Page 1 of 2 12 LastLast
Results 1 to 10 of 17

Thread: Mười hai lần ấy biết bao nhiêu t́nh

  1. #1
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Mười hai lần ấy biết bao nhiêu t́nh

    Written by Nguyễn thị Quảng B́nh


    Mười hai lần ấy biết bao nhiêu t́nh





    Lời dẫn: Ngày 5-12-2011 này là đúng 6 tháng sau ngày biểu t́nh tự phát đầu tiên của đồng bào ta ở Hà Nội và Sàigon để bày tỏ ḷng yêu nước, để nói lên lập trường phản kháng hành động xâm chiếm biển đảo nước ta của Tàu cộng.

    Trong 1 thời gian gần 3 tháng đă có đủ mọi tầng lớp trong xă hội:

    Tiến sĩ, nhà báo, blogger, nhạc sĩ, văn sĩ, luật sư, cựu chiến binh.. đủ mọi lứa tuổi nhưng đông nhất là các bạn trẻ nam nữ, những mái đầu xanh kề vai với mái tóc bạc, những bà nội trợ sát cánh với ông giáo sư.

    Đă có 12 cuộc biểu t́nh mà đa số diễn ra ở Hà Nội, rồi nào là biểu t́nh ngồi chờ ở Sàigon, biểu t́nh câm quanh Hồ Gươm HN với những chiếc nón lá bị công an cướp, những cảnh đàn áp hung hăng, những “pha” biểu diễn thô bạo: nào quắp ngang người, nào khiêng người ta như khiêng con vật, tṛ đạp mặt, tṛ bắt cóc, tṛ “mời đểu” về đồn công an… thôi th́ đủ kiểu mà chỉ công an cộng sản VN mới dám nghĩ và dám làm.

    Lại có cả biểu t́nh trộm, chữ của blogger Nguyễn tường Thụy, để đ̣i trả tự do cho người yêu nước Bùi Hằng.




    Mặc dù hiện nay những cuộc biểu t́nh tự phát đă không c̣n nữa, nhưng những ai từng sốt sắng theo dơi, từng nôn nóng đọc tin tức và h́nh ảnh trên mạng, từng lo âu hồi hộp với diễn tiến từng ngày Chủ Nhật đều nảy sinh sự thương mến và cảm phục những con người dũng cảm đă dám vượt lên sự sợ hăi để họp nhau lại thực thi quyền biểu t́nh là quyền căn bản của tự do ngôn luận.

    Nguyễn thị Quảng B́nh đă thu thập, tóm tắt, trích đoạn những bài viết trên mạng từ NVCL, facebook, những trang nhật kư điện tử của nhiều blogger như Nguyễn xuân Diện, Nguyễn hữu Vinh, Trịnh hữu Long, Dân làm báo, Gốc sậy, Anhbasam, Lê Dũng, Nguyễn Tường Thuỵ v..v. để gửi chút tâm t́nh đến những đồng hương can đảm, ước mong ngọn lửa mà quư vị đă nhen nhúm lên sẽ c̣n âm ỉ dưới đống tro tàn để có ngày gặp ngọn gió “Mùa Xuân Việt Nam” sẽ bùng cháy lên thiêu đốt chế độ bạo tàn Hèn với giặc Ác với dân cho đất nước ta được vẹn toàn, cho dân tộc ta được sống trong tự do dân chủ.

    Nguyện cầu Ơn Trên ban cho ngày ấy mau đến để giải thoát dân tộc Việt khỏi ṿng nô lệ mới.

    C̣n tiếp...
    Last edited by Tigon; 10-12-2011 at 07:28 AM.

  2. #2
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Từ lần biểu t́nh bày tỏ ḷng yêu nước của người dân Sàigon và Hà Nội hôm 5-6-2011 trên mạng lưới toàn cầu đă ngập tràn h́nh ảnh, bài viết do các biểu t́nh viên, các blogger đưa lên các trang nhật kư điện tử từng giờ, từng phút diễn biến của cuộc biểu t́nh rồi lan rộng ra trên facebook, youtube, rồi qua email, website những thông tin này lại được phổ biến sâu rộng hơn đi khắp năm châu.

    Người đọc đă cùng vui, buồn, lo lắng, phẫn nộ cùng các biểu t́nh viên và người ủng hộ họ.

    Những niềm hy vọng cũng được manh nha, mơ tưởng.

    Tuy nhiên buồn thay! những cuộc biểu t́nh tự phát hầu như chỉ được đón nhận trong sự hờ hững của đám đông như một biểu ngữ đă viết:

    KHÔNG SỢ SỰ ĐÀN ÁP CỦA KẺ DỮ. CHỈ SỢ SỰ THỜ Ơ VÔ CẢM CỦA NGƯỜI LƯƠNG THIỆN.




    Cuối cùng th́ nhà cầm quyền Hà Nội như thường lệ đă dùng đ̣n bẩn là bạo lực, trấn áp, bắt bớ, áp lực đuổi việc, đuổi nhà, phỉ báng bôi nhọ chụp mũ vu khống trên truyền h́nh để dẹp những cuộc xuống đường trong sự đau buồn, bất b́nh, ấm ức của những biểu t́nh viên.

    Chỉ cần đọc một số tựa đề các bài thơ, bài viết ta đă thấy chẳng hạn như:

    Tôi yêu tổ quốc tôi mà bị bắt của nhà văn Trần mạnh Hảo. Yêu nước mà phải yêu chui của Nguyễn thị Thanh B́nh.

    Đi về đâu để yêu nước của Huệ Tâm.

    Yêu nước như một cuộc đấu vật của Phan Nguyễn Việt Đăng và nhiều nữa.

    Nhưng bài cảm động nhất là của Kim Anh với câu thơ Kiều cải biên:

    Chút ḷng yêu nước từ sau …xin chừa.

    Xót xa quá, ngậm ngùi quá cho con dân nước Việt! Người viết xin mượn một câu Kiều khác và cũng sửa đổi chút cho hợp t́nh hợp cảnh (xin cụ Tiên Điền Nguyễn Du đại xá cho):

    Mười hai lần ấy biết bao nhiêu t́nh.

    C̣n tiếp...
    Last edited by Tigon; 10-12-2011 at 08:46 AM.

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674


    Vâng, điều rơ nét nhất người ta có thể cảm nhận được là sự đoàn kết, gắn bó với nhau, bênh đỡ, thương mến nhau của những người biểu t́nh, có thể họ có quen biết nhau trước, có thể họ chỉ mới gặp nhau khi cùng giơ cao biểu ngữ, cùng hô khẩu hiệu, hoặc chỉ gặp nhau trong đồn công an.

    Nhưng t́nh thân mà họ dành cho nhau, cố gắng dành người với công an, hô hào đ̣i thả người bị bắt, liên lạc với nhau để thăm viếng, gặp gỡ, chờ đợi và tiếp tế thức ăn .. ..v .v…thật là quư hoá trong một xă hôi vô cảm, mất t́nh người như xă hội VN hiện nay.




    Mẫu số chung mà họ có được là ḷng yêu nước, là sự nhận thức được hiểm họa cho đất nước do người láng giềng phương Bắc mà nhà nước đêm ngày ca tụng, họ đă thắng được sự sợ hăi để xuống đường biểu t́nh dù không do nhà nước tổ chức như dạo nào khi Mỹ tấn công Iraq.

    Mặc dù họ không dám công khai vạch mặt cái nhà nước hèn với giặc ác với dân nhưng hành động dám đi biểu t́nh, dù bị bắt lên xe bus hoặc khi ra khỏi đồn công an vẫn cứ họp lại tiếp tục xuống đường của những biểu t́nh viên rất đáng được cảm phục.

    V́ thế blogger Lê Dũng, từng dắt con đi biểu t́nh đă đưa ra một ư tưởng nhân dịp viết về một cuộc trao giải: Vậy c̣n sự kiện chính trị của Việt nam đă diễn ra trong suốt 3 tháng từ hè sang thu vừa qua th́ sao ?

    Những con người đă làm lên sự kiện đẹp đẽ đó có được vinh danh hay không, điều ǵ, ở đâu ghi nhận họ ?

    Xuất phát từ câu hỏi đó, tôi nghĩ nên xây dựng một giải thưởng danh dự để trao cho những cá nhân có những h́nh ảnh đẹp, hành vi đẹp thậm chí cả những hành vi xấu, đê hèn đă tồn tại trong thời gian vừa qua.

    Măc dù giải chỉ là huy hiệu nhỏ xíu như cái huy hiệu đoàn ngày xưa, trị giá năm xu hay một hào cũng được.

    Đó chỉ là tượng trưng, qua đó các cá nhân được chính thức vinh danh và ghi nhận của số đông công chúng, huy hiệu đó sẽ được các cá nhân mang về nhà, treo hoặc để vào nơi trang trọng nhất của gia đ́nh, ḍng tộc để nhắc nhở mọi người và con cháu luôn có những việc làm, suy nghĩ có trách nhiệm với Đất nước, nhất là khi Tổ quốc đang bị ngoại xâm lăm le xâm lược.”

    Trích blog Lê Dũng (giải thưởng cho người biểu t́nh yêu nước)

    C̣n tiếp...

  4. #4
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Quả thật, những biểu t́nh viên rất đáng được vinh danh nếu ta biết rằng họ đă phải suy tư trăn trở thế nào để có quyết định tham gia mặc cho hậu quả có ra sao.

    Sau đây là những tóm tắt và trích đoạn về nỗi đau ḷng , niềm ưu tư, những điều đáng nhớ, những sự băn khoăn… do những biểu t́nh viên ghi lại, trước hết là tâm sự của bạn trẻ Trịnh hữu Long Theo Facebook

    “Tản mạn về ḷng yêu nước:

    Đă hơn 2 ngày trôi qua kể từ khi tôi từ đoàn biểu t́nh trở về nhà, tôi vẫn không thôi suy nghĩ về sự kiện đặc biệt này, cùng những ǵ trước và sau nó.

    Tôi chắc là từ khi tôi phát tán cái tin kêu gọi biểu t́nh và sau đó là liên tục những phát biểu khác của tôi trên Facebook và một diễn đàn sinh viên, nhiều người đă đánh giá tôi là một kẻ đại ngôn về ḷng yêu nước.

    Tôi hơi ngạc nhiên khi nhận ra điều đó v́ tôi đă nói về ḷng yêu nước một cách tự nhiên như hơi thở mà chẳng cần nghĩ ngợi 1 giây nào về việc chau chuốt câu từ.

    Thế sau rồi tôi cũng nghĩ ra, à, ở cái đất nước mà bản thân cụm từ "ḷng yêu nước" thường chỉ được nhắc đến trong sách giáo khoa, những tài liệu cổ động hay bài phát biểu của các quan chức cỡ lớn, th́ bất cứ ai nói đến nó cũng đều sẽ là đại ngôn cả mà thôi. Nghĩ ra nguyên nhân rồi th́ tôi cũng chẳng bận ḷng về nó làm ǵ nữa.

    Những điều làm tôi đau ḷng Khi tất cả những điều trên đều dễ hiểu và dễ chấp nhận, th́ lại có những điều làm tôi thực sự đau ḷng.

    Có những người phát biểu rằng những kẻ đi biểu t́nh chẳng qua là những kẻ to mồm, chỉ biết kêu ca chứ chẳng làm được cái ǵ thiết thực để giải quyết chuyện này.

    Họ cho rằng yêu nước th́ phải như họ, đó là tin tưởng tuyệt đối vào sự lănh đạo của Đảng và Nhà nước, là ngồi xem bà Nguyễn Phương Nga đáp trả sắc sảo các luận điệu của bà Khương Du, là quyên tiền giúp đỡ các chiến sĩ, là đi hiến máu, là phát triển kinh tế để làm đất nước giàu mạnh,...

    Rồi họ phê phán chúng tôi là đi theo lời kêu gọi của bọn phản động, có ăn học mà xử sự như thế à, lập trường chính trị như thế à?

    Chúng tôi chấp nhận rước lấy những hiểm nguy cho bản thân ḿnh, bỏ một buổi sáng đi bộ đến kiệt sức để xuống đường nói lên tiếng nói yêu nước, chẳng nhẽ để nhận về những lời mỉa mai như vậy hay sao?

    Chúng tôi có phán xét ḷng yêu nước của ai đâu, sao các bạn lại phán xét chúng tôi?

    C̣n tiếp...

  5. #5
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Tại sao tôi đi biểu t́nh? Từ một tin nhắn Yahoo...

    Tôi nhận được lời kêu gọi biểu t́nh qua một tin nhắn spam trên Yahoo, ngày 31.5.2011.

    Đó là tin nhắn từ một người bạn mà tôi chưa bao giờ nghĩ rằng chị ta quan tâm đến chính trị chứ đừng nói là một cuộc biểu t́nh của chính người Việt Nam.

    Trên các diễn đàn mạng cũng sục sôi những phản ứng giận dữ của người Việt Nam.

    Chưa bao giờ tôi thấy chủ đề "ḷng yêu nước" lại trở nên nóng bỏng và gần gũi đến thế.

    ... đến hành tŕnh vượt qua nỗi sợ hăi





    Điều đầu tiên hiện lên trong tôi khi đọc được tin kêu gọi biểu t́nh là: tôi thực sự muốn tham gia.

    Tại sao lại không chứ? Tổ quốc đang lâm nguy, giặc ngoại xâm đang gặm nhấm từng thước vuông trên biển.

    Tôi đă được dạy dỗ để chống lại tất cả những điều ấy.

    Rất nhanh sau đó, điều thứ hai ập đến, như một con ngáo ộp khổng lồ, có tên là SỢ HĂI.

    Tôi sợ cái ǵ nhỉ?

    Tôi sợ bị bắt, như nhiều người đă bị bắt.

    Tôi sợ cuộc sống yên b́nh của tôi sẽ bị xé nát bởi sự can thiệp của cơ quan an ninh.

    Tôi sợ những cái nh́n dè bỉu của nhiều người sẽ ném cho tôi hai chữ "phản động".

    Rồi họ sẽ làm ǵ? Họ sẽ xa lánh tôi.

    Ở đất nước này người ta tối kỵ hai cái chữ đấy, v́ nó thực sự gây rắc rối cho họ.

    Cuộc giằng xé trong tôi bắt đầu diễn ra.

    Nhưng cũng rất nhanh, tôi nhận ra những điều c̣n khiến tôi sợ hăi hơn.

    Tôi nhận ra và cảm thấy nhục nhă v́ trong con người tôi có 2 chữ "HÈN NHÁT".




    Sự thật là rơ ràng và tôi không thể dùng từ khác để gọi tên.

    Tôi hèn nhát v́ đă câm lặng bao nhiêu năm trước hiểm họa mất nước vào tay kẻ thù. Tôi hèn nhát v́ không làm được cái ǵ khá hơn là chửi đổng.




    Những người không hèn nhát

    Tôi hèn nhát v́ đă phản bội lại những lư tưởng mà tôi đam mê, những lư tưởng mà tôi có thể chém gió hàng giờ để khoe mẽ với người khác rằng tôi hay ho lắm.

    Tôi hèn nhát v́ chính cái lúc tôi muốn nói lên tiếng nói yêu nước th́ tôi lại tự giật ḿnh lại để đắn đo suy nghĩ.

    Tôi hèn nhát đến mức vô liêm sỉ v́ tôi đang mặc cả với chính Tổ quốc của ḿnh. (THL)”

    C̣n tiếp...

  6. #6
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    “Biểu t́nh tại Hà Nội lần 6: Những tiếng kêu thống thiết của ḷng yêu nước!”

    Trước mắt cuộc biểu t́nh do ít người tham gia đă ch́m trong bạo lực của những công sai chế độ.

    Tuy nhiên, với một nhóm nhỏ như vậy, can đảm biểu t́nh trước miệng sói dữ, chứng tỏ không ǵ có thể ngăn nổi ḷng yêu nước.

    Những hành động này của nhà cầm quyền Hà Nội nói lên điều ǵ? Có lẽ không khó lắm để t́m câu trả lời: Đó là sự đồng lơa với giặc ngay tại quê hương ḿnh, quyết tâm trấn áp người yêu nước bằng thủ đoạn đê hèn nhằm dâng nốt biển đảo Tổ Quốc cho giặc.

    Như vậy, nhà cầm quyền đă tự lột chiếc mặt nạ vốn đă mỏng manh, rách nát của ḿnh, bất chấp lương tâm, bất chấp liêm sỉ để làm vừa ḷng ngoại bang. Theo chúng tôi được biết trong số những người bị bắt có kỹ sư Ngô Quyền – chồng của luật sư Lê Thị Công Nhân, và bị áp tải về Hà Đông.

    Cuộc trấn áp diễn ra trong khoảng thời gian 15 phút và kết thúc trong sự kinh sợ của những người đi đường.

    Trước mắt cuộc biểu t́nh do ít người tham gia đă ch́m trong bạo lực của những công sai chế độ. Tuy nhiên, với một nhóm nhỏ như vậy, can đảm biểu t́nh trước miệng sói dữ, chứng tỏ không ǵ có thể ngăn nổi ḷng yêu nước.

    Theo bản tin này của Nữ Vương Công Lư đă có 13 người bị bắt trong cuộc biểu t́nh ngày 10-7-2011 tại Hà Được biết diễn biến cuộc biểu t́nh hôm nay rất ôn ḥa và mọi người gần như chỉ mới kêu gọi tập hợp nhau lại gần khu vực trước đại sứ quán Trung công, để cùng thực hiện việc biểu t́nh, th́ ngay lập tức đă bị công an mật vụ dày đặc với các phương tiện bắt giữ được chuẩn bị sẵn một cách công phu chu đáo từ trước, trong một kế hoạch chi tiết. Mật vụ túa ra ào ào bắt đi, lộ rơ bản chất bộ mặt đê hèn đồng lơa với giặc, dối trá bán nước hại dân của Nhà cầm quyền độc tài cộng sản Việt Nam.”

    Những thao thức, đợi chờ, nôn nóng về cuộc xuống đường được kể lại như sau:

    “Đêm qua, trên các mạng xă hội, nhiều blogger đă trao đổi và chia sẻ cho nhau những mẫu áo để mặc trong cuộc biểu t́nh sáng nay.

    Sáng nay, thời tiết Sài G̣n và Hà Nội mát mẻ, rất lư tưởng cho một cuộc tuần hành đầy nhiệt huyết của nhân dân Việt Nam trước họa xâm lăng của kẻ thù phương Bắc.

    Một bạn đọc danlambao kể lại rằng : đêm qua, cả hai chú cháu đă đánh xe suốt đêm từ Vinh về Hà Nội, để cùng tham gia cuộc tuần hành vào sáng chủ nhật này.

    Một bạn sinh viên ở Sài G̣n cho biết, dù nhà trường đă có chỉ đạo không để sinh viên tham gia biểu t́nh, nhưng nhóm bạn vẫn hẹn nhau có mặt đúng 8 giờ sáng. Làn sóng yêu nước tràn ngập khắp nơi, bạn tâm sự : “Cả đêm qua, cả nhóm không ai ngủ được”

    (trích blog Dân làm báo Không khí biểu t́nh yêu nước tại 2 miền đất nước)

    Có người viết lên mạng tâm trạng tha thiết: “…..đă dấn thân v́ tổ quốc là phải chấp nhận hy sinh thôi. Mong cho mau sáng để gặp lại các đồng đội.”

    C̣n tiếp...

  7. #7
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Tiếp theo là tóm tắt bài viết của một nữ lưu gửi cho blog NXD về những cảm nghĩ của một lần đi biểu t́nh

    “Bực v́ bị đối xử thô bạo

    Đây là cảm nhận đầu tiên ập đến. Có lẽ đó là cảm nhận ko chỉ của tôi mà của đa số người đi BT và ủng hộ BT. Thấy bực v́ ḿnh đi biểu t́nh biểu thị ḷng yêu nước th́ lại bị ngăn cấm, bắt giữ…… Không những ấm ức v́ bị coi là sai, mà c̣n bực v́ bị đối xử thô bạo. Thậm chí với nhiều trường hợp bị đối xử quá mức thô bạo, th́ thật quá sức chịu đựng. Tôi bị 2 người giữ 2 bên khuỷu tay lôi đi, rồi bị một người xấn xổ mắng vào mặt, mà những người thanh niên này đều khỏe mạnh, sáng sủa, và đều đáng tuổi con tôi. Thử hỏi sao lại ko bực chứ.

    Lúc đó tôi đă nghĩ: Người xưa có câu: “đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy”. Thế nhưng, thực tế th́ đă mặc áo cà sa rồi th́ ko mặc áo giấy được nữa. Và ai quen mặc áo giấy rồi th́ ko thể mặc áo cà sa được nữa. Những người quen tiếp xúc với những thành phần được gọi là tội phạm. Những người quen với trấn áp rồi thật khó mà có những hành vi ḥa nhă được nữa.

    C̣n tiếp ...

  8. #8
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Bị xúc phạm v́ bị mất quyền yêu nước


    Nhưng có một kinh nghiệm mà tôi lại thấy là hay đó là kinh nghiệm :lên xe buưt.

    Nếu chỉ ngồi nhà, xem trên mạng th́ chả cảm thấy ǵ sất.

    Nếu đi ra tận nơi, ḥa vào ḍng người th́ cảm thấy một chút ǵ đấy của không khí BT.

    Nhưng nếu bị bắt đưa lên xe buưt… cảm nhận sẽ khác hẳn. Sẽ hay hơn nhiều.

    Cái cảm giác mà lúc đứng dưới đường ḿnh ko thể có được. Đó là quyền công dân.

    Lúc đứng trong xe buưt nh́n ra.

    Nh́n những chiến sỹ CA đang trấn áp.

    Nh́n những người bị bắt giữ đang phản đối và đ̣i thả một cách vô vọng.

    Nh́n những người dưới đường đang tiếp tục cuộc BT.

    Một cảm giác khó có thể diễn tả được.

    Không thể gọi là mất quyền công dân, nhưng nó là mất quyền đấy.

    Những ai đă đi biểu t́nh, hăy một lần lên xe buưt. Cảm nhận về mất quyền công dân trong chốc lát thật là… khó diễn tả.

    Bị xúc phạm quá thể!

    C̣n tiếp...

  9. #9
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Buồn, buồn quá

    Buồn v́ việc ḿnh làm ko sai (Ḿnh thể hiện ḷng yêu nước mà) thế mà lại phải làm như là giấu giếm, như là thanh minh.

    Thật là tệ quá mức. Thời buổi ǵ mà phải xấu hổ v́ muốn biểu lộ ḷng yêu nước.

    Buồn v́ thể hiện ḷng yêu nước lại thành ra mất quyền công dân.

    Buồn v́ có ḷng yêu nước hóa ra lại bị chính những anh CA nhân dân trấn áp.

    Ngao ngán về những người thờ ơ

    Hôm qua 26/7 đi hội thảo gặp một TS khoa học, một người được coi là thân của tôi.

    Thấy bạn không hỏi ǵ, tôi tự nói: tuần trước tôi đi BT.

    Vẻ hết sức ngạc nhiên và bức xúc, xen lẫn coi thường: Điên à, dở hơi à.

    Tôi chẳng nói ǵ được nữa. Ôi, TS!!!

    C̣n tiếp....

  10. #10
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674
    Ấm ḷng v́ chia sẻ giữa những người đi biểu t́nh

    Nhưng khi đă biết cùng là người BT rồi th́ mọi người lại rất dễ dàng chia sẻ. Tôi thấy thật ấm ḷng. Việc đi BT tự ḿnh biết là đúng, là trong sáng, nhưng bị CA, chính quyền phản đối đă khiến ḿnh cảm thấy rất ái ngại rồi. Cứ như là ḿnh làm điều ǵ ko trong sáng. Rồi bạn bè, người thân xung quanh lại có những thái độ chê cười, mỉa mai nên lại càng cảm thấy buồn. Nhưng giữa những người đi BT th́ lại dễ dàng hiểu nhau, chia sẻ với nhau. Đôi khi nhận được sự chia sẻ của những người ko quen biết, cảm thấy ấm ḷng.

    Ngạc nhiên v́ sự đa dạng của những người đi BT

    Thú vị v́ có thể test thái độ của những người ko đi BT

    Ta vẫn có câu: trong hoạn nạn mới biết ḷng nhau. Thực ra, tôi cũng chẳng có hoạn nạn ǵ, hay là chưa có ǵ đáng gọi là hoạn nạn cả. Nhưng cũng đă có thể đo được ḷng của nhiều người xung quanh rồi.”
    (Phạm xuân Hương )

    Dù bị đàn áp tàn bạo, những người đă xem nhau như đồng đội kiên quyết bảo vệ nhau: “NHẬT KƯ BIỂU T̀NH CHỐNG TẦU CỘNG CƯỚP NƯỚC . VIỆT CỘNG BÁN NƯỚC . LẦN THỨ 7 17-7-2011

    Mọi người bảo nhau kiên quyết không cho bắt người.

    Thấy có một thanh niên bị 3 tay công an túm đưa lên xe, tôi xông vào kéo em này ra. Giằng co nhau được một lúc th́ tôi được một cô gái giúp sức, thế là chúng tôi giằng lại được.

    Mấy cảnh sát nh́n tôi chắc thấy tôi đứng tuổi nên thôi (tạm thôi). Tôi nhanh chóng đẩy em thanh niên này ra phía sau lẫn vào đoàn người c̣n tôi lại len lên phía trước trông chừng …

    Được chừng mươi phút th́ một chiếc xe buưt đến.

    Thế là chúng xông đến bắt chúng tôi lên xe. Họ túm vào xô đẩy, lôi, kéo và đấm đạp rất thô bạo chẳng khác ǵ lũ lưu manh vô học.

    Bỗng huỵch một cái, chúng ném một người lên, nằm xoài trên sàn xe như là vứt một con vật lên bàn mổ. Đó là một thanh niên.

    Tôi hỏi chuyện, em cho biết em là Nguyễn Trí Đức, sinh năm 1976.

    Em kể bị chúng nó đạp 1 cái vào bụng và 2 cái vào mồm.




    Lực lượng bắt người mặt đầy tử khí, hành động rất thô bạo, nói năng chửi bới tục tĩu, chúng đối xử với con người như súc vật.

    Mấy người bị bắt với tôi cho biết, đấy là những thành phần bất hảo, côn đồ được CA thuê đến. 3 xe cộng lại là 46 người bị bắt đến Mỹ Đ́nh. C̣n ngoài ra họ bắt về đâu nữa th́ tôi không rơ.

    C̣n tiếp...

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Bao nhiêu đảng cũng thế, quan trọng là "con người"
    By Nguyễn Khoa in forum Tin Việt Nam
    Replies: 43
    Last Post: 11-05-2012, 08:57 AM
  2. VN, Bao nhiêu tuổi cũng có thể bị hiếp dâm
    By NguờiPhu_KhuânVác in forum Tin Việt Nam
    Replies: 4
    Last Post: 20-08-2011, 04:02 AM
  3. Replies: 98
    Last Post: 30-07-2011, 03:56 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 06-07-2011, 02:13 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 22-09-2010, 12:43 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •