Results 1 to 1 of 1

Thread: Người Bạn Trung Thành

  1. #1
    Member
    Join Date
    19-10-2010
    Posts
    323

    Người Bạn Trung Thành




    Người bạn trung thành

    Nguyên Thạch




    Phần I : Những mảnh t́nh quê

    Ở Việt Nam,về vấn đề " Việt kiều ",người ta thường có một tầm nh́n,một cách nói chung chung rằng : Gia đ́nh nào có thân nhân là kiều bào th́ có cuộc sống khá sung túc hơn những tầng lớp khác.Cái nh́n đó,có thể đúng với nhiều gia đ́nh có người thân cư trú nước ngoài nhưng ở trường hợp của ông Tám Tề th́ hoàn toàn khác hẳn.

    Trong một xă hội c̣n đầy rẫy sự phân biệt về quyền lực,địa vị chức phận,sự giàu nghèo...Với những người có được những điều vừa liệt kê th́ thường người ta kêu bằng thứ,chẳng hạng như anh sáu Dân,anh ba Duẫn,anh sáu Nam,anh ba Dũng...để tỏ ḷng kính trọng hoặc giả ví như từ tâm thật sự không kính nể nhưng bề ngoài th́ vẫn cứ phải kêu như thế để được thể hiện sự ḷn cúi nâng bi,chứ không gọi sách mé một cách thẳng thừng là ông Tám Tề mà từ những người lớn cho tới bậc con nít vẫn thường dùng mỗi khi gọi ông Tám.

    Có lẽ do ông nghèo,thứ nữa tuy ông được tiếng là có đứa con trai ở Mỹ nhưng trong cuộc sống,ông vẫn phải đi làm mướn độ nhật.Nghĩa là ông chỉ được tiếng thôi chớ không được miếng.Chả là thằng con trai của ông hồi năm 1983,nó chỉ mười hai tuổi.Những năm mà cả nước ai cũng muốn treo cổ tự tử cho phứt bởi cách mạng về giải phóng cho người dân trở thành trần ai khổ ải.
    Cho nên ai thoát được th́ thoát,bằng mọi đường,đường biển,đường bộ,đường nào cũng được miễn là mong sớm rời khỏi cái thiên đường xă hội chủ nghĩa là tốt.

    Nhà nó ở một xóm không xa bờ biển mấy,người Sài G̣n do quen biết với ba nó,ông Tám nên có gởi một số người vượt biên tạm tá túc ở chỗ ông rồi chờ tin " cá lớn ".Dạo ấy,tuy mới mười hai tuổi nhưng nó cũng lanh và dĩ nhiên là rất rành đường cũng như nắm được sinh hoạt của công an xă huyện lẫn công an biên pḥng.Nó có bổn phận dẫn đường cho toán người vượt biển.Đêm đó nó thấy người đông vui quá,cộng với mọi chuyện êm xuôi trót lọt,nó leo lên ghe theo đoàn người đi luôn.

    Tuy gọi là nhà nhưng qua bao năm vách cót mái tôn càng trở nên mục nát điêu tàn.Lúc ấy hai người bạn Sài G̣n của ông,một người có nhă ư gởi lại ông 5 cây vàng để tỏ ḷng biết ơn,ông không nhận.Ông thể hiện một cách mộc mạc chân t́nh rằng bạn bè đứa nào có cơ hội đi được th́ mừng đứa nấy,cái niềm vui khi thấy bạn thoát được nó quí hơn vàng.Thấy vậy,anh bạn khác tháo cái đồng hồ Citzen mặt đen " có người lái " tặng ông,ông cười hiền thôi được,giữ chiếc đồng hồ như giữ lại t́nh bạn.

    Vợ ông mất sớm,ông thương nhớ vợ quá nên không thiết tha lập lại gia đ́nh làm ǵ.Ông có hai đứa con,Thằng Quang th́ khi xưa đă theo ghe vượt biển như đă nói.Con Ḥa lấy chồng đâu tận Buôn Ma Thuộc,đi hái cà phê mướn,con cái nheo nhóc,đă vậy mỗi khi bị chồng say rượu đánh bầm mắt sưng mặt nó lại bồng con chạy về với ông.Con gái ông giống vợ ông như đúc,nó mảnh mai trông đẹp gái mặn mà,mang đầy chất thơ như ông,nhưng cái đẹp đôi khi nó cũng chẳng có nghĩa lư ǵ khi mà con người ta quá nghèo.Nghèo th́ thường gặp phải cái eo,cũng đúng luôn.

    Khi chồng con Ḥa hết say rượu vội theo xe đ̣ lặn lội về nhà ông Tám để năn nỉ vợ thứ lỗi,bởi thằng chồng con Ḥa thường nghe những người xung quanh dèm pha rằng là mày đừng ỷ y,đối xử tệ với vợ mày,nếu nó bất măn mà bỏ mày th́ với nhan sắc đó,nó lấy chồng " Việt kiều " vẫn c̣n kịp.Mà thiệt,h́nh ảnh con Ḥa mang gùi sau lưng mỗi khi đi hái trà hay cà phê th́ cô sơn nữ ấy trông như là tiên nữ trên cánh đồng xanh,một nét đẹp tuyệt vời của phụ nữ Việt Nam trong khung cảnh miền quê.

    Người Việt ḿnh có những câu tục ngữ mà tôi thấy không c̣n đúng nữa, " Không ai giàu ba họ,không ai khó ba đời " ở trường hợp gia đ́nh ông Tám th́ câu này lại càng sai bét.Theo chỗ tôi t́m hiểu th́ gia tộc ông Tám Tề tuy cũng thông minh nhưng rất nghèo,cái nghèo theo đuổi gia tộc ông từ thời ông Cố,ông Nội,cha ông tới ông rồi đến đời con ông và khả năng trước mắt thấy được là thế hệ cháu ông cũng chẳng thấy hứa hẹn ǵ.Như vậy cả thảy là năm đời nghèo rồi c̣n ǵ.

    Tuy thông minh nhưng thật tội nghiệp đáng thương,v́ nhà nghèo,ông Tám không được đi học đến nơi đến chốn,không có cái chữ.Thường người Việt ḿnh hay xử dụng từ đôi : Chữ-Nghĩa,hai cái này,ông chỉ được một.Tuy nghèo nhưng ông Tám là một con người rất có nghĩa có t́nh.Ông không tham lam,không tranh đua với đời để làm chi cả,đánh đổi cuộc sống bằng chính sức ḿnh với giọt mồ hôi lương thiện.Tuy không vốn kiến thức nhưng khi tiếp xúc với ông,tôi thấy cả một sự tiềm ẩn về nhân sinh quan ,về cái nh́n và triết lư trong cuộc sống.Tiếc thay,giá mà nhà ông không nghèo,được học hành đấy đủ th́ có thể ông sẽ là một trong những nhà văn học của đất nước.

    Những tháng ngày đi làm thuê,ông không quản ngại công lao,cái nào giúp người được th́ ông giúp,ai có ư lợi dụng công lao của ông,ông chỉ mĩm cười thâm thúy,bởi ông nghĩ rằng đời có vay có trả.Ông cày sâu cuốc bẩm khiêng vác lấy cốt ma chay...cái chi cũng làm nhưng cái lạ ở ông là ông chỉ làm để đủ sống,dư chút th́ giúp đỡ những người khó khổ tàn tật chứ không không cố để dành dụm,để làm giàu.



    Phần II : Người bạn trung thành

    Vợ ông mất cũng đă hơn mười năm,nỗi nhớ thương khiến ông thêm trầm ngâm,ông không uống rượu,những khi trăng tỏ chiếu sáng cả vùng quê vùng biển,ông thường ngồi trước nhà với b́nh trà ngắm mông lung thả hồn theo những ư thơ thầm kín không viết nên lời.

    Ḥa nhịp với trăng sao vũ trụ mênh mông,những lúc hồn thơ dâng ngập ông Tám ứng khẩu ngân nga từng chuỗi lục bát dài như truyền tâm sự một câu truyện,Vàng Anh nằm kề bên nghe ông ngâm thơ,thỉnh thoảng nó hướng mắt lên không trung nh́n trăng rồi hứ lên một tiếng tŕu mến như thể tán thành cùng ông.Nó chỉ lắng nghe và không biết b́nh thơ cho nên ông không phải bị cụt hứng,cứ theo ư trào mà thơ tuôn ra như ḍng suối ngọt.Đôi bạn luôn quấn quít bên nhau thân thương như h́nh với bóng.

    Từ dạo ấy,ông có xin được một con chó giống Bẹc giê lai chó cỏ lông vàng mượt,khi ánh nắng chiếu vào lông con Vàng Anh phản ngược màu óng ả,con chó lai này cực kỳ thông minh và nghĩa t́nh.Ông mang nó về khi nó chưa dứt sữa mẹ,thời gian đầu ông cho nó uống chút sửa đặc có đường pha với nước cháo.Theo ḍng thời gian con Vàng Anh khôn lớn với ông như hai cha con thân thiết.

    Khi đi làm công ở ngoài đồng ruộng ông dắt nó theo,thường th́ người ta nuôi chó để cho nó giữ nhà,nhưng nhà ông nghèo quá chẳng có thứ ǵ đáng giá để mà giữ,những lúc không tiện dắt nó theo cùng,nó buồn ra nét,ông thấy thương ḷng bỏ nó một ḿnh ở nhà không đành.Có một lần ở ngoài động cát xa khi ông đang cuốc cỏ dưa th́ con Vàng Anh miệng ngậm một con thỏ chưa lớn lắm mang đến ông,ông ngạc nhiên khi cầm con thỏ con lên mà không hề thấy một vết thương nào,ông không biết cách nào mà con Vàng Anh bắt được con thỏ mà con thỏ không hề bị trầy sướt,từ đó ông mới khám phá ra ở con Vàng Anh là nó rất dịu dàng.

    Ông cầm con thỏ trên tay và nói với con Vàng Anh rằng thôi nó hăy c̣n nhỏ vậy ba thả nó chạy đi về rừng,trả nó về với đời sống thiên nhiên của nó nhen,con Vàng Anh hớn hở vẫy đuôi như là hiểu được ư của chủ.Ông thả con thỏ chạy đi trong khi Vàng Anh b́nh thản đứng nh́n,không thể hiện dấu hiệu ǵ nao núng rượt theo,điều đó lại càng làm cho ông Tám ngạc nhiên hơn.

    Con Vàng Anh cũng như chủ nó ông Tám rất thân thiện với cḥm xóm,cách nhà ông một thửa đất nhỏ trồng cây đậu bắp,bên kia là nhà của gia đ́nh con Tuyết,con Vàng Anh nô đùa với đám học tṛ như những người bạn thân.

    Những hôm đi làm công,ông Tám luôn đem theo hai phần ăn trưa,có ǵ đâu,trong g̣ mèn chỉ có cơm nguội và vài con cá khô Chỉ.Hôm nào buổi sáng bông Bí Rợ nở rộ vàng tươi cả một đám rẫy,ông Tám hái một rổ phần rau quả cho buổi ăn trưa và buổi cơm chiều khi về nhà.Khi qua đợt Bí tạo trái th́ ông lại nhặt vài quả dưa hồng non ở rẫy để nấu canh.Con Vàng Anh và ông Tám ăn hai khẩu phần bằng nhau và cùng tiêu chuẩn,sướng khổ đồng cam.Buổi trưa dưới bóng mát gió đồng,hai cha con cùng ngă lưng,con Vàng Anh giả bộ nhắm mắt nhưng vẫn hí hí nh́n ông Tám và quan sát chung quanh như thể là canh giấc ngủ cho cha ḿnh.

    Thắm thoát thời gian,ông Tám cũng đă có tuổi,con Vàng Anh cũng đượm nét già đi,cả hai không c̣n thường xuyên đùa giỡn bơi lội trên ḍng sông nước mát nữa.Hôm ông Tám bị cảm nặng,nửa đêm ông lạnh run người,tay chân dường như tê liệt,đêm khuya gió bấc thổi luồng qua vách cót mang theo làn hơi nước lạnh giá.Ông Tám chỉ c̣n nói được Vàng Anh ơi con kéo tấm mền cho Ba,vừa thều thào vừa gượng sức chỉ tay về tấm chăn,con Vàng Anh như hiểu ư,nó lôi tấm chăn lại phía ông nằm và dùng miệng kéo tấm mền cho phủ lên người ông Tám xong nó chui vào tấm mền chỉ ló đầu ra phà hơi thở của nó vào mặt ông,nó dùng lưỡi liếm mặt mũi ông liên tục,nhờ hơi ấm đó mà ông đă thêm sức gượng được tới sáng mà ṃ đi mua thuốc uống.

    Trong nỗi cô đơn và bất hạnh của một kiếp nghèo,tuy mang tiếng là có đứa con ở Mỹ,từ ngày nó đi biệt tăm ông chỉ nhận được vài lá thơ của thằng Quang con ông rồi sau đó không c̣n tin tức ǵ nữa.Duy một lần thằng bạn cũng trạc tuổi của Quang tên Cường lần theo địa chỉ mà thằng Quang mô tả t́m đến thăm ông.

    Thằng Cường đă ở trong tù 12 năm trong vụ chuyển số lượng lớn ma túy từ Columbia qua ngơ Mễ để chuyển vào Mỹ,nó bị bắt ở Mễ và cũng bị nhốt nơi đó.Những năm cuối trong tù,nó đă bị Si đa nặng bởi bị những tay đầu gấu hăm hiếp.Thằng Cường đến thăm ông với h́nh hài xanh xao thiểu năo,Cường đưa cho ông Tám 3.000 đô la,nó kể sơ cho ông Tám biết rằng thằng Quang bạn nó trong cuộc đụng độ gây gỗ,thằng Quang đă đâm một thằng Mỹ hai mươi mốt nhát dao,thằng Mỹ chết.Quang ở tù trong khi người mang chứng nghiện nặng.

    Ông Tám buồn bă trao lại cho Cường số tiền ấy và nhắn rằng Ba rất cảm ơn cho con c̣n nghĩ đến Ba,tin về con như vậy th́ c̣n ḷng dạ nào,tiền bạc có nghĩa lư ǵ...Con hăy nói với nó rằng chú nghèo với cuộc sống đạm bạc cũng đă quen rồi.Từ lúc thằng Cường giă biệt,ông không c̣n biết thêm tin tức ǵ về đứa con của ông ở Mỹ nữa.

    Buồn bă héo ṃn về những cảnh đời,ông Tám càng trầm ngâm ưu tư nhiều hơn,ông dồn hết mọi nỗi niềm ưu tư ấy qua đường thần cảm cho con Vàng Anh,người bạn,đứa con gần gũi trung thành nhất với ông.

    Năm sau cũng một đêm mưa gió bấc,vách cót mái tôn đă cũ lại càng rệu mục hơn.Gió lạnh năm nay luồng vào nhiều hơn những năm trước.Một đêm ông kiệt lực,con Vàng Anh cũng kéo mền đắp cho ông,cũng phà những hơi ấm cho người cha thân yêu nhưng ông đă không c̣n đủ sức,những cố gắng của Vàng Anh trở nên vô hiệu.

    Gần hai hôm rồi,người bên nhà con Tuyết không thấy ông Tám lẩn quẩn mà con Vàng Anh lại có những dấu hiệu bất thường,nó cứ chạy qua nhà con Tuyết kêu hứ hứ như giọng khóc và vội chạy ngược về nhà của nó ngay.Má con Tuyết thấy dấu hiệu lạ sanh nghi,quả thiệt bà ta đoán đúng,ông Tám nằm trong chăn cong queo lạnh ngắt.

    Cḥm xóm ai cũng nghèo cả nhưng rất một mực đùm bọc cho nhau,cả xóm nhà nhà bớt tiền chợ,bữa ăn rau chấm nước mắm dành tiền mua cá để mua cho ông Tám một cái áo quan loại rẻ gỗ tạp mà đưa ông về nơi miên viễn.Ngày đưa ông Tám đi chôn,con Vành Anh lẽo đẽo quấn quít theo cỗ quan tài buồn.Người ta đưa xác ông qua bên kia sông nơi mà ông có đám rẫy cạnh mé rừng và chôn ông nơi đó.

    Tội nghiệp cho con Vàng Anh,ông Tám ra đi bỏ nó ở lại với căn nhà nghèo nàn,nó cô đơn thống thiết,đêm người ta nghe nó khóc như tiếng ma tru sâu thẳm.

    Ông Tám có người em bà con chú bác là trung tá trưởng pḥng công an kinh tế của sở công an tỉnh rất giàu,sau khi ông Tám được chôn cất th́ ông trung tá dắt nó về nhà của ông trên phố.Nhà ông bề thế tường cao kín cổng,ông trung tá nhốt nó ở trong và nh́n nó ra lịnh : Mày phải ở đây trông nhà cho tao nghe chưa.Vàng Anh thở ra một hơi dài rồi mắt hướng xa xăm.

    Ngày thứ nhất nơi chủ mới,ông chủ mới sai đứa con gái mập thù lù bưng tô bún ḅ ăn thừa của ông ra cho con Vàng Anh,đứa con gái mang tô bún ra đặt trước mặt nó mà không nói không rằng.Con Vàng Anh từ hôm ông Tám mất cũng đă bốn ngày,không biết nó có ăn ǵ,có lẽ nó đói lắm.B́nh thường mỗi bữa ăn tuy đạm bạc nhưng nó và ông Tám vui vẻ cùng mâm,khi ông đi rồi c̣n ai chung bữa với nó nữa.

    Vàng Anh quay mũi tới tô bún ḅ có nhiều thịt và gân rồi như đắn đo suy nghĩ,nó lại quay mặt đi chỗ khác.Ai biết loài vật nghĩ ǵ!Đỗi lâu,ông trung tá thấy nó không ăn,ông bước ra và nói : Sao mày mày không ăn cho mau béo để khi có dịp nhậu th́ tụi tao sẽ ăn mày.

    Chiều tối đó,người ta thấy con Vàng Anh lén chạy ra khỏi cổng nhà quan lủi thủi trên đường trở về căn nhà xưa nghèo nàn của nó với cái chân trước bị găy,chắc đầu óc nó luôn nghĩ về ông Tám, không để ư xe cộ nên mới bị xe tông.

    Chiếc đèn dầu loe lét bên cạnh cặp đèn cầy trắng tắt dỡ lạnh lùng,con Vàng Anh qú xuống với những tiếng rên thảm thiết,những tấm liễn trắng có những chữ mực tàu màu đen phất phơ chuyển ḿnh qua từng cơn gió xuyên vách cót tiêu điều hoang lạnh.Như sực nhớ,nó đi ra hướng bếp nơi mà trước đó hơn bốn ngày ông Tám đă mua vài kư cá khô vẫn c̣n nằm trơ đó,nó gặm lấy vài con cùng với nắm cơm trong nồi đă thiêu chua.

    Bà hàng xóm má con Tuyết hay tin dị đoan,khi nghe tiếng động bên nhà ông Tám,bà kêu chồng thức dậy lần qua xem coi ai làm ǵ như có tiếng nắp xoang rơi rớt.Vàng Anh nghe được tiếng Ba Mẹ của Tuyết nên nó đi ra trước nhà và tru lên những tiếng khóc.Ông bà thấy dáng Vàng Anh nên quay trở lại nhà,hai người c̣n nói với nhau : Tội nghiệp con Vàng Anh,chắc nó nhớ chủ nó lắm nên nó mới trở về t́m trong giữa đêm khuya.

    Đêm đó là đêm cuối cùng mà người ta c̣n nghe tiếng khóc năo nùng mang âm hưởng nỗi da gà của Vàng Anh.Trời hừng sáng,nó lần theo con đường mà nó đă đưa tiễn ông Tám đến nơi an nghỉ cuối cùng,nó biết rằng ông Tám đang ở dưới huyệt mộ bên kia sông.Bến sông quen thuộc mà trước đó nó cùng ông Tám vui đùa,lần này là chuyến bơi lần cuối.

    Vào đúng ngày thứ bảy,mà người Việt ḿnh thường gọi là làm tuần một thất cho người quá văng,dân đi rẫy kể lại rằng có lẽ con Vàng Anh v́ quá nhớ chủ nên nó đă lần đến mộ ông Tám,nó dùng ba chân c̣n lại cố xới cát cho ḷi ra ông Tám để nó mong được hôn ông.

    Người ta thấy một cái lổ sâu chỉ non nửa thước có một con chó nhớ chủ nằm chết ngay trước mộ,mắt nó không nhắm,mặt quay về đối diện với tấm bia có tấm h́nh trắng đen của người chủ với tư thế như đang nằm lạy.




    Nguyên Thạch
    Last edited by Nguyên Thạch; 04-11-2010 at 02:55 AM.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 3
    Last Post: 22-09-2011, 11:57 AM
  2. Replies: 0
    Last Post: 01-09-2011, 07:34 AM
  3. Cô gái Việt trở thành tỷ phú tại Trung cộng
    By Phó thường dân in forum Tin Việt Nam
    Replies: 0
    Last Post: 23-02-2011, 05:35 PM
  4. Replies: 7
    Last Post: 14-12-2010, 02:04 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 21-10-2010, 06:10 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •