Page 2 of 2 FirstFirst 12
Results 11 to 16 of 16

Thread: Đảng CS Việt Nam: Bỏ của lấy người ...hay bỏ chạy?

  1. #11
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đảng CS Việt Nam: Bỏ của lấy người ...hay bỏ chạy?
    BỎ ĐẢNG, TA VỀ VỚI DÂN THÔI!

    William Truong

    Thật sự chủ nghĩa Cộng Sản đă không c̣n tồn tại từ hơn hai thập niên trước. Điều c̣n lại hôm nay chỉ là tên gọi, một tên gọi như một hồn ma hiện về từ quá khứ để hù dọa hiện tại, một bóng mờ ám ảnh ba triệu con người đă trót lầm đường, cũng là lưới nhện đầy sáo ngữ để nắm giữ thế hệ trẻ vô tội vào một niềm tin mù quáng đến mức dị thường.

    Ngược ḍng lịch sử của 20 năm về trước, khi mà toàn khối cộng sản sụp đổ cả về ư thức hệ lẫn chính trị, kinh tế và đánh dấu sự cáo chung ở Nga và các nước Đông Âu. Cơn dư chấn đó truyền sang cả Trung Quốc và Việt Nam th́ bên Trung Quốc đă chọn cái ác-phải nói là thật tàn ác- để duy tŕ chế độ cộng sản, hay đúng hơn là độc tài mà bằng chứng là cuộc đàn áp đẫm máu Thiên An Môn đă làm chấn động lương tâm của toàn nhân loại và để lại niềm đau, sự thù hận trong chính dân tộc Trung Hoa, th́ ở Việt Nam đảng cộng sản đă chọn cho ḿnh phương tiện bảo vệ chế độ là sự dối trá.

    Thế nhưng xưa nay người ta thấy dối trá không bao giờ là một phương tiện để xây dựng, cho dù xây dựng ḷng tin hay những công tŕnh vật chất. Sự dối trá chỉ có tác dụng phá hoại, quả không sai khi ta nghe câu cửa miệng của các binh gia "binh bất yếm trá", nghĩa là người dùng binh th́ phải gian trá, gian trá để phá hoại được địch quân và giành chiến thắng. Chính quyền cộng sản thời trước năm 1975 đă phát động toàn dân miền Bắc tham gia kháng chiến và để tạo nên một dân tộc thiện chiến họ đào tạo con người dối trá, càng dối trá càng tốt. Sau 1975, họ xua đuổi, cầm tù những người miền Nam-những trí thức được đào tạo bài bản để lănh đạo và xây dựng xă hội- và hậu quả c̣n lại những người cộng sản, những con người xây dựng ḥa b́nh bằng ư thức chiến tranh-thật trớ trêu và bất hạnh. Mà ư thức chiến tranh là sự nghi ngờ và phá hoại, ở đây niềm tin là ư niệm lỗi thời và người lương thiện sẽ bị cho là khờ khạo. Tất cả những giá trị tinh thần nhân bản và xây dựng đều bị người cộng sản chối bỏ để thay vào đó là hận thù, bạo lực ; t́nh tự dân tộc được thay bằng t́nh yêu đảng phái, và kẻ thù truyền kiếp của dân tộc được gọi là đồng chí, anh em.
    Thay v́ từ bỏ quyền lực và chuyển giao êm thắm lại cho toàn dân tộc Việt Nam như CS Nga và CS Đông Âu, họ-CS VN-đă dối trá và tham quyền cố vị, khi chủ nghĩa Marxist đă bị đào thải tận gốc và bị chối bỏ ngay trên quê hương Karl Marx và nước Nga của Lenin, để lấp đầy khoảng trống ư thức hệ và tiếp tục ru ngủ nhân dân như một thứ thuốc phiện của tâm hồn họ vực dậy cái gọi là "Tư Tưởng Hồ Chí Minh" như một cái phao ư thức hệ (nhớ là cái phao thôi ) để cứu văng sự sụp đổ cho tính chính danh của đảng Cộng Sản. Một mặt, họ liên kết mật thiết với chính quyền cộng sản, đúng hơn là chủ nghĩa dân tộc cực đoan và cai trị độc tài, của Trung Quốc để dựa vào thế lực khát máu ngay chính với nhân dân của họ để lấy làm chỗ dựa cho quyền lực. Thế nhưng đă rước cướp vào nhà th́ khác nào tự giao nộp của cải. Một chính quyền khát máu với chính dân tộc của họ như CS TQ làm ǵ có cái gọi là t́nh đồng chí, anh em. V́ tham đắm quyền lực và sợ hăi người dân CS Việt Nam đă đi vào một con đường không có lối ra và hậu quả ngày hôm nay là TQ liên tục lấn chiếm biển đảo, c̣n nhân dân xem đảng cộng sản chính là những tên lừa đảo, lừa đảo ư thức hệ của biết bao đảng viên, lừa đảo lư tưởng của thế hệ thanh niên, đoàn viên cộng sản. Không dừng lại ở đó, họ dối gạt cả tuổi thơ vừa cắp sách đến trường với tên gọi đội viên với biết bao thứ không hề có thật mà tâm hồn trong trắng các em phải yêu thương, yêu đảng và yêu Bác. Thế nhưng họ, ban tuyên giáo Trung ương đảng có yêu Bác hay không? Có thực hiện nguyện vọng thiết tha và sau cùng của con người mà họ "kính trọng " không? Nghĩa là có thực hiện di chúc HCM không? Rơ ràng là KHÔNG. C̣n tại sao những em bé vừa năm, sáu tuổi đời đă phải yêu đảng, yêu CNXH trong khi chính các em chưa có một tí ǵ gọi là ư thức chính trị? Vậy phải chăng người CS đă cướp đi tuổi thơ của bao thế hệ thanh, thiếu niên VN?

    Hậu quả của việc cướp đi tâm hồn tuổi thơ của bao thế hệ là một nền giáo dục xuống cấp và băng hoại mà chính người CS, những đảng viên cao cấp đă xác minh bằng chính việc gởi con em họ du học ở ác nước "Tư Bản giăy chết " ở Mỹ, châu Âu, Nam Hàn, Nhật Bản, Singapore...Song le với việc "trốn chạy khỏi thiên đường " mà những người CS đă chuẩn bị chu đáo cho con em ho là những bài báo của những tên bồi bút bất nhân, thất đức để kêu gọi, dọa dẫm và lừa gạt những đảng viên cấp thấp, thế hệ thanh thiếu, niên phải trung thành với đảng với lư tưởng XHCN, nghĩa là với cái thiên đường mà họ rắp tâm trốn chạy. Đó là ǵ nếu không phải là hành động lừa gạt?

    Và tại sao những người đảng viên cộng sản c̣n nghe theo để tiếp tục bị lường gạt? Phải chăng đó chính là tâm lư phục tùng, một bản năng có điều kiện, hay c̣n lư do ǵ khác?

    Quả là bộ máy tuyên truyền cộng sản đă tạo ra một tầng lớp phục tùng được mệnh danh là đảng viên cộng sản, họ đă tạo ra một tầng lớp người máy, những con người cơ giới hóa để quên đi cảm thức sinh động với đời sống, những con người mà ḷng trắc ẩn bị chai lỳ và lương trị đă tàn héo. Và họ, những đảng viên cộng sản, đă không c̣n sống một đời sống của con người toàn vẹn, thật mỉa mai cho những con người "đỉnh cao trí tuệ". Như Einstein tin tưởng rằng: "Dạy cho con người một chuyên ngành th́ chưa đủ. Bởi bằng cách đó, anh ta tuy có thể trở thành một cái máy khả dụng, nhưng không thể trở thành một con người với đầy đủ phẩm giá. Điều quan trọng là anh ta phải được dạy để có một cảm thức sống động về cái ǵ là đáng để phấn đấu trong cuộc đời. Anh ta phải được dạy về cái ǵ là đẹp và cái ǵ là thiện. Nếu không, với kiến thức được chuyên môn hóa của ḿnh, anh ta chỉ giống như một con chó được huấn luyện tốt, hơn là một con người được phát triển hài ḥa. Anh ta cần phải học để hiểu những động cơ của con người, hiểu những ảo tưởng và những nỗi thống khổ của họ để t́m được một thái độ ứng xử đúng đắn với từng con người đồng loại của ḿnh, cũng như với cộng đồng".Con người cộng sản đă được trang bị ḷng trung thành mù quáng để hy sinh những phẩm chất người c̣n lại và giá trị của ḷng trung thành không ǵ khác hơn là vừa ḷng ông chủ, nghĩa là họ tự nhận làm người nô lệ, và quyền tự do, quyền làm người đích thực đối với họ chỉ là những phạm trù xa lạ; xa như chính linh hồn họ vậy!

    Để giải quyết phức cảm tội lỗi đối với đồng loại và t́m lại sự thăng bằng tâm lư, dạng tâm lư thù ghét ngay chính bản thân - họ thường rơi vào một trong nhiều dạng của sự tha hóa và bạo lực, mà một xă hội tha hóa và bạo lực th́ không thể dẫn đến nền văn minh, v́ tự thân của nó đă là suy đồi và hủy hoại-điều mà chúng ta thấy bên Đông Âu, Nga, và tất cả các nước cộng sản trước khi nó sụp đổ cũng như TQ và VN ngày nay.

    Thế th́ tại sao họ không từ bỏ danh nghĩa đảng viên như một sự giải thoát tâm hồn, t́m lại suối nguồn ấm áp của t́nh tự dân tộc?

    V́ họ sợ! Họ sợ bị cắt đứt mối dây liên lạc tâm thức với những người cùng hội cùng thuyền, sợ sự cô đơn dày ṿ nếu như họ không nối lại được mối liên lạc tâm hồn với những người c̣n lại trong xă hội-với nhân dân. Họ sợ làm người độc lập, sống và hành động bằng chính tư duy của họ thay v́ được lănh đạo bởi một quyền lực khác cho dù đó là quyền lực đen tối. Bao nhiêu năm qua họ đă bị tước đoạt quá nhiều phẩm chất con người, điều c̣n lại duy nhứt là ḷng trung thành cho dù đó là ḷng trung thành với một ảo tưởng-v́ CNXH thực chất không c̣n tồn tại. Nếu như phải suy tính cho sự hy sinh sau nốt- ḷng trung thành với đảng- để giải thoát ngục tù tâm lư đă giam giữ họ bấy lâu, th́ cái viễn ảnh sụp đổ hoàn toàn nhân cách quả thật kinh khiếp. Thế nhưng mối mâu thuẫn nội tại ở đây là nếu không chấp nhận một sự từ bỏ tuyệt đối như là "Lời chia tay một đi không trở lại"(Như anh Nguyễn Chí Đức) th́ họ c̣n luôn bị dày ṿ trong tù ngục tâm lư, một sự bất an đến sâu xa mà họ phải luôn đối diện được biểu thị rơ ràng qua các hành động bạo lực liên tiếp diễn ra trong các đồn công an, trong việc đàn áp ngày càng nặng tay và mức độ càng gia tăng đối với những người bất đồng chính kiến, những bloger, dân oan, các tổ chức tôn giáo...như một dấu hiệu lóe sáng rạng rỡ của ánh hoàng hôn trước khi mặt trời hoàn toàn lặng tắt.

    Mọi kết thúc luôn có sự khởi đầu mới như là một quy luật, và tôi tin chắc rằng anh Nguyễn Chí Đức cũng như bao người đảng viên cộng sản khác đă can đảm quay lưng với thiên đường ảo tưởng XHCN để ḥa cùng nhịp đập con tim dân tộc Việt, đă t́m lại được hơi ấm t́nh người giữa quê huơng mà trước đây đối với họ như vạn trùng xa cách. Bỡi dân tộc chính là Mẹ Việt Nạm, một người mẹ chưa bao giờ lên tiếng trách hờn đối với những đứa con hư đă hồi tâm chuyển tánh.

    Hăy thức tỉnh trước khi quá muộn!
    http://ttngbt.blogspot.ca/2012/10/au...n-dung-se.html

  2. #12
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Đảng CS Việt Nam: Bỏ của lấy người ...hay bỏ chạy?
    Làn sóng trốn chạy của 'Tư bản đỏ' Trung Quốc
    Góc nh́n đa chiều



    Tư bản đỏ Trung Quốc t́m cách ra đi không phải với hai bàn tay trắng, mà với số của cải tích góp được một cách bất thường trên lưng hàng trăm triệu người nghèo khắp lục địa này.

    Với những tiềm năng phát triển lớn lao, ngày nay Trung Quốc đă trở thành một đất nước có nền kinh tế đứng hàng thứ nh́ trên thế giới. Nhưng càng đến gần thời điểm đại hội lần thứ 18 của đảng vào tháng 10 năm nay, những người sắp ra đi và những người chuẩn bị tiếp nhận quyền lực đều nhận thức rằng họ đang đối diện với một vấn nạn ngày càng lớn. Đó là tính chính danh, tính hợp pháp chính trị của cả chế độ và của giới lănh đạo ở thượng đỉnh. Nói một cách cụ thể hơn, trong mắt dân chúng, những ǵ mà họ đă từng được nghe suốt mấy thập niên qua về một chính phủ dựa trên lư tưởng công bằng xă hội cộng sản th́ nay chỉ thấy từng tập đoàn quyền hành cùng với hệ thống tham nhũng sâu rộng, và một số đại gia tư bản cực kỳ giàu có rút ruột từ nguồn tài sản quốc gia.

    Trong t́nh trạng tham nhũng lan tràn trên toàn xă hội Trung Quốc như hiện nay, ước lượng mỗi năm có khoảng 50 tỷ đô la theo chân cán bộ quan chức và gia đ́nh họ rời khỏi đất nước. Đó là một trong nhiều chi tiết được đưa ra trong một bài báo của Jonathan Manthorpe của tờ Vancouver Sun, Canada ngày 13/7/2012. Những nhà giàu mới ở Trung Quốc mệnh danh “tư bản đỏ” từng ngày từng giờ đang ráo riết t́m chỗ trú thân an toàn ở các nước Tây Phương. Làn sóng này đă bắt đầu trong mấy năm qua nhưng gia tăng càng lúc càng nhanh trước các biến động xă hội lẫn chính trị tại đây.

    Theo Jonathan Manthorpe, một nghiên cứu gần đây cho thấy rằng 90% trong số hơn 300 thành viên của Ủy ban Trung ương đảng Cộng Sản Trung Quốc đă đưa một phần gia đ́nh ra sống ở nước ngoài hoặc đă xin làm công dân nước ngoài. Đây là các đầu cầu để chuyển tài sản hiện nay và để làm “nơi tỵ nạn” trong tương lai khi có biến động chính trị tại Trung Quốc.

    C̣n giới giàu có nói chung, khoảng 60% cho biết đang trong tiến tŕnh xin di dân hoặc đă có ư định làm việc này trong thời gian trước mặt. Biến cố Bạc Hy Lai (Bo Xilai), nguyên bí thư thành ủy Trùng Khánh (Chong Qing), bị bắt chờ ngày ra ṭa càng khiến giới tư bản đỏ không c̣n cảm thấy an toàn dù ở bất kỳ vị trí nào, và càng gấp rút t́m đường đi ra nước ngoài cùng với số tài sản hiện có.

    Vào cuối năm 2011, một nghiên cứu khác, có vẻ “hiền lành” hơn, được chính Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc thực hiện, cũng cho thấy từ giữa thập niên 1990, ít là khoảng 125 tỷ USD đă lẻn ra khỏi đất nước theo chân của hơn 16.000 cán bộ, công chức và những người thân của họ.

    Từ một nguồn khác nữa, kư giả John Sudworth của BBC News từ Thượng Hải ngày 22/8/12 tường thuật hiện tượng “Tư bản đỏ Trung Quốc” lũ lượt ra đi. Ông viết: “có một thứ hàng xuất khẩu từ Trung Quốc mà dường như hiện nay không ai ngăn cản nổi – đó là các triệu phú”. Điển h́nh như Louie Huang, một trong những người giàu nhất Thượng Hải (Shanghai) nhờ kinh doanh bất động sản. Ông Huang thừa nhận với nhiều người bạn giàu có khác rằng t́nh h́nh không c̣n an toàn cho những người như ông tại Trung Quốc nữa. Con đường duy nhất là t́m cách ra nước ngoài sinh sống.

    Ông nói: “Hầu hết họ nghĩ rằng tôi có quá nhiều tiền ở đây. Rồi sẽ tới ngày chính phủ thay đổi chính sách và lấy lại hết“. Đó cũng là điều lo lắng của nhiều người thuộc giới siêu giàu Trung Quốc nay đang t́m cách thoát đi. Nó cũng cho thấy mặt thật của đời sống chính trị, kinh tế của Trung Quốc, tức không hề có một xă hội ổn định như h́nh ảnh mà đảng muốn trưng ra trước thế giới. Nói cách khác, những tư bản đỏ ngày nay không c̣n tin vào cái gọi là kinh tế thị trường theo đặc tính XHCN Trung Quốc, với quá nhiều đe dọa bất an tiềm ẩn. Họ t́m cách ra đi không phải với hai bàn tay trắng, nhưng với số của cải tích góp được một cách bất thường trên lưng hơn một tỷ người nghèo khắp lục địa này.

    So với năm 2006, chỉ có 63 visa EB-5 — tức loại visa đầu tư để định cư tại Hoa Kỳ — được cấp cho các công dân Trung Quốc; th́ năm 2011, con số này nhảy vọt lên 2.408 visa; và trong năm 2012, chỉ trong 6 tháng đầu năm, con số này đă vượt quá 3.700 visa.

    Giới giàu Trung Quốc không chỉ chạy sang Mỹ mà thôi. Hiện nay họ c̣n là một trong các luồng di dân lớn nhất vào Australia. Số liệu công bố năm 2011 cho thấy lần đầu tiên di dân Trung Quốc vào Australia đă vượt qua số người từ Anh Quốc. Tại Canada, con số các “nhà đầu tư” Trung Quốc được cấp quy chế thường trú tại Canada đă tăng gấp đôi trong ṿng hai năm.

    Theo hăng tin AFP, hiện tượng tài phiệt Trung Quốc đầu tư ồ ạt vào rượu Pháp cũng đang gia tăng. Sau khi “xâm nhập” vào lănh địa rượu Bordeaux, các tay tài phiệt Trung Quốc “tấn công” vào rượu Bourgogne bằng những số vốn khổng lồ. Bên cạnh lư do thuần túy thương mại, đây c̣n là lư cớ để xin nhập cư vào Pháp.

    Những kẻ nằm ở thượng tầng xă hội Trung Quốc thấy rơ là tương lai của chính họ rất bấp bênh. Nền kinh tế Trung Quốc không thể tăng trưởng bất tận. T́nh trạng hụt hơi đă hiện rơ trong những năm gần đây. Không chỉ những người nghèo tại Trung Quốc có thể nổ tung bất kỳ lúc nào mà cả các đồng nghiệp của họ cũng có thể lôi cổ họ ra làm “dê tế thần” để xoa dịu dân chúng bất kỳ lúc nào. Hôm qua c̣n ngất ngưỡng trên đỉnh cao quyền lực, hôm nay đột nhiên tán gia bại sản là chuyện thường ngày ở quốc gia này. Sự kiện vợ chồng ông Bạc Hy Lai thực sự khiến họ run sợ đến tận xương tủy, v́ không mấy ai trong số này có nhiều quyền lực như ông Bạc đă từng nắm giữ.

    Cùng lúc với các diễn văn lên án các giá trị Tây Phương, hầu hết giới lănh đạo Trung Quốc đều gửi con cái đi học ở cái trường Tây Phương và t́m cơ hội sống ở nước ngoài để làm đầu cầu chuyển tiền. điều này thoạt nghe có vẻ mâu thuẫn nhưng lại là sự thật đối với nhiều lănh đạo cao cấp của nhà nước và đảng Cộng Sản Trung Quốc.

    Trong một bài báo của Washington Post ngày 18/5/2012, hai kư giả Andrew Higgin và Maureen Fan đă đưa ra một cái nh́n thật sâu sắc về sự thật không c̣n che giấu được ấy. Con cái của giới quư tộc đỏ được gọi là “Thái tử đảng” (princelings) đă có mặt ở hầu hết các trường đại học tư danh tiếng ở Mỹ. Tập Cận B́nh, Phó Chủ tịch Trung Quốc và sắp lên ngôi tổng bí thư đảng, có người con gái Tập Minh Trạch (Xi Mingze) đang theo học trường đại học Harvard từ năm 2010. Hai trong số các tổng bí thư đảng là Giang Trạch Dân và Triệu Tử Dương cũng có cháu nội và cháu ngoại học ở trường này. Bốn quan chức cấp cao khác của Đảng như Hoàng Hoa (Huang Hua), Lư Triệu Tinh (Li Zhaoxing), Bạc Hy Lai (Bo Xilai và Trần Vân (Chen Yun) đều có con và cháu theo học tại Hoa Kỳ. Thái tử đảng đ́nh đám nhất gần đây là Bạc Qua Qua (Bo Guagua), theo học tại Trường Quản lư Hành Chính Kennedy, thuộc Đại học Harvard. Cha của anh ta là cựu Bí thư Thành ủy Trùng Khánh Bạc Hy Lai hiện đang bị thất sủng và mẹ là Cốc Khai Lai bị án tử h́nh treo về tội giết người.

    PHẠM N B̀NH (BLOGPOST) / VANCOUVER SUN; WASHINGTON POST; BBC

    Alamit: Cán bộ Đảng viên CS Việt nam cũng đang bỏ chạy qua nhiêu cách: con du học, vợ con, dâu rể đầu tư ...

  3. #13
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Nguyễn Tấn Dũng trá hàng hay đang dọn t́m một băi đáp an toàn
    Bắc Trung Nam (Danlambao)





    - Trong ba tháng vừa qua, dân đọc báo lề dân “có ḷng dân” lịm người trong tức giận với đủ thứ tin tức nóng sốt từ đầu đường xó chợ đến tận sân sau của trung ương đảng cộng sản Việt Nam và trong nghị trường quốc hội. Những nhân vật nổi cộm trong thời gian qua bắt đầu từ vụ án ba nhà báo tự do, nhóm anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải, sau đó là màn xử án “theo định hướng XHCN” hai nhạc sĩ Việt Khang và Anh B́nh. Làn sóng phẫn uất trong dân chưa vơi nguội th́ nhà nước cộng sản hào phóng tặng thêm cho dân đen một sự kiện bỉ ổi khi huy động toàn bộ hệ thống t́nh báo cục, công an các cấp nhằm tấn công vào một sức mạnh có thể làm cho quân Tàu ngao ngán e dè khi xâm lăng, đó là việc gài bẫy đánh gục một nữ sinh viên đại học. Kết quả nhà nước ta toàn thắng vẻ vang.

    Trang thời sự nối tiếp bằng sự đê tiện của công an khi đến khủng bố gia đ́nh Phạm Thanh Nghiên và tất cả những người con yêu nước đang bị khủng bố đàn áp trong tù nhằm ép nhận tội. Sau đó cũng trong nhóm 'c̣n đảng c̣n ḿnh' này, công an Hà Nội đă khao quân ăn mừng chiến thắng dẹp tan 'bọn dân oan' ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng với kết quả oanh liệt xứng đáng muôn đời ghi nhớ: bên ta vô sự chỉ có vài đôi giày hỏng v́ đá đạp vào mặt vào bụng bọn dân nguy hiểm. Bên địch nhiều tên trọng thương phải đưa đi cấp cứu, một số đông bị quân ta bắt trói đưa vào nhốt như tù nhân. Đặc biệt quân ta đă hạ gục tại chỗ một người nhiều tuổi nhất trong những 'thành phần chống đối' này là bà Hà Thị Nhung.

    Biến cố chính trị kế tiếp, cuộc họp trung ương đảng kỳ VI đă thu hút rất đông người trong đó không ít đang c̣n say sưa trong giấc mơ hổ sẽ biến thành cừu. Sự kiện trên mục đích nhắm vào Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, một nhân vật được báo chí thế giới nói nhiều nhất về sự bất tài vụng về đă đưa nền kinh tế VN vào lối cụt phá sản. Ông cũng là nhân vật được báo chí lề phải dưới quyền ông tiêu tốn nhiều giấy mực và tiền của để giải thích những thất bại do ông gây ra. Với giới truyền thông lề trái, lề dân, tên nhân vật này luôn được giựt tít lớn với những sự ngu xuẩn, dốt nát trong điều hành nhưng tỏ ra bản lănh và rất có tài khi gom góp tích lũy tiền bạc riêng cho ḿnh. Cấu kết thần phục ngoại bang để được ủng hộ và lũng đoạn chính trường Việt Nam. Bán đất dâng biển cho Tàu, đàn áp khủng bố và kết án bất nhân những người đấu tranh dân chủ và chống Trung Quốc xâm lăng.

    Nguyễn Tấn Dũng, một cái tên mang theo nhiều huyền thoại về tham nhũng, tráo trở, nịnh bợ, gian hùng, bất nhân, phản bội, chai lỳ, hèn mạt, dă man, đê tiện… Nếu t́m trên google trong 0,34 giây ta có con số kết quả t́m ra là 109 triệu so với Hồ Chí Minh với kết quả 111 triệu. Nguyễn Tấn Dũng là một nhân vật nguy hiểm và bí ẩn đến nỗi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang không dám gọi thẳng tên sợ phạm húy nên phải gọi là “đồng chí X”.

    Cho dù Nguyễn Tấn Dũng có gian hùng xảo quyệt thế nào, ông cũng biết rơ là thời của ông đă đến giai đoạn cuối. Ông không ngu dại ǵ khi chối bỏ nhắm mắt không biết đến sự bất tín nhiệm của toàn dân và toàn đảng cộng sản của ông. Ông ư thức rất rơ t́nh h́nh hiện tại rất xấu với ông, trong đảng mọi người t́m cách bứng ông ra khỏi ghế thủ tướng và sẽ không c̣n chiếc ghế nào khác dành cho ông sau này. Kết quả hội nghị VI chắc chắn rất bi đát cho ông chứ không phải chỉ là những thông báo ỡm ờ của tổng bí thư đảng. Tất cả chỉ để tránh một sự sụp đổ rối loạn toàn diện từ trong nội bộ đảng, tránh sự xáo trộn khủng hoảng trong chính quyền và tránh một dịp thuận tiện để dân chúng Việt Nam đồng đứng lên đ̣i quyền làm chủ đất nước.

    Chỉ có người mất trí mới không nhận thấy sự nguy hiểm cùng cực đang treo trên đầu ḿnh nên Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đang cố sức dàn xếp, sắp đặt mọi chuyện để t́m một băi đáp an toàn cho cá nhân ḿnh và cho gia đ́nh. Nhiều người nói rằng thủ tướng đang nắm công an và quân đội trong tay th́ đố ai dám đụng đến ông, thật ra sự quan hệ gắn bó giữa chóp bu các ngành, các tỉnh với ông chỉ là sự dính dáng liên hệ trong những phi vụ làm tiền bất hợp pháp, ghế ngồi quyền lực và ăn cắp tài sản của nhân dân. Một quan hệ tiền bạc và quyền lực được bảo kê bởi thủ tướng giống như những băng đảng Mafia. Những chóp bu này cố gắng thể hiện sự trung thành với ông trong thời gian qua không ngoài mục đích tự vệ cho chính ḿnh, họ cũng biết rất rơ bố già Nguyễn Tấn Dũng đă không c̣n uy lực như trước nhưng bỏ ông ta, phản ông ta đồng nghĩa với tự sát. Nhưng nếu trung ương đảng cam kết đồng ư không sưu tra truy t́m những tội họ đă làm hoặc thanh trừng họ sau khi Nguyễn Tấn Dũng rút lui khỏi chính trường th́ thử hỏi c̣n bao nhiêu người ủng hộ trung thành với bố già đang sa cơ.


    Sự chuẩn bị t́m băi đáp của bố già Nguyễn Tấn Dũng bắt đầu từ phiên họp Quốc Hội vừa qua. Đại biểu Dương Trung Quốc đă lỡ tay nhanh miệng, vội vă ca tụng thủ tướng sau khi kết quả đại hội VI được thông báo công khai cùng những lời xin lỗi của ông. Theo ông đại biểu này sự xin lỗi của thủ tướng đă làm an ḷng dân, sự thật hoàn toàn trái ngược. Nhưng bất ngờ trong phiên họp quốc hội chất vấn thủ tướng, cũng chính ông đại biểu này chỉ trích thủ tướng từ nay hăy đoạn tuyệt với“văn hóa xin lỗi” và hăy suy nghĩ “văn hóa từ chức”.

    Phát biểu chất vấn thủ tướng của ông Dương Trung Quốc đă làm dậy lên một làn sóng b́nh luận khắp nơi và cả trên các phương tiện truyền thông thế giới. Người cho ông là can đảm kiên cường, kẻ khác đánh giá ông là tên tráo trở điêu ngoa. Dù thế nào th́ với phát biểu trước sau bất nhất của ông chỉ cách nhau vài tuần đă không thể che đậy được sự nghi ngại trong dư luận, đặc biệt trong quá khứ không ít lần ông đă không đứng về phía dân. Phải chăng đây là khúc nhạc dạo đầu do thủ tướng biên soạn để chuẩn bị cho hậu sự. Một màn kịch khổ nhục kế như trá hàng trước bàn dân thiên hạ để làm an ḷng dư luận, giữ được sự ổn định để gầy dựng lại lực lượng. Ông tiến thoái đúng nhịp đúng thời và khi ngọn đ̣n hồi mă thương được tung ra th́ có là Triệu Tử Long cũng bỏ xác.

    Khúc dạo đầu qua lời phát biểu của ông Dương Trung Quốc phải chăng là một gợi ư xa gần, một sự sắp sẵn cho dư luận làm quen với “văn hóa từ chức” để sau này thủ tướng chính thức xin từ chức v́ không c̣n lối thoát và v́ sự ép buộc của trung ương đảng để thể hiện tiết tháo quân tử mà ông đại biểu đă gợi ư. Màn kịch chính trị Việt Nam trong giai đoạn tới sẽ rất ngoạn mục và rất thuận lợi cho phong trào dân chủ. Trong thời gian chờ đợi, những bằng chứng phạm pháp sẽ được bố già Dũng tiêu hủy hay phi tang, tài sản sẽ được nhanh tay chuyển qua các ngân hàng Trung Quốc hay các nước Ả Rập để được “an toàn tạm thời ” thay v́ gởi vào các ngân hàng quốc tế ở các quốc gia dân chủ có nguy cơ bị đ̣i hỏi phải mở công khai tài khoản nếu không muốn dẹp tiệm.

    Ông Nguyễn Tấn Dũng vẫn c̣n một lối thoát oanh liệt và oai hùng hơn là xử dụng kế trá hàng hay dọn băi đáp để từ chức, đó là quay về với dân tộc. Người có thể biến đổi đại cuộc lúc này lại chính là ông. Với những quyền lực tạm thời ông đang có trong tay, hăy làm một cuộc cách mạng theo ư toàn dân, xóa điều 4 trong hiến pháp và phân định rơ ràng tam quyền phân lập đồng thời tổ chức lại chính quyền dân chủ trong sạch đa nguyên đa đảng. Hăy trả tự do cho những người đấu tranh cho dân chủ và ḥa giải với dân tộc. Hăy mời gọi những người tài ra giúp nước thay v́ giết chết những người con ưu tú của dân tộc.

    Đứng trong ḷng dân, được toàn dân ôm ấp ông không c̣n phải sợ các thế lực khác đang trói buộc ông và dẫn đưa ông vào con đường bán nước. Ông đừng sợ và đừng chần chừ, thời gian không c̣n nhiều để cho ông quyết định. Ông hăy quay lại cứu dân Việt Nam thoát khỏi chế độ độc đảng toàn trị ngày hôm nay. Ông sẽ là anh hùng của toàn dân, những sai trái cá nhân trong quá khứ sẽ ch́m mất trong hào quang và sự mừng vui của một quốc gia độc lập, tự chủ và tự do thật sự.

    Bắc Trung Nam
    danlambaovn.blogspot .com

  4. #14
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Thủ tướng hết nắm Ban chống tham nhũng
    BBC




    - Quốc hội Việt Nam vừa bỏ phiếu với đa số rất cao loại bỏ mô h́nh Ban Chỉ đạo pḥng chống tham nhũng do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nắm để lập một ban cùng tên nhưng do Trung ương Đảng nắm để phụ trách công tác khó khăn này.

    Ban Chỉ đạo Trung ương thuộc Bộ Chính trị sẽ do Tổng Bí thư làm trưởng ban, theo truyền thông trong nước hôm nay 23/11/2012.

    Ban chỉ đạo mới này sẽ thay Ban chỉ đạo pḥng chống tham nhũng do thủ tướng đứng đầu nhưng chưa rơ ban mới này sẽ bước vào hoạt động từ khi nào.

    Các bản tin chỉ nói Luật Pḥng chống tham nhũng sửa đổi, văn bản quyết định bỏ mô h́nh Ban Chỉ đạo cũ trực thuộc Chính phủ, sẽ có hiệu lực từ 1/2/2013.

    Quyết định này được đa số đại biểu tán thành với số phiếu 94.98%, theo trang mạng VietnamNet đưa tin.
    Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng (trái) đang nắm thêm quyền kiểm soát bộ máy nhà nước

    Các tổ chức, hoạt động của Ban chỉ đạo sẽ không được quy định trong văn kiện luật Pḥng chống Tham nhũng, mà nêu trong văn kiện của Đảng, để "vẫn đảm bảo phù hợp với Hiến pháp, pháp luật", theo báo cáo giải tŕnh trước Quốc hội của Chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp Nguyễn Văn Hiện.

    Tuy nhiên, với thực trạng chưa có luật về Đảng Cộng sản và quyền lực của Đảng này chủ yếu chỉ được ghi trong Điều 4 Hiến pháp 1992, chưa rơ việc triển khai thực hiện hoạt động của Ban này sẽ dựa trên cơ sở pháp lư ǵ nữa, ngoài những điều nêu ra trong Quốc hội khóa này.

    Ngoài ra, trong bối cảnh quyền lực của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bị thu hẹp sau Hội nghị Trung ương 6, mọi động thái tập trung quyền lực vào tay Tổng bí thư Đảng và Chủ tịch nước đặt ra câu hỏi về đấu đá phe phái.

    Khi một số đại biểu đưa ra ư kiến về việc thành lập ban điều tra độc lập với thẩm quyền điều tra đặc biệt, ông Hiện trả lời nếu xét thấy cần thiết Quốc hội có thể lập ủy ban lâm thời.
    Không khai cha mẹ anh chị em

    Luật pḥng chống tham nhũng sửa đổi giữ nguyên đối tượng kê khai tài sản, không mở rộng đối tượng ra cha mẹ, anh chị em... như ư kiến đề nghị của một số đại biểu, do khó khả thi và sẽ dẫn tới mâu thuẫn, không thống nhất với các quy định hiện hành.

    * Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng sẽ không c̣n chỉ đạo công tác 'pḥng chống tham nhũng'

    “Trong điều kiện Nhà nước ta chưa kiểm soát được thu nhập, tài sản của mọi đối tượng trong xă hội, tiếp thu ư kiến của nhiều đại biểu Quốc hội, Thường vụ Quốc hội đề nghị cho giữ phạm vi đối tượng có nghĩa vụ kê khai tài sản như quy định của luật hiện hành...,” theo chủ nhiệm Ủy ban Tư pháp.

    Ông Nguyễn Văn Hiện cũng giải thích thêm đối với phạm vi đối tượng người thân, nếu là cán bộ, công chức, viên chức th́ đă phải kê khai theo quy định.

    C̣n trường hợp không phải là công chức, viên chức theo quy định của pháp luật th́ có toàn quyền định đoạt tài sản của ḿnh.

    Trong trường hợp có dấu hiệu tham nhũng, các cơ quan có thẩm quyền vẫn có thể điều tra những người liên quan.

    Vấn đề công khai tài sản tại nơi cư trú vẫn chưa được quy định trong bộ luật sửa đổi, do cần nghiên cứu thêm, theo ông Nguyễn Văn Hiện trả lời trong cuộc họp được báo chí Việt Nam đăng tải.

    Luật Pḥng chống tham nhũng sửa đổi đă bổ sung quy định về nghĩa vụ giải tŕnh nguồn gốc tài sản tăng thêm, tuy nhiên chưa quy rơ mức giá trị tài sản tăng thêm, thẩm quyền yêu cầu, trách nhiệm người giải tŕnh, và tŕnh tự, thủ tục giải tŕnh.

    Một số vấn đề khác do các đại biểu gợi ư bổ sung trong bộ luật mới đều đă được tiếp thu, nhưng chưa được bổ sung vào bộ luật do cần có thời gian nghiên cứu toàn diện, kỹ lưỡng về mọi mặt.

    Chẳng hạn như đề xuất bổ sung quy định về kiểm soát thu nhập của người có chức vụ, quyền hạn, hay quy định về các hành vi tham nhũng, tăng cường trách nhiệm của báo chí, của Mặt trận Tổ quốc trong pḥng chống tham nhũng, cơ chế bảo vệ người tố cáo tham nhũng... cũng nhận được câu trả lời là sẽ giao Chính phủ tổng kết để nghiên cứu sửa đổi toàn diện trong thời gian tới, theo VietnamNet đưa.

    http://www.bbc.co.uk/vietnamese/viet...rty_rule.shtml

  5. #15
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Vàng Đô và Đào Tẩu



    Cái ǵ quư người ta thường ví như vàng.

    Đây là kiểu ví von truyền thống đă thành một thành ngữ của Việt Nam, và không chỉ của riêng Việt Nam, mà c̣n là chung của thế giới. Thậm chí ví von nghĩa bóng người ta cũng dùng đến vàng, như nguyên tắc vàng, ông bạn vàng, khu đất vàng, thời điểm vàng, đám cưới vàng ..v..v.. C̣n ở Việt Nam hiện nay vấn đề ǵ nổi trội v́ sự khó khăn, khó đoán biết, liên tục thay đổi th́ người ta nói là “nóng như thị trường vàng” hoặc “điên như giá vàng”. Răng lại có cớ sự như rứa ở cái đất nước Việt Nam nghèo nàn lạc hậu này ?

    Từ khi nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam quyết định mở cửa và cởi trói cho nền kinh tế từ đầu thập niên 90 thế kỷ trước sau gần nửa thế kỷ vừa đóng cửa vừa lấy c̣ng số 8 trói chặt nền kinh tế để đưa cả nước tiến lên chủ nghĩa th́ các nhà lănh đạo vĩ đại của cộng sản hơi choáng váng v́ thấy dân vẫn cất giấu được khá nhiều vàng. Lănh đạo cộng sản tưởng rằng sau những vụ cướp vĩ đại mà họ đă làm như vụ Cải cách ruộng đất, Cải tạo tư sản, Cải tạo công thương nghiệp-là những vụ lớn, và vô vàn những vụ nhỏ mang tính chất thường xuyên mà các cấp địa phương, cấp nhỏ hơn đên nay vẫn làm hàng tháng, hàng ngày để cống nạp lên cấp to hơn, th́ tưởng rằng vàng trong dân đă được moi gần cạn hết rồi. Ấy vậy mà đến cuối mùa hè năm 2008 khi lạm phát phi mă bộc lộ và thấm thía đến từng người dân để mở đầu cho thời kỳ suy thoái kéo dài đến tận bây giờ th́ giá vàng tăng đến 60% chỉ trong ṿng 2 tháng từ khoảng 1,8 triệu đồng/chỉ tăng vọt lên 2,9 triệu đồng/chỉ. Thành ngữ “điên như giá vàng” phổ biến từ đấy.

    Ngộ nhất là mùa hè năm ấy ở trong tù, tù nhân khố rách chúng tôi cũng bàn tán xôn xao và theo dơi sát sao giá vàng từ sáng mở mắt dậy đến tận đêm có kẻng báo ngủ gơ đinh tai nhức óc, th́ giá vàng hôm nay thế nào, lên bao nhiêu rồi cứ gắn chặt vào mồm vào miệng để hỏi nhau, kể cho nhau, buôn dưa lê với nhau. Đến bản tin tài chính trên tivi th́ cả pḥng im phăng phắc, các đôi tai lừa ve vẩy lắng nghe tin. Tự khắc mà chăm chú tập trung hết chỗ nói!

    Tại thời điểm cuối năm 2008 đó việc giá vàng tăng vọt và sau đó không bao giờ hạ xuống nữa có nguyên nhân là do khi ấy hậu quả tai hại của nền kinh tế nội lực yếu, vốn phần lớn là đầu tư nước ngoài c̣n phần vốn trong nước lại chủ yếu là vốn đối ứng được chuyển từ “giá trị quyền sử dụng đất” góp vào, và nền kinh tế vừa được vu cho là kinh tế thị trường lại vừa được chỉ đạo dẫn dắt theo chủ nghĩa xă hội, có thể hiểu ngắn gọn là kinh tế tư bản kiểu cộng sản. Trong nền kinh tế này, cái phần thị trường lại chính là tư bản kiểu nguyên thủy man rợ mà chính phe cộng sản (Không biết họ có thực học và thực hiểu về kinh tế tư bản không?) luôn vu cho các nước tư bản là như thế: người bóc lột người, tàn phá thiên nhiên, khai thác tận diệt tài nguyên, lừa đảo chộp giật đủ kiểu. Phần định hướng xă hội chủ nghĩa th́ là: kiên định quyết tâm bất chấp mọi thủ đoạn đảng cộng sản phải lănh đạo mọi mặt nền kinh tế tức là tất cả các tổ chức kinh doanh sản xuất đều phải có sự cho phép của đảng cộng sản khi thành lập, khi đang hoạt động và ngay cả khi phá sản.

    Ngoài ra đảng cộng sản có lănh đạo tuyệt đối mọi tổ chức kinh doanh của nhà nước và áp đặt tất cả tổ chức kinh tế quốc doanh này phải là chủ đạo. Từ đó trút vô tội vạ vốn từ ngân sách nhà nước do nhân dân c̣m cơi lầm than đóng thuế vào các tập đoàn, tổng công ty nhà nước như vào một cái thùng không đáy để các thể loại nhân sự của những tổ chức kinh tế quốc doanh từ tổng giám đốc tới nhân viên bảo vệ đều 100% phải là con cháu người quen của các tầng tầng lớp lớp đảng viên cộng sản làm sếp to, sếp nhỏ của cơ quan ấy mới được vào làm. Cái nền kinh tế như thế, sau 20 năm sung sướng xả hơi vật vả kiếm tiền cho hả, cho bơ để bù lại gần 40 năm bị cùm, bị trói, bị bịt mắt ấy th́ đến năm 2008-như một kết thúc tất yếu, bộc lộ hết bản chất nửa dơi nửa chuột của ḿnh ra và cả nước chính thức bước vào thời kỳ suy thoái thật sự do chính ḿnh gây ra-chứ không do giọng điệu tuyên truyền láo lếu nhảm nhí ra ra đêm ngày là do suy thoái kinh tế thế giới nói chung ảnh hưởng đến Việt Nam. Suy thoái kinh tế thế giới nói chung ảnh hưởng đến Việt Nam đương nhiên là điều tất yếu, nhưng nó chỉ là một phần mà không phải là nguyên nhân chính khiến nền kinh tế Việt Nam như thế này.

    Và khi ấy người dân lại càng tin, càng muốn cất trữ tài sản mà ḿnh làm ra vào một thứ có giá trị bền vững và phổ biến nhất – là vàng. Ngoài ra cần phải nói thêm rằng người Việt Nam từ trước đến giờ vẫn có thói quen cất trữ tài sản vào vàng như vậy. Ấy là do trong lịch sử Việt Nam, có thể nói chưa bao giờ nước ta được lănh đạo bởi những vị vua sáng suốt tài giỏi thương dân đến mức coi sự thịnh vượng và tiến bộ của dân chúng là thành công, vinh quang và hạnh phúc của người cầm quyền. Có thể nói gần như tất cả những vị vua của Việt Nam trong quá khứ và hiện nay nếu nói điều ấy thật ḷng th́ cũng chỉ ở mức muốn dân chúng đủ ăn đủ mặc để an phận làm con dân mà thôi.

    Đến giữa năm 2011 th́ nền kinh tế bắt đầu rơi vào vùng đáy của suy thoái và không ai biết được khi nào sẽ thoát khỏi suy thoái khi mà các dấu hiệu th́ rất nhiều người thấy, và cũng nhiều không ít hơn số ấy là dự đoán của các chuyên gia hàng đầu của rất nhiều trường phái học thuật tài chính kinh tế, nhưng tựu trung lại cũng chỉ là vấn đề niềm tin và đạo đức, rằng “Khi nào mọi thứ trở lại/về giá trị thực của nó th́ kinh tế sẽ phục hồi.”. Chân lư này thường bị quên trong nhiều trường hợp, và đặc biệt hay bị quên trong lĩnh vực kinh tế. Tất nhiên những lănh đạo cộng sản chóp bu hoàn toàn nhận thấy rơ điều ấy, thậm chí c̣n nhận thấy trước dân chúng rất nhiều. Do đó, một mặt họ vẫn tiếp tục ngu dân, mỵ dân bằng những bài tuyên truyền nhảm nhí, một mặc ra sức thu vén tư lợi bất chính bằng việc in tiền khống. Không ǵ thu lợi được nhiều hơn từ bóc lột và tận thu cùng kiệt sức lực và tài sản của dân.

    Và, vàng chính là thứ mà người dân tích lũy nhiều nhất công sức lao động của ḿnh vào để tránh lạm phát ăn ṃn tài sản của họ. Nhu cầu chính đáng này là phổ biến và b́nh thường ở một đất nước mà việc thanh toán chủ yếu bằng tiền mặt và niềm tin của của người dân vào nền kinh tế và giá trị đồng tiền là rất kém. Do vậy, phải t́m mọi cách để lấy được vàng của dân ra, v́ vàng th́ chính quyền không sản xuất khống được như là việc in tiền-suy cho cùng cũng chỉ là tờ giấy, mà lại là giấy nội địa, loại giấy có mặt ông Hồ to tướng mà chỉ cần sang tới Thái Lan thôi đă chẳng ai thừa nhận, không c̣n chút giá trị nào.

    Thế là Nghị định 24/2011 ra đời, hiệu lực tháng 5.2012 đến nay mới chỉ 6 tháng mà đă làm thất điên bát đảo thị trường vàng Việt Nam vốn đă không ổn định, th́ nay nhờ có chính phủ trứ danh của ông Dũng mà trở nên quái đản dị thường chưa từng thấy. Xin điểm ngắn gọn vài hậu quả của chính sách chống vàng hóa trong giao dịch mua bán và ổn định thị trường vàng của phỉ quyền cộng sản Việt Nam:

    - Hoàn toàn không có bất kỳ một dấu hiệu nào là thành công nhỏ nhoi trong việc chống vàng hóa trong các giao dịch mua bán;

    - Hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu nào là thị trường vàng được ổn định, mà chỉ có:

    - Trước th́ giá vàng trong nước cao hơn thế giới khoảng 500.000-1.000.000 đồng/lượng giờ th́ đă cao hơn 3.000.000 đồng/lượng (*);

    - Chỉ trong 5 tháng Ngân hàng nhà nước đă thu mua được 60 tấn vàng từ trong dân (*);

    - Thị trường vàng trong nước không c̣n liên thông với thế giới, tức là không c̣n thể hiện sự liên quan b́nh thường với thị trường vàng thế giới, Việt Nam một ḿnh một kiểu không giống ai;

    - Nhăn hiệu vàng SJC bỗng dưng-bằng một mệnh lệnh hành chính nhà nước, trở thành thương hiệu vàng quốc gia, và tăng giá một cách kỳ lạ, trở nên kiêu kỳ và khó tính trong cả việc bán đi và mua lại vàng của chính ḿnh sản xuất;

    - SJC thu lợi số tiền khổng lồ mà không ai bên ngoài có thể thống kê được. Số lợi khổng lồ không chính đáng này đến từ chênh lệch giá vàng và việc mua rẻ, ép người dân phải bán lại giá rẻ có khi lên tới 500.000 đồng/lượng vàng cũ của chính ḿnh sản xuất ra, với lư do mà bất kỳ một nhân viên thu mua vàng nào của SJC cũng luôn leo lẻo mỗi khi gặp khách đến bán vàng là “Túi chân không bị rách, có hơi ẩm, vàng méo, vàng xước, chữ/hoa văn chỗ nọ chỗ kia không rơ ..v..v.. Bớt 300.000 đồng/500.000 đồng (so với giá niêm yết). Không bán th́ thôi.” Tự tin như đinh đóng cột! Tất nhiên nếu khách bán th́ số tiền chênh lệch ấy nhân viên trực tiếp mua không “ăn” một ḿnh, SJC cũng không thể “ăn” một ḿnh, mà tất cả bọn họ từ kẻ lănh đạo ăn trên ngồi tróc đêm ngày ủ mưu bày kế bóc lột dân ra lệnh, đến các đại gia giám đốc quản lư tập đoàn này, c̣n các nhân viên trực tiếp cấp dưới th́ đương nhiên cũng có những phần thưởng theo khoán, theo chỉ tiêu, định mức thu mua.

    - Thị trường vàng trở nên quái đản chưa từng thấy với chênh lệch giá giữa nhăn hiệu SJC cao hơn khoảng 5% so với vàng cùng loại của nhăn hiệu khác. Đây là một con số rất lớn đến mức kinh dị chưa từng có đối với mặt hàng đặc biệt này;

    - Dân chúng đổ xô đi bán vàng nói chung, và riêng với các nhăn hiệu không phải là SJC;

    - Nghị quyết 21/2011 của quốc hội yêu cầu bảo đảm giá vàng trong nước sát với giá vàng thế giới, thành vô nghĩa. Chính phủ hoàn toàn coi thường quốc hội.

    ..v..v..

    Và cuối cùng th́ không thể khác những điều như ông nghị Nguyễn Trí Dũng-Nhóm tư vấn chính sách vĩ mô-Ủy ban Kinh tế quốc hội nói “Nhu cầu tích lũy tài sản bằng vàng để tránh lạm phát bào ṃn tài sản tích lũy là nhu cầu chính đáng của người dân. Trước kia ngân hàng chưa huy động vàng người dân vẫn tích lũy, nếu đồng tiền cứ mất giá th́ người dân vẫn phải giữ vàng và sẽ t́m được cách giữ vàng.” (Báo Tuổi trẻ, thứ 7, 17.11.2012, page 7)

    Vậy là sao? Tiếc là ông Trí Dũng này, nếu tôi đoán không nhầm, lại quá lịch sự không đúng chỗ, khi ông không nói thẳng ra rằng “nếu đồng tiền cứ mất giá th́ người dân vẫn phải giữ vàng và sẽ t́m được cách giữ vàng, chính quyền đừng ḥng moi được hết vàng của dân, nhá !”

    Giả thuyết của tôi hoàn toàn phù hợp với phát biểu của ông nghị Nguyễn Văn Tuyết-Bà Rịa Vũng Tàu rằng “Thống đốc trả lời khôn cũng tốt nhưng đừng nghĩ là dân không biết ǵ.”.

    Đúng vậy! Có thể dân-trong đó có tôi, chưa biết sự thật là ǵ (v́ được che giấu quá kỹ), chưa biết tốt đẹp, thịnh vượng, văn minh là như thế nào nhưng chắc chắn chúng tôi biết rằng cái hiện tại của đất nước này, của phỉ quyền cộng sản Việt Nam này là độc tài, là gian dối, là ngu dốt. V́ vậy, mà tận sâu trong ḷng người dân Việt Nam giờ đây quá chán ngán tất cả những ǵ cộng sản nói, bằng chứng là học sinh Việt Nam bây giờ coi môn lịch sử chỉ là môn học nhảm nhí, thậm chí không cần học, thậm chí ngay cả ông bộ trưởng giáo dục Việt Nam c̣n xưng xưng phát biểu rằng “50% học sinh thi tốt nghiệp trung học môn sử dưới 2 điểm, là b́nh thường.”

    Kết thúc phần Vàng, xin trích 2 phát biểu:

    - Ông nghị Trần Du Lịch phát biểu tại phiên chất vấn thống đốc Nguyễn Văn B́nh sáng 13.11.2012 “Qua phần tŕnh bày của thống đốc, dường như muốn tiêu diệt thị trường vàng, chứ không muốn b́nh ổn thị trường vàng.”

    - Thống đốc Nguyễn Văn B́nh “Sau 6 tháng thực hiện nghị định 24, nhà nước đă thu mua được 60 tấn vàng.” phát biểu cùng buổi sáng hôm ấy tại quốc hội.

    Vô cùng sung sướng và măn nguyện!

    ĐÔ LA

    Câu chuyện của đô la ở Việt Nam hiện nay cũng thú vị không kém câu chuyện của vàng. Chỉ khác là việc nhà nước thắt chặt việc mua bán ngoại tệ đă có từ rất lâu, nhưng làm th́ đ́ đùng, v́ thật ra là không làm nổi, không muốn làm. Chính thế mà nhiều người dân bị mất tiền oan khi đi mua bán ngoại tệ, vừa mất số tiền đem mua, bán, vừa bị phạt thêm một số tiền rất lớn, nên uất ức vô cùng. Giới công an, quản lư thị trường và nhất là các thể loại trinh sát liên ngành chỉ việc thỉnh thoảng phố hợp với nhau đi ŕnh ở các hiệu vàng, các điểm mua bán ngoại tệ tư nhân mà ai cũng biết, rồi thích bắt ai là bắt, hoặc bắt theo chuyên án để vớ được quả “bẫm” mà chia nhau.

    Việc thắt chặt mua bán ngoại tệ, mà chủ yếu là đô la khác với vụ quản lư vàng ở trên là chính quyền không thể bỗng dưng chọn một loại ngoại tệ nào để làm đối tượng siết được v́ nó có sẵn rồi, chỉ vài loại như thế, như thế, mà ḿnh lại chẳng thể tác động ǵ vào nó, không in khống được, không làm giả được, cũng không làm nó tăng hay giảm giá trị được, vậy phải làm cách nào đây để thu gom được thật nhiều ngoại tệ, càng nhiều càng tốt. Thế là chính quyền, với công cụ quyền lực trong tay, nghĩ ra ngay những mệnh lệnh hành chính cho đám lâu la bộ sậu hùng hổ thực thi.

    Ngày 29.08.2011 Ngân hàng nhà nước ban hành thông tư 20 về mua bán ngoại tệ tiền mặt của cá nhân với tổ chức tín dụng được phép. Những quy định của thông tư cực kỳ nhiêu khê và c̣n có dấu hiệu của “nước đái chuột”. Mỗi ngày mỗi người được mua tối đa là 100 đô la cho một ngày đi công tác, du lịch, khám chữa bệnh, công tác, thăm viếng ..v..v.. và chỉ được mua tối đa cho 10 ngày, với điều kiện phải tŕnh bày lư do bằng văn bản có các giấy tờ khác chứng minh kèm theo. Đối với doanh nghiệp th́ khỏi phải nói về những nhiêu khê khốn khổ trong hành tŕnh đi mua đô la của họ.

    Ngược lại với thủ tục áp cho người mua ngoại tệ cực kỳ quan liêu, nhiêu khê, theo đúng cái cách mà phỉ quyền cộng sản này luôn đối xử với dân là “Chúng mày cần nhưng bọn ông đếch cần.”, th́ dân t́nh ngây ngô được khuyến khích đem hết ngoại tệ ra mà bán cho ngân hàng, không hạn chế số lượng, thậm chí bán cả ngoài giờ và ngay tại nhà dân th́ nhân viên ngân hàng cũng sẽ rất vui ḷng vác bị đến mua luôn và ngay. C̣n với doanh nghiệp, nhất là doanh nghiệp xuất nhập khẩu th́ thậm chí ngân hàng c̣n có sáng kiến và lạm quyền tự động giữ lại đô la của doanh nghiệp mà bên phía nước ngoài trả cho doanh nghiệp trước đó qua các LC tại ngân hàng và bắt doanh nghiệp muốn lấy được số tiền chính đáng của ḿnh phải mất rất nhiều thời gian công sức cho các thủ tục quan liêu hành dân, đến mức gần như tất cả các doanh nghiệp đều phải cho nhân viên ngân hàng ăn của đút để giải quyết cho họ được rút ngoại tệ của họ ra

    Thiết nghĩ, xin nhắc lại chút ít rằng tất cả các ngân hàng nội địa Việt Nam dù là tư nhân (nguồn gốc thành lập) hay quốc doanh được cổ phần hóa th́ đều có cổ đông lớn nhất là phe cánh, bè nhóm của các thể loại lănh đạo chóp bu cộng sản.

    Ví dụ: Ngày 31.08.2012, tại Huế, công an đă bắt 1 vụ mua bán ngoại tệ trái phép của ông Lộc-người bán 10.000 đô la Mỹ với bên mua là hiệu vàng Phước Lộc trên đường Mai Thúc Loan-tiền để mua là 209 triệu đồng. Người bán và mua bị tịch toàn bộ số tiền này, ngoài ra c̣n bị phạt mỗi người một số tiền khổng lồ là 80 triệu đồng. Báo Thanh tra điện tử đăng ngày 17.10.2012, ngoài ra bài viết c̣n nhấn mạnh “Theo các điều tra viên, việc mua bán ngoại tệ trái phép này nhằm thu lợi bất chính. Do thủ đoạn, hành vi hết sức tinh vị nên lực lượng cảnh sát điều tra tội phạm về kinh tế và chức vụ công anh thành phố Huế đă phải mất nhiều thời gian mới bắt được.”

    Ở Việt Nam, lên tiếng đ̣i tự do ngôn luận, viết báo đ̣i tự do lập hội, đi biểu tính đ̣i tự do yêu nước c̣n bị chính quyền vu cho là “để kiếm tiền, nhằm thu lợi bất chính” th́ việc mấy người trên bị đối xử như tội phạm bắt quả tang, bị tịch thu hết cả tiền bạc, rồi c̣n bị xử phạt là cũng đúng thôi. Nhưng cái “đúng” này nên nhớ là đúng với nhu cầu ăn cướp, đúng với cách hành pháp hành dân, bẫy dân của phỉ quyền cộng sản Việt Nam, chứ hoàn toàn không phải là sự đúng đắn và phù hợp với nhu cầu thực tế và hành xử b́nh thường có đạo lư của xă hội và người dân Việt Nam. Bằng chứng là ai biết về vụ việc này ngay khi nó xảy ra và bây giờ khi kiểm chứng bài viết này th́ chỉ đều thấy phẫn nộ phỉ quyền cộng sản Việt Nam là một lũ cướp đê tiện, và xót xa oán thán thay cho 2 công dân kia.

    Khỏi phải nói sau 1 năm thực hiện thông tư 20 nêu trên, các ngân hàng đă moi được của dân bao nhiêu đô la! Ư quên, mua ạh !

    ĐÀO TẨU

    Khi quyết định đào tẩu, có 3 điều quan trọng phải nghĩ kỹ:

    1- Đào tẩu sang nước nào?
    2- Đào tẩu khi nào?
    3- Đem theo ǵ khi đào tẩu?

    Đối với lănh đạo cộng sản cao cấp kiêm tư bản đỏ ở Việt Nam hiện nay th́ các câu trả lời đương nhiên là:

    1- Đào tẩu sang các nước tự do, dân chủ. Thật đáng tiếc cho họ các nước cộng sản ruột thừa anh em chi sống chí chết của họ lại chẳng có đồng chí nào là tự do, dân chủ cả, nên đành phải vác cái mặt trơ trẽn méo mó cô hồn dị hợm đào tẩu sang các nước tư bản giẫy chết vậy.

    2- Đào tẩu khi thời điểm thuận lợi, nhất là việc chuẩn bị tài lực cho cuộc sống sau đào tẩu đă chuẩn bị xong. Nhưng ôi chao! Cái việc này lại hay bị kéo dài v́ ḷng tham của bọn chúng là vô đáy, với lại mọi sự trên đời này nào có mấy khi như ư ḿnh. Sự không như ư ấy vừa đến từ những rủi ro hoàn toàn ngẫu nhiên, vừa đến từ t́nh đồng chí cộng sản-cái thứ t́nh mà ngày hôm trước c̣n ôm hôn nịnh bợ nhau không biết ngượng như mất trí th́ ngay hôm sau đă có thể ra lệnh bắt nhốt nhau, đấu tố nhau và cả giết nhau nhân danh sự “cải tạo”.

    3- Hành trang đem theo khi đào tẩu đương nhiên là một lư lịch mới (Con em cộng sản đi du học c̣n làm hẳn bộ lư lịch và cả cha mẹ mới, bất chấp tự trọng và t́nh cảm tự nhiên của con người, huống hồ là đào tẩu!) và thật nhiều, thật nhiều tiền và kim loại quư dễ quy đổi và sử dụng được như tiền.

    Vậy, tiền ấy là tiền nào, kim loại ấy là kim loại ǵ mà ở đâu, lúc nào cũng có giá trị ổn định nhất so với các loại tiền và kim loại quư khác?

    Ấy là vàng và đô la. Vàng ở đâu cũng là vàng. Đô la ở đâu cũng là đô la. Giá trị luôn được bảo toàn gần như tuyệt đối bằng nhau ở mọi nơi có sử dụng vàng và đô la trên thế giới này (Tất nhiên có thể có xê dịch chút ít, nhưng đảm bảo là rất ít!).

    Do vậy, với một chính quyền đă thối nát đến tận cùng, nền kinh tế đă be bét, rách bơm không che giấu vào đâu được nữa, cộng sản chỉ c̣n trông mong vào sự khiếp sợ của ngươii dân mà nỗi sợ ấy đă được dày công gieo mầm nuôi dưỡng trọn vẹn 3 thế hệ trong hơn nửa thế kỷ qua, để vơ vét nốt được ngày nào hay ngày ấy, rồi đánh bài chuồn. Quá tŕnh chuẩn bị đào tẩu đă được chuẩn bị chu đáo từ lâu dưới mọi h́nh thức mua bất động sản, chứng khoán, đầu tư trực tiếp kinh doanh, cho con cái du học, kết hôn với người có quốc tịch nước ngoài, đem đô la, vàng kiếm được bất hợp pháp ra gửi ở nước ngoài.

    Vàng, đô la ấy kiếm thêm, moi thêm ở đâu ra bây giờ? Đầu tư nước ngoài đă chựng lại v́ bộ mặt lật lọng tham nhũng phơi lộ bầy hầy nhớp nhúa đến nỗi tài nguyên thiên nhiên và giá lao động rẻ mạt cũng không c̣n hấp dẫn như trước nữa rồi. Dân th́ cũng đă khôn ra một tí, có bị chính quyền lừa mỵ đến mấy cũng đă b́nh tĩnh hơn mà suy xét sáng suốt cất giữ bảo tồn tài sản của ḿnh vào những thứ đáng quư và thực chất, và đặc biệt là có giá trị ổn định khi giao dịch toàn cầu.

    Ấy là vàng và đô la.

    Bỗng dưng lại tưởng tượng có một tên cộng sản tư bản đỏ nào đó lại dựng ngược lên “Ờh đấy! Bọn tao đào tẩu th́ phải cần vàng, cần đô la chứ. Dở người mà mang theo tiền đồng Việt Nam để làm giấy lộn àh. Lũ dân đen chúng mày th́ đi đâu, cứ yên tâm mà dùng tiền Việt, nhá! Có bao nhiêu vàng, đô hăy mang ra đây, ông có nhà máy ông in tiền đồng ông đổi cho. Chúng mày mà không đổi đúng đầu nậu nhà ông là ông tịch thu hết đấy, nhân danh nhà nước hẳn hoi, nhá! ”





    Lê thị Công Nhân
    http://quancanh.com/qc2/index.php?op...Abl&Itemid=134

  6. #16
    Member
    Join Date
    20-04-2011
    Posts
    5,771
    Việt Nam đi hết chu kỳ
    Vũ Hoàng & Nguyễn Xuân Nghĩa, RFA

    "Trong khi ấy, tay chân của ngần ấy phe phái vẫn tranh giành ảnh hưởng với nhau để ḅn rút tài sản và bỏ chạy ra ngoài trước khi cả hệ thống bị sụp đổ. Tôi thiển nghĩ rằng mối nguy lớn nhất trong năm tới nằm ở đó và một thước đo của mức độ nguy ngập này chính là giá vàng. Đâu biết chừng vét vàng bỏ chạy là chính sách mà nhiều người có chức có quyền đánh giá là khôn ngoan hơn cả?"


    2012-12-26

    Việt Nam đă đi hết chu kỳ tăng trưởng ngoạn mục sau khi đổi mới kinh tế 25 năm trước. Rồi sau khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới WTO vào năm 2007 th́ cũng hết một chu kỳ hồ hởi để bước vào nhiều sóng gió v́ khả năng quản lư vĩ mô quá kém của lănh đạo.

    Diễn đàn Kinh tế t́m hiểu chuyện ấy trong bài tổng kết 2012 của chuyên gia kinh tế Nguyễn-Xuân Nghĩa do Vũ Hoàng thực hiện sau đây.

    Vũ Hoàng: Xin kính chào ông Nguyễn-Xuân Nghĩa. Tiếp tục loạt bài tổng kết kinh tế năm 2012 và như đă hẹn, thưa ông, kỳ này chúng ta sẽ nói về t́nh h́nh kinh tế của Việt Nam. Theo thông lệ th́ xin ông tŕnh bày cho bối cảnh của cả hồ sơ này.

    Nguyễn-Xuân Nghĩa: Tôi xin được đặt câu chuyện kinh tế này trong một bối cảnh dài trước khi nói đến chuyện hiện tại bất trắc và tương lai u ám.

    Những người lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đă mượn màu dân tộc để tiến hành việc gọi là "xây dựng xă hội chủ nghĩa trên cả nước" dù rằng về thực chất, họ không biết xă hội chủ nghĩa ấy là ǵ. Nhờ khai thác tinh thần dân tộc, họ chiến thắng năm 1975 và đ̣i tiến nhanh tiến mạnh tiến vững chắc lên chủ nghĩa xă hội mà v́ không biết là ǵ nên đă xoá giỏi hơn xây và gây ra khủng hoảng trong 10 năm liền.

    Từ đó, họ biết là sai mà chưa rơ thế nào là đúng, cho nên tiến hành đổi mới một cách cầm chừng và thật ra là thả nổi cho dân chúng làm ăn từ năm 1987. Rồi họ vừa làm vừa học, và chỉ đổi mới có chọn lọc từ trên đầu xuống là từ 20 năm trước, khi Liên bang Xô viết đă tan ră.
    Vẫn c̣n lạc hậu

    Vũ Hoàng: Tức là trong phần bối cảnh, ông đă phân định ra nhiều thời kỳ khác nhau v́ tŕnh độ nhận thức và chính sách?

    Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thưa vâng, nếu so sánh với quá khứ trên cái trục thời gian th́ t́nh h́nh kinh tế Việt Nam đă có thay đổi tương đối khá hơn 20-25 năm trước. Nhưng nếu so sánh trên cái trục không gian với các nước Đông Á khác th́ Việt Nam vẫn c̣n lạc hậu - và thực tế th́ tụt hậu từ năm năm qua và hết là một kinh nghiệm được quốc tế khen như rồng cọp để khuyến khích.

    Nh́n trong lâu dài, nếu cứ thả nổi cho người dân tự do làm ăn th́ sau một giai đoạn hỗn loạn kinh tế chừng năm bảy năm, người dân Việt Nam đă có thể t́m ra con đường khác cho xứ sở, chẳng kém ǵ các dân tộc Á Châu khác ở chung quanh. Nhưng v́ biến động trong khối Xô viết, đảng Cộng sản Việt Nam sợ bị mất quyền, họ nhân danh một ư thức hệ đă phá sản mà tiến hành cải cách có chọn lọc theo kinh nghiệm của Trung Quốc để vẫn duy tŕ quyền lực độc tôn của đảng và xây dựng một thứ tư bản chủ nghĩa nhà nước, cho tay chân và thân tộc của đảng viên. V́ vậy Việt Nam mới tụt hậu trong khi nền độc lập của đất nước lại bị đe dọa. Nghĩa là người ta đi tṛn một chu kỳ oan nghiệt giữa hai mục tiêu đều không đạt được là độc lập quốc gia và canh tân xứ sở. Xong phần bối cảnh này ta mới đi vào cụ thể....

    Vũ Hoàng: Thưa ông, đi vào phần cụ thể là như thế nào với số liệu ǵ làm cơ sở thẩm xét?

    Nguyễn-Xuân Nghĩa: Việt Nam vẫn là một nước nghèo của thế giới, với lợi tức b́nh quân một đầu người là cỡ ngàn mốt ngàn hai đô la trong cả năm, đứng hạng 132 trong 185 nước hội viên của Ngân hàng Thế giới. Nói cụ thể th́ hơn hai chục năm sau khi chính thức đổi mới, Việt Nam mới bước lên cái ngưỡng gọi là có lợi tức loại trung b́nh thấp.

    Nhờ đă có lợi tức loại trung b́nh, Việt Nam được nâng cấp cho nên hết được viện trợ ưu đăi và thực tế là đi vay không tiền lời trong khuôn khổ của Hiệp hội Phát triển Quốc tế IDA thuộc Ngân hàng Thế giới dành cho các nước nghèo. Từ năm 2007 th́ phải vay Ngân hàng Thế giới theo khuôn khổ tín dụng IBRD của định chế này, dự án lần đầu tiên là vào năm 2009. Then chốt ở đây là đă lên tới mức trung b́nh, nhưng mà c̣n thấp! Cũng v́ vậy, hai tuần trước, nhân hội nghị của các cơ quan và quốc gia cấp viện cho Việt Nam, lănh đạo Hà Nội mới lại cào mặt ăn vạ rằng mức gia tăng lợi tức ấy chỉ là giả tạo v́ lạm phát, chứ dân Việt Nam vẫn c̣n nghèo. Họ nói vậy để kèo nèo xin vay theo điều kiện ưu đăi dành cho các nước nghèo, dù rằng loại tín dụng IBRD vẫn là quá rẻ nếu so với điều kiện thông thường của thị trường.

    Chúng ta thấy ra bi hài kịch là lănh đạo tự khoe thành tích làm cho dân giàu nước mạnh mà dân c̣n nghèo và nước th́ yếu. Tuần qua, lănh đạo xứ này c̣n tưng bừng kỷ niệm việc đánh thắng nước Mỹ vào năm 1972 với cái gọi là "Điện Biên Phủ trên không" trong khi các đại gia th́ lái xe du lịch bạc triệu mà hơn 70% dân chúng vẫn chưa kiếm ra năm đô la lợi tức trong một ngày và nếu biểu t́nh để phản đối Trung Quốc xâm phạm lănh thổ th́ bị bỏ tù.

    Nguyên nhân


    Vũ Hoàng: Bây giờ ta mới đi vào nguyên nhân của t́nh trạng ấy. V́ sao lại như vậy?

    Nguyễn-Xuân Nghĩa: Việt Nam đă đi hết chu kỳ dễ dăi của việc chuyển hướng kinh tế ra khỏi chế độ tập trung quản lư theo kế hoạch máy móc và duy ư chí của nhà nước. Nhưng sau đó lại theo cái gọi là "định hướng xă hội chủ nghĩa" do nhà nước đặt ra, mà bên trên th́ chẳng ai biết định hướng ấy là ǵ. V́ không hiểu ra, nên bên trong hệ thống lănh đạo, người có chức có quyền đă có thể tự tiện vạch ra những hướng có lợi cho cơ sở, gia đ́nh hay vây cánh của họ.

    Đă vậy, Việt Nam lại bước vào chu kỳ hồ hởi khi gia nhập Tổ chức Thương mại Thế giới năm 2007 mà không thấy thời điểm ấy cũng là khởi đầu của cơn chấn động lớn trên toàn cầu với ảnh hưởng dội vào Việt Nam, làm bể bóng đầu tư và đánh sụt mức đầu tư của nước ngoài. Vẫn theo nếp cũ học được từ Trung Quốc, Hà Nội đă lại gia tăng đầu tư và bơm tín dụng như liều thuốc đổ bệnh nên kinh tế vừa bị suy trầm vừa lạm phát. Lư do cơ bản của hoạn nạn này là khả năng quản lư vĩ mô quá kém với nhiều biện pháp co giật thất thường của các cơ quan chức năng. Nhưng người dân c̣n thấy ra rằng đấy là cơ hội cho một số đại gia bành trướng ảnh hưởng và thu vét phương tiện cho họ. Nghĩa là v́ tư lợi mà làm lệch chính sách công quyền.

    Lư do cơ bản của hoạn nạn này là khả năng quản lư vĩ mô quá kém với nhiều biện pháp co giật thất thường của các cơ quan chức năng.
    Nguyễn-Xuân Nghĩa

    Vũ Hoàng: Thưa ông, dường như là từ đầu năm ngoái, lănh đạo của Việt Nam cũng có thấy ra điều ấy với Nghị quyết 11 và một gói chính sách để đẩy lui lạm phát.

    Nguyễn-Xuân Nghĩa: Thưa rằng đấy là quyết định đạp thắng để ổn định vật giá với cái giá phải trả là lăi suất quá cao làm doanh nghiệp thiếu vốn và chết kẹt khiến các ngân hàng cũng bị rủi ro mất nợ.

    Sâu xa hơn thế, lănh đạo Hà Nội cũng thấy ra những thất quân b́nh trong cơ cấu kinh tế, nên từ Tháng 10 năm ngoái, Hội nghị Ban chấp hành Trung ương mới đề ra ba yêu cầu tái cơ cấu, là thứ nhất đầu tư của khu vực công, thứ hai là hệ thống tài chính và ngân hàng và thứ ba là doanh nghiệp nhà nước, trong đó, nổi cộm hơn cả là phải tái cấu trúc lại các tập đoàn kinh tế nhà nước, những trung tâm có khả năng quản trị thấp mà quyền lợi cao. Một năm đă qua rồi mà yêu cầu tái cơ cấu ấy vẫn chưa tiến hành. Bàng bạc ở trên và lồng lên tất cả là nạn tham nhũng, một thuộc tính kinh tế của chế độ độc tài.

    Hậu quả


    Vũ Hoàng: Thưa ông, hậu quả ngày nay là như thế nào?

    Nguyễn-Xuân Nghĩa: Hậu quả là ngày nay, Việt Nam đă hết thời kỳ tăng trưởng trên 7% một năm, tức là cứ 10 năm lại nhân đôi lợi tức, mà sẽ quanh quẩn ở mức 5% một năm, là phải 14 năm nữa th́ lợi tức b́nh quân mới vượt mức hai ngàn một năm và từ nay đến đó sẽ là nhiều bất trắc. Các con số trừu tượng ấy thật ra vô nghĩa với mấy vạn doanh nghiệp của tư nhân bị vỡ nợ và hàng triệu người đang thất nghiệp. Nhiều cơ sở tư doanh không chỉ bị ngộp nợ và hàng hóa ế ẩm, tồn kho chất đống mà đă gặp cảnh ngộ gọi là "chết lâm sàng" và thị trường địa ốc bị đông lạnh.

    Nh́n lại th́ Việt Nam có tăng trưởng mà thiếu phẩm chất, tương tự như Trung Quốc và thua xa các nước Đông Á khác. Đó là sự tăng trưởng bất công, không bền mà gây ô nhiễm, là làm hư hao tài nguyên quốc gia cho các thế hệ về sau. Ngay cho thế hệ này th́ khoảng cách về lợi tức đă đào sâu và bị thiệt hại nhất chính là các sắc tộc thiểu số ở miền sơn cước. Đấy là vấn đề đạo lư và cũng là mối nguy khác về an ninh mà không xuất hiện từ biển Đông.

    Về viễn ảnh cho năm tới th́ gánh nợ của nhà nước, kể cả các tập đoàn kinh tế nhà nước, đă thành vấn đề, nhưng nặng đến mức nào th́ không ai rơ. Và hệ thống ngân hàng th́ có thể sụp v́ mất nợ, mà mất đến cỡ nào và ai sẽ trả th́ chẳng ai hay. Mà đấy chỉ là một phần của rủi ro thôi.

    Vũ Hoàng: Theo nhận định của các định chế quốc tế như Quỹ Tiền Tệ Quốc Tế và Ngân Hàng Thế Giới, th́ năm tới đây Việt Nam có thể bị ba loại rủi ro như kinh tế toàn cầu bị đ́nh trệ, vẫn c̣n gặp bất ổn về quản lư vĩ mô, và nếu lănh đạo Việt Nam có cải cách th́ vẫn gặp trở ngại trong thi hành. Ông nghĩ sao về những nhận định ấy?

    Về viễn ảnh cho năm tới th́ gánh nợ của nhà nước đă thành vấn đề, nhưng nặng đến mức nào th́ không ai rơ. Và hệ thống ngân hàng th́ có thể sụp v́ mất nợ, mà mất đến cỡ nào và ai sẽ trả th́ chẳng ai hay.
    Nguyễn-Xuân Nghĩa

    Nguyễn-Xuân Nghĩa: Các định chế quốc tế ấy vẫn phải có những khuyến cáo với ngôn ngữ ngoại giao, trên cơ sở của những đánh giá tương đối vẫn là lạc quan.

    Quả thật rằng Việt Nam đă lầm lẫn nặng khi t́m sức tăng trưởng cao bằng đầu tư của công quyền trút vào khu vực kinh tế nhà nước và bằng tín dụng được cấp phát theo diện chính sách nên cũng ưu tiên trút vào các doanh nghiệp nhà nước. V́ vậy xứ này mới gặp các rủi ro trong năm tới như ông vừa nhắc đến. Nhưng rủi ro lớn nhất lại không nằm ở ba lĩnh vực đó mà là t́nh trạng tê liệt về chính trị v́ quyền lực phe phái ở bên trong.

    Cả ba cái đầu là đảng, chính phủ và quốc hội đều nói đến cải tổ kinh tế và thực sự có những phát biểu hay can thiệp vào lĩnh vực kinh tế, tài chính và ngân hàng mà không đưa ra được một chính sách rơ rệt và nhất quán. Trong khi ấy, tay chân của ngần ấy phe phái vẫn tranh giành ảnh hưởng với nhau để ḅn rút tài sản và bỏ chạy ra ngoài trước khi cả hệ thống bị sụp đổ. Tôi thiển nghĩ rằng mối nguy lớn nhất trong năm tới nằm ở đó và một thước đo của mức độ nguy ngập này chính là giá vàng. Đâu biết chừng vét vàng bỏ chạy là chính sách mà nhiều người có chức có quyền đánh giá là khôn ngoan hơn cả?

    Vũ Hoàng: Xin cảm tạ ông Nghĩa về cuộc phỏng vấn kỳ này.

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Replies: 0
    Last Post: 25-04-2012, 07:55 PM
  2. Replies: 128
    Last Post: 20-12-2011, 04:22 AM
  3. Làm ơn bỏ thủ đoạn đi ngỏ sau dở tṛ khủng bố tinh thần nhé
    By Song Quân KUTAI in forum Hộp Thư Liên Lạc
    Replies: 4
    Last Post: 31-03-2011, 03:04 AM
  4. Thông báo của Dân Làm Báo về bài phỏng vấn giả mạo
    By Quynh Le in forum Thông Báo Cộng Đồng
    Replies: 1
    Last Post: 06-01-2011, 04:05 AM

Bookmarks

Posting Permissions

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •