Results 1 to 3 of 3

Thread: T́m mộ

  1. #1
    Hồ Thanh Nhă
    Khách

    T́m mộ



    Người tù trở về thăm đất Bắc
    Đồi sắn mênh mông ngă bóng chiều
    Con suối h́nh như giờ cạn lại
    Mỏi ṃn mạch nước cũng khô theo

    Anh nằm giữa đỉnh đồi hoang vắng
    Mát rượi tàng cây dưới bóng sao
    Con suối ṿng cung qua mấy trại
    Nhảy tung bọt sóng tháng mưa rào

    Sơn La nước độc ma rừng thiêng
    Sương muối chiều hôm phủ khắp triền
    Hơi thở tưởng chừng như đặc lại
    Nặng nề buồng phổi héo vành tim

    Anh đến Sơn La rồi ở lại
    Bạn bè sau đó cũng về Nam
    Chiều nay trở lại t́m anh đó
    Chớp mắt qua rồi mấy chục năm

    Cây sao cổ thụ giờ đâu mất
    C̣n chỉ mênh mông sắn phủ đồi
    Cách ngă ba nầy trăm rưỡi thước
    Mồ hoang viễn xứ lạnh mưa rơi

    Gốc cây mục nát lên tầng nấm
    Càng quạnh hiu thêm lủ mối càng
    Cả khúc cây rừng c̣n gặm nát
    Huống hồ xương trắng gió mưa chan

    Năm xưa bẻ tạm ba que nhỏ
    Làm nén hương ḷng tiễn bạn đi
    Gạo muối cũng không ḷng thấy trống
    Tủi thân manh chiếu rách đôi lề

    Tôi dắt con anh trở lại đây
    Mênh mông nghĩa tận khói hương dầy
    Về Nam hương hỏa mồ yên tịnh
    Chắc cũng c̣n hơn thổ trạch nầy

    Hồ Thanh Nhă



  2. #2
    Khách
    Khách

    T́m Mộ

    Bài thơ thật buồn .Thương tiếc những Anh hùng tử sỹ VNCH . Lịch sữ sẽ trả lại danh dự và ghi nhận công trạng của các Anh , những người VỊ QUỐC VONG THÂN

  3. #3
    khách
    Khách

    Đám ma tù

    Từ bài thơ T̀M MỘ , tôi chợt nhớ đến 1 bài thơ cũng gây cho tôi 1 xúc động không kém . Đó là bài ĐÁM MA TÙ . Tôi xin gởi lên 1 vài ḍng cảm nhận có thể câu văn không hay nhưng đó là những lời chân thành tôi xin gởi đến hương hồn các Anh.


    ĐÁM MA TÙ

    Vài tên cầm súng bước đi đầu
    Tên nữa AK tiếp phía sau
    Một xác bó tṛn , đôi manh chiếu
    Hai đầu buộc chéo , bốn dây lau

    Một buổi tối mưa dầm, lang thang đâu đó trên net . Chợt đọc được một bài thơ sao mà buồn quá vậy ! Người thiên cổ đă vô danh mà tác giả cũng vô danh . Mắt nḥa lệ , tôi khẽ cúi đầu che giấu đi nổi nghẹn ngào đang dâng trào, khiến tôi không thể đọc trọn vẹn hết câu thơ . Ḷng rưng rưng miên man ḍng suy nghĩ ... lịch sử VN có bao giờ tang thương đến vậy ? Dân tộc VN có bao giờ ly tán đến như vậy ? Đất nước lâm nguy , các Anh - những người con ưu tú , xếp bút nghiên lên đường theo tiếng gọi quê hương . Để trả nợ non sông , thân xác các anh đă nằm lại đâu đó trên khắp chiều dài của đất nước h́nh chữ S này .Từ non cao đến rừng sâu thẳm , từ biển khơi , khe suối , sông ng̣i ....
    Đại cuộc không thành .... Các anh trở thành nạn nhân của những trả thù tàn bạo . Bao nhiêu trang anh hùng tuẫn tiết , bao quân binh u uất vong linh và c̣n bao hoang mộ vẫn đang ngậm hờn ...

    Không kèn, không trống , không đưa tiển
    Chẳng khói , chẳng nhang , chẳng nguyện cầu
    Chỉ có bạn tù khiêng lặng lẽ
    Và ... Hồn sông núi bước theo sau

    Vâng , hồn đă ḥa cùng sông núi nhưng ḷng các Anh u uất lắm .Quê hương vẫn c̣n ch́m đắm . Chí nguyện làm trai chưa xong th́ đă trọn nhân thế kiếp phù sinh .Thôi ! tận nhân lực đành tri thiên mạng . Trong tôi , trong tâm tưởng của nhiều và ... rất nhiều người dân Việt luôn xác tín một điều : Các Anh - những Anh hùng " Vị quốc vong thân " sẽ đi vào lịch sử dân tộc như những nốt nhạc son của bản hùng ca bi tráng . Tổ Quốc măi măi xướng danh các Anh - Người chiến sỹ vô danh kiêu hùng .
    ... Bất chợt ... hiu hiu một làn gió nhẹ như hơi thở . Thoảng đưa mắt nh́n ra bầu trời đang rưng lệ . Phải các Anh không ? Hay tiếng thở dài của Mẹ Việt Nam ? Khe khẽ , tôi th́ thầm lời nguyện nhỏ : " Xin hăy yên ḷng an nghỉ , nhé Anh - Hỡi người chiến sỹ quân lực VNCH ! "


    Saigon , một tối mưa buồn

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •