào… th́ các anh nín thinh! V́ sự thật là trong suốt thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hoà, cái máy chém từ thời Pháp thuộc để lại đó chỉ chém một người duy nhất là tướng Lê Quang Vinh tức Ba Cụt của giáo phái Hoà Hảo mà thôi!

    Ngay trong vùng hành quân thuộc vùng kiểm soát của Việt Cộng là Mỹ Lai, mà chuyện thảm sát vẫn có đầy đủ h́nh ảnh cho cả thế giới xem… Xử bắn Nguyễn Văn Trổi th́ vẫn có phóng viên báo chí đầy đủ để quay phim chụp ảnh lưu lại,… Trong khi đó chuyện xử chém ở giữa chợ như các anh rêu rao là chuyện tày trời, th́ chẳng có một h́nh ảnh nào , không đưa ra được tên một người nào bị chém để chứng minh cả, dù thời đó máy chụp ảnh ở Miền Nam giá bán rất rẻ ai cũng có thể mua được!

    Vấn đề được đặt ra là, nếu dưới thời ông Hồ và ngay cả ngày nay, nếu người dân VN làm đúng như Việt Cộng ở miền Nam đă làm là vũ trang súng đạn chống lại chính quyền, bắt cóc thủ tiêu, khủng bố khắp nơi… th́ ông Hồ và chính quyền hiện nay sẽ đối phó ra sao?

    Chỉ có một cửa hàng buôn bán nhỏ là đă bị quy vào thành phần “tiểu tư sản”, chỉ có vài công đất vài con trâu là đă bị quy vào giai cấp “địa chủ”, rồi là đem ra đấu tố để giết bằng những cách dă man nhất nhằm tạo ra không khí sợ hăi trong nhân dân… C̣n ngày nay, chỉ mới nói lên tiếng nói ôn hoà nhưng ngược lại ư đảng là đă bị tù đày, th́ nói ǵ đến việc mang súng đạn ra mà chống lại họ như họ đă làm đối với VNCH?

    Vậy th́ đối với những kẻ mà hàng ngày hàng đêm, ở khắp miền Nam đă giết hại đàn bà trẻ thơ bằng những cách như pháo kích vào khu dân cư, đặt chất nổ nơi đông người, giật ḿn xe khách, bắt cóc được người rồi là tra tấn thủ tiêu chứ không giam giữ…. rồi lại được lănh đạo của chúng tuyên dương anh hùng, liệt sĩ bằng cách xây đắp cái sự nghiệp giải phóng của chúng trên xương máu của trẻ thơ, đàn bà đó th́ VNCH phải làm ǵ?

    VNCH muốn chiến đấu chống lại những kẻ giết người không gớm tay đó, ông Diệm phải loại trừ những kẻ vô nhân tàn ác đó v́ sự an nguy của con dân…th́ họ phải làm ǵ? Dùng luật 10/59 để đặt chúng ra ngoài ṿng pháp luật song song với chính sách chiêu hồi đầy tính nhân đạo để đón nhận những kẻ lầm đường lạc lối trở về với chính nghĩa quốc gia, hay là bày sẵn cà phê, rượu thịt để mời chúng tiệc tùng mới phải?

    Nạn nhân của anh đă bị anh giết như thế nào, th́ chính anh cũng xứng đáng nhận cái chết giống như thế! Giết một tên ác nhân để giữ mạng sống cho nhiều người dân vô tội không phải chết v́ hắn, là điều nên làm!

    Nhưng VNCH đă không làm như thế, VNCH chỉ cho những kẻ giết người không gớm tay đó đi Côn Đảo, Phú Quốc… chỉ để cách ly họ với xă hội để họ không có cơ hội đi khủng bố, giết hại dân lành mà thôi, măn hạn tù th́ thả về… Như vậy đă là quá nhân đạo rồi!

    Các anh c̣n muốn ǵ nữa?
    Last edited by alamit; 08-12-2011 at 04:12 AM.

  2. #2
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    CHIẾN TRANH và TỘI ÁC: Ai tàn ác hơn Ai? P2

    Trong thời chiến tranh VN 1954 – 1975,
    Việt Cộng đă khủng bố
    người dân nông thôn Miền Nam như thế nào
    Điền Đông Phương

    Đây chỉ là một trong muôn ngàn sự việc mà người dân Miền Nam thời đó đều biết:

    Một đơn vị Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa đi hành quân vào một vùng nông thôn. Trên đường đi, họ dừng chân ở một thôn xóm hẻo lánh, một người phụ nữ đă mang rổ trứng vịt ra bán cho mấy anh lính trong đơn vị này, và họ đă mua hết. Sau khi đơn vị này rút khỏi vùng hành quân một ngày, người phụ nữ đó đă bị du kích địa phương t́m đến và xử bắn vào đầu, cột xác vào một gốc cây ven đường làng, cổ chị đeo một tấm bảng viết câu: “Tội tiếp tế cho địch”. Không ai được phép mang xác đi chôn cất.

    Từ đó, người dân địa phương không ai dám “tiếp tế” cho “địch” nữa, và họ cũng “tự nguyện”… ủng hộ Việt Cộng.

    H́nh thức khủng bố, giết hại dân lành của những người tự nhận là “làm cách mạng” đă một thời đầy dẫy khắp miền Nam, nó cho thấy, trong một cuộc chiến dành dân lấn đất, kẻ nào tàn ác hơn, kẻ đó sẽ thắng.

    Dĩ nhiên người cộng sản không bao giờ kể lại những hành vi đó trong bút kư chiến tranh của ḿnh, và dĩ nhiên cũng không có những h́nh ảnh đó trong Viện Bảo Tàng Tội Ác Chiến tranh của những người thắng trận.

    Tại sao trong những viện
    Bảo Tàng Chứng Tích Chiến Tranh
    không có những h́nh ảnh này?
    Điền Đông Phương

    Nói đến chiến tranh là phải có sự tham gia của nhiều phía. Nhưng trong những Viện Bảo Tàng loại đó ở Việt Nam, ta không thấy những h́nh ảnh được nói rất nhiều về sự tàn ác vô nhân giết người không gớm tay của Việt Cộng như trong vụ Thảm sát Tết Mậu Thân, hàng ngày hàng đêm giật ḿn xe khách, pháo kích chợ búa, trường học, ám sát thủ tiêu bằng cách sau khi tra tấn là chặt đầu, chặt tay chặt chân, cột đá vào cổ thả xuống sông…

    Đó chính là điều mà người ta hỏi tại sao Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hoà Miền Nam VN và MTGPMN không hề xây dựng nhà tù ở Miền Nam. Họ rêu rao là vùng họ chiếm đóng là rộng lớn lắm mà? Con số “Ngụy quân” bị “ta” BẮT SỐNG mà ngày xưa Đài Giải Phóng và Đài Phát Thanh Hà Nội hàng ngày đưa tin, nếu dùng máy tính để cộng lại (v́ sức người không thể cộng nổi!) th́ con số đó ít nhất cũng 5 trăm triệu người (!). Vậy những người BỊ BẮT SỐNG đó đi đâu hết?

    Th́ ra họ không xây nhà tù chỉ v́ khi bắt được ai là họ giết sạch, chứ không cần giam giữ!

    C̣n việc tại sao không có những h́nh ảnh tội ác của họ, là v́ họ phải dấu nhẹm, v́ những tội ác họ đă gây ra đối với người Miền Nam là quá sức tàn ác!

    Bởi vậy người Miền Nam thường bảo nhau rằng, nếu muốn có cái nh́n toàn diện, muốn biết những ǵ mà người Cộng Sản đă làm và dấu nhẹm, th́ cứ nh́n những h́nh ảnh trong các viện bảo tàng trưng bày tội ác chiến tranh đó, rồi tưởng tượng ra những h́nh ảnh tàn ác gấp ngàn lần… th́ sẽ thấy được tội ác của Cộng Sản ở Miền Nam như thế nào.

    CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM
    Điền Đông Phương

    Vụ đ̣i bồi thường “chất độc mầu da cam” rơ ràng chỉ là thủ đoạn chính trị để lấy ḷng dân trong nước!

    Nếu chúng thật sự “thương” người dân th́ đă không để đàn anh Trung Cộng xử dụng thị trường VN như một thùng rác, tiêu thụ hàng phế phẩm, thực phẩm có hóa chất độc hại xem ra di hại c̣n gấp nhiều ngàn lần “chất độc da cam”. Chưa hết, CSVN c̣n v́ lợi ích của đảng chúng cương quyết tiến hành dự án khai quặng Bauxite vô cùng độc hại tại Tây Nguyên, Lâm Đồng bất chấp những ngăn cản của những nhà khoa học và ngay cả Trung Cộng cũng là CS mà c̣n không nhẫn tâm để người dân TQ phải hứng chịu hậu quả độc hại ấy.

    -Luật sư chính của cựu binh Mỹ trong vụ kiện chất độc màu da cam, Gerson Smoger nói: “Và chính 2,4,5-T là chất có chứa chất độc dioxin. 2,4,5-T được chọn để sử dụng ở VN không phải v́ nó mới được phát hiện. Nó được chọn v́ hằng năm có 50 triệu tấn 2,4,5-T được sử dụng để phun ở các trang trại, dọc các đường ray và bên lề đường để diệt cỏ ở Mỹ. Thực tế Chính phủ Mỹ muốn chọn hóa chất đă nằm trong quá tŕnh sản xuất và ĐĂ ĐƯỢC XỬ DỤNG TẠI MỸ v́ đó là cách duy nhất để có đủ hóa chất dùng cho nhu cầu tại VN.”

    -VN cũng đă nhập cả trăm ngàn tấn DDT từ Liên Xô cũ để chống bịnh sốt rét từ giữa thập niên 80 cho tới đầu thập niên 90 (khoảng năm 1980-1985 ở VN luôn có những đợt phun thuốc diệt muỗi tận mỗi nhà mỗi năm 2-3 kỳ). Chất DDT độc hại như chất dioxin (một chất phụ được tạo ra ngoài ư muốn trong quá tŕnh sản xuất chất Da Cam). Chất DDT này bị cấm dùng ờ Hungary năm 1968, Na-Uy và Thụy điển 1970, Mỹ 1972, và Anh 1984. Vậy mà bọn CSVN vẫn ồ ạt nhập với khối lượng DDT hết sức là cao vào VN.

    Vậy chính quyền CSVN sau 1975 mới là thủ phạm dùng dioxin vào mỗi hộ gia đ́nh. Thuốc DDT cũng dùng để trừ sâu ngoài ruộng nữa. Bây giờ th́ đổ tất cả lỗi cho…USA !

    -Thuốc được thả tại miền Nam nhưng con số nạn nhân CS đưa ra hầu hết là từ Miền Bắc, con số nạn nhân cũng bất nhất! Mỹ đề nghị gởi một phái đoàn khoa học qua VN để t́m hiểu nghiên cứu th́ bọn CS không chấp nhận, phản đối. Rơ ràng, CSVN đă lừa bịp người dân VN và thế giới ! “Chất độc màu da cam” là nước cờ hoàn toàn bịp bợm nhằm trốn tránh trách nhiệm của bọn CSVN với người dân. Vụ kiện nếu có thắng th́ tha hồ bọn chúng chia nhau v́ con số nạn nhân bọn chúng đă cường điệu, một con số ảo. Thua th́ bọn chúng được tiếng lo cho dân và cũng trốn tránh được trách nhiệm để cho dân chúng mấy chục năm ăn uống thiếu dinh dưỡng…

    -Nếu quân đội Bắc-Việt không dùng rừng Miền Nam để đánh phá Miền Nam th́ chất độc da cam đă không được sử dụng.

    Nếu CSVN không buộc dân đi xây dựng Kinh Tế Mới tại những vùng bị khai quang, th́ họ đă không bị nhiễm chất độc. Chúng ta thử xem lại có bao nhiêu nạn nhân da cam là gia đ́nh cán bộ CSVN? Hay phần đông là dân nghèo?

    -Nói tóm là chuyện đó c̣n đang tranh căi, điều tôi muốn nói ra ở đây là, sau 1975, dù biết những tác hại của chất độc màu da cam là như thế, tại sao nhà nước cộng sản Việt Nam lại thúc đẩy những người Miền Nam, đặc biệt là gia đ́nh vợ con của những thành phần làm việc cho VNCH phải đi kinh tế mới, đến những vùng mà họ biết là độc hại đó?

    Thay v́ đưa người dân ra khỏi những vùng độc hại đó, th́ chúng lại bắt người dân đi “kinh tế mới” như thế!

    Có phải đó là chính sách mượn chất độc màu da cam c̣n sót lại để tiêu diệt gia đ́nh những người bại trận hay không?

    http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/In...07&ChannelID=2

    Như vậy khi Mỹ dùng thuốc diệt cỏ đó, họ không nghĩ rằng có hại, v́ đă được dùng rồi ở bên Mỹ. C̣n CSVN th́ đưa dân tới đó v́ họ tin rằng chất dộc đó là rất độc hại.

    Vậy ai mới là tàn ác?

    Dửng dưng với Tội ác chính là đồng lơa, khuyến khích tộc ác. Khi chúng ta dửng dưng với những đau khổ, chết chóc, mất mát, bất công …của tộc ác đối với chính dân tộc chúng ta, chúng ta không đáng làm người! Khi chúng ta không lên tiếng bênh vực, bảo vệ sự công bằng, lẻ phải cho chính dân tộc cũa chúng ta th́ chúng ta là kẻ bất nhân.

    Nhưng hăy truy cho ra đâu là cội nguồn của tội ác đó để thấy ai mới chính là tội đồ của dân tộc này!

  3. #3
    NVTD
    Khách
    Quá đúng, VC tàn ác nên bị VNCH nhốt trong "Chuồng Cọp". Là nơi mà Thực Dân qua Phi Châu bắt dân Dân Da Đen về làm Nô Lệ. Và thực dân Pháp dùng chuồng cọp này nhốt nhửng nhà yêu nước VN, và sau đó dược VNCH xài lại.

  4. #4
    Member vanthanhtrinh's Avatar
    Join Date
    28-01-2011
    Posts
    547

    NVTD:Ngu vậy th́ đừng (nói)

    Quote Originally Posted by NVTD View Post
    Quá đúng, VC tàn ác nên bị VNCH nhốt trong "Chuồng Cọp". Là nơi mà Thực Dân qua Phi Châu bắt dân Dân Da Đen về làm Nô Lệ. Và thực dân Pháp dùng chuồng cọp này nhốt nhửng nhà yêu nước VN, và sau đó dược VNCH xài lại.
    VC không có chuồng cọp,đúng.Nhưng chúng có Cổng Trời Thôn Lũng Cú xă Quyết Tiến Huyện Quản Bạ Hà Giang.Từ 1960 tới 1970 chúng chôn 300(Ba trăm) ở đồi Bà Then.Phần lớn tù Chính Trị.Hai ngọn đồi khác thi ít hơn chừng 100 thôi à.Hầu hết đều chết v́ Đói và Lạnh,một số chết bịnh nhưng cũng do đói lạnh mà ra.
    Trại Thanh Phong 79-82 có hơn 100 tù đem chốn ngoài đồi thấp gần sông Chàng.V́ chôn cạn nên khi nước lũ lên, cuốn đi gần hết sau này thân nhân đi t́m không c̣n dấu vết.
    Trại Yên B́nh Yên Bái,Nghĩa lộ (5 Phân Trại thuộc Hoàng Liên Sơn)Có hơn 150 ngôi mộ được chôn từ 1976 tới 1979.Nhiều ngôi mộ không cón dấu tích.
    Nghiên cứu thêm rồi hăy ư voi,nhé.

  5. #5
    gio
    Khách
    chiến tranh th́ theo thiển ư của tôi rất khó so sánh bên nào ác hơn bên nào? nhưng có một điều là nhà tù Tam Đảo, nhà tù Phú Quốc,... lại là minh chứng cho sự tàn ác của VNCH , c̣n nhà tù của CS th́ đến nay không c̣n để làm chứng cớ chống lại họ.

  6. #6
    kts
    Khách

    Cần dẫn chứng khi đưa ra nhận định.

    Diễn đàn này với phương châm : “ Cần tôn trọng sự thật “ Cho nên nhận định điều ǵ phải có dẫn chứng .

    Tôi đă có 10 năm sống ở vùng chiến sự ở Quảng ngăi . Tiếp xúc với binh lính cả 2 bên th́ nhận thấy rằng VNCH tàn ác gấp trăm lần cộng sản . Mỗi khi lính tiểu đoàn 37, 39 Biệt động quân , lính sư đoàn 2 đi càn là tha hồ bắt gà bẻ bí, hăm hiếp, khi có nghi ngờ là thẳng tay đánh đập người dân. Chính quyền VNCH th́ bắt người tra tấn bằng nhiều hành vị man rợ .C̣n bộ đội Bắc Việt th́ đúng là cây kim sợi chỉ cũng không lấy của dân. Nhiều miền khác người dân họ cũng nhận định như thế. Đó là nói chung như vậy , c̣n vài trường hợp du kích hay bộ đội bắn giết oan người dân th́ tất nhiên là có.
    Đó là là những điều tôi chứng kiến , có thể 1 số người không tin . Th́ đưa ra bằng chứng vậy .

    http://www.youtube.com/watch?v=_6Pjxrbhl6E
    http://www.youtube.com/watch?v=SNat4...ture=endscreen

  7. #7
    Nói Thẳng
    Khách

    Dẫn chứng lư toét, bày đặt lanh chanh !!!

    Quote Originally Posted by kts View Post
    Diễn đàn này với phương châm : “ Cần tôn trọng sự thật “ Cho nên nhận định điều ǵ phải có dẫn chứng .

    Tôi đă có 10 năm sống ở vùng chiến sự ở Quảng ngăi . Tiếp xúc với binh lính cả 2 bên th́ nhận thấy rằng VNCH tàn ác gấp trăm lần cộng sản . Mỗi khi lính tiểu đoàn 37, 39 Biệt động quân , lính sư đoàn 2 đi càn là tha hồ bắt gà bẻ bí, hăm hiếp, khi có nghi ngờ là thẳng tay đánh đập người dân. Chính quyền VNCH th́ bắt người tra tấn bằng nhiều hành vị man rợ .C̣n bộ đội Bắc Việt th́ đúng là cây kim sợi chỉ cũng không lấy của dân. Nhiều miền khác người dân họ cũng nhận định như thế. Đó là nói chung như vậy , c̣n vài trường hợp du kích hay bộ đội bắn giết oan người dân th́ tất nhiên là có.
    Đó là là những điều tôi chứng kiến , có thể 1 số người không tin . Th́ đưa ra bằng chứng vậy .

    http://www.youtube.com/watch?v=_6Pjxrbhl6E
    http://www.youtube.com/watch?v=SNat4...ture=endscreen
    Dẫn chứng sự thực là câu hỏi này, hăy thành thực mà trả lời, cán ngố à !!!
    - Quân đội VNCH TỰ VỆ, BẢO TOÀN MIỀN NAM.
    - C̉N BỘ ĐỘI TẶC HỒ , XÂM CHIẾM MIỀN NAM.
    VẬY AI CÓ CHÍNH NGHĨA, AI CÓ TÂM ĐỊA TÀN ÁC XÂM CHIẾM, AI CÓ THÀNH TÂM BẢO VỆ QUÊ HƯƠNG ?

    TRẢ LỜI ĐI CÁN NGỐ ...TUYÊN VẬN THÚI !!!

  8. #8
    kts
    Khách

    Đừng lạc đề nhé !

    Chủ đề ở đây là : VNCH , CSVN ai tàn ác hơn ?
    Bài viết lạc đề là bị điểm 0 đấy ngố ạ ! Nhưng sẳn sàng trả lời ngố :
    Hăy học lại lịch sử ! Xem hiệp định Gionevo có qui định 1956 phải hiệp thương thống nhất đất nước nhưng NDD phản bội hiệp định nên phải có cuộc chiến tranh để thống nhất đất nước . CS xâm lăng mà sao hầu hết người dân đều theo CS vậy hè ?
    VNCH làm tay sai cho Pháp rồi Mỹ - Ví dụ như tướng Phú bị bắt sống ở Điện biên phủ -th́ làm sao dân chúng theo VNCH được nhỉ . Và sụp đổ là tất yếu.

    Xin xem tiếp tội ác của VNCH nhé

    http://laodong.com.vn/tin-tuc/chin-c...-bay-nhu/24220

    Chín cái răng t́m gặp Bảy Nhu

    Thứ Tư, 8.12.2010 | 08:51 (GMT + 7)

    Đầu tháng 12.2010, lần đầu tiên sau hơn 40 năm thoát khỏi cái nhà tù đă tra tấn đến chết 4.000 người tù cộng sản, yêu nước, ông Vũ Minh Tằng đă trở lại đảo Phú Quốc, thực hiện “cuộc gặp lịch sử” với “ác quỷ” Bảy Nhu.

    9 cái răng lưu lạc...

    Trong phóng sự “Chín cái răng lưu lạc…” đăng trên báo Lao Động, số ra dịp 27.7.2010, chúng tôi đă kể về số phận thảm thương của một chiến sĩ cộng sản kiên trung trở về từ “địa ngục trần gian” nhà tù Phú Quốc. Đó là ông Vũ Minh Tằng - người bị viên cai ngục Bảy Nhu (tên đầy đủ là Trần Văn Nhu) và bầy quân cảnh tra tấn bằng những “tṛ chơi của quỷ” tàn độc nhất. Ông Tằng nghiến răng, như ngất lịm đi khi tôi cho nghe giọng nói, xem h́nh ảnh viên cai ngục tàn ác nhất trong lịch sử Việt Nam đó: “Hoá ra “nó” vẫn c̣n sống ư hả giời?”. Không chỉ ông Tằng, mà rất rất nhiều người đều tỏ ra ngạc nhiên khi biết tin Bảy Nhu c̣n sống.

    “Tôi chỉ đi tàu bay hai lần, hai lần đều bị c̣ng tay và bịt mắt”

    Ngay từ khi đọc những ḍng miêu tả hiếm hoi của chúng tôi về cảnh sống hiện tại của viên “thượng sĩ bẻ răng” khét tiếng Bảy Nhu, nhiều độc giả đă bày tỏ mong muốn tổ chức một cuộc gặp “nảy lửa” giữa ông Tằng và “quỷ sống”. H́nh ảnh Nhu và thuộc cấp sáng tạo ra “tṛ chơi” ghè răng hàng chục, hàng trăm người tù, rồi thu gom răng “tươi” lại, để trong những cái ống bơ sắt, đeo trước cổ, mỗi bước đi lại phát ra tiếng kêu lóc xa lóc xóc đó, có lẽ nó c̣n khiến nhân loại tiến bộ măi măi “không tin được dù đó là sự thật”. Ông Vũ Minh Tằng được độc giả về tận xă Vĩnh Hào (huyện Vụ Bản, tỉnh Nam Định) tặng xe lăn, tặng tiền, quà, trị giá khoảng 80 triệu đồng.
    ông Tằng, sau gần 40 năm mới có dịp trở lại nhà tù Phú Quốc,điạ ngục trần gian từng tra tấn ḿnh chết đi sống lại, tàn phế suốt đời.
    Ông Tằng, sau gần 40 năm mới có dịp trở lại nhà tù Phú Quốc, điạ ngục trần gian từng tra tấn ḿnh chết đi sống lại, tàn phế suốt đời.

    Đặc biệt, hai độc giả ở Quảng Ngăi và TP.Hồ Chí Minh c̣n “liên kết” với nhau, hùn tiền sắm cho người tù bị bẻ 9 cái răng phải ăn cháo suốt hơn 40 năm kia một bộ răng giả làm bằng chất liệu và công nghệ Nhật Bản, tổng chi phí hơn 30 triệu đồng. Ngôi nhà dột nát của vợ chồng ông Tằng cũng đă được sửa sang, nâng cấp, đổ mái, lát nền.

    “Bốn mươi năm nay, cái đêm “thằng” Nhu tra tấn tôi đó, lúc nào nó cũng hiện về. Nhu đánh tôi đến mức, không c̣n cái răng để mà ăn nữa" - ông Tằng nuốt cục uất hận qua yết hầu c̣m nhom của người bệnh nặng 38kg, tiếp: “Tôi bảo với cái cô tặng răng cho tôi là: Tôi già rồi, sống nay chết mai, cô đừng bỏ tới 30 triệu mà làm răng cho tôi nữa, tôi có được nhai mấy bữa nữa đâu mà các cô phung phí thế”.

    Khách ḍ theo địa chỉ bài báo viết đến thăm ông Tằng rất đông, có vị “hàm cấp” như Trung tướng Trần Khoa, có vị chỉ là người bán rau cỏ ở Hà Nội; có lẽ, đặc biệt nhất trong số đó là ông Nguyễn Chí Sỹ - Giám đốc công ty đầu tư xây dựng số 2 Hà Nội. Ông Sỹ và đoàn về tặng 20 triệu đồng, cùng ư tưởng: Đưa người tù có “chín cái răng lưu lạc” vào lại đảo Phú Quốc gặp viên cai ngục đă tra tấn ông. Ông Sỹ xúc động lắm. V́ tổ chức cho 100 anh em tù cộng sản đào hầm vượt ngục, băng qua sóng biển vào đất liền tiếp tục hoạt động, mà ông Tằng bị Bảy Nhu và đám quân cảnh bắt lại, tra tấn bằng những h́nh thức dă man nhất. Thậm chí bắt ăn cơm, uống nước có trộn máu và... phân người.
    Ông Vũ Minh Tằng (giữa) khởi hành trở lại Phú Quốc gặp
    Ông Vũ Minh Tằng (giữa) khởi hành trở lại Phú Quốc gặp "ác quỷ" Bảy Nhu. Ảnh: Đ.D.H

    Dự kiến, mỗi người chúng tôi phải đi mất ít nhất 4 chặng bay trong toàn bộ hành tŕnh đi và về (từ Hà Nội quá cảnh qua TP.Hồ Chí Minh, trước khi bay ra đảo Phú Quốc), ông Tằng nghe lộ tŕnh, cứ thế ngồi bần thần ṿ đầu bứt tai rồi... dăn deo gương mặt lại, lau nước mắt. “Chú Hoàng ơi. Tính đến giờ, 73 tuổi đầu, đời tôi được đi máy bay đă hai lần, cả hai lần đều tinh có đi máy bay của bọn đế quốc. Nó đều bịt mắt, xiên tay tôi vào tay đồng đội bằng dây thép. Lần đầu đi từ Bệnh viện Quy Nhơn (tỉnh B́nh Định) bay thẳng ra nhà tù Phú Quốc. Lúc ấy tôi vừa bị nó bắn, thả hơi cay ở hang Đá Chẹt ngoài Quảng Ngăi, c̣n chưa tỉnh hẳn. Lần thứ hai nó cũng bịt mắt, ấy là khi nó đem tôi từ nhà tù về Quảng Trị “trao trả tù binh”, theo Hiệp định Paris, nó cũng bịt mắt và c̣ng tay. Bây giờ, đi máy bay có vất vả lắm không hả chú?”. Nghe xong, ai cũng rùng ḿnh, có người bật cười chua xót.

    “Đợi tôi rủ 8 cái răng đi cùng”

    Hôm xe về Nam Định đón ông Tằng ra sân bay Nội Bài, cả vùng quê huyên náo với cuộc tiễn đưa, bà vợ già c̣ng gập, chân tay phù nề v́ bệnh thấp khớp của ông Tằng th́ cứ thảng thốt ra ra vào vào, đă lâu lắm rồi, cặp vợ chồng già hầu như không xa nhau đến 1 ngày. Ông Tằng rủ rỉ: “Bà ở nhà, tôi lên chỗ bảo tàng xin lại 8 cái răng, đem nó vào cho thằng Nhu xem, kẻo vào gặp nó lại căi bay căi biến. Cái bọn suốt đời hỏi cung, tra tấn, ép cung người khác như thế, là nó gian manh lắm bà ạ”. Trời tối mịt, cặp mắt bị mờ v́ các tṛ tra tấn của cai ngục, giờ đeo kính 13 đi ốp vẫn chẳng nh́n thấy ǵ, mà ông vẫn một mực dẫn đường bắt chúng tôi phải ghé qua “Bảo tàng Chiến sĩ cách mạng bị địch bắt, tù đày” ở huyện Phú Xuyên, Hà Nội để... xin lại “8 cái răng lưu lạc” (một cái có chân đế nhọn hoắt vẫn “nhởn nhơ” mắc lại trong... bụng ông Tằng không chịu “ra”, nay đă siêu âm thấy).
    Cuối cùng th́ viên cai ngục Bảy Nhu đă phải thú nhận toàn bộ tội lỗi, kèm theo lời xin được bao dung.
    Cuối cùng th́ viên cai ngục Bảy Nhu đă phải thú nhận toàn bộ tội lỗi, kèm theo lời xin được bao dung. "Văn bản" có thủ bút, chữ kư của Bảy Nhu giờ đă được treo trong bảo tàng (kèm theo chữ kư của một vị Anh hùng từng bị Nhu tra tấn, chữ kư của Bí thư huyện ủy Phú Quôc, lănh đạo Di tích lịch sử Nhà tù Phú Quốc - những người chứng kiến...).

    Không biết trên thế giới này có ai được người làm bảo tàng vận động hiến răng để trưng bày như ông Tằng không nhỉ? Chùm răng bị Bảy Nhu vặn, bắt nuốt rồi “dị hóa” ra, bí mật giữ 40 năm qua của ông Tằng đang được bày lên mặt một lá thư tay do ông Tằng “thủ bút”, tất cả nằm trong tủ kính bọc vải điều, rất trang trọng.

    Ông Lâm Văn Bảng - “ông chủ” xây dựng và quản lư bảo tàng nghe tŕnh bày việc ông Tằng xăng xái đi... mượn chùm răng, đem ra đảo Phú Quốc “ném vào mặt Bảy Nhu”, bỗng dưng đau đớn ngồi thụp xuống góc vườn, thở dốc. Ông ngồi như một pho tượng đồng trước ban thờ các tử sĩ của nhà tù Phú Quốc. Ông Bảng cũng là một cựu tù khốn khổ từ cái địa ngục trần gian nhà tù Phú Quốc đó sống sót trở về. Ông Tằng th́ vào tṛ chuyện thủ thỉ với đám răng của ḿnh. “Răng à, tao muốn mang chúng mày ra ngoài đảo, đặt tất cả trước mặt thằng Nhu, rằng, mày đă dùng ống tuưp sắt ghè gẫy từng cái răng của tao, bắt tao uống máu tao, nuốt răng tao, rơi cái ǵ ra ngoài là mày giết tao. Đống răng của tao đây, mày c̣n căi được không, hả thằng Nhu!”.
    Có khi ông Tằng nổi nóng thọc tay vào miệng rút hàm răng giả ra, nói rằng
    Có khi ông Tằng nổi nóng thọc tay vào miệng rút hàm răng giả ra, nói rằng "lũ quỷ các ông" đă nhổ răng tôi, nhổ hết 9 chiếc trong một đêm rồi bắt tôi phải nuốt cả răng lẫn máu vào bụng.

    Tôi (người viết bài này) phải góp ư nhiều lần, rằng là chúng tôi tổ chức cuộc gặp gỡ giữa hai người ở đỉnh trời và đáy vực, hai người là thiên thần và quỷ dữ, một bên là sắt son yêu nước, một bên là tận cùng tàn độc với đồng bào máu đỏ da vàng của ḿnh..., chúng tôi tổ chức không phải để khoét sâu hận thù hay để khêu máu hiếu kỳ cho ai đó. Mà để hai bên hiểu nhau, mà để tha thứ, bao dung và để trung thực ghi lại một “bối cảnh” không thể nào tưởng tượng được giữa hai “nhân vật lịch sử” đă gây quá nhiều xúc cảm không giống nhau trong ḷng rất rất nhiều người.
    Tôi nói với ông Tằng: “Bác không thể mày tao với ông Bảy Nhu, dẫu sao th́ hai người cũng đă ở cái tuổi lên lăo, như chuối chín cây, tuổi mà “các cụ gọi về bất cứ lúc nào” rồi. Dù ǵ th́ tội ác, đau thương đă qua đi, dù ǵ th́ cũng không thể lấy oán mà trả oán để ân oán chập chồng”. Nhà nước ta đă khoan hồng cho Bảy Nhu được cải tạo rồi trở về với gia đ́nh như những người khác, chúng ta phải tự hào v́ sự khoan dung đó.

    Cuối cùng th́ ông Tằng cũng đồng ư, sẽ xưng “tôi” và “ông” khi gặp Bảy Nhu, đồng thời không mang theo chùm răng đang gửi ở bảo tàng kia đi ra đảo Phú Quốc.
    Cái bắt tay, sự thanh thản của ông Vũ Minh Tằng và Bảy Nhu,
    Cái bắt tay, sự thanh thản của ông Vũ Minh Tằng và Bảy Nhu, "người của hai chiến tuyến", sau gần 40 năm... người nọ không tin người kia là c̣n sống.

    Bảy Nhu là một người cô độc, lẩn tránh mọi người đến mức, các gă xe ôm gần nhà ông ta, các hướng dẫn viên 15 năm đưa khách du lịch từ Hà Nội vào nhà tù Phú Quốc cũng chưa bao giờ “được” gặp ông ta. Hầu hết mọi người không biết ông ta c̣n sống. Khi nín thở “trinh sát”, bố trí cho cuộc gặp của ông Tằng với Bảy Nhu, tôi thật sự không một phút nào dám tin ḿnh sẽ thực hiện được lời hứa với một số độc giả, cho đến khi... ông Tằng đi qua đàn chó hung dữ sủa ầm ầm bước vào nhà ông Nhu và Bảy Nhu ngơ ngác, lẩy bẩy, đứng dậy hỏi “Ông là ai?”.

    Họ đă nhận ra nhau, nặng lời với nhau, khoác vai nhau, bắt tay nhau, khóc thật to rồi cười khe khẽ. Ông Tằng không kiềm chế được, ông đứng dậy, thọc tay vào miệng, móc hai hàm răng giả ra, chỉ tay vào khoang miệng tối om móm mém của ḿnh, nói lớn: “Các ông đă vặn hết răng của tôi đây!”. Ông Nhu vời vợi nh́n ra các cánh rừng ngoài triền đất đỏ: “Tôi nhớ rồi, ông là Bí thư chi bộ. Ông có tài châm cứu, thường châm cứu cho tôi. Ông tổ chức cho anh em ở buồng 13 vượt ngục. Và... Tôi là con chó săn của lũ đế quốc, tôi biết lỗi rồi. Tôi xin lỗi ông. Nếu ông không tha, đầu tôi, ngực tôi đây, ông đấm mấy quả th́ cứ đấm”. Cả hai im lặng lâu đến mức, tôi và anh lính biên pḥng Lưu Quang Mười phải ư nhị bỏ ra ngoài vườn nghe tiếng chó sủa râm ran khắp vườn điều xanh rợp...

    (c̣n nữa)

    Đỗ Doăn Hoàng


    " noi thang" Có cần xem tiếp hay không ? Muốn xem th́ vào google t́mxem cho sáng mắt ra
    Last edited by kts; 22-12-2011 at 10:31 AM.

  9. #9
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Tội Ác Cộng Sản Việt Nam Trong Biến Cố Làng Ba Chúc, An Giang Tháng 4/1978


    NGUYỄN VĨNH LONG HỒ

    PHẦN I
    THÁNG 4 NĂM 2009. Kỷ niệm đúng 31 năm, ngày dân làng BA CHÚC, tỉnh An Giang bị thảm sát vào tháng 4 năm 1978. Hơn 3.157 đồng bào ruột thịt bị tàn sát dă man đă ch́m vào trong quên lăng. Tôi xin mở lại hồ sơ tố cáo tội ác bọn CSVN đă nhúng tay trong biến cố ghê tởm nầy, để đồng bào trong và ngoài nước nhận định. Xin đa tạ quư vị!
    Vào cuối tháng 5 năm 1999. Tôi có nhận được lá thư đề ngày 21 tháng 5 năm 1999 của ông TRẦN H. (xin dấu tên) - cựu sĩ quan QĐVNCH - sinh quán tại xă BA CHÚC, tố cáo tội ác bọn CSVN giết người tập thể tại làng BA CHÚC, tỉnh AN GIANG. Từ đó, tôi phối kiểm các tài liệu trong và ngoài nước, t́nh h́nh biên giới phía Tây Nam 1978 - 1979 và các dữ kiện do những nhân chứng c̣n sống tại Hoa Kỳ cung cấp. Và tôi xin mở lại hồ sơ vụ án, đưa “sự cố” nầy ra trước ánh sáng để CĐVNHN và đồng bào trong nước biết thêm về tội ác tày trời, giết người tập thể c̣n dă man, tàn bạo và khủng khiếp hơn cả TẾT MẬU THÂN 1968. Nạn nhân gồm cả đàn bà, trẻ con Việt Nam lẫn Cam Bốt bị thảm sát tại các CHÙA, TRƯỜNG HỌC tại làng Ba Chúc cách biên giới VIỆT - MIÊN khoảng 7 cây số và chỉ trong ṿng một đêm 18 tháng 4 năm 1978. Cái dă man và vô nhân đạo của bọn Lănh đạo Đảng CSVN đă đem những bộ hài cốt của những nạn nhân do chúng thảm sát, đem trưng bày trong các hộp kính để gây ảo giác căm thù giữa hai dân tộc VIỆT NAM – KAMPUCHEA.



    VỊ TRÍ NHÀ MỒ BA CHÚC

    Căn cứ vào h́nh ảnh và sự mô tả trên mạng saigonnet ngày 4/ 21 /2004: Nhà mồ Ba Chúc, Chùa Phi Lai và Chùa Tam Bửu là những di tích được nhà nước công nhận là di tích vào năm 1980 là một địa điểm ghi dấu tội ác man rợ của bọn diệt chủng Pôn - Pốt qua 11 ngày (từ 18/ 4/ 1978 đến ngày 29/ 4/ 1978) đă xâm lược và sát hại hàng ngàn người dân xă Ba Chúc. Nhà mồ Ba Chúc có h́nh lục giác, mỗi trụ cột đỡ mái nhà được kiến trúc h́nh tượng như bàn tay đẫm máu, đang vươn thẳng lên. Bên trong nhà mồ là một khung hộp bằng kính tám cạnh, chứa đựng 1.159 bộ hài cốt được phân thành nhiều loại khác nhau như: độ tuổi, giới tính...Nhà mồ được xây dựng giữa hai ngôi chùa Phi Lai và Tam Bửu, đây là hai ngôi chùa do các tín đồ của đạo Hiếu Nghĩa dựng lên và cũng chính nơi đây đă trở thành nơi chứng kiến những tội ác của chúng và những chứng tích đó vẫn c̣n in dấu cho đến ngày nay.
    Sau khi phối kiểm và phân tách “Câu chuyện làng BA CHÚC ở biên giới MIÊN - VIỆT” của ông HOÀNG QUƯ (mạng lenduong. net ngày 5/02/2004), chi tiết về cụm nhà mồ BA CHÚC kể trên và thơ tố cáo của ông TRẦN H. Một điểm trùng hợp rất quan trọng là ông TRẦN H, và ông HOÀNG QUƯ đều xác nhận là tất cả nạn nhân đều bị thảm sát tại CHÙA VÀ TRƯỜNG HỌC .
    Ông TRẦN H. viết: “... CSVN đưa sư đoàn 30 CSBV án ngữ dầy đặc dọc biên giới Miên Việt tỉnh Châu Đốc cũ. Chiều đến th́ bọn cán bộ và bộ đội Cộng sản bắt dân vào CHÙA VÀ TRƯỜNG HỌC ngủ để chúng bảo vệ. Nửa đêm, dân ngủ mê, chúng giả bộ đội Miên tấn công vào chùa và trường học bằng lựu đạn, cổng ngoài khóa chặc. Sau đó, chúng nổi lửa đốt sạch làm hằng ngàn dân vô tội phải chết oan uổn dưới bàn tay vô thần của CSVN. Nhứt là tại làng Ba Chúc thuộc huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang, có trên 3.000 người bị chúng viết tập thể. Nay chúng cho xây một ngôi nhà kiến để chứa đống xương vô định chất cao bằng đầu...(ngưng trích)
    Ông HOÀNG QUƯ viết: “...Thời cuộc đă biến chuyển khôn lường, sau đó chính 2 lực lượng anh em nầy quay mũi súng vào nhau, lực lượng vũ trang của Khờ me đỏ đă tấn công vào làng Ba Chúc, cách biên giới khoảng 4 dậm, vào ngày 18 / 4/ 1978...Tổng cộng có 3.157cả người Việt Nam lẫn Cam bốt bị thảm sát tại các CHÙA VÀ TRƯỜNG HỌC tại Việt Nam. Những cuộc tấn công khác tương tự như trường hợp nầy là những lư do mà CS VN nêu lên để xua quân tiến chiếm Cam Bốt vào cuối năm đó...(ngưng trích).

    Trong bài viết “WHEN THE KHMER ROUGE CAME IN VIETNAM” của James Pringle đăng trong International Herald Tribune, số ra ngày Jan 7, 2004 có thuật lại lời của chứng nhân, bà Hà Thị Nga nói: “Trong một ngôi chùa, tôi thấy 40 nạn nhân sợ hăi trốn dưới bàn thờ, trước khi bị giết bằng lựu đạn.” (In a temple, I saw where 40 terrified victims hid under the alter before being killed by grenades). Bà Hà Thị Nga có phải là một người được chánh quyền dàn dựng đưa ra trả lời phóng viên James Pringgle? Tại sao bà biết con chính xác là 40 người trốn dưới bàn thờ? Trừ phi họ đúng xếp hàng cho bà điểm danh trước khi chun dưới bàn thờ. Tôi là người sống ở miền Tây, thăm viếng nhiều chừa chiền, không một ngôi chùa nào có một cái bàn thờ khổng lồ có sức chứa 40 người trốn dưới đó. Tập trung trốn dưới bàn thờ, chẳng khác nào cho bọn Khmer Đỏ biết: “Lạy ông con trốn ở bụi nầy!”
    Một điểm trùng hợp rất quan trọng là cả hai ông Trần H. và Hoàng Quư và chứng nhân đều xác nhận là tất cả các nạn nhân đều bị thảm sát tại CHÙA & TRƯỜNG HỌC. Và thời gian xảy ra vào ngày 18/ 4/ 1978 và không thấy ông Hoàng Quư nói cuộc thảm sát kéo dài đến ngày nào, giống như chi tiết về cụm nhà mồ Ba Chúc kéo dài đến 11 ngày từ 18/ 4/ 1978 đến ngày 29/ 4/ 1978. T́m hiểu những nguyên chính đưa đến việc bọn CSVN đă tắm máu dân làng Ba Chúc như sau:



    T̀NH H̀NH NỘI BỘ VIỆT NAM – KAMPUCHEA SAU 1975
    Theo sự tiết lộ của Hoàng Tùng - Tổng biên tập báo Nhân Dân - và là Ủy viên BCT/TƯ Đảng CSVN: Bắc Bộ Phủ đă có ư đồ chiếm đóng Cam Bốt từ năm 1970 - 1972. Cuối năm 1976, Đại Hội IV Đảng Lao Động đổi thành Đảng CSVN dưới sự giám sát của lư thuyết gia MIKHAI A. SUSLOV - Trưởng phái đoàn Sô Viết - th́ hầu hết các Ủy viên Bộ Chính Trị đă nối đuôi Lê Duẩn thần phục Mạc Tư Khoa. Đại hội IV của Đảng CSVN chấp nhận đề án của Lê Duẩn xúc tiến việc thành lập LIÊN BANG ĐÔNG DƯƠNG bằng cách thuyết phục và nếu cần dùng áp lực quân sự để buộc Cam Bốt và Lào gia nhập. Sau Đại Hội IV, Lê Duẩn và BCT/TƯ/Đảng CSVN nhận định rằng: Việt Nam nằm trong quỹ đạo của Liên Sô là đối lập với Trung Quốc và sự liên kết giữa Trung Quốc và Cam Bốt sẽ áp lực quân sự nặng nề tại vùng biên giới phía Tây Nam.

    CUỘC XUNG ĐỘT VŨ TRANG VÙNG BIÊN GIỚI PHÍA TÂY NAM
    KAMPUCHEA TẤN CÔNG VIỆT NAM LẦN THỨ NHẤT NĂM 1977
    Tháng 3 năm 1977: Ieng Sary - Ngoại trưởng Khmer Đỏ - sang Bắc Kinh nối lại quan hệ thân thiết cũ. Trong buổi tiếp tân có Lư Tiên Niệm - Phó Thủ Tướng - và Tướng Vương Thăng Long - Tổng Tham mưu phó QĐNDTQ - khoản đăi phái đoàn Kampuchea cho thấy sự hợp gắn bó giữa hai nước.
    Tháng 4 năm 1977: Trong buổi tiếp tân tại Ṭa Đại Sứ Kampuchea, Ngoại trưởng Hoàng Hoa công khai tuyên bố: “Nước Kampuchea đang bị kẻ thù phá hoại và Trung Quốc sẽ sát cánh với những dân tộc nhỏ yếu chống lại những hành động can thiệp và gây hấn của các lân bang”. Nhận được sự hậu thuẩn của Trung Quốc. Hai tuần sau, đúng vào ngày Việt Nam tưng bừng kỹ niệm năm thứ hai “Mùa Xuân Đại Thắng 1975”. Quân đội Kampuchea bất thần mở cuộc tấn công qui mô vào những làng xă và những thị trấn dọc biên giới tỉnh An Giang, và sau đó rút về bên kia bên giới.

    KAMPUCHEA TẤN CÔNG LẦN THỨ HAI VÀO TÂY NINH
    Ngày 27 tháng 9 năm 1977: Tên đồ tể Pôn - Pốt lên đài phát thanh đọc diễn văn dài 5 tiếng đồng hồ, chính thức xác nhận vai tṛ lănh đạo của ḿnh và tổ chức ANGKA là Đảng Cộng Sản Kampuchea. Một ngày sau khi ra mắt. Pôn - Pốt lên đường đi Bắc Kinh và B́nh Nhưỡng. Lần đầu tiên đi công du với tư cách là Chủ tịch Đảng và Thủ Tướng. Pôn - Pốt được đón tiếp trọng thể. Cờ và biểu ngữ giăng đầy Thiên An Môn.
    Ba ngày trước đó, để chứng tỏ quyết tâm chống Việt Nam của ḿnh đối với Trung Quốc. Pôn - Pốt ra lệnh cho Quân Khu Đông tấn công vào lănh thổ Việt Nam thuộc tỉnh Tây Ninh. Việt Nam tự hạn chế, không cho quân đội vượt biên phản công, đồng thời cách chức Tướng Tư lệnh quá khích TRẦN VĂN TRÀ và Tướng LÊ ĐỨC ANH thay thế. Trong bài viết The continuing conflict in Southeast Asia của David Miller đăng trong cuốn THE VIETNAM WAR ghi nhận: “Nhiều đồng bào địa phương đă chạy thoát, nhưng Hà Nội quả quyết người Kampuchea thảm sát 2.000 thường dân” (Many local residents fled, but an official Hanoi communique alleged that kampucheans had massacred some 2,000 civilians).
    Sau đó, một mặt Đảng CSVN gởi điện văn chúc mừng lễ ra mắt Đảng CS Kampuchea, một mặt bí mật gởi Phan Hiền sang Bắc Kinh nhờ Trung Quốc dàn xếp cho gặp phái đoàn Kampuchea. Cuộc tiếp xúc không đi đến đâu. BCT/ ĐẢNG CS Trung Quốc đều nhất trí ủng hộ Khmer Đỏ. Trung Quốc bắt đầu chở vũ khí và chiến cụ ồ ạt tới cảng Komphong Som để trang bị tận răng cho quân đội kampuchea. CSVN buộc phải đứng hẳn về phía Liên Sô t́m cách phản công chống lại Khmer Đỏ quyết liệt hơn. Tập đoàn Lănh đạo CSVN đă sai lầm một chiến lược quan trọng: “Nước xa không cứu được lửa gần”.

    QUÂN ĐỘI VNCS PHẢN CÔNG KAMPUCHEA CUỐI NĂM 1977
    Vào những ngày cuối năm 1977. Lực lượng vũ trang QĐND/VNCS mở những trận tấn công thăm ḍ vào sâu trong lănh thổ Kampuchea. Quan hệ ngoại giao giữa hai nước bị cắt đứt và công khai hóa tranh chấp lănh thổ và hai bên điều động thêm lực lượng vũ trang tăng cường hệ thống pḥng thủ dọc biên giới. Nhưng, phía Việt Nam bị Quốc tế tố cáo và lên án xâm lăng Kampuchea, quân đội viễn chinh VNCS buộc phải rút về nước vào ngày 6 tháng 1 năm 1978.

    KAMPUCHEA TẤN CÔNG LẦN THỨ 3 VÀO ĐẦU NĂM 1978
    Đầu tháng giêng 1978: Tại vùng biên giới cực Nam. Các đơn vị thuộc Sư Đoàn 2 và 210 của Quân Khu Tây Kampuchea đă tấn công và chiếm đóng các xă Phú Cường, Khánh An, Khánh B́nh và các huyện Hồng Ngự và Hà Tiên thuộc lănh thổ Quân Khu IX Việt Nam. Và đây là cuộc tấn công vào lănh thổ Việt Nam lần cuối cùng, v́ họ sẽ chẳng c̣n cơ hội nào vượt biên tấn công vào Việt Nam nữa. Tướng TRẦN NGHIÊM nguyên là Tư Lệnh Phó của LÊ ĐỨC ANH. Sau khi Lê Đức Anh thay Trần văn Trà. Tướng Trần Nghiêm được đề bạt lên làm Tư lệnh Quân Khu IX, chịu trách nhiệm điều động 3 sư đoàn chính quy cơ hữu, gồm các Sư đoàn 4, 8 và 330 cùng với 2 trung đoàn chủ lực cơ động tỉnh Hậu Giang và Đồng Tháp. Sư đoàn 341 do tướng Vũ Cao làm Tư Lệnh được điều từ Quân Khu VII đến tăng phái cho Q.Khu IX cùng với sự yểm trợ của không quân, pháo binh, thiết giáp...với lực lượng áp đảo và hùng hậu như vậy, mà phải mất 2 tháng phản công mới đánh bật sư đoàn 2 và 210 của Kampuchea ra khỏi biên giới và tái chiếm lại lănh thổ đă mất.
    Đầu tháng 3 năm 1978: T́nh h́nh biên giới phía Tây Nam hoàn toàn yên tỉnh. Sư đoàn 341 được trả về Quân khu VII sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Tướng Trần Nghiêm tái phối trí 3 sư đoàn 4, 8 và 330 cùng hai trung đoàn cơ động tỉnh Hậu Giang và Đồng Tháp vào nhiệm vụ pḥng thủ diện địa. Riêng sư đoàn 330 được chỉ định thành lập tuyến pḥng thủ an ninh lănh thổ huyện TRI TÔN.

    KAMPUCHEA KHI SƯ ĐOÀN 2 VÀ 210 RÚT VỀ BÊN BIÊN GIỚI
    Bắt đầu từ tháng năm 1978 và những tháng sau đó. Cuộc thanh trừng nội bộ ở Quân Khu Đông càng ngày càng trở nên gây gắt và lên đến cao điểm vào ngày 24 tháng 5 năm 1978, lực lượng của KE PAULK - Bí thư Khu ủy Trung tâm của Khmer Đỏ - thuộc Quân khu Trung Ương kéo đến SOUNG, bao vây tổng hành dinh của Quân khu Đông, bắt giam tất cả sĩ quan chỉ huy và nhiều cuộc chạm súng đă xảy ra giữa đôi bên. Sau cuộc thanh trừng, sư đoàn 4 coi như bị xóa sổ, các sư đoàn 3, 5, 280 c̣n lại bị suy yếu hẳn.
    BCT/TƯ Đảng CSVN không bỏ lở cơ hội ngàn vàng, triệt để khai thác nhược điểm của địch là sự xâu xé nội bộ và mâu thuẩn hàng ngũ của Khmer Đỏ theo đúng sách lược của Lenine: “Phải chộp ngay cơ hội chia rẽ của địch”, bằng cách ráo riết chuẩn bị chuẩn bị “tâm lư quần chúng” và “dư luận Quốc tế” . Rơ ràng, bọn Đảng CSVN đă đạo diễn tấn tảm kịch cực kỳ dă man, tàn bạo và ghê tởm: tắm máu 3.157 đồng bào vô tội, đa số tín đồ Phật Giáo Ḥa Hảo trong đêm 18 /4/ 1978 rồi đổ tội cho bọn đồ tể Khmer Đỏ gây ra. Độc chiêu “ném đá dấu tay”, rồi dở tṛ “mèo khóc chuột” của bọn CSVN đă thành công trong âm mưu tạo ra kẻ thù Khmer Đỏ bằng xương bằng thịt để kích động ḷng căm thù chủng tộc Việt Nam - Kampuchea, rồi triệt để khai thác sức mạnh của ḷng căm thù của quần chúng vào mục tiêu chánh trị và quân sự để chuẩn bị xâm lăng Kampuchea.
    Tất cả bộ máy chiến tranh tâm lư của bọn CSVN được động viên vào việc tuyên truyền rầm rộ. Những cuộc biểu t́nh, hội thảo diễn ra khắp nơi, các đài phát thanh, phát h́nh trong nước mở tối đa công xuất lên án bọn diệt chủng Pôn Pốt đă xâm lược và sát hại hàng ngàn người dân xă Ba Chúc để tranh thủ dư luận Quốc tế, có chứng cớ hẳn ḥi, chớ không phải tố cáo vu vơ như lần quân Khmer Đỏ tấn công vào lănh thổ tỉnh Tây Ninh thảm sát 2.000 thường dân. Quân đội CSVN xua quân tấn công Kampuchea chỉ v́ lư do tự vệ chánh đáng, chớ không phải xâm lăng Kampuchea như đă từng bị lên án trước đó.
    NGÀY 15/ 6/ 1978, chiến dịch tấn công Kampuchea mở màng. Các sư đoàn chính quy 7, 9 và 341 cùng với các đơn vị yểm trợ hùng hậu tràn qua biên giới Việt - Miên, chiếm đóng một phần lănh thổ sâu trong nội địa Kampuchea từ 10 đến 40 km, trong đó có quận Prasaut. Lúc đó nhằm mùa mưa. Kampuchea tăng cường thêm nhiều sư đoàn từ trong nội địa ra biên giới để phản công. Từ Prasaut, quân xâm lược CSVN phải lùi về Chipru...



    Hài cốt ở Nhà mồ Ba Chúc
    DẤU ĐẦU L̉I ĐUÔI
    6 ĐIỂM CHỨNG MINH TỘI ÁC CỦA CSVN TRƯỚC
    DƯ LUẬN QUỐC TẾ VÀ ĐỒNG BÀO TRONG & NGOÀI NƯỚC
    • ĐIỂM MỘT: Không thấy chánh quyền địa phương đề cập đến con số thiệt hại về nhân mạng cũng như tài sản của nhân dân sau 3 lần lực lượng Khmer Đỏ tấn công vào lănh thổ Việt Nam, đặc biệt là 2 tháng đầu năm 1978 là thời gian quần thảo dữ dội giữa 4 sư đoàn + 2 trung đoàn cơ động CSVN để đánh bật sư đoàn 2 và 210 của Kampuchea ra hỏi biên giới. Điều đó đă chứng minh rằng: Đồng bào MNVN đă tích lủy quá nhiều kinh nghiệm “chạy giặc”. Giặc Tây đi bố, giặc Việt Minh CS giết người đoạt của, giặc Miên nổi dậy “cáp duồn”... nên phản ứng của họ vô cùng bén nhạy. Mỗi khi có biến động là nhà nhà báo động bằng đủ mọi phương tiện như gơ mơ, thùng thiếc, gióng trống, khua chiên, nồi niêu, xoong chảo...để kịp thời bồng bế con cái chạy giặc. Họ không bao giờ chịu nằm yên trong nhà, ngoan ngoăn chờ bọn Khmer Đỏ đến lùa họ đi. Và một điều chắc chắn là khi họ nhận diện binh lính của Khmer Đỏ, họ sẽ chạy bung ra, chạy bán sống bán chết giống như hồi Tết MẬU THÂN 1968, dân MNVN chạy giặc Việt Cộng, dễ dầu ǵ bọn Khmer Đỏ có đủ lực lượng tập trung dân làng Ba Chúc vào các CHÙA & TRƯỜNG HỌC một cách dễ dàng để tàn sát tập thể. Hơn nữa, địa thế làng Ba Chúc dưới chân núi TƯỢNG và bên kia là núi DÀI, một địa thế lư tưởng cho đồng bào lẫn trốn dễ dàng.
    • ĐIỂM HAI: Những vị cao niên nào sống ở Miền Tây Nam Bộ thuộc các tỉnh Châu Đốc, Vĩnh Long, Trà vinh, Sóc Trăng chắc chưa quên những cuộc nổi dậy bất thần đầy chết chóc của những đồng bào Việt gốc Miên sống trong các sóc vùng sâu. Và danh từ “Miên dậy” là tiếng báo động khẩn cấp đồng bào Việt gọi nhau chạy lánh nạn. Những người Miên từ trong các sóc đồng loạt ùa ra, tay cầm phảng, cuốc xẻng, rựa...tay kia cầm chai rượu “phất xạ” (uống rượu), họ ào ạt xông vào các xóm làng của đồng bào ta như cơn gió lốc, rượt đuổi dân làng chạy tán loạn. Họ vừa chạy vừa thét : “Dơ! Cáp duồn! Ḅn ơi!...” (Nào! Giết tụi Việt! Bây ơi!...” Trong cơn say rượu, say máu, họ gặp đàn bà chém theo đàn bà, trẻ con đâm theo trẻ con...gặp đâu giết đó. Bọn diệt chủng Khmer Đỏ cũng thế! Một khi tràn qua biên giới Việt Nam, họ đâu có ḷng nhân đạo đến độ phải tập trung đồng bào ta vào các chùa chiền để đọc kinh cầu nguyện trước khi hành quyết, hoặc dồn trẻ con vào các trường học v́ sợ trẻ chết xuống âm phủ thành những con ma mù chữ?
    • ĐIỂM BA: Nếu như muốn cưỡng bách trên 3, 4 ngàn người sống rải rác trong làng Ba Chúc với một địa thế hiểm trở như thế, cách biên giới Việt - Miên khoảng 7 km và cách con kinh Vĩnh Tế khoảng 5 km. Chúng tôi nghĩ, bọn diệt chủng Pôn Pốt phải huy động bao nhiêu sư đoàn Khmer Đỏ mới làm nổi việc đó? Và làm thế nào những sư đoàn nầy lọt qua tuyến pḥng thủ biên giới Tây Nam dầy đặc của 3 sư đoàn chính quy 4, 8 và 330 của QĐND và 2 trung đoàn cơ động tỉnh với lực lượng yểm trợ hùng hậu gồm: thiết giáp, pháo binh và không quân đóng tại căn cứ Trà Nóc? Và hơn thế nữa, bọn Khmer Đỏ làm thế nào kéo dài cuộc thảm sát dân làng Ba Chúc trong suốt 11 ngày đêm mà không có cuộc chạm súng nào với các đơn vị chủ lực CSVN pḥng thủ biên giới kể trên, trừ phi các đơn vị nầyï nhận được lệnh của BCT/ T.Ư/ Đảng “án binh bất động”, để mặc cho bọn Khmer Đỏ mặc sức giết đồng bào ta? Không có tổn thất về nhân mạng được ghi nhận cho cả hai phía Khmer Đỏ và bộ đội biên pḥng CS ( có đánh đấm ǵ đâu mà có tổn thất chứ!), chỉ có trên 3.000 đồng bào bị thảm sát mà thôi. Tưởng cũng xin nhắc lại: Trước 30/4/1975, Quân Đoàn IV và Quân khu 4 chỉ có 3 sư đoàn chủ lực 7, 9 và 21 / BB và nếu như 3 sư đoàn nầy được phối trí, tập trung vào nhiệm vụ pḥng thủ biên giới phía Tây Nam th́ chưa chắc một con chuột chui qua lọt, đừng nói chi một đơn vị nhỏ của quân xâm lược CSBV.
    • ĐIỂM BỐN: Thời điểm bọn Khmer Đỏ thảm sát dân làng Ba Chúc từ 18 /4 /1978 đến 29 /4 /1978 lại càng không hợp lư. V́ trong thời gian đó, ở bên kia biên giới, cuộc thanh trừng nội bộ đang xảy ra gay gắt và quyết liệt ở Quân Khu Đông sắp lên đến cao điểm. Làm sao Pôn Pốt có thể điều động lực lượng Khmer Đỏ vượt biên tấn công Việt Nam?
    • ĐIỂM NĂM: Người nông dân Việt Nam nói chung và miền Tây Nam Bộ nói riêng, họ chỉ di dân vào các điểm tập trung dưới sự bảo vệ an ninh của quân đội VNCH. Hệ thống “Ấp chiến lược” được thiết lập trong thời chiến tranh là một thí dụ cụ thể. Điều nầy phải là cán bộ địa phương và bộ đội CSVN mới có thể tập trung dân làng Ba Chúc vào các CHÙA & TRƯỜNG HỌC đă chỉ định sẵn theo kế hoạch để ra tay tàn sát đồng loạt. Và sư đoàn 30 (tên gọi tắt của đồng bào địa phương) chính là sư đoàn 330 chỉ định cuộc giết người tập thể nầy vào đêm 18 /4 /1978. V́ SĐ 330 được thành lập tại MNVN trước khi tập kết ra Bắc do Tướng Đồng văn Cống làm Tư lệnh th́ dân làng Ba Chúc mới có ḷng tin đi theo chúng vào các chùa và trường học để được chúng bảo vệ an ninh. Sau đó, chúng khóa chặt cửa lại. Chờ khi đem đến, bộ đội CSVN đội lốt quân Khmer Đỏ kéo đến giết sạch, đốt sạch đúng như lời tố cáo của ông Trần H. và đó sự thật không thể chối cải. Hiện nay, một vài nhân chứng c̣n sống sót như bà Trần thị C, ông Nguyễn văn Ch...và một nhân chứng quan trọng là một thầy giáo cấp 2 ở kinh Vĩnh Tế họ Trần (xin dấu tên) đă dám nói lên sự thật với đồng bào nên bị sa thải khỏi nhiệm sở và bị tên Giám Đốc Công An tỉnh An Giang - bí danh Sáu Nhỏ - bắt giam 2 năm để cảnh cáo.
    • ĐIỂM SÁU: Tại sao bọn CSVN mở cuộc thảm sát tập thể dân làng Ba Chúc, cách biên giới đến 7 km? Trước năm 1975, có ai đặt chân lần đầu đến Ba Chúc dưới chân làng Ba Chúc dưới chân núi Tượng và bên kia núi Dài, đều ngạc nhiên trước hết là nh́n đâu đâu cũng thấy chùa và đa số chùa nào cũng giữ theo truyền thống là tường xây bằng gạch nhưng mái lợp lá. Riêng tại làng Ba Chúc có khoảng 15.000 tín đồ Bửu Sơn kỳ Hương thờ vị Giáo Tổ Đức Phật Thầy Tây An, lấy giáo lư PGHH do Đức Huỳnh Giáo Chủ đề xướng: Tứ Ân, Bát Nhẫn và tám Điều Răn của Đức Thầy để tu thân. Điều nầy chúng minh dă tâm của bọn CSVN vừa tiêu diệt tín đồ PGHH, vừa đốt luôn các chùa chiền, nơi tín đồ PGHH thờ phượng đấng thiêng liêng, rồi đổ tội diệt chủng cho bọn Khmer Đỏ đă biến mất về phía bên kia biên giới, thế là xong! Những việc giết người tập thể là sách lược của bọn CSVN, có tính toán tinh vi và được thực hiện từng bước theo kế hoạch được dàn dựng hẳn hoi. Đây là độc chiêu “nhất tiển hạ song điêu” của bọn CSVN.

  10. #10
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Tội Ác Cộng Sản Việt Nam Trong Biến Cố Làng Ba Chúc, An Giang Tháng 4/1978 - P2



    PHẦN II
    Nội dung và chi tiết PHẦN I kể trên, tôi đă đúc kết lại thành một bài viết với chủ đề: “Mở lại hồ sơ CSVN thảm sát 3,157 đồng bào làng Ba Chúc, tỉnh An Giang đêm 18/ 4/ 1978” đă được đưa lên mạng Người Việt Online ngày 3 tháng 5 năm 2004 lúc 2:59 PM.
    Sau khi bài viết nầy đă được đưa lên mạng th́ đúng 7 ngày sau, ông LỤC TÙNG từ trong nước, viết một phóng sự - ghi chép với tựa đề “BA CHÚC NGÀY 16 THÁNG 3...” đưa lên báo Lao Động số 131, ngày 10 tháng 5 năm 2004. Xin tóm lược vài điểm chính của bài báo nầy:
    • Nơi đây, đúng 3 năm sau ngày thống nhất đất nước, bè lũ diệt chủng Pôn - Pốt đă xua quân vượt biên giết 3.574 thường dân bằng những h́nh thức dă man, như: Người lớn, chúng dùng búa đập đầu, dao cắt cổ; trẻ em th́ nắm hai chân xé ra, hoặc đập đầu vào gốc cây, nếu chưa chết th́ quăng lên cao, sau đó vươn lưỡi lê lên hứng. Riêng với phụ nữ, trước khi dùng lưỡi lê xẻo vú, hay thọc cây tầm vông, cọc trâm bầu vào cửa ḿnh cho chết, chúng lột quần áo ra rồi thay nhau hăm hiếp tập thể”. Để tưởng nhớ những người dân vô tội, hằng năm vào ngày 16 tháng 3 A.L, chính quyền và nhân dân nơi đây tổ chức ngày giỗ hội. Giỗ hội lần thứ 26 năm nay nhằm ngày 4. 5. Tôi (Lục Tùng) lật sổ tay, đoạn ghi lại số liệu của ỦY BAN TRUNG ƯƠNG ĐIỀU TRA TỘI ÁC CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC trong 11 ngày đêm từ 14 đến 25/ 4 /1978. bè lũ Pôn - Pốt đă sát hại tổng cộng 3.574 thường dân.
    • Trên đường dẫn chúng tôi (Lục Tùng) đến nhà bà Hà thị Nga, một trong số 3 người sống sót trong tầm diệt chũng, ông Trần Văn Nhi - nguyên Phó Chủ Tịch thị trấn Ba Chúc - không nén được xúc động nói: “Tôi đă đi qua hai cuộc chiến tranh, đánh Pháp, đuổi mỹ, nhưng chưa bao giờ thấy cảnh người ta dùng súng đạn để giết hơn 200 người dân đang cầu nguyện trong chùa như lần ấy...” Theo lời ông Nhi, sau nạn diệt chủng Ba Chúc giống như một băi đất hoang tàn, toàn xă có 3.574 người bị sát hại, trong đó có 100 hộ bị giết sạch...
    • Ông Lục Tùng mô tả ngày giỗ hội như sau: “Hôm nay ngày giỗ hội 16 tháng 3...”, vị chánh bái vừa cất giọng, cả không gian tỉnh lặng đột nhiên vỡ tung bởi tiếng nấc nghẹn ngào xen lẫn những tấm thân ngă quỵ...”(ngưng trích). Nhưng, tấm h́nh ghi lại một góc nhà mồ ngày giỗ hội thật tương phản, chỉ đếm được có 7 người đứng bên cạnh khung hộp kính h́nh bát giác, chứa đựng 1.159 bộ hài cốt của nạn nhân.

    LỜI BÀN:
    Theo lời kể của ông Lục Tùng th́ tội ác thảm sát đồng bào ta tại xă Ba Chúc của bọn Khmer Đỏ là tội ác “trời không dung đất không tha” nên Đảng CSVN phải cho xây cụm nhà mồ Ba Chúc là địa điểm ghi dấu tội ác man rợ của bọn diệt chủng Pôn Pốt cũng đúng thôi! Nhưng vẫn c̣n kém xa, nếu đem so sánh với tội ác vô cùng dă man của quân xâm lược Trung Cộng thảm sát đồng bào ta tại xă Đề Thám là một xă ngoại ô của thị xă Cao Bằng, nơi giáp với tỉnh Quảng Tây, khu vực có nghĩa trang “liệt sĩ Long Châu” chôn lính Trung Cộng đă tử trận tại Việt Nam. Thị xă Cao Bằng là một trong những khu vực bị quân xâm lược Trung Cộng tàn phá nặng nề nhất. Tất cả bệnh viện, trường học, chùa chiền, đền thờ đều bị phá hủy tan hoang thành b́nh địa trước khi rút quân khỏi Việt Nam trong cuộc chiến tranh giới biên giới vào tháng 2 năm 1979. Đây cũng là nơi có nhiều thường dân bị quân xâm lược Trung Cộng tàn sát nhiều nhất. Họ chết v́ đạn pháo, bị chặt đầu, mổ bụng, phụ nữ bị hăm hiếp tập thể cho đến chết, trẻ con bị ném xuống giếng... Nơi nầy, thay v́ BCT/T.Ư/ Đảng CSVN cho xây cụm nhà mồ Đề Thám để đánh dấu tội ác man rợ của quân xâm lược Trung Cộng mới phải. Ngược lại, bọn CS Hà Nội lại cho in sách ca tụng quân xâm lược Trung Cộng giết hại đồng bào và tàn phá 6 tỉnh biên giới phía Bắc nước ta. Và mới đây, ai đó đă đặt một ṿng hoa tại nghĩa trang liệt sĩ Long Châu, bốc mùi thúi hoắc: “ĐẢNG ỦY, HĐND, UBND, UBMTTQ XĂ ĐỀ THÁM ĐỜI ĐỜI NHỚ ƠN CÁC LIỆT SĨ TRUNG QUỐC.”

    YẾU TỐ THỜI GIAN “TIỀN HẬU BẤT NHẤT”
    Theo ông Lục Tùng, khu vực nhà mồ Ba Chúc được BỘ VĂN HÓA XẾP HẠNG CẤP QUỐC GIA, con số nạn nhân là 3.574 người và thời gian bắt đầu cuộc thảm sát kéo dài 11 ngày đêm từ 14 đến 25/ 4 /1978 do Ủy Ban Trưng ương Điều tra Tội ác Chiến tranh Xâm lược ghi nhận. Nhưng, tại sao bọn lănh đạo CSVN lại ghi nhận móc thời gian từ 18 đến 29/ 4/ 1978 (sai biệt trước và sau 4 ngày) để làm ǵ?
    Một câu hỏi được đặt ra: Thời gian chính xác xảy ra cuộc thảm sát 3.157 (hay 3.574) đồng bào vô tội làng Ba Chúc, tỉnh An Giang vào ngày 14 hay ngày 18 tháng 4 năm 1978? Chánh quyền CSVN phải biết rơ điều nầy hơn ai hết!
    Cần phải nói rơ thêm là khoảng thời gian từ 14/4 đến 18/4 D.L đều rơi vào ngày LỄ HỘI TRUYỀN THỐNG CHOL-CHNAM-THMAY CỦA DÂN TỘC KAMPUCHEA. Chắc chắn khoảng thời gian đó, tên đồ tể Pôn - Pốt và quân Khmer Đỏ không bao giờ khai sát giới, tàn sát 3.574 dân làng Ba Chúc trong các chùa chiềng.

    LỄ HỘI TRUYỀN THỐNG CHOL-CHNAM-THMAY
    Là lễ mừng năm mới, lễ hội trọng đại và thiêng liêng nhất trong năm của người Kampuchea (tương tự như Tết Nguyên Đán của người VN). Lễ hội chính thức bắt đầu từ 1 đến 3 tháng Chét theo Phật Lịch, rơi vào ngày 14/4 Dương lịch (năm nhuận th́ bắt đầu vào ngày 13/4). Trong 3 ngày lễ hội (năm nhuận là 4 ngày) mang đậm nét văn hóa Phật Giáo Tiểu Thừa, từ thời gian gắn liền với Phật Lịch, địa điểm tổ chức tại các chùa và nghi thức tụng kinh cầu phước, dâng cơm cho sư săi và chủ tế hành lễ là các vị sư săi, nên ngoài ư nghĩa chúc mừng năm mới, c̣n là làm phước của đồng bào Kampuchea.
    Lễ hội c̣n có ư nghĩa tống tiễn mùa nắng, bước sang thời kỳ có mưa để kịp thời vụ. Bà con tiễn đưa thần TÊVÊDA CŨ (thần coi sóc cũ), đón thần TÊVÊDA MỚI. Trong dịp nầy, ngoài cúng lễ, bà con thường hỏi thăm nhau và chúc mừng lẫn nhau. Buổi tối có đốt pháo thăng thiên. Ban ngày tham dự các tṛ chơi như thả diều, đánh quay lửa...Trai gái trong làng múa Roam Vông, Lâm Thol, hát Dù Kê, chọi trâu...V́ vậy, tôi dám khẳng định rằng:
    • Cho dù tên đồ tể Pôn - Pốt và quân Khmer Đỏ dù có khát máu đến đâu, cũng không vượt biên tấn công làng Ba Chúc, khai sát giới, tàn sát 3.574 dân lành vô tội trong 4 ngày lễ hội truyền thống CHOI-CHNAM-THMAY của dân tộc Kampuchea. Việc ông Trần văn Nhi cáo buộc quân Khmer Đỏ dùng súng đạn để giết hơn 200 người dân đang cầu nguyện trong chùa nhằm che đậy tội ác diệt chủng của quân đội CSVN mà thôi.
    • Dân tộc Kampuchea theo Phật Giáo Tiểu Thừa. Họ kính trọng sư săi một cách tuyệt đối. Ngôi chùa là trung tâm sinh hoạt văn hóa theo nghi lễ cổ truyền, nơi tổ chức các lễ hội hàng năm, là nơi tàng trử trử kinh Phật. Bản thân người dân Kampuchea cũng phải trải qua một thời gian niên thiếu ở trong chùa để học giáo lư nhà Phật, đạo lư làm người trước khi ra đời. Cho nên, bộ đội CSVN tập trung dân làng Ba Chúc vào các chùa chiềng để tàn sát tập thể rồi vu oan, giá họa cho quân diệt chủng Khmer Đó là một hành động ngu xuẩn, thiếu khôn ngoan, v́ ngôi chùa đối với người Kampuchea là đền thiêng, bọn diệt chủng Khmer Đỏ không bao giờ dám giết người trong các ngôi chùa, rồi phóng hỏa đốt chùa như bọn Lảnh đạo CSVN đă tưởng tượng. Hành động giết người tập thể dă man nầy chỉ có bộ đội CSVN vô thần mới dám làm, như chúng đă làm trong biến cố TẾT MẬU THÂN1968 tại HUẾ.
    Những vụ giết người tập thể như vậy, giải thích theo ngôn từ của TROTSKY: “Chẳng có ai là đao phủ, chỉ có nạn nhân.” Đúng vậy, cho dù nhân chứng có thấy mặt đao phủ thật sự là bộ đội CSVN, cải trang thành quân Khmer Đỏ, họ có dám đứng tố giác hay không? Không ai c̣n lạ ǵ thủ đoạn “giết người bịt miệng” của bọn CSVN. Làm sao những người được chánh quyền CSVN địa phương đưa ra làm nhân chứng, liệu họ có dám nói lên sự thật hay không? Chỉ cần một cái gật đầu, xác nhận bọn CSVN là lũ giết người th́ đă toi mạng rồi!

    KẾT LUẬN
    Chúng tôi hy vọng “ỦY BAN TRUY TỐ TỘI PHẠM CHỐNG NHÂN LOẠI” tiến hành thu thập các tài liệu để làm sáng tỏ về vụ thảm sát nầy và mở lại: “HỒ SƠ CSVN THẢM SÁT 3.574 ĐỒNG BÀO TẠI LÀNG BA CHÚC, TỈNH AN GIANG TRONG THÁNG 4/ 1978” để truy tố tội ác diệt chủng của bọn lănh đạo Đảng CSVN ra trước T̉A ÁN QUỐC TẾ LAHAY để đền tội.

    Nguyễn Vĩnh Long Hồ

    TÀI LIỆU THAM KHẢO:
    - Chiến tranh Đông Dương 3 của Hoàng Dung.
    - Nửa tháng trong miền Thất Sơn của Nguyễn văn Hầu
    - Tài liệu giải mật về cuộc chiến Hoa Việt của Lâm Lễ Trinh
    - Thư tố cáo tội ác bọn CSVN của ông Trần H.
    - Câu chuyện ngôi làng Ba Chúc ở biên giới Miên Việt của Hoàng Quư
    - Ba Chúc ngày 16 tháng 3...Phóng sự của Lục Tùng.
    - When the Khmer Rouge came to kill in Vietnam của James Pringle.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 4 users browsing this thread. (0 members and 4 guests)

Similar Threads

  1. CHIẾN TRANH và TỘI ÁC: Tội ác chiến tranh VN
    By alamit in forum Ngược Ḍng Lịch Sử
    Replies: 5
    Last Post: 21-11-2012, 12:52 AM
  2. Replies: 5
    Last Post: 24-03-2012, 09:31 PM
  3. CHIẾN TRANH TẦU - VIỆT CỘNG ...?
    By Tigon in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 17-08-2011, 12:01 PM
  4. Replies: 24
    Last Post: 28-07-2011, 02:18 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 30-12-2010, 12:51 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •