Results 1 to 9 of 9

Thread: Tháng Tư Đen (30/4) Không Phôi Phai Với Thời Gian

  1. #1
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Tháng Tư Đen (30/4) Không Phôi Phai Với Thời Gian

    Tôi có theo dơi những chủ đề liên quan đến Tháng Tư Đen, tức là ngày Quốc Hận 30/4 trên diễn đàn Vietland. Tôi không góp ư kiến v́ nhận thấy tất cả những điều mà Tv lên tiếng về ngày Quốc Hận 30/4 là một ngày lễ tưởng niệm, cũng như mỗi người Việt (dù có là VC, Việt gian tay sai ...) phải biết tự trọng trước đau thương tang tóc của hàng triệu gia đ́nh quân dân cán chính miền Nam VN; không thể ích kỷ chỉ biết hưởng thụ vui chơi của cá nhân.

    Nhân vật MC Nguyễn Ngọc Ngạn thật đáng bị nguyền rủa v́ ông ta chính là nạn nhân trực tiếp của chế độ cộng sản, và ông ta c̣n là một nhà giáo, một sĩ quan trong QL/ VNCH...

    Hôm nay ngày 29/4/ 2012, tôi ghé vào diễn đàn để viết lên cảm nghĩ của tôi với niềm hy vọng sau khi tham dự buổi lễ chào cờ trong ngày Tưởng Niệm 30/4 do trường Việt Ngữ Về Nguồn, San Jose, California tổ chức để toàn thể Giáo viên, các em Giáo viên Tập sự và học sinh các lớp từ lớp Mẫu giáo đến lớp 5 cùng sinh hoạt.
    Buổi chào cờ hôm nay, các em học sinh lớp Mẫu giáo đảm trách. Các em hát không cần nhạc đệm, tự xếp hàng ngay ngắn trong tư thế nghiêm trang và một em học sinh bắt đầu: "Này công dân ơi ..." thế là các em cùng cất lời hát theo nhịp nhàng, mạnh mẽ. Trong ḷng tôi rộn ràng niềm vui và phục các em học sinh Mẫu giáo (dĩ nhiên là phải phục một cô giáo rất trẻ, tên Vân (?), đă hướng dẫn cho các em học sinh biết tôn kính Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ, biết hát bài Quốc Ca VNCH bằng tâm hồn); nhờ thế, toàn trường đă có một buổi chào cờ rất đặc biệt, đầy ư nghĩa, hơn hẳn những buổi chào cờ thường lệ vào đầu tháng.

    Sau bài Quốc Ca VNCH chấm dứt, là 1 phút mặc niệm, cả sân trường hơn 400 con người lớn, bé đều im lặng cúi đầu nghe những lời ngậm ngùi của Thày Hiệu Trưởng Nguyễn Bảo Ánh (đặc biệt: thày Ánh xuất thân từ học sinh lớp Mẫu giáo đến lớp 5B của trường Việt Ngữ Về Nguồn, nay được toàn thể giáo viên bầu làm Hiệu Trưởng) nhắc nhớ đến công ơn và sự hy sinh của tiền nhân, của các chiến sĩ và đồng bào đă hy sinh v́ Tự Do . Tiếp đến, là trao phần thưởng cho 3 em Giáo viên Tập sự đă thi viết văn với chủ đề 30/4, bài luận văn của các em được chấm giải Nhất, Nh́ và Ba. Ngoài ra, các em học sinh theo từng khối lớp được hướng dẫn đến pḥng họp để xem những đoạn phim thời sự liên quan đến ngày 30/4 và nỗi đau thương kinh hoàng của người dân miền Nam VN không thể sống với chế độ cộng sản, phải liều chết vượt biên, vượt biển t́m tự do ở xứ người...

    Coi phim xong, các em học sinh sẽ có những câu hỏi đặt sẵn, và tự trả lời . Tôi thấy các em rất hào hứng tham gia trả lời từng câu hỏi, ngạc nhiên lần nữa, là các em đă xung phong trả lời thật đúng khi các em được xem những đoạn phim tài liệu về 30/4. Xin trân trọng cám ơn Thày Vũ Huy Đức, người đă bỏ công sức sưu tầm và đảm trách 2 buổi học liền cho 20 lớp học (từ Mẫu giáo đến lớp 5), nhằm giúp các em hiểu kỹ hơn về ngày 30 tháng Tư.

    Đúng như lời nói của ông Quản Trọng: kế hoạch một năm trồng ngũ cốc, kế hoạch 10 năm trồng cây và kế hoạch 100 năm trồng người . Tôi tin tưởng rằng ngày 30 tháng Tư sẽ được tuổi trẻ hải ngoại tôn trọng là một ngày Tưởng Niệm, một ngày đau thương của cả dân tộc VN mà không thể nào quên; chứ nào phải như ông giáo "mất dạy" MC Nguyễn Ngọc Ngạn đă nguỵ biện (như trong các đoạn video ghi lại trên diễn đàn thảo luận!) và Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ sẽ măi măi tồn tại trong ḷng các thế hệ trẻ ở hải ngoại.

    Câu tục ngữ: "Một con ngựa đau, cả tầu không ăn cỏ", con vật mà c̣n biết thương với nỗi đau của đồng loại, há lẽ người có lương tâm lại quên, không biết ǵ?

    Phú Yên

  2. #2
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Một Bài Viết của Thế Hệ Trẻ về Ngày 30/4


    Trần Mai Chi Monica, 19 tuổi


    30 Tháng 4: Ư Nghĩa của Tương Lai

    Tờ lịch tháng Tư đang hiện diện trước mặt. Tháng Tư được cộng đồng người Việt gọi là Tháng Tư Đen, một tháng đau buồn nhất của nước Việt Nam. Ngày 30 của Tháng Tư Đen c̣n được gọi là ngày Quốc Hận; dấu mốc ghi nhớ một thảm trạng kinh hoàng khi miền Nam Việt Nam bị chiếm bởi quân đội cộng sản Bắc Việt. Mỗi khi bước vào tháng Tư, tôi luôn nhớ đến lời Bố dạy: “Trong suốt tháng Tư, con ơi! đừng v́ ích kỷ mà bày ra những tiệc tùng, muá hát; nhất là vào ngày 30/4, con ơi! càng không nên tham dự vào những thú vui, bất kể loại h́nh thức vui chơi nào. Con phải nhớ tôn trọng nỗi đau buồn của hàng triệu gia đ́nh phải chịu cảnh: con mất cha, vợ mất chồng, gia đ́nh ly tán trong ngày 30/4. Một ngày tràn đầy giọt lệ tiếc thương, con có đành vui?”

    Có lần tôi tự hỏi: Tại sao Việt Nam gánh chịu quá nhiều mất mát và chia ĺa? Một quốc gia có hai lần quốc hận: 20/7/1954, đất nước bị chia đôi, hai miền Nam Bắc trở thành kẻ thù. Bởi không muốn sống với chế độ cộng sản, ông bà nội tôi đă bỏ nhà cửa, ruộng vườn, trốn chạy vào Nam, miền đất của tự do, dân chủ. Cuộc sống ban đầu có lạc lơng thế nào, cũng là giải đất thân yêu. 30/4/1975, Nam Việt Nam lọt vào tay cộng sản; sau đó bố tôi, liều chết vượt biên t́m tự do, sống 37 năm ở xứ người và thực sự đă mất quê hương.

    Nhiều lần tôi tự hỏi, quê hương của tôi là nước Việt Nam hay Mỹ? Tôi soi gương, thấy bóng dáng ḿnh không có mái tóc màu vàng óng, không có đôi mắt xanh, mũi không được cao và màu da không trắng. Ḍng máu trong thân thể của cha mẹ lưu truyền chủng tộc Việt Nam, dù tôi được sinh ra, lớn lên ở Mỹ, và đương nhiên là công dân của nước Mỹ. Nhưng mỗi khi tham dự tranh đua các giải thưởng cùng các bạn khác chủng tộc, trong ḷng tôi luôn dâng lên niềm tự hào -“Tôi là người Việt Nam”. Cũng như hôm nay, chỉ c̣n hai năm nữa thôi, tôi sẽ trở thành một sĩ quan Không Quân trong quân đội Hoa Kỳ. Con đường tôi đang bước tới, tương lai đang chờ đón và tôi háo hức đếm từng ngày như kẻ thiếu nợ mong ngày trả được nợ: Nợ bố mẹ và nợ đối với nước Mỹ đă cưu mang gia đ́nh tôi, cho tôi cơ hội vươn lên trong xă hội và thực hiện được giấc mơ từ h́nh ảnh kiêu hùng của Hai Bà Trưng, Bà Triệu cỡi voi, phất ngọn cờ vàng bảo vệ non sông.

    Không thể chối căi, 30/4 là ngày đau buồn của quân dân miền Nam Việt Nam, một ngày thất thủ nhưng không phải là ngày đầu hàng. Tôi nghĩ về Việt Nam, sau 30/4/1975, cuộc sống của người dân vẫn đầy dẫy khổ sở, thiếu tự do, dân chủ, th́ ư nghĩa của 30/4 sẽ măi măi là một nhắc nhở cho mọi người Việt đừng khỏa lấp thương đau bằng ích kỷ, mà phải đối mặt trước đau khổ để luôn có sức mạnh vươn lên, dựng lại tương lai tươi đẹp hơn.

    Trần Mai Chi Monica

  3. #3
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Bài Viết về 30/4 của Một Học Sinh lớp Việt Ngữ



    Cảm Tưởng của Em Về Biến Cố 30/4/1975

    Em sanh ra và lớn lên ở Mỹ nên em không biết ǵ về Ngày 30 Tháng Tư năm 1975 . Em chỉ nghe ba mẹ kể lại về ngày lịch sử này .

    Em thường nghe người Việt Nam sống ở Mỹ gọi Ngày 30 Tháng Tư là ngày Quốc Hận . Mẹ em nói đó là ngày miền Nam Việt Nam bị rơi vào tay của quân Cộng Sản Miền Bắc và chế độ dân chủ cộng hoà của miền Nam Việt Nam bị sụp đổ . Từ đó, người miền Nam sống rất cực khổ không có tự do, dân chủ dưới sự cai trị của chế độ độc tài cộng sản cho đến ngày nay .

    Những người lính Việt Nam Cộng Hoà th́ bị đi tù mà người cộng sản gọi là "cải tạo", gia đ́nh của họ th́ bị đuổi đi vùng "Kinh Tế Mới" . Đời sống của người dân lúc đó không đủ gạo ăn . Mẹ em kể, tuy lúc đó mẹ c̣n rất nhỏ nhưng cũng biết rằng gia đ́nh rất khó khăn v́ ông ngoại bị đi tù, bà ngoại phải một ḿnh lo cho cuộc sống, nuôi các con thơ . Ngày 3o Tháng Tư cũng là ngày bắt đầu dân Việt Nam bỏ nước ra đi bằng tàu thuyền hoặc đi đường bộ; v́ vậy hàng triệu người đă phải chết dưới biển hay bỏ xác trong rừng, khe suối .
    Cũng từ sau biến cố 30 Tháng Tư, người Việt đă có mặt ở khắp nơi trên thế giới và cộng đồng Việt Nam đă được thành h́nh ở những nơi có đông đảo người Việt cư ngụ .

    Từ đó em biết lư do tại sao em là người Việt Nam lại sanh ra và lớn lên ở Mỹ . Ngày 30 Tháng Tư là ngày đau thương của dân tộc, em ghi nhớ măi ...


    Nguyễn Thành Long Christopher
    Lớp 4A - Khoá 30/2011

  4. #4
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Bài Viết về 30/4 của Một Học Sinh lớp Việt Ngữ



    Biến Cố 30 Tháng 4, 1975

    Em nghe ba em nói là biến cố 30/4/1975 là một sự việc quá đau buồn đối với người Việt Nam; bởi v́ miền Nam Việt Nam bị lọt vào tay của cộng sản miền Bắc và cả nước Việt Nam đă trở thành một nước Cộng sản trên thế giới.

    Ba em kể rằng, biến cố 30/4/1975 bắt đầu bằng những đợt tấn công của quân cộng sản Bắc Việt vào vùng cao nguyên Việt Nam. Quân Việt Nam Cộng Hoà v́ không đủ vũ khí và quân viện nên không cầm cự nổi, phải bỏ vùng cao nguyên. Quân Cộng sản chiếm được cao nguyên rồi lần lượt chiếm luôn Huế, Đà Nẵng , Nha Trang ... Quân Cộng Hoà chưa đánh đă tan v́ nhiều tướng lănh đă nghe lệnh rút quân nên dẫn quân chạy . Quân Cộng sản tiến chiếm thêm nhiều thành phố không có một chút ǵ khó khăn. Trưa ngày 30/4/1975 quân Cộng sản Bắc Việt tiến vào Dinh Độc Lập ở Saigon. Tổng Thống Việt Nam Cộng Hoà là Dương văn Minh tuyên bố đầu hàng.

    Ba em nói rằng tất cả những người Việt Nam sẽ khó quên được ngày 30/4/1975 v́ rất nhiều người Việt Nam đă bỏ ḿnh hy sinh cho tự do, độc lập trong ngày đó và sau biến cố đó, người Việt Nam không thể sống với chế độ độc tài Cộng sản nên đă bỏ nước vượt biên, vượt biển, có rất nhiều người Việt Nam đă bỏ ḿnh trên biển cả v́ đi t́m tự do . Em sẽ không bao giờ quên biến cố 30/4/1975.


    Đỗ văn Andrew
    Lớp 4A - Khoá 30/2011

  5. #5
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858

    Bài Viết về 30/4 của Một Học Sinh lớp Việt Ngữ



    Ư Nghĩa Của Ngày 30 Tháng 4, 1975

    Ngày 30/4/1975 là ngày chế độ Cộng sản Bắc Việt vào bức chiếm miền Nam Việt Nam bằng vũ lực . Ngày đó là ngày tang thương nhất cho chế độ Việt Nam Cộng Hoà . Toàn dân bị đặt dưới sự thống trị độc ác của cộng sản .

    Ngày đó tất cả quân nhân, công chức của chế độ Việt Nam Cộng Hoà bị bắt tập trung và sau đó bị đưa đi cải tạo trong những trại tù . Những thương gia bị chế độ Cộng sản chiếm đoạt tài sản nhà cửa, đất đai và bị đưa đi vùng Kinh Tế Mới, nơi hoang vu, nước độc dễ nhiễm bệnh tật .

    Ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày Quốc Hận của toàn dân Việt Nam . Chúng em cố gắng học tập để có một sự hiểu biết, và mong sau này đất nước Việt Nam không c̣n Cộng sản, chúng em có thể góp sức xây dựng lại một đất nước có tự Do, công bằng và bác ái .


    Lê thị Thuận
    Lớp 4A -Khoá 29/2010

  6. #6
    Member
    Join Date
    25-05-2011
    Posts
    24

    MÙA XUÂN VIỆT NAM BAO GIỜ ĐẾN?

    Xin chân thành cảm ơn anh Phú Yên đă đưa bài viết của các em học sinh lớp Việt Ngữ trường Về Nguồn lên mạng. Hy vọng với sự hướng dẫn của các thầy cô, gia đ́nh và các vị quan tâm đến giới trẻ sẽ giúp các em bớt bị đầu độc bởi những sách báo của bọn cộng sản và phản chiến luôn luôn xuyên tạc bóp méo lịch sử và bôi nhọ chính nghĩa của cuộc chiến tự vệ chống chủ nghĩa cộng sản của quân dân Việt Nam Cộng Ḥa. Xin kính chuyển bài này từ Diễn Đàn Phố Nắng.


    MÙA XUÂN VIỆT NAM BAO GIỜ ĐẾN?
    NTQB

    Mùa hè năm 2005, cả nước nóng sốt lên v́ một bài trong số báo ra ngày 8/6/05, ông phó tổng biên tập bị mất chức Toàn bộ số báo bị tịch thu khi vừa kịp ra khỏi cổng ṭa soạn, không để một tờ lọt lưới. Những số báo mà các đại lư nhanh tay giấu được ngay lập tức được bán với giá gấp 10 lần (20.000 đồng một tờ). Tại Sài G̣n - nơi tác giả lấy bối cảnh để viết, giá lên gấp hai mươi, ba mươi lần.

    Tất nhiên tác giả "nổi loạn" cũng bị trách nhiệm liên đới, nghiă là bị mời lên gặp chính quyền với một lô câu hỏi chất vấn, tên bị ghi vào sổ đen, hưởng sự quản lư chăm sóc đặc biệt, không những PA 25 (phụ trách văn hoá phản động) mà cả PC35 (cục phản gián nữa).
    Trên đây là lời giới thiệu trên mạng về chuyện Chị Cả Bống, người mẹ nhà quê khốn khổ đă phát điên khi đứa con út ở thành phố chẳng may tử nạn xác được đưa vào nhà thương và bị bọn y sỉ bất lương cắt trộm túi mật của em để làm thuốc cho mấy tay cán bộ. Cậu của em là kỹ sư Hoàng dù biết chuyện nhưng trước cường quyền đành bất lực im lặng thúc thủ. Dĩ nhiên tác giả Phạm lưu Vũ chỉ viết chuyện hư cấu nhưng sự thật về xă hội VN cũng hiển hiện trong ấy nên nhà cầm quyền mới cuống cuồng đối phó. Bây giờ năm sáu năm sau chuyện đă thành sự thật. Xin tóm tắt bản tin sau đây về sự tàn ác, man rợ, vô nhân tính của 1 cơ quan y tế xă hội chủ nghĩa:

    Vào viện mổ mắt, c̣n lại thi hài mất nội tạng. Bệnh viện Y Dược Sài G̣n ăn cắp nội tạng?

    Theo blog TUMASIC.TK 29-5-2010- Bà Nguyễn Thị Bé, sinh năm 1946 ngụ tại ấp Phú Ninh xă Phú Phong quận Châu Thành tỉnh Tiền Giang, sáng ngày 17/5 do có vấn đề về mắt, bà đi lên bệnh viện Đại học Y dược, quận 5, thành phố Sài G̣n để khám và điều trị. Bệnh viện yêu cầu bà phải nhập viện ngay để mổ mắt với chi phí ước tính lên tới 27 triệu đồng. Bà nhập viện ngay buổi sáng 17 hôm đó. Tới 16h cùng ngày, bệnh viện trao trả thi hài bà về gia đ́nh. Bất ngờ, thi hài bà Bé không có nội tạng, bụng bị mổ bung ra, không c̣n một giọt máu, khô quắt. Ngay sau đó, khi đưa về tới địa phương, một người được thân nhân bà Bé gọi là "thầy"- có thể là sư săi của một chùa hoặc thầy bói nào đó, đă lệnh cho họ phải chôn cất thi hài bà Bé ngay lập tức, v́ "chết oan".

    Chuyện tưởng như một câu chuyện phiếm, hù họa người yếu tim. Nhưng đó là có thật.

    Vài ngày sau đó, một người tên Cường, tự xưng là bác sĩ thuộc bệnh viện nói trên đến để hoàn trả 27 triệu đồng bà Bé đă thanh toán và kèm theo 10 triệu đồng gọi là tiền ma chay, nhang khói cho gia đ́nh bà Bé. Một cách hoàn toàn lén lút, số tiền nói trên không có một tờ biên lai nào để chứng minh đó là khoản tiền Bệnh viện Đại học Y Dược chi ra nhằm mục đích ǵ.
    Người cung cấp tin này xót xa b́nh luận "Mắt của Bà đă sáng và sáng thật ở cơi âm. Chắc chắn một phần xă hội ở Tiền Giang cũng đă sáng mắt v́ đă thấy rơ bản chất của chế độ xă hội chủ nghĩa là thứ vô đạo lư, vô luật pháp. Người cộng sản sống đúng theo nguyên lư duy vật biện chứng " phương tiện biện minh cho cứu cánh". Mà cứu cánh của cộng sản ngày nay là tiền". Ông gọi những người bác sĩ thực hiện chuyện này đối với bà Bé là những "đồ tể".

    Người ta liên tưởng tới những bệnh viện ở Trung Quốc mổ xác tù nhân lấy nội tạng để buôn bán, làm giàu - một sự liên tưởng đáng sợ. Nó gợi cho người ta cảm giác rằng đó cũng sẽ là một viễn cảnh đau xót tại Việt Nam trong thời gian tới.” Hết trích.
    Mời quư vị trở lại cùng câu chuyện Chị Cả Bống của Phạm Lưu Vũ:
    “ Chiều tà, một người đàn ông phóng như ngựa phi nước đại về phía tây thành phố, nơi ấy có nhà tù với cái tên rất đẹp là "Hoà khí." Tới cổng gác, ông ta tŕnh thẻ căn cước cho lính canh. Sau khi xem chứng minh thư, lính canh dẫn ông vào văn pḥng nộp hồ sơ. Một người đứng tuổi đeo kính trắng nhận hồ sơ rồi bảo:
    - Dẫn tới khu nhà chờ, đợi thẩm tra hồ sơ, ba tuần sau có kết quả.
    Lính canh lại dẫn ông ta đi, khu nhà chờ gồm vài dăy nhà cấp 4 sập xệ và rêu mốc, rất đông người ở kín các gian pḥng, đàn ông, đàn bà, lớn bé, già trẻ, đủ cả... Điều kiện sinh hoạt rất tồi tệ song không ai ta thán, đơn giản họ chỉ ở lại đây có vài tuần. Từ khi lập ra khu nhà chờ này không lúc nào vơi người. Ngày nào cũng có người đi lại, ngày nào cũng có người đến. Giống như người đàn ông kia, mọi người chờ thẩm tra hồ sơ, nếu đủ tiêu chuẩn sẽ được vào tù. Tiêu chuẩn đơn giản nhưng không phải không kỹ càng, chỉ những người lương thiện không dính tư lưu manh nào mới được vào tù. Tất nhiên lũ bất lương đừng ḥng bén mảng tới. ….
    …..Ông trưởng khu phố và mấy cán bộ của Uỷ ban lừng lững bước vào nhà kỹ sư Hoàng:
    - Chúng tôi đến nhắc anh về khoản đóng góp xây nhà tù -
    - Can phạm bây giờ nhiều quá ông trưởng khu phố giải thích. Đấy anh xem, trong nhà gặp lưu manh, ra đường đụng kẻ cướp, đủ các kiểu ăn cướp rồi c̣n lũ ăn trộm, lừa đảo cho vay nặng lăi, nhà tù nào cũng chật ních, phải xây thêm. Ngân sách không kham nổi phải áp dụng phương pháp "Nhà nước và nhân dân cùng làm." Phố ta được giao chỉ tiêu góp vốn xây 500 mét vuông nhà tù, thế mà ngẫm lại vẫn chưa đủ cho số tội phạm của chính phố ta đang nằm trong đó, chưa kể số sắp phải vào tù nay mai...
    Đoàn cán bộ khu phố về được một lúc th́ lăo Tiến cụt gị đến, đó là một lăo già vô tích sự nhà kế bên. Lăo bị cụt một bên gị từ hồi chiến tranh, giờ sống bằng số tiền thương tật, thỉnh thoảng con cháu dấm dúi gặp chăng hay chớ cho thêm. Suốt ngày chẳng làm tṛ ǵ, chỉ hay la cà hết nhà này đến nhà khác kiếm câu chuyện làm quà. Nhà kỹ sư Hoàng là một trong những nơi lăo hay ṃ đến. Lăo dở hơi ấy liến thoắng như thể đă tỏ tường mọi chuyện:

    - Họ đến đ̣i tiền đóng góp xây nhà tù phải không? Anh kỹ sư này tôi nói anh xem có đúng không nhé: - Làm người lương thiện bây giờ vất vả quá, phải góp tiền xây nhà tù cho bọn bất lương ở, lại c̣n phải nai lưng nuôi chúng nữa, trong khi bọn lưu manh ngày càng chiếm đa số, người lương thiện ngày càng giảm đi. Biết đâu đến một lúc nào đó, những nhà tù kia mới chính là địa chỉ mà người lương thiện cần đến cho ḿnh. Khi ấy tất nhiên bọn lưu manh tha hồ ở ngoài, v́ lương thiện bây giờ đâu có nhiều nhặn ǵ, vừa bắt chính bọn chúng phải nai lưng ra làm để nuôi người lương thiện, như thế có phải là công bằng không?
    - Làm người lương thiện bây giờ vất vả quá... biết đâu đến một lúc nào đó những nhà tù kia mới chính là địa chỉ mà người lương thiện cần đến cho ḿnh.” Ngưng trích.

    Thời gian qua việc những người mang tên là công an nhân dân nhưng lại chỉ biết “c̣n đảng c̣n ḿnh” đă đánh đập, bắn giết người dân một cách tàn nhẫn như kẻ thù, thậm chí công an c̣n bảo kê cho côn đồ xă hội đen đe dọa hành hung cướp bóc của lương dân chẳng chút nương tay. Nhà tù của bạo quyền Hà Nội ngày càng đông đúc tù nhân chính trị, tù nhân lương tâm, những người bất đồng chính kiến, những nhà dân chủ..v…v…Khi nhà nước xă hội chủ nghĩa VN đă vào được WTO, đă đạt được Hiệp Ước Thương Mại Song Phương với Hoa Kỳ là lúc những kẻ cầm quyền vứt bỏ mặt nạ để hiện nguyên h́nh là những tên hung thần, chỉ cần hó hé viết lách hay lên tiếng phản đối dù là phản đối bọn xâm lăng phương Bắc cũng đều bị vào nhà đá. Năm 2011 và năm nay với những đợt khủng bố rầm rộ, nhân số nhà tù tăng lên nhanh chóng với đủ mọi thành phần, đủ mọi tội danh kỳ quái bịa đặt chẳng hề có trong bất cứ bộ luật của một nước văn minh nào trên thế giới. Nào là chống phá chính quyền xhcn, nào là tuyên truyền nói xấu chế độ, phá hoại sự đoàn kết dân tộc, lợi dụng dân chủ xâm phạm lợi ích nhà nước ..v..v.và v..v..
    Tù nhân lương tâm nổi bật nhất là LM Tađêo Nguyễn văn Lư chỉ v́ đấu tranh đ̣i Tự do Tôn giáo mà thời gian bị giam cầm cộng lại đă hơn 20 năm, dù đang đau yếu nặng ngài cũng bị bắt trở lại nhà tù. Các mục sư Tin Lành Dương kim Khải, Nguyễn công Chính, Nguyễn trung Tôn, Phật Giáo Hoà Hảo có ông Nguyễn văn Lía, cùng rất nhiều chức sắc và tín đồ thuần thành chỉ mong được tự do hành đạo mà bị đánh đập rồi tống giam. Linh mục Phêro Phan văn Lợi cùng với Đại Lăo Hoà Thượng Thích Quảng Độ của GHPGVNTN th́ bị quản chế đă mấy chục năm qua như những người tù không tội. Ngành “cứu nhân độ thế” cũng chẳng được tha, bác sĩ Lê nguyên Sang mới được thả năm trước c̣n bác sĩ Nguyễn đan Quế đang trong nhà tù lớn.

    Trong giới luật sư những ai có tâm huyết để bênh vực người thấp cổ bé miệng, để bảo vệ Công Lư và Sự Thật lại bị đàn áp bởi cái được gọi là nhà nước pháp quyền VN. Họ gồm những người hiện đang thọ án như luật sư Lê công Định, luật gia Cù huy Hà Vũ, những người đă được thả ra nhưng bị quản chế là các luật sư Nguyễn văn Đài, Lê thị Công Nhân, Lê quốc Quân, Trần quốc Hiền và Nguyễn Bắc Truyễn. Những người tuy ở ngoài nhưng bị cô lập kinh tế, bị hăm dọa sách nhiễu chẳng khác ở tù như quư luật sư Lê trần Luật, Huỳnh văn Đông.

    Rồi thầy giáo Vũ Hùng, Đinh đăng Định. Thạc sĩ Tin học Nguyễn tiến Trung. Các bạn trẻ yêu nước có cuộc sống hướng thượng, vị tha như gần 20 thanh niên Công Giáo ở Vinh, trong đó có Paulus Lê Sơn mẹ mới mất v́ bạo bệnh mà em không được bạo quyền cho phép về thăm lần cuối, thật đáng thương quá! . Công nhân và nông dân là hai thành phần được đảng csVN ngày xưa ca tụng là những mũi nhọn xung kích, là giai cấp tiên phong nay cũng được đảng “ưu ái” cho vào tù như các bạn Đoàn huy Chương, Đỗ thị minh Hạnh, Nguyễn hoàng Quốc Hùng. Doanh nhân cũng không thoát khỏi số phận tù tội nếu không biết ngậm miệng lo làm giàu, Trần huỳnh Duy Thức với bản án nặng nề đến 16 năm. Đảng viên như các ông Vi đức Hồi, Trần anh Kim mà biết giác ngộ, biết nhận thức cũng bị kẻ cầm quyền đối xử thẳng tay.

    Binh vực ngư dân bị hải tặc Tầu giết hại như cô Phạm thanh Nghiên cũng phải vô tù. Dân oan như cô Lê thị Kim Thu, bà Hồ thị bích Khương, bà Trần thị Thuư. Nữ giáo dân có bà Vơ thị Thu Thuỷ ở Vinh. Thực hành Pháp luân công cũng là cái tội đối với Thiên Triều nên cũng ngồi tù. Giới Nhà văn nhà báo bloggers th́ nhà nước ta ghét cay ghét đắng cái tội không đi theo “lề phải”, không biết tung hô mà lại vạch ra bộ mặt tham ô, nhũng lạm, buôn dân bán nước của các quan nên bị tống giam không chút nương tay như Điếu Cày, anh Ba Saigon, nhà văn Nguyễn xuân Nghĩa, nhà báo Hoàng Khương, blogger Tạ phong Tần, kỹ sư Nguyễn trung Lĩnh.
    Mới đây nhất, một người gia nhập hàng ngũ tù nhân chính trị được mọi người yêu mến là nhạc sĩ trẻ Việt Khang với hai bản nhạc có lời lẽ tha thiết nhưng nghiêm khắc như bản cáo trạng hạch tội bọn công an “c̣n đảng c̣n ḿnh” và “chống quân xâm lược, chống kẻ nhu nhược bán nước VN”

    Ngoài những trại giam, ngày nay tập đoàn Bắc Bộ Phủ c̣n áp dụng chiêu thức bắt người vào các h́nh thức nhà tù khác như Trại Phục Hồi Nhân Phẩm mà các linh mục, tu sĩ và giáo dân xứ Thái Hà Hà Nội từng bị giam giữ vài ngày, rồi chị Bùi thị Minh Hằng chỉ v́ tội yêu nước đă biểu t́nh chống bọn Tầu cộng nên bị đàn em Việt Cộng bắt tù hai năm ở Cơ Sở Giáo Dục Thanh Hà tỉnh Vĩnh Phú. (Được biết chị mới được trả tự do sau 6 tháng ở trại trên.)

    Trên đây chỉ là một số “cư dân” nổi tiếng của hệ thống nhà tù trên khắp quê hương Việt Nam, c̣n biết bao nhiêu người vô tội nữa chỉ v́ không đồng chính kiến, v́ phản đối bất công, v́ đ̣i hỏi quyền tự do thờ phượng, tự do ngôn luận, v́ muốn sống cuộc sống xứng đáng của một con người mà bị chính cái nhà cầm quyền tự xưng là Của Dân, V́ Dân, Cho Dân tước đoạt quyền được sống tự do.

    Bao nhiêu người khác tuy ở ngoài nhưng bị quản chế, bị theo dơi, bị gọi lên gọi xuống làm việc với công an th́ có khác chi những tù nhân dự khuyết. Bà con dân oan bị công an cảnh sát vũ khí trang bị tận răng quyết tâm tiêu diệt để cướp đất, cướp nhà th́ có hơn chi số phận người tù.

    Một chế độ cai trị nhân dân bằng họng súng và nhà tù th́ hỏi sao nhân số nhà tù mỗi ngày mỗi thêm đông, có khi lời nói của nhân vật trong truyện Chị Cả Bống nêu trên cũng đang thành hiện thực: “Làm người lương thiện bây giờ vất vả quá, biết đâu đến một lúc nào đó những nhà tù kia mới là địa chỉ người lương thiện cần đến.” Hôm nay ở VN họ chẳng những chỉ vất vả mà c̣n gặp vô vàn hiểm nguy khốn khó, nào là bộ đội, công an ch́m nổi, cảnh sát, dân pḥng, thanh niên băng đỏ, mặt trận, phụ nữ, quần chúng tự phát, côn đồ xă hội đen. Hai nhóm cuối này c̣n được sự bảo kê của nhà nước, họ tác yêu tác quái trước con mắt hả hê hài ḷng của các cơ quan công quyền, có khi c̣n được thuê tiền nữa. Tất cả đều cấu kết để hăm hại người lương thiện bằng đủ kiểu cách. Nào là kiếm cớ đụng xe, gây lộn, kiểm tra hộ khẩu, bắt cóc hoặc công khai khủng bố đưa đi tù không án hoặc những bản án được dàn dựng xếp đặt sẵn.

    Nhân dịp tưởng niệm 37 năm ngày đau thương uất hận của đất nước, chúng tôi xin tha thiết gửi lời vấn an đến quư đồng bào trong các nhà tù nhỏ cũng như nhà tù lớn VN. Xin Ơn Trên phù hộ cho quư vị được b́nh an, giữ ǵn sức khỏe và kiên vững tinh thần để có lúc cùng toàn dân phải phá bỏ xích xiềng tù ngục, những người luơng thiện không thể cúi đầu chịu đựng măi mà sẽ cùng nhau đứng lên tự giải thoát cho ḿnh và dân tộc. Mong sao cho một ngày mau tới:

    “Chính đám sậy lau sẽ thiêu tất lũ bay thành tro xám!... Bay có hay sậy lau gặp lửa. C̣n bùng to hơn cả đề, đa. ... Ôi ghê sợ cả một trời phẫn nộ! Cả một trời đau khổ khôn lường. Đă bao ngày nén xuống thảm thương. Dưới tận đáy đồng lầy tủi hổ. Sẽ tràn dâng như sóng gầm thác đổ. Bọn quỷ yêu sẽ tới ngày tận số! Xác lũ bay sẽ ngập đựng ngập phố! Máu lũ bay hoen ố cả nền trời Kèn tự do đắc thắng nơi nơi Khai mạc b́nh minh khôi phục cuộc đời. Ôi tôi sống và tôi chờ đợi. Ngày triệu triệu trái tim bùng nổ tung trời!”

    Trích Đồng Lầy. Tập Thơ Hoa Địa Ngục

    Nhà Thơ Nguyễn chí Thiện đă tiên tri cảnh tượng của mùa Xuân Ả Rập, c̣n Mùa Xuân Việt Nam bao giờ sẽ tới. Sẽ c̣n bao nhiêu lần quốc hận 30-4 đến rồi đi, Việt Nam Tôi Ơi!

    Mùa Quốc Hận 2012
    Nguyễn thị Quảng B́nh

  7. #7
    Member
    Join Date
    31-03-2011
    Location
    http://letungchau.blogspot.com/
    Posts
    140
    Quote Originally Posted by Phú Yên View Post
    ...Hôm nay ngày 29/4/ 2012, tôi ghé vào diễn đàn để viết lên cảm nghĩ của tôi với niềm hy vọng sau khi tham dự buổi lễ chào cờ trong ngày Tưởng Niệm 30/4 do trường Việt Ngữ Về Nguồn, San Jose, California tổ chức ...
    Chân thành cảm ơn Phú Yên đă viết tâm tư rất hiền và thật, đă đưa bài viết của các em học sinh lớp Việt Ngữ trường Về Nguồn...
    Những dữ liệu quá dễ thương và thật mà tôi không thể ḱm xúc động.
    Có gặp quá nhiều những người lớn càng sống già tuổi càng tệ hại lố lăng mất gốc phản phé th́ mới thấy biết trân quư những giá trị trong bài viết và h́nh ảnh của Phú Yên.
    Cám ơn Phú Yên đă cho tôi một cảm xúc khó tả của ngày quốc hận thứ 37 này!

  8. #8
    Member
    Join Date
    31-03-2011
    Location
    http://letungchau.blogspot.com/
    Posts
    140

    Đồng Lầy (thơ Nguyễn Chí Thiện) - đoạn trích

    ...
    Người dân đă có thừa kinh nghiệm

    Bùa phép yêu ma không c̣n linh nghiệm

    Bạo lực đen ng̣m trắng nhởn nhe nanh

    Trại lính, trại tù xây lũy thép vây quanh

    Song bạo lực cũng đành bất lực

    Trước sự chán chường tột bực của nhân tâm!

    Có những con người giả đui điếc thầm câm

    Song rất thính và nh́n xa rất tốt

    Đă thấy rơ ngày đồng lầy mai một

    Con rắn hồng dù lột xác cũng không

    Thoát khỏi lưới trời lồng lộng mênh mông!

    Lẽ cùng thông huyền bí vô chừng

    Giờ phút lâm chung qủy yêu làm sao ngờ nổi!


    Rồi đây


    Khi đất trời gió nổi

    Tàn hung ơi, băo lửa, trốn vào đâu? bám vào đâu?

    Lũ chúng bây dù cho có điên đầu

    Lo âu, pḥng bị

    Bàn bạc cùng nhau

    Chính đám sậy lau

    Sẽ thiêu tất lũ bây thành tro xám!


    Học thuyết Mác, một linh hồn u ám

    Không gốc rễ ǵ trên mảnh đất ông cha

    Mấy chục năm phá nước, phá nhà

    Đă tới lúc tông đồ phải lôi ra pháp trường tất cả!


    Song bây vẫn tiệc tùng nhật dạ

    Tưởng loài cây to khỏe chặt đi rồi

    Không ǵ nghi ngại nữa!


    Bây có hay sậy lau gặp lửa

    C̣n bùng to hơn cả đề, đa

    Những con người chỉ có xương da

    Sức bật lật nhào, tung hết!


    Hoa cuộc sống Đảng xéo dày, mong nát chết

    Nhưng mà không, sông núi vẫn lưu hương

    Mỗi bờ tre, góc phố, vạn nẻo đường

    Hương yêu dấu c̣n thầm vương thắm thiết


    Nếu tất cả những tâm hồn rên xiết

    Không cúi đầu cam chịu sống đau thương

    Nếu chúng ta quyết định một con đường

    Con đường máu, con đường giải thoát

    Dù có phải xương tan thịt nát

    Trong lửa thiêng trừng phạt bọn gian ma

    Dù chết chưa trông thấy nở mùa hoa

    Th́ cũng sống cuộc đời không nhục nhă

    Th́ cũng sống cuộc đời oanh liệt đă!

    Nếu chúng ta đồng tâm tất cả

    Lấy máu đào tươi thắm tưới cho hoa

    Máu ươm hoa, hoa máu chan ḥa

    Hoa sẽ nở muôn nhà muôn vạn đóa

    Hoa hạnh phúc tự do vô giá

    Máu căm hờn phun đẫm mới đâm bông!

    ....

  9. #9
    Member Phú Yên's Avatar
    Join Date
    12-08-2010
    Posts
    1,858
    Những lời góp ư của các Tv Quan Tâm, Lê Tùng Châu, salsa ... là những lời khuyến khích quư báu dành cho toàn thể các Giáo viên trường Việt Ngữ Về Nguồn tại San Jose, California. Cũng nhờ những lời góp ư chân t́nh này của các bậc phụ huynh, cùng các thân hữu mà đội ngũ giáo viên thiện nguyện thêm hăng say trong công tác bảo tồn tiếng Mẹ trên xứ người và giữ vững tinh thần quốc gia, tôn kính Lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ trong sinh hoạt học đường suốt 16 năm qua.

    Đúng như Tv salsa nói:
    Tôi thường cảm thấy nhục nhă về sự hèn nhát của ḿnh, chống cộng nhưng chả làm ǵ ra ngô ra khoai cả. Tôi nghĩ đây là một cách "chống cộng" sâu sắc và có tác dụng lâu dài.
    Chính những lúc tôi tự hỏi ḷng ḿnh như vậy, mà tôi đă quyết tâm đóng góp một chút sức mọn trong công việc truyền bá Việt ngữ cho thế hệ con em người Việt để không quên cội nguồn của ḿnh là người Việt tị nạn cộng sản.

    Thời điểm này, những người giáo viên thiện nguyện có tinh thần quốc gia chống cộng lại càng quyết tâm và cố gắng hơn trong nhiệm vụ giáo dục và chính trị, để giữ vững sinh hoạt của trường Việt ngữ không bị "nhuộm đỏ" bởi bọn Việt gian tay sai Vc.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trung Quốc Phát Triển Vũ Khí Không Gian Mới
    By nghiep in forum Tin Việt Nam
    Replies: 4
    Last Post: 24-04-2016, 08:50 AM
  2. Replies: 2
    Last Post: 01-10-2011, 08:28 PM
  3. Replies: 4
    Last Post: 22-08-2011, 11:29 PM
  4. Replies: 0
    Last Post: 07-04-2011, 02:47 PM
  5. Replies: 0
    Last Post: 03-09-2010, 01:27 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •