Results 1 to 4 of 4

Thread: Paris Phản Đối Nguyễn Ngọc Ngạn Hát Xướng Nhằm Làm Quên Đi Ngày Quốc Hận

  1. #1
    Member
    Join Date
    04-11-2010
    Posts
    543

    Paris Phản Đối Nguyễn Ngọc Ngạn Hát Xướng Nhằm Làm Quên Đi Ngày Quốc Hận

    Phỏng theo bài viết của Nguyễn Cao Đường


    ta chuẫn bị từ xa phân phối số truyền đơn cho mỗi người để tiến hành vào rạp hát

    Paris Phản Đối Nguyễn Ngọc Ngạn Hát Xướng Nhằm Làm Quên Đi Ngày Quốc Hận !
    Sau buổi hội của các hội người Việt tỵ nạn cộng sản tại Pháp trong những ngày trưóc đây, 9 anh chị em ( anh chị Đặng Văn Khanh, anh chị Đỗ Văn Soạn, các anh Nguyễn Nhựt Châu, Thành (Lam Sơn719), Nguyễn Thanh Ngọc, Trần Minh Răn và Nguyễn Cao Đường đă đứng trước cửa Pavillon Baltard (Nogent sur Marne) từ 19giờ15 đến 20giờ15 để phát truyền đơn lời kêu gọi biểu t́nh ngày 30/4/20912 và phản đối buổi ca nhạc với MC Nguyễn Ngọc Ngạn, kể mà vợ con đă chết khi vượt biên để trốn bọn Việt Cộng sau ngày 30.4.1975 . Truyền đơn gồm có 2 phần : Việt ngữ của anh Nguyễn Nhựt Châu kư tên, Pháp ngữ của anh Nguyễn Cao Đường dịch ra. Chúng tôi đi bộ đến trước cửa Pavillon Baltard và phát cho người đi xem. Chúng tôi cũng đă thấy có vài "người quen"! Buồn ḷng nhưng "nhân t́nh" là vậy! Người quen đây xin quư vị hiểu là "người phe ta"! Lúc mới phát, có 2 người của "sécurité" đến phàn nàn nhẹ nhàng và một tên người Việt mặc bộ "complet" xám có vẻ hung hăng cũng phản đối. Tất cả anh chị em chúng tôi cũng đă trả lời lại lúc th́ ôn hoà lúc th́ cũng rất căng thẳng. Bọn họ yêu cầu chúng tôi qua phía bên lề đường đối diện để "làm việc". Một anh trong chúng tôi có nói là "Các anh làm việc của các anh, chúng tôi việc của chúng tôi". Một anh khác th́ nói "Chúng tôi phát truyền đơn nơi công cộng, chúng tôi có quyền". Theo đề nghị của anh Đỗ Văn Soạn, một anh yêu cầu "sécurité" gọi người trách nhiệm ra để chúng ta nói chuyện th́ họ từ chối! Và tất cả anh chị em đều ở lại tại chỗ! Hai anh đừng chận hai đầu ngơ vào nhà hát để phát! Và hai anh chụp h́nh! Thái độ của người đi xem cũng rất thản nhiên, có lẽ họ vô cảm ? Nhưng không có ai phản đối việc làm của chúng tôi! Có một người đàn ông, sau khi cầm truyền đơn, đọc sơ qua và cười nói với chúng tôi " Tụi (người Nam!) này cũng chống cộng chứ không phải là việt cộng đâu"! Trước khi "hành quân" chúng tôi có đề nghị cùng anh chị em là chúng ta không hô hào phản đối để tránh sự can thiệp của cảnh sát Pháp v́ không kịp xin tổ chức biểu t́nh. Lúc đầu các anh chị đều đă giữ đúng nguyên tắc là im lặng phát truyền đơn. Nhưng lúc gần đi về th́ có một vài anh chị v́ tấm ḷng hăng say hoặc phẩn uất trước sự dă tâm đàn áp đồng bào trong nước và việc phản bội quê hương, đă mạnh bạo hô hào những khẩu hiệu chống cộng và phản đối những người đi xem ca hát trong lúc toàn dân đau đớn v́ đất nước điêu linh! Một anh đă can thiệp để các anh chị này dịu bớt cơn thịnh nộ. Nhưng cũng phải công nhận rằng các anh chị em đă "thét lên" ḷng uất hận căm thù cộng sản cũng không phải là vô lư. Nếu chúng ta chống cộng mà không căm thù chúng th́ chống để làm ǵ? Ṇi thật ra, đây cũng là dịp để "chúng nó" nghe tận tai thấy tận mắt sự chống đối của Người Việt Tỵ Nạn tại Pháp!


    Chuẩn bị phát truyền đơn




    Phe ta đang thảo luận với những người đến xem hát

  2. #2
    Member
    Join Date
    04-11-2010
    Posts
    543

    Nguyễn ngọc Ngạn bị ”bức tử”

    Câu chuyện về NNN trong những ngày gần đây, được tóm kết như sau.

    Điện thoại reo, NNN nhắc máy:
    - Anh Sĩ đấy hả ...?
    - Em đây ...H́nh như chú mới gửi bài trả lời lên các trang mạng ..?
    - Có ǵ không ...?
    - Việc đó lẽ ra để em giải thích được rồi...
    - Có ǵ mới không ...?
    - Đă băi bỏ ...
    - Sao ...tại sao làm thế?
    - Dân ”business” tụi em rất nhạy cảm về việc này. Làm ăn, nói chung, cần khách, dù khách mua thực phẩm ..hay mua sự giải trí. Vé có bán hết chăng nữa vẫn không tránh khỏi nguy cơ bị phá đám ...
    - Theo anh, chúng ta vô t́nh làm cho ngày này càng lúc được mọi người nhớ đến....May là anh có đôi ba chục cuốn sách chống Cộng, chứ không ...cũng dám ”bị thịt” đấy!
    - Có tổ chức định biến ngày ”Quốc hận” này thành ngày ”Đấu tranh cho tự do” hay ǵ ǵ đó ...mà c̣n bị phản đối, nói chi là ...
    - Nếu anh muốn kiếm tiền, bên VN có khối công ty biểu diễn văn nghệ trả thù lao c̣n cao hơn bên này...
    - Dân ”business” bên này cũng như bên kia, cả hai đều chú trọng đến lợi nhuận. Không lời không làm. Tuy nhiên, bên đó c̣n bị chính quyền ”quản thúc” bằng nhiều cách khác nhau... Vụ anh Chế Linh, chắc anh cũng biết mà ...
    - Anh đâu theo dơi Internet thường xuyên ...
    - Hèn chi ...họ gọi anh là ”thiên tài”
    - Tụi xỏ lá!....
    - Chắc họ muốn nói, anh ám chỉ anh chỉ viết cho người khác đọc, c̣n anh không thèm đọc những ǵ người khác viết ...
    - Đúng là bọn đánh giặc ở chổ không có địch...
    - Hay là ..hôm nào đẹp trời, khi làm MC ở Việt Nam, anh ”cương” những câu nói không được soạn sẵn của họ dành cho anh ..thử coi họ có hơn được anh không !...
    - Thôi ...em đừng xúi dại. Ở đây xém ”bị thịt” ..nhưng c̣n gỡ gạc; chứ bên đó, không chừng bị họ ”bức tử” đấy em. Tên tướng công an nào đó c̣n nói thẳng là, họ có nhiều cách ”xử lư” những trường hợp chống đối với Đảng và nhà nước ..theo kiểu c̣n hơn Mafia. V́ chuyện bị dàn cảnh đụng xe, cho uống thuốc độc, bắn chết ..v..v.. là chuyện của bọn Mafia nước ngoài. Bọn họ, khi muốn làm th́ ra tay, chứ chưa dám tuyên bố công khai ...C̣n đằng này, là người của một cơ quan của nhà nước CS mà chơi theo kiểu này ...th́ đừng đụng đến họ cho chắc ăn!.
    - Nghe nói thời VNCH trước năm 1975, khi du kích CS không muốn dân làng hay tại thị trấn nào đó đi xem văn nghệ của các đoàn hát, họ đâu thèm kêu gọi, vận động ǵ hết ...có phải không?
    - Cũng có đôi nơi làm việc đó, nhưng ...họ cũng có cách làm khác là, họ chỉ cần thảy một trái lựu đạn vào đám đông đang xem văn nghệ. Thế là từ đó khỏi cần kêu gọi, vận động ǵ cả ...
    - Như vậy, vừa rồi ..họ chỉ dùng ”văn hoá chê” với anh ...chắc c̣n đỡ hơn là họ ”bức tử” anh?
    - ”Bức tử” thế nào được...dù sao, anh đă làm văn hoá mấy chục năm nay.
    - Nhưng, chắc anh có dự định sẽ về VN làm MC ...vào một ngày nào đó.
    - Không 10 năm ..th́ 20 năm nữa... có sao đâu !...
    - Nghe không ổn rồi anh ơi !... Đến lúc đó, họ không bức tử anh ...th́ anh cũng đă ngủm cù đeo rồi !...

    Tổng kết trên là một đoạn tếu vui có tính thời sự. Thật ra, có cầu th́ có cung. Có những người ”ghiền” nghe cải lương, họ cảm thấy không thể không đi nghe một buổi văn nghệ loại đó. Có những người b́nh dân chẳng hạn, họ muốn thưởng thức một buổi văn nghệ có tính b́nh dân. Do đó, khi ghiền rồi th́ họ c̣n biết ǵ đến ngày nào là ngày ”Qưốc hận” hay ngày ”Đại thắng”. C̣n như ”dân đen” tôi đây, không có một băng video Paris by night nào cả. ..mà có chết ”thằng Tây” nào đâu. Có người quen cho mượn video ”Mẹ” B.40, tôi xem qua cho biết, liệu rằng, băng này bị phê b́nh có đúng cách không. Xem xong, nếu không là băng mượn, tôi đă ném vào thùng rác. Làm văn nghệ, không phải chỉ cốt được phần h́nh thức, phần nội dung mới là trọng điểm của việc làm. Cũng như trước năm 1975, tôi cũng nghêu ngao (không thuộc cả bản nhạc) vài câu những bài hát của Phạm Duy, Trịnh Công Sơn ...mà vẫn nhập ngũ, chiến đấu đến ngày 30.04. Chẳng hề xuống tinh thần ..hay có tư tưởng bỏ ngũ ...v.v..và đến nay vẫn chống Cộng; không phải v́ lệnh lạc của ai cả ..nhưng chỉ bởi v́ bọn này tàn ác với dân, hèn nhát với kẻ thù ...và đang tâm làm tay sai, dâng hải đảo, đất liền cho giặc Tàu. Thế thôi!...c̣n th́ ai cũng biết: ”Rau nào sâu nấy”.


    Đặng Quang Chính
    Oslo 29.04.2012

  3. #3
    Member
    Join Date
    04-11-2010
    Posts
    543

    Biểu t́nh chống Việt Cộng chiều ngày 30.04.2012 trước sứ quán CS VN Paris



    Ngày 30 tháng 4 năm 2012, năm nay được ghi nhận là có sự đánh phá đồng loạt, h́nh như có tổ chức và chỉ đạo: mưu đồ biến Ngày Quốc Hận thành ngày Thuyền Nhân qua một số bài viết, manh nha ngày Việt Khang, là những chiến dịch thăm ḍ dư luận, nổi bật là ca sĩ Việt Dzũng, cùng với Thái Tú Hạp, bác sĩ Lê Hồng Sơn, lợi dụng nghị quyết đơn lẻ 4257 của thành phố Westminster, kư từ 12 tháng 8 năm 2009 để ra tay và có thể biến thành ngày Thuyền Nhân ở nước ngoài, nếu thí điểm Westminster gây tác động lớn, th́ trong những năm kế tiếp, lan rộng đến các nơi khác, biến ngày quốc hận thành ngày Thuyền Nhân, mà thuyền nhân, hay tỵ nạn, cũng chỉ là phần nằm trong ngày quốc hận; tức là những kẻ nầy, kể cả băng đảng Việt Tân, manh tâm biến diện thành điểm và sau đó biến điểm thành hư vô, là sách lược phá hoại tinh vi, trường kỳ. Gă Tây mang quốc tịch Cộng Ḥa Xă hội Chủ Nghĩa Việt Nam là André Meras, Hồ Cương Quyết, hợp tác cũng bác sĩ Nguyễn Quốc Nam, mở chiến dịch biến ngày quốc hận thành ngày gây quỷ, yểm trợ ngư dân Lư Sơn và B́nh Châu. Ở tận bắc Mỹ, nhà văn Nguyễn Ngọc Ngan, mang đoàn văn công đến Berlin để ăn mừng ca hát, vui sướng ngày đại thắng mùa xuân với tiêu đề:" T́nh ca Mùa xuân".

    Về truyền thông, đa số là mọi người đau ḷng tưởng niệm ngày quốc hận, th́ Nguyễn Văn Huy, thuộc nhóm Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, lănh đạo do kỷ sư Nguyễn Gia Kiểng, có vái viết rất phù hợp với chính sách ăn mừng đại thắng mùa xuân qua bài viết không giống ai:" hội chứng 30 tháng 4". Nếu bài nầy được đăng trên các tờ báo trong nước như Nhân Dân, Quân Đội Nhân Dân, Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Công An...th́ rất hợp và tác giả c̣n được biểu dương, nếu có gốc đảng. Nhưng tác giả Nguyễn Văn Huy lại phổ biến bài viết nầy sai môi trường, chung quanh đa số là nạn nhân của chế độ Cộng Sản, ngoài nội dung không giống ai, phản lại những suy nghĩ nhân quyền, đạo lư, luật pháp...mà một người có học rộng hiểu cao như Nguyễn Văn Huy phải tránh xa và lên án. Ngược lại ông ta c̣n bênh vực rất ngây ngô cho bạo quyền cộng sản, như một người nào đó có bằng cấp cao tiến sĩ ở Tây Phương khen ngợi Osama Bin Laden là người tốt, và tổ chức Al Qaeda là tổ chức cứu nhân độ thế, phục vụ đấng Allah, th́ dù có bằng cấp cao nhất trong các trường đại học danh tiếng, cũng bị dân chúng phản đối mạnh; ngoại trừ thành viên Al Qaeda hay các tổ chức khủng bố quan hệ là ca tụng vị khao bảng ấy. Đó là cái lạc hậu, không thể ngờ và chấp nhận được, v́ nó hoàn toàn đi ngược lại suy nghĩ b́nh thường của một con người, chưa kể đến trí thức, qua khía cạnh đạo đức, thế nhưng cái suy nghĩ đảo ngược đạo lư ấy lại xuất phát từ tiến sĩ Nguyễn Văn Huy, có người tôn sùng là trí thức, học giả, tốt nghiệp ở Pháp.

    Trong bất cứ xă hội nào, ai ca tụng đảng cướp hung tợn, tội phạm như Mafia, th́ họ phải là đồng bọn, có quan hệ quyền lợi. Đó là trường hợp những thành viên Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, thoái thân của nhóm Thông Luân: hô hào đấu tranh dân chủ đa nguyên, nhưng lại công nhận cờ máu của đảng Cộng Sản. Ngày xưa trên đại dương, có tàu chiến các nước như Anh, Tây Ban Nha...treo cùng một lúc hai lá cờ: quốc gia ḿnh và cờ cướp biển, để tỏ tinh thần: ḥa hợp ḥa giải?. Nhưng chắc chắn là cướp biển phải bị treo cổ và ngày nay, đảng ác ông Cộng Sản là phải loại trừ, chống lại. Trong phần mở đầu bài viết, Nguyễn Văn Huy trơ trẽn, để lộ bản chất gian manh qua câu:


    "...Hội chứng 30 tháng 4 đă để lại nhiều di sản không b́nh thường trong sinh hoạt của cộng đồng người Việt hải ngoại. Nhiều người cố t́nh biểu lộ tinh thần chống cộng cực đoan để che giấu sự sợ hăi chế độ cộng sản trong ḷng...”.

    Ở hải ngoại, nếu sợ chế độ Cộng Sản, th́ không ai dám xuất hiện biểu t́nh chống văn hóa vận, những cán bộ cao cấp trong nước sang làm công tác ngoại giao ăn mày. Ai sợ Cộng Sản ở nước ngoài, khi vượt thoát khỏi tầm tay, nhưng chỉ có những thành phần sau đây rất sợ CS, dù ở nước ngoài: có công việc làm ăn trong nước, thành Việt Kiều về thường trực, những kẻ gián điệp nằm dưới sự kiểm soát và chỉ đạo công tác, chúng rất sợ đảng qua sứ quán, nếu công tác bị thất bại ( nguyên tác gián điệp như câu: đốn củi ba năm, rụi một giờ). Và những người hàng hai, thuộc nhóm Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, ngại biểu t́nh, chống cộng là làm phật ḷng các đồng chí sứ quán, cựu cán bộ CS, dù sống ở nước ngoài nhưng vẫn theo đảng và kính yêu Hồ Chí Minh.

    Người Việt hải ngoại trường kỳ chống cộng, từ sau năm 1975, không nản ḷng, bẻ gảy hầu hết các cuộc công du của cán bộ cộng sản cao cấp, nhiều đoàn văn công và thành phần ca hát nước ngoài biến thành văn công như trường hợp đoàn hát Nguyễn Ngọc Ngạn. Người Việt không sợ nên chống mạnh, nhưng kẻ sợ nhất chính là Việt Cộng, chúng luôn gặp sức chống đối mạnh, đa số các nhà ngoại giao ăn mày từ Việt Nam sang, đều phải dùng cửa hậu để thoát thân và sứ quán Việt Cộng cũng bị bao vây, cờ đỏ sao vàng chỉ nằm gọn trong khuôn viên dưới sự canh pḥng nghiêm nhặt của cảnh sát và nhân viên ăn ninh, nhất là ngày quốc hận 30 tháng 4 hàng năm, sứ quán lại càng khốn đốn. Những tên sợ hải là: thành phần gián điệp nằm vùng, sợ đảng thí bỏ khi công tác không hoàn thành, tay sai đón gió sợ đảng tiết lộ bí mật khi đảng CS không dùng nữa. Do đó, khi nh́n thấy hàng năm, sứ quán bị biểu t́nh, chắc là thành phần như Nguyễn Văn Huy, nhóm Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên sợ là có lư do thầm kín bên trong. Nguyễn Văn Huy rất là léo lự, nói ngược lại suy nghĩ của ḿnh, dù có bằng cấp tiến sĩ, cũng không thể thuyết phục đươc ai, nhất là khi bài viết của hắn phổ biến rộng rải trên truyền thông.

    Trong nước, ai chống đảng, bị chụp mũ là" phản động", nhưng ở nước ngoài, bất cứ cá nhân, tổ chức nào dùng hai chữ" phản động" để lên án những người chống cộng quyết tâm, là lộ ngay chân tướng. Thế nên, chúng dùng từ: cực đoan, quá khích" với nghĩa xấu:" cái ǵ cũng chống...như tổ chức hồi giáo cực đoan, đồng nghĩa với khủng bố. Đó là lối chụp mũ mà nằm vùng, đón gió, tay sai dùng để triệt hạ người quốc gia, những người quyết tâm chống cộng. Cho nên, trong bài viết, Nguyễn Văn Huy đă để lộ ra chân tướng khi cho là:" Nhiều người cố t́nh biểu lộ tinh thần chống cộng CỰC ĐOAN để che dấu sự sợ hải chế độ cộng sản trong ḷng".

    Nguyễn Văn Huy quả là người không hiểu biết, dù có bằng cấp cao, hắn viết rằng:

    " Ba mươi tháng Tư năm 2012 (30/4/2012). Đây là lần thứ 37 cộng đồng người Việt hải ngoại miền Nam tổ chức kỷ niệm ngày Việt Nam Cộng Ḥa lọt vào tay cộng sản. Năm tới sẽ là lần thứ 38, năm sau đó sẽ là lần thứ 39... Tuổi đời của kỷ niệm đau buồn này sẽ c̣n chồng chất theo những tháng năm kế tiếp.".


    Đây là ngày TƯỞNG NIỆM, chứ không phải là KỶ NIỆM ngày Việt Nam Cộng Ḥa lọt vào tay Cộng Sản...có ai nói năng ngược đời như Nguyễn Văn Huy, chả lẽ tiến sĩ dốt đến thế ư? Tiến sĩ mà không định nghĩa và phân biệt thế nào là Kỷ Niệm và Tưởng Niệm, quả là chuyện khó tin nhưng có thật ở Pháp Quốc. Ngày quốc hận không bao giờ lỗi thời, chấm dứt, lịch sử ngàn đời ghi nhớ ngày tang của đất nước và nhất là hàng triệu nạn nhân. Rồi Nguyễn Văn Huy hỏi một câu ngớ ngẩn:" Kỷ niệm đến bao giờ ? Đó là một dấu hỏi lớn, một cấm kỵ không ai dám tiên đoán và cũng không ai dám đặt ra."

    Người Do Thái vẫn tưởng niệm, chứ không phải" kỷ niệm" hơn 6 triệu dân bị chế độ quốc xă Hitler tàn sát trong các trại tập trung thời đệ nhị thế chiến. Từ năm 1945 đến nay, vẫn tưởng niệm hàng năm, Đó là câu trả lời hùng hồn và có chứng minh cho Nguyễn Văn Huy đấy!. ở Úc Châu, hàng năm, các cựu chiến binh làm lễ:" tưởng niệm hừng đông" ( Dawn services) lúc 5 giờ sáng ngày 25 tháng 4, tưởng nhớ đến hơn 8 ngàn quân Úc, Tân Tây Lan hy sinh trong cuộc đổ bộ ở bờ biển Galipoli thờ đệ nhất thế chiến, người Armenia không quên ngày dân họ bị quân Thổ Nhị Kỳ tàn sát....trên thế giới, có biết bao quốc gia tưởng niệm hàng năm, chả lẽ ngày quốc hận sẽ bị mất theo thời gian?. Sau nầy, khi chế độ cộng sản không c̣n nữa, ngày quốc hận 30 tháng 4 vẫn sống măi, là ngày tưởng niệm hàng nhiều triệu nạn nhân của chế độ phi nhân do đảng CSVN gây ra. Thế mà Nguyễn Văn Huy trân tráo cho là:" Hiện tượng này rất đáng chú ư v́ không một dân tộc nào trên thế giới cố gắng kéo dài một kỷ niệm thất bại dai dẳng như cộng đồng người Việt miền Nam hải ngoại.".

    Ngày tang đất nước, quốc hận, khác với thiên tai, sóng thần...nhưng những tai họa thiên nhiên vẫn kéo dài tưởng niệm hàng năm. Không rơ cái bằng cấp tiến sĩ của Nguyễn Văn Huy có phải là dỏm, giả....hay là theo tiêu chuẩn:" dốt như chuyên tu, ngu như tại chức" như tại Việt Nam, hay là tiến sĩ" học tủ"?. Nên lư luận theo lối ấy, là ít huy vọng được các giáo sư chấp nhận để cấp bằng, thế mà ngày nay có gă tiến sĩ Nguyễn Văn Huy..hắn viết:

    " Nhưng ước muốn này không dừng ở đó, cộng đồng người Việt tỵ nạn miền Nam thành thực muốn xây dựng lại chế độ miền Nam ngay tại nơi định cư, đặc biệt là tại Mỹ, nơi có đông người Việt tỵ nạn. Đầu tiên là tại Cali, sau đó là Texas, tại những nơi này khi vào khu phố Việt người ta có cảm tưởng như sống lại không khí Sài G̣n ngày trước với những tiệm ăn, cửa hàng, quán nước, âm nhạc và những con người của "một thời vàng son", với những vinh quang cùng thói hư tật xấu.".


    H́nh như Nguyễn Văn Huy rất kỵ hai chữ Saigon, nên mới cho là:" cộng đồng người Việt tỵ nạn miền nam thành thực muốn xây dựng lại chế độ miền nam ngay tại nơi định cư, đặc biệt là tại Mỹ..." cái thủ đô người tỵ nạn phải mang tên Saigon và được chính nước tạm dung thừa nhận, chả lẽ nơi nầy đặt là" Little Ho Chi Minh city?".

    Nguyễn Văn Huy rất là ấu trĩ qua câu sau đây:

    " Cái không b́nh thường thứ ba là để duy tŕ chế độ Việt Nam Cộng Ḥa này tại hải ngoại, một khế ước bất thành văn được mọi người chấp nhân là trước khi bắt đầu một sinh hoạt nào, dù là văn hóa, xă hội hay từ thiện, mọi người phải đứng dậy hát quốc ca và chào quốc kỳ Việt Nam Cộng Ḥa. Ai không thi hành th́ không được chấp nhận. Sự cưỡng chế này đă khiến nhiều cộng đồng không muốn gắn bó với danh xưng "người Việt", như người Việt gốc Hoa và gốc Khmer chẳng hạn. Nhiều người c̣n không muốn nhắc tới hai chữ Việt Nam, nhiều người khác c̣n t́m cách thay tên đổi họ để tan biến vào xă hội cưu mang. Sự thật này tuy có đau buồn nhưng đó là trường hợp của những thành phần ưu tú của xă hội miền Nam cũ, những người đă từng lănh đạo đất nước."


    Chả lẽ những người bỏ nước ra đi t́m tự do, lại không mang theo cái mà ḿnh bị mất như: Việt Nam Cộng Ḥa, cờ vàng ba sọc đỏ, văn hóa miền nam....nếu ai sang đây là treo cờ máu, h́nh hồ, như trường hợp Trần Trường, th́ kẻ ấy thuộc thành phần: tỵ nạn gian, đón gió, nằm vùng...chứ bất cứ người tỵ nạn nào cũng tôn trọng bốn chữ" Việt Nam Cộng Ḥa", những kẻ ra đi t́m tự do, trong đó có cả tiến sĩ Nguyễn Văn Huy và đồng chí thân thương của ông là Nguyễn Gia Kiểng....khi đến trại tỵ nạn, trước hết phải xác nhận căn cước lư lịch thuộc" Việt Nam Cộng Ḥa", th́ mới được vào cửa ải thanh lọc đầu tiên của Cao Ủy Liên Hiệp Quốc để sau nầy đi định cư. H́nh như Nguyễn Văn Huy rất là khó chịu qua đoạn văn ngắn nêu trên khi bốn chữ Việt Nam Cộng Ḥa vẫn sống măi trong sinh hoạt cộng đồng, như vậy, Huy và đồng bọn để lộ ra bản chất" ăn cháo đá bát" một cách trơ trẽn, nay muốn tiếp cận và hợp tác với kẻ thù Cộng Sản, là nguyên nhân gây ra ngày quốc hận.

    Tinh thần chống cộng kiên cường của người Việt hải ngoại làm cho Nguyễn Văn Huy tức giận, nên ông ta lập lại câu và ư ở phần đầu, xin được ghi lại để chứng minh là gă nầy trúc căm thù vào người Việt tỵ nạn thành câu sau đây:

    " Hội chứng 30 tháng 4 đă để lại nhiều di sản không b́nh thường trong sinh hoạt của cộng đồng người Việt hải ngoại. Nhiều người cố t́nh biểu lộ tinh thần chống cộng cực đoan để che giấu sự sợ hăi chế độ cộng sản trong ḷng. Đó là trường hợp của những người vừa thoát khỏi những trại tù cộng sản theo chương tŕnh HO và đang bắt cả một cộng đồng làm con tin chỉ nhằm chứng minh ḿnh là nạn nhân của chế độ cộng sản."


    Ra đi v́ bọn cộng sản, th́ không chống cộng, th́ chống ai? Như làm cảnh sát mà không chống lại các băng đảng tội phạm, th́ cảnh sát làm ǵ nhỉ?. Đây là cái ngây ngô nữa của tiến sĩ Nguyễn Văn Huy, h́nh như hắn bực dọc v́ không hoàn thành công tác vận động xóa ngày quốc hận, quên hết tội ác của đảng CS, để mọi người nước ngoài cùng nhau đầu hàng cộng sản qua chiêu bài" ḥa hợp ḥa giải", treo cờ máu...nếu không có áp lực nào, th́ Nguyễn Văn Huy không bộc lộc sự sợ hải nào đó bên trong, khi" công tác không hoàn thành"? Cái ǵ cũng có nguyên nhân bên trong và cái quả thể hiện bản chất từ cái nhân, đó là bài viết của Nguyễn Văn Huy, thuộc nhóm Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên, tấn công vào ngày quốc hận một cách điên cuồng.

    Trong một đoạn khác, Nguyễn Văn Huy không nói đúng sự thực, h́nh như hắn ta đă trải qua cơn mộng du lâu dài, hay là quá chủ quan, tự cao tự đại, nên không theo dơi nhiều bài viết tiếng Việt, Anh....kể cả sách, nói về những kẻ làm hỏng miền nam như tướng Dương Văn Minh, Nguyễn Khánh, Nguyễn Cao Kỳ, Nguyễn Văn Thiệu....nên Nguyễn Văn Huy mới viết câu sau đây:


    " Đa số những người này không dám lên án những cấp chỉ huy đă từng bỏ rơi họ, ngược lại họ hướng sự chống đối vào bất cứ người nào từ trong nước ra nước ngoài, từ viên chức chính quyền đến thành phần nghệ sĩ. Sự chống đối của họ chỉ nhằm xác nhận họ là nạn nhận của chế độ cộng sản mặc dù thủ phạm đầu tiên chính là những cấp chỉ huy của họ."


    Đây là điểm rất là" khuynh tả" mà tên Nguyễn Văn Huy bày tỏ, trách người Việt hải ngoại chống văn công, văn vận, lănh đạo đảng...xuất ngoại. Nếu là ca hát, cũng chỉ là văn công, chứ ai được phép xuất ngoại để tŕnh diễn văn nghệ, phần lớn là bị lỗ, ai là ông chủ chi cho họ?

    Phần kết luận, tên Nguyễn Văn Huy trân tráo:

    " Đă đến lúc cộng đồng người Việt tỵ nạn miền Nam can đảm làm lễ chôn cất ngày 30 tháng 4 trong kư ức. Khi 30 tháng 4 đă được yên mồ đẹp mả, cộng đồng người Việt hải ngoại mới thực sự vượt khỏi sự giam hăm của quá khứ và có thể tiến vào tương lai một cách hùng dũng. Quên là một quyết định rất khó nhưng bắt buộc, nếu muốn được giải thoát.
    Nguyễn Văn Huy".


    Nói như thế, th́ sau năm 1975, nghĩa trang Việt Cộng được:" yên mồ đẹp mả" và nghĩa trang quân đội VNCH từ các tỉnh đều bị đào xới, nghĩa trang Biên Ḥa bị đập phá, Việt công dùng súng bắn các mộ bia để giải trí và mức độ tàn phá ấy đang tiếp tục sau khi tên thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng giao nghĩa trang cho tỉnh B́nh Dương, khai thác kinh tế.

    Ngày quốc hận 30 tháng 4 là ngày mà cả nước đau buồn, chỉ có cộng sản, tay sai là phấn khởi. Nhưng ở nước ngoài, chúng thấy nạn nhân và người Việt tỵ nạn vẫn kiên tŕ tưởng niệm quốc hận, chống cộng trường kỳ, th́ tức giận. Do đó, qua bài viết của Nguyễn Văn Huy, xin hỏi:" MẦY LÀ AI?"/.

    BÙI LƯ HỒNG.
    30.04.2012

  4. #4
    Member Truc Vo's Avatar
    Join Date
    11-08-2010
    Posts
    907

    Trọn bài viết của Nguyễn Văn Huy

    Trong post #3 có nói đến bài viết của Nguyễn Văn Huy. Các bác muốn xem trọn bài “Hội chứng 30 tháng 4 - Phân tâm một cuộc thất bại” của Nguyễn Văn Huy đăng trên Thông Luận số 268, xin click vào đây:

    http://ethongluan.org/index.php?opti...-cuoc-that-bai

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 17-09-2011, 03:20 PM
  2. Replies: 9
    Last Post: 08-04-2011, 04:20 PM
  3. Biểu T́nh Ngày Quốc Hận Tại Paris
    By Tigon in forum Thông Báo Cộng Đồng
    Replies: 0
    Last Post: 07-04-2011, 05:35 AM
  4. Replies: 0
    Last Post: 23-12-2010, 03:14 AM
  5. Replies: 0
    Last Post: 09-12-2010, 02:29 PM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •