Results 1 to 5 of 5

Thread: Đón Xuân Trong Viện Dưỡng Lăo

  1. #1
    Dac Trung
    Khách

    Đón Xuân Trong Viện Dưỡng Lăo

    Sau biến cố Tháng Tư 1975, hơn một triệu người Việt đă rời bỏ quê hương đi t́m Tự Do. Tại những quốc gia họ sinh sống, thế hệ thứ nhất bây giờ là các vị cao niên và không ít người đang già nua bệnh hoạn và phải sống trong các viện dưỡng lăo.



    Đại diện Nhóm Hương Từ giới thiệu chương tŕnh văn nghệ giúp vui cho các vị cao niên tại trung tâm Westwood, Houston nhân dịp Tết Nhâm Th́n

    Thế hệ thứ 2 bây giờ nhiều người thành công trong xă hội, họ sống và làm việc như người bản xứ nên ít có th́ giờ để lo cho ông bà cha mẹ. Trong những ngày cận Tết, tại Houston nhiều nhóm trẻ thuộc thế hệ thứ hai cũng không quên các vị cao niên đang sống cô đơn trong những nhà dưỡng lăo. Một trong các nhóm thiện nguyện là Nhóm Hương Từ đă làm tiệc và tŕnh diễn văn nghệ giúp vui cho những người cao niên "Ăn Tết" Nhâm Th́n.

    Tâm sự mộc mạc và cảm động của tuổi già

    Trong tiếng trống dồn dập của đoàn Lân Nữ chùa Viên Thông tŕnh diễn để giúp vui cho các vị cao niên tại trung tâm Westwood, nằm trong vùng Tây Nam thành phố Houston, ông Nguyễn tâm sự là ông rất thoải mái được sống ở đây:

    "Hôm nay đoàn Lân Huyền Quang đến giúp vui trong dịp Tết Nguyên Đán. Nói chung th́ ông bà nào bị bịnh th́ mới vô đây. Kể ra th́ trong này từ ban giám đốc cho đến nhân viên, họ chăm sóc kỹ càng lắm, từ thuốc men, ăn uống, khám sức khỏe. Tất cả mọi cái đều tốt hết. Gia đ́nh tôi ở gần đây. Con cái qua bên này hết. Hồi trước tôi đi ở tù Cộng sản 8 năm, thành ra được đi theo diện HO. Tôi 83 tuổi rồi, ở đây được 2 năm rồi. Tôi thấy ở đây thoải mái lắm."

    Nhưng cũng có nhiều vị cao niên buồn bă v́ người nhà không thăm viếng thường xuyên. Với số tuổi gần một thế kỷ, bà Hoàng cho biết là bà có con cháu tại ngay Houston. Bà nhắc đến tên của người con trai vài lần rồi than phiền là trái cây cứng quá, bà không dùng được :

    "Thích chứ, ăn ǵ cũng được nhưng cái này cứng quá th́ không ăn được. Tôi 97 tuổi chứ ít sao."

    Trong khi đó bà Thiệp đang dùng những thực phẩm đặc biệt Tết do nhóm Hương Từ của Chùa Việt Nam mang vào, th́ lại cho rằng cuộc sống tại nhà dưỡng lăo rất vui, làm bà không nhớ nhà vào dịp Tết đến:

    "Tôi ở đây lâu lắm rồi. Tôi ăn bánh Tét thích lắm. Ở đây vui quá rồi nên tôi không c̣n nhớ Việt Nam nữa."

    Ngồi bên cạnh là chồng của bà, th́ lại nói là ông có nhớ Việt Nam nhưng v́ trung tâm Westwood có nhiều đồng hương nên dù ai cũng già và bệnh tật nhưng lại vui:

    "Nhớ chứ nhưng ở đây ḿnh bệnh hoạn, ở chung với nhau nó có cái t́nh gần gũi. Tuy cũng nhớ (Việt Nam) nhưng được gần gũi đồng hương.

    "Tôi ở đây được một năm ba bốn tháng rồi. Mỗi lần Tết là có tổ chức múa Lân. Năm ngoái cũng có rồi đến năm nay nữa. Tôi rất thích. Tết th́ có sinh hoạt vui c̣n hằng ngày th́ những người ở đây gần gũi với nhau. Giờ ăn, giờ chơi, hay là nhiều lúc người Việt Nam tập trung sinh hoạt với nhau. Có các tổ chức sinh hoạt đoàn thể, các chùa, nhà thờ đều đến đây giúp"




    Đoàn Lân Nữ chùa Viên Thông tŕnh diễn giúp vui cho các vị cao niên.


    Ông Thiệp cũng cho biết là sau khi vợ bị tai biến mạch máu năo th́ bà được đưa vào trung tâm này và ông cũng xin vào ở với bà, mặc dù ông bà có con và có nhà cửa:

    Tôi là người đạo Phật, có sao tôi nói vậy; đây họ chỉ đến dịp Tết mà thôi. Họ chỉ mang niềm vui trong một khoảng thời gian ngắn gọn thôi. Nhưng có một nhà thờ Tin Lành th́ mỗi thứ Tư họ đến. Khi đến th́ họ đem soup lại họ cho, họ đan áo họ cho. Họ là những người thiện nguyện.

    "Hai vợ chồng tôi cùng ở trong này có Medicaid giúp trả tiền. Nếu không có medicaid th́ phải trả nặng lắm. Mỗi ngày cũng phải 500 dollars. Chúng tôi được ở chung một pḥng.

    Tôi có 4 người con trai ở đây, lớn hết rồi. Tôi vào ở đây nhưng hai vợ chồng tôi có nhà riêng. Đi th́ đóng cửa lại. Vô đây nhưng mỗi tuần th́ về tắm rửa, giặt dũ quần áo tại nhờ tui không bị bịnh nặng, chỉ cao máu thôi. Chứ vợ tôi th́ bị nặng không đi được. Vợ tôi bị stroke."



    Các vị cao niên tại trung tâm Westwood đang dùng bữa ăn trưa.


    Viện dưỡng lăo Westwood có khoảng 70% người thường trú là người Việt. Trong số những người xem văn nghệ do nhóm Hương Từ tŕnh diễn giúp vui, bà Lành chia sẻ rằng sau khi bị bệnh, chồng bà được vào ở trung tâm này, đến nay là 4 năm. Bà cũng đă phải về hưu non để mỗi ngày vào chăm sóc ông. Bà nói rằng, với người bị bệnh th́ các buổi giúp vui văn nghệ trong dịp lễ Tết không thiết thực lắm:
    "Họ cũng có niềm vui chứ không phải không, như hiện giờ th́ cũng mang lại niềm vui nhưng thật ra th́ những người bị Alzheimer (bệnh lẫn) th́ cũng chẳng có cái ǵ làm cho họ cảm thấy thoải mái đâu, như chồng tôi th́ trong giây phút này, nửa tiếng, một tiếng đồng hồ, th́ anh ấy ngồi cười tí xíu vậy thôi. Sau đó th́ trở lại trạng thái cũ. Những người này không phải đến đây thường.

    Tôi là người đạo Phật, có sao tôi nói vậy; đây họ chỉ đến dịp Tết mà thôi. Họ chỉ mang niềm vui trong một khoảng thời gian ngắn gọn thôi. Nhưng có một nhà thờ Tin Lành th́ mỗi thứ Tư họ đến. Khi đến th́ họ đem soup lại họ cho, họ đan áo họ cho. Họ là những người thiện nguyện. Và các Cha th́ đến mỗi thứ Bảy và Chủ nhật làm Lễ cho những người không đi nhà thờ được. Đó là thường xuyên về mặt tinh thần"

    Bà Lành cũng cho biết thêm là gia đ́nh cần thăm viếng thường xuyên người nhà đang ở trong những trung tâm cao niên để họ được chăm sóc kỹ lưỡng hơn:"Thí dụ như người nhà không đến đây thăm viếng th́ người đó không đuợc sự chăm sóc. Người Mỹ họ không có ép buộc ai ǵ cả thành ra nếu có người không chịu ăn th́ họ không chờ, họ đút vài muỗng không ăn th́ thôi. Thành ra người đó bị đói"

    Trong tiếng ca lời nhạc mừng Xuân đang đến, một cô trong nhóm Hương Từ cũng ngậm ngùi chia sẻ cảm thông với những người con không có sự lựa chọn nào khác hơn là phải gửi cha mẹ già vào viện dưỡng lăo:

    "Với người Việt Nam th́ ḿnh thấy rất là tội tại v́ theo lối sống Việt Nam th́ khi cha mẹ già con cái phải săn sóc. Nhưng ở xứ này th́ ḿnh cũng phải thông cảm. Đôi lúc con cái phải đi làm nhiều giờ quá, để ông bà ở nhà không có người chăm sóc th́ đây là nơi tốt cho các Bác, có y tá săn sóc.

    Lúc nào các Bác cũng có người trông nom, c̣n như ở nhà nếu con cái đi làm suốt ngày phải để các Bác ở nhà, hay ḿnh thuê một người chăm sóc mà họ không phải là y tá lỡ có chuyện ǵ xảy ra th́ không được tốt như ở đây. Nơi đây th́ quá tốt."

    Hiền Vy tường tŕnh từ Houston

    http://www.rfa.org/vietnamese/in_dep...012081802.html

  2. #2
    Dac Trung
    Khách
    Nên khuyên´ khích thanh niên trong cộng đồng làm công tác xă hội ngay ở nươc´ mà họ đang sông´. Thực ra những dịp để làm công tác xă hội, thiện nguyện, từ thiện ở ngay tại các nươc´ sở tại có rât´ nhiêù, đâu cần phải đi xa xôi về CHXHCNVN để làm từ thiện .

    Có thể đi thăm các vị cao niên ngay tại các nươc´ sở tại , đọc sách, đọc truyện, chơi đàn, ca hát cho họ nghe, bày tṛ chơi tập thể, hay là giúp đút ăn, chăm sóc, dẫn đi dạo chung quanh ...

  3. #3
    Member Tigon's Avatar
    Join Date
    13-08-2010
    Posts
    22,674

    Nỗi đau tuổi già

    Cô em gái tôi có đứa con đang học để chuẩn bị chịu phép Thêm Sức .

    Họ đạo bắt buộc phải có bao nhiêu giờ làm công tác thiện nguyện . Cô em muốn thằng con đến thăm Viện dưỡng Lăo .

    Cô em hỏi người phụ trách , nếu ở đó có người VN nào không ?

    Họ dẫn đường hai mẹ con cô em tôi ra vườn sau : một bà VN khoảng trên dưới 70 đang ngồi trên một băng đá .

    Cô em tôi cất tiếng trước :

    - Chào Bà , chúng con đến thăm Bà .

    Bà ngước lên nh́n , rồi lại cúi xuống . Hỏi ǵ bà cũng không trả lời .

    Hết cách , cô em bèn bảo :

    - Bà không muốn nói chuyện , vậy ḿnh đọc kinh nha ?

    Cô em bắt đầu bằng kinh kính mừng , Bà đọc theo .

    Sau một chục kinh , cô em tôi ngừng lại hỏi ;
    -
    -Bà có cần ǵ không , con giúp Bà , như điện thoại cho người quen . Con có cell phone , gọi không tốn tiền ?

    Bà vẫn cúi đầu , buồn bă , không trả lời .

    Ngồi một lát nữa , cô em tôi sợ không cầm được nước mắt , nên nắm chặt tay Bà , từ giă và hẹn trở lại .

    Quư ông bà , anh chị em đoán sao về tâm sự người dàn bà tội nghiệp này ?

    Tigon

  4. #4
    Dac Trung
    Khách
    Có những ngướ có nổi buồn riêng và những vân´đề sâu xa hơn, cần thớ gian để quên và vơi bơt´ nổi buồn. Nêú có depression, cần chuyên gia tâm lư .

    Đôi khi ngướ già cũng thích trẻ con, có thể dẫn các cháu ngoan trong cộng đồng đên´ thăm họ, tặng trái cây, muá hát, ...

  5. #5
    chichchoe
    Khách

    Dân Mỹ ở một ḿnh thiếu ǵ.

    Khu tui ở lúc trước Mỹ già, sống một ḿnh thiếu ǵ. Tự ḿnh làm cho ḿnh vui chứ ai làm cho ḿnh vui được. Tui thấy không có ǵ phải buồn hết, ai cũng vậy không chỉ riêng ḿnh.
    Ở một ḿnh là sướng chứ ở mà gây lộn, không ưa nhau đó là địa ngục.
    Tui nè chỉ có một ḿnh có sao đâu. Em tui, nam độc thân, sinh năm 75 ở một ḿnh.
    Tại mấy bà đó không lên Internet coi, không đi shopping, không ăn uống tiệc tùng.

    Người ta đút cho ăn làm eo không ăn rồi la đói, mấy bà này khó chịu quá cho về VN cho rồi. Đ̣i hỏi đủ thứ.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Mùa xuân giả tạo ở B́nh Nhưỡng
    By Dac Trung in forum Tin Việt Nam
    Replies: 10
    Last Post: 09-08-2012, 06:48 PM
  2. Replies: 4
    Last Post: 09-05-2012, 08:08 PM
  3. Replies: 6
    Last Post: 15-11-2011, 01:05 PM
  4. Replies: 117
    Last Post: 04-02-2011, 11:51 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •